• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:46:33 AM
  • 0
  • 0

Chương 45


Một khoảng lặng kéo dài giữa hai người. Với Lucas, cậu ta cần bình ổn lại tâm trạng sau khi xổ ra hơn phân nửa chồng uất ức. Với Edward, cậu cần im lặng để tiêu hoá hết những gì vừa nghe. Cuối cùng, cậu thốt ra một câu hỏi:

Bình luận

Một khoảng lặng kéo dài giữa hai người. Với Lucas, cậu ta cần bình ổn lại tâm trạng sau khi xổ ra hơn phân nửa chồng uất ức. Với Edward, cậu cần im lặng để tiêu hoá hết những gì vừa nghe. Cuối cùng, cậu thốt ra một câu hỏi:

Bình luận

“Thế thì liên quan gì đến tôi? Tại sao cậu không nhắm vào ông ấy mà là tôi? Cậu đâu cần hận tôi như vậy?”

Bình luận

“Thế thì liên quan gì đến tôi? Tại sao cậu không nhắm vào ông ấy mà là tôi? Cậu đâu cần hận tôi như vậy?”

Bình luận

“Sau khi Evan đi làm những việc tôi thuê, tôi đã kịp tính toán xem mình sẽ làm gì tiếp nếu bị bắt. Tôi không sợ việc ngồi tù đâu, việc tôi gây ra, tôi sẽ tự chịu trách nhiệm, kể cả có là gây ra lúc trạng thái tâm lý bất ổn, không đủ sáng suốt để nghĩ hết trước sau.” Lucas nhìn Edward, giọng nói nghe bình tĩnh hơn nhiều, “Ngay khi tôi bị bắt, người mà tôi sắp xếp đã tung ra mấy tin đồn thất thiệt về ông ta. Tất nhiên có đến chín phần thật, chỉ một phần là do tôi không suy đoán được nên không chắc chắn, anh biết tin đồn đó là gì mà. Ba tôi luôn xây dựng hình tượng một doanh nhân thành đạt, đứng đắn, thế mà lại có con riêng, thậm chí còn bỏ mặc người cũ, chỉ phần đầu thôi đã khiến đám báo lá cải suy diễn cả đống rồi.”

Bình luận

“Sau khi Evan đi làm những việc tôi thuê, tôi đã kịp tính toán xem mình sẽ làm gì tiếp nếu bị bắt. Tôi không sợ việc ngồi tù đâu, việc tôi gây ra, tôi sẽ tự chịu trách nhiệm, kể cả có là gây ra lúc trạng thái tâm lý bất ổn, không đủ sáng suốt để nghĩ hết trước sau.” Lucas nhìn Edward, giọng nói nghe bình tĩnh hơn nhiều, “Ngay khi tôi bị bắt, người mà tôi sắp xếp đã tung ra mấy tin đồn thất thiệt về ông ta. Tất nhiên có đến chín phần thật, chỉ một phần là do tôi không suy đoán được nên không chắc chắn, anh biết tin đồn đó là gì mà. Ba tôi luôn xây dựng hình tượng một doanh nhân thành đạt, đứng đắn, thế mà lại có con riêng, thậm chí còn bỏ mặc người cũ, chỉ phần đầu thôi đã khiến đám báo lá cải suy diễn cả đống rồi.”

Bình luận

Chống hai khuỷu tay lên bàn, Lucas nói tiếp, ánh mắt hiện lên chút đắc thắng:

Bình luận

Chống hai khuỷu tay lên bàn, Lucas nói tiếp, ánh mắt hiện lên chút đắc thắng:

Bình luận

“Tất nhiên, ông ta có cách giải quyết đám tin đồn đó, nhưng cũng thiệt hại kha khá đấy, chưa kể đến các chuyện khác nữa. Dù rằng không thể khiến ông ta thân bại danh liệt, nhưng như vậy tôi cũng cảm thấy ổn rồi.”

Bình luận

“Tất nhiên, ông ta có cách giải quyết đám tin đồn đó, nhưng cũng thiệt hại kha khá đấy, chưa kể đến các chuyện khác nữa. Dù rằng không thể khiến ông ta thân bại danh liệt, nhưng như vậy tôi cũng cảm thấy ổn rồi.”

Bình luận

“Còn về chuyện vì sao tôi hận anh như vậy, chính tôi cũng không cắt nghĩa hết được. Tôi chỉ biết lúc đó tôi hận anh muốn chết ấy. Ba tôi chưa từng yêu thương tôi, có chăng chỉ là mấy câu hỏi thăm vô thưởng vô phạt lúc nhớ ra mình đã vô trách nhiệm cỡ nào. Quà sinh nhật tặng cho tôi cũng là bảo trợ lý đi mua đại cái gì đó, căn bản ông ta chẳng hề quan tâm xem tôi muốn gì. Lúc nghe ông ta nói với tôi về anh với cái ngữ khí buồn nôn đó, không hiểu sao tôi lại tưởng tượng ra cái vẻ mặt ông ta lúc đi gặp anh, cái bộ dạng người cha hiền từ ấy, đứng trước mặt anh, nói ra mấy câu xin lỗi, rồi một màn nhận gia đình, nghe hoành tráng thật, nhỉ?”

Bình luận

“Còn về chuyện vì sao tôi hận anh như vậy, chính tôi cũng không cắt nghĩa hết được. Tôi chỉ biết lúc đó tôi hận anh muốn chết ấy. Ba tôi chưa từng yêu thương tôi, có chăng chỉ là mấy câu hỏi thăm vô thưởng vô phạt lúc nhớ ra mình đã vô trách nhiệm cỡ nào. Quà sinh nhật tặng cho tôi cũng là bảo trợ lý đi mua đại cái gì đó, căn bản ông ta chẳng hề quan tâm xem tôi muốn gì. Lúc nghe ông ta nói với tôi về anh với cái ngữ khí buồn nôn đó, không hiểu sao tôi lại tưởng tượng ra cái vẻ mặt ông ta lúc đi gặp anh, cái bộ dạng người cha hiền từ ấy, đứng trước mặt anh, nói ra mấy câu xin lỗi, rồi một màn nhận gia đình, nghe hoành tráng thật, nhỉ?”

Bình luận

Lucas nhìn ra chỗ khác, nở một nụ cười tự giễu:

Bình luận

Lucas nhìn ra chỗ khác, nở một nụ cười tự giễu:

Bình luận

“Người ông ta yêu là mẹ anh, con trai ông ta là anh. Tôi chỉ là đứa con của người vợ mà ông ta buộc phải lấy. Đến lúc đó rồi, tôi sẽ triệt để bị quên mất.”

Bình luận

“Người ông ta yêu là mẹ anh, con trai ông ta là anh. Tôi chỉ là đứa con của người vợ mà ông ta buộc phải lấy. Đến lúc đó rồi, tôi sẽ triệt để bị quên mất.”

Bình luận

Edward dùng đầu ngón tay ấn ấn khoảng giữa hai lông mày:

Bình luận

Edward dùng đầu ngón tay ấn ấn khoảng giữa hai lông mày:

Bình luận

“Thực ra thì xét cho cùng vẫn là cậu ghen tị với tôi vì ông ta thiên vị tôi hơn mà.”

Bình luận

“Thực ra thì xét cho cùng vẫn là cậu ghen tị với tôi vì ông ta thiên vị tôi hơn mà.”

Bình luận

“Thôi thì anh cứ nghĩ vậy đi, có lẽ cũng phải, chính tôi cũng không chắc chắn nữa.” Lucas nhún vai với vẻ mặt nhẹ nhõm hơn.

Bình luận

“Thôi thì anh cứ nghĩ vậy đi, có lẽ cũng phải, chính tôi cũng không chắc chắn nữa.” Lucas nhún vai với vẻ mặt nhẹ nhõm hơn.

Bình luận

“À phải rồi, còn nữa, sao cậu lại sai người cưỡng bức tôi mà không phải hành hung hay cái gì đó tương tự?” Mắt thấy sắp hết thời gian thăm, Edward cố hỏi thêm một câu.

Bình luận

“À phải rồi, còn nữa, sao cậu lại sai người cưỡng bức tôi mà không phải hành hung hay cái gì đó tương tự?” Mắt thấy sắp hết thời gian thăm, Edward cố hỏi thêm một câu.

Bình luận

“Có thể anh cảm thấy lời tôi nói không đáng tin, nhưng mà tôi thực sự cảm thấy rất thích Edwin, anh ấy là một trong số rất ít những người tặng cho tôi món quà sinh nhật mà tôi muốn, không phải đồ đắt tiền, mà là đồ anh ấy cất công chọn. Mẹ tôi vì uất ức mà qua đời từ hồi tôi lên chín, trong nhà chỉ có chú quản gia và chị họ quan tâm tôi. Nhưng chú quản gia quan tâm tôi cũng chỉ là vì công việc, chỉ có chị họ là thật lòng. Nên lúc thấy món quà của Edwin, tôi cảm thấy rất vui. Người ngoài như anh ấy cũng có thể quan tâm tôi hơn cả ba tôi nữa.” Ngừng lại một lúc, Lucas nói tiếp, “Nghe sến súa quá nhỉ? Thế đấy, đoạn sau đó tôi nghĩ anh tự đoán ra được mà. Thù cũ hận mới dồn vào nhau, và sau đó thế nào chắc tôi không cần nhắc lại nữa.”

Bình luận

“Có thể anh cảm thấy lời tôi nói không đáng tin, nhưng mà tôi thực sự cảm thấy rất thích Edwin, anh ấy là một trong số rất ít những người tặng cho tôi món quà sinh nhật mà tôi muốn, không phải đồ đắt tiền, mà là đồ anh ấy cất công chọn. Mẹ tôi vì uất ức mà qua đời từ hồi tôi lên chín, trong nhà chỉ có chú quản gia và chị họ quan tâm tôi. Nhưng chú quản gia quan tâm tôi cũng chỉ là vì công việc, chỉ có chị họ là thật lòng. Nên lúc thấy món quà của Edwin, tôi cảm thấy rất vui. Người ngoài như anh ấy cũng có thể quan tâm tôi hơn cả ba tôi nữa.” Ngừng lại một lúc, Lucas nói tiếp, “Nghe sến súa quá nhỉ? Thế đấy, đoạn sau đó tôi nghĩ anh tự đoán ra được mà. Thù cũ hận mới dồn vào nhau, và sau đó thế nào chắc tôi không cần nhắc lại nữa.”

Bình luận

Thời gian thăm chỉ còn rất ít, nhân viên chịu trách nhiệm áp giải phạm nhân cũng bắt đầu đứng lên. Edward khẽ thở dài, tranh thủ nói nốt lời cuối:

Bình luận

Thời gian thăm chỉ còn rất ít, nhân viên chịu trách nhiệm áp giải phạm nhân cũng bắt đầu đứng lên. Edward khẽ thở dài, tranh thủ nói nốt lời cuối:

Bình luận

“Nghe hơi sáo rỗng với sách vở, nhưng mà thật ra ngồi tù cũng chẳng đáng sợ lắm đâu. Cậu cứ coi như một trải nghiệm đi là được.”

Bình luận

“Nghe hơi sáo rỗng với sách vở, nhưng mà thật ra ngồi tù cũng chẳng đáng sợ lắm đâu. Cậu cứ coi như một trải nghiệm đi là được.”

Bình luận

“Ha ha, anh hài hước quá.” Lucas nhướng mày, khóe môi hơi nhếch lên. Cậu ta nhún vai đi theo nhân viên cảnh sát.

Bình luận

“Ha ha, anh hài hước quá.” Lucas nhướng mày, khóe môi hơi nhếch lên. Cậu ta nhún vai đi theo nhân viên cảnh sát.

Bình luận

Edward bước ra đến ngoài, xe Edwin đã chờ sẵn. Nhìn thấy Edward bước xuống từ bậc tam cấp, anh hạ kính xe gọi cậu một tiếng:

Bình luận

Edward bước ra đến ngoài, xe Edwin đã chờ sẵn. Nhìn thấy Edward bước xuống từ bậc tam cấp, anh hạ kính xe gọi cậu một tiếng:

Bình luận

“Búp bê nhỏ à, mình đi thôi em.”

Bình luận

“Búp bê nhỏ à, mình đi thôi em.”

Bình luận

“Vâng.” Edward mở cửa bên ghế phó lái, ngồi vào. Thấy cậu đã thắt dây an toàn đầy đủ, Edwin gạt cần số, xoay vô lăng lái đi.

Bình luận

“Vâng.” Edward mở cửa bên ghế phó lái, ngồi vào. Thấy cậu đã thắt dây an toàn đầy đủ, Edwin gạt cần số, xoay vô lăng lái đi.

Bình luận

Điện thoại của Edward đã nát bét khi cậu bị bắt cóc. Đến tận bây giờ Edward vẫn ghi thù với Evan vì đã đập điện thoại của cậu. Cho dù đã cũ mèm và lỗi thời, nhưng Edward vẫn cảm thấy nó còn rất tốt. Vả lại đó là chiếc điện thoại đầu tiên cậu mua được bằng tiền của mình.

Bình luận

Điện thoại của Edward đã nát bét khi cậu bị bắt cóc. Đến tận bây giờ Edward vẫn ghi thù với Evan vì đã đập điện thoại của cậu. Cho dù đã cũ mèm và lỗi thời, nhưng Edward vẫn cảm thấy nó còn rất tốt. Vả lại đó là chiếc điện thoại đầu tiên cậu mua được bằng tiền của mình.

Bình luận

Không có điện thoại vẫn có thể sống bình thường, nhưng sẽ phải đối mặt với hàng trăm ngàn thứ rắc rối khiến người ta phát điên, nhất là khi bạn bè của "người ta" vẫn cố gắng liên lạc với "người ta" từ khắp năm châu. Sau khi phát cáu vì phải bật máy tính trả lời mail và chạy ra nhận thư từ suốt cả ngày, Edward quyết định đi mua điện thoại mới trong sự ủng hộ nhiệt tình của Edwin.

Bình luận

Không có điện thoại vẫn có thể sống bình thường, nhưng sẽ phải đối mặt với hàng trăm ngàn thứ rắc rối khiến người ta phát điên, nhất là khi bạn bè của "người ta" vẫn cố gắng liên lạc với "người ta" từ khắp năm châu. Sau khi phát cáu vì phải bật máy tính trả lời mail và chạy ra nhận thư từ suốt cả ngày, Edward quyết định đi mua điện thoại mới trong sự ủng hộ nhiệt tình của Edwin.

Bình luận

Xe Edwin được gửi ở bãi gửi xe, còn hai người đi bộ đến trước cửa hiệu đồ di động to đùng. Edward đáng ra định đi mua điện thoại ở những cửa hàng đồ cũ mà cậu nghe nói là khá uy tín, nhưng Edwin lại phản đối. Anh nói muốn cùng Edward chọn đồ, cũng muốn mua điện thoại cho cậu. Hai người suýt chút nữa đã cãi vã.

Bình luận

Xe Edwin được gửi ở bãi gửi xe, còn hai người đi bộ đến trước cửa hiệu đồ di động to đùng. Edward đáng ra định đi mua điện thoại ở những cửa hàng đồ cũ mà cậu nghe nói là khá uy tín, nhưng Edwin lại phản đối. Anh nói muốn cùng Edward chọn đồ, cũng muốn mua điện thoại cho cậu. Hai người suýt chút nữa đã cãi vã.

Bình luận

"Em dùng đồ cũ là được mà Edwin, bây giờ điện thoại đắt lắm."

Bình luận

"Em dùng đồ cũ là được mà Edwin, bây giờ điện thoại đắt lắm."

Bình luận

"Không sao mà, để anh mua cho em. Mấy tiệm đồ cũ đó em làm sao biết chất lượng ra sao. Ngộ nhỡ em mua phải đồ hỏng thì chẳng phải là thiệt à?"

Bình luận

"Không sao mà, để anh mua cho em. Mấy tiệm đồ cũ đó em làm sao biết chất lượng ra sao. Ngộ nhỡ em mua phải đồ hỏng thì chẳng phải là thiệt à?"

Bình luận

"Sao em lại để anh mua đồ cho em được?"

Bình luận

"Sao em lại để anh mua đồ cho em được?"

Bình luận

"Anh không tiếc tiền mấy món đó. Hơn nữa bạn trai nhà người ta tặng quà quanh năm, còn anh thì ngoài Giáng Sinh ra chẳng tặng được cho em cái gì. Em yêu, em không thể để anh tặng quà cho em một lần được hay sao?"

Bình luận

"Anh không tiếc tiền mấy món đó. Hơn nữa bạn trai nhà người ta tặng quà quanh năm, còn anh thì ngoài Giáng Sinh ra chẳng tặng được cho em cái gì. Em yêu, em không thể để anh tặng quà cho em một lần được hay sao?"

Bình luận

Đó là nguyên văn cuộc tranh luận của Edward và Edwin. Sau cùng, Edwin với khả năng hùng biện và thuyết phục áp đảo đã thắng. Hai người quyết định sẽ đi mua điện thoại ở một cửa hàng chính hãng, rồi tiện thể ghé qua khu phố ở gần đó để đi dạo và mua thêm mấy món đồ.

Bình luận

Đó là nguyên văn cuộc tranh luận của Edward và Edwin. Sau cùng, Edwin với khả năng hùng biện và thuyết phục áp đảo đã thắng. Hai người quyết định sẽ đi mua điện thoại ở một cửa hàng chính hãng, rồi tiện thể ghé qua khu phố ở gần đó để đi dạo và mua thêm mấy món đồ.

Bình luận

Bước vào cửa hàng có mặt bằng rộng lớn, Edwin kéo tay Edward đến khu bán điện thoại. Những chiếc điện thoại được sắp xếp sao cho khiến người xem cảm thấy bắt mắt và thu hút.

Bình luận

Bước vào cửa hàng có mặt bằng rộng lớn, Edwin kéo tay Edward đến khu bán điện thoại. Những chiếc điện thoại được sắp xếp sao cho khiến người xem cảm thấy bắt mắt và thu hút.

Bình luận

Edwin hỏi:

Bình luận

Edwin hỏi:

Bình luận

“Búp bê nhỏ này, em muốn dùng loại nào?”

Bình luận

“Búp bê nhỏ này, em muốn dùng loại nào?”

Bình luận

“Anh giúp em chọn được không, em có biết gì về công nghệ đâu.” Edward nhún vai.

Bình luận

“Anh giúp em chọn được không, em có biết gì về công nghệ đâu.” Edward nhún vai.

Bình luận

Edwin gật đầu, cúi xuống đọc mấy tờ giới thiệu, không vì bản thân cũng không biết quá nhiều về mấy lĩnh vực công nghệ mà nao núng:

Bình luận

Edwin gật đầu, cúi xuống đọc mấy tờ giới thiệu, không vì bản thân cũng không biết quá nhiều về mấy lĩnh vực công nghệ mà nao núng:

Bình luận

“Thôi được rồi, vậy anh đổi câu hỏi khác nhé. Em có yêu cầu gì với điện thoại của em?”

Bình luận

“Thôi được rồi, vậy anh đổi câu hỏi khác nhé. Em có yêu cầu gì với điện thoại của em?”

Bình luận

“Nghe gọi trơn tru, nhỏ gọn cầm vừa tay là được.” Edward đi lướt qua những giá trưng bày.

Bình luận

“Nghe gọi trơn tru, nhỏ gọn cầm vừa tay là được.” Edward đi lướt qua những giá trưng bày.

Bình luận

Cô nhân viên bán hàng đứng bên cạnh thấy vậy liền đi đến gợi ý cho cậu:

Bình luận

Cô nhân viên bán hàng đứng bên cạnh thấy vậy liền đi đến gợi ý cho cậu:

Bình luận

“Anh có thể xem thử mấy mẫu này, dù màn hình thiết kế hơi nhỏ so với các dòng khác cùng hãng nhưng hiệu suất pin khá tốt, sử dụng cũng trơn tru…”

Bình luận

“Anh có thể xem thử mấy mẫu này, dù màn hình thiết kế hơi nhỏ so với các dòng khác cùng hãng nhưng hiệu suất pin khá tốt, sử dụng cũng trơn tru…”

Bình luận

Edwin ở bên cạnh cùng Edward chọn đồ. Sau một lúc lâu bàn đi tính lại, hai người cuối cùng cũng chọn được một chiếc điện thoại ưng ý. Edwin để cho nhân viên tính tiền và đóng gói, còn lấy thêm một chiếc điện thoại nữa cho mình, vì theo anh, chiếc điện thoại hiện tại của anh đã đủ tiêu chuẩn để vứt đi trong nhiều nhất mấy tuần tới.

Bình luận

Edwin ở bên cạnh cùng Edward chọn đồ. Sau một lúc lâu bàn đi tính lại, hai người cuối cùng cũng chọn được một chiếc điện thoại ưng ý. Edwin để cho nhân viên tính tiền và đóng gói, còn lấy thêm một chiếc điện thoại nữa cho mình, vì theo anh, chiếc điện thoại hiện tại của anh đã đủ tiêu chuẩn để vứt đi trong nhiều nhất mấy tuần tới.

Bình luận

Cô nhân viên thu ngân quan sát hai người từ trước, đưa túi đồ cho Edwin, cô tươi cười gợi ý:

Bình luận

Cô nhân viên thu ngân quan sát hai người từ trước, đưa túi đồ cho Edwin, cô tươi cười gợi ý:

Bình luận

“Ở bên cạnh có một cửa hàng bán ốp lưng đấy ạ, nghe nói có nhiều kiểu dáng cho cặp đôi lắm, hai người có thể thử xem.”

Bình luận

“Ở bên cạnh có một cửa hàng bán ốp lưng đấy ạ, nghe nói có nhiều kiểu dáng cho cặp đôi lắm, hai người có thể thử xem.”

Bình luận

“Cảm ơn cô, chúng tôi sẽ thử.” Edward trả lời. Cậu cùng Edwin nắm tay rời đi.

Bình luận

“Cảm ơn cô, chúng tôi sẽ thử.” Edward trả lời. Cậu cùng Edwin nắm tay rời đi.

Bình luận

Khi hai người bước ra đến cửa, một trận gió thổi qua khiến mấy ngón tay lộ ra ngoài của Edward lạnh buốt. Cậu nhẹ nhàng gỡ tay mình ra khỏi tay Edwin, tự xoa hai bàn tay vào nhau:

Bình luận

Khi hai người bước ra đến cửa, một trận gió thổi qua khiến mấy ngón tay lộ ra ngoài của Edward lạnh buốt. Cậu nhẹ nhàng gỡ tay mình ra khỏi tay Edwin, tự xoa hai bàn tay vào nhau:

Bình luận

“Lạnh thật, Edwin nhỉ.”

Bình luận

“Lạnh thật, Edwin nhỉ.”

Bình luận

Edwin chỉ mỉm cười lắc đầu, rồi từ đâu biến ra một đôi găng tay nho nhỏ, xỏ vào tay Edward trong sự ngỡ ngàng của cậu rồi dắt cậu đến trước cửa hàng bán ốp lưng và phụ kiện điện thoại, vừa đi vừa nói:

Bình luận

Edwin chỉ mỉm cười lắc đầu, rồi từ đâu biến ra một đôi găng tay nho nhỏ, xỏ vào tay Edward trong sự ngỡ ngàng của cậu rồi dắt cậu đến trước cửa hàng bán ốp lưng và phụ kiện điện thoại, vừa đi vừa nói:

Bình luận

“Anh đã bảo em phải đeo găng tay khi ra khỏi nhà rồi mà em cứ không chịu nghe.”

Bình luận

“Anh đã bảo em phải đeo găng tay khi ra khỏi nhà rồi mà em cứ không chịu nghe.”

Bình luận

“Nhưng mà nó cứ vướng víu ấy Edwin.” Edward cố gắng giải thích, “Em không thích việc phải chạm vào mọi vật xung quanh qua một lớp len, như vậy khó chịu lắm.”

Bình luận

“Nhưng mà nó cứ vướng víu ấy Edwin.” Edward cố gắng giải thích, “Em không thích việc phải chạm vào mọi vật xung quanh qua một lớp len, như vậy khó chịu lắm.”

Bình luận

“Vậy bị lạnh thì dễ chịu sao? Em vẫn nên giữ gìn sức khỏe chứ. Được rồi, chúng ta tới nơi rồi.” Edwin đáp lại lời giải thích của Edward. Giờ hai người đã đứng trước cửa hàng ốp lưng.

Bình luận

“Vậy bị lạnh thì dễ chịu sao? Em vẫn nên giữ gìn sức khỏe chứ. Được rồi, chúng ta tới nơi rồi.” Edwin đáp lại lời giải thích của Edward. Giờ hai người đã đứng trước cửa hàng ốp lưng.

Bình luận

Edwin đẩy cửa vào, trong cửa hàng không đông lắm khiến cả hai người cảm thoải mái hơn. Cô nhân viên đang sắp lại những chiếc ốp lưng trên móc, nghe thấy có người bước vào thì quay đầu chào:

Bình luận

Edwin đẩy cửa vào, trong cửa hàng không đông lắm khiến cả hai người cảm thoải mái hơn. Cô nhân viên đang sắp lại những chiếc ốp lưng trên móc, nghe thấy có người bước vào thì quay đầu chào:

Bình luận

“Xin chào, tôi giúp gì được cho quý khách?”

Bình luận

“Xin chào, tôi giúp gì được cho quý khách?”

Bình luận

“Chúng tôi muốn chọn một chiếc ốp điện thoại.” Edward đi theo sau đóng cửa lại.

Bình luận

“Chúng tôi muốn chọn một chiếc ốp điện thoại.” Edward đi theo sau đóng cửa lại.

Bình luận

“Ồ, quý khách muốn kiểu dáng gì?” Ánh mắt cô nàng dừng lại ở hai bàn tay đang nắm lấy nhau, “Có kiểu dáng cho cặp đôi đấy, hai người muốn thử chứ?”

Bình luận

“Ồ, quý khách muốn kiểu dáng gì?” Ánh mắt cô nàng dừng lại ở hai bàn tay đang nắm lấy nhau, “Có kiểu dáng cho cặp đôi đấy, hai người muốn thử chứ?”

Bình luận

Edward gật đầu:

Bình luận

Edward gật đầu:

Bình luận

“Có, cảm ơn cô.”

Bình luận

“Có, cảm ơn cô.”

Bình luận

Cậu cảm thấy đôi mắt của cô gái này sáng lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường từ khi hai người bước vào cửa hàng. Bộ dạng này rất quen, cậu nhíu mày lục tìm trong trí nhớ.

Bình luận

Cậu cảm thấy đôi mắt của cô gái này sáng lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường từ khi hai người bước vào cửa hàng. Bộ dạng này rất quen, cậu nhíu mày lục tìm trong trí nhớ.

Bình luận

À, phải rồi, đây là ánh mắt của Anne lúc nhìn hai người đàn ông tình tứ với nhau đây mà.

Bình luận

À, phải rồi, đây là ánh mắt của Anne lúc nhìn hai người đàn ông tình tứ với nhau đây mà.

Bình luận

Mấy chiếc ốp đủ kiểu dáng được bày ra trước mặt hai người, có những chiếc rất dễ thương. Edwin nhìn chiếc ốp lưng in hình chú cún ôm nửa trái tim đi kèm với chiếc ốp in hình chú mèo ôm nửa trái tim còn lại, khẽ mỉm cười.

Bình luận

Mấy chiếc ốp đủ kiểu dáng được bày ra trước mặt hai người, có những chiếc rất dễ thương. Edwin nhìn chiếc ốp lưng in hình chú cún ôm nửa trái tim đi kèm với chiếc ốp in hình chú mèo ôm nửa trái tim còn lại, khẽ mỉm cười.

Bình luận

Edward nhìn theo, cậu ôm tay Edwin nhận xét:

Bình luận

Edward nhìn theo, cậu ôm tay Edwin nhận xét:

Bình luận

“Anh có giống cún đâu, mà em thấy mình cũng đâu phải mèo.”

Bình luận

“Anh có giống cún đâu, mà em thấy mình cũng đâu phải mèo.”

Bình luận

“Vậy em cảm thấy anh giống loài nào nhất? Hươu à? ? Hay là tuần lộc? Cũng có thể là dê núi nhỉ?” Edwin cảm thấy chủ đề thế giới động vật này rất thú vị, liền hùa theo.

Bình luận

“Vậy em cảm thấy anh giống loài nào nhất? Hươu à? ? Hay là tuần lộc? Cũng có thể là dê núi nhỉ?” Edwin cảm thấy chủ đề thế giới động vật này rất thú vị, liền hùa theo.

Bình luận

“Sao anh toàn so sánh mình với mấy con có sừng thế anh yêu? Vả lại anh hiền lành nhút nhát bằng nửa phần chúng nó sao? Em thấy anh giống một con sư tử đực đầu đàn đấy.” Edward dở khóc dở cười, “Mà anh cảm thấy em giống loài vật gì?”

Bình luận

“Sao anh toàn so sánh mình với mấy con có sừng thế anh yêu? Vả lại anh hiền lành nhút nhát bằng nửa phần chúng nó sao? Em thấy anh giống một con sư tử đực đầu đàn đấy.” Edward dở khóc dở cười, “Mà anh cảm thấy em giống loài vật gì?”

Bình luận

“Chó sói Bắc Cực.” Edwin nhìn Edward, mỉm cười, “Em giống con Nanh Trắng trong tiểu thuyết của Jack London ấy.”

Bình luận

“Chó sói Bắc Cực.” Edwin nhìn Edward, mỉm cười, “Em giống con Nanh Trắng trong tiểu thuyết của Jack London ấy.”

Bình luận

Mà trùng hợp là, trên bàn cũng có một chiếc ốp lưng có in hình chú sư tử ở góc đi kèm với chiếc ốp in hình một chú sói ở vị trí tương tự.

Bình luận

Mà trùng hợp là, trên bàn cũng có một chiếc ốp lưng có in hình chú sư tử ở góc đi kèm với chiếc ốp in hình một chú sói ở vị trí tương tự.

Bình luận

Bình luận

Bình luận

Bình luận

Bình luận

Bình luận

Bình luận

Bình luận

Bình luận

Bình luận

*Giải thích: Nang Trắng là chú sói trong tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Jack London.

Bình luận

*Giải thích: Nang Trắng là chú sói trong tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Jack London.

Bình luận

_______

Bình luận

_______

Góc huyên thuyên nho nhỏ:

Bình luận

Góc huyên thuyên nho nhỏ:

Sư tử Edwin: "Grào!!!!"

Bình luận

Sư tử Edwin: "Grào!!!!"

Sói con Edward: "Huuuuuuuuuuuuuuuuu! Ấy từ từ, bọn mình đang làm cái trò mất mặt gì thế này."

Bình luận

Sói con Edward: "Huuuuuuuuuuuuuuuuu! Ấy từ từ, bọn mình đang làm cái trò mất mặt gì thế này."


Truyện tương tự

Bình luận