Tô Đông An cố lấy lại bình tĩnh, trở về lớp. Nhưng trên đường về cô lại gặp một cảnh tượng sôi máu cũng chẳng kém. Trước mặt cô lúc này là Bùi Hằng Anh đang bị hai nữ sinh lạ mặt trêu đùa. Cô gái đi đầu làm như vô tình ném chai nước ngọt đang uống dở vào người cậu ấy, cười cợt xin lỗi rồi nhờ cậu ấy nhặt giúp cô ta chai nước lên.
Bình luận
Tô Đông An cố lấy lại bình tĩnh, trở về lớp. Nhưng trên đường về cô lại gặp một cảnh tượng sôi máu cũng chẳng kém. Trước mặt cô lúc này là Bùi Hằng Anh đang bị hai nữ sinh lạ mặt trêu đùa. Cô gái đi đầu làm như vô tình ném chai nước ngọt đang uống dở vào người cậu ấy, cười cợt xin lỗi rồi nhờ cậu ấy nhặt giúp cô ta chai nước lên.
Tô Đông An cứ ngỡ Bùi Hằng Anh sẽ lờ họ đi nhưng không, cậu ấy lại cúi xuống, im lặng nhặt chai nước. Nữ sinh kia thấy thế bỗng cười to, tựa như hành động này của cậu ấy khiến cô ta vô cùng hài lòng, cũng là "động lực" cho cô ta tiếp tục thực hiện hành vi quá đáng tiếp theo.
Bình luận
Tô Đông An cứ ngỡ Bùi Hằng Anh sẽ lờ họ đi nhưng không, cậu ấy lại cúi xuống, im lặng nhặt chai nước. Nữ sinh kia thấy thế bỗng cười to, tựa như hành động này của cậu ấy khiến cô ta vô cùng hài lòng, cũng là "động lực" cho cô ta tiếp tục thực hiện hành vi quá đáng tiếp theo.
Cô ta nhìn Bùi Hằng Anh, giọng điệu ẽo ợt mang theo khinh thường ấy của cô ta khiến Tô Đông An cảm thấy khó chịu vô cùng. Cô ta nói:
Bình luận
Cô ta nhìn Bùi Hằng Anh, giọng điệu ẽo ợt mang theo khinh thường ấy của cô ta khiến Tô Đông An cảm thấy khó chịu vô cùng. Cô ta nói:
"Trong chai vẫn còn nước mà tôi thì no rồi, không biết cậu có thể uống nốt giúp tôi không? Đừng lãng phí đồ ăn thức uống như cô bạn của mình."
Bình luận
"Trong chai vẫn còn nước mà tôi thì no rồi, không biết cậu có thể uống nốt giúp tôi không? Đừng lãng phí đồ ăn thức uống như cô bạn của mình."
Bùi Hằng Anh: "..."
Bình luận
Bùi Hằng Anh: "..."
Đến lúc này thì Tô Đông An không thể đứng nhìn nổi nữa. Cô tức giận bước tới, giật chai nước từ tay Bùi Hằng Anh, ném mạnh vào người nữ sinh đó, quát:
Bình luận
Đến lúc này thì Tô Đông An không thể đứng nhìn nổi nữa. Cô tức giận bước tới, giật chai nước từ tay Bùi Hằng Anh, ném mạnh vào người nữ sinh đó, quát:
"Cút!"
Bình luận
"Cút!"
Đôi mắt lạnh lẽo cùng biểu cảm tàn nhẫn ấy của Tô Đông An khiến hai nữ sinh kia không khỏi nhớ tới cảnh cô đối phó Phùng Thái My trong canteen trường ngày ấy. Bọn họ rùng mình một cái, vội vàng chuồn đi.
Bình luận
Đôi mắt lạnh lẽo cùng biểu cảm tàn nhẫn ấy của Tô Đông An khiến hai nữ sinh kia không khỏi nhớ tới cảnh cô đối phó Phùng Thái My trong canteen trường ngày ấy. Bọn họ rùng mình một cái, vội vàng chuồn đi.
Như chỉ chờ hai nữ sinh kia khuất bóng, cô quay đầu, trách cứ người bên cạnh:
Bình luận
Như chỉ chờ hai nữ sinh kia khuất bóng, cô quay đầu, trách cứ người bên cạnh:
"Sao cậu cứ đứng im để cô ta sỉ nhục mình như thế?"
Bình luận
"Sao cậu cứ đứng im để cô ta sỉ nhục mình như thế?"
Bùi Hằng Anh giật mình, mơ hồ nhận ra Tô Đông An nóng giận hơn ngày thường. Mà cũng phải, việc lùm xùm từ sáng tới giờ cũng đủ khiến cô bực tức rồi. Cậu ấy vặn ngón tay, lúng túng đáp:
Bình luận
Bùi Hằng Anh giật mình, mơ hồ nhận ra Tô Đông An nóng giận hơn ngày thường. Mà cũng phải, việc lùm xùm từ sáng tới giờ cũng đủ khiến cô bực tức rồi. Cậu ấy vặn ngón tay, lúng túng đáp:
"Thì, tại... tại nhặt chai nước cũng không... không phải chuyện gì to tát nên tớ... tớ nhặt luôn."
Bình luận
"Thì, tại... tại nhặt chai nước cũng không... không phải chuyện gì to tát nên tớ... tớ nhặt luôn."
Bùi Hằng Anh cũng đã gặp trường hợp tương tự nhiều lần rồi. Chỉ cần "phối hợp" với bọn họ một chút, bọn họ sẽ cảm thấy nhàm chán mà lờ cậu ấy đi. So với việc mấy người đó ngày ngày dùng gương mặt giả tạo đi nịnh bợ cậu ấy thì việc lộ rõ sự chán ghét này vẫn dễ chịu hơn. Tất nhiên, vế sau nữ sinh đó nói Bùi Hằng Anh sẽ không làm theo.
Bình luận
Bùi Hằng Anh cũng đã gặp trường hợp tương tự nhiều lần rồi. Chỉ cần "phối hợp" với bọn họ một chút, bọn họ sẽ cảm thấy nhàm chán mà lờ cậu ấy đi. So với việc mấy người đó ngày ngày dùng gương mặt giả tạo đi nịnh bợ cậu ấy thì việc lộ rõ sự chán ghét này vẫn dễ chịu hơn. Tất nhiên, vế sau nữ sinh đó nói Bùi Hằng Anh sẽ không làm theo.
Tô Đông An nhìn Bùi Hằng Anh, im lặng thở dài, xoay người trở về lớp học.
Bình luận
Tô Đông An nhìn Bùi Hằng Anh, im lặng thở dài, xoay người trở về lớp học.
Tưởng cô không hài lòng về cách làm của mình, Bùi Hằng Anh vội vàng đuổi theo, dè dặt nói: "Nếu... nếu cậu không thích. Tớ... tớ sẽ không làm vậy nữa."
Bình luận
Tưởng cô không hài lòng về cách làm của mình, Bùi Hằng Anh vội vàng đuổi theo, dè dặt nói: "Nếu... nếu cậu không thích. Tớ... tớ sẽ không làm vậy nữa."
Bùi Hằng Anh không muốn hình ảnh của mình trong cô chỉ là một thằng hèn nhát nên nếu cô thực sự nghĩ vậy, cậu ấy sẽ thay đổi. Cậu ấy không muốn trở thành "Dương Minh Huỳnh" thứ hai, là nguyên nhân khiến Tô Đông An bị mọi người công kích.
Bình luận
Bùi Hằng Anh không muốn hình ảnh của mình trong cô chỉ là một thằng hèn nhát nên nếu cô thực sự nghĩ vậy, cậu ấy sẽ thay đổi. Cậu ấy không muốn trở thành "Dương Minh Huỳnh" thứ hai, là nguyên nhân khiến Tô Đông An bị mọi người công kích.
Nhưng Tô Đông An lại lắc đầu, thở dài nói: "Cậu không có lỗi. Do hôm nay tâm trạng tớ không được tốt."
Bình luận
Nhưng Tô Đông An lại lắc đầu, thở dài nói: "Cậu không có lỗi. Do hôm nay tâm trạng tớ không được tốt."
Cô cũng biết không thể vì cách hành động của hai người khác nhau mà trách cứ cậu ấy được.
Bình luận
Cô cũng biết không thể vì cách hành động của hai người khác nhau mà trách cứ cậu ấy được.
"Vậy... cậu cầm cặp sách làm gì?"
Bình luận
"Vậy... cậu cầm cặp sách làm gì?"
"Trốn học." Cô thản nhiên đáp: "Tớ chưa từng trốn học bao giờ nên cũng muốn thử một lần. Nếu ai có hỏi thì cậu bảo tớ ốm, xin nghỉ buổi chiều nhé."
Bình luận
"Trốn học." Cô thản nhiên đáp: "Tớ chưa từng trốn học bao giờ nên cũng muốn thử một lần. Nếu ai có hỏi thì cậu bảo tớ ốm, xin nghỉ buổi chiều nhé."
Bùi Hằng Anh vội về chỗ mình, cầm cặp sách, bám đuôi Tô Đông An: "Tớ... tớ trốn học cùng cậu."
Bình luận
Bùi Hằng Anh vội về chỗ mình, cầm cặp sách, bám đuôi Tô Đông An: "Tớ... tớ trốn học cùng cậu."
Hiện tại, cô chỉ muốn ở một mình nhưng Bùi Hằng Anh bám dai quá, giống như cậu ấy sợ cô sẽ làm điều gì dại dột nên nhất quyết đòi đi theo. Sau vài lần cắt đuôi không thành công, cô đành cam chịu để cậu ấy đi cùng.
Bình luận
Hiện tại, cô chỉ muốn ở một mình nhưng Bùi Hằng Anh bám dai quá, giống như cậu ấy sợ cô sẽ làm điều gì dại dột nên nhất quyết đòi đi theo. Sau vài lần cắt đuôi không thành công, cô đành cam chịu để cậu ấy đi cùng.
Hai người ra khỏi cổng trường, bước đầu tiên Tô Đông An làm là mua hai que kem vị chanh muối. Mỗi người một que, vừa ăn vừa bắt xe đến bờ hồ.
Bình luận
Hai người ra khỏi cổng trường, bước đầu tiên Tô Đông An làm là mua hai que kem vị chanh muối. Mỗi người một que, vừa ăn vừa bắt xe đến bờ hồ.
Nay đầu tuần nên khá vắng vẻ. Nắng vàng nhuộm khắp nẻo đường, những làn gió mát mang theo hơi nước từ mặt hồ thổi về phía hai người. Tô Đông An vịn tay lên lan can, nhìn những tòa nhà cao tầng phía xa xa; cô hít một hơi thật sâu rồi chợt tung người, trèo lên lan can mà đứng. Cảm giác chông chênh giữa đất trời này giống như tâm tình hiện tại của cô. Tô Đông An vươn tay, nhìn lên bầu trời cao vời vợi, rồi cô lại cúi xuống, nhìn mặt hồ tĩnh lặng bên dưới.
Bình luận
Nay đầu tuần nên khá vắng vẻ. Nắng vàng nhuộm khắp nẻo đường, những làn gió mát mang theo hơi nước từ mặt hồ thổi về phía hai người. Tô Đông An vịn tay lên lan can, nhìn những tòa nhà cao tầng phía xa xa; cô hít một hơi thật sâu rồi chợt tung người, trèo lên lan can mà đứng. Cảm giác chông chênh giữa đất trời này giống như tâm tình hiện tại của cô. Tô Đông An vươn tay, nhìn lên bầu trời cao vời vợi, rồi cô lại cúi xuống, nhìn mặt hồ tĩnh lặng bên dưới.
Hồi đầu, khi mới xuyên tới, thi thoảng cả cơ thể lẫn hành động vẫn còn bị chi phối bởi tác giả và cốt truyện. Sau gặp thầy Hạnh Tâm, hoàn toàn điều khiển được cơ thể của mình thì cô lại trở thành con tốt trong tay Bùi Nguyên Vũ. Và giờ đây, những tưởng sẽ chẳng còn gì khiến cô canh cánh được nữa thì rắc rối từ Dương Minh Huỳnh lại kéo đến. Tất cả "bọn họ" tính dùng cô làm bàn đạp cho cuộc đời của mình ư? Đừng hòng!
Bình luận
Hồi đầu, khi mới xuyên tới, thi thoảng cả cơ thể lẫn hành động vẫn còn bị chi phối bởi tác giả và cốt truyện. Sau gặp thầy Hạnh Tâm, hoàn toàn điều khiển được cơ thể của mình thì cô lại trở thành con tốt trong tay Bùi Nguyên Vũ. Và giờ đây, những tưởng sẽ chẳng còn gì khiến cô canh cánh được nữa thì rắc rối từ Dương Minh Huỳnh lại kéo đến. Tất cả "bọn họ" tính dùng cô làm bàn đạp cho cuộc đời của mình ư? Đừng hòng!
Gió vẫn cứ ào ạt thổi tới khiến cơ thể mỏng manh của Tô Đông An lung lay chực ngã, Bùi Hằng Anh nhìn thôi cũng giật mình thon thót mấy lần. Cậu ấy siết chặt hai tay, run giọng nói:
Bình luận
Gió vẫn cứ ào ạt thổi tới khiến cơ thể mỏng manh của Tô Đông An lung lay chực ngã, Bùi Hằng Anh nhìn thôi cũng giật mình thon thót mấy lần. Cậu ấy siết chặt hai tay, run giọng nói:
Tô Đông An quay đầu nhìn cậu ấy lúc lâu mới giữ váy, chạy trên lan can vài bước rồi nhảy xuống vỉa hè. Hành động này của cô làm hai chân Bùi Hằng Anh mềm nhũn, cả người phải dựa vào gốc cây phía sau mới có thể đứng vững. Nhưng người nào đó không biết hối lỗi, còn cười cười như thể rất vui vì thấy hù cậu ấy thành công.
Bình luận
Tô Đông An quay đầu nhìn cậu ấy lúc lâu mới giữ váy, chạy trên lan can vài bước rồi nhảy xuống vỉa hè. Hành động này của cô làm hai chân Bùi Hằng Anh mềm nhũn, cả người phải dựa vào gốc cây phía sau mới có thể đứng vững. Nhưng người nào đó không biết hối lỗi, còn cười cười như thể rất vui vì thấy hù cậu ấy thành công.
"Tớ sẽ không làm điều dại dột vì những chuyện xàm xí vậy đâu." Cô nghiêng đầu, mỉm cười thật tươi.
Bình luận
"Tớ sẽ không làm điều dại dột vì những chuyện xàm xí vậy đâu." Cô nghiêng đầu, mỉm cười thật tươi.
Nắng phủ lên người khiến bóng hình cô chợt trở nên hư ảo. Vì ngược chiều nắng nên Bùi Hằng Anh không rõ biểu cảm lúc này của Tô Đông An là gì, nhưng khi nhìn đến đôi mắt trong veo không chút tạp niệm đó, lòng cậu ấy bỗng bình tâm trở lại.
Bình luận
Nắng phủ lên người khiến bóng hình cô chợt trở nên hư ảo. Vì ngược chiều nắng nên Bùi Hằng Anh không rõ biểu cảm lúc này của Tô Đông An là gì, nhưng khi nhìn đến đôi mắt trong veo không chút tạp niệm đó, lòng cậu ấy bỗng bình tâm trở lại.
Trời ngả dần về tây, nắng hắt xuống in hằn trên con phố nhỏ là hai bóng hình một béo một gầy đang lững thững bước đi.
Bình luận
Trời ngả dần về tây, nắng hắt xuống in hằn trên con phố nhỏ là hai bóng hình một béo một gầy đang lững thững bước đi.
Đến đoạn ngã tư, Tô Đông An chợt bị thu hút bởi tiếng ồn ào phía bên kia đường. Một cô gái trẻ, xinh đẹp đang bị người đàn ông cao mét bảy có gương mặt dữ tợn lôi kéo. Bên cạnh hai người còn có một người phụ nữ trung niên, nhìn qua có vẻ quen biết bọn họ.
Bình luận
Đến đoạn ngã tư, Tô Đông An chợt bị thu hút bởi tiếng ồn ào phía bên kia đường. Một cô gái trẻ, xinh đẹp đang bị người đàn ông cao mét bảy có gương mặt dữ tợn lôi kéo. Bên cạnh hai người còn có một người phụ nữ trung niên, nhìn qua có vẻ quen biết bọn họ.
Sau cùng, Tô Đông An thấy cô gái ấy hét lên không quen người đàn ông kia, cầu cứu người đi đường nhưng tất cả sự cố gắng ấy đều bị át đi bởi tiếng chửi rủa của người đàn ông. Cô liếc nhìn bốt cảnh sát giao thông khuất sau khúc cua bên kia đường, lại thấy đèn giao thông đã chuyển sang màu đỏ, cô nhanh chóng băng qua, tiến về phía cô gái ấy. Thấy vậy, Bùi Hằng Anh vội vàng đuổi theo.
Bình luận
Sau cùng, Tô Đông An thấy cô gái ấy hét lên không quen người đàn ông kia, cầu cứu người đi đường nhưng tất cả sự cố gắng ấy đều bị át đi bởi tiếng chửi rủa của người đàn ông. Cô liếc nhìn bốt cảnh sát giao thông khuất sau khúc cua bên kia đường, lại thấy đèn giao thông đã chuyển sang màu đỏ, cô nhanh chóng băng qua, tiến về phía cô gái ấy. Thấy vậy, Bùi Hằng Anh vội vàng đuổi theo.
"Chắc bọn họ là vợ chồng, cãi nhau tí rồi thôi An ạ."
Bình luận
"Chắc bọn họ là vợ chồng, cãi nhau tí rồi thôi An ạ."
Tô Đông An không trả lời, cô bước tới, nhìn cô gái kia hỏi: "Chị có cần giúp gì không ạ?"
Bình luận
Tô Đông An không trả lời, cô bước tới, nhìn cô gái kia hỏi: "Chị có cần giúp gì không ạ?"
Thấy có người hỏi, ánh mắt cô gái lóe lên tia hy vọng. Nhưng khi cô ấy quay đầu, thấy người hỏi mình chỉ là cô bé mới học cấp ba, sự tuyệt vọng bỗng chốc bao trùm cả cơ thể. Còn người đàn ông kia nghe vậy liền quát:
Bình luận
Thấy có người hỏi, ánh mắt cô gái lóe lên tia hy vọng. Nhưng khi cô ấy quay đầu, thấy người hỏi mình chỉ là cô bé mới học cấp ba, sự tuyệt vọng bỗng chốc bao trùm cả cơ thể. Còn người đàn ông kia nghe vậy liền quát:
"Đám ranh con chúng mày biết gì mà xen vào. Cút về trường học hành cho đàng hoàng rồi hẵng học đòi giúp đỡ người khác. Ông đây đang dạy lại con vợ ông, liên quan đéo gì tới chúng mày." Nói rồi, hắn ta quay sang, quát tháo cô gái. "Dám bỏ nhà đi theo trai à? Về, mày chết với tao!"
Bình luận
"Đám ranh con chúng mày biết gì mà xen vào. Cút về trường học hành cho đàng hoàng rồi hẵng học đòi giúp đỡ người khác. Ông đây đang dạy lại con vợ ông, liên quan đéo gì tới chúng mày." Nói rồi, hắn ta quay sang, quát tháo cô gái. "Dám bỏ nhà đi theo trai à? Về, mày chết với tao!"
Người phụ nữ trung niên vội lên tiếng khuyên nhủ: "Hai đứa mày có chuyện gì thì về nhà đóng cửa bảo nhau, lôi lôi kéo kéo giữa đường thế này để các em nó cười cho."
Bình luận
Người phụ nữ trung niên vội lên tiếng khuyên nhủ: "Hai đứa mày có chuyện gì thì về nhà đóng cửa bảo nhau, lôi lôi kéo kéo giữa đường thế này để các em nó cười cho."
Nghe thì giống như khuyên bảo nhưng thực chất là đang khẳng định, lời của người đàn ông kia là đúng.
Bình luận
Nghe thì giống như khuyên bảo nhưng thực chất là đang khẳng định, lời của người đàn ông kia là đúng.
Thấy Tô Đông An cùng Bùi Hằng Anh đứng đó không nói lời nào, cô gái thấy bất lực vô cùng, nước mắt không ngừng trào ra, chỉ biết lặp lại câu nói:
Bình luận
Thấy Tô Đông An cùng Bùi Hằng Anh đứng đó không nói lời nào, cô gái thấy bất lực vô cùng, nước mắt không ngừng trào ra, chỉ biết lặp lại câu nói:
"Chị không quen bọn họ. Bọn họ theo chị từ trên xe buýt xuống tận đây. Cứu chị với! Anh ta muốn bắt cóc chị."
Bình luận
"Chị không quen bọn họ. Bọn họ theo chị từ trên xe buýt xuống tận đây. Cứu chị với! Anh ta muốn bắt cóc chị."
"Á à, đã đi theo trai rồi giờ còn bảo tao là thằng bắt cóc à? Cái con đ* thiếu đòn này."
Bình luận
"Á à, đã đi theo trai rồi giờ còn bảo tao là thằng bắt cóc à? Cái con đ* thiếu đòn này."
Hắn ta vung tay định tát nhưng bị Tô Đông An cản lại. Dù sao sức của một người đàn ông trưởng thành khá mạnh nên tuy thành công cản được hành động của hắn ta nhưng tay cô cũng vì vậy mà bị tê dần, đau nhức không thôi.
Bình luận
Hắn ta vung tay định tát nhưng bị Tô Đông An cản lại. Dù sao sức của một người đàn ông trưởng thành khá mạnh nên tuy thành công cản được hành động của hắn ta nhưng tay cô cũng vì vậy mà bị tê dần, đau nhức không thôi.
Không nghĩ bản thân bị một con nhóc miệng còn hôi sữa cản, mặt tên đó đỏ bừng, hai mắt long lên sòng sọc trông rất đáng sợ. Hắn ta nhìn Tô Đông An, hằn học cảnh cáo:
Bình luận
Không nghĩ bản thân bị một con nhóc miệng còn hôi sữa cản, mặt tên đó đỏ bừng, hai mắt long lên sòng sọc trông rất đáng sợ. Hắn ta nhìn Tô Đông An, hằn học cảnh cáo:
"Con ranh con này, mày mà không cút ra chỗ khác là tao đập cả mày lẫn nó đấy!"
Bình luận
"Con ranh con này, mày mà không cút ra chỗ khác là tao đập cả mày lẫn nó đấy!"
Tô Đông An không đáp, cô mím môi, vung chân đạp mạnh vào hạ bộ của hắn. Nhân lúc hắn ta khuỵu xuống, dùng tay che hạ bộ của mình. Cô nắm lấy tay cô gái kia, kéo đi.
Bình luận
Tô Đông An không đáp, cô mím môi, vung chân đạp mạnh vào hạ bộ của hắn. Nhân lúc hắn ta khuỵu xuống, dùng tay che hạ bộ của mình. Cô nắm lấy tay cô gái kia, kéo đi.
"Chạy đi, Hằng Anh."
Bình luận
"Chạy đi, Hằng Anh."
Nhìn Bùi Hằng Anh lật đật chạy phía sau, tiếp đến là người đàn ông đang khập khiễng đuổi theo, Tô Đông An bỗng bật cười khanh khách. Cô vẫn thích giải quyết mọi chuyện bằng nắm đấm nhất.
Bình luận
Nhìn Bùi Hằng Anh lật đật chạy phía sau, tiếp đến là người đàn ông đang khập khiễng đuổi theo, Tô Đông An bỗng bật cười khanh khách. Cô vẫn thích giải quyết mọi chuyện bằng nắm đấm nhất.
Bọn họ vừa chạy tới nơi thì hai người kia cũng đuổi theo sát nút. Thấy mấy anh cảnh sát giao thông, cô gái như nhìn thấy vị cứu tinh của cuộc đời mình. Cô ấy buông tay Tô Đông An, chạy tới níu áo anh cảnh sát gần nhất, cầu cứu.
Bình luận
Bọn họ vừa chạy tới nơi thì hai người kia cũng đuổi theo sát nút. Thấy mấy anh cảnh sát giao thông, cô gái như nhìn thấy vị cứu tinh của cuộc đời mình. Cô ấy buông tay Tô Đông An, chạy tới níu áo anh cảnh sát gần nhất, cầu cứu.
Người đàn ông kia nghe vậy chửi thề định xông vào đánh thì bị người phụ nữ trung niên cản lại. Bà ta vừa khuyên nhủ vừa lôi kéo hắn ta lên xe người quen rồi bỏ đi mất dạng.
Bình luận
Người đàn ông kia nghe vậy chửi thề định xông vào đánh thì bị người phụ nữ trung niên cản lại. Bà ta vừa khuyên nhủ vừa lôi kéo hắn ta lên xe người quen rồi bỏ đi mất dạng.
Tô Đông An trình bày lại vụ việc với mấy chú cảnh sát giao thông bởi cô gái vẫn đang trong trạng thái hoảng loạn, sau đó nhìn cô ấy lên taxi rồi mới rời đi. Trời lúc này cũng đã tắt nắng, nhiệt độ bắt đầu giảm sâu. Cô vươn vai, cảm thấy buổi trốn học hôm nay thật thú vị.
Bình luận
Tô Đông An trình bày lại vụ việc với mấy chú cảnh sát giao thông bởi cô gái vẫn đang trong trạng thái hoảng loạn, sau đó nhìn cô ấy lên taxi rồi mới rời đi. Trời lúc này cũng đã tắt nắng, nhiệt độ bắt đầu giảm sâu. Cô vươn vai, cảm thấy buổi trốn học hôm nay thật thú vị.
"Tô Đông An!"
Bình luận
"Tô Đông An!"
Đang tính toán nên đi đâu tiếp theo thì cô bỗng nghe thấy có ai đó gọi cả họ lẫn tên mình. Cô giật mình, ngẩng đầu nhìn phía trước.
Bình luận
Đang tính toán nên đi đâu tiếp theo thì cô bỗng nghe thấy có ai đó gọi cả họ lẫn tên mình. Cô giật mình, ngẩng đầu nhìn phía trước.
Biết cô đã thấy cậu, Lưu Thiên Lãng mím môi, phăng phăng bước tới với gương mặt tức giận. Tô Đông An chột dạ, lùi về sau vài bước. Sao Lưu Thiên Lãng lại tìm được cô?
Bình luận
Biết cô đã thấy cậu, Lưu Thiên Lãng mím môi, phăng phăng bước tới với gương mặt tức giận. Tô Đông An chột dạ, lùi về sau vài bước. Sao Lưu Thiên Lãng lại tìm được cô?
Vừa nghĩ tới đây, đầu cô bỗng lóe lên suy nghĩ, cô quay phắt sang nhìn Bùi Hằng Anh đang đứng bên cạnh: "Cậu, là cậu nói cho Lãng phải không?"
Bình luận
Vừa nghĩ tới đây, đầu cô bỗng lóe lên suy nghĩ, cô quay phắt sang nhìn Bùi Hằng Anh đang đứng bên cạnh: "Cậu, là cậu nói cho Lãng phải không?"
Bùi Hằng Anh lùi ra xa vài bước, vô tội mà nhìn cô. Cậu ấy cũng không muốn thế đâu nhưng Lưu Thiên Lãng khủng bố điện thoại cậu ấy ác quá. Cộng thêm mới đi chơi với cô buổi chiều mà cô làm cậu ấy hú hồn hú vía mấy lần. Bùi Hằng Anh không biết liệu đến tối có còn gặp thêm chuyện gì nữa hay không nên sau khi giải quyết xong vụ việc kia, cậu ấy liền nhắn tin cho Lưu Thiên Lãng địa chỉ chỗ bọn họ đang đứng.
Bình luận
Bùi Hằng Anh lùi ra xa vài bước, vô tội mà nhìn cô. Cậu ấy cũng không muốn thế đâu nhưng Lưu Thiên Lãng khủng bố điện thoại cậu ấy ác quá. Cộng thêm mới đi chơi với cô buổi chiều mà cô làm cậu ấy hú hồn hú vía mấy lần. Bùi Hằng Anh không biết liệu đến tối có còn gặp thêm chuyện gì nữa hay không nên sau khi giải quyết xong vụ việc kia, cậu ấy liền nhắn tin cho Lưu Thiên Lãng địa chỉ chỗ bọn họ đang đứng.
Tô Đông An chưa kịp nhào cái má bánh bao của Bùi Hằng Anh để trừng phạt thì Lưu Thiên Lãng lao tới, ôm chầm lấy cô mà quát:
Bình luận
Tô Đông An chưa kịp nhào cái má bánh bao của Bùi Hằng Anh để trừng phạt thì Lưu Thiên Lãng lao tới, ôm chầm lấy cô mà quát:
"Chết tiệt! Sao cậu lại như thế hả? Tự dưng bỏ đi không nói lời nào, có biết làm vậy khiến người khác lo lắng lắm không?"
Bình luận
"Chết tiệt! Sao cậu lại như thế hả? Tự dưng bỏ đi không nói lời nào, có biết làm vậy khiến người khác lo lắng lắm không?"
Cậu tìm Tô Đông An từ trưa tới giờ, đi đâu không nói, điện thoại thì không gọi được. Chỉ sợ cô buồn đám học sinh một thì buồn Dương Minh Huỳnh mười mà làm điều ngốc nghếch nên cậu đã cùng Phạm Minh Nhất đi tìm khắp nơi. Đến lúc định nhờ người chú làm trong cục cảnh sát tìm giúp thì Bùi Hằng Anh gửi địa chỉ tới. Cậu thực sự... không biết phải làm sao với Tô Đông An cả.
Bình luận
Cậu tìm Tô Đông An từ trưa tới giờ, đi đâu không nói, điện thoại thì không gọi được. Chỉ sợ cô buồn đám học sinh một thì buồn Dương Minh Huỳnh mười mà làm điều ngốc nghếch nên cậu đã cùng Phạm Minh Nhất đi tìm khắp nơi. Đến lúc định nhờ người chú làm trong cục cảnh sát tìm giúp thì Bùi Hằng Anh gửi địa chỉ tới. Cậu thực sự... không biết phải làm sao với Tô Đông An cả.
Người Tô Đông An cứng ngắc vì không quen tiếp xúc thân mật với người khác, nhưng thấy Lưu Thiên Lãng lo đến mức này nên cô không đẩy cậu ra nữa, đành đứng im chịu trận. Qua một lúc lâu mà bờ vai Lưu Thiên Lãng hãy còn run nhẹ, cô chần chừ vươn tay, vỗ lưng cậu, an ủi.
Bình luận
Người Tô Đông An cứng ngắc vì không quen tiếp xúc thân mật với người khác, nhưng thấy Lưu Thiên Lãng lo đến mức này nên cô không đẩy cậu ra nữa, đành đứng im chịu trận. Qua một lúc lâu mà bờ vai Lưu Thiên Lãng hãy còn run nhẹ, cô chần chừ vươn tay, vỗ lưng cậu, an ủi.
"Tớ... cậu cũng biết tớ không phải là người yếu đuối vậy mà."
Bình luận
"Tớ... cậu cũng biết tớ không phải là người yếu đuối vậy mà."
Biết là thế nhưng lo thì vẫn lo.
Bình luận
Biết là thế nhưng lo thì vẫn lo.
Lưu Thiên Lãng nhân cơ hội này mà "phạt" cô một phen. Cậu siết chặt Tô Đông An trong vòng tay mình, nhấc bổng cô lên, vùi mặt vào cổ cô dụi nấy dụi để. Hành động này của cậu làm mấy người còn lại từ kinh ngạc đi tới sững sờ.
Bình luận
Lưu Thiên Lãng nhân cơ hội này mà "phạt" cô một phen. Cậu siết chặt Tô Đông An trong vòng tay mình, nhấc bổng cô lên, vùi mặt vào cổ cô dụi nấy dụi để. Hành động này của cậu làm mấy người còn lại từ kinh ngạc đi tới sững sờ.
Phạm Minh Nhất đưa tay lên che mắt, quay mặt đi chỗ khác mà thở dài. Giờ cậu ta mới biết, cái bệnh "sạch sẽ" dở người của Lãng là có chọn lọc. Bệnh gì! Cậu chỉ không thích người khác chạm vào mình mà thôi. Bùi Hằng Anh đứng bên thì trố mắt ra nhìn, hai chiếc má bánh bao như vừa được dặm thêm lớp phấn hồng. Còn đương sự là Tô Đông An lại giật mình thảng thốt, cô vừa kêu vừa dùng cả hai tay đẩy mặt cậu ra:
Bình luận
Phạm Minh Nhất đưa tay lên che mắt, quay mặt đi chỗ khác mà thở dài. Giờ cậu ta mới biết, cái bệnh "sạch sẽ" dở người của Lãng là có chọn lọc. Bệnh gì! Cậu chỉ không thích người khác chạm vào mình mà thôi. Bùi Hằng Anh đứng bên thì trố mắt ra nhìn, hai chiếc má bánh bao như vừa được dặm thêm lớp phấn hồng. Còn đương sự là Tô Đông An lại giật mình thảng thốt, cô vừa kêu vừa dùng cả hai tay đẩy mặt cậu ra:
"Buồn quá! Cậu làm gì vậy Lãng?"
Bình luận
"Buồn quá! Cậu làm gì vậy Lãng?"
Lưu Thiên Lãng bị cô đẩy ngửa mặt lên trời, tỉnh bơ mà đáp: "Lau nước mũi."
Bình luận
Lưu Thiên Lãng bị cô đẩy ngửa mặt lên trời, tỉnh bơ mà đáp: "Lau nước mũi."
Nghe câu trả lời từ cậu, lông tơ cô dựng ngược hết lên. Cô vội cởi áo khoác ném vào người Lưu Thiên Lãng:
Bình luận
Nghe câu trả lời từ cậu, lông tơ cô dựng ngược hết lên. Cô vội cởi áo khoác ném vào người Lưu Thiên Lãng:
"Kinh quá! Gớm quá đi! Sao cậu bẩn thế!" Mặt Tô Đông An nhăn nhó, vừa càu nhàu vừa cúi đầu ngó xem áo bên trong có bị dính gì không.
Bình luận
"Kinh quá! Gớm quá đi! Sao cậu bẩn thế!" Mặt Tô Đông An nhăn nhó, vừa càu nhàu vừa cúi đầu ngó xem áo bên trong có bị dính gì không.
Không nghĩ cô lại phản ứng mạnh đến thế, Lưu Thiên Lãng kinh ngạc một lúc rồi bật cười. Cậu giơ áo khoác lên, ngụ ý kêu Tô Đông An tiến đến mặc vào.
Bình luận
Không nghĩ cô lại phản ứng mạnh đến thế, Lưu Thiên Lãng kinh ngạc một lúc rồi bật cười. Cậu giơ áo khoác lên, ngụ ý kêu Tô Đông An tiến đến mặc vào.
"Tớ đùa thôi mà. Mau mặc áo vào đi."
Bình luận
"Tớ đùa thôi mà. Mau mặc áo vào đi."
"Bẩn rồi. Không mặc."
Bình luận
"Bẩn rồi. Không mặc."
"Nhìn này, có bẩn chỗ nào đâu? Không thì tớ mua áo mới cho cậu nhé?" Lưu Thiên Lãng xuống nước, dỗ dành: "Trời bắt đầu nổi gió rồi, không mặc áo khoác sao được. Nhỡ ốm thì sao?"
Bình luận
"Nhìn này, có bẩn chỗ nào đâu? Không thì tớ mua áo mới cho cậu nhé?" Lưu Thiên Lãng xuống nước, dỗ dành: "Trời bắt đầu nổi gió rồi, không mặc áo khoác sao được. Nhỡ ốm thì sao?"
Tô Đông An không nói không rằng, xoay người bỏ đi. Lúc Lưu Thiên Lãng vùi mặt vào cổ cô, ngoài giật mình thì cô còn có cảm giác khác, rất khó diễn tả thành lời. Vì vậy mà cô đã cố tình phản ứng thái quá để che giấu cảm xúc ấy đi. Tô Đông An xoa gáy, cảm thấy bản thân mình gần đây thật khác lạ. Hôm trước, lúc Lưu Thiên Lãng cúi đầu, trái tim cô cũng nảy lên một cái.
Bình luận
Tô Đông An không nói không rằng, xoay người bỏ đi. Lúc Lưu Thiên Lãng vùi mặt vào cổ cô, ngoài giật mình thì cô còn có cảm giác khác, rất khó diễn tả thành lời. Vì vậy mà cô đã cố tình phản ứng thái quá để che giấu cảm xúc ấy đi. Tô Đông An xoa gáy, cảm thấy bản thân mình gần đây thật khác lạ. Hôm trước, lúc Lưu Thiên Lãng cúi đầu, trái tim cô cũng nảy lên một cái.
Không nói được cô nên cậu chỉ có thể chạy lên phía trước chắn gió, dò hỏi: "Chiều nay cậu với Hằng Anh đi những đâu đấy?"
Bình luận
Không nói được cô nên cậu chỉ có thể chạy lên phía trước chắn gió, dò hỏi: "Chiều nay cậu với Hằng Anh đi những đâu đấy?"
"Đi dạo loanh quanh thôi. Thử trốn học lần xem nó thế nào ấy mà."
Bình luận
"Đi dạo loanh quanh thôi. Thử trốn học lần xem nó thế nào ấy mà."
Nói rồi Tô Đông An nhìn Bùi Hằng Anh, trừng mắt cảnh cáo. Nếu lần này mà Bùi Hằng Anh lại khai với Lưu Thiên Lãng thì cậu ấy chết chắc với cô. Nhận được tín hiệu từ Tô Đông An, Bùi Hằng Anh chột dạ cúi đầu, quay mặt đi nơi khác.
Bình luận
Nói rồi Tô Đông An nhìn Bùi Hằng Anh, trừng mắt cảnh cáo. Nếu lần này mà Bùi Hằng Anh lại khai với Lưu Thiên Lãng thì cậu ấy chết chắc với cô. Nhận được tín hiệu từ Tô Đông An, Bùi Hằng Anh chột dạ cúi đầu, quay mặt đi nơi khác.
Hành động mờ ám này của hai người đều rơi vào mắt Lưu Thiên Lãng, cậu không hỏi nữa, lảng sang chuyện khác.
Bình luận
Hành động mờ ám này của hai người đều rơi vào mắt Lưu Thiên Lãng, cậu không hỏi nữa, lảng sang chuyện khác.
"Chiều nay, cô nhóc Hoàng Minh Trang ấy có đăng một loạt ảnh chụp chứng minh là vì hộp sữa đó hết hạn nên cậu mới vứt."
Bình luận
"Chiều nay, cô nhóc Hoàng Minh Trang ấy có đăng một loạt ảnh chụp chứng minh là vì hộp sữa đó hết hạn nên cậu mới vứt."
"Ừm. Phản ứng thế nào?"
Bình luận
"Ừm. Phản ứng thế nào?"
Lưu Thiên Lãng ngập ngừng đáp: "Vẫn thế."
Bình luận
Lưu Thiên Lãng ngập ngừng đáp: "Vẫn thế."
Đúng như những gì Tô Đông An nói. Dù đã chứng minh được nguyên nhân cô làm vậy thì bọn họ vẫn không ngừng chỉ trích thái độ của cô với đủ mọi lập luận. Cậu dám cá, nếu cảnh Tô Đông An vứt hộp sữa sau lưng Dương Minh Huỳnh bị chụp lại, bọn họ vẫn sẽ chửi cô mà thôi, nhưng theo một kiểu khác. Ví dụ như, đồ hai mặt, kẻ giả tạo chẳng hạn.
Bình luận
Đúng như những gì Tô Đông An nói. Dù đã chứng minh được nguyên nhân cô làm vậy thì bọn họ vẫn không ngừng chỉ trích thái độ của cô với đủ mọi lập luận. Cậu dám cá, nếu cảnh Tô Đông An vứt hộp sữa sau lưng Dương Minh Huỳnh bị chụp lại, bọn họ vẫn sẽ chửi cô mà thôi, nhưng theo một kiểu khác. Ví dụ như, đồ hai mặt, kẻ giả tạo chẳng hạn.
Tính ra lúc ấy cậu nên điều tra kẻ tung đoạn video trước khi yêu cầu xóa mới phải. Giờ thì hay rồi, muốn tìm ra kẻ đằng sau sẽ phải tốn kha khá thời gian đây.
Bình luận
Tính ra lúc ấy cậu nên điều tra kẻ tung đoạn video trước khi yêu cầu xóa mới phải. Giờ thì hay rồi, muốn tìm ra kẻ đằng sau sẽ phải tốn kha khá thời gian đây.
Sau một buổi chiều được làm theo ý mình thì Tô Đông An cũng vơi dần cảm xúc bức bối bởi sự kiện đó, hiện tại, cô còn có thể an ủi ngược lại Lưu Thiên Lãng.
Bình luận
Sau một buổi chiều được làm theo ý mình thì Tô Đông An cũng vơi dần cảm xúc bức bối bởi sự kiện đó, hiện tại, cô còn có thể an ủi ngược lại Lưu Thiên Lãng.
"Quan tâm bọn họ nghĩ gì, tìm mọi cách để chứng minh chỉ làm lãng phí thì giờ của mình thôi. Thứ khó kiểm soát nhất, chẳng phải là lòng người hay sao?"
Bình luận
"Quan tâm bọn họ nghĩ gì, tìm mọi cách để chứng minh chỉ làm lãng phí thì giờ của mình thôi. Thứ khó kiểm soát nhất, chẳng phải là lòng người hay sao?"
Ngoài mặt, Tô Đông An có vẻ thản nhiên nhưng Lưu Thiên Lãng vẫn nhìn ra được, sâu trong đôi mắt ấy vẫn phảng phất nỗi buồn. Cậu siết chặt hai tay, im lặng không đáp.
Bình luận
Ngoài mặt, Tô Đông An có vẻ thản nhiên nhưng Lưu Thiên Lãng vẫn nhìn ra được, sâu trong đôi mắt ấy vẫn phảng phất nỗi buồn. Cậu siết chặt hai tay, im lặng không đáp.
***
Bình luận
***
Chú thích: Tình tiết bắt cóc trong chương này là một trong những mánh khóe của bọn buôn người hay dùng ở mấy năm trước. Hiện tại những vụ này đã ít hơn nhưng tui vẫn muốn đưa vào truyện để những ai chưa biết có thể cảnh giác với những chiêu trò này.
Bình luận
Chú thích: Tình tiết bắt cóc trong chương này là một trong những mánh khóe của bọn buôn người hay dùng ở mấy năm trước. Hiện tại những vụ này đã ít hơn nhưng tui vẫn muốn đưa vào truyện để những ai chưa biết có thể cảnh giác với những chiêu trò này.