Những lý lẽ còn lại của Riley triệt để bị cứng đờ trong cổ họng, cô bỗng dưng không nghĩ ra lời gì để phản bác. Edwin nhìn cô bạn thân chí cốt của mình, hơi nghiêng đầu, ý cười trên môi càng trở nên tươi roi rói. Anh thủ thỉ:
Bình luận
Những lý lẽ còn lại của Riley triệt để bị cứng đờ trong cổ họng, cô bỗng dưng không nghĩ ra lời gì để phản bác. Edwin nhìn cô bạn thân chí cốt của mình, hơi nghiêng đầu, ý cười trên môi càng trở nên tươi roi rói. Anh thủ thỉ:
Bình luận
“Với một số người, chiếc nhẫn trên ngón áp út là dây trói, còn với tớ thì đó là một sự ràng buộc tự nguyện. Đeo chiếc nhẫn đó lên có nghĩa là bọn tớ đã kết hôn, mối liên kết của bọn tớ được pháp luật bảo vệ, tớ cũng có thể dễ dàng bảo vệ em ấy cả về mặt vật chất lẫn tinh thần. Tớ muốn kết hôn với em ấy chắc chắn không phải là vì trả ơn em ấy đã ở bên tớ trong những lúc rối loạn, mà là vì ở bên em ấy thực sự khiến tớ cảm thấy an lòng, vậy nên kết hôn chỉ đơn thuần là để chúng tớ có thể trải qua vô tận những khoảnh khắc như vậy cùng nhau.”
Bình luận
“Với một số người, chiếc nhẫn trên ngón áp út là dây trói, còn với tớ thì đó là một sự ràng buộc tự nguyện. Đeo chiếc nhẫn đó lên có nghĩa là bọn tớ đã kết hôn, mối liên kết của bọn tớ được pháp luật bảo vệ, tớ cũng có thể dễ dàng bảo vệ em ấy cả về mặt vật chất lẫn tinh thần. Tớ muốn kết hôn với em ấy chắc chắn không phải là vì trả ơn em ấy đã ở bên tớ trong những lúc rối loạn, mà là vì ở bên em ấy thực sự khiến tớ cảm thấy an lòng, vậy nên kết hôn chỉ đơn thuần là để chúng tớ có thể trải qua vô tận những khoảnh khắc như vậy cùng nhau.”
Bình luận
Edwin chống cằm lên một bên tay, tay còn lại khuấy nhẹ cốc nước thêm một lần nữa chỉ để nhìn những tép cam khuấy động theo dòng xoáy nước. Những sợi màu sắc trong vắt, tươi sáng và nhỏ xíu bị cuốn quanh một lúc lâu, nhưng rồi cuối cùng chúng cũng nằm lại êm ả dưới đáy cốc, mặc cho nước xao động theo một biên độ cực nhỏ. Anh hứng thú nhìn chúng thêm mấy giây rồi ngẩng đầu:
Bình luận
Edwin chống cằm lên một bên tay, tay còn lại khuấy nhẹ cốc nước thêm một lần nữa chỉ để nhìn những tép cam khuấy động theo dòng xoáy nước. Những sợi màu sắc trong vắt, tươi sáng và nhỏ xíu bị cuốn quanh một lúc lâu, nhưng rồi cuối cùng chúng cũng nằm lại êm ả dưới đáy cốc, mặc cho nước xao động theo một biên độ cực nhỏ. Anh hứng thú nhìn chúng thêm mấy giây rồi ngẩng đầu:
Bình luận
“Cậu thấy thế nào, Riley?”
Bình luận
“Cậu thấy thế nào, Riley?”
Bình luận
“Còn thế nào nữa, tớ đâu thể xen vào chuyện của cậu được.” Riley chỉ nhún vai nhưng Edwin biết bạn mình rốt cuộc đã quyết định ủng hộ anh đến với hôn nhân. Bọn họ đã chơi với nhau từ khi còn bé xíu, có một số việc không cần nói ra cũng có thể hiểu. Sau khi im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ vài giây, Riley mới cất lời:
Bình luận
“Còn thế nào nữa, tớ đâu thể xen vào chuyện của cậu được.” Riley chỉ nhún vai nhưng Edwin biết bạn mình rốt cuộc đã quyết định ủng hộ anh đến với hôn nhân. Bọn họ đã chơi với nhau từ khi còn bé xíu, có một số việc không cần nói ra cũng có thể hiểu. Sau khi im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ vài giây, Riley mới cất lời:
Bình luận
“Edwin này, chắc đôi kia đã đi mua sắm xong rồi đấy nhỉ, chúng ta cũng nên đứng lên thôi.”
Bình luận
“Edwin này, chắc đôi kia đã đi mua sắm xong rồi đấy nhỉ, chúng ta cũng nên đứng lên thôi.”
Bình luận
Edwin gật đầu, cầm theo áo khoác đứng dậy đi cùng cô đến quầy hàng để gọi thêm cho Edward và Anne món gì đó. Theo lẽ thường tình thì Edward sẽ không vừa đi vừa ăn uống nên anh chỉ mua một cốc trà sữa size nhỏ nhất để cậu có thể thưởng thức mà không bị vướng tay vướng chân. Trái lại, Anne có một suất trà hoa quả cỡ đại đang chờ đón. Ngoại trừ lượng đường và đá giảm bớt, những món đi kèm còn lại đều lấy cỡ lớn nhất, khiến cốc trà nhìn đồ sộ cực kỳ.
Bình luận
Edwin gật đầu, cầm theo áo khoác đứng dậy đi cùng cô đến quầy hàng để gọi thêm cho Edward và Anne món gì đó. Theo lẽ thường tình thì Edward sẽ không vừa đi vừa ăn uống nên anh chỉ mua một cốc trà sữa size nhỏ nhất để cậu có thể thưởng thức mà không bị vướng tay vướng chân. Trái lại, Anne có một suất trà hoa quả cỡ đại đang chờ đón. Ngoại trừ lượng đường và đá giảm bớt, những món đi kèm còn lại đều lấy cỡ lớn nhất, khiến cốc trà nhìn đồ sộ cực kỳ.
Bình luận
Edwin cầm trà sữa cho Edward trong tay, lại nhìn cốc trà khổng lồ bên cạnh với vẻ ái ngại:
Bình luận
Edwin cầm trà sữa cho Edward trong tay, lại nhìn cốc trà khổng lồ bên cạnh với vẻ ái ngại:
Bình luận
“Nhà cậu thực sự uống hết được à? Cô ấy không uống hết là đến lượt cậu đấy Riley, cậu có chắc không?”
Bình luận
“Nhà cậu thực sự uống hết được à? Cô ấy không uống hết là đến lượt cậu đấy Riley, cậu có chắc không?”
Bình luận
“Không sao, bọn tớ uống chung cũng được mà, thật ra cốc này không to lắm đâu.” Riley nắm chắc quai túi, bảo anh, “Được rồi, chúng ta đi thôi.”
Bình luận
“Không sao, bọn tớ uống chung cũng được mà, thật ra cốc này không to lắm đâu.” Riley nắm chắc quai túi, bảo anh, “Được rồi, chúng ta đi thôi.”
Bình luận
Đi được mấy bước, cô còn quay lại sửa lời Edwin:
Bình luận
Đi được mấy bước, cô còn quay lại sửa lời Edwin:
Bình luận
“Nhà tớ là sao nữa hả? Còn chưa kết hôn mà.”
Bình luận
“Nhà tớ là sao nữa hả? Còn chưa kết hôn mà.”
Bình luận
Khu mua sắm cách đó vài tầng, trái ngược với vẻ tự do tự tại của Edwin và Riley, Edward dù chưa tới mức tay xách nách mang nhưng hai túi quần áo to bản trong tay cậu cũng khá vướng víu. Anne bên cạnh không khá hơn là bao, túi hàng trên tay cô nàng không to, nhưng lại rất nhiều. Dù vậy, cô cũng không có vẻ gì là mệt mỏi hay khó chịu, mà ngược lại, suốt cả quãng đường không lúc nào cô ngừng hỏi chuyện Edward. Hình như chủ đề kết hôn khiến Anne cảm thấy hứng thú.
Bình luận
Khu mua sắm cách đó vài tầng, trái ngược với vẻ tự do tự tại của Edwin và Riley, Edward dù chưa tới mức tay xách nách mang nhưng hai túi quần áo to bản trong tay cậu cũng khá vướng víu. Anne bên cạnh không khá hơn là bao, túi hàng trên tay cô nàng không to, nhưng lại rất nhiều. Dù vậy, cô cũng không có vẻ gì là mệt mỏi hay khó chịu, mà ngược lại, suốt cả quãng đường không lúc nào cô ngừng hỏi chuyện Edward. Hình như chủ đề kết hôn khiến Anne cảm thấy hứng thú.
Bình luận
Edward hơi bối rối, nhưng cũng không tỏ vẻ khó chịu với sự nhiệt tình của bạn. Trước viễn cảnh hôn nhân hạnh phúc mà bạn mình vẽ ra, cậu chỉ cười cười:
Bình luận
Edward hơi bối rối, nhưng cũng không tỏ vẻ khó chịu với sự nhiệt tình của bạn. Trước viễn cảnh hôn nhân hạnh phúc mà bạn mình vẽ ra, cậu chỉ cười cười:
Bình luận
“Có phải nhầm lẫn gì rồi không? Tớ còn chưa nói là sẽ đồng ý.”
Bình luận
“Có phải nhầm lẫn gì rồi không? Tớ còn chưa nói là sẽ đồng ý.”
Bình luận
“Vậy cậu không muốn cưới anh ấy à?” Anne nhìn thấy nét bối rối nhè nhẹ trên mặt cậu, hỏi một câu vào đúng trọng tâm.
Bình luận
“Vậy cậu không muốn cưới anh ấy à?” Anne nhìn thấy nét bối rối nhè nhẹ trên mặt cậu, hỏi một câu vào đúng trọng tâm.
Bình luận
“Tớ….” Edward ngập ngừng rồi im bặt
Bình luận
“Tớ….” Edward ngập ngừng rồi im bặt
Bình luận
Anne thấy thế thì bật cười, hơi ghé sát vào cậu. Sự bối rối của Edward quả thật rất khiến người ta muốn trêu chọc thêm:
Bình luận
Anne thấy thế thì bật cười, hơi ghé sát vào cậu. Sự bối rối của Edward quả thật rất khiến người ta muốn trêu chọc thêm:
Bình luận
“Thế nào hả, vậy là có đồng ý hay không?”
Bình luận
“Thế nào hả, vậy là có đồng ý hay không?”
Bình luận
“Tớ vẫn đang cân nhắc mà.” Edward hơi quay mặt đi hướng khác, cố gắng che giấu sắc ửng đỏ trên má, “Thật ra thì Edwin rất tốt, thực sự chẳng có gì để chê ở anh ấy cả. Nếu có thể kết hôn với một người như anh ấy, tớ cũng không thấy mình có gì thiệt thòi, mà thực ra nên nói là được hời. Chỉ là có đôi lúc tớ lại cảm thấy không quen lắm, chuyện kết hôn này trọng đại quá, là ảnh hưởng tới cả quãng đời còn lại đấy.”
Bình luận
“Tớ vẫn đang cân nhắc mà.” Edward hơi quay mặt đi hướng khác, cố gắng che giấu sắc ửng đỏ trên má, “Thật ra thì Edwin rất tốt, thực sự chẳng có gì để chê ở anh ấy cả. Nếu có thể kết hôn với một người như anh ấy, tớ cũng không thấy mình có gì thiệt thòi, mà thực ra nên nói là được hời. Chỉ là có đôi lúc tớ lại cảm thấy không quen lắm, chuyện kết hôn này trọng đại quá, là ảnh hưởng tới cả quãng đời còn lại đấy.”
Bình luận
“Nên cậu cảm thấy chưa sẵn sàng phải không? Cậu nghĩ mình không đủ yêu Edwin hay là không xứng đáng, hoặc là mấy cái lý do kiểu vậy?” Anne vỗ nhẹ vai cậu, nếu Edward thực sự có những suy nghĩ như thế này thì cô cũng không bất ngờ cho lắm.
Bình luận
“Nên cậu cảm thấy chưa sẵn sàng phải không? Cậu nghĩ mình không đủ yêu Edwin hay là không xứng đáng, hoặc là mấy cái lý do kiểu vậy?” Anne vỗ nhẹ vai cậu, nếu Edward thực sự có những suy nghĩ như thế này thì cô cũng không bất ngờ cho lắm.
Bình luận
“Không cái nào cả.” Edward thở dài, “Tớ hay mặc cảm thật nhưng tớ vẫn biết bản thân mình xứng đáng với điều gì mà.”
Bình luận
“Không cái nào cả.” Edward thở dài, “Tớ hay mặc cảm thật nhưng tớ vẫn biết bản thân mình xứng đáng với điều gì mà.”
Bình luận
“Vậy là cậu chỉ đơn thuần cảm thấy nôn nao thôi phải không, giống như mấy cái triệu chứng trầm cảm tiền hôn nhân nhỉ?” Anne nhìn cậu, lại mỉm cười, “Thực ra cũng không giống lắm, mẹ tớ bảo đứng trước việc kết hôn thì ai cũng bồn chồn như vậy cả.”
Bình luận
“Vậy là cậu chỉ đơn thuần cảm thấy nôn nao thôi phải không, giống như mấy cái triệu chứng trầm cảm tiền hôn nhân nhỉ?” Anne nhìn cậu, lại mỉm cười, “Thực ra cũng không giống lắm, mẹ tớ bảo đứng trước việc kết hôn thì ai cũng bồn chồn như vậy cả.”
Bình luận
“Cậu hỏi cả mẹ cậu cơ à?” Edward cảm thấy có chút khôi hài, “Xem ra cậu có một trợ lý đắc lực đấy.”
Bình luận
“Cậu hỏi cả mẹ cậu cơ à?” Edward cảm thấy có chút khôi hài, “Xem ra cậu có một trợ lý đắc lực đấy.”
Bình luận
Thật vậy, phu nhân Auguste là một trong những người có cuộc hôn nhân viên mãn nhất mà cậu biết. Bà và ông Auguste đã cưới nhau được một thời gian rất dài nhưng lần nào gặp Edward cũng thấy họ mặn nồng hệt như một cặp đôi mới cưới. Nghe Anne kể thì khi còn trẻ bọn họ đã có một khoảng thời gian yêu đương nồng cháy, một màn cầu hôn rực rỡ động lòng người và một đám cưới lãng mạn đến mức khiến người ta ghen tị. Cặp đôi hạnh phúc đó đã nuôi nấng ra một Anne hồn nhiên nhưng cũng không kém phần mạnh mẽ và tự tin, vậy nên xin chút ý kiến từ bà Auguste quả thật không thừa thãi đi đâu được.
Bình luận
Thật vậy, phu nhân Auguste là một trong những người có cuộc hôn nhân viên mãn nhất mà cậu biết. Bà và ông Auguste đã cưới nhau được một thời gian rất dài nhưng lần nào gặp Edward cũng thấy họ mặn nồng hệt như một cặp đôi mới cưới. Nghe Anne kể thì khi còn trẻ bọn họ đã có một khoảng thời gian yêu đương nồng cháy, một màn cầu hôn rực rỡ động lòng người và một đám cưới lãng mạn đến mức khiến người ta ghen tị. Cặp đôi hạnh phúc đó đã nuôi nấng ra một Anne hồn nhiên nhưng cũng không kém phần mạnh mẽ và tự tin, vậy nên xin chút ý kiến từ bà Auguste quả thật không thừa thãi đi đâu được.
Bình luận
Nghe Edward nhắc đến mẹ, quả nhiên trên mặt Anne không giấu được nét tự hào, cô gật đầu với vẻ thích chí:
Bình luận
Nghe Edward nhắc đến mẹ, quả nhiên trên mặt Anne không giấu được nét tự hào, cô gật đầu với vẻ thích chí:
Bình luận
“Phải không? Lúc có ý định tiến tới hôn nhân, người đầu tiên tớ xin ý kiến là mẹ đấy. Vừa tư vấn cho tớ cách chuẩn bị để cầu hôn, mẹ tớ còn gợi ý cho tớ nên làm gì để Riley không cảm thấy quá đột ngột nữa cơ. Riley tính cũng gần gần giống cậu nên chắc cũng có tác dụng đấy. Đại khái là nghĩ quá nhiều chỉ khiến cậu cảm thấy mệt hơn thôi, cần làm gì thì cứ làm liền tay là được.”
Bình luận
“Phải không? Lúc có ý định tiến tới hôn nhân, người đầu tiên tớ xin ý kiến là mẹ đấy. Vừa tư vấn cho tớ cách chuẩn bị để cầu hôn, mẹ tớ còn gợi ý cho tớ nên làm gì để Riley không cảm thấy quá đột ngột nữa cơ. Riley tính cũng gần gần giống cậu nên chắc cũng có tác dụng đấy. Đại khái là nghĩ quá nhiều chỉ khiến cậu cảm thấy mệt hơn thôi, cần làm gì thì cứ làm liền tay là được.”
Bình luận
“Thật vậy à?” Edward vừa hỏi lại vừa đưa tay vẫy vẫy Edwin và Riley ở phía xa
Bình luận
“Thật vậy à?” Edward vừa hỏi lại vừa đưa tay vẫy vẫy Edwin và Riley ở phía xa
Bình luận
“Nếu có một lúc nào đó cậu nghi ngờ rằng tình cảm của cậu hoặc của Edwin không đúng lắm, vậy phải ngay lập tức dừng lại, nhưng nếu cậu chỉ đơn thuần nghĩ về cảm giác trách nhiệm, hoặc thấy hơi choáng ngợp trước một mối quan hệ mang tính chắc chắn thì không sao, cứ dành ra chút thời gian thư giãn thả lỏng tinh thần trước khi xỏ tay vào nhẫn. Yêu nhau thật lòng thì không nên bỏ lỡ nhau, mẹ tớ nói vậy đấy.”
Bình luận
“Nếu có một lúc nào đó cậu nghi ngờ rằng tình cảm của cậu hoặc của Edwin không đúng lắm, vậy phải ngay lập tức dừng lại, nhưng nếu cậu chỉ đơn thuần nghĩ về cảm giác trách nhiệm, hoặc thấy hơi choáng ngợp trước một mối quan hệ mang tính chắc chắn thì không sao, cứ dành ra chút thời gian thư giãn thả lỏng tinh thần trước khi xỏ tay vào nhẫn. Yêu nhau thật lòng thì không nên bỏ lỡ nhau, mẹ tớ nói vậy đấy.”
Bình luận
Anne cũng xuôi theo tầm mắt Edward mà nhìn thấy Riley ở phía xa. Cô nàng vui sướng vẫy vẫy tay với Riley, nếu không phải vì ngại chỗ đông người, có lẽ không chỉ dừng lại ở mấy cái đưa tay. Edward nhìn bạn mình hồ hởi như vậy, lại nhìn Riley vốn nhỏ nhắn nhưng cũng cố kiễng chân vẫy lại, cậu nở một nụ cười bất đắc dĩ:
Bình luận
Anne cũng xuôi theo tầm mắt Edward mà nhìn thấy Riley ở phía xa. Cô nàng vui sướng vẫy vẫy tay với Riley, nếu không phải vì ngại chỗ đông người, có lẽ không chỉ dừng lại ở mấy cái đưa tay. Edward nhìn bạn mình hồ hởi như vậy, lại nhìn Riley vốn nhỏ nhắn nhưng cũng cố kiễng chân vẫy lại, cậu nở một nụ cười bất đắc dĩ:
Bình luận
“Anne à, tớ thấy khả năng thành công của cậu cao lắm đấy.”
Bình luận
“Anne à, tớ thấy khả năng thành công của cậu cao lắm đấy.”
Bình luận
“Tất nhiên là vậy rồi.” Anne đáp lời rồi chạy vội về phía Riley, vui vẻ nhận lấy cốc trà size khổng lồ mà không hề nao núng. Cốc trà đã được Riley chọc ống hút sẵn nên cô nàng chỉ việc cúi xuống nhấp một ngụm rồi vui vẻ khoe những món đồ đã chọn được cho cả hai.
Bình luận
“Tất nhiên là vậy rồi.” Anne đáp lời rồi chạy vội về phía Riley, vui vẻ nhận lấy cốc trà size khổng lồ mà không hề nao núng. Cốc trà đã được Riley chọc ống hút sẵn nên cô nàng chỉ việc cúi xuống nhấp một ngụm rồi vui vẻ khoe những món đồ đã chọn được cho cả hai.
Bình luận
Edwin bình thản hơn nhiều, anh chỉ nhanh tay cầm hết hai túi quần áo trước khi Edward có cơ hội từ chối, sau đó đưa trà sữa giục cậu uống, không quên dặn:
Bình luận
Edwin bình thản hơn nhiều, anh chỉ nhanh tay cầm hết hai túi quần áo trước khi Edward có cơ hội từ chối, sau đó đưa trà sữa giục cậu uống, không quên dặn:
Bình luận
“Uống vừa thôi nhé, không lát nữa em lại muốn bỏ bữa trưa.”
Bình luận
“Uống vừa thôi nhé, không lát nữa em lại muốn bỏ bữa trưa.”
Bình luận
Edward uống vài ngụm, quả thật trà sữa ở quán này rất ổn, mùi trà được ủ cẩn thận nên dậy mùi thơm dễ chịu, lại không bị vị sữa và đường át mất, chỉ bổ sung vào đầu lưỡi cảm giác béo ngậy và ngọt ngào bên cạnh vị chát nhẹ. Vừa uống, cậu vừa nhìn Edwin lật qua lật lại mấy chiếc túi, vừa hỏi:
Bình luận
Edward uống vài ngụm, quả thật trà sữa ở quán này rất ổn, mùi trà được ủ cẩn thận nên dậy mùi thơm dễ chịu, lại không bị vị sữa và đường át mất, chỉ bổ sung vào đầu lưỡi cảm giác béo ngậy và ngọt ngào bên cạnh vị chát nhẹ. Vừa uống, cậu vừa nhìn Edwin lật qua lật lại mấy chiếc túi, vừa hỏi:
Bình luận
“Nãy giờ hai người nói chuyện gì mà trông anh vui thế?”
Bình luận
“Nãy giờ hai người nói chuyện gì mà trông anh vui thế?”
Bình luận
“Không có gì nhiều đâu, em biết đấy, một vài câu chuyện về cuộc sống mà thôi.” Edwin nhìn cậu đầy ẩn ý. Anh chuyển hai túi hàng sang một bên tay để nắm lấy tay Edward dắt cậu đi.
Bình luận
“Không có gì nhiều đâu, em biết đấy, một vài câu chuyện về cuộc sống mà thôi.” Edwin nhìn cậu đầy ẩn ý. Anh chuyển hai túi hàng sang một bên tay để nắm lấy tay Edward dắt cậu đi.
Bình luận
Edward cảm nhận được sự ấm áp đang bao bọc lấy từng kẽ tay mình, cậu tiến sát lại gần Edwin, khe khẽ nắm lấy tay anh thật chắc. Ngón tay chạm vào da nhẹ như lông hồng, vậy nên Edwin không nói gì mà chỉ mỉm cười cúi xuống hôn trán cậu.
Bình luận
Edward cảm nhận được sự ấm áp đang bao bọc lấy từng kẽ tay mình, cậu tiến sát lại gần Edwin, khe khẽ nắm lấy tay anh thật chắc. Ngón tay chạm vào da nhẹ như lông hồng, vậy nên Edwin không nói gì mà chỉ mỉm cười cúi xuống hôn trán cậu.
Bình luận
Anne đi bên cạnh sôi nổi hơn nhiều, hình như cốc trà size lớn nhất không khiến cô nàng nao núng chút nào, thậm chí vẫn còn tâm trạng hỏi Riley:
Bình luận
Anne đi bên cạnh sôi nổi hơn nhiều, hình như cốc trà size lớn nhất không khiến cô nàng nao núng chút nào, thậm chí vẫn còn tâm trạng hỏi Riley:
Bình luận
“Bữa trưa chúng ta ăn ở quán nào ấy nhỉ?”
Bình luận
“Bữa trưa chúng ta ăn ở quán nào ấy nhỉ?”
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
Buổi khám sức khỏe của Edwin diễn ra không lâu sau đó, quả đúng như Edward dự đoán, bọn họ mất cả một buổi sáng nhưng may mắn kết quả cực kỳ khả quan. Tổn thương trên cơ thể của Edwin, nhất là ở phần đầu đã khỏi hoàn toàn, tất nhiên anh có thể gặp phải một số di chứng không đáng kể lắm, theo lời bác sĩ thì chỉ cần cố gắng tĩnh dưỡng, sống điều độ lên thì mọi chuyện sẽ ổn. Khỏi phải nói Edward vui vẻ đến nhường nào, suốt cả quãng đường đi xuống hầm gửi xe cậu không thể ngừng tươi cười. Edwin thì bình tĩnh hơn nhiều, giống như tin tức này với anh chỉ là chuyện thường, nhưng khi bọn họ ngồi vào trong xe, anh mới quay sang ôm chầm lấy Edward.
Bình luận
Buổi khám sức khỏe của Edwin diễn ra không lâu sau đó, quả đúng như Edward dự đoán, bọn họ mất cả một buổi sáng nhưng may mắn kết quả cực kỳ khả quan. Tổn thương trên cơ thể của Edwin, nhất là ở phần đầu đã khỏi hoàn toàn, tất nhiên anh có thể gặp phải một số di chứng không đáng kể lắm, theo lời bác sĩ thì chỉ cần cố gắng tĩnh dưỡng, sống điều độ lên thì mọi chuyện sẽ ổn. Khỏi phải nói Edward vui vẻ đến nhường nào, suốt cả quãng đường đi xuống hầm gửi xe cậu không thể ngừng tươi cười. Edwin thì bình tĩnh hơn nhiều, giống như tin tức này với anh chỉ là chuyện thường, nhưng khi bọn họ ngồi vào trong xe, anh mới quay sang ôm chầm lấy Edward.
Bình luận
Cái ôm chặt đến mức Edward cảm thấy hơi khó thở, nhưng cậu không vội đẩy ra mà im lặng để Edwin ôm thêm một lúc. Hõm vai bị tóc cọ xát, bên tai cậu là tiếng thở gấp gáp và nóng bừng, mặc dù cậu biết chắc Edwin còn đang khoẻ như vâm. Ánh mắt cậu dừng lại trên bờ vai rộng đang hơi run nhẹ của Edwin, cậu khẽ thở dài, dịu dàng đặt tay lên. Những thớ cơ dưới bàn tay cậu rung rung như thể bị siết chặt hết cỡ, khoé môi Edward bỗng cong lên, vừa nén cảm giác cay cay nơi sống mũi, cậu vừa vỗ nhẹ lưng anh để trấn an.
Bình luận
Cái ôm chặt đến mức Edward cảm thấy hơi khó thở, nhưng cậu không vội đẩy ra mà im lặng để Edwin ôm thêm một lúc. Hõm vai bị tóc cọ xát, bên tai cậu là tiếng thở gấp gáp và nóng bừng, mặc dù cậu biết chắc Edwin còn đang khoẻ như vâm. Ánh mắt cậu dừng lại trên bờ vai rộng đang hơi run nhẹ của Edwin, cậu khẽ thở dài, dịu dàng đặt tay lên. Những thớ cơ dưới bàn tay cậu rung rung như thể bị siết chặt hết cỡ, khoé môi Edward bỗng cong lên, vừa nén cảm giác cay cay nơi sống mũi, cậu vừa vỗ nhẹ lưng anh để trấn an.
Bình luận
Phải một lúc sau Edwin mới thả lỏng, anh buông Edward ra, nụ cười trên mặt có vẻ ngượng ngùng:
Bình luận
Phải một lúc sau Edwin mới thả lỏng, anh buông Edward ra, nụ cười trên mặt có vẻ ngượng ngùng:
Bình luận
“Thật xin lỗi, tự dưng anh không kìm được, em có bị đau ở đâu không?”
Bình luận
“Thật xin lỗi, tự dưng anh không kìm được, em có bị đau ở đâu không?”
Bình luận
“Không sao, em ổn mà.” Edward cười theo, “Anh có siết chặt nữa cũng không nhằm nhò gì với em cả.”
Bình luận
“Không sao, em ổn mà.” Edward cười theo, “Anh có siết chặt nữa cũng không nhằm nhò gì với em cả.”
Bình luận
“Nếu có chỗ nào bị bầm tím thì phải nói với anh nhé.” Edwin dựa người vào ghế, chưa thắt dây an toàn ngay, “Giờ em cảm thấy yên tâm rồi chứ? Anh đang hoàn toàn tỉnh táo để nói yêu em, mà kể cả không tỉnh táo đi chăng nữa thì đáp án đó cũng không thay đổi chút nào…..”
Bình luận
“Nếu có chỗ nào bị bầm tím thì phải nói với anh nhé.” Edwin dựa người vào ghế, chưa thắt dây an toàn ngay, “Giờ em cảm thấy yên tâm rồi chứ? Anh đang hoàn toàn tỉnh táo để nói yêu em, mà kể cả không tỉnh táo đi chăng nữa thì đáp án đó cũng không thay đổi chút nào…..”
Bình luận
Chưa kịp để anh nói hết câu, Edward đã nhoài người sang để đặt lên mắt anh một chiếc hôn. Môi cậu còn thấm vị mằn mặn khó gọi tên, hơi thở ấm áp hoà vào nhau tạo thành một mùi hương quấn quýt. Edwin đỡ eo cậu để cậu không bị mỏi rồi đảo khách thành chủ, nhẹ nhàng quấn lấy môi lưỡi, kéo cậu vào một nụ hôn sâu.
Bình luận
Chưa kịp để anh nói hết câu, Edward đã nhoài người sang để đặt lên mắt anh một chiếc hôn. Môi cậu còn thấm vị mằn mặn khó gọi tên, hơi thở ấm áp hoà vào nhau tạo thành một mùi hương quấn quýt. Edwin đỡ eo cậu để cậu không bị mỏi rồi đảo khách thành chủ, nhẹ nhàng quấn lấy môi lưỡi, kéo cậu vào một nụ hôn sâu.
Bình luận
Đến khi bầu không khí vốn đã hơi nóng nực trong xe trở nên đặc quánh bởi tiếng thở gấp và càng ấm lên bởi những nguyên do không rõ, bọn họ mới dứt khoát tách ra. Edwin thắt dây an toàn, lại mở hé cửa sổ để gió trời tràn vào, làm lạnh bớt gò má nóng bừng. Đến khi những mạch máu trong người chảy đúng tốc độ vốn có, anh mới bắt đầu khởi động máy.
Bình luận
Đến khi bầu không khí vốn đã hơi nóng nực trong xe trở nên đặc quánh bởi tiếng thở gấp và càng ấm lên bởi những nguyên do không rõ, bọn họ mới dứt khoát tách ra. Edwin thắt dây an toàn, lại mở hé cửa sổ để gió trời tràn vào, làm lạnh bớt gò má nóng bừng. Đến khi những mạch máu trong người chảy đúng tốc độ vốn có, anh mới bắt đầu khởi động máy.
Bình luận
Chiếc xe thứ hai của anh vốn là để lái đi cắm trại nên không phù hợp để sử dụng hàng ngày. Do đó, không lâu sau khi hoàn toàn nhớ lại mọi chuyện, anh đã mua một chiếc khác, chính là chiếc xe bọn họ đang ngồi. Kiểu dáng trước kia đều rất vừa lòng bọn họ, nên chiếc xe này cũng mang dáng vẻ tương tự dù là đời mới hơn, và tất nhiên, trong ngăn nhỏ ở ghế phụ cũng được bỏ thêm loại sô cô la Edward yêu thích.
Bình luận
Chiếc xe thứ hai của anh vốn là để lái đi cắm trại nên không phù hợp để sử dụng hàng ngày. Do đó, không lâu sau khi hoàn toàn nhớ lại mọi chuyện, anh đã mua một chiếc khác, chính là chiếc xe bọn họ đang ngồi. Kiểu dáng trước kia đều rất vừa lòng bọn họ, nên chiếc xe này cũng mang dáng vẻ tương tự dù là đời mới hơn, và tất nhiên, trong ngăn nhỏ ở ghế phụ cũng được bỏ thêm loại sô cô la Edward yêu thích.
Bình luận
Dù được sắm về chủ yếu là để lái đi làm, tiện thể đưa đón Edward nhưng suốt một thời gian dài gần đây, chiếc xe gần như chỉ chạm mặt một mình Edwin. Công việc của Edward vốn bận rộn không nói, nhưng trong thời gian này công ty anh cũng đang phải chuẩn bị rất nhiều sự kiện lớn để quảng bá sản phẩm. Do đó, số lần anh buộc phải ở lại tăng ca nhiều hơn, bọn họ thường chỉ có thể dành chút thời gian cho nhau khi đã rất muộn hoặc nhân lúc sáng sớm. Chuyện làm tình bị quẳng sang một bên, phần tinh lực trong người chỉ còn đủ để trao cho nhau những cái ôm.
Bình luận
Dù được sắm về chủ yếu là để lái đi làm, tiện thể đưa đón Edward nhưng suốt một thời gian dài gần đây, chiếc xe gần như chỉ chạm mặt một mình Edwin. Công việc của Edward vốn bận rộn không nói, nhưng trong thời gian này công ty anh cũng đang phải chuẩn bị rất nhiều sự kiện lớn để quảng bá sản phẩm. Do đó, số lần anh buộc phải ở lại tăng ca nhiều hơn, bọn họ thường chỉ có thể dành chút thời gian cho nhau khi đã rất muộn hoặc nhân lúc sáng sớm. Chuyện làm tình bị quẳng sang một bên, phần tinh lực trong người chỉ còn đủ để trao cho nhau những cái ôm.
Bình luận
Việc “tháo xích” cho đống áp lực đè nén khiến Edwin không còn gặp phải tình trạng mất ngủ và lo âu, nhưng lại khiến anh dính người hơn gấp bội. Edward thỉnh thoảng sẽ nhớ về những khoảnh khắc bọn họ quấn quýt bên nhau, lúc ấy Edwin sẽ vùi mặt vào bụng cậu hít lấy hít để như Hippocrates hít cỏ mèo, rì rầm kể cho cậu nghe về việc phía đối tác khó chịu đến mức nào, hoặc đống kế hoạch khiến anh mệt mỏi ra sao. Khi cậu trêu chọc, anh chỉ cười:
Bình luận
Việc “tháo xích” cho đống áp lực đè nén khiến Edwin không còn gặp phải tình trạng mất ngủ và lo âu, nhưng lại khiến anh dính người hơn gấp bội. Edward thỉnh thoảng sẽ nhớ về những khoảnh khắc bọn họ quấn quýt bên nhau, lúc ấy Edwin sẽ vùi mặt vào bụng cậu hít lấy hít để như Hippocrates hít cỏ mèo, rì rầm kể cho cậu nghe về việc phía đối tác khó chịu đến mức nào, hoặc đống kế hoạch khiến anh mệt mỏi ra sao. Khi cậu trêu chọc, anh chỉ cười:
Bình luận
“Không có em chắc anh phải dùng mấy liều cocaine một ngày mất. Đều khiến anh thư giãn nhưng chỉ có em là loại ma túy hợp pháp thôi.”
Bình luận
“Không có em chắc anh phải dùng mấy liều cocaine một ngày mất. Đều khiến anh thư giãn nhưng chỉ có em là loại ma túy hợp pháp thôi.”
Bình luận
Edward xoa đầu anh, định nói rằng thật ra nếu cần thiết, còn có morphin cũng hợp pháp nhưng rồi lại im lặng. Cậu không muốn nghĩ đến ngày Edwin buộc phải sử dụng morphin để cầm cự.
Bình luận
Edward xoa đầu anh, định nói rằng thật ra nếu cần thiết, còn có morphin cũng hợp pháp nhưng rồi lại im lặng. Cậu không muốn nghĩ đến ngày Edwin buộc phải sử dụng morphin để cầm cự.
Bình luận
Cuộc sống bận rộn cứ thế kéo dài mãi đến mức Edward suýt quên mất thời gian. Sau đó Edwin cũng dần dần thư thái hơn, chỉ còn cậu vẫn bị công việc quấn lấy. Vào một đêm gần cuối tháng sáu, cậu trở về nhà sau vài ngày ngâm mình trong mùi thuốc khử trùng, formol và mùi quần áo bảo hộ, vừa thở dài vừa mở cửa.
Bình luận
Cuộc sống bận rộn cứ thế kéo dài mãi đến mức Edward suýt quên mất thời gian. Sau đó Edwin cũng dần dần thư thái hơn, chỉ còn cậu vẫn bị công việc quấn lấy. Vào một đêm gần cuối tháng sáu, cậu trở về nhà sau vài ngày ngâm mình trong mùi thuốc khử trùng, formol và mùi quần áo bảo hộ, vừa thở dài vừa mở cửa.
Bình luận
Phòng khách vẫn bật đèn, ánh sáng vàng ấm bao phủ lên mặt ghế sofa mềm mại, trên các đường vân gỗ và cả cây đàn vĩ cầm của Edwin. Âm thanh du dương dù thỉnh thoảng có hơi ngắt quãng cũng vẫn khiến lòng người yên bình lạ lùng. Trước mặt Edwin là mấy tờ giấy ghi kín mít những chữ cái gì mà cậu không rõ lắm, được chặn bởi cây bút máy mà cậu tặng cho anh nhân dịp sinh nhật.
Bình luận
Phòng khách vẫn bật đèn, ánh sáng vàng ấm bao phủ lên mặt ghế sofa mềm mại, trên các đường vân gỗ và cả cây đàn vĩ cầm của Edwin. Âm thanh du dương dù thỉnh thoảng có hơi ngắt quãng cũng vẫn khiến lòng người yên bình lạ lùng. Trước mặt Edwin là mấy tờ giấy ghi kín mít những chữ cái gì mà cậu không rõ lắm, được chặn bởi cây bút máy mà cậu tặng cho anh nhân dịp sinh nhật.
Bình luận
Thấy cậu ngoài cửa, Edwin buông đàn xuống, chỉnh cho ánh đèn sáng hơn một chút rồi nhanh chóng dọn những tờ giấy trên bàn lại. Anh cầm túi giúp Edward, bảo cậu:
Bình luận
Thấy cậu ngoài cửa, Edwin buông đàn xuống, chỉnh cho ánh đèn sáng hơn một chút rồi nhanh chóng dọn những tờ giấy trên bàn lại. Anh cầm túi giúp Edward, bảo cậu:
Bình luận
“Quần quật cả ngày chắc cũng rệu rã rồi phải không? Em đi tắm qua nước ấm cho đỡ mệt.” Anh nhìn đồng hồ, “Chưa khuya lắm đâu, không phải sợ.”
Bình luận
“Quần quật cả ngày chắc cũng rệu rã rồi phải không? Em đi tắm qua nước ấm cho đỡ mệt.” Anh nhìn đồng hồ, “Chưa khuya lắm đâu, không phải sợ.”
Bình luận
Edward gật gật đầu, nhẹ nhàng bước lên tầng trên mà bỏ qua cảm giác kỳ lạ mà trực giác cậu mách bảo ở Edwin ngay khi về đến nhà. Nhìn theo bóng dáng cậu, Edwin khẽ thở phào, may mắn anh kịp dọn dẹp đống giấy tờ để trên bàn, nếu không thì kế hoạch tiếp theo của anh không hỏng bét thì cũng thủng lỗ chỗ.
Bình luận
Edward gật gật đầu, nhẹ nhàng bước lên tầng trên mà bỏ qua cảm giác kỳ lạ mà trực giác cậu mách bảo ở Edwin ngay khi về đến nhà. Nhìn theo bóng dáng cậu, Edwin khẽ thở phào, may mắn anh kịp dọn dẹp đống giấy tờ để trên bàn, nếu không thì kế hoạch tiếp theo của anh không hỏng bét thì cũng thủng lỗ chỗ.
Bình luận
Tắm nước ấm quả là giúp thư giãn rất tốt, Edward vừa vươn vai để kéo căng những thớ cơ vừa cảm thán. Khi cậu bước xuống phòng khách, Edwin vẫn còn đang kéo đàn, thấy cậu lại gần, anh ngẩng đầu, dịu giọng:
Bình luận
Tắm nước ấm quả là giúp thư giãn rất tốt, Edward vừa vươn vai để kéo căng những thớ cơ vừa cảm thán. Khi cậu bước xuống phòng khách, Edwin vẫn còn đang kéo đàn, thấy cậu lại gần, anh ngẩng đầu, dịu giọng:
Bình luận
“Em vào phòng đọc sách lấy giúp anh tập nhạc nhé? Tập có bìa màu xanh ở trên cái giá trong cùng ấy.”
Bình luận
“Em vào phòng đọc sách lấy giúp anh tập nhạc nhé? Tập có bìa màu xanh ở trên cái giá trong cùng ấy.”
Bình luận
“Được rồi, để em đi.”
Bình luận
“Được rồi, để em đi.”
Bình luận
Phòng đọc sách tắt đèn tối om, cậu đưa tay bật công tắc trước khi đẩy cánh cửa mở hé, nhưng chưa kịp bước hẳn vào, cậu đã bị chùm pháo hoa giấy che mất tầm mắt. Những mảnh vụn rực rỡ sắc màu đọng trên vai áo và cả tóc cậu như thể tuyết rơi, mà cũng giống như hoa nở, giống như muốn có bao nhiêu màu sắc thì có bấy nhiêu. Edward cúi xuống gạt bớt chúng đi, khi ngẩng lên nhìn căn phòng, cậu bỗng dưng ngẩn người.
Bình luận
Phòng đọc sách tắt đèn tối om, cậu đưa tay bật công tắc trước khi đẩy cánh cửa mở hé, nhưng chưa kịp bước hẳn vào, cậu đã bị chùm pháo hoa giấy che mất tầm mắt. Những mảnh vụn rực rỡ sắc màu đọng trên vai áo và cả tóc cậu như thể tuyết rơi, mà cũng giống như hoa nở, giống như muốn có bao nhiêu màu sắc thì có bấy nhiêu. Edward cúi xuống gạt bớt chúng đi, khi ngẩng lên nhìn căn phòng, cậu bỗng dưng ngẩn người.
Bình luận
Cây đàn dương cầm kiểu đứng hơi cũ kỹ đã biến đâu mất, ngay giữa căn phòng là một cây đại dương cầm với nước gỗ còn mới nguyên không chút tì vết. Điều khiến cậu kinh ngạc hơn là bên trên nắp đàn được xếp một dãy những con búp bê nhỏ xinh xắn và tinh xảo bằng vải, gỗ, thậm chí là sứ trắng. Ngay cả trang phục trên người chúng cũng được may từ chất vải tốt, tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ.
Bình luận
Cây đàn dương cầm kiểu đứng hơi cũ kỹ đã biến đâu mất, ngay giữa căn phòng là một cây đại dương cầm với nước gỗ còn mới nguyên không chút tì vết. Điều khiến cậu kinh ngạc hơn là bên trên nắp đàn được xếp một dãy những con búp bê nhỏ xinh xắn và tinh xảo bằng vải, gỗ, thậm chí là sứ trắng. Ngay cả trang phục trên người chúng cũng được may từ chất vải tốt, tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ.
Bình luận
Trên nắp đàn, cái tên “Steinway & Sons” cùng với thương hiệu được khảm vàng ngay ngắn và nắn nót trên đường vân gỗ tối màu. Ngón tay Edward vẫn đặt trên tay nắm cửa, trong thoáng chốc, cậu chợt không biết nên điều khiển chúng như thế nào.
Bình luận
Trên nắp đàn, cái tên “Steinway & Sons” cùng với thương hiệu được khảm vàng ngay ngắn và nắn nót trên đường vân gỗ tối màu. Ngón tay Edward vẫn đặt trên tay nắm cửa, trong thoáng chốc, cậu chợt không biết nên điều khiển chúng như thế nào.
Bình luận
Tiếng Edwin vang lên đằng sau khiến cậu giật mình:
Bình luận
Tiếng Edwin vang lên đằng sau khiến cậu giật mình:
Bình luận
“Đứng đó lâu hơn một lúc nữa thôi là em có thể nhập hội với bọn trẻ trên mặt đàn rồi đấy, búp bê nhỏ.”
Bình luận
“Đứng đó lâu hơn một lúc nữa thôi là em có thể nhập hội với bọn trẻ trên mặt đàn rồi đấy, búp bê nhỏ.”
Bình luận
Edward thả tay khỏi tay nắm cửa, vội quay người lại theo bản năng. Đập vào mắt cậu là Edwin một tay cầm cây đàn, tay còn lại đang đỡ chiếc bánh kem nhỏ nhắn. Anh tựa người vào khung cửa, cười cười nhìn khuôn mặt bối rối của cậu:
Bình luận
Edward thả tay khỏi tay nắm cửa, vội quay người lại theo bản năng. Đập vào mắt cậu là Edwin một tay cầm cây đàn, tay còn lại đang đỡ chiếc bánh kem nhỏ nhắn. Anh tựa người vào khung cửa, cười cười nhìn khuôn mặt bối rối của cậu:
Bình luận
“Nên nói sao nhỉ, chúc mừng sinh nhật em. Vậy là búp bê nhỏ tròn hai mươi ba tuổi rồi.”
Bình luận
“Nên nói sao nhỉ, chúc mừng sinh nhật em. Vậy là búp bê nhỏ tròn hai mươi ba tuổi rồi.”
Bình luận
Anh chăm chú nhìn Edward, cậu vẫn còn chưa hết ngơ ngác, vậy là khoé môi anh càng cong mạnh hơn:
Bình luận
Anh chăm chú nhìn Edward, cậu vẫn còn chưa hết ngơ ngác, vậy là khoé môi anh càng cong mạnh hơn:
Bình luận
“Thế nào? Em cũng quên sinh nhật mình à?”
Bình luận
“Thế nào? Em cũng quên sinh nhật mình à?”
Bình luận
“Dạo này bận quá, em không nhớ nữa.” Edward cầm lấy chiếc bánh trong tay anh, tỉ mỉ ngắm nhìn trước khi đặt xuống một chiếc bàn nhỏ bên cạnh. Biết cậu không ăn được quá nhiều nên anh đã điều chỉnh kích cỡ cho gọn lại hết mức, kem tươi phết lên bánh được trát đều không chút tì vết, có nói là dùng bay để trát cũng không vô lý. Edward hơi cúi người xuống ngửi mùi kem, nhận ra kem trát lên bánh không phải là loại kem tươi thực vật, mà là kem tách từ sữa bò nguyên chất.
Bình luận
“Dạo này bận quá, em không nhớ nữa.” Edward cầm lấy chiếc bánh trong tay anh, tỉ mỉ ngắm nhìn trước khi đặt xuống một chiếc bàn nhỏ bên cạnh. Biết cậu không ăn được quá nhiều nên anh đã điều chỉnh kích cỡ cho gọn lại hết mức, kem tươi phết lên bánh được trát đều không chút tì vết, có nói là dùng bay để trát cũng không vô lý. Edward hơi cúi người xuống ngửi mùi kem, nhận ra kem trát lên bánh không phải là loại kem tươi thực vật, mà là kem tách từ sữa bò nguyên chất.
Bình luận
Lớp kem tươi vì vậy mà chỉ có mùi sữa thơm béo ngậy chứ không mang theo mùi đường vốn có trong các loại kem khác. Phần đường đáng lẽ nên thêm vào khi đánh bông kem có lẽ đã nằm ở phần mứt quả và sốt sô cô la chiếm đa số diện tích bánh, thậm chí Edwin còn tận dụng phần sô cô la để viết lời chúc, chữ “Chúc mừng sinh nhật” được anh viết nắn nót từng nét, ngay cả khi dùng túi bắt kem, chữ viết tay của anh vẫn cứ đẹp đẽ và bay bổng một cách ngay ngắn.
Bình luận
Lớp kem tươi vì vậy mà chỉ có mùi sữa thơm béo ngậy chứ không mang theo mùi đường vốn có trong các loại kem khác. Phần đường đáng lẽ nên thêm vào khi đánh bông kem có lẽ đã nằm ở phần mứt quả và sốt sô cô la chiếm đa số diện tích bánh, thậm chí Edwin còn tận dụng phần sô cô la để viết lời chúc, chữ “Chúc mừng sinh nhật” được anh viết nắn nót từng nét, ngay cả khi dùng túi bắt kem, chữ viết tay của anh vẫn cứ đẹp đẽ và bay bổng một cách ngay ngắn.
Bình luận
“Anh cũng liều lĩnh quá Edwin à, loại kem này dễ chảy lắm, để tủ lạnh thì còn được chứ đem ra ngoài một chút là bắt đầu không đứng kem được nữa rồi.” Edward ngẩng đầu nhìn anh.
Bình luận
“Anh cũng liều lĩnh quá Edwin à, loại kem này dễ chảy lắm, để tủ lạnh thì còn được chứ đem ra ngoài một chút là bắt đầu không đứng kem được nữa rồi.” Edward ngẩng đầu nhìn anh.
Bình luận
“Không giữ được kiểu dáng thì làm lại cái mới cũng được mà, em ăn bánh mới, cái bị hỏng thì anh ăn có sao đâu, làm đúng loại kem em thích là được rồi.” Edwin nhún vai, lấy nến đưa cho cậu: “Được rồi, bây giờ có phải chúng ta nên bắt đầu thổi nến không?”
Bình luận
“Không giữ được kiểu dáng thì làm lại cái mới cũng được mà, em ăn bánh mới, cái bị hỏng thì anh ăn có sao đâu, làm đúng loại kem em thích là được rồi.” Edwin nhún vai, lấy nến đưa cho cậu: “Được rồi, bây giờ có phải chúng ta nên bắt đầu thổi nến không?”
Bình luận
Anh giúp Edward cắm ngọn nến vào một chỗ thích hợp rồi thắp lửa, còn tiện tay tắt đèn để tạo bầu không khí. Không biết có bao nhiêu “bầu không khí” được tạo ra nhưng quả thật nụ cười của Edward tươi hơn nhiều, roi rói và hồn nhiên như một đứa trẻ. Anh nhìn ánh mắt trong trẻo của cậu, giọng nói trở nên mềm mại và dịu dàng hết cỡ:
Bình luận
Anh giúp Edward cắm ngọn nến vào một chỗ thích hợp rồi thắp lửa, còn tiện tay tắt đèn để tạo bầu không khí. Không biết có bao nhiêu “bầu không khí” được tạo ra nhưng quả thật nụ cười của Edward tươi hơn nhiều, roi rói và hồn nhiên như một đứa trẻ. Anh nhìn ánh mắt trong trẻo của cậu, giọng nói trở nên mềm mại và dịu dàng hết cỡ:
Bình luận
“Đáng lẽ ra phải hát nhưng cổ họng anh hôm nay hơi khàn rồi. Anh kéo đàn nhé?”
Bình luận
“Đáng lẽ ra phải hát nhưng cổ họng anh hôm nay hơi khàn rồi. Anh kéo đàn nhé?”
Bình luận
“Chỉ cần có anh là được rồi mà, cầu kỳ quá để làm gì đâu.” Edward kéo ghế để anh ngồi xuống.
Bình luận
“Chỉ cần có anh là được rồi mà, cầu kỳ quá để làm gì đâu.” Edward kéo ghế để anh ngồi xuống.
Bình luận
Edwin đặt cây đàn lên vai, điều chỉnh một chút rồi bắt đầu kéo cây vĩ. Giai điệu quen thuộc nhà nhà đều hay người người đều biết vang lên du dương và trong trẻo, tựa như tiếng hát hào hứng của đám trẻ con còn đang độ tuổi mong ngóng sinh nhật. Edward hơi ngẩn người, cậu vô thức nhớ lại những kỷ niệm đã xa lắm.
Bình luận
Edwin đặt cây đàn lên vai, điều chỉnh một chút rồi bắt đầu kéo cây vĩ. Giai điệu quen thuộc nhà nhà đều hay người người đều biết vang lên du dương và trong trẻo, tựa như tiếng hát hào hứng của đám trẻ con còn đang độ tuổi mong ngóng sinh nhật. Edward hơi ngẩn người, cậu vô thức nhớ lại những kỷ niệm đã xa lắm.
Bình luận
Khoảnh khắc hoài niệm cũng chấm dứt khi tiếng đàn im bặt. Trong sự giục giã của Edwin, cậu cúi xuống thổi nhẹ cho ngọn nến tắt đi, căn phòng chỉ chìm vào bóng tối vài giây vì Edwin đã nhanh chóng bật lại đèn, ánh sáng trắng khiến mắt cậu hơi hấp háy một lúc để có thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Chờ đến khi mắt Edward không còn nheo lại, Edwin mới gọi cậu:
Bình luận
Khoảnh khắc hoài niệm cũng chấm dứt khi tiếng đàn im bặt. Trong sự giục giã của Edwin, cậu cúi xuống thổi nhẹ cho ngọn nến tắt đi, căn phòng chỉ chìm vào bóng tối vài giây vì Edwin đã nhanh chóng bật lại đèn, ánh sáng trắng khiến mắt cậu hơi hấp háy một lúc để có thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Chờ đến khi mắt Edward không còn nheo lại, Edwin mới gọi cậu:
Bình luận
“Hôm nay sinh nhật em mà, phá lệ ăn một miếng bánh cũng không sao cả đâu.”
Bình luận
“Hôm nay sinh nhật em mà, phá lệ ăn một miếng bánh cũng không sao cả đâu.”
Bình luận
Edward nghe được ý nài nỉ trong lời nói của anh, khẽ nở một nụ cười bất lực:
Bình luận
Edward nghe được ý nài nỉ trong lời nói của anh, khẽ nở một nụ cười bất lực:
Bình luận
“Vậy ăn một miếng thật nhỏ thôi đấy. Phần còn lại em để ăn sáng.”
Bình luận
“Vậy ăn một miếng thật nhỏ thôi đấy. Phần còn lại em để ăn sáng.”
Bình luận
Cậu cầm con dao nhựa, xắn đúng một góc bánh bé xíu chỉ đủ để thưởng thức cho biết. Nhìn miếng bánh vừa nhỏ vừa mỏng manh, Edwin dở khóc dở cười, nhưng không ép cậu ăn thêm. Anh kéo ghế gần Edward hơn một chút, chỉ vào đống hộp giấy trong góc phòng:
Bình luận
Cậu cầm con dao nhựa, xắn đúng một góc bánh bé xíu chỉ đủ để thưởng thức cho biết. Nhìn miếng bánh vừa nhỏ vừa mỏng manh, Edwin dở khóc dở cười, nhưng không ép cậu ăn thêm. Anh kéo ghế gần Edward hơn một chút, chỉ vào đống hộp giấy trong góc phòng:
Bình luận
“Phải rồi, bạn em có gửi quà đến nhà đấy, cũng may đều gửi đến vào buổi tối nên ký nhận cũng dễ dàng. Bọn họ không thông báo gì cho em à?”
Bình luận
“Phải rồi, bạn em có gửi quà đến nhà đấy, cũng may đều gửi đến vào buổi tối nên ký nhận cũng dễ dàng. Bọn họ không thông báo gì cho em à?”
Bình luận
Edward đang nhâm nhi miếng bánh trong tay nên chưa kịp phản ứng:
Bình luận
Edward đang nhâm nhi miếng bánh trong tay nên chưa kịp phản ứng:
Bình luận
“Hả? À có chứ, nhưng mà lúc đó bận quá nên em quên mất. Anh có mở xem giúp em là quà gì không, cũng chỉ có hai ba món thôi mà.” Cậu nuốt hết miếng bánh, gật gật đầu nhìn anh, “Bánh ngon lắm.”
Bình luận
“Hả? À có chứ, nhưng mà lúc đó bận quá nên em quên mất. Anh có mở xem giúp em là quà gì không, cũng chỉ có hai ba món thôi mà.” Cậu nuốt hết miếng bánh, gật gật đầu nhìn anh, “Bánh ngon lắm.”
Bình luận
“Cảm ơn em.” Edwin cúi xuống hôn trán cậu rồi bưng mấy thùng hàng tới, “Anh chưa đụng vào đâu, để em tự mở mới có ý nghĩa.”
Bình luận
“Cảm ơn em.” Edwin cúi xuống hôn trán cậu rồi bưng mấy thùng hàng tới, “Anh chưa đụng vào đâu, để em tự mở mới có ý nghĩa.”
Bình luận
Edward vừa tìm con dao rọc giấy, cẩn thận rạch băng dính bên ngoài vừa đáp lại:
Bình luận
Edward vừa tìm con dao rọc giấy, cẩn thận rạch băng dính bên ngoài vừa đáp lại:
Bình luận
“Anh mở với em mở cũng đều như nhau cả thôi mà. Ồ, Anne và Riley tặng sách này.” Cậu giơ cho Edwin xem bộ sách được đóng gói kỹ lưỡng, bìa sách là kiểu bìa cứng, nhìn từ bên ngoài cũng thấy sách được in cực kỳ tỉ mỉ, tuyệt đối không phải loại giấy in chất lượng kém, “Bộ sách này quý lắm đấy, em muốn gom cho đủ mà đắt quá nên định mua sách cũ, không ngờ lại được tặng luôn bản chính hãng.”
Bình luận
“Anh mở với em mở cũng đều như nhau cả thôi mà. Ồ, Anne và Riley tặng sách này.” Cậu giơ cho Edwin xem bộ sách được đóng gói kỹ lưỡng, bìa sách là kiểu bìa cứng, nhìn từ bên ngoài cũng thấy sách được in cực kỳ tỉ mỉ, tuyệt đối không phải loại giấy in chất lượng kém, “Bộ sách này quý lắm đấy, em muốn gom cho đủ mà đắt quá nên định mua sách cũ, không ngờ lại được tặng luôn bản chính hãng.”
Bình luận
Cậu lấy hẳn những cuốn sách ra ngoài, cẩn thận kiểm tra rồi vui mừng thốt lên:
Bình luận
Cậu lấy hẳn những cuốn sách ra ngoài, cẩn thận kiểm tra rồi vui mừng thốt lên:
Bình luận
“À không, còn là bản giới hạn nữa.”
Bình luận
“À không, còn là bản giới hạn nữa.”
Bình luận
Edward để bộ sách và giấy gói sang một bên, nhận ra trong đó còn có cả một túi hạt giống to, kèm thêm một bức thư lòng vòng vô cùng của Anne nhưng tóm tắt lại chỉ có đúng một ý tứ: Trồng hoa có thể giảm các triệu chứng căng thẳng tiền hôn nhân. Cậu dở khóc dở cười cất gọn lại rồi xem những món quà khác.
Bình luận
Edward để bộ sách và giấy gói sang một bên, nhận ra trong đó còn có cả một túi hạt giống to, kèm thêm một bức thư lòng vòng vô cùng của Anne nhưng tóm tắt lại chỉ có đúng một ý tứ: Trồng hoa có thể giảm các triệu chứng căng thẳng tiền hôn nhân. Cậu dở khóc dở cười cất gọn lại rồi xem những món quà khác.
Bình luận
Bạn bè của Edward ít hơn Edwin rất nhiều nên quà sinh nhật của cậu cũng giản dị hơn, đa phần là các món quen thuộc như kem dưỡng mắt, sách vở, trà và hai món quà lạc quẻ thuốc mọc tóc và chặn giấy hình quả tim.
Bình luận
Bạn bè của Edward ít hơn Edwin rất nhiều nên quà sinh nhật của cậu cũng giản dị hơn, đa phần là các món quen thuộc như kem dưỡng mắt, sách vở, trà và hai món quà lạc quẻ thuốc mọc tóc và chặn giấy hình quả tim.
Bình luận
Chiếc chặn giấy đó được làm từ gốm với kích cỡ 1:1, tay nghề của người làm có vẻ rất tốt, các mạch máu nhỏ, buồng tim đều được nặn và sơn màu tỉ mỉ, ngay cả người có chuyên môn cũng có thể tưởng rằng đây thực sự là một quả tim. Edward nhớ đến người gửi món quà này, đó là vị giáo sư từng dạy cậu ở đại học, bây giờ có lẽ đang đi nghỉ ở quê nhà Việt Nam, giáo sư không biết làm gốm, vậy chắc chắn là đặt hàng các nghệ nhân nổi tiếng. Tưởng tượng ra vẻ mặt phức tạp của bọn họ khi nhận được yêu cầu này, Edward thấy khoé miệng mình giật liên hồi.
Bình luận
Chiếc chặn giấy đó được làm từ gốm với kích cỡ 1:1, tay nghề của người làm có vẻ rất tốt, các mạch máu nhỏ, buồng tim đều được nặn và sơn màu tỉ mỉ, ngay cả người có chuyên môn cũng có thể tưởng rằng đây thực sự là một quả tim. Edward nhớ đến người gửi món quà này, đó là vị giáo sư từng dạy cậu ở đại học, bây giờ có lẽ đang đi nghỉ ở quê nhà Việt Nam, giáo sư không biết làm gốm, vậy chắc chắn là đặt hàng các nghệ nhân nổi tiếng. Tưởng tượng ra vẻ mặt phức tạp của bọn họ khi nhận được yêu cầu này, Edward thấy khoé miệng mình giật liên hồi.
Bình luận
Dù có hơi dở cười dở khóc nhưng cậu vẫn cẩn thận cất gọn những món quà lại, để khi nào rảnh rỗi lấy ra sắp xếp về đúng chỗ. Dọn dẹp xong, tầm mắt cậu dừng lại ở món quà lớn nhất - cây đại dương cầm Steinway & Sons mà Edwin mua cho cậu.
Bình luận
Dù có hơi dở cười dở khóc nhưng cậu vẫn cẩn thận cất gọn những món quà lại, để khi nào rảnh rỗi lấy ra sắp xếp về đúng chỗ. Dọn dẹp xong, tầm mắt cậu dừng lại ở món quà lớn nhất - cây đại dương cầm Steinway & Sons mà Edwin mua cho cậu.
Bình luận
Edwin cũng nhận ra điều đó, anh nở một nụ cười mềm mại:
Bình luận
Edwin cũng nhận ra điều đó, anh nở một nụ cười mềm mại:
Bình luận
“Thế nào, em thích nó chứ?”
Bình luận
“Thế nào, em thích nó chứ?”
Bình luận
“Thật sự đẹp quá.” Edward chạm nhẹ ngón tay lên phím đàn, không kìm được mà lướt nhẹ tạo thành những âm thanh du dương, “Chỗ nào cũng hoàn hảo hết, anh tốn bao nhiêu thời gian để đặt mua được vậy?”
Bình luận
“Thật sự đẹp quá.” Edward chạm nhẹ ngón tay lên phím đàn, không kìm được mà lướt nhẹ tạo thành những âm thanh du dương, “Chỗ nào cũng hoàn hảo hết, anh tốn bao nhiêu thời gian để đặt mua được vậy?”
Bình luận
“Không nhiều đâu, chút chuyện nhỏ thôi ấy mà.” Nói vậy nhưng Edwin cũng không thể giấu được nụ cười khoái chí, anh bước đến gần cây đàn, rủ cậu, “Hay là em thử đàn một bài đi?”
Bình luận
“Không nhiều đâu, chút chuyện nhỏ thôi ấy mà.” Nói vậy nhưng Edwin cũng không thể giấu được nụ cười khoái chí, anh bước đến gần cây đàn, rủ cậu, “Hay là em thử đàn một bài đi?”
Bình luận
“Được đấy.” Edward kéo ghế ngồi, “Hay là anh đàn chung với em, để em lấy bản nhạc song tấu nhé.”
Bình luận
“Được đấy.” Edward kéo ghế ngồi, “Hay là anh đàn chung với em, để em lấy bản nhạc song tấu nhé.”
Bình luận
Cậu toan đứng dậy tìm bản nhạc thì Edwin ngăn lại:
Bình luận
Cậu toan đứng dậy tìm bản nhạc thì Edwin ngăn lại:
Bình luận
“Không cần đâu, đàn của em mà. Em cứ đàn thoải mái đi chứ đàn cùng thì anh sợ không đuổi kịp em, em giỏi vậy cơ mà.”
Bình luận
“Không cần đâu, đàn của em mà. Em cứ đàn thoải mái đi chứ đàn cùng thì anh sợ không đuổi kịp em, em giỏi vậy cơ mà.”
Bình luận
Nghe anh nói vậy, cậu cũng không ép nữa mà ngồi lại về ghế da, âm thanh du dương vang lên cùng tiếng đáp lời khe khẽ:
Bình luận
Nghe anh nói vậy, cậu cũng không ép nữa mà ngồi lại về ghế da, âm thanh du dương vang lên cùng tiếng đáp lời khe khẽ:
Bình luận
“Em có thể chờ anh mà.”
Bình luận
“Em có thể chờ anh mà.”
Bình luận
Edwin đứng hình trong một thoáng chốc rồi mới lấy lại được thần hồn, tất tả tìm kiếm thứ gì đó trong tập tài liệu, sau đó lại cúi xuống mò mẫm ngăn kéo, dường như thứ anh muốn tìm được cất cực kỳ cẩn thận. Mãi đến khi tiếng đàn của Edward chấm dứt và lời khen của cậu vang lên, anh mới dọn dẹp xong và lại gần bên cậu.
Bình luận
Edwin đứng hình trong một thoáng chốc rồi mới lấy lại được thần hồn, tất tả tìm kiếm thứ gì đó trong tập tài liệu, sau đó lại cúi xuống mò mẫm ngăn kéo, dường như thứ anh muốn tìm được cất cực kỳ cẩn thận. Mãi đến khi tiếng đàn của Edward chấm dứt và lời khen của cậu vang lên, anh mới dọn dẹp xong và lại gần bên cậu.
Bình luận
Edward vẫn đang nhìn xuống những phím đàn, trên mặt là nụ cười thoả mãn:
Bình luận
Edward vẫn đang nhìn xuống những phím đàn, trên mặt là nụ cười thoả mãn:
Bình luận
“Thật sự rất tuyệt vời, em cũng không biết nên miêu tả thế nào nữa.” Cậu ngẩng đầu nhìn Edwin, “Làm sao mà anh kịp đặt mua nó vậy?”
Bình luận
“Thật sự rất tuyệt vời, em cũng không biết nên miêu tả thế nào nữa.” Cậu ngẩng đầu nhìn Edwin, “Làm sao mà anh kịp đặt mua nó vậy?”
Bình luận
Cậu không nghĩ một cây đàn hoàn hảo nhường này có thể đặt mua trong một tuần đổ lại, rốt cuộc thì Edwin đã có ý chuẩn bị nó từ lúc nào? Trong đầu cậu chợt có một suy đoán vụt qua, nhưng cậu lại không thể khẳng định.
Bình luận
Cậu không nghĩ một cây đàn hoàn hảo nhường này có thể đặt mua trong một tuần đổ lại, rốt cuộc thì Edwin đã có ý chuẩn bị nó từ lúc nào? Trong đầu cậu chợt có một suy đoán vụt qua, nhưng cậu lại không thể khẳng định.
Bình luận
Trái tim trong lồng ngực cậu đập bình bịch như muốn xô ra khỏi lồng ngực, tiếng co bóp vang lên bên tai rõ mồn một. Như chứng thực suy đoán của cậu, Edwin ngồi xuống bên cạnh, mỉm cười:
Bình luận
Trái tim trong lồng ngực cậu đập bình bịch như muốn xô ra khỏi lồng ngực, tiếng co bóp vang lên bên tai rõ mồn một. Như chứng thực suy đoán của cậu, Edwin ngồi xuống bên cạnh, mỉm cười:
Bình luận
“Ban đầu nó vốn là quà để cầu hôn em, nhưng sau đó anh nghĩ lại rồi.” Ngón tay anh đặt xuống phím đàn, tạo ra vài đoạn âm thanh ngẫu hứng, sau đó chạm vào tay cậu, “Đàn là niềm yêu thích của em, búp bê là thú vui của em, tặng cho em làm quà sinh nhật có ý nghĩa hơn nhiều, như vậy có nghĩa là cả đời này em sẽ được sống tự do tự tại, sống như những gì em muốn. So với việc có được em, anh càng mong điều đó hơn.”
Bình luận
“Ban đầu nó vốn là quà để cầu hôn em, nhưng sau đó anh nghĩ lại rồi.” Ngón tay anh đặt xuống phím đàn, tạo ra vài đoạn âm thanh ngẫu hứng, sau đó chạm vào tay cậu, “Đàn là niềm yêu thích của em, búp bê là thú vui của em, tặng cho em làm quà sinh nhật có ý nghĩa hơn nhiều, như vậy có nghĩa là cả đời này em sẽ được sống tự do tự tại, sống như những gì em muốn. So với việc có được em, anh càng mong điều đó hơn.”
Bình luận
Edward nhìn anh, cậu thấy nội tạng của mình như thể đang mở sàn nhảy, nhưng thứ đáng lẽ cần nhảy là lưỡi của cậu thì cứng đờ.
Bình luận
Edward nhìn anh, cậu thấy nội tạng của mình như thể đang mở sàn nhảy, nhưng thứ đáng lẽ cần nhảy là lưỡi của cậu thì cứng đờ.
Bình luận
Lời thủ thỉ của Edwin vẫn không dừng lại, anh cầm tập giấy đặt trước mặt cậu, lúc bấy giờ Edward mới để ý rằng đó là biên bản chuyển nhượng tài sản:
Bình luận
Lời thủ thỉ của Edwin vẫn không dừng lại, anh cầm tập giấy đặt trước mặt cậu, lúc bấy giờ Edward mới để ý rằng đó là biên bản chuyển nhượng tài sản:
Bình luận
“Thực ra hơn một tháng này anh không hẳn là bận chuyện công ty, một phần thôi, phần còn lại là bận đi gom góp chỗ tài sản này.”
Bình luận
“Thực ra hơn một tháng này anh không hẳn là bận chuyện công ty, một phần thôi, phần còn lại là bận đi gom góp chỗ tài sản này.”
Bình luận
Anh đặt tay lên cây bút máy Edward tặng, ánh mắt chưa từng rời khỏi người trước mắt:
Bình luận
Anh đặt tay lên cây bút máy Edward tặng, ánh mắt chưa từng rời khỏi người trước mắt:
Bình luận
“Em biết là bọn mình cách tuổi nhau khá nhiều mà, lời hứa đầu bạc răng long người khác nói rất dễ dàng, anh lại không thể làm được điều tương tự. Rất có thể một ngày nào đó anh sẽ chết và buộc phải bỏ mặc em. Chỗ tài sản này là để đảm bảo dù chuyện đó xảy ra, em vẫn có thể sống thoải mái và hạnh phúc nhất.”
Bình luận
“Em biết là bọn mình cách tuổi nhau khá nhiều mà, lời hứa đầu bạc răng long người khác nói rất dễ dàng, anh lại không thể làm được điều tương tự. Rất có thể một ngày nào đó anh sẽ chết và buộc phải bỏ mặc em. Chỗ tài sản này là để đảm bảo dù chuyện đó xảy ra, em vẫn có thể sống thoải mái và hạnh phúc nhất.”
Bình luận
Edwin lùi lại phía sau, quỳ một gối xuống đất. Giống như đặt một dấu lặng tròn tư xuống bản nhạc của vận mệnh, thời gian xung quanh bọn họ như thể ngừng lại, ngay cả tiếng gió cũng không còn. Chỉ còn tiếng gọi êm ái và thiết tha của anh:
Bình luận
Edwin lùi lại phía sau, quỳ một gối xuống đất. Giống như đặt một dấu lặng tròn tư xuống bản nhạc của vận mệnh, thời gian xung quanh bọn họ như thể ngừng lại, ngay cả tiếng gió cũng không còn. Chỉ còn tiếng gọi êm ái và thiết tha của anh:
Bình luận
“Anh không thể hứa sẽ nắm tay và ở bên em đến khi lìa đời, anh không thể hứa điều mà anh không kiểm soát được, ngay cả chỗ tài sản kia cũng chỉ là một sự đảm bảo không chắc chắn, nhưng hiện giờ, đó là tất cả những gì anh có thể hứa với em, xin hãy thứ lỗi cho anh, nhé?”
Bình luận
“Anh không thể hứa sẽ nắm tay và ở bên em đến khi lìa đời, anh không thể hứa điều mà anh không kiểm soát được, ngay cả chỗ tài sản kia cũng chỉ là một sự đảm bảo không chắc chắn, nhưng hiện giờ, đó là tất cả những gì anh có thể hứa với em, xin hãy thứ lỗi cho anh, nhé?”
Bình luận
“Ngày rộng tháng dài, biết đâu anh có thể làm được nhiều hơn nữa, có thể vun đắp với em một cuộc sống đầy đủ hạnh phúc, có thể sống thật lâu, anh cũng muốn hi vọng như vậy, nhưng quả thực hứa với em điều đó là dối trá. Tuy nhiên, anh hứa với em bằng tất cả những gì anh đang có, rằng cho tới khi lìa đời, hoặc khi em chọn chấm dứt mối tình này, anh sẽ luôn yêu em, tôn trọng em, chung thủy với em. Đừng áy náy hay mặc cảm gì cả, anh cũng đang vì chính mình, em từng bảo anh rồi mà nhỉ?”
Bình luận
“Ngày rộng tháng dài, biết đâu anh có thể làm được nhiều hơn nữa, có thể vun đắp với em một cuộc sống đầy đủ hạnh phúc, có thể sống thật lâu, anh cũng muốn hi vọng như vậy, nhưng quả thực hứa với em điều đó là dối trá. Tuy nhiên, anh hứa với em bằng tất cả những gì anh đang có, rằng cho tới khi lìa đời, hoặc khi em chọn chấm dứt mối tình này, anh sẽ luôn yêu em, tôn trọng em, chung thủy với em. Đừng áy náy hay mặc cảm gì cả, anh cũng đang vì chính mình, em từng bảo anh rồi mà nhỉ?”
Bình luận
Anh mở chiếc hộp bằng gỗ nhỏ bên trong lót đầy bông mềm, bao lấy một chiếc nhẫn bạc được làm thật mỏng, ngay cả viên kim cương trang trí cũng được khắc sao cho không cộm lên. Chiếc nhẫn được tạo ra để người đeo có thể dễ dàng quen với sự tồn tại của nó, để nó trở thành một phần của mình:
Bình luận
Anh mở chiếc hộp bằng gỗ nhỏ bên trong lót đầy bông mềm, bao lấy một chiếc nhẫn bạc được làm thật mỏng, ngay cả viên kim cương trang trí cũng được khắc sao cho không cộm lên. Chiếc nhẫn được tạo ra để người đeo có thể dễ dàng quen với sự tồn tại của nó, để nó trở thành một phần của mình:
Bình luận
“Bây giờ thì búp bê nhỏ à, anh muốn chúng ta cùng nhau tạo thành một gia đình, muốn sáng nào thức dậy cũng có thể thấy em bên gối, muốn chặng đường nào cũng được đi cùng em.”
Bình luận
“Bây giờ thì búp bê nhỏ à, anh muốn chúng ta cùng nhau tạo thành một gia đình, muốn sáng nào thức dậy cũng có thể thấy em bên gối, muốn chặng đường nào cũng được đi cùng em.”
Bình luận
“Trái tim mà hôm đó anh thả trên ứng dụng LoveLove chỉ là ảo, nhưng quả tim em đang cầm trên tay là thật đấy, không hề có dù chỉ một chút giả dối. Vậy búp bê nhỏ, em có đồng ý giữ lấy nó không?”
Bình luận
“Trái tim mà hôm đó anh thả trên ứng dụng LoveLove chỉ là ảo, nhưng quả tim em đang cầm trên tay là thật đấy, không hề có dù chỉ một chút giả dối. Vậy búp bê nhỏ, em có đồng ý giữ lấy nó không?”
Bình luận
Hơi thở của Edward dịu lại, thời gian dường như lại tiếp tục trôi, câu hỏi của Edwin chảy vào lòng cậu tha thiết đến mức cậu không nỡ chối từ, mà cũng vốn không định chối từ.
Bình luận
Hơi thở của Edward dịu lại, thời gian dường như lại tiếp tục trôi, câu hỏi của Edwin chảy vào lòng cậu tha thiết đến mức cậu không nỡ chối từ, mà cũng vốn không định chối từ.
Bình luận
Bởi thật ra, không chỉ có mỗi trái tim của Edwin được gửi đi.
Bình luận
Bởi thật ra, không chỉ có mỗi trái tim của Edwin được gửi đi.
Bình luận
Cậu nắm lấy bàn tay anh, mỉm cười đưa ra đáp án mà anh yêu cầu:
Bình luận
Cậu nắm lấy bàn tay anh, mỉm cười đưa ra đáp án mà anh yêu cầu:
Bình luận
“Em rất vinh hạnh, cưng à.”
Bình luận
“Em rất vinh hạnh, cưng à.”
Bình luận
Rõ ràng không ai đàn, nhưng vẫn có tiếng tình ca như gió thổi. Không có ai đốt lửa, nhưng ánh mắt nhìn nhau vẫn ấm áp không nói nên lời.
Bình luận
Rõ ràng không ai đàn, nhưng vẫn có tiếng tình ca như gió thổi. Không có ai đốt lửa, nhưng ánh mắt nhìn nhau vẫn ấm áp không nói nên lời.
Bình luận
Edwin đặt một cái hôn xuống ngón áp út giờ đã điểm thêm ánh bạc của cậu, sau đó đứng lên ôm cậu vào lòng, để hơi thở man mát mùi bạc hà quyện với nhịp đập trái tim anh:
Bình luận
Edwin đặt một cái hôn xuống ngón áp út giờ đã điểm thêm ánh bạc của cậu, sau đó đứng lên ôm cậu vào lòng, để hơi thở man mát mùi bạc hà quyện với nhịp đập trái tim anh: