Chuyện con gái nhà Cam Hưng lại lần nữa được người ta truyền miệng cho nhau. Người ta nửa tin nửa ngờ. Nhưng chuyện này do chính ông Tính tính ra, không tin cũng phải tin. Ở vùng này, chuyện khó tin hơn nhà ông cũng từng tính ra rồi, thế nên trong lòng người dân vẫn tín nhiệm ông lắm. Nhưng mà, biết thì biết vậy, nhưng vẫn lo, nên những nhà có con cái tầm tuổi như Hân, đều dặn con mình rằng: Mày chơi với ai thì chơi, không được chơi với con thiểu năng đấy.
Bình luận
Bình luận
Những chuyện này, Hân không hay biết gì. Trong mắt cô thì đám bạn cùng lớp chỉ là một đám trẻ con, suốt ngày ầm ĩ vì những chuyện lông gà vỏ tỏi. Không ai đến tìm cô chơi càng tốt, cô lại càng có nhiều thời gian riêng tư hơn.
Bình luận
Bình luận
Trường cấp hai mà Hân đang theo học là trường THCS Hoa Mai, chỉ là một ngôi trường địa phương bé tí. Cái sân trường nho nhỏ, một tòa nhà dạy học cũ kỹ hai tầng tổng cộng mười phòng học, một tòa nhà hành chính có vẻ mới xây, nhưng cũng bé xíu. So với trường liên cấp trước kia của cô, thực sự là một trời một vực. Bởi vì chỉ có mười phòng học, nên mỗi khối chia 5 lớp, khối 7 và khối 9 học buổi sáng, khối 6 và khối 8 học buổi chiều. Anh Bảo Lâm cũng học trường này, nhưng anh học lớp 9 nên học buổi sáng, không cùng lịch học với Hân.
Bình luận
Bình luận
Lớp của Hân là lớp 6E - cái lớp tệ nhất trong khối. Vì phần lớn những thành phần cá biệt trong mắt thầy cô, đều tập trung ở lớp này. Thành tích học tập của “Bảo Hân” ở cấp 1 rất thấp, học lực trung bình, chỉ vừa đủ lên lớp, thế nên cũng bị xếp vào đây. Tất nhiên trong lớp cũng sẽ có những học sinh khá giỏi để cân bằng lại điểm bình quân của lớp. Nhưng so với các lớp khác, đặc biệt là lớp 6A, thì lớp này tệ nhất rồi.
Bình luận
Bình luận
Hân từng đi qua lớp 6A kia, vì em họ cô học lớp đó. Giờ ra chơi mà lớp học vẫn khá yên tĩnh, hầu hết đám trẻ đều đang ghi chép bài, hoặc tụm lại nói chuyện nho nhỏ. Chứ không giống lớp cô, trống đánh là bọn trẻ nhao nhao cả lên, có khi giáo viên còn chưa ra khỏi lớp, chúng đã đuổi nhau chạy huỳnh huỵch, la hét ầm ĩ. Giáo viên chủ nhiệm cũng nhắc nhở nhiều rồi, nhưng chỉ được vài ba bữa là đâu lại vào đấy. Có lần bọn nó kết bè đi đánh nhau, đánh con nhà khác chảy máu đầu, tất cả đều bị mời phụ huynh. Cụ thể thế nào Hân không rõ, kết quả thằng bé bị đánh thì chuyển trường, còn cái đám đầu gấu kia thì càng coi trời bằng vung.
Bình luận
Bình luận
Hôm nay cô giáo môn Tiếng Anh trả bài kiểm tra một tiết. Môn khác thì Hân còn cần cố gắng, chứ tiếng anh ở giai đoạn vỡ lòng này, với cô chỉ là chuyện đơn giản. Không ngoài dự đoán, cô được 10 điểm, vẫn có một lỗi sai nhỏ do cô không chú ý thêm “s” ở danh từ số nhiều trong bài viết, nhưng không ảnh hưởng lắm. Trong chương trình học thời này, học sinh lớp 6 mới lần đầu tiếp xúc với tiếng anh, vậy nên bài kiểm tra 10 điểm của Hân được giáo viên khen ngợi cổ vũ rất nhiều. Hân chỉ xem đây là chuyện nhỏ, nhưng những đứa khác lại không nghĩ thế.
Bình luận
Bình luận
Sau buổi học hôm đó, còn chưa ra khỏi hành lang phòng học, Hân đã bị một đám chặn đường. Cầm đầu là con Hương - đứa đanh đá nhất trong mấy đứa con gái. Bọn con trai đứng phía sau, mà cách mấy bước chân, chính là mấy đứa cán bộ lớp. Đừng tưởng học sinh giỏi và học sinh cá biệt thì sẽ không chơi với nhau, ở lớp này, bọn nó chính là một hội.
Bình luận
Bình luận
"Hôm nay mà không giải thích rõ ràng thì mày đừng hòng về nhà." Hương vênh váo. "Nói! Mày chép bài của ai?"
Bình luận
"Bài nào? Chép bài gì?" Hân hơi không kịp nhảy số. Cô không ngại va chạm, hồi nhỏ cô không bắt nạt người khác thì thôi, ai lại ăn gan hùm mà dám bắt nạt cô. Tự nhiên bị úp cho cái nồi chép bài, Hân hơi bực. "Tôi chép bài của cậu đấy? Sao, cậu chép bài người khác thì được, lại không cho người khác chép lại hả?"
Bình luận
"Mày còn dám trả treo với tao? Mày chán sống à?" Tiếng Hương tru tréo, vừa nói nó vừa giơ tay đẩy Hân. Hừm, đẩy không được, con thiểu năng này khỏe hơn nó.
Bình luận
Cái chuyện chặn đường sau giờ học này, bọn nó quen tay hay việc rồi. Một đám đông tụ tập bao vây một đứa, lại để con Hương đanh đá nhất lên nạt nộ, giở giọng cả vú lấp miệng em, lúc cần thì xô đẩy một tý, lần nào cũng thành công bắt nạt người khác.
Bình luận
Bình luận
Tiếng anh? Chỉ một bài kiểm tra đã không phục muốn đi gây chuyện rồi? Hân cười thầm trong lòng. Cô học trường liên cấp song ngữ từ nhỏ, tiếng anh của cô nói không ngoa, khéo giáo viên tiếng anh trong trường còn không giao tiếp tốt bằng cô đâu. Lũ nít ranh lại dám đến hỏi tội cô cơ đấy.
Bình luận
Không thèm nói chuyện với đám này nữa, Hân gạt tay Hương ra, cô muốn về nhà. Gần đây ông Hưng bà Cam đối xử với cô tốt hơn trước, nhưng nếu về muộn sẽ không tránh được bị tra hỏi tại sao về muộn? Cô ngại phiền.
Bình luận
Lần đầu tiên bị ăn bơ khi đi bắt nạt người khác, Hương sôi máu, mất hết mặt mũi chị đại rồi. Nó lao lên, túm tóc Hân giật ra sau:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cộng tuổi hai đời, tuổi của Hân đẻ được đám này luôn ấy, đám con cháu này lại dám leo lên đầu cô, sống an nhàn quá rồi à? Xoay người một cái, lại bước vài bước đổi vị trí, Hân đã đảo ngược tình thế. Cô ném cặp sách sang một bên, túm tóc Hương, đè nó xuống sàn nhà.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hân chỉ dọa một câu, mấy đứa đầu gấu đang định xông tới trợ giúp Hương khựng lại. Bọn nó biết, bố mẹ bọn nó còn dặn không được chơi với Hân. Nhưng thế này đâu phải chơi, bọn nó chỉ đang giúp bạn bè đòi lại công bằng. Đám mấy đứa lớp trưởng lớp phó còn không qua được điểm 8, thế mà con thiểu năng lại được 10 điểm. Chắc chắn nó chép bài. Nghĩ thế, bọn nó lại xông vào.
Bình luận
Cũng may cho Hân, tuy chỉ có một mình, nhưng thân thể này thực sự rất khỏe, vượt xa tưởng tượng của cô. Hân không biết, lúc trước cũng vì quá khỏe mạnh, mà người ta còn mắng sau lưng cô là đồ đầu óc ngu si, tứ chi phát triển. Cũng bởi vì thế mà ông Hưng lúc đánh cô cũng chẳng nương tay chút nào.
Bình luận
Cuối cùng vụ đánh nhau cũng kết thúc khi ông bảo vệ trường đi khóa cửa lớp học, kịp thời tách bọn trẻ ra rồi gọi cho giáo viên. Hân bị bọn nó kéo tóc, lại bị mấy vết cào trên mặt, quần áo lôi kéo xộc xệch. Nhìn đám kia bề ngoài có vẻ tốt hơn, nhưng thực ra bọn nó bị đánh đau hơn. Hồi nhỏ Hân theo anh chị họ đi đánh nhau nhiều rồi, đứa nào chửi cô là đứa không cha không mẹ, cô nhất định sẽ đánh nó khóc kêu cha gọi mẹ luôn, đánh vào các vị trí huyệt trên người, không để lại dấu vết nhưng sẽ rất đau. Bà ngoại sẽ dắt cô đi xin lỗi người ta, nhưng cũng không ngăn cô đánh, con gái nên biết tự bảo vệ mình, đừng hiền quá cho người khác bắt nạt.
Bình luận
Tối đó, khi Hân về tới nhà đã muộn, cả nhà đang chờ cơm cô. Không đợi bố mẹ hỏi, Hân đã lấy bài kiểm tra ra, cáo trạng trước. Ông Hưng chỉ được học hết lớp 7 thì nghỉ. Tiếng anh là gì ông không biết, nhưng điểm 10 kia có ý nghĩa gì thì ông rất rõ. Trong lòng ông có chút mầm hi vọng nhen nhóm mà chính ông không nhận ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
"Đau lắm ạ!" Hân nói, thực ra cũng không đau, nhưng cô muốn xem thử bà mẹ này có bao nhiêu thương con.
Bình luận
Con đau mẹ xót. Bà Cam vừa giận vừa thương. Ngày trước lúc nó còn ngờ nghệch, người ta đánh nó, nó còn vỗ tay bảo vui lắm. Bây giờ cũng biết đau rồi, nghĩ thế, hai mắt bà đỏ hoe. Cha mẹ nào sinh con mà không muốn con mình thông minh khoẻ mạnh chứ. Như bây giờ tốt lắm.