CP: Lê Đình Vũ Hoàng (nhà nội) x Nguyễn Xuân Kiên (nhà ngoại)
Có vẻ là ngoan nhưng thực ra rất hư x Có vẻ là hư nhưng thực ra rất ngoan.
Giới thiệu truyện:
"Buông tao ra!"
"Mày có nín đi chưa?"
Hạ cuối cấp 2 của Xuân Kiên, một học sinh lớp 9D, cá biệt, bất cần, sống kiểu "một mình ông đây cũng đủ cân được cả thế giới này" bất ngờ bị ghép đôi học tập với Vũ Hoàng, một học sinh lớp chọn 9A, thần đồng học đường kiêm "con cưng của giáo viên".
Một người đứng ở rìa ánh sáng.
Một người ở ngay giữa hào quang.
Lớp 9D nơi cậu học vốn chẳng sạch sẽ. Đánh nhau, chửi tục, thuốc lá, yêu sớm,... tất tần tật tội trạng gì có thể có ở tuổi trẻ đều hội tụ nơi lớp cậu. Xuân Kiên từ nhỏ vốn dĩ đã chẳng sống trong giàu sang phú quý hay được yêu thương chăm sóc, tính cách ngỗ ngược từ nhỏ. Cứ là tính từ xấu xí đều có thể đổ lên đầu lớp cậu.
Lớp 9A nơi anh học cũng chẳng khác biệt bao nhiêu. Cũng có đánh nhau, chửi tục, thuốc lá, yêu sớm,... chỉ là bọn họ học giỏi hơn mà thôi. Nơi đó đều là học sinh lớn lên trong nhung lụa. Là những người học giỏi, phú quý, xinh đẹp, toàn năng, tài giỏi. Tính từ tốt đẹp đều là của họ tất cả. Cả trường chỉ nhìn vào bọn họ.
Cứ ngỡ còn một năm nữa sẽ không đủ gỡ cho kì thi THPT Quốc gia của cậu. Nhưng nhà trường đột ngột phát động một chiến dịch "Cùng bạn tiến bước, tương lai mở rộng". Khuyến khích, sắp xếp các học sinh lớp chọn 1 và chọn 2 hỗ trợ các bọn học sinh nơi lớp dưới như bọn cậu.
Tưởng sẽ là một chuỗi ngày khổ sở, ai ngờ đâu lại bắt đầu một chuyện tình dở khóc dở cười.
Hai thế giới tưởng chừng chẳng bao giờ giao nhau, vậy mà chỉ vì một chiến dịch ngớ ngẩn lại vô tình gắn chặt hai đứa bằng sợi dây mang tên "gia đình học đường".
Trò đùa mà không ai ngờ tới của lớp chọn 1, hy vọng của toàn trường và toàn khối.
Một cậu con trai lại được gọi là bà? Một người con trai khác lại là ông? Hai người là vợ chồng với nhau?
Một bạn nữ bằng tuổi là mẹ? Một cậu con trai khác là cậu? Hai người khác họ lại là chị em?
Một người học sinh làm bố? Cậu bị kéo vào làm mẹ? Mặc dù cả hai là con trai?
Một người "bố" bất đắc dĩ, một người "mẹ" ngoài ý muốn.
Một trò chơi trẻ con kéo theo cả một tuổi trẻ đầy hỗn độn nhưng ngọt ngào.
Tình cảm tuổi học trò không ồn ào, không vội vã. Chỉ là vài lần chạm mắt, một lần lỡ nhịp tim hay một câu đùa ngốc nghếch cũng khiến ai đó trăn trở cả đêm.
"Thanh xuân mà, phải có một người khiến ta vừa tức muốn chết vừa chẳng thể ngừng để ý."
Có lẽ thanh xuân là như thế.
Cãi nhau, đánh nhau, thương nhau...
Rồi không biết từ bao giờ, đối phương đã trở thành cả một bầu trời trong mắt mình.
Ai mà ngờ được dưới ánh nắng mùa hè cuối cấp đó có những chuyện tưởng đùa lại thành thật.
Có những ánh mắt nhìn nhau không còn là va chạm vào nhau, mà là chạm vào tuổi trẻ.
Tóm lại: Hai người, hai thế giới nhưng chỉ cần họ cùng ở dưới một bầu trời thì duyên phận luôn biết đường để tìm đến với họ.
*
Tiểu kịch trường 1:
Trước đây,
Trâm: Bố, mẹ kìa!
Hoàng: Ừ, kệ nó. (Quay đầu bỏ đi)
Kiên: ...
Ủa?
Sau này,
Trâm: Bố, mẹ kìa!
Hoàng: Ừ, kệ nó (Quay đầu đi lại)
Kiên: ...
Ủa?
Tiểu kịch trường 2:
Với bố,
Trâm: Bố!
Hoàng: Hả?
Trâm: Hôm qua ở lớp học thêm con làm bài kiểm tra Tiếng Anh được điểm cao nhất lớp.
Hoàng: Ừ. Đếch quan tâm.
Trâm: ...
Với mẹ,
Trâm: Mẹ!
Kiên: Hả?
Trâm: Hôm qua ở lớp học thêm con làm bài kiểm tra Tiếng Anh được điểm cao nhất lớp.
Kiên: Á đù con tao đẳng cấp!
Trâm: He! (đuôi mèo vểnh lên trời)
LƯU Ý: Truyện không hẳn thuần Việt, thuần được đoạn này hay đoạn đó. Nơi chốn đa phần là hư cấu. Tên nhân vật và profile nhân vật cũng là hư cấu, nếu là trùng thì chỉ là trùng hợp thôi. Xin hứa!
Truyện mang nhiều tình tiết về đất nước Việt Nam mình. Kiến thức tác giả còn hạn hẹp, quan hệ xã hội không nhiều. Không biết điều nào được, điều nào không nên. Có gì không đứng rất kính mong mọi người bình luận để tác giả chỉnh sửa. Chân thành cảm ơn!
Góc thú nhận: Tác giả tưởng giới thiệu của bản thân dài lắm rồi. Đang tự hào thì muộn màng nhận ra còn chưa đến 1000 từ =((( đau lòng.