Chương 2: Dằn vặt


Tôi muốn tránh xa cậu ấy. Nhưng tôi không phải làm cách nào. Vì cậu ấy dường như hiểu mọi thứ về tôi.

Bình luận

Tôi muốn tránh xa cậu ấy. Nhưng tôi không phải làm cách nào. Vì cậu ấy dường như hiểu mọi thứ về tôi.

Kha Cẩn Yên lo lắng hỏi: "Cậu sao vậy? Gần đây cậu rất lạ. Tớ làm gì khiến cậu không thích hay sao?"

Bình luận

Kha Cẩn Yên lo lắng hỏi: "Cậu sao vậy? Gần đây cậu rất lạ. Tớ làm gì khiến cậu không thích hay sao?"

Cậu ấy rất tốt. Chỉ cần tâm trạng tôi không tốt, cậu ấy liếc mắt liền nhìn ra được. Sẽ không suy nghĩ nhiều mà lo lắng cho tôi, lo rằng chính cậu ấy khiến tôi lo lắng, không thoải mái.

Bình luận

Cậu ấy rất tốt. Chỉ cần tâm trạng tôi không tốt, cậu ấy liếc mắt liền nhìn ra được. Sẽ không suy nghĩ nhiều mà lo lắng cho tôi, lo rằng chính cậu ấy khiến tôi lo lắng, không thoải mái.

Tại sao cậu ấy phải đối xử tốt với tôi như thế nhỉ?

Bình luận

Tại sao cậu ấy phải đối xử tốt với tôi như thế nhỉ?

Tôi cảm thấy cổ họng mình rát buốt, không ổn rồi. Cứ nghĩ đến việc phải tự mình rời xa cậu ấy trong yên lặng tôi liền đau khổ. Tôi cố gắng trấn an lại bản thân nói với cậu ấy: "Không có gì. Gần đây tớ hơi bận chút thôi. Lần sau nếu được tớ sẽ về với cậu."

Bình luận

Tôi cảm thấy cổ họng mình rát buốt, không ổn rồi. Cứ nghĩ đến việc phải tự mình rời xa cậu ấy trong yên lặng tôi liền đau khổ. Tôi cố gắng trấn an lại bản thân nói với cậu ấy: "Không có gì. Gần đây tớ hơi bận chút thôi. Lần sau nếu được tớ sẽ về với cậu."

Tôi nghĩ, thứ giết chết một người nhanh nhất

Bình luận

Tôi nghĩ, thứ giết chết một người nhanh nhất

… không phải là nỗi buồn.

Bình luận

… không phải là nỗi buồn.

Mà là cảm giác không được phép buồn.

Bình luận

Mà là cảm giác không được phép buồn.

Tôi luôn cố gắng tránh né ánh mắt cậu ấy.

Bình luận

Tôi luôn cố gắng tránh né ánh mắt cậu ấy.

Tôi ít khi tiếp lời cậu ấy khi nói chuyện, không nhìn cậu ấy nữa.

Bình luận

Tôi ít khi tiếp lời cậu ấy khi nói chuyện, không nhìn cậu ấy nữa.

Cậu vẫn như mọi ngày. Nhắn tin hỏi tôi ăn chưa, dúi hộp sữa vào tay tôi mỗi sáng, và ngồi kế bên trong giờ học mà chẳng nghi ngờ gì cả.

Bình luận

Cậu vẫn như mọi ngày. Nhắn tin hỏi tôi ăn chưa, dúi hộp sữa vào tay tôi mỗi sáng, và ngồi kế bên trong giờ học mà chẳng nghi ngờ gì cả.

Còn tôi thì… dần học cách ngồi lệch một chút. Nói ít đi một chút. Cười cũng nhỏ hơn một chút.

Bình luận

Còn tôi thì… dần học cách ngồi lệch một chút. Nói ít đi một chút. Cười cũng nhỏ hơn một chút.

Tôi bắt đầu thử biến mất từng centimet một.

Bình luận

Tôi bắt đầu thử biến mất từng centimet một.

Kha Cẩn Yên vẫn là trung tâm của mọi thứ. Còn tôi thì dần biến thành người đứng ngoài, kể cả khi vẫn đang đi cùng nhau.

Bình luận

Kha Cẩn Yên vẫn là trung tâm của mọi thứ. Còn tôi thì dần biến thành người đứng ngoài, kể cả khi vẫn đang đi cùng nhau.

Tôi bắt đầu học cách dối trá:

Bình luận

Tôi bắt đầu học cách dối trá:

Giả vờ bận để không đi chung về.

Bình luận

Giả vờ bận để không đi chung về.

Giả vờ ngủ để không nhắn lại.

Bình luận

Giả vờ ngủ để không nhắn lại.

Giả vờ ổn để cậu ấy đừng lo.

Bình luận

Giả vờ ổn để cậu ấy đừng lo.

Và quan trọng nhất: giả vờ chưa từng yêu.

Bình luận

Và quan trọng nhất: giả vờ chưa từng yêu.

Tôi biết mình sẽ chẳng bao giờ đủ tốt để ở lại bên Kha Cẩn Yên.

Bình luận

Tôi biết mình sẽ chẳng bao giờ đủ tốt để ở lại bên Kha Cẩn Yên.

Nhưng ít ra, nếu biến mất đủ nhẹ nhàng… có lẽ, cậu ấy sẽ không thấy đau.

Bình luận

Nhưng ít ra, nếu biến mất đủ nhẹ nhàng… có lẽ, cậu ấy sẽ không thấy đau.

Ngày hôm đó, tôi muốn xé đi bức ảnh chụp chung của hai đứa nhưng rồi tôi không làm được.

Bình luận

Ngày hôm đó, tôi muốn xé đi bức ảnh chụp chung của hai đứa nhưng rồi tôi không làm được.

Nếu được tôi chỉ muốn xé nát hình ảnh bản thân bên cạnh cậu ấy.

Bình luận

Nếu được tôi chỉ muốn xé nát hình ảnh bản thân bên cạnh cậu ấy.

Bởi vì cậu ấy quá đẹp đẽ, tôi không muốn làm mất, làm bẩn hay tổn thương đến thứ đẹp đẽ nhất tôi có được trong cuộc đời này.

Bình luận

Bởi vì cậu ấy quá đẹp đẽ, tôi không muốn làm mất, làm bẩn hay tổn thương đến thứ đẹp đẽ nhất tôi có được trong cuộc đời này.

Tôi đã khóc.

Bình luận

Tôi đã khóc.

Cảm giác như bị xé hết tâm can, cảm giác cổ họng rát buốt, cảm giác muốn khóc thật lớn nhưng sợ bị phát hiện, sợ rằng bí mật đang chôn vùi bị phát hiện khiến tôi chỉ còn thể vùi mặt vào gối và chăn, khóc một cách thầm lặng.

Bình luận

Cảm giác như bị xé hết tâm can, cảm giác cổ họng rát buốt, cảm giác muốn khóc thật lớn nhưng sợ bị phát hiện, sợ rằng bí mật đang chôn vùi bị phát hiện khiến tôi chỉ còn thể vùi mặt vào gối và chăn, khóc một cách thầm lặng.

Khóc đến mệt lả đi rồi chìm vào giấc ngủ.

Bình luận

Khóc đến mệt lả đi rồi chìm vào giấc ngủ.

Giá như khi tỉnh dậy, tôi không còn ở đây nữa. 

Bình luận

Giá như khi tỉnh dậy, tôi không còn ở đây nữa. 

Trước mắt sẽ không phải là cái bàn học cũ kĩ, không phải tấm ảnh của hai đứa, không phải là nụ cười của cậu ấy.

Bình luận

Trước mắt sẽ không phải là cái bàn học cũ kĩ, không phải tấm ảnh của hai đứa, không phải là nụ cười của cậu ấy.

Có thể là cái chết, là màu đen mà tôi sợ hãi. Nó cũng chẳng sao cả vì tôi không sợ nó nữa, nhưng tôi lại sợ đôi mắt đen láy của cậu ấy nhìn chòng chọc tôi.

Bình luận

Có thể là cái chết, là màu đen mà tôi sợ hãi. Nó cũng chẳng sao cả vì tôi không sợ nó nữa, nhưng tôi lại sợ đôi mắt đen láy của cậu ấy nhìn chòng chọc tôi.

Như muốn lột hết sự giả dối trên người xuống. Muốn cười nhạt trước sự biến mất mờ dần của bản thân.

Bình luận

Như muốn lột hết sự giả dối trên người xuống. Muốn cười nhạt trước sự biến mất mờ dần của bản thân.


Truyện tương tự

Bình luận