Mật ngọt


Sau khi xuất viện, Ngọc Anh vẫn là Ngọc Anh – mê tiền đến mức không thể cứu chữa. Chưa đầy một ngày sau khi về nhà, cô đã mở laptop lên và bắt đầu gõ những dòng chữ đầu tiên cho truyện mới.

Bình luận

Sau khi xuất viện, Ngọc Anh vẫn là Ngọc Anh – mê tiền đến mức không thể cứu chữa. Chưa đầy một ngày sau khi về nhà, cô đã mở laptop lên và bắt đầu gõ những dòng chữ đầu tiên cho truyện mới.

Bình luận

— “Lần này tui viết truyện ngọt ngào từ đầu đến cuối, bảo đảm độc giả sẽ yêu tui!” — Ngọc Anh hào hứng nói với Minh Trang khi cô bạn đến thăm.

Bình luận

— “Lần này tui viết truyện ngọt ngào từ đầu đến cuối, bảo đảm độc giả sẽ yêu tui!” — Ngọc Anh hào hứng nói với Minh Trang khi cô bạn đến thăm.

Bình luận

Minh Trang nheo mắt nghi ngờ:

Bình luận

Minh Trang nheo mắt nghi ngờ:

Bình luận

— “Haha bà mà viết được truyện ngọt từ đầu đến cuối thì tui thề sẽ không ăn trà sữa trong một tháng.”

Bình luận

— “Haha bà mà viết được truyện ngọt từ đầu đến cuối thì tui thề sẽ không ăn trà sữa trong một tháng.”

Bình luận

— “Bà nỡ dám nghi ngờ tui?” Hạ Vy cười nhếch mép. “Bà xem nè…”

Bình luận

— “Bà nỡ dám nghi ngờ tui?” Hạ Vy cười nhếch mép. “Bà xem nè…”

Bình luận

Bộ truyện mới của cô mở đầu ngọt như đường. Nam chính và nữ chính yêu nhau sâu đậm, tổ chức đám cưới hoành tráng, thề non hẹn biển bên nhau mãi mãi. Độc giả đọc đến đây thì cảm động rơi nước mắt, khen Ngọc Anh không tiếc lời:

Bình luận

Bộ truyện mới của cô mở đầu ngọt như đường. Nam chính và nữ chính yêu nhau sâu đậm, tổ chức đám cưới hoành tráng, thề non hẹn biển bên nhau mãi mãi. Độc giả đọc đến đây thì cảm động rơi nước mắt, khen Ngọc Anh không tiếc lời:

Bình luận

— “Tác giả đổi tính rồi sao?”

Bình luận

— “Tác giả đổi tính rồi sao?”

— “Trời ơi, lần này chắc chắn là HE đúng không?”

Bình luận

— “Trời ơi, lần này chắc chắn là HE đúng không?”

— “Cảm ơn chị Anh, cuối cùng chị cũng biết thương độc giả rồi!”

Bình luận

— “Cảm ơn chị Anh, cuối cùng chị cũng biết thương độc giả rồi!”

Bình luận

Nhưng rồi… đến giữa truyện.

Bình luận

Nhưng rồi… đến giữa truyện.

Bình luận

Nam chính bắt đầu thay đổi.

Bình luận

Nam chính bắt đầu thay đổi.

Bình luận

Anh ta trở nên lạnh lùng với nữ chính, những cử chỉ yêu thương trước kia giờ chỉ còn là kỷ niệm xa vời. Một ngày nọ anh ta nhìn nữ chính khó xử nhưng cũng vui mừng nói:

Bình luận

Anh ta trở nên lạnh lùng với nữ chính, những cử chỉ yêu thương trước kia giờ chỉ còn là kỷ niệm xa vời. Một ngày nọ anh ta nhìn nữ chính khó xử nhưng cũng vui mừng nói:

“ Hạ Vy , thật xin lỗi hình như anh tìm thấy được tình yêu nồng nhiệt của đời mình rồi , chúng ta ly hôn đi.“ Nam chính thấy có lỗi nhưng vẫn mong nữ chính sẽ hiểu và cảm thông cho anh , cho anh ta đến với tình yêu thật sự.

Bình luận

“ Hạ Vy , thật xin lỗi hình như anh tìm thấy được tình yêu nồng nhiệt của đời mình rồi , chúng ta ly hôn đi.“ Nam chính thấy có lỗi nhưng vẫn mong nữ chính sẽ hiểu và cảm thông cho anh , cho anh ta đến với tình yêu thật sự.

Bình luận

Nữ chính sững sờ, trái tim như thắt lại. Cô nhìn anh, giọng nói nghẹn lại:

Bình luận

Nữ chính sững sờ, trái tim như thắt lại. Cô nhìn anh, giọng nói nghẹn lại:

Bình luận

— “Anh… đang nói gì vậy?”

Bình luận

— “Anh… đang nói gì vậy?”

Bình luận

Đôi mắt cô run rẩy, như thể không tin vào những gì vừa nghe thấy. Nhưng nam chính chỉ thở dài đầy mệt mỏi, ánh mắt sớm đã chán ghét cô :

Bình luận

Đôi mắt cô run rẩy, như thể không tin vào những gì vừa nghe thấy. Nhưng nam chính chỉ thở dài đầy mệt mỏi, ánh mắt sớm đã chán ghét cô :

Bình luận

— “Chúng ta đã đi cùng nhau một chặng đường dài… nhưng tình cảm rất dễ thay đổi. Chung quy, có bắt đầu thì cũng sẽ có kết thúc.”

Bình luận

— “Chúng ta đã đi cùng nhau một chặng đường dài… nhưng tình cảm rất dễ thay đổi. Chung quy, có bắt đầu thì cũng sẽ có kết thúc.”

Bình luận

Nữ chính đau khổ tột cùng, chịu đủ mọi dày vò… và cuối cùng, cô mất trí nhớ.

Bình luận

Nữ chính đau khổ tột cùng, chịu đủ mọi dày vò… và cuối cùng, cô mất trí nhớ.

Bình luận

Khi chương này vừa đăng lên, độc giả như muốn phát điên:

Bình luận

Khi chương này vừa đăng lên, độc giả như muốn phát điên:

Bình luận

— “Tôi tự hỏi tại sao tôi lại tin người này…”

Bình luận

— “Tôi tự hỏi tại sao tôi lại tin người này…”

— “Cái gì mà HE? À, HE nghĩa là Hủy diệt Ê chề đúng không?!”

Bình luận

— “Cái gì mà HE? À, HE nghĩa là Hủy diệt Ê chề đúng không?!”

— “Chị Anh, chị trốn đâu rồi, tôi chỉ muốn nói chuyện thôi!!!”

Bình luận

— “Chị Anh, chị trốn đâu rồi, tôi chỉ muốn nói chuyện thôi!!!”

— “Chúng tôi đã tin tưởng chị! CHỊ PHẢN BỘI CHÚNG TÔI!!!”

Bình luận

— “Chúng tôi đã tin tưởng chị! CHỊ PHẢN BỘI CHÚNG TÔI!!!”

— “Tại sao… TẠI SAO LẠI MẤT TRÍ NHỚ NỮA?!”

Bình luận

— “Tại sao… TẠI SAO LẠI MẤT TRÍ NHỚ NỮA?!”

Bình luận

Nhưng Ngọc Anh chẳng quan tâm. Cô chỉ nhìn doanh thu tăng vùn vụt mà cười mãn nguyện.

Bình luận

Nhưng Ngọc Anh chẳng quan tâm. Cô chỉ nhìn doanh thu tăng vùn vụt mà cười mãn nguyện.

Bình luận

Minh Trang thấy tình hình nguy hiểm, lập tức nhắc nhở:

Bình luận

Minh Trang thấy tình hình nguy hiểm, lập tức nhắc nhở:

Bình luận

— “Bà có nhớ lần trước bị độc giả đánh phải nhập viện không? Lần này còn chơi chiêu cũ, không sợ bị đánh tiếp à?”

Bình luận

— “Bà có nhớ lần trước bị độc giả đánh phải nhập viện không? Lần này còn chơi chiêu cũ, không sợ bị đánh tiếp à?”

Bình luận

Ngọc Anh điềm nhiên nhấp một ngụm trà sữa, cười đầy mưu mô:

Bình luận

Ngọc Anh điềm nhiên nhấp một ngụm trà sữa, cười đầy mưu mô:

Bình luận

— “Không sao, lần này tui đã chuẩn bị trước rồi…”

Bình luận

— “Không sao, lần này tui đã chuẩn bị trước rồi…”

Bình luận

— “Chuẩn bị gì?”

Bình luận

— “Chuẩn bị gì?”

Bình luận

— “Đặt camera trước cửa nhà! Nếu bị đánh nữa thì ít nhất cũng có bằng chứng kiện bọn họ để đòi tiền bồi thường!”

Bình luận

— “Đặt camera trước cửa nhà! Nếu bị đánh nữa thì ít nhất cũng có bằng chứng kiện bọn họ để đòi tiền bồi thường!”

Bình luận

Minh Trang: “…”

Bình luận

Minh Trang: “…”

Bình luận

Con nhỏ này… đúng là mê tiền đến mất hết nhân tính rồi!

Bình luận

Con nhỏ này… đúng là mê tiền đến mất hết nhân tính rồi!


Truyện tương tự

Bình luận