CHƯƠNG 32


Trong bữa ăn, Phúc Khang vui vẻ nói:

Bình luận

Trong bữa ăn, Phúc Khang vui vẻ nói:

Bình luận

- Hồi đầu tôi đã nghi nghi rồi. Cả nhà ai cũng vẽ đẹp, tới tôi thì phải khổ luyện mới thành tài…

Bình luận

- Hồi đầu tôi đã nghi nghi rồi. Cả nhà ai cũng vẽ đẹp, tới tôi thì phải khổ luyện mới thành tài…

Bình luận

Vỹ Khang không nhịn được mà cười lớn:

Bình luận

Vỹ Khang không nhịn được mà cười lớn:

Bình luận

- Em thành tài rồi hả? Hồi nào vậy?

Bình luận

- Em thành tài rồi hả? Hồi nào vậy?

Bình luận

Bố Tường tủm tỉm cười. Thực sự thì Phúc Khang học hành chểnh mảng, hơn nữa không có tài năng thiên bẩm như Vỹ Khang. Nhưng cả gia đình này có ai dám nghĩ vẽ đẹp là do di truyền đâu.

Bình luận

Bố Tường tủm tỉm cười. Thực sự thì Phúc Khang học hành chểnh mảng, hơn nữa không có tài năng thiên bẩm như Vỹ Khang. Nhưng cả gia đình này có ai dám nghĩ vẽ đẹp là do di truyền đâu.

Bình luận

Phúc Khang quay sang nói với Hải Anh:

Bình luận

Phúc Khang quay sang nói với Hải Anh:

Bình luận

- Còn cậu thì sao? Học Hải quan là do áp lực từ bố Thành hả? Mới lại… tôi tò mò một chút. Cậu có biết vẽ không vậy?

Bình luận

- Còn cậu thì sao? Học Hải quan là do áp lực từ bố Thành hả? Mới lại… tôi tò mò một chút. Cậu có biết vẽ không vậy?

Bình luận

Hải Anh nhoẻn miệng cười. Bố Thành đâu có gây áp lực khiến anh chọn khoa Hải quan chứ. Tất nhiên Hải Anh không có ý làm một cán bộ bình thường như bao người. Anh chỉ muốn học để nắm rõ quy trình mà thôi. Có lẽ máu kinh doanh của mẹ nuôi đã ngấm vào người anh từ nhỏ.

Bình luận

Hải Anh nhoẻn miệng cười. Bố Thành đâu có gây áp lực khiến anh chọn khoa Hải quan chứ. Tất nhiên Hải Anh không có ý làm một cán bộ bình thường như bao người. Anh chỉ muốn học để nắm rõ quy trình mà thôi. Có lẽ máu kinh doanh của mẹ nuôi đã ngấm vào người anh từ nhỏ.

Bình luận

Đúng lúc này, điện thoại của Hải Anh sáng lên do có tin nhắn. Phúc Khang không tin nổi vào mắt mình khi thấy một bức vẽ Thiên Lam bằng bút bi vô cùng sống động.

Bình luận

Đúng lúc này, điện thoại của Hải Anh sáng lên do có tin nhắn. Phúc Khang không tin nổi vào mắt mình khi thấy một bức vẽ Thiên Lam bằng bút bi vô cùng sống động.

Bình luận

- Mau nói với tôi là cái hình này cậu dùng app tạo ra đi.

Bình luận

- Mau nói với tôi là cái hình này cậu dùng app tạo ra đi.

Bình luận

Hải Anh bật cười, giải thích:

Bình luận

Hải Anh bật cười, giải thích:

Bình luận

- Tôi đi thi đại học được cô ấy mời nước đó. Vào trường phải rất vất vả mới tìm ra.

Bình luận

- Tôi đi thi đại học được cô ấy mời nước đó. Vào trường phải rất vất vả mới tìm ra.

Bình luận

Phúc Khang nhăn nhăn nhở nhở:

Bình luận

Phúc Khang nhăn nhăn nhở nhở:

Bình luận

- Con bé Thiên Lam này nhìn một lần là nhớ nè.

Bình luận

- Con bé Thiên Lam này nhìn một lần là nhớ nè.

Bình luận

Bà Phụng không biết phải nói sao. Thực sự thì câu hỏi lúc trước của bà đã có đáp án. Thiên Lam được nhắc tới chỉ có một người. Cô bé đó là bạn gái của Hải Anh nhưng cũng chính là người trong lòng Vỹ Khang.

Bình luận

Bà Phụng không biết phải nói sao. Thực sự thì câu hỏi lúc trước của bà đã có đáp án. Thiên Lam được nhắc tới chỉ có một người. Cô bé đó là bạn gái của Hải Anh nhưng cũng chính là người trong lòng Vỹ Khang.

Bình luận

Mấy tháng trước, khi tới căn nhà ở ngoại thành tìm con trai, bà đã vô tình thấy bức tranh sơn dầu còn đang dang dở. Là một cô gái trong bộ váy màu xanh nhạt với nụ cười toả nắng. Bà còn tưởng là Vỹ Khang vẽ chơi, thật không ngờ người đó có thật.

Bình luận

Mấy tháng trước, khi tới căn nhà ở ngoại thành tìm con trai, bà đã vô tình thấy bức tranh sơn dầu còn đang dang dở. Là một cô gái trong bộ váy màu xanh nhạt với nụ cười toả nắng. Bà còn tưởng là Vỹ Khang vẽ chơi, thật không ngờ người đó có thật.

Bình luận

Hải Anh mới gặp bố mẹ đẻ lần đầu nhưng đã rất hoà đồng. Ngay cả Phúc Khang, dù tính tình có phần kỳ quái cũng rất yêu quý Hải Anh. Hơn nữa, bà cũng nhận ra Vỹ Khang thật lòng đối tốt với người em này. Chỉ có điều, tình cảm là một thứ khó đoán, bà sợ rằng Vỹ Khang sẽ đau lòng khi em trai mình và Thiên Lam ở bên nhau.

Bình luận

Hải Anh mới gặp bố mẹ đẻ lần đầu nhưng đã rất hoà đồng. Ngay cả Phúc Khang, dù tính tình có phần kỳ quái cũng rất yêu quý Hải Anh. Hơn nữa, bà cũng nhận ra Vỹ Khang thật lòng đối tốt với người em này. Chỉ có điều, tình cảm là một thứ khó đoán, bà sợ rằng Vỹ Khang sẽ đau lòng khi em trai mình và Thiên Lam ở bên nhau.

Bình luận

Bình luận

Bình luận

- Vỹ Khang… Con vừa đi đâu về vậy?

Bình luận

- Vỹ Khang… Con vừa đi đâu về vậy?

Bình luận

Tiếng bà Phụng vọng ra từ phòng khách khiến Vỹ Khang giật mình. Ngày trước, khi biết nơi ở của Thiên Lam, anh đã thường xuyên tới đó. Anh cũng không dám xuất hiện vì sợ cô cho rằng mình là một tên biến thái, chuyên đi rình rập con gái nhà người ta. Đâu cần Phúc Khang phải nói anh mới biết địa chỉ nhà cô. Anh lấy đấy là cớ để đường đường chính chính tìm tới mà thôi.

Bình luận

Tiếng bà Phụng vọng ra từ phòng khách khiến Vỹ Khang giật mình. Ngày trước, khi biết nơi ở của Thiên Lam, anh đã thường xuyên tới đó. Anh cũng không dám xuất hiện vì sợ cô cho rằng mình là một tên biến thái, chuyên đi rình rập con gái nhà người ta. Đâu cần Phúc Khang phải nói anh mới biết địa chỉ nhà cô. Anh lấy đấy là cớ để đường đường chính chính tìm tới mà thôi.

Bình luận

Có lẽ hôm nay do chút men trong người mà anh lại một lần tới đó chỉ để ngước nhìn lên ô cửa sổ với hoa giấy bao quanh.

Bình luận

Có lẽ hôm nay do chút men trong người mà anh lại một lần tới đó chỉ để ngước nhìn lên ô cửa sổ với hoa giấy bao quanh.

Bình luận

Anh biết cô vẫn còn thức. Anh biết em trai mình cũng tới đó. Chắc hẳn Hải Anh đã nói tất cả cho Thiên Lam, kể cho cô nghe về gia đình mới, về những người chắc chắn sẽ yêu mến và chào đón cô.

Bình luận

Anh biết cô vẫn còn thức. Anh biết em trai mình cũng tới đó. Chắc hẳn Hải Anh đã nói tất cả cho Thiên Lam, kể cho cô nghe về gia đình mới, về những người chắc chắn sẽ yêu mến và chào đón cô.

Bình luận

Vỹ Khang đứng đó hồi lâu, anh khẽ cười khi thấy Hải Anh dù có chút luyến tiếc nhưng vẫn ngoan ngoan ra về.

Bình luận

Vỹ Khang đứng đó hồi lâu, anh khẽ cười khi thấy Hải Anh dù có chút luyến tiếc nhưng vẫn ngoan ngoan ra về.

Bình luận

Kể ra trong thế giới này những cặp đôi yêu cuồng sống vội không phải là ít. Như Phúc Khang đó, vẻ hào hoa của người em này thu hút bao ánh nhìn, không ít cô gái trẻ tới làm quen, mong được anh chàng để mắt. Cũng chính vì điều này mà bạn gái của Phúc Khang chắc đã vượt quá số ngón tay trên hai bàn tay cộng lại.

Bình luận

Kể ra trong thế giới này những cặp đôi yêu cuồng sống vội không phải là ít. Như Phúc Khang đó, vẻ hào hoa của người em này thu hút bao ánh nhìn, không ít cô gái trẻ tới làm quen, mong được anh chàng để mắt. Cũng chính vì điều này mà bạn gái của Phúc Khang chắc đã vượt quá số ngón tay trên hai bàn tay cộng lại.

Bình luận

Nhưng Hải Anh và Thiên Lam lại khác. Hai người họ dành trọn vẹn tình cảm cho nhau. Ngay cả khi Thiên Lam nói dối là yêu một người khác Hải Anh vẫn không bỏ cuộc. Anh hiểu không phải cậu nhóc kia không muốn ở bên bạn gái cả ngày, đơn giản là em trai anh là người suy nghĩ thấu đáo. Chắc chắn Hải Anh muốn bản thân mình trở thành phiên bản xuất sắc nhất mới cầu hôn Thiên Lam.

Bình luận

Nhưng Hải Anh và Thiên Lam lại khác. Hai người họ dành trọn vẹn tình cảm cho nhau. Ngay cả khi Thiên Lam nói dối là yêu một người khác Hải Anh vẫn không bỏ cuộc. Anh hiểu không phải cậu nhóc kia không muốn ở bên bạn gái cả ngày, đơn giản là em trai anh là người suy nghĩ thấu đáo. Chắc chắn Hải Anh muốn bản thân mình trở thành phiên bản xuất sắc nhất mới cầu hôn Thiên Lam.

Bình luận

Vỹ Khang cố gắng nặn ra một nụ cười, anh đáp:

Bình luận

Vỹ Khang cố gắng nặn ra một nụ cười, anh đáp:

Bình luận

- Con ra ngoài hóng gió một chút thôi.

Bình luận

- Con ra ngoài hóng gió một chút thôi.

Bình luận

Bà Phụng vẫy tay:

Bình luận

Bà Phụng vẫy tay:

Bình luận

- Con lại đây… Có muốn uống một chút trà tía tô không? Hình như con ốm thì phải. Giọng con hơi khác.

Bình luận

- Con lại đây… Có muốn uống một chút trà tía tô không? Hình như con ốm thì phải. Giọng con hơi khác.

Bình luận

Vỹ Khang ngoan ngoãn tới bên mẹ. Anh không muốn mẹ lo lắng nên nói dối:

Bình luận

Vỹ Khang ngoan ngoãn tới bên mẹ. Anh không muốn mẹ lo lắng nên nói dối:

Bình luận

- Con bị cảm mẹ ạ. Cũng hơi khó chịu trong người.

Bình luận

- Con bị cảm mẹ ạ. Cũng hơi khó chịu trong người.

Bình luận

Bà Phụng vuốt nhẹ lên mái tóc của con trai. Bà cho rằng một mình chịu ấm ức không phải là cách hay nên mở lời:

Bình luận

Bà Phụng vuốt nhẹ lên mái tóc của con trai. Bà cho rằng một mình chịu ấm ức không phải là cách hay nên mở lời:

Bình luận

- Con quen cô bé Thiên Lam đúng không?

Bình luận

- Con quen cô bé Thiên Lam đúng không?

Bình luận

Vỹ Khang nghe mẹ hỏi vậy đột nhiên không còn kiềm chế được cảm xúc. Anh oà khóc như một đứa trẻ bị người khác lấy đi cây kẹo mút nhiều màu.

Bình luận

Vỹ Khang nghe mẹ hỏi vậy đột nhiên không còn kiềm chế được cảm xúc. Anh oà khóc như một đứa trẻ bị người khác lấy đi cây kẹo mút nhiều màu.

Bình luận

Vỹ Khang kể cho mẹ nghe anh cùng vài người bạn tới quán Xưa rồi vô tình bắt gặp ánh mắt của người con gái có cái tên Thiên Lam. Anh là người hướng nội nên cũng chẳng biết phải làm quen với cô ra sao, chỉ biết hàng ngày tới đó sau giờ tan sở để được thấy Thiên Lam.

Bình luận

Vỹ Khang kể cho mẹ nghe anh cùng vài người bạn tới quán Xưa rồi vô tình bắt gặp ánh mắt của người con gái có cái tên Thiên Lam. Anh là người hướng nội nên cũng chẳng biết phải làm quen với cô ra sao, chỉ biết hàng ngày tới đó sau giờ tan sở để được thấy Thiên Lam.

Bình luận

- Mẹ ơi… nếu như… nếu như con gặp em ấy trước Hải Anh, em ấy sẽ chọn con đúng không mẹ?

Bình luận

- Mẹ ơi… nếu như… nếu như con gặp em ấy trước Hải Anh, em ấy sẽ chọn con đúng không mẹ?

Bình luận

Vỹ Khang lấy tay lau nước mắt rồi tiếp lời:

Bình luận

Vỹ Khang lấy tay lau nước mắt rồi tiếp lời:

Bình luận

- Con thực sự muốn nghe đáp án, muốn biết em ấy có bao giờ để mắt tới con không…

Bình luận

- Con thực sự muốn nghe đáp án, muốn biết em ấy có bao giờ để mắt tới con không…


Truyện tương tự

Bình luận