Bình luận
Một đêm trăng thanh gió mát vào giữa mùa hè, hai anh em tôi nằm trên giường, trùm chăn thật ấm áp, trò chuyện để giết thời gian trước khi ngủ. Trong căn phòng, chỉ nghe tiếng đồng hồ trên tường tích tắc đều đặn. Thỉnh thoảng, những tiếng ve kêu ầm ỉ ở ngoài vườn, như làm cho đêm thêm phần tĩnh mịch.
Bình luận
Ngọn đèn dầu đặt trên bàn chiếu những bóng sáng mờ ảo lên trần, như những đám mây trôi nhẹ nhàng. Cả căn phòng như bị bao phủ bởi một lớp ánh sáng dịu dàng, còn chiếc màn trắng kéo xuống che kín khu vực phía bên kia phòng, nơi bà tôi và chị tôi đang nằm. Giữa đêm khuya, tôi chợt thức giấc khi nghe thấy một âm thanh lạ: tiếng gió rít mạnh ngoài cửa sổ, làm cây lá kêu xào xạc, còn không khí bên ngoài trở nên se lạnh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thật vậy, chẳng có gì thú vị bằng việc nằm trong chăn ấm áp mà nghe tiếng mưa rơi rả rích ngoài cửa sổ, làm cho không khí càng thêm phần yên bình và dễ chịu. Cơn gió ngoài kia càng mạnh, làm cho đêm càng thêm lạnh, nhưng cũng vì thế mà cảm giác ấm áp trong chăn lại càng rõ rệt hơn.
Bình luận
Hai anh em tôi vừa nằm trong chăn vừa tiếp tục trò chuyện. Chúng tôi nghĩ đến những người đi đường trong đêm tối, những lữ khách phải vật vã với mưa gió, không có chỗ trú chân, ướt sũng và co ro vì lạnh. Chúng tôi cũng không quên nghĩ đến những gia đình nghèo khổ trong xóm, phải dậy giữa đêm để chống chọi với những cơn gió lạnh và che đậy những chỗ dột trên mái nhà.
Bình luận
Khi mình đang ở trong một căn phòng an toàn, ấm áp, không lo lắng về mưa gió, dễ dàng có thể cảm thấy lòng thương đối với những người không may mắn hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cả hai chúng tôi im lặng lắng nghe, âm thanh ấy từ phía cửa sổ, như một tiếng kêu yếu ớt của con chim. Tôi hỏi:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Chúng tôi tưởng tượng ra một con chim ướt sũng, lông xù lên vì lạnh, đang tìm một nơi ấm áp. Đột nhiên tôi nhớ lại câu chuyện về một con chim nhỏ bay vào nhà người dân vào mùa đông, để tránh bão tuyết và được cho ăn. Câu chuyện đó làm chúng tôi cảm thấy thương cho con chim ấy, muốn làm gì đó để giúp nó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đơn giản thôi, chúng ta chỉ cần mở cửa sổ ra là nó sẽ vào thôi. Để nó ngoài kia thì nó sẽ chết lạnh mất.
Bình luận
Bình luận
Nhưng chúng tôi vẫn chưa dậy ngay. Mỗi người đều đợi người kia hành động trước, vì ra ngoài lạnh lắm. Đang do dự thì đột nhiên bên kia màn có tiếng của chị tôi thều thào, như người đang mê sảng. Tôi nói:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Anh tôi đồng tình, rồi chúng tôi im lặng một lúc để nghe xem chị tôi có nói thêm gì không. Một lúc sau, tiếng chiêm chiếp của con chim lại vẳng đến. Anh tôi nói:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Lúc đó, tiếng chị tôi lại vang lên, làm tôi chẳng biết phải trả lời thế nào. Một lúc sau, anh tôi nói:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Rồi anh quay lưng lại, kéo chăn trùm kín đầu và nằm ngủ, không nói thêm gì nữa. Tôi lại nghe tiếng chiêm chiếp vang lên, rồi từ từ thiếp đi vào giấc ngủ.
Bình luận
Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy chị tôi đang chuẩn bị nước sôi ở góc phòng. Chị nhìn chúng tôi rồi cười hỏi:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Chị tôi phá lên cười, cô nghiêng đầu ra phía sau và giơ tay che miệng vì mới nhuộm răng. Chị cười vui vẻ, làm chúng tôi không hiểu gì. Chị cố nhịn cười rồi nói:
Bình luận
Hai chú có biết tiếng chiêm chiếp ấy là gì không? Đó là tiếng gió thổi qua những cây tre ngoài vườn đấy. Em nằm gần đó nên nghe rõ. Khi thấy hai chú lo lắng cho con chim, muốn mang nó vào sưởi, em không nhịn được cười, suýt nữa bị sặc. Em định nói cho hai chú biết, nhưng lại không thể vì trong miệng đầy thuốc nhuộm răng.
Bình luận
Nghe xong, chúng tôi cũng cảm thấy buồn cười vì hiểu nhầm. Ba chúng tôi cười nghiêng ngả cho đến khi không còn sức nữa.