Đức Khổng Tử ra đồng du ngoạn
Đức Khổng Tử ra đồng du ngoạn
Thấy một người bóng dáng đàn bà
Thấy một người bóng dáng đàn bà
Đức Khổng Tử lấy làm lạ hỏi thăm:
Đức Khổng Tử lấy làm lạ hỏi thăm:
_ Ngươi cớ chi bên đầm đứng khóc?
_ Ngươi cớ chi bên đầm đứng khóc?
Người đàn bà chỉ tóc thầm thì:
Người đàn bà chỉ tóc thầm thì:
_ Trước tôi đi cắt cỏ thi
_ Trước tôi đi cắt cỏ thi
Mất trâm cài tóc cỏ thi nên sầu.
Mất trâm cài tóc cỏ thi nên sầu.
_ Mất trâm cỏ việc đâu phải khóc?
_ Mất trâm cỏ việc đâu phải khóc?
Tìm cái khác phút chốc được ngay.
Tìm cái khác phút chốc được ngay.
_ Nào đâu phải chiếc trâm đây,
_ Nào đâu phải chiếc trâm đây,
Mà tôi khóc bởi nhớ ngày cũ xưa,
Mà tôi khóc bởi nhớ ngày cũ xưa,
Tôi tiếc thương vật vừa quen thuộc,
Tôi tiếc thương vật vừa quen thuộc,
Dùng đã lâu vốn suốt bên mình,
Dùng đã lâu vốn suốt bên mình,
Mà nay bỗng bất thình lình
Mà nay bỗng bất thình lình
Không sao thấy nữa dáng hình “đã thương”...
Không sao thấy nữa dáng hình “đã thương”...
Ôi quả thật vốn thường như thế!
Ôi quả thật vốn thường như thế!
Cái “đã thương” đâu dễ quên đi
Cái “đã thương” đâu dễ quên đi
Tâm hồn ta trót đồng quy với người.
Tâm hồn ta trót đồng quy với người.
Thấy cái mới ngậm ngùi nhớ cũ,
Thấy cái mới ngậm ngùi nhớ cũ,
Cảm xúc đầu vần vũ thâm tâm.
Cảm xúc đầu vần vũ thâm tâm.
Quay đầu về núi khóc thầm nhớ mong;
Quay đầu về núi khóc thầm nhớ mong;
Xưa nay: “Hồ mã tê bắc phong”,
Xưa nay: “Hồ mã tê bắc phong”,
Và còn: “Việt điểu sào nam chi”.
Và còn: “Việt điểu sào nam chi”.
Ngựa Hồ thấy gió bắc phi,
Ngựa Hồ thấy gió bắc phi,
Chim Việt làm tổ phải tùy cành nam.
Chim Việt làm tổ phải tùy cành nam.
Huống chi ta người phàm mắt thịt
Huống chi ta người phàm mắt thịt
Mà lại quên gốc tích mình ư?
Mà lại quên gốc tích mình ư?
Lông bông phiêu bạt chẳng từ cố hương...
Lông bông phiêu bạt chẳng từ cố hương...
Cũng chuyện này nếu nhìn khác hướng
Cũng chuyện này nếu nhìn khác hướng
Người đàn bà mắc vướng khổ đau,
Người đàn bà mắc vướng khổ đau,
Hữu duyên được mất biết đâu mà lần?
Hữu duyên được mất biết đâu mà lần?