Thiên Phong hoài nghi liệu có phải tai mình có bệnh gì rồi hay không, nếu không sao lại có thể nghe thấy câu nói như vậy được.
Bình luận
Thiên Phong hoài nghi liệu có phải tai mình có bệnh gì rồi hay không, nếu không sao lại có thể nghe thấy câu nói như vậy được.
Một câu không giống tiếng người.
Bình luận
Một câu không giống tiếng người.
Dị ứng, với nước của người lạ đưa.
Bình luận
Dị ứng, với nước của người lạ đưa.
Hai cô gái kia quả nhiên cũng đơ người ra, sau đó đứng nguyên tại chỗ, không đi tiếp.
Bình luận
Hai cô gái kia quả nhiên cũng đơ người ra, sau đó đứng nguyên tại chỗ, không đi tiếp.
Lúc này, một bạn học nam vừa cùng nhóm với anh xách nước qua, hét gọi: “Đội trưởng, có uống nước của tôi không? Tôi lỡ mua nhiều.”
Bình luận
Lúc này, một bạn học nam vừa cùng nhóm với anh xách nước qua, hét gọi: “Đội trưởng, có uống nước của tôi không? Tôi lỡ mua nhiều.”
Cậu con trai ấy đeo kính mắt, nhìn quan hệ của hai người có vẻ không tồi. Cậu ấy dùng giọng điệu thân thiết nói: “Uống của tôi, uống của tôi đi.”
Bình luận
Cậu con trai ấy đeo kính mắt, nhìn quan hệ của hai người có vẻ không tồi. Cậu ấy dùng giọng điệu thân thiết nói: “Uống của tôi, uống của tôi đi.”
Nhất Quân cũng không nhận lấy: "Cút mau, tôi cũng dị ứng với nước của cậu."
Bình luận
Nhất Quân cũng không nhận lấy: "Cút mau, tôi cũng dị ứng với nước của cậu."
"..."
Bình luận
"..."
Thiên Phong không chút hoài nghi, những ngày tháng về sau nhất định sẽ chẳng còn ai dám tặng nước cho Nhất Quân nữa rồi. Vô hình cậu cũng cảm nhận được câu nói ‘Sẽ bị từ chối rất thảm’ ở trên diễn đàn là có ý gì.
Bình luận
Thiên Phong không chút hoài nghi, những ngày tháng về sau nhất định sẽ chẳng còn ai dám tặng nước cho Nhất Quân nữa rồi. Vô hình cậu cũng cảm nhận được câu nói ‘Sẽ bị từ chối rất thảm’ ở trên diễn đàn là có ý gì.
Nhất Quân không nhận nước của ai cả, đi thẳng về phía Thiên Phong. Sau đó cầm lấy nước trong tay cậu, mở nắp chai ra.
Bình luận
Nhất Quân không nhận nước của ai cả, đi thẳng về phía Thiên Phong. Sau đó cầm lấy nước trong tay cậu, mở nắp chai ra.
Tan học trên đường về nhà.
Bình luận
Tan học trên đường về nhà.
Thiên Phong nhấn mạnh công sức vất vả mình đã bỏ ra trong tiết thể dục: “Trời nóng như vậy, tôi đội nắng cầm nước cho cậu cả một tiết liền.”
Bình luận
Thiên Phong nhấn mạnh công sức vất vả mình đã bỏ ra trong tiết thể dục: “Trời nóng như vậy, tôi đội nắng cầm nước cho cậu cả một tiết liền.”
Nhất Quân: “Cậu không biết tìm chỗ không nắng mà ngồi à?”
Bình luận
Nhất Quân: “Cậu không biết tìm chỗ không nắng mà ngồi à?”
Thiên Phong suýt thì nghẹn họng: “…Nếu cậu không biết cách nói chuyện có thể không cần nói với tôi.”
Bình luận
Thiên Phong suýt thì nghẹn họng: “…Nếu cậu không biết cách nói chuyện có thể không cần nói với tôi.”
Đường đến trạm xe buýt có rất nhiều người, hầu hết đều là học sinh.
Bình luận
Đường đến trạm xe buýt có rất nhiều người, hầu hết đều là học sinh.
Bên ngoài trường Nhất Trung có một cái ngõ, cả một con ngõ dài mọc lên đầy ắp các cửa hàng.
Bình luận
Bên ngoài trường Nhất Trung có một cái ngõ, cả một con ngõ dài mọc lên đầy ắp các cửa hàng.
Từ giây phút đầu tiên khi Thiên Phong bước ra khỏi trường, ánh mắt đã rơi vào tiệm trà sữa ở trong ngõ bên cạnh, mắt thấy tiệm trà sữa cách hai người càng ngày càng gần, cậu mới nói ra mục đích cuối cùng: “Dù sao nếu như ai kia có thể mời tôi uống trà sữa, tôi sẽ không so đo với cậu ấy việc mình bị phơi nắng cả một tiết nữa..."
Bình luận
Từ giây phút đầu tiên khi Thiên Phong bước ra khỏi trường, ánh mắt đã rơi vào tiệm trà sữa ở trong ngõ bên cạnh, mắt thấy tiệm trà sữa cách hai người càng ngày càng gần, cậu mới nói ra mục đích cuối cùng: “Dù sao nếu như ai kia có thể mời tôi uống trà sữa, tôi sẽ không so đo với cậu ấy việc mình bị phơi nắng cả một tiết nữa..."
Trong lúc nói chuyện, đúng lúc hai người bước đến cửa tiệm trà sữa.
Bình luận
Trong lúc nói chuyện, đúng lúc hai người bước đến cửa tiệm trà sữa.
Cậu còn chưa kịp nói xong, Nhất Quân đã thay cậu nói vế còn lại của câu với nhân viên trong tiệm:
Bình luận
Cậu còn chưa kịp nói xong, Nhất Quân đã thay cậu nói vế còn lại của câu với nhân viên trong tiệm:
“50% đường, 0% đá, thêm trân châu.”
Bình luận
“50% đường, 0% đá, thêm trân châu.”
Nhân viên nhập đơn theo theo yêu cầu, ngẩng đầu lên hỏi: “Một ly sao? Mang về hay uống ngay?”
Bình luận
Nhân viên nhập đơn theo theo yêu cầu, ngẩng đầu lên hỏi: “Một ly sao? Mang về hay uống ngay?”
Thiên Phong đứng sau lưng Nhất Quân, cậu là một đứa lùn, nhón chân cố gắng nhướn đầu ra từ phía sau lưng anh, lảnh lót nói: “Một ly là được ạ, cậu ấy không uống. Em muốn mang về, cảm ơn chị.”
Bình luận
Thiên Phong đứng sau lưng Nhất Quân, cậu là một đứa lùn, nhón chân cố gắng nhướn đầu ra từ phía sau lưng anh, lảnh lót nói: “Một ly là được ạ, cậu ấy không uống. Em muốn mang về, cảm ơn chị.”
Thực ra nữ nhân viên của tiệm không hề trẻ tuổi, đột nhiên có người gọi mình là chị, cô ấy bật cười: “Được, miễn phí thêm trân châu cho em, không cần phải trả tiền.”
Bình luận
Thực ra nữ nhân viên của tiệm không hề trẻ tuổi, đột nhiên có người gọi mình là chị, cô ấy bật cười: “Được, miễn phí thêm trân châu cho em, không cần phải trả tiền.”
Thiên Phong rất nhanh đã hết giận. Có trà sữa uống, cậu cũng không tiếp tục so đo nữa.
Bình luận
Thiên Phong rất nhanh đã hết giận. Có trà sữa uống, cậu cũng không tiếp tục so đo nữa.
Trên đường đi về nhà vui vẻ cầm cốc trà sữa nói chuyện với Nhất Quân.
Bình luận
Trên đường đi về nhà vui vẻ cầm cốc trà sữa nói chuyện với Nhất Quân.
Thiên Phong: “Đúng rồi, cậu đoán xem ngày đầu tiên đến lớp học thêm, kiểm tra tôi được bao nhiêu điểm, đoán cao vào, cứ mạnh dạn mà đoán."
Bình luận
Thiên Phong: “Đúng rồi, cậu đoán xem ngày đầu tiên đến lớp học thêm, kiểm tra tôi được bao nhiêu điểm, đoán cao vào, cứ mạnh dạn mà đoán."
Dù sao thì ở lớp học thêm cũng xếp theo chiều cao của mỗi học sinh. Ngày đầu tiên đến đó, thầy giáo cho cả đám làm 1 bài kiểm tra nhỏ để chia lớp 1 và lớp 2 cũng như nắm điểm yếu của học sinh. Sau khi chấm điểm, thầy chỉ phát bài mà không đọc điểm của ai cả, chỗ ngồi của cậu và Nhất Quân cách nhau 2 dãy bàn nên cậu cũng không thể xoay xuống hỏi thăm được.
Bình luận
Dù sao thì ở lớp học thêm cũng xếp theo chiều cao của mỗi học sinh. Ngày đầu tiên đến đó, thầy giáo cho cả đám làm 1 bài kiểm tra nhỏ để chia lớp 1 và lớp 2 cũng như nắm điểm yếu của học sinh. Sau khi chấm điểm, thầy chỉ phát bài mà không đọc điểm của ai cả, chỗ ngồi của cậu và Nhất Quân cách nhau 2 dãy bàn nên cậu cũng không thể xoay xuống hỏi thăm được.
Nhất Quân: “Một chữ số.”
Bình luận
Nhất Quân: “Một chữ số.”
Thiên Phong cảm thấy bị xúc phạm: “Cậu coi thường ai vậy, điểm của cậu mới là một chữ số ấy.”
Bình luận
Thiên Phong cảm thấy bị xúc phạm: “Cậu coi thường ai vậy, điểm của cậu mới là một chữ số ấy.”
Nhất Quân: “Tôi được điểm tối đa.”
Bình luận
Nhất Quân: “Tôi được điểm tối đa.”
“…”
Bình luận
“…”
Thiên Phong nhủ thầm trong lòng, cuộc trò chuyện đến đây kết thúc được rồi, cậu không muốn nói thêm với Nhất Quân một chữ nào cả.
Bình luận
Thiên Phong nhủ thầm trong lòng, cuộc trò chuyện đến đây kết thúc được rồi, cậu không muốn nói thêm với Nhất Quân một chữ nào cả.
Tuy nhiên sau khi hai người đi đến trạm xe buýt, trong thời gian đợi xe cậu lại không nhịn được: “Vừa rồi trong giờ học tôi đã có một vấn đề muốn hỏi cậu, sao cậu lại không dị ứng với nước của tôi đưa vậy?”
Bình luận
Tuy nhiên sau khi hai người đi đến trạm xe buýt, trong thời gian đợi xe cậu lại không nhịn được: “Vừa rồi trong giờ học tôi đã có một vấn đề muốn hỏi cậu, sao cậu lại không dị ứng với nước của tôi đưa vậy?”
Nhất Quân đứng bên đường, nghe thấy câu này, anh hơi nghiêng mặt qua nhìn cậu: “Nước của cậu?”
Bình luận
Nhất Quân đứng bên đường, nghe thấy câu này, anh hơi nghiêng mặt qua nhìn cậu: “Nước của cậu?”
“Nếu tôi nhớ không lầm, chai nước đó là do tôi trả tiền.”
Bình luận
“Nếu tôi nhớ không lầm, chai nước đó là do tôi trả tiền.”
“….” Kết thúc trò chuyện tại đây đi.
Bình luận
“….” Kết thúc trò chuyện tại đây đi.
Thiên Phong lặng lẽ uống trà sữa, vết thương nhanh lành thì dễ quên vết sẹo, đang định hỏi xem Nhất Quân đã làm xong bài tập hay chưa, nhưng lời vừa đến bên miệng đã nhớ ra ngày mai không đi học.
Bình luận
Thiên Phong lặng lẽ uống trà sữa, vết thương nhanh lành thì dễ quên vết sẹo, đang định hỏi xem Nhất Quân đã làm xong bài tập hay chưa, nhưng lời vừa đến bên miệng đã nhớ ra ngày mai không đi học.
Nhất Quân đột nhiên lên tiếng hỏi: "Đã ôn tập xong chưa?"
Bình luận
Nhất Quân đột nhiên lên tiếng hỏi: "Đã ôn tập xong chưa?"
"Ôn tập gì?"
Bình luận
"Ôn tập gì?"
"Tuần sau cô Duyên kiểm tra 1 tiết Toán lấy điểm kiểm tra miệng."
Bình luận
"Tuần sau cô Duyên kiểm tra 1 tiết Toán lấy điểm kiểm tra miệng."
"..."
Bình luận
"..."
"Không muốn kiểm tra Toán đâu." Thiên Phong kêu ca: "Ôn tập chán muốn chết, hơn nữa đề cô Duyên ra khó vô cùng."
Bình luận
"Không muốn kiểm tra Toán đâu." Thiên Phong kêu ca: "Ôn tập chán muốn chết, hơn nữa đề cô Duyên ra khó vô cùng."
Cô Duyên của bọn họ là giáo viên dạy chuyên môn Toán. Nếu nói các thầy cô khác lấy đề trên mạng rồi cả đám bọn họ đi in đại vài tờ may ra cũng trúng được đề. Còn cô Duyên ấy hả, cô tự ra đề, muốn tìm không khác gì mò kim đáy bể.
Bình luận
Cô Duyên của bọn họ là giáo viên dạy chuyên môn Toán. Nếu nói các thầy cô khác lấy đề trên mạng rồi cả đám bọn họ đi in đại vài tờ may ra cũng trúng được đề. Còn cô Duyên ấy hả, cô tự ra đề, muốn tìm không khác gì mò kim đáy bể.
Nói rồi, cậu khẽ ngừng lại, sau đó nói ra trọng điểm:"Có thể không làm kiểm tra được không?"
Bình luận
Nói rồi, cậu khẽ ngừng lại, sau đó nói ra trọng điểm:"Có thể không làm kiểm tra được không?"
Nhất Quân đột nhiên nói: "Có một cách."
Bình luận
Nhất Quân đột nhiên nói: "Có một cách."
Thiên Phong nhìn về phía anh:"?"
Bình luận
Thiên Phong nhìn về phía anh:"?"
"Xin nghỉ đến bệnh viện, hiến giác mạc."
Bình luận
"Xin nghỉ đến bệnh viện, hiến giác mạc."
Suýt chút nữa Thiên Phong đã cắn đút ống hút trong miệng. Lần trước cậu có nói mỗi câu ngoại hình cũng bình thường mà tên này lại nhớ đến tận bây giờ.
Bình luận
Suýt chút nữa Thiên Phong đã cắn đút ống hút trong miệng. Lần trước cậu có nói mỗi câu ngoại hình cũng bình thường mà tên này lại nhớ đến tận bây giờ.
Con người này, sao lại, hẹp hòi đến vậy chứ?
Bình luận
Con người này, sao lại, hẹp hòi đến vậy chứ?
Trong lúc trò chuyện, xe buýt đã đến nơi, trước khi lên xe Thiên Phong cắn răng cắn lợi nói:"Tôi cũng cho cậu một lời khuyên, sắp đến ngày nắng cao rồi, nhớ mua nhiều kem chống nắng thêm một chút, vốn dĩ đã không ưa nhìn rồi, tránh việc cháy nắng lại càng xấu hơn."
Bình luận
Trong lúc trò chuyện, xe buýt đã đến nơi, trước khi lên xe Thiên Phong cắn răng cắn lợi nói:"Tôi cũng cho cậu một lời khuyên, sắp đến ngày nắng cao rồi, nhớ mua nhiều kem chống nắng thêm một chút, vốn dĩ đã không ưa nhìn rồi, tránh việc cháy nắng lại càng xấu hơn."
Nhất Quân :"..."
Bình luận
Nhất Quân :"..."
-
Bình luận
-
Đến tối, sau khi tắm xong cậu hoàn thành bài tập về nhà. Sau đó lăn lên giường nằm, nhấn mở khung chat với Nhất Quân ra.
Bình luận
Đến tối, sau khi tắm xong cậu hoàn thành bài tập về nhà. Sau đó lăn lên giường nằm, nhấn mở khung chat với Nhất Quân ra.
Thiên Phong: [Cậu ngủ chưa vậy?]
Bình luận
Thiên Phong: [Cậu ngủ chưa vậy?]
Rất nhanh sau đó đối phương đã trả lời: [Vẫn chưa.]
Bình luận
Rất nhanh sau đó đối phương đã trả lời: [Vẫn chưa.]
Thiên Phong chui vào trong chăn, gõ chữ: [Vậy cậu đang làm gì?]
Bình luận
Thiên Phong chui vào trong chăn, gõ chữ: [Vậy cậu đang làm gì?]
Đồ 250: [Đang nói chuyện với một đồ lùn nào đó.]
Bình luận
Đồ 250: [Đang nói chuyện với một đồ lùn nào đó.]
Thiên Phong: [Cậu, bảo, ai, là, đồ, lùn, thế?]
Bình luận
Thiên Phong: [Cậu, bảo, ai, là, đồ, lùn, thế?]
Đồ 250: [Muốn tôi nói ra số chứng minh nhân dân của cậu?]
Bình luận
Đồ 250: [Muốn tôi nói ra số chứng minh nhân dân của cậu?]
Đột nhiên có một tin nhắn hiện lên ở phía cậu, Thiên Phong bèn nhắn qua cho Nhất Quân: [Đợi chút, tôi có tí việc]
Bình luận
Đột nhiên có một tin nhắn hiện lên ở phía cậu, Thiên Phong bèn nhắn qua cho Nhất Quân: [Đợi chút, tôi có tí việc]
Đồ 250: [Ừ.]
Bình luận
Đồ 250: [Ừ.]
[Cố Khênh gửi lời mời kết bạn đến bạn]
Bình luận
[Cố Khênh gửi lời mời kết bạn đến bạn]
[Đồng ý hay Từ chối]
Bình luận
[Đồng ý hay Từ chối]
App vốn có chức năng gửi tin nhắn cho dù đã đồng ý hay chưa. Một tin nhắn gửi qua cho cậu: [Xin chào, tớ là Cố Khênh ở lớp B]
Bình luận
App vốn có chức năng gửi tin nhắn cho dù đã đồng ý hay chưa. Một tin nhắn gửi qua cho cậu: [Xin chào, tớ là Cố Khênh ở lớp B]
Thiên Phong: [Chào, tôi và cậu có quen biết sao?]
Bình luận
Thiên Phong: [Chào, tôi và cậu có quen biết sao?]
Cố Khênh: [Thiên Phong, nghe nói cậu và Nhất Quân có quen biết]
Bình luận
Cố Khênh: [Thiên Phong, nghe nói cậu và Nhất Quân có quen biết]
Thiên Phong không định nói nhiều, chỉ [Ừm] một tiếng.
Bình luận
Thiên Phong không định nói nhiều, chỉ [Ừm] một tiếng.
Cố Khênh: [Hai cậu đã quen biết bao lâu rồi đấy]
Bình luận
Cố Khênh: [Hai cậu đã quen biết bao lâu rồi đấy]
Thiên Phong nghĩ ngợi: [Hình như... mười năm rồi]
Bình luận
Thiên Phong nghĩ ngợi: [Hình như... mười năm rồi]
Cố Khênh: [Lâu như vậy sao, vậy hai cậu quen nhau từ hồi nhỏ rồi]
Bình luận
Cố Khênh: [Lâu như vậy sao, vậy hai cậu quen nhau từ hồi nhỏ rồi]
Thiên Phong không tiếp tục chủ đề này. Nhưng Cố Khênh lại nhắn qua:[À, có thể nói lời có chút mạo muội, nhưng cậu có thể cho tớ xin phương thức liên lạc của cậu ấy được không?]
Bình luận
Thiên Phong không tiếp tục chủ đề này. Nhưng Cố Khênh lại nhắn qua:[À, có thể nói lời có chút mạo muội, nhưng cậu có thể cho tớ xin phương thức liên lạc của cậu ấy được không?]
Lời nói của cô ấy lộ ra vẻ ngại ngùng: [Tớ không tìm thấy trên diễn đàn, trên đó cũng nói cậu ấy không thêm bạn với người khác]
Bình luận
Lời nói của cô ấy lộ ra vẻ ngại ngùng: [Tớ không tìm thấy trên diễn đàn, trên đó cũng nói cậu ấy không thêm bạn với người khác]
Thiên Phong đã tìm thấy nguyên nhân cô bạn muốn nhắn với mình, vì thế cậu nói: [Để tôi hỏi cậu ấy xem]
Bình luận
Thiên Phong đã tìm thấy nguyên nhân cô bạn muốn nhắn với mình, vì thế cậu nói: [Để tôi hỏi cậu ấy xem]
Xin phương thức liên lạc bằng cách này đã đủ ngại rồi, còn phải hỏi ý kiến của chính chủ nữa, Cố Khênh theo bản năng ngăn lại: [Có thể đừng hỏi cậu ấy hay không? Chúng ta thêm bạn đi, cậu trực tiếp gửi nick của cậu ấy qua cho tôi là được]
Bình luận
Xin phương thức liên lạc bằng cách này đã đủ ngại rồi, còn phải hỏi ý kiến của chính chủ nữa, Cố Khênh theo bản năng ngăn lại: [Có thể đừng hỏi cậu ấy hay không? Chúng ta thêm bạn đi, cậu trực tiếp gửi nick của cậu ấy qua cho tôi là được]
Sau khi Cố Khênh nhắn xong, Thiên Phong ngại từ chối nên chỉ có thể gửi cho cô ấy ID. Cố Khênh liên tục nói cảm ơn, vài phút sau, cô ấy tìm thấy nick của Nhất Quân không nhịn được mà nói: [Ảnh đại diện của cậu ấy đặc biệt quá]
Bình luận
Sau khi Cố Khênh nhắn xong, Thiên Phong ngại từ chối nên chỉ có thể gửi cho cô ấy ID. Cố Khênh liên tục nói cảm ơn, vài phút sau, cô ấy tìm thấy nick của Nhất Quân không nhịn được mà nói: [Ảnh đại diện của cậu ấy đặc biệt quá]
Cố Khênh không nhịn được mà nghĩ đến gương mặt kia của Nhất Quân: [Đây là sự đối lập trong truyên thuyết hay sao?]
Bình luận
Cố Khênh không nhịn được mà nghĩ đến gương mặt kia của Nhất Quân: [Đây là sự đối lập trong truyên thuyết hay sao?]
Người đang nói chuyện với Nhất Quân là Thiên Phong cũng nhìn qua ảnh đại diện của anh. Tấm ảnh ấy là hình của cậu và Kim Ngọc.
Bình luận
Người đang nói chuyện với Nhất Quân là Thiên Phong cũng nhìn qua ảnh đại diện của anh. Tấm ảnh ấy là hình của cậu và Kim Ngọc.
Là 1 bức ảnh cũ, từ Tết đến giờ rồi. Hình ảnh cậu ôm Kim Ngọc vào lòng, cả hai ngồi trên xích đu trong vườn nhìn thẳng vào ống kính mà cười vui vẻ. Trên tay của Kim Ngọc còn cầm theo 1 cái phong bi đỏ.
Bình luận
Là 1 bức ảnh cũ, từ Tết đến giờ rồi. Hình ảnh cậu ôm Kim Ngọc vào lòng, cả hai ngồi trên xích đu trong vườn nhìn thẳng vào ống kính mà cười vui vẻ. Trên tay của Kim Ngọc còn cầm theo 1 cái phong bi đỏ.
Đây có lẽ là chuyện của ba năm về trước rồi, nguyên nhân của việc đổi ảnh đại diện vô cùng ấu trĩ, chỉ là do cậu phàn nàn kêu ca ảnh đại diện của anh không đủ đáng yêu. Bởi cậu thường tìm Nhất Quân nói chuyện, vì vậy hy vọng anh có thể thay một tấm ảnh đại diện đáng yêu hơn một chút, sau đó lên mạng tỉ mỉ tìm kiếm vài tấm đáng yêu của anh chọn.
Bình luận
Đây có lẽ là chuyện của ba năm về trước rồi, nguyên nhân của việc đổi ảnh đại diện vô cùng ấu trĩ, chỉ là do cậu phàn nàn kêu ca ảnh đại diện của anh không đủ đáng yêu. Bởi cậu thường tìm Nhất Quân nói chuyện, vì vậy hy vọng anh có thể thay một tấm ảnh đại diện đáng yêu hơn một chút, sau đó lên mạng tỉ mỉ tìm kiếm vài tấm đáng yêu của anh chọn.
Cậu còn nhớ lúc ấy Nhất Quân không nhịn được mà hỏi: "Tại sao tôi phải đổi?"
Bình luận
Cậu còn nhớ lúc ấy Nhất Quân không nhịn được mà hỏi: "Tại sao tôi phải đổi?"
Cậu đáp: "Để giúp tôi phát triển sức khỏe và tinh thần được tốt hơn."
Bình luận
Cậu đáp: "Để giúp tôi phát triển sức khỏe và tinh thần được tốt hơn."
Đến cuối cùng anh không chọn ảnh nào cả, mà lại chọn bức ảnh này.
Bình luận
Đến cuối cùng anh không chọn ảnh nào cả, mà lại chọn bức ảnh này.
Thiên Phong nghĩ đến đây, phát hiện sau khi cậu chia sẻ phương thức liên lạc của Nhất Quân xong, bản thân có chút không vui vẻ.
Bình luận
Thiên Phong nghĩ đến đây, phát hiện sau khi cậu chia sẻ phương thức liên lạc của Nhất Quân xong, bản thân có chút không vui vẻ.
Cậu rất khó để hình dung được cảm xúc của bản thân vào lúc này, bởi cậu căn bản không có lý do gì để không vui cả.
Bình luận
Cậu rất khó để hình dung được cảm xúc của bản thân vào lúc này, bởi cậu căn bản không có lý do gì để không vui cả.
Nằm trên giường nghĩ ngợi một hồi lâu. Cuối cùng cảm thấy loại cảm giác này có chút giống với người luôn ở bên cạnh mình, bạn tốt của mình…
Bình luận
Nằm trên giường nghĩ ngợi một hồi lâu. Cuối cùng cảm thấy loại cảm giác này có chút giống với người luôn ở bên cạnh mình, bạn tốt của mình…
Có lẽ, cũng sẽ thân quen với người khác.
Bình luận
Có lẽ, cũng sẽ thân quen với người khác.
Đột nhiên có một loại cảm giác kỳ quái, đó là đời sống cá nhân của mình bị xâm phạm tới.
Bình luận
Đột nhiên có một loại cảm giác kỳ quái, đó là đời sống cá nhân của mình bị xâm phạm tới.
Cuối cùng cậu gõ mở màn hình điện thoại, thầm nói với bản thân rằng đừng có nhỏ mọn như vậy.
Bình luận
Cuối cùng cậu gõ mở màn hình điện thoại, thầm nói với bản thân rằng đừng có nhỏ mọn như vậy.
Sau khi chuẩn bị tâm lý xong, cậu giống như không có gì để nói mà tìm chủ đề nói chuyện, gõ vài dòng vào khung chat với Nhất Quân:
Bình luận
Sau khi chuẩn bị tâm lý xong, cậu giống như không có gì để nói mà tìm chủ đề nói chuyện, gõ vài dòng vào khung chat với Nhất Quân:
Thiên Phong: [Nhất Quân]
Bình luận
Thiên Phong: [Nhất Quân]
Đồ 250: [?]
Bình luận
Đồ 250: [?]
Thiên Phong: [Cậu đã vẽ xong bài tập Mĩ Thuật cô giao hay chưa?]
Bình luận
Thiên Phong: [Cậu đã vẽ xong bài tập Mĩ Thuật cô giao hay chưa?]
Đồ 250: [Bài nào?]
Bình luận
Đồ 250: [Bài nào?]
Thiên Phong: [Cái bài vẽ về chân dung người bạn của em ấy]
Bình luận
Thiên Phong: [Cái bài vẽ về chân dung người bạn của em ấy]
Đồ 250: [Xong rồi.]
Bình luận
Đồ 250: [Xong rồi.]
Thiên Phong: [Cậu vẽ ai đấy?]
Bình luận
Thiên Phong: [Cậu vẽ ai đấy?]
Đồ 250: [Tôi còn người bạn nào khác sao?]
Bình luận
Đồ 250: [Tôi còn người bạn nào khác sao?]
Thiên Phong: [Không phải cậu có Trường Khôi sao?]
Bình luận
Thiên Phong: [Không phải cậu có Trường Khôi sao?]
Đồ 250: [Định nghĩa 'bạn' của cậu và tôi không giống nhau.]
Bình luận
Đồ 250: [Định nghĩa 'bạn' của cậu và tôi không giống nhau.]