CHƯƠNG 7: Vạn Duyên Tự


Trời cuối thu đã bắt đầu se lạnh, mùa đông đang dần đến gần. Mận chán nản ngồi dựa xuống ghế đá trong sân trường. Một bàn chân lặng lẽ bước đến, Mận theo phản xạ đưa mắt nhìn lên, Thiện An có vẻ luôn thích bất ngờ xuất hiện như vậy. Cô há miệng ngạc nhiên, nhất thời không nói được câu nào. 

Bình luận

Trời cuối thu đã bắt đầu se lạnh, mùa đông đang dần đến gần. Mận chán nản ngồi dựa xuống ghế đá trong sân trường. Một bàn chân lặng lẽ bước đến, Mận theo phản xạ đưa mắt nhìn lên, Thiện An có vẻ luôn thích bất ngờ xuất hiện như vậy. Cô há miệng ngạc nhiên, nhất thời không nói được câu nào. 

“Xin lỗi vì đã tránh mặt cậu mấy ngày nay, tớ cần thời gian để ổn định chút việc, nên là..” 

Bình luận

“Xin lỗi vì đã tránh mặt cậu mấy ngày nay, tớ cần thời gian để ổn định chút việc, nên là..” 

“Không sao đâu, tớ ổn cả mà, hôm ấy cậu có bị thương ở đâu không?” Mận cười tít mắt, ra hiệu cho Thiện An ngồi xuống cạnh mình. Thiện An có hơi gượng lại một chút, rồi cũng từ tốn làm theo.

Bình luận

“Không sao đâu, tớ ổn cả mà, hôm ấy cậu có bị thương ở đâu không?” Mận cười tít mắt, ra hiệu cho Thiện An ngồi xuống cạnh mình. Thiện An có hơi gượng lại một chút, rồi cũng từ tốn làm theo.

“Tớ không sao, may là mọi người đều bình an vô sự.” Thiện An trả lời bằng chất giọng trầm đều, vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh không đổi.

Bình luận

“Tớ không sao, may là mọi người đều bình an vô sự.” Thiện An trả lời bằng chất giọng trầm đều, vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh không đổi.

“Cậu không sao thì tốt quá rồi.” 

Bình luận

“Cậu không sao thì tốt quá rồi.” 

Mận vui vẻ đáp, được nói chuyện với Thiện An kiến cô hạnh phúc như bay lên chín tầng mây. Cả hai hàn huyên một lúc nhưng chủ yếu là từ phía của Mận, Cô thầm nghĩ rằng chắc có lẽ Thiện An chưa phát hiện ra điều gì, dần cũng thoải mái mở lòng hơn. 

Bình luận

Mận vui vẻ đáp, được nói chuyện với Thiện An kiến cô hạnh phúc như bay lên chín tầng mây. Cả hai hàn huyên một lúc nhưng chủ yếu là từ phía của Mận, Cô thầm nghĩ rằng chắc có lẽ Thiện An chưa phát hiện ra điều gì, dần cũng thoải mái mở lòng hơn. 

“Tớ nghĩ là chuyện chúng ta gặp quỷ nên giấu không để cho bà nội biết. Ba ngày nữa là ngày mười bảy âm lịch, tớ sẽ lên chùa Vạn Duyên gặp trụ trì”

Bình luận

“Tớ nghĩ là chuyện chúng ta gặp quỷ nên giấu không để cho bà nội biết. Ba ngày nữa là ngày mười bảy âm lịch, tớ sẽ lên chùa Vạn Duyên gặp trụ trì”

“Vậy tớ cũng đi cùng nữa, dù sao thì chúng ta đã đều chạm trán với con quỷ, có hai người thì vừa hay có thể giúp đỡ lẫn nhau.”

Bình luận

“Vậy tớ cũng đi cùng nữa, dù sao thì chúng ta đã đều chạm trán với con quỷ, có hai người thì vừa hay có thể giúp đỡ lẫn nhau.”

Thiện An không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Cả hai tạm biệt nhau ra về, hẹn ba ngày tới ở cổng đền rồi lên đường. Mận tức tốc chuẩn bị đồ đạc, kết thúc kỳ thi thì nhà trường sẽ cho phép sinh viên nghỉ ngơi một tuần, vả lại đang có chuyện hệ trọng, chắc sẽ phải nán lại chùa một vài ngày. 

Bình luận

Thiện An không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Cả hai tạm biệt nhau ra về, hẹn ba ngày tới ở cổng đền rồi lên đường. Mận tức tốc chuẩn bị đồ đạc, kết thúc kỳ thi thì nhà trường sẽ cho phép sinh viên nghỉ ngơi một tuần, vả lại đang có chuyện hệ trọng, chắc sẽ phải nán lại chùa một vài ngày. 

Thiện An cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn, mấy ngày vừa rồi cô luôn trốn tránh không dám đối diện với Mận. Một phần còn sợ hãi khi vừa cận kề cửa tử, một phần còn lại cô vẫn không thể nào quên được hình ảnh của mẹ đầy ám ảnh trong đầu. Thiện An đưa tay lên ngực, cố gắng duy trì nhịp thở, cô tự trấn an bản thân rằng lúc đó có lẽ Mận đã quá sốc nên mới bị biến đổi tâm lý tạm thời, vả lại nếu cô ấy không làm vậy thì tất cả đều đã bỏ mạng dưới tay con quỷ rồi, Mận chỉ đang cố bảo vệ bản thân và mọi người thôi. 

Bình luận

Thiện An cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn, mấy ngày vừa rồi cô luôn trốn tránh không dám đối diện với Mận. Một phần còn sợ hãi khi vừa cận kề cửa tử, một phần còn lại cô vẫn không thể nào quên được hình ảnh của mẹ đầy ám ảnh trong đầu. Thiện An đưa tay lên ngực, cố gắng duy trì nhịp thở, cô tự trấn an bản thân rằng lúc đó có lẽ Mận đã quá sốc nên mới bị biến đổi tâm lý tạm thời, vả lại nếu cô ấy không làm vậy thì tất cả đều đã bỏ mạng dưới tay con quỷ rồi, Mận chỉ đang cố bảo vệ bản thân và mọi người thôi. 

Tuy nhiên, Thiện An vẫn không tài nào giải thích được làm sao một cô gái với vóc người nhỏ nhắn, có phần yếu đuối ấy lại dễ dàng giết chết con quỷ to gấp đôi mình mà không hề hấn gì. Thiện An mệt mỏi nằm nhoài xuống, cố gắng gác dòng suy nghĩ sang một bên. Sắp tới thôi, cô sẽ được vị trụ trì giải đáp mọi việc, mong rằng các nút thắt trong lòng cô sẽ sớm được gỡ bỏ. 

Bình luận

Tuy nhiên, Thiện An vẫn không tài nào giải thích được làm sao một cô gái với vóc người nhỏ nhắn, có phần yếu đuối ấy lại dễ dàng giết chết con quỷ to gấp đôi mình mà không hề hấn gì. Thiện An mệt mỏi nằm nhoài xuống, cố gắng gác dòng suy nghĩ sang một bên. Sắp tới thôi, cô sẽ được vị trụ trì giải đáp mọi việc, mong rằng các nút thắt trong lòng cô sẽ sớm được gỡ bỏ. 

Thoắt cái đã đến ngày xuất phát, mới tờ mờ sáng, Mận hối hả chạy đến thì đã thấy Thiện An đứng đợi ở cửa. Cả hai tạm biệt bà rồi di chuyển ra bến xe, bà nội không thể đi theo vì phải ở lại trông coi đền, bà còn chuẩn bị rất nhiều bánh nước, dặn dò hai người kỹ càng, đến nơi là phải gọi báo cho bà ngay. 

Bình luận

Thoắt cái đã đến ngày xuất phát, mới tờ mờ sáng, Mận hối hả chạy đến thì đã thấy Thiện An đứng đợi ở cửa. Cả hai tạm biệt bà rồi di chuyển ra bến xe, bà nội không thể đi theo vì phải ở lại trông coi đền, bà còn chuẩn bị rất nhiều bánh nước, dặn dò hai người kỹ càng, đến nơi là phải gọi báo cho bà ngay. 

Chiếc xe khách nổ máy rầm rầm, chầm chậm lăn bánh. Đoạn đường ra khỏi khu đô thị bắt đầu trở nên gập ghềnh. Mận lấy tay che bụm miệng, cô không quen đi xe đường dài, thế nào cũng sẽ bị say. Chiếc xe đôi chút lại nảy tưng trên, từng cơn buồn nôn thốc lên từ dạ dày khiến Mận cảm thấy cổ họng bỏng rát, cô cau mày, mặt nhăn như khỉ ăn ớt. Thiện An ngồi kế bên cũng giúp Mận vỗ lưng cho xuôi xuống, rất may là bà đã chuẩn bị lá chanh từ trước, vừa hay có thể giúp át bớt mùi xe. 

Bình luận

Chiếc xe khách nổ máy rầm rầm, chầm chậm lăn bánh. Đoạn đường ra khỏi khu đô thị bắt đầu trở nên gập ghềnh. Mận lấy tay che bụm miệng, cô không quen đi xe đường dài, thế nào cũng sẽ bị say. Chiếc xe đôi chút lại nảy tưng trên, từng cơn buồn nôn thốc lên từ dạ dày khiến Mận cảm thấy cổ họng bỏng rát, cô cau mày, mặt nhăn như khỉ ăn ớt. Thiện An ngồi kế bên cũng giúp Mận vỗ lưng cho xuôi xuống, rất may là bà đã chuẩn bị lá chanh từ trước, vừa hay có thể giúp át bớt mùi xe. 

Đã hơn một tiếng trôi qua, Mận mệt mỏi dựa vào ô cửa kính, chiếc xe vẫn đi băng băng trên đường, cảnh vật tua nhanh trước mắt giống như đang phát một cuốn phim xem lại. Cô thấy mí mắt nặng dần, khó nhọc thiếp đi, có lẽ phải ngủ trong tư thế gò bó, môi trường xung lại bí bách nên Mận cảm thấy vô cùng khó chịu, người cô lâng lâng bay bổng, những cơn mộng mị bắt đầu xuất hiện.

Bình luận

Đã hơn một tiếng trôi qua, Mận mệt mỏi dựa vào ô cửa kính, chiếc xe vẫn đi băng băng trên đường, cảnh vật tua nhanh trước mắt giống như đang phát một cuốn phim xem lại. Cô thấy mí mắt nặng dần, khó nhọc thiếp đi, có lẽ phải ngủ trong tư thế gò bó, môi trường xung lại bí bách nên Mận cảm thấy vô cùng khó chịu, người cô lâng lâng bay bổng, những cơn mộng mị bắt đầu xuất hiện.

Bép! 

Bình luận

Bép! 

“Oái! Cái gì vậy?”

Bình luận

“Oái! Cái gì vậy?”

Mận bật dậy ôm mặt đau điếng, lũ tiểu quỷ từ đâu đã vây kín xung quanh cười khà khà, thì ra một con vừa dùng đuôi của nó quất vào mặt cô. Mận lồm cồm đứng lên, quả nhiên đã trở lại căn phòng của Dạ Huyền. Vẫn cái dáng vẻ kênh kiệu khiến Mận chán ghét, ả ngả mình trên ghế dài, một chân buông thõng, một chân co nhẹ, tà áo rủ như mây sa, từng lọn tóc đen dài buông chạm đất. 

Bình luận

Mận bật dậy ôm mặt đau điếng, lũ tiểu quỷ từ đâu đã vây kín xung quanh cười khà khà, thì ra một con vừa dùng đuôi của nó quất vào mặt cô. Mận lồm cồm đứng lên, quả nhiên đã trở lại căn phòng của Dạ Huyền. Vẫn cái dáng vẻ kênh kiệu khiến Mận chán ghét, ả ngả mình trên ghế dài, một chân buông thõng, một chân co nhẹ, tà áo rủ như mây sa, từng lọn tóc đen dài buông chạm đất. 

“Bà đưa tôi đến đây làm gì? Bà còn muốn cái gì nữa?” 

Bình luận

“Bà đưa tôi đến đây làm gì? Bà còn muốn cái gì nữa?” 

Mận gắt lên không chút kiêng dè. Trong lòng cô bây giờ Dạ Huyền chỉ là một thứ ký sinh trùng không hơn không kém. Ả vẫn lim dim mắt, ngón tay thon dài ngõ từng nhịp xuống mặt đệm. Dạ Huyền khẽ nghiêng đầu, khoé môi lạnh lùng cong lên.

Bình luận

Mận gắt lên không chút kiêng dè. Trong lòng cô bây giờ Dạ Huyền chỉ là một thứ ký sinh trùng không hơn không kém. Ả vẫn lim dim mắt, ngón tay thon dài ngõ từng nhịp xuống mặt đệm. Dạ Huyền khẽ nghiêng đầu, khoé môi lạnh lùng cong lên.

“Đây là cách ngươi nói chuyện với ân nhân của mình hả con nhóc hỗn láo? Nên nhớ, nhờ có sức mạnh của ta ngươi mới có thể cứu lấy đám bạn và sống tới tận bây giờ đấy!”

Bình luận

“Đây là cách ngươi nói chuyện với ân nhân của mình hả con nhóc hỗn láo? Nên nhớ, nhờ có sức mạnh của ta ngươi mới có thể cứu lấy đám bạn và sống tới tận bây giờ đấy!”

Mận bất giác lùi lại, nhớ lại đêm đó đúng là cô đã một mình đánh bại con quỷ, nếu không nhờ ả, có lẽ Mận và mọi người đã thành mồi ngon cho nó rồi. Không đợi Mận trả lời, ả tiếp tục lên tiếng:

Bình luận

Mận bất giác lùi lại, nhớ lại đêm đó đúng là cô đã một mình đánh bại con quỷ, nếu không nhờ ả, có lẽ Mận và mọi người đã thành mồi ngon cho nó rồi. Không đợi Mận trả lời, ả tiếp tục lên tiếng:

“Ta cũng không thích nói chuyện với thứ nít ranh hạ đẳng như ngươi, nhưng sắp tới gặp lão sư già kia, ta cần phải nhắc nhở một số chuyện. Hắn ta có đạo hạnh rất cao, lần đầu tiên chạm mặt ta đã phải giấu hết yêu khí để tránh bị phát hiện, khoảng thời gian trong chùa ta cũng sẽ không thể lộ diện. Ngươi phải nhớ, tuyệt đối không được nhắc đến chuyện của chúng ta dù chỉ một chữ.”

Bình luận

“Ta cũng không thích nói chuyện với thứ nít ranh hạ đẳng như ngươi, nhưng sắp tới gặp lão sư già kia, ta cần phải nhắc nhở một số chuyện. Hắn ta có đạo hạnh rất cao, lần đầu tiên chạm mặt ta đã phải giấu hết yêu khí để tránh bị phát hiện, khoảng thời gian trong chùa ta cũng sẽ không thể lộ diện. Ngươi phải nhớ, tuyệt đối không được nhắc đến chuyện của chúng ta dù chỉ một chữ.”

“ Tôi biết rồi!”

Bình luận

“ Tôi biết rồi!”

“Còn nữa, dù sao thì ngươi cũng cần vũ khí để chiến đấu, không thể nào tay không bắt giặc, vả lại mấy thứ đao kiếm thông thường kia chẳng thể chịu nổi sức mạnh của ta đâu.” 

Bình luận

“Còn nữa, dù sao thì ngươi cũng cần vũ khí để chiến đấu, không thể nào tay không bắt giặc, vả lại mấy thứ đao kiếm thông thường kia chẳng thể chịu nổi sức mạnh của ta đâu.” 

Dạ Huyền ngoắc ngoắc tay, Thiết Mâu liền đứng dậy đi tới, Mận đờ người, trưng ra vẻ mặt khó hiểu, nhưng ngay giây sau cô đã phải thét lên đầy kinh hãi. Thiết Mâu cúi người xuống, đưa tay ra sau tự xé toạc một bên cơ thể mình, máu đỏ tươi chảy xuống thành dòng, vẻ mặt của hắn lại vô cùng bình thản như thế không hề cảm thấy một chút đau đớn. Tiếp đó, Thiết Mâu luồn vào sâu bên trong, bẻ lấy một mảnh xương sườn lôi ra ngoài. Mận hoàn toàn bị dọa sợ đến tái mặt, đồng tử co nhỏ hết mức, toàn thân như bị neo đá không thể cử động. Thiết Mâu cầm mảnh xương sườn trên tay, bất ngờ quăng về phía Mận, sức nặng kinh khủng dễ dàng đè ngửa cô.  

Bình luận

Dạ Huyền ngoắc ngoắc tay, Thiết Mâu liền đứng dậy đi tới, Mận đờ người, trưng ra vẻ mặt khó hiểu, nhưng ngay giây sau cô đã phải thét lên đầy kinh hãi. Thiết Mâu cúi người xuống, đưa tay ra sau tự xé toạc một bên cơ thể mình, máu đỏ tươi chảy xuống thành dòng, vẻ mặt của hắn lại vô cùng bình thản như thế không hề cảm thấy một chút đau đớn. Tiếp đó, Thiết Mâu luồn vào sâu bên trong, bẻ lấy một mảnh xương sườn lôi ra ngoài. Mận hoàn toàn bị dọa sợ đến tái mặt, đồng tử co nhỏ hết mức, toàn thân như bị neo đá không thể cử động. Thiết Mâu cầm mảnh xương sườn trên tay, bất ngờ quăng về phía Mận, sức nặng kinh khủng dễ dàng đè ngửa cô.  

“Cái … cái gì đây chứ? Mấy người đưa cho tôi để làm gì?” Mận lắp bắp, mặt giờ đã trắng như gà cắt tiết. 

Bình luận

“Cái … cái gì đây chứ? Mấy người đưa cho tôi để làm gì?” Mận lắp bắp, mặt giờ đã trắng như gà cắt tiết. 

“Cho ngươi đấy!” - Dạ Huyền nhoẻn miệng cười - “Đây sẽ là thứ giúp ngươi sử dụng sức mạnh của ta bài bản hơn, cũng tránh để kẻ khác phát hiện”

Bình luận

“Cho ngươi đấy!” - Dạ Huyền nhoẻn miệng cười - “Đây sẽ là thứ giúp ngươi sử dụng sức mạnh của ta bài bản hơn, cũng tránh để kẻ khác phát hiện”

“Nhưng bà định kêu tôi cầm khúc xương này đi vòng vòng xung quanh sao? Mọi người sẽ còn càng nghi ngờ hơn.”

Bình luận

“Nhưng bà định kêu tôi cầm khúc xương này đi vòng vòng xung quanh sao? Mọi người sẽ còn càng nghi ngờ hơn.”

“Không cần lo, ta đã che giấu mùi yêu khí trên đó, cũng sẽ có kẻ giúp ngươi chế tạo cho phù hợp. Hãy tự nhận là truyền nhân thứ hai rồi mọi thứ sẽ đâu vào đấy thôi.”

Bình luận

“Không cần lo, ta đã che giấu mùi yêu khí trên đó, cũng sẽ có kẻ giúp ngươi chế tạo cho phù hợp. Hãy tự nhận là truyền nhân thứ hai rồi mọi thứ sẽ đâu vào đấy thôi.”

Giờ cô cũng mới để ý, vết thương trên người Thiết Mâu đã ngừng chảy máu thậm chí đã liền hẳn từ bao giờ. Dạ Huyền cười lớn, một luồng khí đen kịt xuất hiện từ phía ả kéo đến bao lấy người Mận khiến cô phải đưa tay lên che mặt, cảm giác buồn nôn lại thốc lên cổ họng, mùi tanh tưởi vẫn còn bao trùm trong hốc mũi, mở mắt ra lần nữa, Mận đã thấy mình đã trở lại hàng ghế xe khách vừa rồi. Trên cánh tay trái truyền đến một cảm giác đau rát như bỏng lửa, nhưng mọi sự tập trung của cô đều đổ dồn vào thứ đang được đặt chễm chệ bên cạnh, chắc chắn đó là mảnh xương của Thiếu Mâu, nó xuất hiện sau cơn mộng mị vừa rồi. Mảnh xương đó có màu trắng như ngà voi, dài hơn hai thước cổ, sờ vào lạnh toát. 

Bình luận

Giờ cô cũng mới để ý, vết thương trên người Thiết Mâu đã ngừng chảy máu thậm chí đã liền hẳn từ bao giờ. Dạ Huyền cười lớn, một luồng khí đen kịt xuất hiện từ phía ả kéo đến bao lấy người Mận khiến cô phải đưa tay lên che mặt, cảm giác buồn nôn lại thốc lên cổ họng, mùi tanh tưởi vẫn còn bao trùm trong hốc mũi, mở mắt ra lần nữa, Mận đã thấy mình đã trở lại hàng ghế xe khách vừa rồi. Trên cánh tay trái truyền đến một cảm giác đau rát như bỏng lửa, nhưng mọi sự tập trung của cô đều đổ dồn vào thứ đang được đặt chễm chệ bên cạnh, chắc chắn đó là mảnh xương của Thiếu Mâu, nó xuất hiện sau cơn mộng mị vừa rồi. Mảnh xương đó có màu trắng như ngà voi, dài hơn hai thước cổ, sờ vào lạnh toát. 

Mận đưa tay xoa xoa vùng vai trái, sau đó lấy tạm một cái áo trong túi đồ bọc kín lại, buộc gọn vào bên hông ba lô, động tác luống cuống như tên ăn trộm sợ bị bắt gặp. Thiện An vẫn tựa đầu vào ghế ngủ bên cạnh, có vẻ như chưa phát hiện ra điều gì. Khoảng nửa tiếng nữa trôi qua xe khách đã đến địa phận tỉnh Ninh Bình, vì không cùng đường qua núi Linh Sơn nên hai người đành phải xuống xe tự mày mò đi tiếp.

Bình luận

Mận đưa tay xoa xoa vùng vai trái, sau đó lấy tạm một cái áo trong túi đồ bọc kín lại, buộc gọn vào bên hông ba lô, động tác luống cuống như tên ăn trộm sợ bị bắt gặp. Thiện An vẫn tựa đầu vào ghế ngủ bên cạnh, có vẻ như chưa phát hiện ra điều gì. Khoảng nửa tiếng nữa trôi qua xe khách đã đến địa phận tỉnh Ninh Bình, vì không cùng đường qua núi Linh Sơn nên hai người đành phải xuống xe tự mày mò đi tiếp.

“Cũng may là theo bản đồ chỉ thì ở gần đây thôi, khoảng ba cây nữa là đến chân núi.”

Bình luận

“Cũng may là theo bản đồ chỉ thì ở gần đây thôi, khoảng ba cây nữa là đến chân núi.”

Thiện An chăm chú nghiên cứu bản đồ trên điện thoại, chỉ về hướng Tây. Hai người men theo con đường nhựa, đến chân núi thì đã là gần trưa. Mặt trời lên đến đỉnh đầu, đi xe đường dài cũng thấm mệt, Mận và Thiện An quyết định ghé vào một quán cơm gần đó nghỉ chân rồi mới tiếp tục lên núi. 

Bình luận

Thiện An chăm chú nghiên cứu bản đồ trên điện thoại, chỉ về hướng Tây. Hai người men theo con đường nhựa, đến chân núi thì đã là gần trưa. Mặt trời lên đến đỉnh đầu, đi xe đường dài cũng thấm mệt, Mận và Thiện An quyết định ghé vào một quán cơm gần đó nghỉ chân rồi mới tiếp tục lên núi. 

“Nào các em gái xinh tươi của chị ơi, vào đây ủng hộ chị một suất, giá rẻ mà đồ ăn thì tươi ngon đảm bảo chất lượng luôn này.” 

Bình luận

“Nào các em gái xinh tươi của chị ơi, vào đây ủng hộ chị một suất, giá rẻ mà đồ ăn thì tươi ngon đảm bảo chất lượng luôn này.” 

Bà chủ đon đả mời chào, quán cơm tuy nhỏ nhưng khá đông khách ra vào. Hai người chọn tạm vài món đơn giản rồi cùng ngồi xuống bàn. 

Bình luận

Bà chủ đon đả mời chào, quán cơm tuy nhỏ nhưng khá đông khách ra vào. Hai người chọn tạm vài món đơn giản rồi cùng ngồi xuống bàn. 

“Người kia bị gì vậy? Sao lại ăn uống khó coi như vậy chứ? Chẳng phải anh ta là một nhà sư à?”

Bình luận

“Người kia bị gì vậy? Sao lại ăn uống khó coi như vậy chứ? Chẳng phải anh ta là một nhà sư à?”

“Tôi thấy hình như không phải đâu! Anh ta chỉ khoác áo cà sa bên ngoài thôi, vẫn mặc đồ bình thường, đã thế lại còn để tóc nữa.”

Bình luận

“Tôi thấy hình như không phải đâu! Anh ta chỉ khoác áo cà sa bên ngoài thôi, vẫn mặc đồ bình thường, đã thế lại còn để tóc nữa.”

Vài tiếng bàn tán to nhỏ nổi lên xung quanh, Mận nhìn theo hướng chỉ trỏ, ánh mắt dừng lại ở chiếc bàn đối diện trong góc. Một người đàn ông chừng bốn mươi tuổi đang nhồm nhoàm nhét đầy thứ ăn vào miệng. Đúng như lời của những khách hàng khác miêu tả, Anh ta khoác một chiếc áo cà sa cũ màu nâu đã sạm, mặc một bộ quần áo vải nhăn nhúm, ria mép tóc tai lởm chởm như đã không cắt tỉa lâu ngày, trên bàn chất kín thức ăn nào là gà luộc, cá rán rồi canh xương. Một trong các khách hàng có vẻ thấy chướng mắt anh ta liền lên tiếng trách móc:

Bình luận

Vài tiếng bàn tán to nhỏ nổi lên xung quanh, Mận nhìn theo hướng chỉ trỏ, ánh mắt dừng lại ở chiếc bàn đối diện trong góc. Một người đàn ông chừng bốn mươi tuổi đang nhồm nhoàm nhét đầy thứ ăn vào miệng. Đúng như lời của những khách hàng khác miêu tả, Anh ta khoác một chiếc áo cà sa cũ màu nâu đã sạm, mặc một bộ quần áo vải nhăn nhúm, ria mép tóc tai lởm chởm như đã không cắt tỉa lâu ngày, trên bàn chất kín thức ăn nào là gà luộc, cá rán rồi canh xương. Một trong các khách hàng có vẻ thấy chướng mắt anh ta liền lên tiếng trách móc:

“Này anh kia, thấy anh có vẻ là người nhà Phật, vậy sao lại ăn thịt uống rượu như vậy chứ? Thế chẳng phải đã phạm giới rồi sao?”

Bình luận

“Này anh kia, thấy anh có vẻ là người nhà Phật, vậy sao lại ăn thịt uống rượu như vậy chứ? Thế chẳng phải đã phạm giới rồi sao?”

Anh ta liếc mắt nhìn người đối diện, sau đó lại tiếp tục ăn như hổ vồ. Người kia thấy đối phương tỏ vẻ không quan tâm đến lời nói của mình thì thẹn quá hóa giận, chỉ tay mắng mỏ:

Bình luận

Anh ta liếc mắt nhìn người đối diện, sau đó lại tiếp tục ăn như hổ vồ. Người kia thấy đối phương tỏ vẻ không quan tâm đến lời nói của mình thì thẹn quá hóa giận, chỉ tay mắng mỏ:

“Anh bị điếc hả? Không nghe thấy tôi nói gì sao? Ai mà ngờ được có người xuất gia nào như anh cơ chứ? Ăn uống vô tội vạ, mặc đồ thì dị hợm. Thật là làm báng bổ nhà Phật!”

Bình luận

“Anh bị điếc hả? Không nghe thấy tôi nói gì sao? Ai mà ngờ được có người xuất gia nào như anh cơ chứ? Ăn uống vô tội vạ, mặc đồ thì dị hợm. Thật là làm báng bổ nhà Phật!”

Mận hơi bất ngờ, tuy rằng người đàn ông quả thật kỳ lạ, nhưng lời chỉ trích kia cũng có phần quá đáng, bố mẹ đã dạy cô chớ nhìn mặt mà bắt hình dong, chúng ta không thể đánh giá bất kỳ ai chỉ bằng nhìn vẻ bề ngoài của họ. Người đàn ông cũng không phải dạng vừa, anh ta đứng phắt dậy, chân đạp lên ghế, đập tay xuống bàn uỳnh một cái.

Bình luận

Mận hơi bất ngờ, tuy rằng người đàn ông quả thật kỳ lạ, nhưng lời chỉ trích kia cũng có phần quá đáng, bố mẹ đã dạy cô chớ nhìn mặt mà bắt hình dong, chúng ta không thể đánh giá bất kỳ ai chỉ bằng nhìn vẻ bề ngoài của họ. Người đàn ông cũng không phải dạng vừa, anh ta đứng phắt dậy, chân đạp lên ghế, đập tay xuống bàn uỳnh một cái.

“Mặc kệ tôi! Tôi ăn gì, mặc gì chẳng liên quan đến ai. Kể cả tôi có làm báng bổ nhà Phật thì cũng do Phật tổ định đoạt, không đến lượt mấy người ở đây mồm chó vó ngựa!”

Bình luận

“Mặc kệ tôi! Tôi ăn gì, mặc gì chẳng liên quan đến ai. Kể cả tôi có làm báng bổ nhà Phật thì cũng do Phật tổ định đoạt, không đến lượt mấy người ở đây mồm chó vó ngựa!”

Anh ta quát lớn, giọng đanh lại, tất thảy mọi người trong quán đều giật mình thon thót, bà chủ thấy sắp xảy ra xích mích thì vội vàng can ngăn. Người kia vẫn có vẻ bực bội nhưng bị khí thế dữ tợn của anh ta ít nhiều làm cho nao núng, đành hậm hực bỏ đi. Người đàn ông vẫn ngồi xuống bàn ăn như chưa hề xảy ra chuyện gì, cũng không có ai dám hé miệng bàn tán nữa.

Bình luận

Anh ta quát lớn, giọng đanh lại, tất thảy mọi người trong quán đều giật mình thon thót, bà chủ thấy sắp xảy ra xích mích thì vội vàng can ngăn. Người kia vẫn có vẻ bực bội nhưng bị khí thế dữ tợn của anh ta ít nhiều làm cho nao núng, đành hậm hực bỏ đi. Người đàn ông vẫn ngồi xuống bàn ăn như chưa hề xảy ra chuyện gì, cũng không có ai dám hé miệng bàn tán nữa.

Qua một lúc, anh ta đứng dậy lấy tay nải trả tiền rồi đi thẳng về hướng lên núi. Mận và Thiện cũng vội vã đi theo, trên bản đồ điện tử không chỉ rõ lối lên chùa, rất có thể người đàn ông kia cũng đang đến đó, thử tiến đến hỏi đường xem sao. 

Bình luận

Qua một lúc, anh ta đứng dậy lấy tay nải trả tiền rồi đi thẳng về hướng lên núi. Mận và Thiện cũng vội vã đi theo, trên bản đồ điện tử không chỉ rõ lối lên chùa, rất có thể người đàn ông kia cũng đang đến đó, thử tiến đến hỏi đường xem sao. 

“Chú ơi…ừm thưa nhà sư! Con có thể hỏi thăm một chút không?” Mận gọi với theo, giọng ấp úng. 

Bình luận

“Chú ơi…ừm thưa nhà sư! Con có thể hỏi thăm một chút không?” Mận gọi với theo, giọng ấp úng. 

Người đàn ông dừng chân, khẽ quay đầu lại, cọc cằn lên tiếng: “Tôi không phải nhà sư. Các cô muốn hỏi gì?”

Bình luận

Người đàn ông dừng chân, khẽ quay đầu lại, cọc cằn lên tiếng: “Tôi không phải nhà sư. Các cô muốn hỏi gì?”

Có vẻ như nhận ra sự lúng túng lẫn sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt Mận và Thiện An, anh ta bèn hạ giọng xuống, nhưng vẫn tỏ ra khó gần:

Bình luận

Có vẻ như nhận ra sự lúng túng lẫn sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt Mận và Thiện An, anh ta bèn hạ giọng xuống, nhưng vẫn tỏ ra khó gần:

“Cứ gọi tôi như bình thường, còn nếu muốn hỏi về Phật pháp thì lên chùa Vạn Duyên trên núi kia, tôi đang trên đường đến đó.”

Bình luận

“Cứ gọi tôi như bình thường, còn nếu muốn hỏi về Phật pháp thì lên chùa Vạn Duyên trên núi kia, tôi đang trên đường đến đó.”

“Trùng hợp quá, chúng cháu cũng đang định lên chùa Vạn Duyên, vậy sư thầy… à chú có thể cho chúng cháu đi cùng được không?”

Bình luận

“Trùng hợp quá, chúng cháu cũng đang định lên chùa Vạn Duyên, vậy sư thầy… à chú có thể cho chúng cháu đi cùng được không?”

Anh ta chỉ im lặng gật đầu, sau đó ra hiệu cho hai người theo sau. Lối mòn lên chùa toàn là sỏi đá, Mận hai chân đau nhức, mặt trời như đổ lửa trên đầu càng khiến cơ thể cô nóng ran, cánh tay trái lại trở nên châm chích ngứa ngáy liên hồi, Mận theo phản xạ gãi cành cạch. Cô quay sang thấy bạn mình cũng đang cùng chung số phận, khuôn mặt Thiện An đổ mồ hôi nhễ nhại, đôi môi khô khốc, thở không ra hơi. Hai người cố gắng lê từng bước chân nặng nề trong khi người đàn ông kia vẫn thoăn thoắt như bay, không hề có vẻ gì mệt mỏi, nếu như còn chần chừ nhất định sẽ bị anh ta bỏ xa. 

Bình luận

Anh ta chỉ im lặng gật đầu, sau đó ra hiệu cho hai người theo sau. Lối mòn lên chùa toàn là sỏi đá, Mận hai chân đau nhức, mặt trời như đổ lửa trên đầu càng khiến cơ thể cô nóng ran, cánh tay trái lại trở nên châm chích ngứa ngáy liên hồi, Mận theo phản xạ gãi cành cạch. Cô quay sang thấy bạn mình cũng đang cùng chung số phận, khuôn mặt Thiện An đổ mồ hôi nhễ nhại, đôi môi khô khốc, thở không ra hơi. Hai người cố gắng lê từng bước chân nặng nề trong khi người đàn ông kia vẫn thoăn thoắt như bay, không hề có vẻ gì mệt mỏi, nếu như còn chần chừ nhất định sẽ bị anh ta bỏ xa. 

Cuối cùng cũng đã lên đến đỉnh núi Linh Sơn, qua triền dốc, ngôi chùa cổ kính dần dần hiện ra, tam quan ba cửa, trên gác treo đại hồng chung, mái ngói rêu phủ, thấp thoáng thấy bóng hình của hai vị sư thầy mặc y phục màu xám đang đứng đợi trước cổng. Người đàn ông đến trước thì cúi chào vô cùng kín cẩn, hai vị sư cũng chắp tay đáp lễ. Thấy Mận và Thiện An theo sau, một vị sư liền tiến đến nghênh đón.

Bình luận

Cuối cùng cũng đã lên đến đỉnh núi Linh Sơn, qua triền dốc, ngôi chùa cổ kính dần dần hiện ra, tam quan ba cửa, trên gác treo đại hồng chung, mái ngói rêu phủ, thấp thoáng thấy bóng hình của hai vị sư thầy mặc y phục màu xám đang đứng đợi trước cổng. Người đàn ông đến trước thì cúi chào vô cùng kín cẩn, hai vị sư cũng chắp tay đáp lễ. Thấy Mận và Thiện An theo sau, một vị sư liền tiến đến nghênh đón.

“Ai di đà Phật, đường xá xa xôi, đã vất vả cho hai vị thí chủ. Cho bần tăng mạn phép được hỏi có phải người của đền Thọ Phúc Lộc hay không?”

Bình luận

“Ai di đà Phật, đường xá xa xôi, đã vất vả cho hai vị thí chủ. Cho bần tăng mạn phép được hỏi có phải người của đền Thọ Phúc Lộc hay không?”

“Dạ đúng thưa sư thầy, chúng con theo lời của trụ trì ngày mười bảy âm lịch lên chùa gặp mặt.” Thiện An lễ phép đáp lời.

Bình luận

“Dạ đúng thưa sư thầy, chúng con theo lời của trụ trì ngày mười bảy âm lịch lên chùa gặp mặt.” Thiện An lễ phép đáp lời.

“Vậy thì xin mời hai nữ thí chủ vào nghỉ ngơi xơi nước rồi vãn cảnh chùa một lát, trụ trì đang tọa thiền, sẽ đến gặp hai vị sau. Bần tăng tên gọi là Trí Ngôn, đây là sư Trí Dũng, còn vị này là Hạo Long, cũng được sư phụ bần tăng gọi về đây bàn trọng sự. Các vị đến đây cùng lúc thì quả thật là có duyên, giống như tên chùa chúng ta, Vạn Duyên tự.”

Bình luận

“Vậy thì xin mời hai nữ thí chủ vào nghỉ ngơi xơi nước rồi vãn cảnh chùa một lát, trụ trì đang tọa thiền, sẽ đến gặp hai vị sau. Bần tăng tên gọi là Trí Ngôn, đây là sư Trí Dũng, còn vị này là Hạo Long, cũng được sư phụ bần tăng gọi về đây bàn trọng sự. Các vị đến đây cùng lúc thì quả thật là có duyên, giống như tên chùa chúng ta, Vạn Duyên tự.”

Mận và Thiện An cúi đầu cảm tạ sư Trí Ngôn rồi cùng Hạo Long đi vào trong. Sân nền gạch trắng sạch rẽ, bên phải là ao cá vàng tung tăng bơi lượn, bên trái gốc bồ đề già cao lớn phủ bóng mát che nửa sân, chính giữa đặt một lư hương bằng đồng tỏa khói nghi ngút. Khung cảnh vừa trang nghiêm vừa ấm áp, Mận nhìn quanh từng ngóc ngách, ngôi chùa thanh tịnh khiến cô cảm thấy trong lòng nhẹ đi bội phần. Hạo Long đến đây thì cáo từ không đi cùng nữa, anh ta vẫn giữ vẻ nghiêm nghị cứng nhắc, hai người thấy vô cùng khó hiểu nhưng cũng không tiện nói ra.

Bình luận

Mận và Thiện An cúi đầu cảm tạ sư Trí Ngôn rồi cùng Hạo Long đi vào trong. Sân nền gạch trắng sạch rẽ, bên phải là ao cá vàng tung tăng bơi lượn, bên trái gốc bồ đề già cao lớn phủ bóng mát che nửa sân, chính giữa đặt một lư hương bằng đồng tỏa khói nghi ngút. Khung cảnh vừa trang nghiêm vừa ấm áp, Mận nhìn quanh từng ngóc ngách, ngôi chùa thanh tịnh khiến cô cảm thấy trong lòng nhẹ đi bội phần. Hạo Long đến đây thì cáo từ không đi cùng nữa, anh ta vẫn giữ vẻ nghiêm nghị cứng nhắc, hai người thấy vô cùng khó hiểu nhưng cũng không tiện nói ra.

Bước vào tiền đường, năm gian mái xanh cong vút, cửa gỗ chạm rồng phượng tinh tế. Bên trong thờ Đức Ông, hai bên treo câu đối “Từ bi độ thế - Trí tuệ khai tâm”. Đi sâu tiếp là thượng điện nền lát gạch bát tràng đỏ sẫm, bậc cấp dẫn lên cao hơn sân một chút, gian chính có ba cửa gỗ lim mở rộng, mái cao xà kèo đen bóng. Bàn thờ đặt sát vách hậu, giữa là tượng Tam Thế Phật, Phật Thích Ca Mâu Ni ở giữa, ngài toạ trên tòa sen, đôi mắt mở ba phần tư, tay bắt xúc địa ấn. Bên trái là Phật A Di Đà bắt giáo hoá ấn, giữa ngực ngài là chữ “Vạn” điểm màu lấp lánh. Bên phải đặt tượng Phật Di Lặc với dáng ngồi thư thái, một tay ngài đặt ngửa trên gối, tay còn lại nâng cành hoa sen. Tượng tam thế Phật đều được đúc bằng gỗ sơn son thếp vàng, mỗi tòa sen đặt trên bệ gỗ chạm hoa văn mây cuốn, phía sau là bức hoành phi lớn sơn nền đen khắc chữ vàng “Pháp giới thanh tịnh”.

Bình luận

Bước vào tiền đường, năm gian mái xanh cong vút, cửa gỗ chạm rồng phượng tinh tế. Bên trong thờ Đức Ông, hai bên treo câu đối “Từ bi độ thế - Trí tuệ khai tâm”. Đi sâu tiếp là thượng điện nền lát gạch bát tràng đỏ sẫm, bậc cấp dẫn lên cao hơn sân một chút, gian chính có ba cửa gỗ lim mở rộng, mái cao xà kèo đen bóng. Bàn thờ đặt sát vách hậu, giữa là tượng Tam Thế Phật, Phật Thích Ca Mâu Ni ở giữa, ngài toạ trên tòa sen, đôi mắt mở ba phần tư, tay bắt xúc địa ấn. Bên trái là Phật A Di Đà bắt giáo hoá ấn, giữa ngực ngài là chữ “Vạn” điểm màu lấp lánh. Bên phải đặt tượng Phật Di Lặc với dáng ngồi thư thái, một tay ngài đặt ngửa trên gối, tay còn lại nâng cành hoa sen. Tượng tam thế Phật đều được đúc bằng gỗ sơn son thếp vàng, mỗi tòa sen đặt trên bệ gỗ chạm hoa văn mây cuốn, phía sau là bức hoành phi lớn sơn nền đen khắc chữ vàng “Pháp giới thanh tịnh”.

Hai bên thờ tượng hai vị Quán Thế Âm Bồ Tát và Địa Tạng Vương Bồ Tát. Trước bàn thờ là hương án, chân đèn bằng đồng và bình hoa sen, sàn trải chiếu cói ngay ngắn, kệ gỗ kê sát tường để kinh sách và mõ. Sau cùng là hậu cung được đóng cửa kín đáo, thờ Tổ sư và Thần hộ quốc bên trong nhưng nghe sư Trí Dũng nói chỉ mở khi có lễ lớn nên Mận và Thiện An không tiện vào vãn cảnh.

Bình luận

Hai bên thờ tượng hai vị Quán Thế Âm Bồ Tát và Địa Tạng Vương Bồ Tát. Trước bàn thờ là hương án, chân đèn bằng đồng và bình hoa sen, sàn trải chiếu cói ngay ngắn, kệ gỗ kê sát tường để kinh sách và mõ. Sau cùng là hậu cung được đóng cửa kín đáo, thờ Tổ sư và Thần hộ quốc bên trong nhưng nghe sư Trí Dũng nói chỉ mở khi có lễ lớn nên Mận và Thiện An không tiện vào vãn cảnh.

Ra đến khuôn viên đằng sau, rẽ sang hành lang trái là nhà Tăng bao gồm phòng của sư trụ trì, các nhà sư, ni cô. Cạnh bên là khu nuôi nấng trẻ mồ côi và các chú tiểu, bếp ăn, phòng ngủ xếp tủ đồ và giường tầng gọn gàng. Hành lang phải là dãy phòng cho khách lỡ đường hoặc vô gia cư, Mận và Thiện An được các sư thầy xếp phòng tạm nghỉ tại đây. Sát đó là y đường nhỏ, kê tủ thuốc nam và bàn khám.

Bình luận

Ra đến khuôn viên đằng sau, rẽ sang hành lang trái là nhà Tăng bao gồm phòng của sư trụ trì, các nhà sư, ni cô. Cạnh bên là khu nuôi nấng trẻ mồ côi và các chú tiểu, bếp ăn, phòng ngủ xếp tủ đồ và giường tầng gọn gàng. Hành lang phải là dãy phòng cho khách lỡ đường hoặc vô gia cư, Mận và Thiện An được các sư thầy xếp phòng tạm nghỉ tại đây. Sát đó là y đường nhỏ, kê tủ thuốc nam và bàn khám.

“Thưa sư thầy, chùa mình cũng mở phòng khám sao ạ?” Thiện An thấy vậy có phần thắc mắc.

Bình luận

“Thưa sư thầy, chùa mình cũng mở phòng khám sao ạ?” Thiện An thấy vậy có phần thắc mắc.

“Dạ đúng thưa thí chủ, trụ trì ngoài giảng giải đạo pháp, cũng là một thầy thuốc y học cổ truyền. Tuy đường nên núi khó đi, nhưng có rất nhiều người bệnh đến nương nhờ giúp đỡ, trụ trì đều khám chữa nhiệt tình và tuyệt nhiên đều không lấy tiền. Trụ trì lại không muốn vang danh gần xa, chủ yếu là để giữ cho chùa được thanh tịnh”.

Bình luận

“Dạ đúng thưa thí chủ, trụ trì ngoài giảng giải đạo pháp, cũng là một thầy thuốc y học cổ truyền. Tuy đường nên núi khó đi, nhưng có rất nhiều người bệnh đến nương nhờ giúp đỡ, trụ trì đều khám chữa nhiệt tình và tuyệt nhiên đều không lấy tiền. Trụ trì lại không muốn vang danh gần xa, chủ yếu là để giữ cho chùa được thanh tịnh”.

Nghe xong thì hai người đều vô cùng cảm động, nơi đây vừa thấm nhuần tư tưởng Phật giáo cao cả, phổ độ chúng sanh, cưu mang trẻ mồ cô và những người lạc đường lỡ bước, bên cạnh đó còn giảng dạy Phật pháp, khám chữa bệnh miễn phí. Trụ trì Thích Minh Quang đúng là một vị Phật sống hạ phàm!

Bình luận

Nghe xong thì hai người đều vô cùng cảm động, nơi đây vừa thấm nhuần tư tưởng Phật giáo cao cả, phổ độ chúng sanh, cưu mang trẻ mồ cô và những người lạc đường lỡ bước, bên cạnh đó còn giảng dạy Phật pháp, khám chữa bệnh miễn phí. Trụ trì Thích Minh Quang đúng là một vị Phật sống hạ phàm!

Ngăn cách bởi vườn hoa cúc vàng đang độ nở rộ, phía sau là một giảng đường, mái thấp sàn gỗ, kê bàn dài cho học trò. Bao quanh Vạn Duyên tự có vườn rau, vườn thuốc nam, cuối vườn mở ra lối mòn dẫn xuống con suối bên cạnh. 

Bình luận

Ngăn cách bởi vườn hoa cúc vàng đang độ nở rộ, phía sau là một giảng đường, mái thấp sàn gỗ, kê bàn dài cho học trò. Bao quanh Vạn Duyên tự có vườn rau, vườn thuốc nam, cuối vườn mở ra lối mòn dẫn xuống con suối bên cạnh. 

“Còn võ đường là nơi luyện tập của chùa chúng sư tôi, được xây dựng bí mật gần đây, đợi đến dịp phù hợp, bần tăng sẽ dẫn hai vị đến đó.”

Bình luận

“Còn võ đường là nơi luyện tập của chùa chúng sư tôi, được xây dựng bí mật gần đây, đợi đến dịp phù hợp, bần tăng sẽ dẫn hai vị đến đó.”

Mận và Thiện An cúi đầu cảm tạ sư thầy sau đó trở lại phòng để nghỉ ngơi, đồ đạc chăn chiếu đã được sắp xếp gọn gàng, cơm chay bày biện đủ cả. Mận vươn vai, hít một hơi tận hưởng không khí trong lành, cảm giác vô cùng thư giãn, như thể mọi sự mệt mỏi tích tụ bấy lâu nay đều hoàn toàn tan biến. Thật mong rằng sự yên bình này có thể kéo dài mãi mãi.

Bình luận

Mận và Thiện An cúi đầu cảm tạ sư thầy sau đó trở lại phòng để nghỉ ngơi, đồ đạc chăn chiếu đã được sắp xếp gọn gàng, cơm chay bày biện đủ cả. Mận vươn vai, hít một hơi tận hưởng không khí trong lành, cảm giác vô cùng thư giãn, như thể mọi sự mệt mỏi tích tụ bấy lâu nay đều hoàn toàn tan biến. Thật mong rằng sự yên bình này có thể kéo dài mãi mãi.


Truyện tương tự

Bình luận