13.


Vào cái đêm trước ngày kì thi xếp lớp diễn ra, Dương đã có một giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ Đan ôm mẹ Dung nằm bất động trong lòng mình, nức nở khóc, không ngừng lay bà dậy trong vô vọng, trong mơ dù cậu có cố gắng cách mấy đi chăng nữa cũng chẳng chạy được đến bên cô tựa có bức tường ngăn cách thế giới của hai người ra vậy.

Bình luận

Vào cái đêm trước ngày kì thi xếp lớp diễn ra, Dương đã có một giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ Đan ôm mẹ Dung nằm bất động trong lòng mình, nức nở khóc, không ngừng lay bà dậy trong vô vọng, trong mơ dù cậu có cố gắng cách mấy đi chăng nữa cũng chẳng chạy được đến bên cô tựa có bức tường ngăn cách thế giới của hai người ra vậy.

Bình luận

Lại có người đàn ông mang khuôn mặt không rõ ràng cầm tay kéo Dương đi mặc cho cậu vùng vẫy ra sao vẫn không hề có phải ứng, chỉ khi đi tới cuối con đường khuôn mặt kia mới hiện lên, phóng đại trước tầm mắt Dương trùng khớp với khuôn mặt người đàn ông năm xưa bị cảnh sát còng tay đưa đi, những mảnh ký ức vụn vặt mà cậu trộm nhìn như dần dần hiện ra trước mắt…

Bình luận

Lại có người đàn ông mang khuôn mặt không rõ ràng cầm tay kéo Dương đi mặc cho cậu vùng vẫy ra sao vẫn không hề có phải ứng, chỉ khi đi tới cuối con đường khuôn mặt kia mới hiện lên, phóng đại trước tầm mắt Dương trùng khớp với khuôn mặt người đàn ông năm xưa bị cảnh sát còng tay đưa đi, những mảnh ký ức vụn vặt mà cậu trộm nhìn như dần dần hiện ra trước mắt…

Bình luận

Ngày hôm sau, Dương vẫn dậy sớm, vệ sinh cá nhân cho bản thân và em gái cuối cùng mới chuẩn bị đồ đến trường chỉ là cả quá trình cậu đều trong trạng thái mơ mơ màng màng. Cho tới khi có giọng nói khe khẽ vang lên:

Bình luận

Ngày hôm sau, Dương vẫn dậy sớm, vệ sinh cá nhân cho bản thân và em gái cuối cùng mới chuẩn bị đồ đến trường chỉ là cả quá trình cậu đều trong trạng thái mơ mơ màng màng. Cho tới khi có giọng nói khe khẽ vang lên:

Bình luận

“Anh cứ đến trường đi, không cần phải lo cho em đâu ạ, hôm nay anh còn phải thi mà.”

Bình luận

“Anh cứ đến trường đi, không cần phải lo cho em đâu ạ, hôm nay anh còn phải thi mà.”

Bình luận

“Anh biết rồi.”

Bình luận

“Anh biết rồi.”

Bình luận

Hoàng Dương nhìn bé Hạnh đang tròn mắt nhìn mình, muốn dò xét nhưng chẳng dám cuối cùng lại ấm ức cụp mắt xuống, tâm tình dịu đi đôi chút.

Bình luận

Hoàng Dương nhìn bé Hạnh đang tròn mắt nhìn mình, muốn dò xét nhưng chẳng dám cuối cùng lại ấm ức cụp mắt xuống, tâm tình dịu đi đôi chút.

Bình luận

Hơn hai tháng trôi qua, mẹ Khánh đã thật sự trở thành công nhân của khu công nghiệp tỉnh, bà khép mình lại, rời xa các cuộc vui thường ngày, bỏ cờ bạc, toàn tâm toàn ý làm một người mẹ tốt nhưng chưa bao giờ Dương dám yên tâm về bà cả. Dương sợ, sợ cái bình yên trước mắt chỉ là bước đệm cho giông bão sau này…

Bình luận

Hơn hai tháng trôi qua, mẹ Khánh đã thật sự trở thành công nhân của khu công nghiệp tỉnh, bà khép mình lại, rời xa các cuộc vui thường ngày, bỏ cờ bạc, toàn tâm toàn ý làm một người mẹ tốt nhưng chưa bao giờ Dương dám yên tâm về bà cả. Dương sợ, sợ cái bình yên trước mắt chỉ là bước đệm cho giông bão sau này…

Bình luận

Mẹ Khánh từng hơn một lần muốn từ bỏ Dương và Hạnh, giả vờ thu liễm tính tình, giả vờ làm mẹ hiền chăm con đều diễn qua một lượt cả rồi. Không phải cậu không muốn cho mẹ một cơ hội, Dương thì sao cũng được cả, cậu chỉ lo Hạnh phải chịu tổn thương mà thôi, dù gì con bé cũng mới chỉ là học sinh cấp một, tâm trí non nớt, chưa từng trải đời vậy nên từng bước từng bước đi Dương đều cẩn thận tính toán, chẳng dám sa chân.

Bình luận

Mẹ Khánh từng hơn một lần muốn từ bỏ Dương và Hạnh, giả vờ thu liễm tính tình, giả vờ làm mẹ hiền chăm con đều diễn qua một lượt cả rồi. Không phải cậu không muốn cho mẹ một cơ hội, Dương thì sao cũng được cả, cậu chỉ lo Hạnh phải chịu tổn thương mà thôi, dù gì con bé cũng mới chỉ là học sinh cấp một, tâm trí non nớt, chưa từng trải đời vậy nên từng bước từng bước đi Dương đều cẩn thận tính toán, chẳng dám sa chân.

Bình luận

Triền miên trong dòng suy nghĩ đang lấp đầy tâm trí, tiếng “ting” vang lên từ chiếc điện thoại đời mới khiến Dương chú ý:

Bình luận

Triền miên trong dòng suy nghĩ đang lấp đầy tâm trí, tiếng “ting” vang lên từ chiếc điện thoại đời mới khiến Dương chú ý:

Bình luận

“Mày thi cùng phòng với tao, số báo danh cũng ở gần nhau, lát nữa nhớ lựa lựa mà làm.”

Bình luận

“Mày thi cùng phòng với tao, số báo danh cũng ở gần nhau, lát nữa nhớ lựa lựa mà làm.”

Bình luận

Tin nhắn được gửi đến từ số điện thoại không lưu tên nhưng chỉ cần nhìn Dương cũng biết ai gửi.

Bình luận

Tin nhắn được gửi đến từ số điện thoại không lưu tên nhưng chỉ cần nhìn Dương cũng biết ai gửi.

Bình luận

“Anh đi đây, ở nhà khoá cửa cẩn thận, mẹ về thì mở cửa cho mẹ, mẹ dẫn người về thì cứ khoá cửa, không cần mở, ở trong nhà chờ anh.”

Bình luận

“Anh đi đây, ở nhà khoá cửa cẩn thận, mẹ về thì mở cửa cho mẹ, mẹ dẫn người về thì cứ khoá cửa, không cần mở, ở trong nhà chờ anh.”

Bình luận

Dương cúi người xuống cột dây giày, xách balo, trước khi đi vẫn không đành lòng nhìn vẻ mặt tủi thân của em gái, cậu xoa xoa đầu Hạnh, nhẹ nhàng dặn dò.

Bình luận

Dương cúi người xuống cột dây giày, xách balo, trước khi đi vẫn không đành lòng nhìn vẻ mặt tủi thân của em gái, cậu xoa xoa đầu Hạnh, nhẹ nhàng dặn dò.

Bình luận

Sau lần gặp mặt tại quán net, Đan không tìm cách liên lạc với cậu nữa kể cả hoạt động tuyên truyền của câu lạc bộ cũng vì ngại tag tên cậu trong nhóm mà nhờ Tuấn chuyển lời. Dương không khó chịu, cậu chỉ thở phào nhẹ nhõm, cậu lo nếu Đan kiên trì thêm chút nữa Dương sẽ động lòng mất nhưng may thay cô đã chẳng làm vậy.

Bình luận

Sau lần gặp mặt tại quán net, Đan không tìm cách liên lạc với cậu nữa kể cả hoạt động tuyên truyền của câu lạc bộ cũng vì ngại tag tên cậu trong nhóm mà nhờ Tuấn chuyển lời. Dương không khó chịu, cậu chỉ thở phào nhẹ nhõm, cậu lo nếu Đan kiên trì thêm chút nữa Dương sẽ động lòng mất nhưng may thay cô đã chẳng làm vậy.

Bình luận

“Lát chỉ bài tớ với.”

Bình luận

“Lát chỉ bài tớ với.”

Bình luận

Sơn từ xa chạy tới, chờ cho bước chân Dương chậm lại mới dám thở hồng hộc nhìn góc mặt nghiêng nghiêng mang hơi hướng lạnh nhạt của Dương mà tiếp lời:

Bình luận

Sơn từ xa chạy tới, chờ cho bước chân Dương chậm lại mới dám thở hồng hộc nhìn góc mặt nghiêng nghiêng mang hơi hướng lạnh nhạt của Dương mà tiếp lời:

Bình luận

“Tớ không đòi hỏi nhiều lắm đâu, vẫn ở lớp cũ là được rồi.”

Bình luận

“Tớ không đòi hỏi nhiều lắm đâu, vẫn ở lớp cũ là được rồi.”

Bình luận

Dương gật đầu:

Bình luận

Dương gật đầu:

Bình luận

“Ở đây không có người, diễn làm gì cho mệt?”

Bình luận

“Ở đây không có người, diễn làm gì cho mệt?”

Bình luận

Sơn đổi giọng, ánh mắt rời bỏ sự hiền lành thường ngày thêm vào đó chút xa cách:

Bình luận

Sơn đổi giọng, ánh mắt rời bỏ sự hiền lành thường ngày thêm vào đó chút xa cách:

Bình luận

“Xong việc tao trả thêm tiền.”

Bình luận

“Xong việc tao trả thêm tiền.”

Bình luận

“Mà mày không thích Đan nữa hả? Tối qua nó vẫn còn gọi cho tao hỏi hôm nay mày có thi không.”

Bình luận

“Mà mày không thích Đan nữa hả? Tối qua nó vẫn còn gọi cho tao hỏi hôm nay mày có thi không.”

Bình luận

Dương sững người, tâm trạng thay đổi liên tục, lúc trên mây lúc lại chạm đáy cuối cùng cậu lúng túng:

Bình luận

Dương sững người, tâm trạng thay đổi liên tục, lúc trên mây lúc lại chạm đáy cuối cùng cậu lúng túng:

Bình luận

“Cậu trả lời thế nào?”

Bình luận

“Cậu trả lời thế nào?”

Bình luận

Sơn vừa đưa tay sửa lại cổ áo vừa thuận miệng đáp lời Dương:

Bình luận

Sơn vừa đưa tay sửa lại cổ áo vừa thuận miệng đáp lời Dương:

Bình luận

“Bảo không biết.”

Bình luận

“Bảo không biết.”

Bình luận

“Đan không tin đâu.”

Bình luận

“Đan không tin đâu.”

Bình luận

“Trả lời xong tao tắt máy luôn, không tin cũng phải tin.”

Bình luận

“Trả lời xong tao tắt máy luôn, không tin cũng phải tin.”

Bình luận

Không gian chìm trong im lặng cho đến khi cổng trường xuất hiện trước tầm mắt hai người, có giọng nói theo gió bay đến bên tai Dương:

Bình luận

Không gian chìm trong im lặng cho đến khi cổng trường xuất hiện trước tầm mắt hai người, có giọng nói theo gió bay đến bên tai Dương:

Bình luận

“Đừng để bị lộ.”

Bình luận

“Đừng để bị lộ.”

Bình luận

Giữa sân trường, tốp năm tốp ba học sinh ngồi trên ghế đá, núp dưới tán những cây bàng, cây phượng đứng sừng sững rợp cả một góc trời ôn bài. Tách mình ra khỏi không khí nhộn nhịp đó, Dương nhìn vẻ mặt tươi cười của người đứng bên cạnh, chìm trong trạng thái bất an. Cậu liên tục ngó ngược ngó xuôi mặc dù chính mình cũng chẳng biết bản thân đang tìm gì, mãi cho tới khi Khánh Đan ngoài ý muốn lướt qua mới giật mình sững người dừng lại.

Bình luận

Giữa sân trường, tốp năm tốp ba học sinh ngồi trên ghế đá, núp dưới tán những cây bàng, cây phượng đứng sừng sững rợp cả một góc trời ôn bài. Tách mình ra khỏi không khí nhộn nhịp đó, Dương nhìn vẻ mặt tươi cười của người đứng bên cạnh, chìm trong trạng thái bất an. Cậu liên tục ngó ngược ngó xuôi mặc dù chính mình cũng chẳng biết bản thân đang tìm gì, mãi cho tới khi Khánh Đan ngoài ý muốn lướt qua mới giật mình sững người dừng lại.

Bình luận

Người đã đi mất, khoảng cách hiện tại xa cả đoạn đường nhưng nhìn tới vẻ mặt muốn nói không được muốn im chẳng xong của Dương, Sơn cười ranh mãnh, cậu lên giọng gọi:

Bình luận

Người đã đi mất, khoảng cách hiện tại xa cả đoạn đường nhưng nhìn tới vẻ mặt muốn nói không được muốn im chẳng xong của Dương, Sơn cười ranh mãnh, cậu lên giọng gọi:

Bình luận

“Lớp trưởng, lý hôm nay cậu nghĩ bài nâng cao sẽ ra dạng nào?”

Bình luận

“Lớp trưởng, lý hôm nay cậu nghĩ bài nâng cao sẽ ra dạng nào?”

Bình luận

Đan xoay người lại, không thèm nhìn tới người đứng bên cạnh Sơn lúc này, chỉ chăm chăm nhìn người vừa đặt câu hỏi, nói với lại:

Bình luận

Đan xoay người lại, không thèm nhìn tới người đứng bên cạnh Sơn lúc này, chỉ chăm chăm nhìn người vừa đặt câu hỏi, nói với lại:

Bình luận

“Chẳng biết nữa, ôn hết đi, thể nào chả trúng.”

Bình luận

“Chẳng biết nữa, ôn hết đi, thể nào chả trúng.”

Bình luận

Sơn hoàn toàn tuyệt vọng, đối diện với sự thờ ơ đó chỉ bĩu môi trách móc:

Bình luận

Sơn hoàn toàn tuyệt vọng, đối diện với sự thờ ơ đó chỉ bĩu môi trách móc:

Bình luận

“Cậu học giỏi, cậu nói gì cũng đúng.”

Bình luận

“Cậu học giỏi, cậu nói gì cũng đúng.”

Bình luận

“Nhưng mà thần tiên như các cậu học hết, người phàm bọn tớ học hết kiểu gì bây giờ?”

Bình luận

“Nhưng mà thần tiên như các cậu học hết, người phàm bọn tớ học hết kiểu gì bây giờ?”

Bình luận

Tuấn từ đằng sau bước lên, vỗ vỗ vai Sơn, khích lệ:

Bình luận

Tuấn từ đằng sau bước lên, vỗ vỗ vai Sơn, khích lệ:

Bình luận

“Cậu ấy bảo, khó thì khó chung, sợ gì.”

Bình luận

“Cậu ấy bảo, khó thì khó chung, sợ gì.”

Bình luận

Bóng dáng Đan đã khuất xa sau từng dãy từng dãy lớp học trải dải chẳng biết từ lúc nào, Sơn quay sang thấy bên cạnh mình vừa có thêm một cục đá biết nói, nhẹ giọng bất bình:

Bình luận

Bóng dáng Đan đã khuất xa sau từng dãy từng dãy lớp học trải dải chẳng biết từ lúc nào, Sơn quay sang thấy bên cạnh mình vừa có thêm một cục đá biết nói, nhẹ giọng bất bình:

Bình luận

“Cậu ấy không nói thế.”

Bình luận

“Cậu ấy không nói thế.”

Bình luận

Tuấn nhất quyết không chịu thua:

Bình luận

Tuấn nhất quyết không chịu thua:

Bình luận

“Lời của tớ là lời của cậu ấy.”

Bình luận

“Lời của tớ là lời của cậu ấy.”

Bình luận

Sơn lục lọi kí ức, không cãi thắng thì chẳng chịu ngưng:

Bình luận

Sơn lục lọi kí ức, không cãi thắng thì chẳng chịu ngưng:

Bình luận

“Lần một tỏ tình đi mượn sách, kẹp thư tình vào sách lại mượn đúng quyển sách cậu ấy mua về để trưng vì bìa đẹp chứ không phải để đọc, thư tình bị bỏ quên.”

Bình luận

“Lần một tỏ tình đi mượn sách, kẹp thư tình vào sách lại mượn đúng quyển sách cậu ấy mua về để trưng vì bìa đẹp chứ không phải để đọc, thư tình bị bỏ quên.”

Bình luận

“Lần hai tỏ tình đi nhờ cái Diệu chuyển thư tình, Diệu nghe Đan A1 thành Đan D1 chuyển nhầm, tỏ tình thất bại.”

Bình luận

“Lần hai tỏ tình đi nhờ cái Diệu chuyển thư tình, Diệu nghe Đan A1 thành Đan D1 chuyển nhầm, tỏ tình thất bại.”

Bình luận

“lần ba…”

Bình luận

“lần ba…”

Bình luận

Tuấn nghe không nổi nữa, yếu ớt đầu hàng:

Bình luận

Tuấn nghe không nổi nữa, yếu ớt đầu hàng:

Bình luận

“Nín, tớ thua.”

Bình luận

“Nín, tớ thua.”

Bình luận

“Thi tốt, thi xong gặp nhé?”

Bình luận

“Thi tốt, thi xong gặp nhé?”

Bình luận

Nói xong câu đó cũng không đợi người kia trả lời Tuấn liền ba bước gộp thành hai bước vội vội vàng vàng chạy đi mất chẳng còn tăm hơi.

Bình luận

Nói xong câu đó cũng không đợi người kia trả lời Tuấn liền ba bước gộp thành hai bước vội vội vàng vàng chạy đi mất chẳng còn tăm hơi.

Bình luận

“Thôi khỏi, thi xong cậu cứ bận đi dò bài với Đan đi, nhìn các cậu dò bài lòng tớ bứt rứt lắm.”

Bình luận

“Thôi khỏi, thi xong cậu cứ bận đi dò bài với Đan đi, nhìn các cậu dò bài lòng tớ bứt rứt lắm.”

Bình luận

Mắt thấy Tuấn đã đi xa, Sơn quay đầu kiểm tra đồ dùng trong cặp táp, tay làm miệng hỏi:

Bình luận

Mắt thấy Tuấn đã đi xa, Sơn quay đầu kiểm tra đồ dùng trong cặp táp, tay làm miệng hỏi:

Bình luận

“Đã không muốn thì việc gì phải cố?”

Bình luận

“Đã không muốn thì việc gì phải cố?”

Bình luận

“Muốn gặp thì cứ gặp thôi lại còn ra vẻ block người ta rồi giờ ngồi hối hận.”

Bình luận

“Muốn gặp thì cứ gặp thôi lại còn ra vẻ block người ta rồi giờ ngồi hối hận.”


Truyện tương tự

Bình luận