Tôi không biết bố tôi có đến tìm Kha Cẩn Yên không. Không biết cậu ấy bây giờ ra sao. Cũng không rõ bạn bè, thầy cô có biết chuyện gì chưa, và nếu biết rồi thì họ nghĩ gì về tôi, nghĩ gì về chúng tôi.
Bình luận
Tôi không biết bố tôi có đến tìm Kha Cẩn Yên không. Không biết cậu ấy bây giờ ra sao. Cũng không rõ bạn bè, thầy cô có biết chuyện gì chưa, và nếu biết rồi thì họ nghĩ gì về tôi, nghĩ gì về chúng tôi.
Tôi sợ. Tôi thật sự rất sợ.
Bình luận
Tôi sợ. Tôi thật sự rất sợ.
Tôi muốn gặp cậu ấy. Tôi muốn nhìn thấy cậu ấy, muốn biết cậu ấy vẫn ổn, rằng tất cả những chuyện kinh khủng này chưa kịp làm tổn thương cậu. Tôi muốn gọi điện, muốn nhắn tin, muốn nghe thấy giọng cậu ấy nói chỉ một câu: "Tớ vẫn ở đây."
Bình luận
Tôi muốn gặp cậu ấy. Tôi muốn nhìn thấy cậu ấy, muốn biết cậu ấy vẫn ổn, rằng tất cả những chuyện kinh khủng này chưa kịp làm tổn thương cậu. Tôi muốn gọi điện, muốn nhắn tin, muốn nghe thấy giọng cậu ấy nói chỉ một câu: "Tớ vẫn ở đây."
Nhưng tôi không có điện thoại.
Bình luận
Nhưng tôi không có điện thoại.
Không có gì cả.
Bình luận
Không có gì cả.
Không một công cụ nào để truyền tải nỗi nhớ và nỗi lo này.
Bình luận
Không một công cụ nào để truyền tải nỗi nhớ và nỗi lo này.
Nỗi nhớ đang gặm nhấm tôi từ trong ra ngoài, khiến tôi nghẹt thở như một cái hố sâu hút hết mọi ánh sáng.
Bình luận
Nỗi nhớ đang gặm nhấm tôi từ trong ra ngoài, khiến tôi nghẹt thở như một cái hố sâu hút hết mọi ánh sáng.
Toàn thân tôi như bị siết chặt, co quắp lại. Lòng tôi cũng thế. Lạnh. Tê tái. Rỗng tuếch. Và đau.
Bình luận
Toàn thân tôi như bị siết chặt, co quắp lại. Lòng tôi cũng thế. Lạnh. Tê tái. Rỗng tuếch. Và đau.
Tôi không biết làm gì để khiến bản thân đỡ hơn.
Bình luận
Tôi không biết làm gì để khiến bản thân đỡ hơn.
Chỉ biết đấm tay xuống sàn nhà đến bật máu.
Bình luận
Chỉ biết đấm tay xuống sàn nhà đến bật máu.
Cào cấu làn da cho đến khi rớm đỏ.
Bình luận
Cào cấu làn da cho đến khi rớm đỏ.
Úp đầu vào gối, tự bóp nghẹt, hy vọng bóng tối kéo đến sớm hơn một chút, đưa tôi đi khỏi nơi này.
Bình luận
Úp đầu vào gối, tự bóp nghẹt, hy vọng bóng tối kéo đến sớm hơn một chút, đưa tôi đi khỏi nơi này.
Mỗi ngày cứ như một vòng lặp tra tấn.
Bình luận
Mỗi ngày cứ như một vòng lặp tra tấn.
Tôi phát điên. Tôi không còn chịu nổi nữa.
Bình luận
Tôi phát điên. Tôi không còn chịu nổi nữa.
Tôi đập đầu vào tường.
Bình luận
Tôi đập đầu vào tường.
Đập đến khi không còn cảm nhận được gì ngoài âm thanh vỡ vụn trong tim mình.
Bình luận
Đập đến khi không còn cảm nhận được gì ngoài âm thanh vỡ vụn trong tim mình.
Tôi chỉ muốn nó ngừng lại. Tất cả. Dù phải chết.
Bình luận
Tôi chỉ muốn nó ngừng lại. Tất cả. Dù phải chết.
Rồi tôi ngất đi.
Bình luận
Rồi tôi ngất đi.
Và lần này, trong bóng tối, tôi lại không thấy sợ. Nó không lạnh lẽo như mọi khi. Mà như một vòng tay lớn ôm lấy tôi, che chắn tôi, dỗ dành như thể tôi là một đứa trẻ đang mệt mỏi vì khóc.
Bình luận
Và lần này, trong bóng tối, tôi lại không thấy sợ. Nó không lạnh lẽo như mọi khi. Mà như một vòng tay lớn ôm lấy tôi, che chắn tôi, dỗ dành như thể tôi là một đứa trẻ đang mệt mỏi vì khóc.
Giá như tôi có thể mãi mãi ở lại nơi đó.
Bình luận
Giá như tôi có thể mãi mãi ở lại nơi đó.
Nhưng tôi mở mắt ra.
Bình luận
Nhưng tôi mở mắt ra.
Lại một lần nữa.
Bình luận
Lại một lần nữa.
Và điều đầu tiên tôi nhìn thấy là mẹ.
Bình luận
Và điều đầu tiên tôi nhìn thấy là mẹ.
Mắt bà sưng húp, đỏ ửng. Bà ngồi đó, khóc không thành tiếng, tay run run lau những vết thương trên cơ thể tôi.
Bình luận
Mắt bà sưng húp, đỏ ửng. Bà ngồi đó, khóc không thành tiếng, tay run run lau những vết thương trên cơ thể tôi.
Tôi vẫn còn ở đây.
Bình luận
Tôi vẫn còn ở đây.
Và bà… vẫn còn đau lòng vì tôi.
Bình luận
Và bà… vẫn còn đau lòng vì tôi.
"Hoàn An, con nghe lời mẹ đi…Cắt đứt với Cẩn Yên, được không con? Đừng tự làm mình khổ nữa. Mẹ chịu không nổi nữa rồi. Nhìn con như thế này mẹ sống sao nổi hả con…?"
Bình luận
"Hoàn An, con nghe lời mẹ đi…Cắt đứt với Cẩn Yên, được không con? Đừng tự làm mình khổ nữa. Mẹ chịu không nổi nữa rồi. Nhìn con như thế này mẹ sống sao nổi hả con…?"
Bàn tay bà dịu dàng nhưng run rẩy, cố gắng không làm tôi đau thêm khi chạm vào từng vết cào, vết rách.
Bình luận
Bàn tay bà dịu dàng nhưng run rẩy, cố gắng không làm tôi đau thêm khi chạm vào từng vết cào, vết rách.
Trên đầu tôi là một băng gạc lớn.
Bình luận
Trên đầu tôi là một băng gạc lớn.
Mắt tôi thâm đen, môi nứt nẻ.
Bình luận
Mắt tôi thâm đen, môi nứt nẻ.
Mỗi hơi thở là một lần lồng ngực tôi như bị bóp nghẹt.
Bình luận
Mỗi hơi thở là một lần lồng ngực tôi như bị bóp nghẹt.
Tôi cố gắng cất tiếng, cổ họng đau như cào: "Không thể được, mẹ à."
Bình luận
Tôi cố gắng cất tiếng, cổ họng đau như cào: "Không thể được, mẹ à."
Mẹ tôi khựng lại. Rồi bật lên giận dữ: "Con rốt cuộc muốn gì nữa? Con muốn giết chết ba mẹ mới hài lòng sao? Con có biết ba con đã đến nhà Kha Cẩn Yên để nói chuyện chưa?!"
Bình luận
Mẹ tôi khựng lại. Rồi bật lên giận dữ: "Con rốt cuộc muốn gì nữa? Con muốn giết chết ba mẹ mới hài lòng sao? Con có biết ba con đã đến nhà Kha Cẩn Yên để nói chuyện chưa?!"
Tôi chết lặng.
Bình luận
Tôi chết lặng.
Cơn hoảng loạn bùng lên trong tôi như lửa đốt. Tôi vùng dậy, giật đứt dây truyền dịch, thở gấp: "Ba! Mẹ! Con… con là người bắt đầu trước! Là con thích cậu ấy trước! Nếu ba mẹ muốn làm gì thì làm với con! Nhưng xin đừng… đừng động đến cậu ấy!"
Bình luận
Cơn hoảng loạn bùng lên trong tôi như lửa đốt. Tôi vùng dậy, giật đứt dây truyền dịch, thở gấp: "Ba! Mẹ! Con… con là người bắt đầu trước! Là con thích cậu ấy trước! Nếu ba mẹ muốn làm gì thì làm với con! Nhưng xin đừng… đừng động đến cậu ấy!"
Tôi không thể kiềm được nữa. Nỗi sợ dâng lên đến tận cổ.
Bình luận
Tôi không thể kiềm được nữa. Nỗi sợ dâng lên đến tận cổ.
Cậu ấy từng kể tôi nghe, giọng nhẹ nhàng mà như đùa như thật, rằng bố cậu ấy rất nghiêm khắc. Đến mức cậu từng bị đánh đến ba ngày rồi mà đi lại vẫn rất khó khăn, chỉ vì trốn học.
Bình luận
Cậu ấy từng kể tôi nghe, giọng nhẹ nhàng mà như đùa như thật, rằng bố cậu ấy rất nghiêm khắc. Đến mức cậu từng bị đánh đến ba ngày rồi mà đi lại vẫn rất khó khăn, chỉ vì trốn học.
Chỉ là trốn học.
Bình luận
Chỉ là trốn học.
Mà bị đánh đến mức đi không vững.
Bình luận
Mà bị đánh đến mức đi không vững.
Vậy thì… nếu bố tôi đến…
Bình luận
Vậy thì… nếu bố tôi đến…
Nếu ông ấy kể hết mọi chuyện…
Bình luận
Nếu ông ấy kể hết mọi chuyện…
Nếu ông ấy nói ra rằng cậu ấy yêu một thằng con trai như tôi, rằng cậu ấy hôn tôi, rằng tôi và cậu ấy đã ở bên nhau như vậy…
Bình luận
Nếu ông ấy nói ra rằng cậu ấy yêu một thằng con trai như tôi, rằng cậu ấy hôn tôi, rằng tôi và cậu ấy đã ở bên nhau như vậy…
Liệu bố cậu ấy sẽ làm gì?
Bình luận
Liệu bố cậu ấy sẽ làm gì?
Nếu ông ấy đánh cậu ấy đến chết thì sao?
Bình luận
Nếu ông ấy đánh cậu ấy đến chết thì sao?
Tôi run lên.
Bình luận
Tôi run lên.
Tôi thấy hình ảnh cậu ấy ngã gục dưới chân ai đó, máu chảy, đôi mắt ngơ ngác không hiểu mình đã làm gì sai. Tôi thấy mình la hét, giãy dụa, nhưng không ai nghe thấy.
Bình luận
Tôi thấy hình ảnh cậu ấy ngã gục dưới chân ai đó, máu chảy, đôi mắt ngơ ngác không hiểu mình đã làm gì sai. Tôi thấy mình la hét, giãy dụa, nhưng không ai nghe thấy.
Tôi không sợ cậu chết.
Bình luận
Tôi không sợ cậu chết.
Chết có thể là giải thoát.
Bình luận
Chết có thể là giải thoát.
Nhưng tôi không thể chịu nổi nếu cậu chết trong đau đớn.
Bình luận
Nhưng tôi không thể chịu nổi nếu cậu chết trong đau đớn.
Nếu cậu chết như cách tôi đã từng muốn với trái tim rách nát, với sự ghét bỏ tràn ngập khắp nơi.
Bình luận
Nếu cậu chết như cách tôi đã từng muốn với trái tim rách nát, với sự ghét bỏ tràn ngập khắp nơi.
Tôi… tôi hiểu cái cảm giác đó.
Bình luận
Tôi… tôi hiểu cái cảm giác đó.
Tôi hiểu quá rõ.
Bình luận
Tôi hiểu quá rõ.
Và tôi không muốn… không bao giờ muốn cậu ấy phải chịu điều đó.
Bình luận
Và tôi không muốn… không bao giờ muốn cậu ấy phải chịu điều đó.
Tôi gục xuống, giọng gần như thì thầm: "Cái gì cũng được…Con đồng ý hết…Chỉ cần... để cậu ấy yên được không ạ…?"
Bình luận
Tôi gục xuống, giọng gần như thì thầm: "Cái gì cũng được…Con đồng ý hết…Chỉ cần... để cậu ấy yên được không ạ…?"