Bài ‘Đông phương vị minh’ (phía Đông chưa sáng) là bài số 5 trong phần Tề phong của Thập ngũ quốc phong (tức thơ dân gian, hoặc ca dao, của mười lăm nước, hay đúng hơn mười lăm địa phương nằm ở phía bắc sông Hoàng Hà). Tề chỉ nước Tề trong số 15 nước đó. Bài thơ có ba khổ hoặc ba ‘bài’ nhỏ, mỗi khổ 4 câu, mỗi câu 4 chữ viết theo thể phú (một trong ba thể hay dùng trong Kinh Thi: phú tức trần thuật, tỉ tức so sánh, hứng tức dùng việc nọ để gảy hứng sang việc kia). Dưới đây là nguyên văn chữ Hán, phiên âm Hán Việt và bản dịch của Lãnh Vân (cố gắng theo đúng thể thơ gốc). Ai muốn xem bản dịch khác có thể vào đây.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Chú giải: chiết liễu phan phố: chặt cây liễu để rào vườn rau, tuy không đủ trông cậy (vì gỗ cây liễu mềm và giòn), nhưng những kẻ khùng trông thấy cũng kinh sợ mà không dám vượt qua, để so sánh với thời khắc ban đêm có giới hạn rõ ràng, ai ai cũng biết, nhưng nay thì không thề biết được, nếu chẳng sai giờ buổi sớm, thì ắt sai giờ buổi chiều.