CHƯƠNG III: NHỮNG KẺ TRỞ VỀ


Cha của 4 người con: Benjamin (mất), James, Emily, Harry (mất)

Bình luận

Cha của 4 người con: Benjamin (mất), James, Emily, Harry (mất)

Bình luận

Chính trị gia

Bình luận

Chính trị gia

Bác sĩ

Bình luận

Bác sĩ

Bình luận

***

Bình luận

***

CHƯƠNG III: NHỮNG KẺ TRỞ VỀ

Bình luận

CHƯƠNG III: NHỮNG KẺ TRỞ VỀ

Robert, tay cầm quyển sổ nhỏ cùng chiếc bút để ghi chép. Trên bàn là một quyển sách, tên "Nghệ thuật Văn học Anh thời trung đại" của tác giả Jane Smith mới được Robert lấy từ kệ sách. Anh nhẹ nhàng lấy tay phủi đi lớp bụi dày bám trên bìa trang sách. Xung quanh, những kệ sách cao sừng sững như tường thành khổng lồ. Anh đang ở phòng thư viện - không gian lý tưởng đề đọc sách và nghiên cứu thông tin.

Bình luận

Robert, tay cầm quyển sổ nhỏ cùng chiếc bút để ghi chép. Trên bàn là một quyển sách, tên "Nghệ thuật Văn học Anh thời trung đại" của tác giả Jane Smith mới được Robert lấy từ kệ sách. Anh nhẹ nhàng lấy tay phủi đi lớp bụi dày bám trên bìa trang sách. Xung quanh, những kệ sách cao sừng sững như tường thành khổng lồ. Anh đang ở phòng thư viện - không gian lý tưởng đề đọc sách và nghiên cứu thông tin.

Anh là người đến sớm nhất. Trong lúc chờ những người khác tề tựu đông đủ thì đây là khoảng thời gian lý tưởng để tận hưởng không gian bình yên một mình ở phòng sách. 

Bình luận

Anh là người đến sớm nhất. Trong lúc chờ những người khác tề tựu đông đủ thì đây là khoảng thời gian lý tưởng để tận hưởng không gian bình yên một mình ở phòng sách. 

Tiếng gõ cửa vang vọng từ bên ngoài, cánh của dần dần mở. Đó là bóng dáng cao gầy của quản gia Frank, tay ông bưng khay bạc, nói một cách lễ độ:

Bình luận

Tiếng gõ cửa vang vọng từ bên ngoài, cánh của dần dần mở. Đó là bóng dáng cao gầy của quản gia Frank, tay ông bưng khay bạc, nói một cách lễ độ:

"Hành lý của cậu đã được tôi sắp xếp tại phòng nghỉ số 1 thuộc khu C của toà nhà, thưa cậu Robert."

Bình luận

"Hành lý của cậu đã được tôi sắp xếp tại phòng nghỉ số 1 thuộc khu C của toà nhà, thưa cậu Robert."

Ông tiến tới gần hơn, cách Robert khoảng 2 mét, ông lại nói tiếp:

Bình luận

Ông tiến tới gần hơn, cách Robert khoảng 2 mét, ông lại nói tiếp:

"Tôi đã chuẩn bị ít bánh và trà, mong cậu sẽ có khoảng thời gian yên tĩnh và thư giãn ở phòng sách."

Bình luận

"Tôi đã chuẩn bị ít bánh và trà, mong cậu sẽ có khoảng thời gian yên tĩnh và thư giãn ở phòng sách."

Ông đặt bánh và trà lên bàn, rồi nhanh chóng cáo lui nhanh nhẹn. Khi cánh cửa bằng gỗ sồi đắt tiền đóng lại, Robert lại chú tâm đọc hết trang sách về nhà văn nổi tiếng - William Golding.

Bình luận

Ông đặt bánh và trà lên bàn, rồi nhanh chóng cáo lui nhanh nhẹn. Khi cánh cửa bằng gỗ sồi đắt tiền đóng lại, Robert lại chú tâm đọc hết trang sách về nhà văn nổi tiếng - William Golding.

Một khoảng thời gian tĩnh lặng đã bị tiếng chống gậy xua tan. Cánh cửa lại tiếp tục mở, lần này không phải bất kỳ người hầu hay lão quản gia mà là ông lão Charles. Kế bên ông là bà Agnes - người hầu trung thành mới chuyển đến đây làm được hơn 2 năm. Bà đang dìu ông Charles từ từ tiến về gần phía chiếc bàn đọc, nơi Robert đang ngồi. Ông Charles gắt:

Bình luận

Một khoảng thời gian tĩnh lặng đã bị tiếng chống gậy xua tan. Cánh cửa lại tiếp tục mở, lần này không phải bất kỳ người hầu hay lão quản gia mà là ông lão Charles. Kế bên ông là bà Agnes - người hầu trung thành mới chuyển đến đây làm được hơn 2 năm. Bà đang dìu ông Charles từ từ tiến về gần phía chiếc bàn đọc, nơi Robert đang ngồi. Ông Charles gắt:

"Tôi chưa già yếu tới nỗi không thể tự đi lại đâu bà Agnes, tôi tự đi được bằng cây gậy chống này."

Bình luận

"Tôi chưa già yếu tới nỗi không thể tự đi lại đâu bà Agnes, tôi tự đi được bằng cây gậy chống này."

"Ôi tôi xin lỗi, thưa ông chủ. Tôi thấy ông đi xuống cầu thang nguy hiểm quá, e là... ông gặp chuyện nên tôi đã dìu ông tới đây, thưa ông chủ."

Bình luận

"Ôi tôi xin lỗi, thưa ông chủ. Tôi thấy ông đi xuống cầu thang nguy hiểm quá, e là... ông gặp chuyện nên tôi đã dìu ông tới đây, thưa ông chủ."

Robert thoát khỏi cơn chìm đắm trong những trang sách, anh ngẩng đầu lên khi thấy ông nội bước vào. Charles lấy tay xua bà Agnes đi:

Bình luận

Robert thoát khỏi cơn chìm đắm trong những trang sách, anh ngẩng đầu lên khi thấy ông nội bước vào. Charles lấy tay xua bà Agnes đi:

"Làm ơn đóng cửa lại và đi ra chỗ khác đi."

Bình luận

"Làm ơn đóng cửa lại và đi ra chỗ khác đi."

Agnes đáp lại cung kính:

Bình luận

Agnes đáp lại cung kính:

"Tôi xin cáo lỗi, thưa ông chủ." 

Bình luận

"Tôi xin cáo lỗi, thưa ông chủ." 

Khi Charles tiếng tới gần chiếc bàn của Robert, anh đóng quyển sách lại. Giọng trầm nhưng vẻ nguỵ biện:

Bình luận

Khi Charles tiếng tới gần chiếc bàn của Robert, anh đóng quyển sách lại. Giọng trầm nhưng vẻ nguỵ biện:

"Ông nội vẫn khoẻ như ngày nào, cháu cảm thấy thật an tâm."

Bình luận

"Ông nội vẫn khoẻ như ngày nào, cháu cảm thấy thật an tâm."

"Cậu vẫn luôn là đứa trẻ ngoan và hiếu thảo với ta. Lúc cậu còn nhỏ cứ lẽo đẽo theo thằng Harry mà giờ đã trưởng thành rồi."

Bình luận

"Cậu vẫn luôn là đứa trẻ ngoan và hiếu thảo với ta. Lúc cậu còn nhỏ cứ lẽo đẽo theo thằng Harry mà giờ đã trưởng thành rồi."

Robert đáp trả, vẻ gắt gỏng nhưng vẫn điềm tĩnh:

Bình luận

Robert đáp trả, vẻ gắt gỏng nhưng vẫn điềm tĩnh:

"Tên ông ấy là Harry Harrington. Mong ông gọi đúng."

Bình luận

"Tên ông ấy là Harry Harrington. Mong ông gọi đúng."

Ông Charles nhìn Robert chằm chằm sau đó cười lên một tiếng thật to. Điều đó làm Robert gai mắt cực kỳ. Anh tự nhủ: "Thật là một ông lão vô duyên và ngạo mạn." Cố nén cơn giận bị chọc tức vào lòng tự trọng, anh chỉ khéo léo ném cho ông ta một cái liếc mắt nói lên tất cả.

Bình luận

Ông Charles nhìn Robert chằm chằm sau đó cười lên một tiếng thật to. Điều đó làm Robert gai mắt cực kỳ. Anh tự nhủ: "Thật là một ông lão vô duyên và ngạo mạn." Cố nén cơn giận bị chọc tức vào lòng tự trọng, anh chỉ khéo léo ném cho ông ta một cái liếc mắt nói lên tất cả.

"Ta đã từng đọc tác phẩm Văn học "100 ngày lưu lạc Đại dương" do cậu viết. Quả thật rất hay, ta thấy cậu thừa hưởng trí thông minh từ ta chứ không phải là cha của cậu - Harry."

Bình luận

"Ta đã từng đọc tác phẩm Văn học "100 ngày lưu lạc Đại dương" do cậu viết. Quả thật rất hay, ta thấy cậu thừa hưởng trí thông minh từ ta chứ không phải là cha của cậu - Harry."

Ông ta một lần nữa chọc điên Robert, nhưng anh đủ thông minh và lý trí để không bị kích động.

Bình luận

Ông ta một lần nữa chọc điên Robert, nhưng anh đủ thông minh và lý trí để không bị kích động.

Robert đáp lại không thương tiếc:

Bình luận

Robert đáp lại không thương tiếc:

"Cháu không nghĩ vậy, thưa ông nội. Chính cha cháu đã truyền lại sự sáng suốt cho cháu, đó là động lực, phải, là niềm cảm hứng để cháu theo đuổi niềm đam mê chứ không phải từ ông. Thứ cháu thấy tự hào nhất là đôi mắt này, thưa ông. Đây là di sản từ ông, cháu luôn trân trọng."

Bình luận

"Cháu không nghĩ vậy, thưa ông nội. Chính cha cháu đã truyền lại sự sáng suốt cho cháu, đó là động lực, phải, là niềm cảm hứng để cháu theo đuổi niềm đam mê chứ không phải từ ông. Thứ cháu thấy tự hào nhất là đôi mắt này, thưa ông. Đây là di sản từ ông, cháu luôn trân trọng."

Khả năng bẻ lái của Robert rất khéo léo, như thể vừa đấm vừa xoa. Đó là cách duy nhất cậu có thể tự vệ và trụ vững trước đòn tấn công tâm lý mà ông cậu vạch ra để thử thách.

Bình luận

Khả năng bẻ lái của Robert rất khéo léo, như thể vừa đấm vừa xoa. Đó là cách duy nhất cậu có thể tự vệ và trụ vững trước đòn tấn công tâm lý mà ông cậu vạch ra để thử thách.

"Quả thật, ta tự hỏi gen ta mạnh tới nỗi có thể truyền lại cho con cháu ư?" - Ông ngửa đầu cười, một nụ cười kiêu ngạo.

Bình luận

"Quả thật, ta tự hỏi gen ta mạnh tới nỗi có thể truyền lại cho con cháu ư?" - Ông ngửa đầu cười, một nụ cười kiêu ngạo.

Robert chỉ ném cái nhìn đăm đăm vẻ khó ưa vào ông già trước, khuôn mặt không chút cảm xúc, vẻ khinh bỉ hiện rõ. Một cuộc đối thoại không mấy vui vẻ.

Bình luận

Robert chỉ ném cái nhìn đăm đăm vẻ khó ưa vào ông già trước, khuôn mặt không chút cảm xúc, vẻ khinh bỉ hiện rõ. Một cuộc đối thoại không mấy vui vẻ.

Bình luận

-

Charlie bước dọc theo lối vào trang viên, kế bên anh là Margaret. Trước mắt họ - một pháo đài cổ xưa toạ lạc giữa làn sương mù của vùng Yorkshire. Những bức tường đá xám lạnh phủ rêu phong. Chính giữa quảng trường lát đá là một đài phun nước bằng cẩm thạch trắng, cao tới gần hai người, khắc hình những thiên thần rơi - đôi cánh gãy đổ, nước trào ra từ đôi mắt rỗng như đang khóc. Hai bên lối đi, các tượng kỵ sĩ bằng đồng đen đã rỉ sét, đứng nghiêm trang trong tư thế canh gác như thành lũy của vua chúa.

Bình luận

Charlie bước dọc theo lối vào trang viên, kế bên anh là Margaret. Trước mắt họ - một pháo đài cổ xưa toạ lạc giữa làn sương mù của vùng Yorkshire. Những bức tường đá xám lạnh phủ rêu phong. Chính giữa quảng trường lát đá là một đài phun nước bằng cẩm thạch trắng, cao tới gần hai người, khắc hình những thiên thần rơi - đôi cánh gãy đổ, nước trào ra từ đôi mắt rỗng như đang khóc. Hai bên lối đi, các tượng kỵ sĩ bằng đồng đen đã rỉ sét, đứng nghiêm trang trong tư thế canh gác như thành lũy của vua chúa.

Helga chú ý tới một chi tiết trên toà tháp canh cổ bên trái. Trên đỉnh tháp , một lá cờ bạc xám tung bay giữa gió lạnh, khắc rõ gia huy của dòng họ Harrington: một con quạ đen dang cánh trên nền khiên chia đôi. Dòng họ Harrington từng là một nhánh quý tộc dưới triều đại Nữ hoàng Elizabeth đệ Nhất.

Bình luận

Helga chú ý tới một chi tiết trên toà tháp canh cổ bên trái. Trên đỉnh tháp , một lá cờ bạc xám tung bay giữa gió lạnh, khắc rõ gia huy của dòng họ Harrington: một con quạ đen dang cánh trên nền khiên chia đôi. Dòng họ Harrington từng là một nhánh quý tộc dưới triều đại Nữ hoàng Elizabeth đệ Nhất.

Bà Agnes mở cửa chào đón, vẻ mặt hiện lên sự bất ngờ nhưng sau đó bà cố gắng nén chặt cái cảm xúc ấy, thay vào đó là sự chào đón nhiệt thành. Giọng bà nghe như dang lúng túng, trầm ấm và phúc hậu, điều này làm Charlie có chút ngạc nhiên. Từ bên trong vọng ra những tiếng cãi vả không mấy tốt đẹp.

Bình luận

Bà Agnes mở cửa chào đón, vẻ mặt hiện lên sự bất ngờ nhưng sau đó bà cố gắng nén chặt cái cảm xúc ấy, thay vào đó là sự chào đón nhiệt thành. Giọng bà nghe như dang lúng túng, trầm ấm và phúc hậu, điều này làm Charlie có chút ngạc nhiên. Từ bên trong vọng ra những tiếng cãi vả không mấy tốt đẹp.

"Tôi có thể gọi cậu là gì?"

Bình luận

"Tôi có thể gọi cậu là gì?"

"Charlie Harrington."

Bình luận

"Charlie Harrington."

"Và cô gái xinh đẹp đi cùng?"

Bình luận

"Và cô gái xinh đẹp đi cùng?"

"Tôi là Helga Harrington - vợ của anh ấy."

Bình luận

"Tôi là Helga Harrington - vợ của anh ấy."

"Mời hai cô cậu vào nhà, tôi sẽ sắp xếp hành lý lên phòng ngủ ở khu C. Ừm... một chút mâu thuẫn nên... mong hai người thông cảm."

Bình luận

"Mời hai cô cậu vào nhà, tôi sẽ sắp xếp hành lý lên phòng ngủ ở khu C. Ừm... một chút mâu thuẫn nên... mong hai người thông cảm."

"Ông đừng tưởng tôi không biết rằng ông là loại chính trị gia đang ngầm ủng hộ cho phe phái bảo thủ Jacob. Tại sao ư? Vì ông sẽ ẫm lời được một mớ từ tên Jacob phải không. Hành động của ông là một hành động dối trá và đáng lên án. Tại sao tôi lại biết? Tại vì tôi được cung cấp từ nguồn thông tin riêng." - Giọng nói của phụ nữ, nghe có vẽ rất bản lĩnh. Charlie nhận thấy một cá tính mãnh liệt thu hút bởi chất giọng quyết đoán.

Bình luận

"Ông đừng tưởng tôi không biết rằng ông là loại chính trị gia đang ngầm ủng hộ cho phe phái bảo thủ Jacob. Tại sao ư? Vì ông sẽ ẫm lời được một mớ từ tên Jacob phải không. Hành động của ông là một hành động dối trá và đáng lên án. Tại sao tôi lại biết? Tại vì tôi được cung cấp từ nguồn thông tin riêng." - Giọng nói của phụ nữ, nghe có vẽ rất bản lĩnh. Charlie nhận thấy một cá tính mãnh liệt thu hút bởi chất giọng quyết đoán.

Không lâu sau, người đàn ông đáp trả cô gái bằng những lời thô tục:

Bình luận

Không lâu sau, người đàn ông đáp trả cô gái bằng những lời thô tục:

"Phụ nữ như mày có ích gì cho xã hội? Tao nghĩ mày đã thành kẻ vô gia cư vì cái nghề nghệ thuật ‘hư danh’ đó. Được mời về đây ư? Ông nội coi trọng mày quá rồi."

Bình luận

"Phụ nữ như mày có ích gì cho xã hội? Tao nghĩ mày đã thành kẻ vô gia cư vì cái nghề nghệ thuật ‘hư danh’ đó. Được mời về đây ư? Ông nội coi trọng mày quá rồi."

Sự xuất hiện của Charlie - Một thành tựu vĩ đại đã phá vỡ cuộc cãi vả phiền toái. Người đàn ông đấy là ông James và con gái của ông - Helen. James quay người về phía Charlie. 

Bình luận

Sự xuất hiện của Charlie - Một thành tựu vĩ đại đã phá vỡ cuộc cãi vả phiền toái. Người đàn ông đấy là ông James và con gái của ông - Helen. James quay người về phía Charlie. 

"Ồ, Charlie Harrington nhỉ? Tôi nhớ là vậy, Benjamin từng kể cho tôi nghe về cậu. Khuôn mặt rất giống anh ấy, điển trai và sóng mũi cao, quả thật rất giống."

Bình luận

"Ồ, Charlie Harrington nhỉ? Tôi nhớ là vậy, Benjamin từng kể cho tôi nghe về cậu. Khuôn mặt rất giống anh ấy, điển trai và sóng mũi cao, quả thật rất giống."

"Vâng, cảm ơn chú James," Charlie nở một nụ cười cảm ơn. "Có phải đây là..." cậu hướng mặt về phía người phụ nữ trẻ. Chưa kịp dứt lời, cô ấy đã giải thích thắc mắc về thân phận của mình cho cậu:

Bình luận

"Vâng, cảm ơn chú James," Charlie nở một nụ cười cảm ơn. "Có phải đây là..." cậu hướng mặt về phía người phụ nữ trẻ. Chưa kịp dứt lời, cô ấy đã giải thích thắc mắc về thân phận của mình cho cậu:

"Helen Harrington, con gái của ông ta."

Bình luận

"Helen Harrington, con gái của ông ta."

James ném cái nhìn khó ưa vào mặt Helen. Sau đó ông lại quay sang Charlie, cố gắng hỏi chuyện tỏ vẻ quan tâm:

Bình luận

James ném cái nhìn khó ưa vào mặt Helen. Sau đó ông lại quay sang Charlie, cố gắng hỏi chuyện tỏ vẻ quan tâm:

"Vậy cô gái trẻ đi cùng, vợ cậu sao?"

Bình luận

"Vậy cô gái trẻ đi cùng, vợ cậu sao?"

"Vâng, đúng thế. Chúng tôi chỉ mới kết hôn khoảng 1 năm trước."

Bình luận

"Vâng, đúng thế. Chúng tôi chỉ mới kết hôn khoảng 1 năm trước."

Helga lên tiếng:

Bình luận

Helga lên tiếng:

"Nếu như sự hiện diện của cháu có mang lại phiền toái cho gia đình thì cháu xin được phép cáo lui."

Bình luận

"Nếu như sự hiện diện của cháu có mang lại phiền toái cho gia đình thì cháu xin được phép cáo lui."

"Ồ không đâu," Tiếng nói vọng lên, dường như là một lời tán tỉnh của chàng trai trẻ: "Quý cô đây quả thật rất xinh đẹp, ông nội tôi chắc hẳn rất ưa thích và quý mến những người như cô đấy. Mái tóc dài màu vàng được búi lên gọn gàng bằng một chiếc trâm cài - Điều đó trông cô như một quý tộc phá cách. Xin ngạo mạn hỏi cô đây đến từ nước nào nhỉ?"

Bình luận

"Ồ không đâu," Tiếng nói vọng lên, dường như là một lời tán tỉnh của chàng trai trẻ: "Quý cô đây quả thật rất xinh đẹp, ông nội tôi chắc hẳn rất ưa thích và quý mến những người như cô đấy. Mái tóc dài màu vàng được búi lên gọn gàng bằng một chiếc trâm cài - Điều đó trông cô như một quý tộc phá cách. Xin ngạo mạn hỏi cô đây đến từ nước nào nhỉ?"

"Đức."

Bình luận

"Đức."

"Không ngạc nhiên, đôi mắt xanh dương quyến rũ theo tiêu chuẩn được Chế độ Quốc xã tôn sùng cái gọi "chủng tộc Aryan thuần chủng". Phải không nhỉ?"

Bình luận

"Không ngạc nhiên, đôi mắt xanh dương quyến rũ theo tiêu chuẩn được Chế độ Quốc xã tôn sùng cái gọi "chủng tộc Aryan thuần chủng". Phải không nhỉ?"

"Hoàn toàn đúng, anh có một kiến thức thật sự uyên bác." 

Bình luận

"Hoàn toàn đúng, anh có một kiến thức thật sự uyên bác." 

Chàng trai trẻ nở một nụ cười thanh lịch, sau đó quay sang phía Charlie - Người đang đứng đờ người ra vì chẳng biết điều họ đang nói là gì.

Bình luận

Chàng trai trẻ nở một nụ cười thanh lịch, sau đó quay sang phía Charlie - Người đang đứng đờ người ra vì chẳng biết điều họ đang nói là gì.

"Chào anh Charlie, đã mấy năm rồi không gặp nhau nhỉ. Anh có một người vợ thật sự cuốn hút."

Bình luận

"Chào anh Charlie, đã mấy năm rồi không gặp nhau nhỉ. Anh có một người vợ thật sự cuốn hút."

Lời nói ấy khiến Helga đỏ bừng mặt. Charlie lên tiếng "bảo vệ chủ quyền"

Bình luận

Lời nói ấy khiến Helga đỏ bừng mặt. Charlie lên tiếng "bảo vệ chủ quyền"

"Chú định tán tỉnh vợ anh sao, Robert. Thật sự mà nói, không biết bao nhiêu gã từng đổ rạp vì cô ấy - nhưng giờ thì cô ấy là vợ tôi."

Bình luận

"Chú định tán tỉnh vợ anh sao, Robert. Thật sự mà nói, không biết bao nhiêu gã từng đổ rạp vì cô ấy - nhưng giờ thì cô ấy là vợ tôi."

Tiếng bước chân vọng từ xa - Grave Harrington cùng vợ ông ấy.

Bình luận

Tiếng bước chân vọng từ xa - Grave Harrington cùng vợ ông ấy.

"Nếu đã tới dinh thự Harrington sao không đi tham quan một vòng nhỉ, tôi dám cá rằng có rất nhiều điều khiến mọi người cảm thấy thú vị. Đừng đứng đó tán gẫu những chuyện vô nghĩa."

Bình luận

"Nếu đã tới dinh thự Harrington sao không đi tham quan một vòng nhỉ, tôi dám cá rằng có rất nhiều điều khiến mọi người cảm thấy thú vị. Đừng đứng đó tán gẫu những chuyện vô nghĩa."

"Nào," một lời đề nghị từ Grave: "Những bức hoạ tuyệt mĩ của tôi đang chễm chệ chờ đón mọi người tại phòng tranh, tôi sẽ dẫn mọi người tham quan một vòng, tất nhiên nếu ai không có hứng thú thì cũng không sao."

Bình luận

"Nào," một lời đề nghị từ Grave: "Những bức hoạ tuyệt mĩ của tôi đang chễm chệ chờ đón mọi người tại phòng tranh, tôi sẽ dẫn mọi người tham quan một vòng, tất nhiên nếu ai không có hứng thú thì cũng không sao."

"Tôi xin cáo lui khỏi "chuyến tham quan nhỏ" này." - James nói.

Bình luận

"Tôi xin cáo lui khỏi "chuyến tham quan nhỏ" này." - James nói.

"Ồ không sao, anh có thể tận hưởng thời gian bằng cách tản bộ bên sân vườn."

Bình luận

"Ồ không sao, anh có thể tận hưởng thời gian bằng cách tản bộ bên sân vườn."

"Một gợi ý hấp dẫn, Grave à."

Bình luận

"Một gợi ý hấp dẫn, Grave à."

Helga - vẻ mặt hiện rõ sự thích thú với nghệ thuật của Grave, cô là người đầu tiên lên tiếng chấp nhận lời đề nghị:

Bình luận

Helga - vẻ mặt hiện rõ sự thích thú với nghệ thuật của Grave, cô là người đầu tiên lên tiếng chấp nhận lời đề nghị:

"Cháu rất mong chờ được đắm mình trong "thế giới hội hoạ" của chú."

Bình luận

"Cháu rất mong chờ được đắm mình trong "thế giới hội hoạ" của chú."

"Tôi dám chắc quý cô sẽ thích thú nó."

Bình luận

"Tôi dám chắc quý cô sẽ thích thú nó."

Sau đó, mọi người di chuyển tới phòng vẽ của Grave, một căn phòng toàn mùi sơn dầu nhưng lại đậm chất nghệ thuật. Tất nhiên, trừ James.

Bình luận

Sau đó, mọi người di chuyển tới phòng vẽ của Grave, một căn phòng toàn mùi sơn dầu nhưng lại đậm chất nghệ thuật. Tất nhiên, trừ James.

***

Bình luận

***

Bình luận


Truyện tương tự

Bình luận