CHƯƠNG 7: VÕ QUÁN DƯƠNG GIA


Trên cái bàn gỗ nhỏ chỉ thắp duy nhất một cây nến, cửa sổ còn đang để mở, chủ nhân của căn phòng vẫn chưa trở về. Sau tấm bình phong ngăn cách với giường ngủ có hai bóng người đứng sát vào nhau, kiên nhẫn chờ đợi. Đến khi nến cháy hơn nửa mới nghe thấy động tĩnh từ bên ngoài. Một dáng người thanh mảnh bước vào, sau khi cài then cửa cẩn thận mới ngồi xuống, thắp thêm một cây nến khác. Người này nhìn ánh sáng le lói với sắc mặt gợi buồn, đầu óc vẫn miên man nghĩ ngợi gì đó, hoàn toàn không phát hiện ra trong phòng còn có sự hiện diện của hai kẻ khác. Qua giờ Hợi người này mới đóng cửa sổ và chuẩn bị đi ngủ. Hai kẻ phía sau tấm bình phong nghe thấy hơi thở đều đặn phát ra từ giường ngủ mới bắt đầu hành động. Màn đêm tĩnh lặng, gió thoảng nhẹ qua còn nghe rõ tiếng lá cây xào xạc bên ngoài, nhưng người trong phòng đã ngủ say. 

Bình luận

Trên cái bàn gỗ nhỏ chỉ thắp duy nhất một cây nến, cửa sổ còn đang để mở, chủ nhân của căn phòng vẫn chưa trở về. Sau tấm bình phong ngăn cách với giường ngủ có hai bóng người đứng sát vào nhau, kiên nhẫn chờ đợi. Đến khi nến cháy hơn nửa mới nghe thấy động tĩnh từ bên ngoài. Một dáng người thanh mảnh bước vào, sau khi cài then cửa cẩn thận mới ngồi xuống, thắp thêm một cây nến khác. Người này nhìn ánh sáng le lói với sắc mặt gợi buồn, đầu óc vẫn miên man nghĩ ngợi gì đó, hoàn toàn không phát hiện ra trong phòng còn có sự hiện diện của hai kẻ khác. Qua giờ Hợi người này mới đóng cửa sổ và chuẩn bị đi ngủ. Hai kẻ phía sau tấm bình phong nghe thấy hơi thở đều đặn phát ra từ giường ngủ mới bắt đầu hành động. Màn đêm tĩnh lặng, gió thoảng nhẹ qua còn nghe rõ tiếng lá cây xào xạc bên ngoài, nhưng người trong phòng đã ngủ say. 

Bình luận

“Cái bang, thứ đồ này của ngươi cũng hữu dụng đấy.”

Bình luận

“Cái bang, thứ đồ này của ngươi cũng hữu dụng đấy.”

Bình luận

Lần trước lúc nàng ta bị bắt trói lại, cũng nhờ ống gỗ nhỏ này mà hạ gục được bọn canh gác trước kiệu. Từ Hiểu Nhi tháo hai mẫu giấy nhét trên mũi xuống, vừa mới nãy nàng ta khoét lỗ thổi thuốc mê từ sau tấm bình phong. Người nằm trên giường là Vạn Hương Lan, đây là tư phòng của nàng ta ở tửu lầu Linh Hương. Sở dĩ mọi chuyện thành ra thế này là vì một lời khẳng định của Từ Hiểu Nhi.

Bình luận

Lần trước lúc nàng ta bị bắt trói lại, cũng nhờ ống gỗ nhỏ này mà hạ gục được bọn canh gác trước kiệu. Từ Hiểu Nhi tháo hai mẫu giấy nhét trên mũi xuống, vừa mới nãy nàng ta khoét lỗ thổi thuốc mê từ sau tấm bình phong. Người nằm trên giường là Vạn Hương Lan, đây là tư phòng của nàng ta ở tửu lầu Linh Hương. Sở dĩ mọi chuyện thành ra thế này là vì một lời khẳng định của Từ Hiểu Nhi.

Bình luận

Khi mặt trời còn chưa xuống núi, cả hai người bọn họ vẫn ngồi ở tửu lầu Linh Hương. Từ Hiểu Nhi đã tiết lộ với Dương Lâm một số chuyện mà hắn chưa biết.

Bình luận

Khi mặt trời còn chưa xuống núi, cả hai người bọn họ vẫn ngồi ở tửu lầu Linh Hương. Từ Hiểu Nhi đã tiết lộ với Dương Lâm một số chuyện mà hắn chưa biết.

Bình luận

Trước lúc bọn họ chạm mặt nhau ở tửu lầu, Vạn Hương Lan cáo bệnh mười ngày không đàn hát. Nhị tiểu thư Từ gia đã mang toàn bộ số tiền có trong người đi mua chuộc vị đại phu khám bệnh cho Vạn Hương Lan, biết được nàng ta mắc phải chứng đau bụng kinh niên. 

Bình luận

Trước lúc bọn họ chạm mặt nhau ở tửu lầu, Vạn Hương Lan cáo bệnh mười ngày không đàn hát. Nhị tiểu thư Từ gia đã mang toàn bộ số tiền có trong người đi mua chuộc vị đại phu khám bệnh cho Vạn Hương Lan, biết được nàng ta mắc phải chứng đau bụng kinh niên. 

Bình luận

“Tên lang băm đó lấy mất cả trăm lượng bạc của ta, chính hắn biến ta thành ăn mày.”

Bình luận

“Tên lang băm đó lấy mất cả trăm lượng bạc của ta, chính hắn biến ta thành ăn mày.”

Bình luận

Hóa ra Từ Hiểu Nhi cũng không cam tâm cải trang thành cái bang lắm, nàng ta thực sự không còn tiền trong người, lại càng không thể trở về nhà nên mới biến thành bộ dạng rách rưới đó.

Bình luận

Hóa ra Từ Hiểu Nhi cũng không cam tâm cải trang thành cái bang lắm, nàng ta thực sự không còn tiền trong người, lại càng không thể trở về nhà nên mới biến thành bộ dạng rách rưới đó.

Bình luận

“Nhưng suốt tám ngày song hoán ta hoàn toàn không có biểu hiện gì cả.”

Bình luận

“Nhưng suốt tám ngày song hoán ta hoàn toàn không có biểu hiện gì cả.”

Bình luận

Vào lúc đó, thời gian song hoán chỉ mới kéo dài đến tám ngày. Chuyện này đúng thật khó hiểu, vì theo lời đại phu, Vạn Hương Lan đã mắc chứng đau bụng này một thời gian dài rồi. Lẽ ra lúc Từ Hiểu Nhi song hoán thành cũng phải có triệu chứng đau bụng mới phải. 

Bình luận

Vào lúc đó, thời gian song hoán chỉ mới kéo dài đến tám ngày. Chuyện này đúng thật khó hiểu, vì theo lời đại phu, Vạn Hương Lan đã mắc chứng đau bụng này một thời gian dài rồi. Lẽ ra lúc Từ Hiểu Nhi song hoán thành cũng phải có triệu chứng đau bụng mới phải. 

Bình luận

“Cũng có thể là bệnh đó không thường xuyên tái phát, nhỡ đâu trùng hợp với thời điểm tám ngày song hoán.” Dương Lâm đưa ra phỏng đoán, ngay từ giọng nói của hắn cũng không cho thấy chút chắc chắn nào.

Bình luận

“Cũng có thể là bệnh đó không thường xuyên tái phát, nhỡ đâu trùng hợp với thời điểm tám ngày song hoán.” Dương Lâm đưa ra phỏng đoán, ngay từ giọng nói của hắn cũng không cho thấy chút chắc chắn nào.

Bình luận

Sự việc ngày càng phức tạp hơn. Cho đến giờ vẫn không có gì để chắc chắn người mà Từ Hiểu Nhi song hoán thành chính là Vạn Hương Lan cả. Đã bốn năm trôi qua rồi, Dương Lâm không hiểu lý do vì sao tới tận bây giờ Từ Hiểu Nhi mới bắt đầu tìm hiểu chuyện này. Ban đầu có thể là do Vạn Hương Lan đã rời khỏi huyện Liên Hoa, nhưng ba năm trước chẳng phải đã quay trở lại rồi sao. Thế mà tới tận bây giờ nàng ta mới tìm hiểu nguyên căn chuyện này, so với tính khí nóng vội thường ngày không phải quá bất thường rồi còn gì. 

Bình luận

Sự việc ngày càng phức tạp hơn. Cho đến giờ vẫn không có gì để chắc chắn người mà Từ Hiểu Nhi song hoán thành chính là Vạn Hương Lan cả. Đã bốn năm trôi qua rồi, Dương Lâm không hiểu lý do vì sao tới tận bây giờ Từ Hiểu Nhi mới bắt đầu tìm hiểu chuyện này. Ban đầu có thể là do Vạn Hương Lan đã rời khỏi huyện Liên Hoa, nhưng ba năm trước chẳng phải đã quay trở lại rồi sao. Thế mà tới tận bây giờ nàng ta mới tìm hiểu nguyên căn chuyện này, so với tính khí nóng vội thường ngày không phải quá bất thường rồi còn gì. 

Bình luận

Trái ngược với hắn, Từ Hiểu Nhi lại đang thong thả nhai nốt cái bánh bao còn lại trong dĩa. Nàng ta ăn xong mà vẫn còn chưa no, ngay lúc nàng đưa tay gọi tiểu nhị liền bị Dương Lâm ngăn lại. Vị tiểu thư này chưa chịu dừng ý định ăn cạn tiền trong túi của hắn.

Bình luận

Trái ngược với hắn, Từ Hiểu Nhi lại đang thong thả nhai nốt cái bánh bao còn lại trong dĩa. Nàng ta ăn xong mà vẫn còn chưa no, ngay lúc nàng đưa tay gọi tiểu nhị liền bị Dương Lâm ngăn lại. Vị tiểu thư này chưa chịu dừng ý định ăn cạn tiền trong túi của hắn.

Bình luận

“Ngươi còn ăn nữa?” Hắn phát bực nhìn nàng ta. “Nhị tiểu thư, Từ gia bỏ đói ngươi sao?”

Bình luận

“Ngươi còn ăn nữa?” Hắn phát bực nhìn nàng ta. “Nhị tiểu thư, Từ gia bỏ đói ngươi sao?”

Bình luận

Chuyện chính nàng ta lại không chịu nói tới, vẫn còn đang tiếc rẻ cái bánh bao vừa rồi, mắt cứ láo liên nhìn sang bàn bên cạnh xem thử họ đang ăn gì. Cốt cách cái bang này của nàng ta không phải mới ngày một ngày hai.

Bình luận

Chuyện chính nàng ta lại không chịu nói tới, vẫn còn đang tiếc rẻ cái bánh bao vừa rồi, mắt cứ láo liên nhìn sang bàn bên cạnh xem thử họ đang ăn gì. Cốt cách cái bang này của nàng ta không phải mới ngày một ngày hai.

Bình luận

“Ngươi có nghe đến tiên nhân ở rừng Thanh Trúc chưa?”

Bình luận

“Ngươi có nghe đến tiên nhân ở rừng Thanh Trúc chưa?”

Bình luận

Từ Hiểu Nhi ngạc nhiên nhìn hắn, không hiểu sao hắn tự dưng lại nhắc đến chuyện này.

Bình luận

Từ Hiểu Nhi ngạc nhiên nhìn hắn, không hiểu sao hắn tự dưng lại nhắc đến chuyện này.

Bình luận

“Sao lại chưa chứ, huyện Nhất Sơn với huyện Liên Hoa không phải ngay cạnh nhau sao, mà đừng nói huyện Liên Hoa, ngay cả ở tận kinh thành chắc cũng nghe qua truyền thuyết về vị tiên cô đó rồi.”

Bình luận

“Sao lại chưa chứ, huyện Nhất Sơn với huyện Liên Hoa không phải ngay cạnh nhau sao, mà đừng nói huyện Liên Hoa, ngay cả ở tận kinh thành chắc cũng nghe qua truyền thuyết về vị tiên cô đó rồi.”

Bình luận

Nàng ta nói đến đó liền thu vẻ hào hứng lại, hạ tông giọng bảo hắn: 

Bình luận

Nàng ta nói đến đó liền thu vẻ hào hứng lại, hạ tông giọng bảo hắn: 

Bình luận

“Ta cũng nhiều lần đến đó dò la thử, nhưng dù ta có đi đông hay đi tây thì vẫn quay lại bìa rừng, không có cách nào tìm thấy lối vào rừng Thanh Trúc được.”

Bình luận

“Ta cũng nhiều lần đến đó dò la thử, nhưng dù ta có đi đông hay đi tây thì vẫn quay lại bìa rừng, không có cách nào tìm thấy lối vào rừng Thanh Trúc được.”

Bình luận

Mộng ảo Tiên cô tạo ra vốn là để ngăn chặn con người tiến vào khu rừng, hắn cũng đã thử nhiều cách, nhưng cũng chỉ lực bất tòng tâm thôi.

Bình luận

Mộng ảo Tiên cô tạo ra vốn là để ngăn chặn con người tiến vào khu rừng, hắn cũng đã thử nhiều cách, nhưng cũng chỉ lực bất tòng tâm thôi.

“Xem ra tiên cô cũng chê người phàm phiền phức rồi. Trông chờ tiên nhân, không bằng tự cứu lấy mình.” Nàng biết Dương Lâm sốt ruột nên không diễn trò nữa. “Đồ tể, người yên tâm, ta đã có cách để kiểm chứng.” 

Bình luận

“Xem ra tiên cô cũng chê người phàm phiền phức rồi. Trông chờ tiên nhân, không bằng tự cứu lấy mình.” Nàng biết Dương Lâm sốt ruột nên không diễn trò nữa. “Đồ tể, người yên tâm, ta đã có cách để kiểm chứng.” 

Bình luận

Việc bọn họ đột nhập vào tư phòng của Vạn Hương Lan là chủ ý của Từ Hiểu Nhi. Nàng ta vào thời điểm song hoán thành diện mạo của Vạn Hương Lan đã tự rạch trên cánh tay trái một nhát sâu. Lúc Dương Lâm nghe những lời này cũng sững người một lúc. Ai chứ Từ Hiểu Nhi hẳn là còn có thể làm hơn cả vậy. Quả thật, năm đó nếu không phải Từ lão gia can ngăn, nàng ta đã chặt luôn cánh tay đó xuống rồi.

Bình luận

Việc bọn họ đột nhập vào tư phòng của Vạn Hương Lan là chủ ý của Từ Hiểu Nhi. Nàng ta vào thời điểm song hoán thành diện mạo của Vạn Hương Lan đã tự rạch trên cánh tay trái một nhát sâu. Lúc Dương Lâm nghe những lời này cũng sững người một lúc. Ai chứ Từ Hiểu Nhi hẳn là còn có thể làm hơn cả vậy. Quả thật, năm đó nếu không phải Từ lão gia can ngăn, nàng ta đã chặt luôn cánh tay đó xuống rồi.

Bình luận

“Tại cha ta ngăn cản, còn bảo người trói ta lại, không thì giờ đâu cần phiền phức thế này.”

Bình luận

“Tại cha ta ngăn cản, còn bảo người trói ta lại, không thì giờ đâu cần phiền phức thế này.”

Bình luận

Từ Hiểu Nhi để tâm đến việc ca múa của Vạn Hương Lan là vì muốn xem thử trên tay trái của nàng ta có vết sẹo nào không, thành thử ra mới bám trụ ở tửu lầu Linh Hương lâu đến vậy. Ai mà ngờ được từ lúc nàng ta đến Vạn Hương Lan lại không ca múa nữa, chỉ an tọa nơi lầu cao gảy đàn.

Bình luận

Từ Hiểu Nhi để tâm đến việc ca múa của Vạn Hương Lan là vì muốn xem thử trên tay trái của nàng ta có vết sẹo nào không, thành thử ra mới bám trụ ở tửu lầu Linh Hương lâu đến vậy. Ai mà ngờ được từ lúc nàng ta đến Vạn Hương Lan lại không ca múa nữa, chỉ an tọa nơi lầu cao gảy đàn.

Bình luận

“Ngươi mà chịu ở yên một chỗ chờ đợi sao?” Dương Lâm lại không thể hiểu được rồi. Việc này với việc nàng ta án binh bất động suốt bốn năm đúng thật khó hiểu.

Bình luận

“Ngươi mà chịu ở yên một chỗ chờ đợi sao?” Dương Lâm lại không thể hiểu được rồi. Việc này với việc nàng ta án binh bất động suốt bốn năm đúng thật khó hiểu.

Bình luận

Hoặc giả là cứ dính dáng đến Vạn Hương Lan, Từ Hiểu Nhi lại trở nên bất thường như vậy. Nàng ta không trả lời hắn mà tiến lại phía Vạn Hương Lan, nhẹ nhàng kéo tay áo bên trái lên.

Bình luận

Hoặc giả là cứ dính dáng đến Vạn Hương Lan, Từ Hiểu Nhi lại trở nên bất thường như vậy. Nàng ta không trả lời hắn mà tiến lại phía Vạn Hương Lan, nhẹ nhàng kéo tay áo bên trái lên.

Bình luận

Trên cánh tay trái của Vạn Hương Lan quả thật có một vết sẹo. Nhị tiểu thư Từ gia sau khi thấy vết sẹo này liền đứng chết trân tại chỗ. Xem ra bốn năm trước, diện mệnh mà nàng ta song hoán thành thật sự là của Vạn Hương Lan.

Bình luận

Trên cánh tay trái của Vạn Hương Lan quả thật có một vết sẹo. Nhị tiểu thư Từ gia sau khi thấy vết sẹo này liền đứng chết trân tại chỗ. Xem ra bốn năm trước, diện mệnh mà nàng ta song hoán thành thật sự là của Vạn Hương Lan.

Bình luận

Một lúc sau nàng ta mới bình tĩnh trở lại, nói với Dương Lâm:

Bình luận

Một lúc sau nàng ta mới bình tĩnh trở lại, nói với Dương Lâm:

Bình luận

“Đi thôi, chúng ta lên kinh thành. Ta thực sự muốn biết Vạn Hương Lan trong suốt tám ngày ta song hoán rốt cuộc có vấn đề gì không.”

Bình luận

“Đi thôi, chúng ta lên kinh thành. Ta thực sự muốn biết Vạn Hương Lan trong suốt tám ngày ta song hoán rốt cuộc có vấn đề gì không.”

Bình luận

Dương Lâm không đồng tình với cách này. Việc gì phải lên đến tận kinh thành tìm hiểu, trong khi người trong cuộc lại đang ở trước mặt thế này? Nhưng hắn không nói ra, Từ Hiểu Nhi đối với chuyện của Vạn Hương Lan đều sẽ tìm cách đi đường vòng.

Bình luận

Dương Lâm không đồng tình với cách này. Việc gì phải lên đến tận kinh thành tìm hiểu, trong khi người trong cuộc lại đang ở trước mặt thế này? Nhưng hắn không nói ra, Từ Hiểu Nhi đối với chuyện của Vạn Hương Lan đều sẽ tìm cách đi đường vòng.

Bình luận

“Lên kinh thành, ngươi không sợ chạm mặt hôn phu sao? Tên gọi gì nhỉ? Thái Phú Minh?”

Bình luận

“Lên kinh thành, ngươi không sợ chạm mặt hôn phu sao? Tên gọi gì nhỉ? Thái Phú Minh?”

Bình luận

Những lời này giáng thêm cho Từ Hiểu Nhi một đòn đả kích khác. Nàng ta kéo tay áo Vạn Hương Lan lại như ban đầu, ngước nhìn Dương Lâm vẫn đang đứng cạnh tấm bình phong. 

Bình luận

Những lời này giáng thêm cho Từ Hiểu Nhi một đòn đả kích khác. Nàng ta kéo tay áo Vạn Hương Lan lại như ban đầu, ngước nhìn Dương Lâm vẫn đang đứng cạnh tấm bình phong. 

Bình luận

“Đồ tể, chỉ mới mấy hôm không gặp mà ngươi đã tìm hiểu được không ít chuyện rồi?”

Bình luận

“Đồ tể, chỉ mới mấy hôm không gặp mà ngươi đã tìm hiểu được không ít chuyện rồi?”

Bình luận

Không chỉ mình Từ Hiểu Nhi có bí mật, ngay cả Dương Lâm cũng có việc chưa nói.

Bình luận

Không chỉ mình Từ Hiểu Nhi có bí mật, ngay cả Dương Lâm cũng có việc chưa nói.

Bình luận

Chuyện này phải kể bắt đầu từ mười ngày trước, sau khi hắn rời Từ phủ. 

Bình luận

Chuyện này phải kể bắt đầu từ mười ngày trước, sau khi hắn rời Từ phủ. 

Bình luận

Dương Lâm lần này xuống núi dự định tìm lại quê ngoại của hắn. Họ hắn đang mang là của mẹ, hắn nhiều lần hỏi về thân thế mình với Tam Lão, nhưng ba lão ấy cũng không biết nhiều. Lão Đại bảo mẹ hắn là người nhà của Võ quán Dương gia. Hắn hỏi thăm một hồi, tìm được vị chủ tiệm ngọc bội ngoài đường lớn. Người này nói Dương phủ đã bán đi rồi, hiện tại ngôi nhà đó được Lưu Viên Ngoại mua lại. 

Bình luận

Dương Lâm lần này xuống núi dự định tìm lại quê ngoại của hắn. Họ hắn đang mang là của mẹ, hắn nhiều lần hỏi về thân thế mình với Tam Lão, nhưng ba lão ấy cũng không biết nhiều. Lão Đại bảo mẹ hắn là người nhà của Võ quán Dương gia. Hắn hỏi thăm một hồi, tìm được vị chủ tiệm ngọc bội ngoài đường lớn. Người này nói Dương phủ đã bán đi rồi, hiện tại ngôi nhà đó được Lưu Viên Ngoại mua lại. 

Bình luận

Đi hơn hai dặm theo hướng nam, cuối cùng tìm tới được một căn nhà rộng lớn, phía trước có kiệu đợi sẵn. Hắn còn chưa kịp gõ cửa thì vừa đúng lúc gặp được Lưu lão gia ra tới. Hắn hỏi thăm về Võ quán Dương gia, Lưu lão gia nhìn hắn kinh ngạc:

Bình luận

Đi hơn hai dặm theo hướng nam, cuối cùng tìm tới được một căn nhà rộng lớn, phía trước có kiệu đợi sẵn. Hắn còn chưa kịp gõ cửa thì vừa đúng lúc gặp được Lưu lão gia ra tới. Hắn hỏi thăm về Võ quán Dương gia, Lưu lão gia nhìn hắn kinh ngạc:

Bình luận

“Ngươi với Dương gia có quan hệ gì?” Lưu lão gia khó hiểu cũng phải, đã một thời gian dài không còn ai nhắc đến Võ quán Dương gia nữa. “Võ quán đã đóng cửa cũng đã mấy mươi năm rồi. Căn nhà này ta mua lại của người khác, cũng đã qua hai ba đời chủ.”

Bình luận

“Ngươi với Dương gia có quan hệ gì?” Lưu lão gia khó hiểu cũng phải, đã một thời gian dài không còn ai nhắc đến Võ quán Dương gia nữa. “Võ quán đã đóng cửa cũng đã mấy mươi năm rồi. Căn nhà này ta mua lại của người khác, cũng đã qua hai ba đời chủ.”

Bình luận

Dương gia ba đời mở võ quán, tới đời của Dương Quang Lạc lại chỉ có một đứa con gái, không kẻ kế nghiệp. Dương tiểu thư không lâu sau cũng rời huyện Liên Hoa. Những chuyện về sau Lưu lão gia không rõ nữa. 

Bình luận

Dương gia ba đời mở võ quán, tới đời của Dương Quang Lạc lại chỉ có một đứa con gái, không kẻ kế nghiệp. Dương tiểu thư không lâu sau cũng rời huyện Liên Hoa. Những chuyện về sau Lưu lão gia không rõ nữa. 

Bình luận

“Công tử, nếu ngươi vẫn muốn tìm hiểu chuyện này thì đi thêm một đoạn nữa. Lão Vân hành nghề đóng quan tài trước đây có học võ ở Dương phủ, cũng là đồng môn với Dương tiểu thư. Nhưng nhà lão ấy hiện đang có việc, không biết có tâm trạng tiếp chuyện ngươi không.”

Bình luận

“Công tử, nếu ngươi vẫn muốn tìm hiểu chuyện này thì đi thêm một đoạn nữa. Lão Vân hành nghề đóng quan tài trước đây có học võ ở Dương phủ, cũng là đồng môn với Dương tiểu thư. Nhưng nhà lão ấy hiện đang có việc, không biết có tâm trạng tiếp chuyện ngươi không.”

Bình luận

Lão Vân mà Lưu lão gia nhắc tới cách Lưu phủ không xa. Dương Lâm hỏi người đi đường liền tìm được ngôi nhà nhỏ cuối đường. Bên ngoài giăng đầy vải trắng, tiếng khóc tang thương vang vọng ra tới tận cửa. Con gái của lão Vân bất ngờ treo cổ tự vẫn, lão Vân hai ba hôm nay đã khóc lóc kêu trời không thấu rồi. Lão ấy đóng quan tài hơn hai mươi năm nay, không ngờ được sẽ có ngày lại phải đóng cho chính con gái mình như vậy. Kẻ đầu bạc tiễn người tóc xanh, nỗi bi thương tang tóc này khiến người qua đường không khỏi xót xa.

Bình luận

Lão Vân mà Lưu lão gia nhắc tới cách Lưu phủ không xa. Dương Lâm hỏi người đi đường liền tìm được ngôi nhà nhỏ cuối đường. Bên ngoài giăng đầy vải trắng, tiếng khóc tang thương vang vọng ra tới tận cửa. Con gái của lão Vân bất ngờ treo cổ tự vẫn, lão Vân hai ba hôm nay đã khóc lóc kêu trời không thấu rồi. Lão ấy đóng quan tài hơn hai mươi năm nay, không ngờ được sẽ có ngày lại phải đóng cho chính con gái mình như vậy. Kẻ đầu bạc tiễn người tóc xanh, nỗi bi thương tang tóc này khiến người qua đường không khỏi xót xa.



Bình luận



Hắn đứng gọi cửa cả buổi không thấy có người đáp lời, vừa lúc tự ý mở cửa vào lại gặp phải gương mặt quen thuộc, chỉ mới cách hai hôm đã gặp lại rồi. Đại thiếu gia của Từ gia, Từ Nhược Thuyên.

Bình luận

Hắn đứng gọi cửa cả buổi không thấy có người đáp lời, vừa lúc tự ý mở cửa vào lại gặp phải gương mặt quen thuộc, chỉ mới cách hai hôm đã gặp lại rồi. Đại thiếu gia của Từ gia, Từ Nhược Thuyên.

Bình luận

Bình luận


Truyện tương tự

Bình luận