Lúc Tô Đông An tiến vào, các bạn nữ vô thức tản sang hai bên, để lộ thứ trên tay mà Nguyễn Huệ Lan đang cầm. Cô trầm ngâm lấy tập tranh từ tay cô ta, quan sát hồi lâu. Tất cả tranh mà cô vẽ đã bị dính nước, bụi bẩn và cả đất cát, nên dù có lau khô thì cũng không thể cứu vãn được tình hình là cô phải vẽ lại toàn bộ số tranh này.
Bình luận
Lúc Tô Đông An tiến vào, các bạn nữ vô thức tản sang hai bên, để lộ thứ trên tay mà Nguyễn Huệ Lan đang cầm. Cô trầm ngâm lấy tập tranh từ tay cô ta, quan sát hồi lâu. Tất cả tranh mà cô vẽ đã bị dính nước, bụi bẩn và cả đất cát, nên dù có lau khô thì cũng không thể cứu vãn được tình hình là cô phải vẽ lại toàn bộ số tranh này.
Thấy cô im lặng không nói một lời, Nguyễn Huệ Lan nức nở, rối rít xin lỗi: "Xin lỗi An. Tớ không cố ý đâu. Thật đấy! Hức... Cậu tha lỗi cho tớ nhé?"
Bình luận
Thấy cô im lặng không nói một lời, Nguyễn Huệ Lan nức nở, rối rít xin lỗi: "Xin lỗi An. Tớ không cố ý đâu. Thật đấy! Hức... Cậu tha lỗi cho tớ nhé?"
Thấy Nguyễn Huệ Lan khóc thảm quá nên các bạn nữ xung quanh cũng vội vàng lên tiếng, giải thích thay cho cô ta:
Bình luận
Thấy Nguyễn Huệ Lan khóc thảm quá nên các bạn nữ xung quanh cũng vội vàng lên tiếng, giải thích thay cho cô ta:
"Đúng đó An. Bọn tớ đang tụ tập ở bàn cái Ly, trên bàn cậu một bàn dãy bên cạnh để nói chuyện. Trong lúc vui đùa, một bạn không cẩn thận đẩy Lan nên cậu ấy mới ngã vào bàn cậu, bình nước trên tay đổ lênh láng khắp nơi. Do cuống quá nên lúc lau tranh Lan đã làm rơi chúng xuống đất. Và... thành như vậy."
Bình luận
"Đúng đó An. Bọn tớ đang tụ tập ở bàn cái Ly, trên bàn cậu một bàn dãy bên cạnh để nói chuyện. Trong lúc vui đùa, một bạn không cẩn thận đẩy Lan nên cậu ấy mới ngã vào bàn cậu, bình nước trên tay đổ lênh láng khắp nơi. Do cuống quá nên lúc lau tranh Lan đã làm rơi chúng xuống đất. Và... thành như vậy."
Vốn vừa đụng mặt với Ngô Bảo Nhi và Dương Minh Huỳnh, Tô Đông An đã thấy không thỏa mái mấy. Giờ về lớp gặp ngay cảnh này khiến cô không thể nào vui nổi. Cũng biết lỗi không phải ở Nguyễn Huệ Lan nên Tô Đông An chỉ đáp qua loa "Ừm. Không sao." rồi lướt qua bọn họ, về chỗ ngồi.
Bình luận
Vốn vừa đụng mặt với Ngô Bảo Nhi và Dương Minh Huỳnh, Tô Đông An đã thấy không thỏa mái mấy. Giờ về lớp gặp ngay cảnh này khiến cô không thể nào vui nổi. Cũng biết lỗi không phải ở Nguyễn Huệ Lan nên Tô Đông An chỉ đáp qua loa "Ừm. Không sao." rồi lướt qua bọn họ, về chỗ ngồi.
Nguyễn Huệ Lan cắn môi, xoay người đi xin lỗi từng bạn đặt comm vẽ của Tô Đông An mà hiện tại đang có mặt ở trong lớp. Mấy cô bạn đó lúc đầu thì hơi ngẩn người, sau lại vì sự "chân thành" ấy mà cảm động. Bọn họ xua tay đáp không sao, còn an ủi ngược lại cô ta nữa. Dù sao bọn họ cũng chỉ phải đợi thêm mấy ngày, không phải việc gì to tát.
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan cắn môi, xoay người đi xin lỗi từng bạn đặt comm vẽ của Tô Đông An mà hiện tại đang có mặt ở trong lớp. Mấy cô bạn đó lúc đầu thì hơi ngẩn người, sau lại vì sự "chân thành" ấy mà cảm động. Bọn họ xua tay đáp không sao, còn an ủi ngược lại cô ta nữa. Dù sao bọn họ cũng chỉ phải đợi thêm mấy ngày, không phải việc gì to tát.
Sau khi xin lỗi một vòng, Nguyễn Huệ Lan quay trở lại chỗ Tô Đông An:
Bình luận
Sau khi xin lỗi một vòng, Nguyễn Huệ Lan quay trở lại chỗ Tô Đông An:
"An à. Tớ đã xin lỗi và mong mọi người thông cảm, cho cậu thêm chút thời gian để hoàn thành tranh. Tuy vậy, tớ vẫn cảm thấy có lỗi lắm! Không biết tớ có thể... mua lại số tranh đã hỏng của cậu được không?"
Bình luận
"An à. Tớ đã xin lỗi và mong mọi người thông cảm, cho cậu thêm chút thời gian để hoàn thành tranh. Tuy vậy, tớ vẫn cảm thấy có lỗi lắm! Không biết tớ có thể... mua lại số tranh đã hỏng của cậu được không?"
Tô Đông An biết hành động từ nãy tới giờ của Nguyễn Huệ Lan nhưng cô không quan tâm, kể cả lời đề nghị vừa rồi của cô ta.
Bình luận
Tô Đông An biết hành động từ nãy tới giờ của Nguyễn Huệ Lan nhưng cô không quan tâm, kể cả lời đề nghị vừa rồi của cô ta.
"Không cần đâu. Cậu cũng không cố ý."
Bình luận
"Không cần đâu. Cậu cũng không cố ý."
Lời lẽ thiết tha, thái độ thành khẩn của Nguyễn Huệ Lan đã thành công lay động cảm xúc của hầu hết những người có mặt nơi đây. Điều này vô tình khiến các bạn học khác cảm thấy phản cảm trước thái độ quá đỗi bình thản của Tô Đông An. Cảm giác như cô chỉ giả vờ rộng lượng chứ thực ra trong lòng có lẽ đã ghim Nguyễn Huệ Lan rồi.
Bình luận
Lời lẽ thiết tha, thái độ thành khẩn của Nguyễn Huệ Lan đã thành công lay động cảm xúc của hầu hết những người có mặt nơi đây. Điều này vô tình khiến các bạn học khác cảm thấy phản cảm trước thái độ quá đỗi bình thản của Tô Đông An. Cảm giác như cô chỉ giả vờ rộng lượng chứ thực ra trong lòng có lẽ đã ghim Nguyễn Huệ Lan rồi.
Thấy cô trước sau như một, hai mắt Nguyễn Huệ Lan rưng rưng. Cô ta đứng đó cắn môi, không nói lời nào. Lúc này Phan Thanh Mai không nhịn được nữa, cộng thêm vừa nãy bị bẽ mặt trước cả lớp nên cô ta đã chỉ tay thẳng mặt Tô Đông An, cao giọng mà chỉ trích:
Bình luận
Thấy cô trước sau như một, hai mắt Nguyễn Huệ Lan rưng rưng. Cô ta đứng đó cắn môi, không nói lời nào. Lúc này Phan Thanh Mai không nhịn được nữa, cộng thêm vừa nãy bị bẽ mặt trước cả lớp nên cô ta đã chỉ tay thẳng mặt Tô Đông An, cao giọng mà chỉ trích:
"Tô Đông An! Thái độ của cậu như vậy là có ý gì? Cái Lan nó đã xin lỗi cậu. Còn muốn mua số tranh đã hỏng không thể làm gì về, cậu còn muốn gì nữa! Miệng thì nói không sao đâu nhưng cũng không thử lấy gương soi lại bản mặt mình xem! Xem xem trông khó ưa thế nào!"
Bình luận
"Tô Đông An! Thái độ của cậu như vậy là có ý gì? Cái Lan nó đã xin lỗi cậu. Còn muốn mua số tranh đã hỏng không thể làm gì về, cậu còn muốn gì nữa! Miệng thì nói không sao đâu nhưng cũng không thử lấy gương soi lại bản mặt mình xem! Xem xem trông khó ưa thế nào!"
Tô Đông An cũng thành thực rút gương ra ngắm nghía hồi lâu. Thấy mặt mình vẫn chỉ có một biểu cảm như ngày thường, cô ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi lại cô ta:
Bình luận
Tô Đông An cũng thành thực rút gương ra ngắm nghía hồi lâu. Thấy mặt mình vẫn chỉ có một biểu cảm như ngày thường, cô ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi lại cô ta:
"Không phải ngày thường trông tôi vẫn vậy sao? Hay trong trường hợp này tôi phải trưng ra bộ mặt khác? Như kiểu, rối rít an ủi cậu ta. Hoặc là hớn hở cười nói, Lan à, cậu làm đúng lắm! Nhờ có cậu mà tớ có cái để giết thời gian rồi?"
Bình luận
"Không phải ngày thường trông tôi vẫn vậy sao? Hay trong trường hợp này tôi phải trưng ra bộ mặt khác? Như kiểu, rối rít an ủi cậu ta. Hoặc là hớn hở cười nói, Lan à, cậu làm đúng lắm! Nhờ có cậu mà tớ có cái để giết thời gian rồi?"
Tô Đông An nhướn mày, nhìn cô ta: "Phải như vậy à? Hoặc là như cậu, đặt tâm trạng của cậu ta lên hàng đầu?"
Bình luận
Tô Đông An nhướn mày, nhìn cô ta: "Phải như vậy à? Hoặc là như cậu, đặt tâm trạng của cậu ta lên hàng đầu?"
Đối với người cố ý công kích, vu oan cô gian lận, Tô Đông An chẳng có lý do gì phải nể mặt cô ta cả.
Bình luận
Đối với người cố ý công kích, vu oan cô gian lận, Tô Đông An chẳng có lý do gì phải nể mặt cô ta cả.
Phan Thanh Mai không nghĩ sẽ bị mỉa mai trước mặt mọi người như thế nên cánh tay chỉ về phía Tô Đông An run lên vì tức giận. Môi cô ta mấp máy mãi mà chẳng thể thốt thành lời. Cảm giác căm ghét dành cho Tô Đông An lúc này chỉ có tăng chứ không có giảm.
Bình luận
Phan Thanh Mai không nghĩ sẽ bị mỉa mai trước mặt mọi người như thế nên cánh tay chỉ về phía Tô Đông An run lên vì tức giận. Môi cô ta mấp máy mãi mà chẳng thể thốt thành lời. Cảm giác căm ghét dành cho Tô Đông An lúc này chỉ có tăng chứ không có giảm.
Thấy Tô Đông An nói kháy Phan Thanh Mai, Nguyễn Huệ Lan tiến lên phía trước một bước, ngụ ý muốn bảo vệ cô bạn thân của mình. Nguyễn Huệ Lan nhìn cô, giọng nói dịu dàng thường ngày nay lại mang theo mấy phần nghiêm nghị:
Bình luận
Thấy Tô Đông An nói kháy Phan Thanh Mai, Nguyễn Huệ Lan tiến lên phía trước một bước, ngụ ý muốn bảo vệ cô bạn thân của mình. Nguyễn Huệ Lan nhìn cô, giọng nói dịu dàng thường ngày nay lại mang theo mấy phần nghiêm nghị:
"Cậu đối xử với tớ thế nào tớ cũng chịu. Vì tớ có lỗi với cậu. Nhưng Mai không làm gì sai cả! Tớ biết cậu đang bực bội nhưng cũng đừng vì vậy mà trút lên người Mai. Cậu ấy chỉ là hơi quan tâm tớ quá mà thôi."
Bình luận
"Cậu đối xử với tớ thế nào tớ cũng chịu. Vì tớ có lỗi với cậu. Nhưng Mai không làm gì sai cả! Tớ biết cậu đang bực bội nhưng cũng đừng vì vậy mà trút lên người Mai. Cậu ấy chỉ là hơi quan tâm tớ quá mà thôi."
"Ngoài công kích, vu oan tôi gian lận trước mặt cả lớp thì đúng là không làm gì cả." Tô Đông An nhún vai. "Nói vui vậy thôi. Xin lỗi vì đã làm cậu khó chịu nhé!"
Bình luận
"Ngoài công kích, vu oan tôi gian lận trước mặt cả lớp thì đúng là không làm gì cả." Tô Đông An nhún vai. "Nói vui vậy thôi. Xin lỗi vì đã làm cậu khó chịu nhé!"
Sau đó, Tô Đông An không thèm quan tâm bọn họ nữa. Cô lôi tập giấy và bàn cắt ra, chuẩn bị biến những tờ A4 thành từng khổ nhỏ hơn.
Bình luận
Sau đó, Tô Đông An không thèm quan tâm bọn họ nữa. Cô lôi tập giấy và bàn cắt ra, chuẩn bị biến những tờ A4 thành từng khổ nhỏ hơn.
"Cậu..."
Bình luận
"Cậu..."
Nguyễn Huệ Lan mím môi đứng đó, đôi mắt to tròn nhìn cô đăm đăm đầy bất lực.
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan mím môi đứng đó, đôi mắt to tròn nhìn cô đăm đăm đầy bất lực.
Tình hình đang ở thế giằng co khiến không khí trong lớp học bỗng chốc trở nên ngột ngạt, thì lúc này, nam sinh tên Trần Thanh Long ngồi cách đó không xa bước tới, rút tiền từ trong ví ra, ném thẳng vào mặt Tô Đông An khi thấy cô dám "sỉ nhục" crush của hắn ta.
Bình luận
Tình hình đang ở thế giằng co khiến không khí trong lớp học bỗng chốc trở nên ngột ngạt, thì lúc này, nam sinh tên Trần Thanh Long ngồi cách đó không xa bước tới, rút tiền từ trong ví ra, ném thẳng vào mặt Tô Đông An khi thấy cô dám "sỉ nhục" crush của hắn ta.
"Đây! Chẳng phải mày vẽ vì tiền à? Tiền đấy! Chỗ này thừa sức bù cho số tranh đã hỏng của mày. Bớt lên mặt thái độ với người khác đi!"
Bình luận
"Đây! Chẳng phải mày vẽ vì tiền à? Tiền đấy! Chỗ này thừa sức bù cho số tranh đã hỏng của mày. Bớt lên mặt thái độ với người khác đi!"
Tô Đông An theo phản xạ nhắm mắt khi sấp tiền đập thẳng vào mặt mình rồi rơi lả tả xuống bàn. Cả lớp cũng bị sững sờ trước hành động này của hắn ta, có người muốn tiến lên ngăn cản nhưng e ngại hắn ta nên lại thôi. Vì Trần Thanh Long vốn nổi tiếng là kẻ cục súc, ngoài Nguyễn Huệ Lan ra thì chẳng quan tâm đến bố con thằng nào cả.
Bình luận
Tô Đông An theo phản xạ nhắm mắt khi sấp tiền đập thẳng vào mặt mình rồi rơi lả tả xuống bàn. Cả lớp cũng bị sững sờ trước hành động này của hắn ta, có người muốn tiến lên ngăn cản nhưng e ngại hắn ta nên lại thôi. Vì Trần Thanh Long vốn nổi tiếng là kẻ cục súc, ngoài Nguyễn Huệ Lan ra thì chẳng quan tâm đến bố con thằng nào cả.
Chứng kiến một màn này, khóe môi Nguyễn Huệ Lan vô thức nhếch lên rồi ngay lập tức trở về trạng thái bình thường. Cô ta bước tới, kéo tay áo Trần Thanh Long mà trách cứ:
Bình luận
Chứng kiến một màn này, khóe môi Nguyễn Huệ Lan vô thức nhếch lên rồi ngay lập tức trở về trạng thái bình thường. Cô ta bước tới, kéo tay áo Trần Thanh Long mà trách cứ:
"Cậu... Sao cậu lại đối xử với An như thế! Đây là chuyện riêng của bọn tớ, cậu xen vào làm gì? Mau cầm tiền của cậu đi đi."
Bình luận
"Cậu... Sao cậu lại đối xử với An như thế! Đây là chuyện riêng của bọn tớ, cậu xen vào làm gì? Mau cầm tiền của cậu đi đi."
Nhìn những ngón tay mảnh khảnh, trắng nõn đang níu tay áo mình, Trần Thanh Long mừng thầm trong lòng, cảm thấy hành động vừa rồi của bản thân vô cùng đúng đắn. Hắn ta vỗ mu bàn tay đang níu áo mình của Nguyễn Huệ Lan, nhẹ giọng an ủi:
Bình luận
Nhìn những ngón tay mảnh khảnh, trắng nõn đang níu tay áo mình, Trần Thanh Long mừng thầm trong lòng, cảm thấy hành động vừa rồi của bản thân vô cùng đúng đắn. Hắn ta vỗ mu bàn tay đang níu áo mình của Nguyễn Huệ Lan, nhẹ giọng an ủi:
"Một chút tiền này có đáng là bao. Vả lại, cũng tại cậu quá hiền lành nên tớ mới phải ra mặt. Nếu nó biết điều, không tỏ thái độ với cậu thì tớ đã không làm thế rồi."
Bình luận
"Một chút tiền này có đáng là bao. Vả lại, cũng tại cậu quá hiền lành nên tớ mới phải ra mặt. Nếu nó biết điều, không tỏ thái độ với cậu thì tớ đã không làm thế rồi."
Thấy Tô Đông An cúi đầu, im lặng nhặt từng tờ tiền, Trần Thanh Long nở nụ cười khinh miệt:
Bình luận
Thấy Tô Đông An cúi đầu, im lặng nhặt từng tờ tiền, Trần Thanh Long nở nụ cười khinh miệt:
"Đấy! Mấy người nhìn xem! Chẳng phải nó rất tham tiền sao? Chỉ cần bỏ ra một số tiền đủ lớn là có thể bịt được miệng nó rồi."
Bình luận
"Đấy! Mấy người nhìn xem! Chẳng phải nó rất tham tiền sao? Chỉ cần bỏ ra một số tiền đủ lớn là có thể bịt được miệng nó rồi."
Dường như Tô Đông An chẳng mấy để tâm đến lời Trần Thanh Long nói, cô vẫn bình thản nhặt nốt mấy tờ tiền còn lại rồi đứng dậy, ra khỏi chỗ, tiến đến và đứng trước mặt hắn ta.
Bình luận
Dường như Tô Đông An chẳng mấy để tâm đến lời Trần Thanh Long nói, cô vẫn bình thản nhặt nốt mấy tờ tiền còn lại rồi đứng dậy, ra khỏi chỗ, tiến đến và đứng trước mặt hắn ta.
Thấy thế, hắn ta cười khẩy, đáp: "Sao? Còn muốn quỳ xuống cảm ơn tao à?"
Bình luận
Thấy thế, hắn ta cười khẩy, đáp: "Sao? Còn muốn quỳ xuống cảm ơn tao à?"
Tô Đông An dùng tay không cầm tiền, giương cao, tát mạnh vào má trái của hắn ta một cái. Sau tiếng "chát" chói tai vang lên là mặt Trần Thanh Long bị lệch sang một bên. Hai mắt hắn ta long lên sòng sọc, vừa thẹn vừa tức giận sau khi nhận thức được chuyện gì vừa diễn ra. Hắn ta vừa bị tát trước mặt crush của mình sao?!
Bình luận
Tô Đông An dùng tay không cầm tiền, giương cao, tát mạnh vào má trái của hắn ta một cái. Sau tiếng "chát" chói tai vang lên là mặt Trần Thanh Long bị lệch sang một bên. Hai mắt hắn ta long lên sòng sọc, vừa thẹn vừa tức giận sau khi nhận thức được chuyện gì vừa diễn ra. Hắn ta vừa bị tát trước mặt crush của mình sao?!
"Mày chết với tao!" Trần Thanh Long lao tới, tính đấm vào mặt Tô Đông An một cái.
Bình luận
"Mày chết với tao!" Trần Thanh Long lao tới, tính đấm vào mặt Tô Đông An một cái.
Tô Đông An không những không sợ mà còn ung dung né đòn, bình thản nhìn kẻ trước mặt đang nổi điên.
Bình luận
Tô Đông An không những không sợ mà còn ung dung né đòn, bình thản nhìn kẻ trước mặt đang nổi điên.
Dù ở thế giới truyện tranh hay ngoài đời thực, không một ai, không một người nào có tư cách sỉ nhục cô cả. Và cô cũng đã chán ngấn cái cảnh bị đám con nít ranh này chèn ép rồi.
Bình luận
Dù ở thế giới truyện tranh hay ngoài đời thực, không một ai, không một người nào có tư cách sỉ nhục cô cả. Và cô cũng đã chán ngấn cái cảnh bị đám con nít ranh này chèn ép rồi.
Đánh hụt đã rất mất mặt, đã vậy còn thấy Tô Đông An giương mắt lên thách thức mình. Một chút lý trí còn sót lại nhanh chóng bị cơn nóng giận nuốt chửng. Trong đầu Trần Thanh Long lúc này chỉ có duy nhất một suy nghĩ, đó là phải dạy cho Tô Đông An một bài học.
Bình luận
Đánh hụt đã rất mất mặt, đã vậy còn thấy Tô Đông An giương mắt lên thách thức mình. Một chút lý trí còn sót lại nhanh chóng bị cơn nóng giận nuốt chửng. Trong đầu Trần Thanh Long lúc này chỉ có duy nhất một suy nghĩ, đó là phải dạy cho Tô Đông An một bài học.
Hắn ta sắn tay áo, lao đến tấn công Tô Đông An lần nữa.
Bình luận
Hắn ta sắn tay áo, lao đến tấn công Tô Đông An lần nữa.
Lần này không chỉ né đòn, mà Tô Đông An còn dồn sức xuống phần cùi chỏ, tấn công vào vùng cằm của Trần Thanh Long khiến hắn ta đập người vào dãy bàn bên cạnh, rồi ngã sấp mặt xuống nền đá hoa.
Bình luận
Lần này không chỉ né đòn, mà Tô Đông An còn dồn sức xuống phần cùi chỏ, tấn công vào vùng cằm của Trần Thanh Long khiến hắn ta đập người vào dãy bàn bên cạnh, rồi ngã sấp mặt xuống nền đá hoa.
Thấy bọn họ xảy ra xô xát, đám bạn học xung quanh la hét thất thanh, vội vàng tản ra xa. Mấy người đứng cạnh cửa lớp vội vàng giục nhau gọi thầy, cô xuống. Bọn họ biết Trần Thanh Long là loại người đánh cả con gái, chỉ là không nghĩ tới, Tô Đông An cũng chẳng vừa, cứ thế xông vào đánh nhau với hắn ta luôn.
Bình luận
Thấy bọn họ xảy ra xô xát, đám bạn học xung quanh la hét thất thanh, vội vàng tản ra xa. Mấy người đứng cạnh cửa lớp vội vàng giục nhau gọi thầy, cô xuống. Bọn họ biết Trần Thanh Long là loại người đánh cả con gái, chỉ là không nghĩ tới, Tô Đông An cũng chẳng vừa, cứ thế xông vào đánh nhau với hắn ta luôn.
Cú huých từ cùi chỏ mạnh hơn nắm đấm rất nhiều nên đầu Trần Thanh Long vẫn còn choáng, chưa thể đứng dậy ngay được. Tô Đông An bước tới, thả sấp tiền rơi tự do xuống người hắn ta, cười khẩy.
Bình luận
Cú huých từ cùi chỏ mạnh hơn nắm đấm rất nhiều nên đầu Trần Thanh Long vẫn còn choáng, chưa thể đứng dậy ngay được. Tô Đông An bước tới, thả sấp tiền rơi tự do xuống người hắn ta, cười khẩy.
"Một chút tiền này mà cũng học đòi người khác, ném tiền vào mặt tôi sao?"
Bình luận
"Một chút tiền này mà cũng học đòi người khác, ném tiền vào mặt tôi sao?"
Gương mặt lạnh lùng mang theo khinh miệt thấy rõ, cùng hành động tàn nhẫn trông thấy ấy khiến đám bạn học quanh đó rùng mình một cái, không dám ho he nấy nửa lời. Giờ thì bọn họ công nhận, vừa nãy Tô Đông An chẳng hề giận một chút nào.
Bình luận
Gương mặt lạnh lùng mang theo khinh miệt thấy rõ, cùng hành động tàn nhẫn trông thấy ấy khiến đám bạn học quanh đó rùng mình một cái, không dám ho he nấy nửa lời. Giờ thì bọn họ công nhận, vừa nãy Tô Đông An chẳng hề giận một chút nào.
Nguyễn Huệ Lan thấy tình hình không ổn liền bước ra can ngăn: "Hai người đừng đánh nhau nữa. Tất cả là lỗi tại tớ. Đừng đánh nhau nữa."
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan thấy tình hình không ổn liền bước ra can ngăn: "Hai người đừng đánh nhau nữa. Tất cả là lỗi tại tớ. Đừng đánh nhau nữa."
Tô Đông An chẳng quan tâm Nguyễn Huệ Lan lại tiếp tục đóng kịch. Thấy Trần Thanh Long tính ngồi dậy liền giẫm mạnh vào mắc cá chân của hắn ta khiến hắn ta đau đớn không thôi. Hai mắt Trần Thanh Long đỏ ngầu, nhìn cô đầy căm hận:
Bình luận
Tô Đông An chẳng quan tâm Nguyễn Huệ Lan lại tiếp tục đóng kịch. Thấy Trần Thanh Long tính ngồi dậy liền giẫm mạnh vào mắc cá chân của hắn ta khiến hắn ta đau đớn không thôi. Hai mắt Trần Thanh Long đỏ ngầu, nhìn cô đầy căm hận:
"Mẹ kiếp! Con điên này! Mày hình như không biết tao là ai rồi thì phải? Mày nghĩ tao sẽ để yên cho mày sau mọi chuyện vừa xảy ra ư?"
Bình luận
"Mẹ kiếp! Con điên này! Mày hình như không biết tao là ai rồi thì phải? Mày nghĩ tao sẽ để yên cho mày sau mọi chuyện vừa xảy ra ư?"
"Nhà cậu quyền lực như Nguyễn Ngọc Anh hay giàu có như Phùng Thái My?"
Bình luận
"Nhà cậu quyền lực như Nguyễn Ngọc Anh hay giàu có như Phùng Thái My?"
"Mày..."
Bình luận
"Mày..."
Trần Thanh Long tức mà không thể đáp trả. Vì nhà hắn ta đúng là không có quyền lực như Nguyễn Ngọc Anh hay giàu có như Phùng Thái My, nhưng hắn ta có người quen. Người quen này của hắn ta đủ để làm Tô Đông An phải quỳ xuống xin lỗi. Có lẽ Tô Đông An không biết điều này nên mới dám lên mặt thách thức hắn ta như vậy.
Bình luận
Trần Thanh Long tức mà không thể đáp trả. Vì nhà hắn ta đúng là không có quyền lực như Nguyễn Ngọc Anh hay giàu có như Phùng Thái My, nhưng hắn ta có người quen. Người quen này của hắn ta đủ để làm Tô Đông An phải quỳ xuống xin lỗi. Có lẽ Tô Đông An không biết điều này nên mới dám lên mặt thách thức hắn ta như vậy.
Tô Đông An rũ mắt nhìn kẻ vẫn đang ngồi trên đất. Đến Nguyễn Ngọc Anh và Bùi Nguyên Vũ cô còn chẳng sợ, huống chi một kẻ chỉ biết dùng cơ bắp như Trần Thanh Long.
Bình luận
Tô Đông An rũ mắt nhìn kẻ vẫn đang ngồi trên đất. Đến Nguyễn Ngọc Anh và Bùi Nguyên Vũ cô còn chẳng sợ, huống chi một kẻ chỉ biết dùng cơ bắp như Trần Thanh Long.
"Lần sau, mọi chuyện sẽ không dừng lại ở mức nhẹ nhàng như vậy đâu! Tôi có rất nhiều cách, để khiến kẻ tầm thường như cậu phải hối hận vì hành động của mình."
Bình luận
"Lần sau, mọi chuyện sẽ không dừng lại ở mức nhẹ nhàng như vậy đâu! Tôi có rất nhiều cách, để khiến kẻ tầm thường như cậu phải hối hận vì hành động của mình."
Đương lúc bầu không khí đang căng thẳng tột độ thì Lưu Thiên Lãng cùng hai người kia trở về lớp. Cậu hí hửng nhìn chiếc bánh ngọt trên tay mình, thầm nghĩ. Tô Đông An đã thèm bánh này từ lâu, nhưng vì nó không tốt cho sức khỏe của cô nên cậu đã ngăn không cho cô ăn. Nhân tiện hôm nay Tô Đông An đạt được điểm cao, cậu quyết định mua một miếng bánh nho nhỏ này làm phần thưởng cho cô. Chắc cô sẽ vui lắm nhỉ?
Bình luận
Đương lúc bầu không khí đang căng thẳng tột độ thì Lưu Thiên Lãng cùng hai người kia trở về lớp. Cậu hí hửng nhìn chiếc bánh ngọt trên tay mình, thầm nghĩ. Tô Đông An đã thèm bánh này từ lâu, nhưng vì nó không tốt cho sức khỏe của cô nên cậu đã ngăn không cho cô ăn. Nhân tiện hôm nay Tô Đông An đạt được điểm cao, cậu quyết định mua một miếng bánh nho nhỏ này làm phần thưởng cho cô. Chắc cô sẽ vui lắm nhỉ?
Vừa ngẩng đầu, cậu liền thấy Tô Đông An với gương mặt lạnh lùng cùng đôi mắt sắc bén chứa đầy ý cảnh cáo mà nhìn nam sinh xa lạ phía đối diện. Lưu Thiên Lãng có dự cảm chẳng lành. Cậu rảo bước về phía họ, thấy mấy tờ tiền đang rơi vương vãi khắp nơi liền buột miệng hỏi:
Bình luận
Vừa ngẩng đầu, cậu liền thấy Tô Đông An với gương mặt lạnh lùng cùng đôi mắt sắc bén chứa đầy ý cảnh cáo mà nhìn nam sinh xa lạ phía đối diện. Lưu Thiên Lãng có dự cảm chẳng lành. Cậu rảo bước về phía họ, thấy mấy tờ tiền đang rơi vương vãi khắp nơi liền buột miệng hỏi:
"Có chuyện gì sao An?"
Bình luận
"Có chuyện gì sao An?"
"Không có gì."
Bình luận
"Không có gì."
Cô xoay người, trở về chỗ ngồi của mình, còn Trần Thanh Long thì tức tối bỏ ra ngoài. Mấy người thân quen với Trần Thanh Long thấy vậy đành nhặt tiền hộ hắn ta. Lưu Thiên Lãng im lặng quan sát toàn bộ sự việc, sau cậu quay đầu, nhìn Phạm Minh Nhất ra hiệu. Phạm Minh Nhất gật đầu, ngụ ý đã hiểu.
Bình luận
Cô xoay người, trở về chỗ ngồi của mình, còn Trần Thanh Long thì tức tối bỏ ra ngoài. Mấy người thân quen với Trần Thanh Long thấy vậy đành nhặt tiền hộ hắn ta. Lưu Thiên Lãng im lặng quan sát toàn bộ sự việc, sau cậu quay đầu, nhìn Phạm Minh Nhất ra hiệu. Phạm Minh Nhất gật đầu, ngụ ý đã hiểu.