"Má, tao bị bà Tám lừa mua cả mớ mực, này ăn sao mà hết."
Bình luận
"Má, tao bị bà Tám lừa mua cả mớ mực, này ăn sao mà hết."
Bình luận
Diệp Chi vừa đưa dao lia trên thớt, vừa thầm oán thán bà cô ở chợ bán tống bán tháo cho nó mà nhét cho một đống mực mười người ăn không hết vào giỏ xe.
Bình luận
Diệp Chi vừa đưa dao lia trên thớt, vừa thầm oán thán bà cô ở chợ bán tống bán tháo cho nó mà nhét cho một đống mực mười người ăn không hết vào giỏ xe.
Bình luận
Quỳnh đang thái đậu phụ, liếc qua rổ mực của Chi một lát, trầm ngâm: "Vậy rửa sạch rồi bỏ bớt vào tủ lạnh mà ăn dần thôi."
Bình luận
Quỳnh đang thái đậu phụ, liếc qua rổ mực của Chi một lát, trầm ngâm: "Vậy rửa sạch rồi bỏ bớt vào tủ lạnh mà ăn dần thôi."
Bình luận
Chi chống tay mạn sườn, chép miệng: "Bình thường mực ngoài để nhúng lẩu ra, tao không biết làm món gì khác, để tủ lạnh thì chắc là phải đến lần ăn lẩu tiếp theo mới dùng tới quá."
Bình luận
Chi chống tay mạn sườn, chép miệng: "Bình thường mực ngoài để nhúng lẩu ra, tao không biết làm món gì khác, để tủ lạnh thì chắc là phải đến lần ăn lẩu tiếp theo mới dùng tới quá."
Bình luận
"Nhà có dứa không?"
Bình luận
"Nhà có dứa không?"
Bình luận
"Có, mày thích ăn dứa à?" Chi đáp.
Bình luận
"Có, mày thích ăn dứa à?" Chi đáp.
Bình luận
"Thế làm thêm món mực xào dứa, tao chỉ cho mày, từ từ là tiêu hóa hết đống mực này thôi. Món này mà ăn với cơm nóng thì bá cháy luôn."
Bình luận
"Thế làm thêm món mực xào dứa, tao chỉ cho mày, từ từ là tiêu hóa hết đống mực này thôi. Món này mà ăn với cơm nóng thì bá cháy luôn."
Bình luận
Nói rồi Quỳnh nhặt từ rổ mực của Chi mấy con bỏ vào bát riêng. Đang định hỏi xem dứa với mấy loại gia vị rau cỏ còn lại ở đâu thì đã thấy Vũ bước tới chiếc tủ lạnh góc bếp, mở toang hoang, sau đó nhìn về phía Quỳnh, chỉ tay vào trong ý bảo: Ở đây hết.
Bình luận
Nói rồi Quỳnh nhặt từ rổ mực của Chi mấy con bỏ vào bát riêng. Đang định hỏi xem dứa với mấy loại gia vị rau cỏ còn lại ở đâu thì đã thấy Vũ bước tới chiếc tủ lạnh góc bếp, mở toang hoang, sau đó nhìn về phía Quỳnh, chỉ tay vào trong ý bảo: Ở đây hết.
Một lúc sau, nồi lẩu của Chi đã xong xuôi đặt trên bàn, chỉ thêm món mực xào dứa của Quỳnh nữa là mỹ mãn, hương thơm bữa cơm gia đình cứ vậy bay khắp phòng.
Bình luận
Một lúc sau, nồi lẩu của Chi đã xong xuôi đặt trên bàn, chỉ thêm món mực xào dứa của Quỳnh nữa là mỹ mãn, hương thơm bữa cơm gia đình cứ vậy bay khắp phòng.
Bình luận
Diệp Chi bám lấy bờ vai của Quỳnh trước bếp, vừa nhìn theo thao tác tay của nó, vừa gợi chuyện:
Bình luận
Diệp Chi bám lấy bờ vai của Quỳnh trước bếp, vừa nhìn theo thao tác tay của nó, vừa gợi chuyện:
"Bình thường mày hay nấu ăn không Quỳnh? Nhìn tay nghề của mày cũng đỉnh vãi."
Bình luận
"Bình thường mày hay nấu ăn không Quỳnh? Nhìn tay nghề của mày cũng đỉnh vãi."
Bình luận
Quỳnh mỉm cười, đảo đảo đũa: "Xào mực thôi mà cũng gọi là đỉnh ấy hả? Tao bình thường cũng không nấu nướng gì. Chỉ có một mình nên cũng không tiện bày biện, đi chợ rồi nấu nướng có khi còn không tiết kiệm bằng ăn ở trường, nên thường thì buổi trưa tao ở lại trường ăn cơm căng tin luôn."
Bình luận
Quỳnh mỉm cười, đảo đảo đũa: "Xào mực thôi mà cũng gọi là đỉnh ấy hả? Tao bình thường cũng không nấu nướng gì. Chỉ có một mình nên cũng không tiện bày biện, đi chợ rồi nấu nướng có khi còn không tiết kiệm bằng ăn ở trường, nên thường thì buổi trưa tao ở lại trường ăn cơm căng tin luôn."
Bình luận
"Bữa tối thì sao?" Chi hỏi.
Bình luận
"Bữa tối thì sao?" Chi hỏi.
Bình luận
"Chỗ anh Bình có lo bữa tối."
Bình luận
"Chỗ anh Bình có lo bữa tối."
Bình luận
"Cũng phải." Chi quay đầu ra bàn giữa, đưa tay điều chỉnh bếp từ, đặt nồi nước lẩu lên rồi đậy vung lại, "Nhưng vẫn biết nấu kha khá món, nể mày."
Bình luận
"Cũng phải." Chi quay đầu ra bàn giữa, đưa tay điều chỉnh bếp từ, đặt nồi nước lẩu lên rồi đậy vung lại, "Nhưng vẫn biết nấu kha khá món, nể mày."
Bình luận
"Tao thích nấu ăn mà, ước mơ sau này của tao là một bà chủ bán cơm, hehe."
Bình luận
"Tao thích nấu ăn mà, ước mơ sau này của tao là một bà chủ bán cơm, hehe."
Bình luận
Quỳnh vừa "he he" xong, Chi lao tới ôm chầm lấy nó từ phía sau, hớn ha hớn hở hét lên: "Chúng ta chung ước mơ bạn ơi, tôi cũng muốn mở nhà hàng ẩm thực năm sao, lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu."
Bình luận
Quỳnh vừa "he he" xong, Chi lao tới ôm chầm lấy nó từ phía sau, hớn ha hớn hở hét lên: "Chúng ta chung ước mơ bạn ơi, tôi cũng muốn mở nhà hàng ẩm thực năm sao, lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu."
Bình luận
Quỳnh gõ đầu Chi, đẩy người nó ra: "Tao chỉ muốn mở quán cơm bình dân, năm sao thì thôi nhường hết cho mày."
Bình luận
Quỳnh gõ đầu Chi, đẩy người nó ra: "Tao chỉ muốn mở quán cơm bình dân, năm sao thì thôi nhường hết cho mày."
Hai đứa mải mê tám chuyện, trong lúc không để ý, Vũ thò chiếc thìa inox vào chảo mực xào của Quỳnh, vụng trộm đưa lên miệng, bị nước xào nóng làm phỏng lưỡi la oai oái.
Bình luận
Hai đứa mải mê tám chuyện, trong lúc không để ý, Vũ thò chiếc thìa inox vào chảo mực xào của Quỳnh, vụng trộm đưa lên miệng, bị nước xào nóng làm phỏng lưỡi la oai oái.
"Cậu phải thổi đi rồi mới nếm chứ." Quỳnh quay phắt sang trừng mắt mắng hắn, "Mà đã chín đâu."
Bình luận
"Cậu phải thổi đi rồi mới nếm chứ." Quỳnh quay phắt sang trừng mắt mắng hắn, "Mà đã chín đâu."
Thế là Vũ chuyển mục tiêu sang nồi lẩu chuẩn bị sôi ở trên bàn, lại chuẩn bị đưa chiếc thìa vào trong. May sao bị Chi phát hiện ra, cầm đũa đánh vào tay hắn rồi đuổi ra ngoài.
Bình luận
Thế là Vũ chuyển mục tiêu sang nồi lẩu chuẩn bị sôi ở trên bàn, lại chuẩn bị đưa chiếc thìa vào trong. May sao bị Chi phát hiện ra, cầm đũa đánh vào tay hắn rồi đuổi ra ngoài.
Vũ vốn ít nói, cũng không hiểu mấy chủ đề của lũ con gái, chỉ đành ngồi im một chỗ bảo sao nghe vậy, thỉnh thoảng lại chăm chú nhìn về phía bóng lưng người kia.
Bình luận
Vũ vốn ít nói, cũng không hiểu mấy chủ đề của lũ con gái, chỉ đành ngồi im một chỗ bảo sao nghe vậy, thỉnh thoảng lại chăm chú nhìn về phía bóng lưng người kia.
Bình luận
"Này Quỳnh, dạy tao búi tóc giống như mày đi." Chi ngắm nghía Quỳnh, lên tiếng.
Bình luận
"Này Quỳnh, dạy tao búi tóc giống như mày đi." Chi ngắm nghía Quỳnh, lên tiếng.
Bình luận
Quỳnh sờ sờ cái búi tóc có cắm một cây đũa trên đầu mình, bình thường nó ghét búi tóc, vì tóc nó vừa dày vừa dài, búi lên rất nặng đầu. Nhưng vì yêu cầu công việc và cũng để thuận tiện tay chân, nó thường búi lên để trông gọn gàng và bớt vướng víu hơn, cả lúc nấu nướng hay dọn dẹp nhà cửa cũng vậy.
Bình luận
Quỳnh sờ sờ cái búi tóc có cắm một cây đũa trên đầu mình, bình thường nó ghét búi tóc, vì tóc nó vừa dày vừa dài, búi lên rất nặng đầu. Nhưng vì yêu cầu công việc và cũng để thuận tiện tay chân, nó thường búi lên để trông gọn gàng và bớt vướng víu hơn, cả lúc nấu nướng hay dọn dẹp nhà cửa cũng vậy.
Vũ đang nghịch điện thoại, liền ngẩng đầu lên nhìn về phía sau lưng Quỳnh cùng cái búi tóc tròn tròn ấy, hắn chưa từng thấy Quỳnh để kiểu tóc này trên lớp bao giờ, hình như có một lần nhìn thấy trong mơ, dáng vẻ này đem tới cảm giác vừa lạ lẫm lại vừa có phần quen thuộc.
Bình luận
Vũ đang nghịch điện thoại, liền ngẩng đầu lên nhìn về phía sau lưng Quỳnh cùng cái búi tóc tròn tròn ấy, hắn chưa từng thấy Quỳnh để kiểu tóc này trên lớp bao giờ, hình như có một lần nhìn thấy trong mơ, dáng vẻ này đem tới cảm giác vừa lạ lẫm lại vừa có phần quen thuộc.
Bình luận
Vũ nhớ khi mình còn bé, hình như mẹ mỗi lần vào bếp cũng thường hay cuộn tóc vào cây đũa rồi búi thành một củ hành tây gọn gàng giống như vậy.
Bình luận
Vũ nhớ khi mình còn bé, hình như mẹ mỗi lần vào bếp cũng thường hay cuộn tóc vào cây đũa rồi búi thành một củ hành tây gọn gàng giống như vậy.
Tất cả những người nữ Việt Nam đều sẽ có dáng vẻ như vậy sao?
Bình luận
Tất cả những người nữ Việt Nam đều sẽ có dáng vẻ như vậy sao?
Bình luận
Một cảm giác kỳ lạ xâm lấn trái tim của Vũ, lúc Quỳnh rũ mái tóc của mình ra biểu diễn thao tác búi tóc bằng đũa cho Chi xem, tuy nó không quay cả gương mặt lại, nhưng thông qua góc nghiêng, nụ cười hiền hòa và hàng mi cong cong dưới ánh đèn vàng lấp lánh trên đỉnh đầu nó tạo ra một ảo ảnh Vũ không biết gọi tên là gì.
Bình luận
Một cảm giác kỳ lạ xâm lấn trái tim của Vũ, lúc Quỳnh rũ mái tóc của mình ra biểu diễn thao tác búi tóc bằng đũa cho Chi xem, tuy nó không quay cả gương mặt lại, nhưng thông qua góc nghiêng, nụ cười hiền hòa và hàng mi cong cong dưới ánh đèn vàng lấp lánh trên đỉnh đầu nó tạo ra một ảo ảnh Vũ không biết gọi tên là gì.
Trần Thành Vũ đột nhiên đỏ bừng mặt, bên trong lồng ngực hồi hộp như có ai đang đánh trống phất cờ. Dù hai con người kia còn đang mải mê búi tóc cho nhau, chẳng có thời gian ngó ngàng đến hắn nhưng hành vi không có kiểm soát của Vũ lại chẳng khác nào đang tự bán đứng chủ nhân.
Bình luận
Trần Thành Vũ đột nhiên đỏ bừng mặt, bên trong lồng ngực hồi hộp như có ai đang đánh trống phất cờ. Dù hai con người kia còn đang mải mê búi tóc cho nhau, chẳng có thời gian ngó ngàng đến hắn nhưng hành vi không có kiểm soát của Vũ lại chẳng khác nào đang tự bán đứng chủ nhân.
Bình luận
Hắn luống cuống cúi đầu gõ điện thoại loạn xạ, hấp tấp thế nào chẳng may gửi nhầm tin nhắn vào zalo của Diệp Chi.
Bình luận
Hắn luống cuống cúi đầu gõ điện thoại loạn xạ, hấp tấp thế nào chẳng may gửi nhầm tin nhắn vào zalo của Diệp Chi.
Bình luận
[SOS SOS SOS SOS SOS SOS...]
Bình luận
[SOS SOS SOS SOS SOS SOS...]
Bình luận
Diệp Chi nhíu mày, nhe nanh nhe vuốt: "Mày bị rảnh hả thằng kia, nhắn lung tung cái gì đấy?"
Bình luận
Diệp Chi nhíu mày, nhe nanh nhe vuốt: "Mày bị rảnh hả thằng kia, nhắn lung tung cái gì đấy?"
Bình luận
"Sao thế?" Quỳnh giật mình quay sang, nhìn thấy Vũ đang lơ đễnh, nó vẫy tay với hắn: "Mau qua đây."
Bình luận
"Sao thế?" Quỳnh giật mình quay sang, nhìn thấy Vũ đang lơ đễnh, nó vẫy tay với hắn: "Mau qua đây."
Vũ điều hòa nhịp tim, sau đó chậm rãi tiến lại gần, Quỳnh né người sang một bên, chỉ đũa vào chảo mực:
Bình luận
Vũ điều hòa nhịp tim, sau đó chậm rãi tiến lại gần, Quỳnh né người sang một bên, chỉ đũa vào chảo mực:
Bình luận
"Chín rồi đấy, thử xem có vừa miệng không... Ấy đừng có đưa thẳng vào miệng, mau thổi nguội bớt đi!"
Bình luận
"Chín rồi đấy, thử xem có vừa miệng không... Ấy đừng có đưa thẳng vào miệng, mau thổi nguội bớt đi!"
Bình luận
Vũ khi nãy bị mắng một lần rồi mà vẫn không chịu rút kinh nghiệm, suýt nữa thì lại đưa thẳng cái thìa inox với phần đồ xào còn nóng bỏng lưỡi vào miệng.
Bình luận
Vũ khi nãy bị mắng một lần rồi mà vẫn không chịu rút kinh nghiệm, suýt nữa thì lại đưa thẳng cái thìa inox với phần đồ xào còn nóng bỏng lưỡi vào miệng.
Bình luận
Chi ở bên cạnh vừa nói vừa lấy đĩa ở trong chạn ra đưa cho Quỳnh, không quên nói xấu Vũ: "Ôi nó ăn cái gì mà không vừa miệng, tao có hôm cố tình không bỏ muối vào thức ăn mà nó cũng xử được hẳn mấy bát."
Bình luận
Chi ở bên cạnh vừa nói vừa lấy đĩa ở trong chạn ra đưa cho Quỳnh, không quên nói xấu Vũ: "Ôi nó ăn cái gì mà không vừa miệng, tao có hôm cố tình không bỏ muối vào thức ăn mà nó cũng xử được hẳn mấy bát."
Đồng chí Vũ không đếm xỉa đến lời đồng chí Chi, nghiêm túc nếm hẳn ba bốn miếng, nếu như không có Quỳnh ngăn lại thì chưa biết chừng cả đĩa mực xào đã vào luôn bụng hắn trước khi được bưng ra bàn.
Bình luận
Đồng chí Vũ không đếm xỉa đến lời đồng chí Chi, nghiêm túc nếm hẳn ba bốn miếng, nếu như không có Quỳnh ngăn lại thì chưa biết chừng cả đĩa mực xào đã vào luôn bụng hắn trước khi được bưng ra bàn.
"Sao? Ngon không?"
Bình luận
"Sao? Ngon không?"
Bình luận
Quỳnh hớn ha hớn hở nhìn Vũ chờ câu trả lời, thay vì đối diện với ánh mắt chờ mong của nó, hắn từ đầu đến cuối chỉ cúi gằm mặt gật đầu lia lịa: "Ngon."
Bình luận
Quỳnh hớn ha hớn hở nhìn Vũ chờ câu trả lời, thay vì đối diện với ánh mắt chờ mong của nó, hắn từ đầu đến cuối chỉ cúi gằm mặt gật đầu lia lịa: "Ngon."
Xong xuôi đâu đấy, ba người đã quây quần bên bàn lẩu, vừa ăn vừa nói chuyện vô cùng rôm rả, thực ra thì người nói chỉ có Chi và Quỳnh, còn người chăm chú ăn uống là Vũ. Có điều mỗi lần Quỳnh mở miệng phát ngôn, thao tác cầm đũa của Vũ như được bật cảm ứng, tự động khựng lại một giây.
Bình luận
Xong xuôi đâu đấy, ba người đã quây quần bên bàn lẩu, vừa ăn vừa nói chuyện vô cùng rôm rả, thực ra thì người nói chỉ có Chi và Quỳnh, còn người chăm chú ăn uống là Vũ. Có điều mỗi lần Quỳnh mở miệng phát ngôn, thao tác cầm đũa của Vũ như được bật cảm ứng, tự động khựng lại một giây.
Bình luận
Dường như một giây ngắn ngủi đó là để Vũ nuốt hết các thông tin cần thiết vào trong đầu.
Bình luận
Dường như một giây ngắn ngủi đó là để Vũ nuốt hết các thông tin cần thiết vào trong đầu.
Lúc mấy câu chuyện ngoài lề đã làm nóng bầu không khí, Chi mới bắt đầu chuyển chủ đề về cuộc sống của cô bạn bàn sau mình.
Bình luận
Lúc mấy câu chuyện ngoài lề đã làm nóng bầu không khí, Chi mới bắt đầu chuyển chủ đề về cuộc sống của cô bạn bàn sau mình.
Bình luận
"Mày cứ đi làm như vậy liệu có ảnh hưởng nhiều đến việc học không? Năm nay lớp mười hai rồi, còn chuẩn bị ôn thi đại học nữa." Chi gắp một miếng nấm vào bát của Quỳnh, ân cần hỏi.
Bình luận
"Mày cứ đi làm như vậy liệu có ảnh hưởng nhiều đến việc học không? Năm nay lớp mười hai rồi, còn chuẩn bị ôn thi đại học nữa." Chi gắp một miếng nấm vào bát của Quỳnh, ân cần hỏi.
Bình luận
Quỳnh không hề ngại chia sẻ: "Hết học kỳ này là nghỉ rồi, tập trung ôn thi. Tao cũng không có dự định, mà cũng không có khả năng thi vào trường top, thi lấy đủ điểm vào một trường đại học tầm trung trong thành phố này là được."
Bình luận
Quỳnh không hề ngại chia sẻ: "Hết học kỳ này là nghỉ rồi, tập trung ôn thi. Tao cũng không có dự định, mà cũng không có khả năng thi vào trường top, thi lấy đủ điểm vào một trường đại học tầm trung trong thành phố này là được."
Bình luận
"Nếu thời gian nghỉ việc có gặp khó khăn về..."
Bình luận
"Nếu thời gian nghỉ việc có gặp khó khăn về..."
Bình luận
Chi nói nửa chừng, đột nhiên cảm thấy trực tiếp đề nghị giúp đỡ kinh tế cho bạn học thì không được phù hợp lắm, nó lại rút lời của mình về.
Bình luận
Chi nói nửa chừng, đột nhiên cảm thấy trực tiếp đề nghị giúp đỡ kinh tế cho bạn học thì không được phù hợp lắm, nó lại rút lời của mình về.
Quỳnh có vẻ đoán được ý của Chi, gắp vào bát của nó một miếng đậu, bình thản nói:
Bình luận
Quỳnh có vẻ đoán được ý của Chi, gắp vào bát của nó một miếng đậu, bình thản nói:
Bình luận
"Không thiếu thốn như tụi mày nghĩ đâu, đừng lo lắng. Bên giám hộ còn bảo quản một khoản tiền bố mẹ tao để lại, chờ đủ tuổi là nhận về rồi. Mỗi tháng đều trích sinh hoạt phí đều đặn."
Bình luận
"Không thiếu thốn như tụi mày nghĩ đâu, đừng lo lắng. Bên giám hộ còn bảo quản một khoản tiền bố mẹ tao để lại, chờ đủ tuổi là nhận về rồi. Mỗi tháng đều trích sinh hoạt phí đều đặn."
"Vậy sao Quỳnh còn đi làm?" Lần này là Vũ hỏi, Chi gật đầu như thể bản thân cũng đang khúc mắc điều này.
Bình luận
"Vậy sao Quỳnh còn đi làm?" Lần này là Vũ hỏi, Chi gật đầu như thể bản thân cũng đang khúc mắc điều này.
Bình luận
Quỳnh quay sang Vũ, sắp xếp lại câu từ trong đầu rồi chậm rãi đáp: "Nếu chỉ tiêu đi mà không kiếm thêm, thì bao nhiêu tiền rồi cũng sẽ cạn sạch. Nếu đợi cho nước đến chân rồi mới nhảy, sau này sẽ rất khó sống."
Bình luận
Quỳnh quay sang Vũ, sắp xếp lại câu từ trong đầu rồi chậm rãi đáp: "Nếu chỉ tiêu đi mà không kiếm thêm, thì bao nhiêu tiền rồi cũng sẽ cạn sạch. Nếu đợi cho nước đến chân rồi mới nhảy, sau này sẽ rất khó sống."
Quỳnh thấy hai đứa đột nhiên im lặng, liền xúc vào bát mỗi đứa một miếng mực xào thật lớn: "Cảm ơn tụi mày lo lắng cho tao, nhưng tao ổn thật mà, so với nhiều người khác vẫn là may mắn lắm rồi."
Bình luận
Quỳnh thấy hai đứa đột nhiên im lặng, liền xúc vào bát mỗi đứa một miếng mực xào thật lớn: "Cảm ơn tụi mày lo lắng cho tao, nhưng tao ổn thật mà, so với nhiều người khác vẫn là may mắn lắm rồi."
Bình luận
"Mày vất vả quá Quỳnh à."
Bình luận
"Mày vất vả quá Quỳnh à."
Bình luận
Quỳnh lắc lắc đầu: "Không được nói thế, lao động là vinh quang, hiểu không hai bạn trẻ?"
Bình luận
Quỳnh lắc lắc đầu: "Không được nói thế, lao động là vinh quang, hiểu không hai bạn trẻ?"
Bình luận
"Hiểu hiểu hiểu, nào, vì một tương lai tươi sáng, vì một ước mơ quán cơm bình dân lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu, cạn ly."
Bình luận
"Hiểu hiểu hiểu, nào, vì một tương lai tươi sáng, vì một ước mơ quán cơm bình dân lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu, cạn ly."
Bình luận
Diệp Chi hùng hồn đứng dậy, rót đầy cốc nước cam bắt hai đứa kia cụng ly, xua tan bầu không khí căng thẳng.
Bình luận
Diệp Chi hùng hồn đứng dậy, rót đầy cốc nước cam bắt hai đứa kia cụng ly, xua tan bầu không khí căng thẳng.
Phút này Chi đã hiểu những lời thằng Duy nói trước đây, Ngô Lệ Quỳnh từ trước đến nay vẫn sống cuộc đời của mình, âm thầm, lặng lẽ, nhưng cũng không giấu giếm tránh né. Chỉ cần mở miệng hỏi, nó sẽ chia sẻ thực lòng.
Bình luận
Phút này Chi đã hiểu những lời thằng Duy nói trước đây, Ngô Lệ Quỳnh từ trước đến nay vẫn sống cuộc đời của mình, âm thầm, lặng lẽ, nhưng cũng không giấu giếm tránh né. Chỉ cần mở miệng hỏi, nó sẽ chia sẻ thực lòng.
Cô gái này sớm đã tiếp nhận cuộc sống của mình rồi, thậm chí còn tiếp nhận một cách vui vẻ.
Bình luận
Cô gái này sớm đã tiếp nhận cuộc sống của mình rồi, thậm chí còn tiếp nhận một cách vui vẻ.
Nếu không kể ra rõ ràng, chẳng ai có thể tin được cô gái mỗi ngày cười đùa với bạn học tưởng như vô lo vô nghĩ ấy đã sớm một mình độc lập tự chủ như vậy. Biết mình có gì, biết mình cần gì, và đã nghĩ cho kỹ sau này sẽ làm gì.
Bình luận
Nếu không kể ra rõ ràng, chẳng ai có thể tin được cô gái mỗi ngày cười đùa với bạn học tưởng như vô lo vô nghĩ ấy đã sớm một mình độc lập tự chủ như vậy. Biết mình có gì, biết mình cần gì, và đã nghĩ cho kỹ sau này sẽ làm gì.
Nói về Quỳnh, bố mẹ mất sớm do tai nạn giao thông hồi nó mới bảy tuổi. Người ta hay nói ở hiền thì gặp lành, bố mẹ nó một đời làm việc thiện, dạy nó bao điều hay lẽ phải. Nhưng ông trời có mắt như mù, hoặc do đang mải mê ban phát điều lành cho người khác, nên mới không nhìn thấy bố mẹ nó bị người ta lái xe tông phải, thi thể văng xa đến vài mét.
Bình luận
Nói về Quỳnh, bố mẹ mất sớm do tai nạn giao thông hồi nó mới bảy tuổi. Người ta hay nói ở hiền thì gặp lành, bố mẹ nó một đời làm việc thiện, dạy nó bao điều hay lẽ phải. Nhưng ông trời có mắt như mù, hoặc do đang mải mê ban phát điều lành cho người khác, nên mới không nhìn thấy bố mẹ nó bị người ta lái xe tông phải, thi thể văng xa đến vài mét.
Ảnh chụp kỉ niệm trong điện thoại biến thành di ảnh đặt trên bàn thờ chỉ sau một đêm.
Bình luận
Ảnh chụp kỉ niệm trong điện thoại biến thành di ảnh đặt trên bàn thờ chỉ sau một đêm.
Bình luận
Người lớn ra đi để lại cho đứa trẻ bảy tuổi tài sản là một ngôi nhà, một ít tiền tiết kiệm và một khoản tiền từ bảo hiểm nhân thọ.
Bình luận
Người lớn ra đi để lại cho đứa trẻ bảy tuổi tài sản là một ngôi nhà, một ít tiền tiết kiệm và một khoản tiền từ bảo hiểm nhân thọ.
Thân cô thế cô không còn ai nương tựa, tất cả kiến thức có được là bài toán một cộng một bằng hai, hai cộng hai bằng bốn, và những bài học đạo đức yêu thương bạn bè, giúp ích cho đời mỗi ngày bố mẹ giảng dạy bên tai.
Bình luận
Thân cô thế cô không còn ai nương tựa, tất cả kiến thức có được là bài toán một cộng một bằng hai, hai cộng hai bằng bốn, và những bài học đạo đức yêu thương bạn bè, giúp ích cho đời mỗi ngày bố mẹ giảng dạy bên tai.
Một con nhóc vắt mũi chưa sạch, nào biết cái gì gọi là kiện tụng, nào biết cái gì gọi là đền bù xứng đáng. Chỉ nhớ năm ấy có mấy người thuộc cơ quan có thẩm quyền đứng ra hòa giải đơn giản.
Bình luận
Một con nhóc vắt mũi chưa sạch, nào biết cái gì gọi là kiện tụng, nào biết cái gì gọi là đền bù xứng đáng. Chỉ nhớ năm ấy có mấy người thuộc cơ quan có thẩm quyền đứng ra hòa giải đơn giản.
Dẫu sao hai bên cũng đều có người chết, mà người chết bên kia gia thế lại quá khủng, ném một khoản tiền coi như bồi thường xong xuôi rồi cũng biến mất luôn từ thuở ấy.
Bình luận
Dẫu sao hai bên cũng đều có người chết, mà người chết bên kia gia thế lại quá khủng, ném một khoản tiền coi như bồi thường xong xuôi rồi cũng biến mất luôn từ thuở ấy.
Quỳnh được đưa vào nhà tình thương Ánh Dương, chờ đủ tuổi để có thể tự lập và thừa kế số tài sản này theo pháp luật. May mắn thay, Quỳnh ở nơi này gặp được nhiều người tốt, được cho ăn học cẩn thận, được dạy dỗ đến nơi đến chốn, mọi chi trả từ khoản tiền của bố mẹ cũng được biết tường tận cặn kẽ.
Bình luận
Quỳnh được đưa vào nhà tình thương Ánh Dương, chờ đủ tuổi để có thể tự lập và thừa kế số tài sản này theo pháp luật. May mắn thay, Quỳnh ở nơi này gặp được nhiều người tốt, được cho ăn học cẩn thận, được dạy dỗ đến nơi đến chốn, mọi chi trả từ khoản tiền của bố mẹ cũng được biết tường tận cặn kẽ.
Xét thấy bản thân không đến nỗi đáng thương như những đứa trẻ khác, mười lăm tuổi, nó xin rời khỏi Ánh Dương, dọn về ngôi nhà cũ đong đầy kỷ niệm của mình và bố mẹ. Bắt đầu học cách tự lập và bươn chải một mình trước khi đủ tuổi tiếp quản tài sản của hai người để lại.
Bình luận
Xét thấy bản thân không đến nỗi đáng thương như những đứa trẻ khác, mười lăm tuổi, nó xin rời khỏi Ánh Dương, dọn về ngôi nhà cũ đong đầy kỷ niệm của mình và bố mẹ. Bắt đầu học cách tự lập và bươn chải một mình trước khi đủ tuổi tiếp quản tài sản của hai người để lại.
Bình luận
Tất nhiên sau bao nhiêu năm như vậy, số tiền chi trả cho nó ăn học, sinh hoạt, khám chữa bệnh cũng đã ngốn hơn nửa số tài sản này rồi, nếu không bắt đầu kiếm tiền từ bây giờ, e rằng miệng ăn núi lở, chỉ có tiêu đi mà không có thu nhập, cùng với tình cảnh vật giá leo thang những năm gần đây, số tiền kia đến tay rồi cũng chỉ có thể duy trì cuộc sống bình ổn được thêm vài ba năm nữa.
Bình luận
Tất nhiên sau bao nhiêu năm như vậy, số tiền chi trả cho nó ăn học, sinh hoạt, khám chữa bệnh cũng đã ngốn hơn nửa số tài sản này rồi, nếu không bắt đầu kiếm tiền từ bây giờ, e rằng miệng ăn núi lở, chỉ có tiêu đi mà không có thu nhập, cùng với tình cảnh vật giá leo thang những năm gần đây, số tiền kia đến tay rồi cũng chỉ có thể duy trì cuộc sống bình ổn được thêm vài ba năm nữa.
Mỗi ngày đi học rồi lại đi làm thêm, thời gian biểu tựa cái bao nhét đầy gạo, không để chừa một chỗ trống nào, nó thả mình vào sự bận rộn đến tối mắt tối mũi.
Bình luận
Mỗi ngày đi học rồi lại đi làm thêm, thời gian biểu tựa cái bao nhét đầy gạo, không để chừa một chỗ trống nào, nó thả mình vào sự bận rộn đến tối mắt tối mũi.
Nhưng mà càng bận rộn, Quỳnh càng tận hưởng, với đứa con gái chỉ sống có một mình, nó coi việc mỗi ngày tiếp xúc với người khác là một niềm hạnh phúc. Bởi lẽ nỗi đau nào rồi cũng phải ném ra phía sau, con người muốn sống tốt hơn thì bắt buộc phải đi về phía trước.
Bình luận
Nhưng mà càng bận rộn, Quỳnh càng tận hưởng, với đứa con gái chỉ sống có một mình, nó coi việc mỗi ngày tiếp xúc với người khác là một niềm hạnh phúc. Bởi lẽ nỗi đau nào rồi cũng phải ném ra phía sau, con người muốn sống tốt hơn thì bắt buộc phải đi về phía trước.
Nói chung thì, Quỳnh hiện tại là một đứa trẻ đang học làm người lớn, chẳng biết bao giờ thì được coi là trưởng thành, ít nhất thì việc cần làm là khiến cho bản thân mình cứng cáp hơn.
Bình luận
Nói chung thì, Quỳnh hiện tại là một đứa trẻ đang học làm người lớn, chẳng biết bao giờ thì được coi là trưởng thành, ít nhất thì việc cần làm là khiến cho bản thân mình cứng cáp hơn.
Không có chỗ để dựa dẫm, yếu đuối quá mà đổ kềnh ra đấy thì biết phải làm thế nào?
Bình luận
Không có chỗ để dựa dẫm, yếu đuối quá mà đổ kềnh ra đấy thì biết phải làm thế nào?
Vì có được quá ít, nên mới càng trân quý. Ngô Lệ Quỳnh không có ước mơ cao cả như người khác, nó chỉ có một mong muốn duy nhất, có thể ở lại thành phố này, sống một cuộc đời bình thường, chung tay góp sức giúp đỡ cho hoàn cảnh éo le trong nhà tình thương Ánh Dương. Giúp đỡ lũ trẻ giống như mọi người từng yêu thương giúp đỡ nó vậy.
Bình luận
Vì có được quá ít, nên mới càng trân quý. Ngô Lệ Quỳnh không có ước mơ cao cả như người khác, nó chỉ có một mong muốn duy nhất, có thể ở lại thành phố này, sống một cuộc đời bình thường, chung tay góp sức giúp đỡ cho hoàn cảnh éo le trong nhà tình thương Ánh Dương. Giúp đỡ lũ trẻ giống như mọi người từng yêu thương giúp đỡ nó vậy.
Bình luận
Ít đứa trẻ nào nghĩ rằng ước mơ của bản thân là mở quán cơm bình dân, chỉ có Quỳnh là nghĩ về nó như một dự định nghiêm túc.
Bình luận
Ít đứa trẻ nào nghĩ rằng ước mơ của bản thân là mở quán cơm bình dân, chỉ có Quỳnh là nghĩ về nó như một dự định nghiêm túc.
Bình luận
-
Bình luận
-
Bình luận
Hôm nay Vũ không làm vỡ bát trong lúc rửa.
Bình luận
Hôm nay Vũ không làm vỡ bát trong lúc rửa.
"Mày về sớm vậy Quỳnh, chiều nay đâu phải đi làm thêm, đừng nói với tao mày lại đi chỗ khác "tăng ca".
Bình luận
"Mày về sớm vậy Quỳnh, chiều nay đâu phải đi làm thêm, đừng nói với tao mày lại đi chỗ khác "tăng ca".
Bình luận
Chi thấy Quỳnh quấn khăn len lên cổ chuẩn bị rời đi, ngay lập tức chặn đường dò hỏi. Quỳnh ôm Bạc Hà bỏ lên giỏ xe:
Bình luận
Chi thấy Quỳnh quấn khăn len lên cổ chuẩn bị rời đi, ngay lập tức chặn đường dò hỏi. Quỳnh ôm Bạc Hà bỏ lên giỏ xe:
Bình luận
"Không, hôm nay là chủ nhật, tao tính mua ít hoa quả ghé qua nhà tình thương thăm mấy đứa nhỏ một lát."
Bình luận
"Không, hôm nay là chủ nhật, tao tính mua ít hoa quả ghé qua nhà tình thương thăm mấy đứa nhỏ một lát."
Chi nhìn Vũ, hai đứa không nói không rằng chạy vào nhà thay quần áo tươm tất với mục đích bám đuôi theo sau.
Bình luận
Chi nhìn Vũ, hai đứa không nói không rằng chạy vào nhà thay quần áo tươm tất với mục đích bám đuôi theo sau.
Bình luận
"Làm việc thiện phải đưa nhau đi cùng chứ. Bọn tao ở nhà cũng không làm gì, cho tao khám phá cuộc sống của mày đi Quỳnh."
Bình luận
"Làm việc thiện phải đưa nhau đi cùng chứ. Bọn tao ở nhà cũng không làm gì, cho tao khám phá cuộc sống của mày đi Quỳnh."
Bình luận
Chi hớn hở dắt xe, ném mũ bảo hiểm cho Vũ, Vũ ngoắc tay hai cái, con Mưa từ trong nhà chạy ra, leo lên giỏ xe của Chi ngồi.
Bình luận
Chi hớn hở dắt xe, ném mũ bảo hiểm cho Vũ, Vũ ngoắc tay hai cái, con Mưa từ trong nhà chạy ra, leo lên giỏ xe của Chi ngồi.
Quỳnh trố mắt ra nhìn hai đứa, rồi nhìn Vũ trong bộ đồ thể thao màu đen sọc trắng khỏe khoắn nhưng lại không hề ăn khớp dáng vẻ nhàn nhã lười biếng của hắn đang ngồi phía sau xe Chi.
Bình luận
Quỳnh trố mắt ra nhìn hai đứa, rồi nhìn Vũ trong bộ đồ thể thao màu đen sọc trắng khỏe khoắn nhưng lại không hề ăn khớp dáng vẻ nhàn nhã lười biếng của hắn đang ngồi phía sau xe Chi.
Bình luận
"Không phải tôi bóc lột Chi đâu, mà do tôi không biết đi xe thật."
Bình luận
"Không phải tôi bóc lột Chi đâu, mà do tôi không biết đi xe thật."
Bình luận
Bài ca này được Vũ lặp lại một lần nữa. Song hắn không dám bổ sung chuyện mình bị ngã xuống kênh và chuyện suýt đâm vào con chó nhà hàng xóm trong lúc tập đi xe.
Bình luận
Bài ca này được Vũ lặp lại một lần nữa. Song hắn không dám bổ sung chuyện mình bị ngã xuống kênh và chuyện suýt đâm vào con chó nhà hàng xóm trong lúc tập đi xe.
Bình luận
Ai ngờ lúc ba người đi ngang qua cổng nhà bên cạnh, con chó béc giê to như con lợn liền chồm lên bám lấy song sắt, mắt nó long sòng sọc, hướng mõm về phía Vũ sủa inh ỏi, khiến cho Diệp Chi một mình cười phá lên không thể dừng lại được.
Bình luận
Ai ngờ lúc ba người đi ngang qua cổng nhà bên cạnh, con chó béc giê to như con lợn liền chồm lên bám lấy song sắt, mắt nó long sòng sọc, hướng mõm về phía Vũ sủa inh ỏi, khiến cho Diệp Chi một mình cười phá lên không thể dừng lại được.