Không giống như những cô gái khác, cái cách họ nhìn tình yêu thê lương hơn rất nhiều. Trải qua những mất mát với nhiều tổn thương còn đọng lại từ vài ba mối tình không may trong quá khứ, họ mất niềm tin về tình yêu và dường như còn ngại mở lòng để bắt đầu một mối quan hệ mới. Bước vào thế giới của những người như thế... khó lắm nhưng khi đã bước vào được rồi, tôi chắc chắn bạn sẽ là người duy nhất hiện hữu trong tâm trí cô ấy. Đừng bao giờ có ý định làm tổn thương cô ấy, đau lắm đấy, đừng để vết thương trong tâm can người ấy sâu thêm vài tấc bởi một khi đã chạm tới giới hạn... để chữa lành là điều khó có thể làm được...
Bình luận
Tôi từng thương một cô gái nhỏ có mái tóc dài, trên gương mặt hiếm khi nở nụ cười, điểm xuyết trên đó thường xuyên nhất vẫn chỉ là vẻ u buồn. Lần đầu thấy em tôi đã mặc định, em sẽ là người bản thân muốn chở che suốt cuộc đời. Ngày tôi tỏ tình em, em chỉ nhìn tôi hồi lâu với ánh mắt có chút dao động, đôi môi mím lại rồi mấp máy một lúc rồi mới nói được nên câu:
Bình luận
“Sau này, nếu anh dần mất đi tình cảm với em nhớ nói cho em biết nhé để em còn chuẩn bị tâm lý, khi nào anh hoàn toàn không còn cảm giác gì với em nữa thì mình chia tay.”
Bình luận
Bình luận
Khi ấy tôi cũng chẳng hiểu bản thân mình đang nghĩ gì nữa, chỉ biết mình đã không tự chủ mà chấp thuận một yêu cầu hết sức vô lý của em. Em không tin tưởng tôi tới vậy sao? Hay do những tổn thương trong quá khứ đã hằn sâu trong tâm trí khiến em cạn kiệt sức lực để có thể trao niềm tin cho bất cứ ai, do những mất mát đã nặng nề tới mức chẳng thể xóa nhòa...
Bình luận
Kể từ ngày hôm đó, tôi dành gần như hầu hết thời gian và sinh lực của mình chỉ để phấn đấu làm một việc chỉ gói gọn trong hai từ “chăm chỉ”! Để thực hiện lời hứa đã đặt ra với tâm khảm khi đó, điều duy nhất tôi có thể làm tốt và cần làm tốt cũng có vậy thôi.
Bình luận
Quen em, tôi như có thêm một nguồn động lực để cố gắng, cố gắng vì tương lai, cố gắng để chứng minh mình khác với những gì mà em nghĩ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tôi không ngần ngại mà trả lời, thoáng hiện trên khuôn mặt em tôi dường như đã thấy nụ cười, một nụ cười thật tươi mà trước giờ tôi chưa được thấy bao giờ kể từ khi được biết tới em.
Bình luận
Hôm ấy, em kể cho tôi nghe một câu chuyện rất dài mà cũng thật bi thảm... ba em là kẻ nghiện rượu, mẹ em là gái bán hoa, làm cái nghề mà người đời khinh rẻ, em là thành quả của một cuộc ăn chơi trác táng, ba mẹ em chưa từng muốn thấy em trên cõi đời này. Vì em, hai con người xa lạ không mang trong mình tình cảm với đối phương đã đến bên nhau, một cuộc hôn nhân không tình yêu, hạnh phúc là điều xa xỉ cứ thế được hình thành. Từ khi được biết đến ba, đến mẹ là gì em luôn hằng ước ao dù chỉ một lần được họ ôm thật chặt vào lòng... điều đó liệu có quá xa tầm tay đối với một đứa bé như em? Tuổi thơ là những chuỗi ngày chứng kiến cảnh ba đánh đập, chửi rủa mẹ rồi lại cắn răng chịu đựng từng trận đòn roi mà mẹ trút lên thân thể gầy gò của mình đã khiến em trở thành một con người mà với khái niệm “hôn nhân” chỉ có sợ hãi, khinh bỉ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Câu nói ấy vẫn phát ra từ miệng tôi một cách rất thường tình như một lẽ đương nhiên. Em hơi bất ngờ nhìn tôi, đã có chút gì đó vui mừng tỏa ra từ em.
Bình luận
Bình luận
Năm hai đại học em được một anh chàng cùng trường với công việc làm thêm là shipper tỏ tình, vốn chẳng dám ước ao tới hai chữ tình yêu ấy vậy mà chả hiểu phận đời trớ trêu rẽ lối ra sao... em bị thu hút bởi sự chất phác, thật thà của con người đó nên đã gật đầu đồng ý. Ngày anh ta ra trường, xin được vào làm ở một công ty có tiếng tại đất Sài thành cũng là lúc em sét đánh ngang tai nhận tin dữ người mình thương yêu bấy lâu đã sắp nên duyên vợ chồng với con gái giám đốc công ty nọ, đến cả đám hỏi cũng đã làm xong... Nuốt nước mắt vào trong, em chỉ có thể cam chịu.
Bình luận
Cứ thế, rồi 2 năm, 3 năm, 4 năm, năm nào em cũng hỏi tôi câu hỏi đó vào ngày kỉ niệm và mỗi khi tiếng “chưa” phát ra, một câu chuyện nữa tôi lại được nghe từ em nhưng cho tới năm thứ 5 thì mọi chuyện đã khác, nó đi chệch quỹ đạo và không còn giống khi trước nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sự hụt hẫng, đau đớn biểu lộ rõ nét trên khuôn mặt em rồi từ từ từng giọt nước mắt bắt đầu lăn dài trên gương mặt nhỏ nhắn... em khóc rồi!
Bình luận
Bình luận
Tôi vốn là người khô khan, chẳng biết dỗ dành ai bao giờ, thấy em khóc thì tay chân luống cuống hết cả lên vội vã lôi trong túi áo khoác ngoài ra một chiếc hộp nhỏ, lên tiếng thanh minh.
Bình luận
Em nín khóc, nhìn tôi rồi lại nhìn tới chiếc hộp trên tay mà vẫn ngây ngốc, không chịu mở lời làm tôi tưởng em không hiểu, lắp bắp vừa nói vừa gãi đầu...
Bình luận
Bình luận
Màn cầu hôn vụng về là vậy nhưng cuối cùng em vẫn là vợ tôi, vẫn là người bước chân vào lễ đường cùng tôi, lời hứa một khắc tôi đã dùng 5 năm gian khổ, cày quốc không ngừng với tần suất công việc dày đặc để chứng minh và tôi nguyện dùng nốt phần đời còn lại để thực hiện... Phải, tôi nhất định sẽ khiến em hạnh phúc!
Bình luận
Người tôi từng thương hóa người tôi yêu, người tôi từng thương hóa vợ tôi, em trở thành “công chúa” của tôi!
Bình luận
Nếu có trót phải lòng một cô gái đã có quá nhiều vết cắt trong quá khứ, đừng nản nhé. Cũng đừng vì thấy khó mà rút lui, thấy khổ mà bỏ rơi người ấy bởi chỉ cần kiên trì... bất cứ việc gì cũng nên, thời gian sẽ chứng minh tất cả!