Tô Đông An mở mắt, nhìn trần nhà trước mặt. Cơ thể mệt rã rời, người có dấu hiệu sốt nhẹ, cô nằm thêm một chút rồi dậy, chuẩn bị đến trường.
Bình luận
Tô Đông An mở mắt, nhìn trần nhà trước mặt. Cơ thể mệt rã rời, người có dấu hiệu sốt nhẹ, cô nằm thêm một chút rồi dậy, chuẩn bị đến trường.
Bước đến cửa lớp, cô chợt chứng kiến một cảnh tượng khác lạ. Người có sự tồn tại "mờ nhạt" như Bùi Hằng Anh hôm nay lại có rất nhiều bạn học vây xung quanh, ai nấy đều mang gương mặt tươi cười, nịnh nọt cậu ấy đủ thứ. Cảm thấy khá lạ lẫm nên Tô Đông An hỏi người cũng vừa tiến vào giống mình:
Bình luận
Bước đến cửa lớp, cô chợt chứng kiến một cảnh tượng khác lạ. Người có sự tồn tại "mờ nhạt" như Bùi Hằng Anh hôm nay lại có rất nhiều bạn học vây xung quanh, ai nấy đều mang gương mặt tươi cười, nịnh nọt cậu ấy đủ thứ. Cảm thấy khá lạ lẫm nên Tô Đông An hỏi người cũng vừa tiến vào giống mình:
"Hình như nay mọi người thân thiện với Hằng Anh hơn thì phải?"
Bình luận
"Hình như nay mọi người thân thiện với Hằng Anh hơn thì phải?"
Phạm Minh Nhất: "Thân phận của cậu ấy bị lộ rồi."
Bình luận
Phạm Minh Nhất: "Thân phận của cậu ấy bị lộ rồi."
Cô ngạc nhiên hỏi: "Sao lại lộ?"
Bình luận
Cô ngạc nhiên hỏi: "Sao lại lộ?"
Cậu ta cúi đầu, trầm tư nhìn cô: "Có người đăng bài nói cậu biết thân phận của Hằng Anh từ trước nên mới cố ý làm thân với cậu ấy."
Bình luận
Cậu ta cúi đầu, trầm tư nhìn cô: "Có người đăng bài nói cậu biết thân phận của Hằng Anh từ trước nên mới cố ý làm thân với cậu ấy."
Tô Đông An ngước mắt lên nhìn cậu ta, hỏi: "Còn cậu?"
Bình luận
Tô Đông An ngước mắt lên nhìn cậu ta, hỏi: "Còn cậu?"
Dù chơi với nhau đã lâu nhưng hai người vẫn chỉ dừng lại ở bạn xã giao nên nhân cơ hội này, cô cũng muốn hỏi thử xem cậu ta có suy nghĩ gì.
Bình luận
Dù chơi với nhau đã lâu nhưng hai người vẫn chỉ dừng lại ở bạn xã giao nên nhân cơ hội này, cô cũng muốn hỏi thử xem cậu ta có suy nghĩ gì.
Phạm Minh Nhất đưa mắt nhìn Bùi Hằng Anh đang mím môi, ngồi giữa đám người với gương mặt vô cảm:
Bình luận
Phạm Minh Nhất đưa mắt nhìn Bùi Hằng Anh đang mím môi, ngồi giữa đám người với gương mặt vô cảm:
"Xung quanh cậu nhiều rắc rối thật đấy."
Bình luận
"Xung quanh cậu nhiều rắc rối thật đấy."
Và những rắc rối này đến với Tô Đông An theo cách khá "vô lý", dưới góc nhìn của cậu ta. Bởi vấn đề không nằm ở bản thân Tô Đông An mà là đến từ người khác. Đôi khi, Phạm Minh Nhất cũng khá đồng cảm với cô. Vì một phần những chuyện cô gặp phải là đến từ Lãng.
Bình luận
Và những rắc rối này đến với Tô Đông An theo cách khá "vô lý", dưới góc nhìn của cậu ta. Bởi vấn đề không nằm ở bản thân Tô Đông An mà là đến từ người khác. Đôi khi, Phạm Minh Nhất cũng khá đồng cảm với cô. Vì một phần những chuyện cô gặp phải là đến từ Lãng.
Lúc này, Bùi Hằng Anh cũng đã nhìn thấy cô. Cậu ấy bước tới, mím môi:
Bình luận
Lúc này, Bùi Hằng Anh cũng đã nhìn thấy cô. Cậu ấy bước tới, mím môi:
"Tớ xin lỗi."
Bình luận
"Tớ xin lỗi."
Bùi Hằng Anh không biết phải nói gì. Việc cậu ấy giấu thân phận đi học chẳng liên quan gì tới Tô Đông An cả, nhưng vẫn có người biện vào lý do đó để nói xấu cô. Đây là điều mà cậu ấy không thể ngờ tới.
Bình luận
Bùi Hằng Anh không biết phải nói gì. Việc cậu ấy giấu thân phận đi học chẳng liên quan gì tới Tô Đông An cả, nhưng vẫn có người biện vào lý do đó để nói xấu cô. Đây là điều mà cậu ấy không thể ngờ tới.
Tô Đông An chọc má cậu ấy, trêu ghẹo: "Nhưng họ nói cũng đúng mà. Tớ biết thân phận của cậu trước khi chơi với cậu."
Bình luận
Tô Đông An chọc má cậu ấy, trêu ghẹo: "Nhưng họ nói cũng đúng mà. Tớ biết thân phận của cậu trước khi chơi với cậu."
"Nhưng cậu không phải là loại người đấy." Bùi Hằng Anh nghiêm túc đáp.
Bình luận
"Nhưng cậu không phải là loại người đấy." Bùi Hằng Anh nghiêm túc đáp.
"Làm sao cậu chắc chắn được?"
Bình luận
"Làm sao cậu chắc chắn được?"
"Phải cũng không sao cả."
Bình luận
"Phải cũng không sao cả."
Cô nhìn cậu ấy, mỉm cười không đáp.
Bình luận
Cô nhìn cậu ấy, mỉm cười không đáp.
Nhìn cảnh tượng trước mặt, chẳng hiểu sao Lưu Thiên Lãng lại cảm thấy gai mắt vô cùng. Cậu tiến tới, xen giữa hai người mà đáp:
Bình luận
Nhìn cảnh tượng trước mặt, chẳng hiểu sao Lưu Thiên Lãng lại cảm thấy gai mắt vô cùng. Cậu tiến tới, xen giữa hai người mà đáp:
"Cậu ta có gì để mà lợi dụng? Làm sao mà bằng tớ được nhỉ? Muốn lợi dụng thì lợi dụng tớ mới phải."
Bình luận
"Cậu ta có gì để mà lợi dụng? Làm sao mà bằng tớ được nhỉ? Muốn lợi dụng thì lợi dụng tớ mới phải."
Cô bật cười: "Cậu á! Cậu chỉ đem lại phiền phức cho tớ thôi."
Bình luận
Cô bật cười: "Cậu á! Cậu chỉ đem lại phiền phức cho tớ thôi."
Với Tô Đông An, đây chỉ là câu nói bông đùa, nhưng nó giống như mũi tên, bắn trúng tim đen của Lưu Thiên Lãng. Nụ cười trên môi cậu tắt hẳn, đôi mắt đượm buồn mang theo áy náy.
Bình luận
Với Tô Đông An, đây chỉ là câu nói bông đùa, nhưng nó giống như mũi tên, bắn trúng tim đen của Lưu Thiên Lãng. Nụ cười trên môi cậu tắt hẳn, đôi mắt đượm buồn mang theo áy náy.
Thấy mấy nam sinh gia thế khủng, ngoại hình nổi trội vây xung quanh Tô Đông An "mời" cô lợi dụng mình. Mấy nữ sinh phía sau nghiến răng kèn kẹt. Một trong số đó bỗng lên tiếng, nói mát:
Bình luận
Thấy mấy nam sinh gia thế khủng, ngoại hình nổi trội vây xung quanh Tô Đông An "mời" cô lợi dụng mình. Mấy nữ sinh phía sau nghiến răng kèn kẹt. Một trong số đó bỗng lên tiếng, nói mát:
"Ngưỡng một An quá đi! Ước gì tớ cũng có mắt nhìn người giống như cậu, chọn toàn bạn "tốt" để chơi thì chắc cuộc sống sau này sẽ dễ dàng lắm đây. Không biết cậu có thể chia sẻ một chút kinh nghiệm cho bọn tớ được không?"
Bình luận
"Ngưỡng một An quá đi! Ước gì tớ cũng có mắt nhìn người giống như cậu, chọn toàn bạn "tốt" để chơi thì chắc cuộc sống sau này sẽ dễ dàng lắm đây. Không biết cậu có thể chia sẻ một chút kinh nghiệm cho bọn tớ được không?"
Tô Đông An chớp mắt: "Hữu xạ tự nhiên hương."
Bình luận
Tô Đông An chớp mắt: "Hữu xạ tự nhiên hương."
Nữ sinh kia nghẹn họng, không nghĩ cô mặt dày đến thế. Trước mặt bao người mà không biết xấu hổ, tự khen ngợi bản thân.
Bình luận
Nữ sinh kia nghẹn họng, không nghĩ cô mặt dày đến thế. Trước mặt bao người mà không biết xấu hổ, tự khen ngợi bản thân.
"An ơi! Cô Hoa bảo cậu lên phòng giáo viên gặp cô ngay kìa." Một cô bạn đứng ngoài cửa lớp bỗng gọi với vào, cắt ngang cuộc trò chuyện không mấy thiện ý này.
Bình luận
"An ơi! Cô Hoa bảo cậu lên phòng giáo viên gặp cô ngay kìa." Một cô bạn đứng ngoài cửa lớp bỗng gọi với vào, cắt ngang cuộc trò chuyện không mấy thiện ý này.
"Ừ. Tớ biết rồi."
Bình luận
"Ừ. Tớ biết rồi."
Tô Đông An đi lên trong hoang mang do không biết có chuyện gì mà mới đầu ngày cô giáo đã gọi mình. Mới bước đến bàn làm việc, cô giáo đã đẩy màn hình máy tính về phía cô, trầm giọng hỏi:
Bình luận
Tô Đông An đi lên trong hoang mang do không biết có chuyện gì mà mới đầu ngày cô giáo đã gọi mình. Mới bước đến bàn làm việc, cô giáo đã đẩy màn hình máy tính về phía cô, trầm giọng hỏi:
"Chuyện này là sao? Em có gì muốn nói với cô không?"
Bình luận
"Chuyện này là sao? Em có gì muốn nói với cô không?"
Tô Đông An nhìn một lúc lâu, chợt hỏi lại: "Nếu em nói em không làm thì cô có tin không?"
Bình luận
Tô Đông An nhìn một lúc lâu, chợt hỏi lại: "Nếu em nói em không làm thì cô có tin không?"
Cô Hoa xoay ghế, nhìn thẳng vào mắt Tô Đông An mà đáp:
Bình luận
Cô Hoa xoay ghế, nhìn thẳng vào mắt Tô Đông An mà đáp:
"Chuyện này không giống xung đột giữa em và em Huỳnh, chỉ cần người khác tin là xong chuyện. Nó còn liên quan tới pháp luật, tới nội quy của nhà trường, nói trắng ra là đánh nhau có tổ chức. Nếu em không chứng minh được trong sạch thì hậu quả thế nào, cô nghĩ em cũng hiểu."
Bình luận
"Chuyện này không giống xung đột giữa em và em Huỳnh, chỉ cần người khác tin là xong chuyện. Nó còn liên quan tới pháp luật, tới nội quy của nhà trường, nói trắng ra là đánh nhau có tổ chức. Nếu em không chứng minh được trong sạch thì hậu quả thế nào, cô nghĩ em cũng hiểu."
Tô Đông An nhướn mày khi nghe hết câu đầu tiên. Biết cô giáo không có thiện cảm với mình nên cô cũng không nhiều lời, lạnh nhạt đáp:
Bình luận
Tô Đông An nhướn mày khi nghe hết câu đầu tiên. Biết cô giáo không có thiện cảm với mình nên cô cũng không nhiều lời, lạnh nhạt đáp:
"Em hiểu. Em xin phép về lớp."
Bình luận
"Em hiểu. Em xin phép về lớp."
Cô xoay người, tiến về phía cửa. Khi tay vừa chạm vào ổ khóa thì chợt có tiếng hét vang lên trong góc phòng. Cô theo bản năng quay đầu, nhìn về phía phát ra âm thanh.
Bình luận
Cô xoay người, tiến về phía cửa. Khi tay vừa chạm vào ổ khóa thì chợt có tiếng hét vang lên trong góc phòng. Cô theo bản năng quay đầu, nhìn về phía phát ra âm thanh.
"Gì chứ! Chẳng phải mọi chuyện đã được giải quyết xong rồi sao? Giờ thầy định đá đít em rồi để một thằng lạ hoắc thế chỗ?"
Bình luận
"Gì chứ! Chẳng phải mọi chuyện đã được giải quyết xong rồi sao? Giờ thầy định đá đít em rồi để một thằng lạ hoắc thế chỗ?"
Thầy thể dục cau mày, đáp:
Bình luận
Thầy thể dục cau mày, đáp:
"Thế nào là đã được giải quyết? Hôm ấy tình hình nguy cấp nên tạm gác lại chuyện này. Việc em đánh Chiến gãy tay trong lúc luyện tập không phải chuyện nhỏ như mấy lần trước đâu. Em có hiểu vấn đề không?"
Bình luận
"Thế nào là đã được giải quyết? Hôm ấy tình hình nguy cấp nên tạm gác lại chuyện này. Việc em đánh Chiến gãy tay trong lúc luyện tập không phải chuyện nhỏ như mấy lần trước đâu. Em có hiểu vấn đề không?"
Không chỉ các thành viên còn lại trong đội bất mãn với hành động này của Lê Bá Gia. Mà giờ đây, mọi chuyện vỡ lở, rất nhiều học sinh trong trường đã biết vụ việc nên thầy không thể làm theo kế hoạch ban đầu, để cho Lê Bá Gia chơi nốt trận này rồi xử sau được nữa.
Bình luận
Không chỉ các thành viên còn lại trong đội bất mãn với hành động này của Lê Bá Gia. Mà giờ đây, mọi chuyện vỡ lở, rất nhiều học sinh trong trường đã biết vụ việc nên thầy không thể làm theo kế hoạch ban đầu, để cho Lê Bá Gia chơi nốt trận này rồi xử sau được nữa.
"Em có lý do để đánh cậu ta!" Lê Bá Gia mím môi giải thích, cậu ta không muốn bị loại ra khỏi trận đấu quan trọng sắp tới.
Bình luận
"Em có lý do để đánh cậu ta!" Lê Bá Gia mím môi giải thích, cậu ta không muốn bị loại ra khỏi trận đấu quan trọng sắp tới.
"Dù có là lý do cá nhân nào đi chăng nữa thì việc đánh đồng đội đến mức không thể tham gia thi đấu là điều không thể chấp nhận được. Thầy rất tiếc, nhưng trận này em lui về sau đi. Phong sẽ thay thế vị trí của em."
Bình luận
"Dù có là lý do cá nhân nào đi chăng nữa thì việc đánh đồng đội đến mức không thể tham gia thi đấu là điều không thể chấp nhận được. Thầy rất tiếc, nhưng trận này em lui về sau đi. Phong sẽ thay thế vị trí của em."
"Chết tiệt!" Biết không thể thay đổi kết quả, Lê Bá Gia tức tối đá hộc tủ dưới chân bàn, rời đi.
Bình luận
"Chết tiệt!" Biết không thể thay đổi kết quả, Lê Bá Gia tức tối đá hộc tủ dưới chân bàn, rời đi.
Do thằng đó ba hoa chích chòe, nói gì mà vô tình nghe được tin đám người Bùi Nguyên Vũ lợi dụng Tô Đông An để đuổi Nguyễn Ngọc Anh đi, và Dương Minh Huỳnh cũng ngầm đồng ý với cách làm này của Bùi Nguyên Vũ nên Tô Đông An mới hành xử như vậy. Cậu ta thấy thế mới bắt nó rút lại lời nói. Nhưng thằng đó không những không rút, còn nói xấu Dương Minh Huỳnh đủ điều nên mới bị cậu ta đánh cho một trận. Hừ! Dương Minh Huỳnh làm sao có thể là loại người đó được cơ chứ!
Bình luận
Do thằng đó ba hoa chích chòe, nói gì mà vô tình nghe được tin đám người Bùi Nguyên Vũ lợi dụng Tô Đông An để đuổi Nguyễn Ngọc Anh đi, và Dương Minh Huỳnh cũng ngầm đồng ý với cách làm này của Bùi Nguyên Vũ nên Tô Đông An mới hành xử như vậy. Cậu ta thấy thế mới bắt nó rút lại lời nói. Nhưng thằng đó không những không rút, còn nói xấu Dương Minh Huỳnh đủ điều nên mới bị cậu ta đánh cho một trận. Hừ! Dương Minh Huỳnh làm sao có thể là loại người đó được cơ chứ!
Thấy Tô Đông An đang đứng cạnh cửa, nhìn về phía vừa nãy cậu ta đứng. Biết cô có thể đã nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện, Lê Bá Gia sượng mặt, hung hăng đẩy Tô Đông An sang một bên:
Bình luận
Thấy Tô Đông An đang đứng cạnh cửa, nhìn về phía vừa nãy cậu ta đứng. Biết cô có thể đã nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện, Lê Bá Gia sượng mặt, hung hăng đẩy Tô Đông An sang một bên:
"Tránh ra!"
Bình luận
"Tránh ra!"
Tô Đông An: "..."
Bình luận
Tô Đông An: "..."
***
Bình luận
***
"Lãng, Lãng ơi. An... An không ổn rồi!"
Bình luận
"Lãng, Lãng ơi. An... An không ổn rồi!"
Tô Đông An đi chưa được bao lâu thì Nguyễn Huệ Lan từ ngoài chạy vào lớp 11A5, vẻ mặt lo lắng bất an mà gọi Lưu Thiên Lãng.
Bình luận
Tô Đông An đi chưa được bao lâu thì Nguyễn Huệ Lan từ ngoài chạy vào lớp 11A5, vẻ mặt lo lắng bất an mà gọi Lưu Thiên Lãng.
Nghe thấy tên cô, cậu đứng bật dậy hỏi: "Cậu ấy làm sao?"
Bình luận
Nghe thấy tên cô, cậu đứng bật dậy hỏi: "Cậu ấy làm sao?"
Nguyễn Huệ Lan xua tay, thở dốc: "Không kịp nói đâu. Mau đi theo tớ."
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan xua tay, thở dốc: "Không kịp nói đâu. Mau đi theo tớ."
Sợ bản thân lại đến muộn như lần Tô Đông An ngất xỉu trong mưa, hay mới đây là lúc cô bị đám người Lê Bá Gia bắt nạt nên cậu không kịp nghĩ nhiều. Cứ vậy mà vội chạy theo Nguyễn Huệ Lan.
Bình luận
Sợ bản thân lại đến muộn như lần Tô Đông An ngất xỉu trong mưa, hay mới đây là lúc cô bị đám người Lê Bá Gia bắt nạt nên cậu không kịp nghĩ nhiều. Cứ vậy mà vội chạy theo Nguyễn Huệ Lan.
Đợi đến khi chạy càng xa, đường cũng mỗi lúc một vắng. Hướng đi không phải đến phòng giáo viên, Lưu Thiên Lãng dừng bước, lạnh lùng hỏi cô ta: "Cậu tính dẫn tôi đi đâu?"
Bình luận
Đợi đến khi chạy càng xa, đường cũng mỗi lúc một vắng. Hướng đi không phải đến phòng giáo viên, Lưu Thiên Lãng dừng bước, lạnh lùng hỏi cô ta: "Cậu tính dẫn tôi đi đâu?"
Nguyễn Huệ Lan chạy theo quán tính vài bước rồi cũng dừng lại, cô ta không quay đầu, nghe cậu hỏi vậy liền nở nụ cười cay đắng.
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan chạy theo quán tính vài bước rồi cũng dừng lại, cô ta không quay đầu, nghe cậu hỏi vậy liền nở nụ cười cay đắng.
"Chỉ cần nhắc tới nó là cậu lại mất bình tĩnh. Nó xấu tính như thế mà cậu vẫn trân trọng nó là sao hả Lãng?"
Bình luận
"Chỉ cần nhắc tới nó là cậu lại mất bình tĩnh. Nó xấu tính như thế mà cậu vẫn trân trọng nó là sao hả Lãng?"
Thấy Lưu Thiên Lãng dợm bước bỏ đi, Nguyễn Huệ Lan vội hét lên: "Cậu mà đi thì đừng có hối hận. Tô Đông An đáng thương của cậu sẽ gặp rắc rối lớn đấy!"
Bình luận
Thấy Lưu Thiên Lãng dợm bước bỏ đi, Nguyễn Huệ Lan vội hét lên: "Cậu mà đi thì đừng có hối hận. Tô Đông An đáng thương của cậu sẽ gặp rắc rối lớn đấy!"
"Rốt cuộc thì cậu muốn gì ở tôi?"
Bình luận
"Rốt cuộc thì cậu muốn gì ở tôi?"
Nguyễn Huệ Lan giơ điện thoại cho Lưu Thiên Lãng xem một đoạn video, là cảnh Phan Thanh Mai bị bạn học bắt nạt ở trường mới. Cậu nhướn mày, nhìn cô ta không đáp.
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan giơ điện thoại cho Lưu Thiên Lãng xem một đoạn video, là cảnh Phan Thanh Mai bị bạn học bắt nạt ở trường mới. Cậu nhướn mày, nhìn cô ta không đáp.
Nguyễn Huệ Lan mím môi, nghiêm giọng nói:
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan mím môi, nghiêm giọng nói:
"Thứ cậu vừa xem, là chứng cứ An thuê người bạo lực Mai ở trường mới. Tớ còn có một đoạn tin nhắn chứng minh đây là sự thật. Cậu nói xem, chứng cứ, nhân chứng đầy đủ, nếu bọn tớ đăng lên mạng xã hội thì sẽ thế nào?"
Bình luận
"Thứ cậu vừa xem, là chứng cứ An thuê người bạo lực Mai ở trường mới. Tớ còn có một đoạn tin nhắn chứng minh đây là sự thật. Cậu nói xem, chứng cứ, nhân chứng đầy đủ, nếu bọn tớ đăng lên mạng xã hội thì sẽ thế nào?"
Lưu Thiên Lãng nhìn cô ta, lạnh lùng hỏi: "Cậu muốn gì, nói đi."
Bình luận
Lưu Thiên Lãng nhìn cô ta, lạnh lùng hỏi: "Cậu muốn gì, nói đi."
Nguyễn Huệ Lan cố nén biểu cảm đắc ý mà nói:
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan cố nén biểu cảm đắc ý mà nói:
"Mai muốn làm to chuyện, tớ đã phải cố gắng lắm mới có thể cản cậu ấy lại. Mà chắc cậu cũng hiểu, chỉ có tớ mới khuyên được Mai bỏ qua cho An thôi. Và cả người cung cấp đoạn tin nhắn này, tớ cũng có cách để người đó giữ im lặng. Mọi chuyện diễn ra theo hướng nào, là bởi ý muốn của cậu hết."
Bình luận
"Mai muốn làm to chuyện, tớ đã phải cố gắng lắm mới có thể cản cậu ấy lại. Mà chắc cậu cũng hiểu, chỉ có tớ mới khuyên được Mai bỏ qua cho An thôi. Và cả người cung cấp đoạn tin nhắn này, tớ cũng có cách để người đó giữ im lặng. Mọi chuyện diễn ra theo hướng nào, là bởi ý muốn của cậu hết."
"Tôi đã cho cậu một cơ hội nhưng cậu không biết nắm lấy nhỉ?"
Bình luận
"Tôi đã cho cậu một cơ hội nhưng cậu không biết nắm lấy nhỉ?"
"Tớ chẳng cần cậu tha cho tớ! Chỉ cần có thể khiến cậu thuộc về tớ dù chỉ một ngày, thì tớ cũng thấy cam lòng."
Bình luận
"Tớ chẳng cần cậu tha cho tớ! Chỉ cần có thể khiến cậu thuộc về tớ dù chỉ một ngày, thì tớ cũng thấy cam lòng."
Dù thế nào, cô ta cũng sẽ nắm lấy cơ hội này. Nguyễn Huệ Lan vươn tay, khóe môi khẽ cong.
Bình luận
Dù thế nào, cô ta cũng sẽ nắm lấy cơ hội này. Nguyễn Huệ Lan vươn tay, khóe môi khẽ cong.