CHƯƠNG 3: Phong Ấn Tà Đạo


Hôm nay Mận có lịch học cả ngày, kết thúc tiết cuối thì cũng đã là chiều muộn. 

Bình luận

Hôm nay Mận có lịch học cả ngày, kết thúc tiết cuối thì cũng đã là chiều muộn. 

“Đói quá đi, giờ này chợ cũng không còn nhiều đồ tươi, mua cái bánh mì về ăn tạm vậy.” -  Mận lầm bẩm - “Mấy đứa trời đánh xâu xé hết bánh gai của bà làm cho mình rồi, báo hại bây giờ không có gì ăn.”

Bình luận

“Đói quá đi, giờ này chợ cũng không còn nhiều đồ tươi, mua cái bánh mì về ăn tạm vậy.” -  Mận lầm bẩm - “Mấy đứa trời đánh xâu xé hết bánh gai của bà làm cho mình rồi, báo hại bây giờ không có gì ăn.”

Mận dừng lại mua một chiếc bánh mì từ gánh hàng rong ven đường. Mặt trời đã lặn, nghe nói về đêm Hồ Tây lên đèn rất đẹp, cô quyết định thử vòng qua đó một lát xem sao, dù gì cũng là lần đầu tiên Mận đến đây khi trời tối.

Bình luận

Mận dừng lại mua một chiếc bánh mì từ gánh hàng rong ven đường. Mặt trời đã lặn, nghe nói về đêm Hồ Tây lên đèn rất đẹp, cô quyết định thử vòng qua đó một lát xem sao, dù gì cũng là lần đầu tiên Mận đến đây khi trời tối.

Hồ Tây như khoác lên mình một tấm áo choàng đen huyền ảo, những ánh đèn phản chiếu trên mặt nước lung linh như những món trang sức lấp lánh, mặt hồ dập dềnh những gợn sóng nhỏ, hai hàng cây lặng lẽ đứng canh gác bên đường, bóng của chúng đổ dài trên mặt đất, rung rinh theo từng nhịp gió. Xa xa là tiếng cười nói to nhỏ của vài đôi bạn trẻ, tiếng bánh xe đạp lách cách, tiếng gọi nhau từ các quán ven hồ… tất cả đan xen vào nhau như tấu lên một bản nhạc đêm êm dịu.  Mận nhắm mắt, hít một hơi thật sâu , đang thư giãn tận hưởng mọi thứ thì bỗng một tiếng gọi đầy ma mị từ đâu vang lên: 

Bình luận

Hồ Tây như khoác lên mình một tấm áo choàng đen huyền ảo, những ánh đèn phản chiếu trên mặt nước lung linh như những món trang sức lấp lánh, mặt hồ dập dềnh những gợn sóng nhỏ, hai hàng cây lặng lẽ đứng canh gác bên đường, bóng của chúng đổ dài trên mặt đất, rung rinh theo từng nhịp gió. Xa xa là tiếng cười nói to nhỏ của vài đôi bạn trẻ, tiếng bánh xe đạp lách cách, tiếng gọi nhau từ các quán ven hồ… tất cả đan xen vào nhau như tấu lên một bản nhạc đêm êm dịu.  Mận nhắm mắt, hít một hơi thật sâu , đang thư giãn tận hưởng mọi thứ thì bỗng một tiếng gọi đầy ma mị từ đâu vang lên: 

“Lại đây… lại đây nào…”

Bình luận

“Lại đây… lại đây nào…”

Mận bất giác mở mắt, cẩn thận nhìn quanh nhưng không thấy ai. Cô chỉ vừa nghĩ chắc mình nghe nhầm thì giọng nói đó lại một lần nữa xuất hiện, kèm theo tràng cười kinh dị đến rợn người:

Bình luận

Mận bất giác mở mắt, cẩn thận nhìn quanh nhưng không thấy ai. Cô chỉ vừa nghĩ chắc mình nghe nhầm thì giọng nói đó lại một lần nữa xuất hiện, kèm theo tràng cười kinh dị đến rợn người:

“Đây rồi… tìm thấy rồi… một chút nữa thôi hahaha.”

Bình luận

“Đây rồi… tìm thấy rồi… một chút nữa thôi hahaha.”

Ngay lập tức một lực mạnh bất ngờ kéo Mận từ phía sau khiến cô không kịp trở tay liền mất đà ngã ngửa, có một ai đó đang túm lấy cổ áo Mận thô bạo lôi cô xuống hồ. Mận kinh sợ, hoảng hốt xin người kia tha mạng, cô không biết đó là ai và tại sao lại làm vậy mới mình. Mận chỉ vừa kịp hét lên một tiếng cứu, ngay sau đó, cả mắt mũi và miệng của cô đều ngập sâu trong làn nước lạnh.

Bình luận

Ngay lập tức một lực mạnh bất ngờ kéo Mận từ phía sau khiến cô không kịp trở tay liền mất đà ngã ngửa, có một ai đó đang túm lấy cổ áo Mận thô bạo lôi cô xuống hồ. Mận kinh sợ, hoảng hốt xin người kia tha mạng, cô không biết đó là ai và tại sao lại làm vậy mới mình. Mận chỉ vừa kịp hét lên một tiếng cứu, ngay sau đó, cả mắt mũi và miệng của cô đều ngập sâu trong làn nước lạnh.

Bình luận

-

“Bà ơi, hình như cháu vừa nghe thấy tiếng ai đó… giống như tiếng kêu cứu?!” 

Bình luận

“Bà ơi, hình như cháu vừa nghe thấy tiếng ai đó… giống như tiếng kêu cứu?!” 

Thiên An đang dọn dẹp thì đứng bật dậy, nhìn chằm chằm về phía hồ. Bà nội cũng dừng tay, lật đật đi đến: ”Nhưng bà đâu có nghe thấy gì. Hay bà cháu mình ra xem, nhỡ có người ngã xuống hồ thì chết!”

Bình luận

Thiên An đang dọn dẹp thì đứng bật dậy, nhìn chằm chằm về phía hồ. Bà nội cũng dừng tay, lật đật đi đến: ”Nhưng bà đâu có nghe thấy gì. Hay bà cháu mình ra xem, nhỡ có người ngã xuống hồ thì chết!”

Hai người vội chạy ra ngoài, mặt hồ tĩnh lặng, không có tiếng gì khác ngoài lá xào xạc và sự ồn ào từ các quán nước bên cạnh.

Bình luận

Hai người vội chạy ra ngoài, mặt hồ tĩnh lặng, không có tiếng gì khác ngoài lá xào xạc và sự ồn ào từ các quán nước bên cạnh.

 

Bình luận

 

“Hay cháu mệt quá rồi chăng? Nếu có người ngã xuống thì sẽ có tiếng động lớn, cũng có tiếng hô hoán. Thôi cháu vào nghỉ trước đi, bà làm nốt cho.”

Bình luận

“Hay cháu mệt quá rồi chăng? Nếu có người ngã xuống thì sẽ có tiếng động lớn, cũng có tiếng hô hoán. Thôi cháu vào nghỉ trước đi, bà làm nốt cho.”

 

Bình luận

 

Thiên An bán tín bán nghi, chẳng lẽ cô lại gặp ảo giác. Có lẽ là mấy nay thức đêm làm bài mệt quá thật, Thiện An trầm ngâm một lúc rồi cũng trở vào nhà.

Bình luận

Thiên An bán tín bán nghi, chẳng lẽ cô lại gặp ảo giác. Có lẽ là mấy nay thức đêm làm bài mệt quá thật, Thiện An trầm ngâm một lúc rồi cũng trở vào nhà.

Bình luận

-

Ọc ọc ọc…

Bình luận

Ọc ọc ọc…

“Mình chết rồi sao?”

Bình luận

“Mình chết rồi sao?”

Mận đang hấp hối chơi vơi giữa lòng hồ, mọi thứ xung quanh tối đen như mực, sâu trong màn đêm bỗng xuất hiện một tia sáng lập loè. Mận bật thở mạnh một hơi, nhận ra nãy giờ bản thân vẫn đang hô hấp bình thường. 

Bình luận

Mận đang hấp hối chơi vơi giữa lòng hồ, mọi thứ xung quanh tối đen như mực, sâu trong màn đêm bỗng xuất hiện một tia sáng lập loè. Mận bật thở mạnh một hơi, nhận ra nãy giờ bản thân vẫn đang hô hấp bình thường. 

“Có lẽ mình đã chết thật rồi?! thở dưới nước? chuyện quái quỷ gì đây? giờ mình biến thành con cá sao?”

Bình luận

“Có lẽ mình đã chết thật rồi?! thở dưới nước? chuyện quái quỷ gì đây? giờ mình biến thành con cá sao?”

Mận vùng vẫy một lúc nhưng không sao bơi lên được, đành phải men theo thứ ánh sáng kỳ dị kia, trong đầu cô lúc này rối tung, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ánh sáng đó mỗi lúc tối dần, méo mó rồi tách ra thành một khoảng nứt kỳ lạ khiến Mận sợ hãi dừng lại. Một lần nữa, bàn tay từ hư vô kia lại xuất hiện túm mạnh lấy chân cô lôi vào trong. 

Bình luận

Mận vùng vẫy một lúc nhưng không sao bơi lên được, đành phải men theo thứ ánh sáng kỳ dị kia, trong đầu cô lúc này rối tung, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ánh sáng đó mỗi lúc tối dần, méo mó rồi tách ra thành một khoảng nứt kỳ lạ khiến Mận sợ hãi dừng lại. Một lần nữa, bàn tay từ hư vô kia lại xuất hiện túm mạnh lấy chân cô lôi vào trong. 

Tách… Tách … Tách...

Bình luận

Tách… Tách … Tách...

Tiếng những giọt nước rơi xuống nền đất rõ mồn một. Mận không dám thở mạnh, nhắm nghiền mắt, cô chỉ sợ nếu mở ra sẽ phải thấy thứ gì đó kinh khủng ám ảnh cô cả đời. Nhưng rất nhanh đầu cô bắt đầu ong lên liên tục, nước chảy vào mũi làm cô ho sặc sụa. Mận ti hí mắt, nhận ra mình đang bị treo ngược lên trời.

Bình luận

Tiếng những giọt nước rơi xuống nền đất rõ mồn một. Mận không dám thở mạnh, nhắm nghiền mắt, cô chỉ sợ nếu mở ra sẽ phải thấy thứ gì đó kinh khủng ám ảnh cô cả đời. Nhưng rất nhanh đầu cô bắt đầu ong lên liên tục, nước chảy vào mũi làm cô ho sặc sụa. Mận ti hí mắt, nhận ra mình đang bị treo ngược lên trời.

“Đau quá! đây là đâu?”

Bình luận

“Đau quá! đây là đâu?”

Không gian tối tăm ẩm thấp, tràn ngập mùi máu tanh, thi thoảng Mận còn có thể nghe thấy tiếng than khóc ai oán đâu đây. Cô dựng hết tóc ngáy, da gà da vịt nổi lên cả, mùi tanh tưởi sộc vào mũi khiến cô còn suýt nôn mấy lần, Mận cố gắng giãy giụa để thoát khỏi dây trói nhưng bất thành, thậm chí còn khiến bản thân chịu đau hơn.

Bình luận

Không gian tối tăm ẩm thấp, tràn ngập mùi máu tanh, thi thoảng Mận còn có thể nghe thấy tiếng than khóc ai oán đâu đây. Cô dựng hết tóc ngáy, da gà da vịt nổi lên cả, mùi tanh tưởi sộc vào mũi khiến cô còn suýt nôn mấy lần, Mận cố gắng giãy giụa để thoát khỏi dây trói nhưng bất thành, thậm chí còn khiến bản thân chịu đau hơn.

Mận ngoái đầu mọi hướng để tìm kiếm một tia hy vọng nào đó, ánh mắt cô dừng lại ở chiếc bình sứ màu xanh lam được chạm khắc hoa văn tuyệt đẹp, đặt ngay ngắn trên một đống gì đó bầy nhầy trông rất kinh dị, thứ đó cứ lúc nhúc qua lại nhưng chiếc bình thì không hề lung lay. 

Bình luận

Mận ngoái đầu mọi hướng để tìm kiếm một tia hy vọng nào đó, ánh mắt cô dừng lại ở chiếc bình sứ màu xanh lam được chạm khắc hoa văn tuyệt đẹp, đặt ngay ngắn trên một đống gì đó bầy nhầy trông rất kinh dị, thứ đó cứ lúc nhúc qua lại nhưng chiếc bình thì không hề lung lay. 

Đang nghi ngờ nhân sinh thì vang lên bên tai Mận một giọng nói ồm ồm, nghe như tiếng quỷ quái vọng về từ âm ti địa ngục:

Bình luận

Đang nghi ngờ nhân sinh thì vang lên bên tai Mận một giọng nói ồm ồm, nghe như tiếng quỷ quái vọng về từ âm ti địa ngục:

“Thưa chủ nhân, thứ người giao cho tiểu nhân tìm kiếm bấy lâu nay, đã có ở đây rồi ạ.”

Bình luận

“Thưa chủ nhân, thứ người giao cho tiểu nhân tìm kiếm bấy lâu nay, đã có ở đây rồi ạ.”

Mận giật thót tim, một con gấu to lớn từ trong bóng đêm lù khù bước đến, không! không phải là gấu, mà là một con quái vật! Thân nó cao đến tám mét, mắt long sòng sọc, lông đen xù xì, móng vuốt sắc như dao, nó nhe hàm răng nanh nhọn hoắt còn loang lổ màu máu, trên thân mặc áo giáp sắt đã cũ, giắt một thanh kiếm đao lớn bên hông, đi đứng như người. Nó tiến đến, giật phăng lấy Mận xuống rồi đưa đến chỗ cái bình. Mận nằm im bất động không dám vùng vẫy, cô sợ nó có thể ngay lập tức bóp nát mình dễ dàng như một quả trứng. Chiếc bình khẽ động, giọng của một người phụ nữ văng vẳng nghe như tiếng chuông đồng giữa đêm, không chói gắt, nhưng mỗi hồi đều dội sâu vào đầu Mận:

Bình luận

Mận giật thót tim, một con gấu to lớn từ trong bóng đêm lù khù bước đến, không! không phải là gấu, mà là một con quái vật! Thân nó cao đến tám mét, mắt long sòng sọc, lông đen xù xì, móng vuốt sắc như dao, nó nhe hàm răng nanh nhọn hoắt còn loang lổ màu máu, trên thân mặc áo giáp sắt đã cũ, giắt một thanh kiếm đao lớn bên hông, đi đứng như người. Nó tiến đến, giật phăng lấy Mận xuống rồi đưa đến chỗ cái bình. Mận nằm im bất động không dám vùng vẫy, cô sợ nó có thể ngay lập tức bóp nát mình dễ dàng như một quả trứng. Chiếc bình khẽ động, giọng của một người phụ nữ văng vẳng nghe như tiếng chuông đồng giữa đêm, không chói gắt, nhưng mỗi hồi đều dội sâu vào đầu Mận:

“Được lắm… Ta đã chờ đợi ở đây cả ngàn năm rồi, kể từ khi mụ già đó phong ấn ta vào cái chỗ khốn kiếp này…Ta đã tìm biết bao nhiêu cơ thể… nhưng không có cái nào mặc vừa cả… hừ…hừ… lũ con người yếu đuối, chỉ vừa mới chạm vào đã tan biến ngay… Con nhỏ này vừa xuất hiện, ta đã biết nó là cơ thể hoàn hảo nhất… Khi linh hồn và cơ thể hoà làm một… Ta sẽ sống dậy… hahaha”

Bình luận

“Được lắm… Ta đã chờ đợi ở đây cả ngàn năm rồi, kể từ khi mụ già đó phong ấn ta vào cái chỗ khốn kiếp này…Ta đã tìm biết bao nhiêu cơ thể… nhưng không có cái nào mặc vừa cả… hừ…hừ… lũ con người yếu đuối, chỉ vừa mới chạm vào đã tan biến ngay… Con nhỏ này vừa xuất hiện, ta đã biết nó là cơ thể hoàn hảo nhất… Khi linh hồn và cơ thể hoà làm một… Ta sẽ sống dậy… hahaha”

Tiếng cười của ả như lưỡi dao rạch vào không khí, Mận lạnh cảm giác như có luồng điện chạy dọc sống lưng, mồ hôi tuôn như tắm, ả ta định làm gì cô vậy?

Bình luận

Tiếng cười của ả như lưỡi dao rạch vào không khí, Mận lạnh cảm giác như có luồng điện chạy dọc sống lưng, mồ hôi tuôn như tắm, ả ta định làm gì cô vậy?

“Thiết Mâu, mang nó đến cho ta.”

Bình luận

“Thiết Mâu, mang nó đến cho ta.”

Con gấu tinh bước đến, nhanh chóng quỳ xuống, hai tay nâng Mận lên hướng về phía chiếc bình. Mận trợn ngược mắt, toàn thân run lẩy bẩy, cô muốn hét lên mà cổ họng như đông cứng lại. Chiếc bình rung lắc dữ dội, nứt đoạn rồi vỡ tung, một bóng đen từ trong bay ra, tru lên một tiếng chói tai, ngay sau đó nó lập tức lao đến nhằm chui vào miệng Mận. Mận kinh hồn bạt vía, cố lấy hết sức bình sinh chống trả nhưng sức mạnh của nó quá lớn, nhanh chóng đã chui tọt vào trong.

Bình luận

Con gấu tinh bước đến, nhanh chóng quỳ xuống, hai tay nâng Mận lên hướng về phía chiếc bình. Mận trợn ngược mắt, toàn thân run lẩy bẩy, cô muốn hét lên mà cổ họng như đông cứng lại. Chiếc bình rung lắc dữ dội, nứt đoạn rồi vỡ tung, một bóng đen từ trong bay ra, tru lên một tiếng chói tai, ngay sau đó nó lập tức lao đến nhằm chui vào miệng Mận. Mận kinh hồn bạt vía, cố lấy hết sức bình sinh chống trả nhưng sức mạnh của nó quá lớn, nhanh chóng đã chui tọt vào trong.

Mận ngã nhào xuống đất, cố gắng móc họng nôn ra, cơn đau bụng dữ dội ập đến khiến cô quằn quại, bên tai giờ đây chỉ toàn những tiếng thét gào inh ỏi, cả đầu cũng đau như búa bổ. Trời đất rung chuyển liên hồi, Mận lăn lộn co giật dưới đất, mắt cô trắng dã, sùi bọt mép. Mọi thứ dần nhoè đi trong nước mắt, cảm giác từng hơi thở đều đau đớn như dao đâm, Mận lịm dần, ý thức cũng từ từ mất đi.

Bình luận

Mận ngã nhào xuống đất, cố gắng móc họng nôn ra, cơn đau bụng dữ dội ập đến khiến cô quằn quại, bên tai giờ đây chỉ toàn những tiếng thét gào inh ỏi, cả đầu cũng đau như búa bổ. Trời đất rung chuyển liên hồi, Mận lăn lộn co giật dưới đất, mắt cô trắng dã, sùi bọt mép. Mọi thứ dần nhoè đi trong nước mắt, cảm giác từng hơi thở đều đau đớn như dao đâm, Mận lịm dần, ý thức cũng từ từ mất đi.

Bình luận

-

Cùng lúc đó, tại một ngôi chùa cổ kính nằm sâu trên đỉnh núi Linh Sơn, tỉnh Ninh Bình. Rừng cây tĩnh mịch, gió đìu hiu thổi, ánh sáng của những con đom đóm lập lòe trong đêm, chúng bay qua bay lại chiếu sáng cả một góc rừng yên ắng. 

Bình luận

Cùng lúc đó, tại một ngôi chùa cổ kính nằm sâu trên đỉnh núi Linh Sơn, tỉnh Ninh Bình. Rừng cây tĩnh mịch, gió đìu hiu thổi, ánh sáng của những con đom đóm lập lòe trong đêm, chúng bay qua bay lại chiếu sáng cả một góc rừng yên ắng. 

“Trụ trì, thầy vẫn chưa ngủ sao ạ? đã muộn thế này rồi, hay để con dải chăn giúp người nhé?”

Bình luận

“Trụ trì, thầy vẫn chưa ngủ sao ạ? đã muộn thế này rồi, hay để con dải chăn giúp người nhé?”

“Thôi được rồi Trí Ngôn, cứ kệ ta, đêm sương xuống trời lạnh, con hãy đi ngủ trước, ta đọc xong trang này rồi sẽ đi ngủ.”

Bình luận

“Thôi được rồi Trí Ngôn, cứ kệ ta, đêm sương xuống trời lạnh, con hãy đi ngủ trước, ta đọc xong trang này rồi sẽ đi ngủ.”

Sư Trí Ngôn ngước nhìn vị trụ trì đầy lo lắng: “Thầy đã đọc quyển Kinh Pháp Cú đến cả ngàn lần rồi, chúng con cũng đã thuộc lòng cả, hay thầy hãy khoan đọc, đi nghỉ rồi mai xem tiếp.”

Bình luận

Sư Trí Ngôn ngước nhìn vị trụ trì đầy lo lắng: “Thầy đã đọc quyển Kinh Pháp Cú đến cả ngàn lần rồi, chúng con cũng đã thuộc lòng cả, hay thầy hãy khoan đọc, đi nghỉ rồi mai xem tiếp.”

Vị trụ trì với dáng người gầy gò tuổi cũng đã ngoài tám mươi, râu dài bạc phơ, đôi mắt nhỏ bị các nếp nhăn xô lại, ông mặc một bộ y phục màu nâu sậm đã sờn bạc theo năm tháng, ngồi trang nghiêm ngay ngắn trên tấm đệm vuông, đôi tay nhẹ nhàng nâng niu từng trang sách.

Bình luận

Vị trụ trì với dáng người gầy gò tuổi cũng đã ngoài tám mươi, râu dài bạc phơ, đôi mắt nhỏ bị các nếp nhăn xô lại, ông mặc một bộ y phục màu nâu sậm đã sờn bạc theo năm tháng, ngồi trang nghiêm ngay ngắn trên tấm đệm vuông, đôi tay nhẹ nhàng nâng niu từng trang sách.

“Con nên nhớ, đọc kinh không phải là đọc bao nhiêu lần hay bao nhiêu quyển, mà quan trọng là khi đọc kinh, con giác ngộ được điều gì. Ta mới sinh ra đã có duyên với cửa Phật, từ nhỏ đã được đọc kinh này. Kinh Pháp cú là Thánh Thư của Phật giáo chúng ta, là lời vàng Phật dạy. Khi tâm rối loạn, ta đọc kinh để trở về tỉnh thức.”

Bình luận

“Con nên nhớ, đọc kinh không phải là đọc bao nhiêu lần hay bao nhiêu quyển, mà quan trọng là khi đọc kinh, con giác ngộ được điều gì. Ta mới sinh ra đã có duyên với cửa Phật, từ nhỏ đã được đọc kinh này. Kinh Pháp cú là Thánh Thư của Phật giáo chúng ta, là lời vàng Phật dạy. Khi tâm rối loạn, ta đọc kinh để trở về tỉnh thức.”

“Thầy đang bận tâm chuyện gì sao ạ?”

Bình luận

“Thầy đang bận tâm chuyện gì sao ạ?”

“Dạo này ta thường cảm thấy trong lòng cứ bồn chồn không yên. Cũng không rõ là đang lo lắng chuyện gì. Chắc gần đây các chú tiểu xuống núi đi học, trống vắng tiếng trẻ, nên ta nghĩ nhiều thôi.”

Bình luận

“Dạo này ta thường cảm thấy trong lòng cứ bồn chồn không yên. Cũng không rõ là đang lo lắng chuyện gì. Chắc gần đây các chú tiểu xuống núi đi học, trống vắng tiếng trẻ, nên ta nghĩ nhiều thôi.”

“Trụ trì, thầy nên cẩn trọng sức khoẻ.”

Bình luận

“Trụ trì, thầy nên cẩn trọng sức khoẻ.”

“Ta hiểu rồi, cảm ơn con.”

Bình luận

“Ta hiểu rồi, cảm ơn con.”

Chiếc đèn dầu toả ánh sáng dịu nhẹ trong căn phòng gỗ ấm áp, hương hoa sữa thoang thoảng khắp nơi. Vị trụ trì xếp gọn cuốn sách trên bàn, dọn dẹp chỗ ngồi rồi chậm rãi bước ra gian sau nằm nghỉ, thầy nhắm mắt chìm vào giấc mộng nhẹ như sương.

Bình luận

Chiếc đèn dầu toả ánh sáng dịu nhẹ trong căn phòng gỗ ấm áp, hương hoa sữa thoang thoảng khắp nơi. Vị trụ trì xếp gọn cuốn sách trên bàn, dọn dẹp chỗ ngồi rồi chậm rãi bước ra gian sau nằm nghỉ, thầy nhắm mắt chìm vào giấc mộng nhẹ như sương.

Bỗng trời đất mở ra, một dáng người thanh nhã thoát tục xuất hiện giữa hư không, dung mạo ngài như hoa như ngọc, đôi mắt khẽ mở, vận y phục trắng tinh khôi, trên tay ngài cầm bình cam lộ, chân đứng trên tòa sen nở giữa biển biếc, tỏa ra vầng hào quang lấp lánh. Ngài nhẹ nhàng đưa tay ra, giọng nói trong trẻo như sương mai, vừa bay vừa lặng:

Bình luận

Bỗng trời đất mở ra, một dáng người thanh nhã thoát tục xuất hiện giữa hư không, dung mạo ngài như hoa như ngọc, đôi mắt khẽ mở, vận y phục trắng tinh khôi, trên tay ngài cầm bình cam lộ, chân đứng trên tòa sen nở giữa biển biếc, tỏa ra vầng hào quang lấp lánh. Ngài nhẹ nhàng đưa tay ra, giọng nói trong trẻo như sương mai, vừa bay vừa lặng:

“Pháp tử Thích Minh Quang, tâm con đang lay động như mặt nước trong gió. Chùa này tuy nhỏ, nhưng lòng từ có thể che mát trăm ngàn người khổ. Có nạn sẽ đến, phải đề phòng tai hoạ, nhưng cũng để thử lòng người tu.”

Bình luận

“Pháp tử Thích Minh Quang, tâm con đang lay động như mặt nước trong gió. Chùa này tuy nhỏ, nhưng lòng từ có thể che mát trăm ngàn người khổ. Có nạn sẽ đến, phải đề phòng tai hoạ, nhưng cũng để thử lòng người tu.”

Vị trụ ngay lập tức xếp gối trang trọng, cung kính cúi lạy: “Quán Thế Âm Bồ Tát hiển linh, đệ tử không kịp chuẩn bị nghênh đón, là lỗi của đệ tử.”

Bình luận

Vị trụ ngay lập tức xếp gối trang trọng, cung kính cúi lạy: “Quán Thế Âm Bồ Tát hiển linh, đệ tử không kịp chuẩn bị nghênh đón, là lỗi của đệ tử.”

Bồ Tát nở một nụ cười hiền từ, ngài dịu dàng nói: “Không cần phải long trọng như vậy, ta có việc đột xuất đến đây, thử hỏi con làm sao mà chuẩn bị?”

Bình luận

Bồ Tát nở một nụ cười hiền từ, ngài dịu dàng nói: “Không cần phải long trọng như vậy, ta có việc đột xuất đến đây, thử hỏi con làm sao mà chuẩn bị?”

“Bồ Tát đích thân hạ phàm để đệ tử có cơ hội diện kiến, phải chăng là có việc quan trọng phân phó?”

Bình luận

“Bồ Tát đích thân hạ phàm để đệ tử có cơ hội diện kiến, phải chăng là có việc quan trọng phân phó?”

“Đúng vậy” Bồ Tát nhẹ giọng, khuôn mặt ngài dần trở nên nghiêm nghị.  “Phong ấn Hồ Ly do hai công chúa con gái vua Lý Nam Đế dựng lên gần một ngàn năm trăm năm trước đang yếu dần.”

Bình luận

“Đúng vậy” Bồ Tát nhẹ giọng, khuôn mặt ngài dần trở nên nghiêm nghị.  “Phong ấn Hồ Ly do hai công chúa con gái vua Lý Nam Đế dựng lên gần một ngàn năm trăm năm trước đang yếu dần.”

"Khi ấy, có đến hai con Hồ Ly chúa sinh đôi hoành hành, hồ ly chị là Dạ Huyền, hồ ly em là Hạ Vũ. Trong cuộc giao chiến khốc liệt, con Hồ Ly chị thất thế, toan bỏ chạy thì bị Hồ Ly em cắn đứt chân. Nó sau đó bị Kim Mẫu Nương Nương đánh cho tan xác, linh hồn bị phong ấn bao lâu nay dưới lòng Hồ Tây."

Bình luận

"Khi ấy, có đến hai con Hồ Ly chúa sinh đôi hoành hành, hồ ly chị là Dạ Huyền, hồ ly em là Hạ Vũ. Trong cuộc giao chiến khốc liệt, con Hồ Ly chị thất thế, toan bỏ chạy thì bị Hồ Ly em cắn đứt chân. Nó sau đó bị Kim Mẫu Nương Nương đánh cho tan xác, linh hồn bị phong ấn bao lâu nay dưới lòng Hồ Tây."

"Không may là con em ranh mãnh đã trốn thoát được, nó giả dạng dân thường lẩn trốn khắp nơi đến tận bây giờ. Nhà trời nhiều lần sai thiên binh thiên tướng xuống truy bắt nhưng đều mất dấu. Nay Dạ Huyền đã thoát khỏi phong ấn, trong khi Dạ Vũ ra sức tàn phá kết giới. Kim Mẫu Nương Nương ngoại đạo không tiện xuất hiện, nên nhờ ta chuyển lời cho con. Hãy đi tìm truyền nhân của hai vị công chúa Phúc Lộc, tiêu diệt yêu thù, bảo vệ kết giới.”

Bình luận

"Không may là con em ranh mãnh đã trốn thoát được, nó giả dạng dân thường lẩn trốn khắp nơi đến tận bây giờ. Nhà trời nhiều lần sai thiên binh thiên tướng xuống truy bắt nhưng đều mất dấu. Nay Dạ Huyền đã thoát khỏi phong ấn, trong khi Dạ Vũ ra sức tàn phá kết giới. Kim Mẫu Nương Nương ngoại đạo không tiện xuất hiện, nên nhờ ta chuyển lời cho con. Hãy đi tìm truyền nhân của hai vị công chúa Phúc Lộc, tiêu diệt yêu thù, bảo vệ kết giới.”

Nói xong Bồ Tát nhẹ nhàng phất cành dương liễu trên tay, một ánh sáng lấp lánh bay tới bao quanh người Trụ trì.

Bình luận

Nói xong Bồ Tát nhẹ nhàng phất cành dương liễu trên tay, một ánh sáng lấp lánh bay tới bao quanh người Trụ trì.

“Quán Thế Âm Bồ Tát từ bi, đại giá quang lâm cứu khổ cứu nạn, đệ tử đã hiểu tường tận mọi chuyện, ngay lập tức sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

Bình luận

“Quán Thế Âm Bồ Tát từ bi, đại giá quang lâm cứu khổ cứu nạn, đệ tử đã hiểu tường tận mọi chuyện, ngay lập tức sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

Bồ Tát mỉm cười hiền hậu, khẽ gật đầu. Nhân ảnh người dần tan vào làn sương lung linh mờ ảo. Vị trụ trì thức giấc, vẫn là khung cảnh trời đêm thân thuộc, thầy chắp tay niệm Phật, rồi nhanh chóng trở vào thu xếp đồ đạc. 

Bình luận

Bồ Tát mỉm cười hiền hậu, khẽ gật đầu. Nhân ảnh người dần tan vào làn sương lung linh mờ ảo. Vị trụ trì thức giấc, vẫn là khung cảnh trời đêm thân thuộc, thầy chắp tay niệm Phật, rồi nhanh chóng trở vào thu xếp đồ đạc. 

“Trụ trì, sao mới đó mà thầy đã dậy rồi? Thầy chuẩn bị đi đâu sao ạ?” Sư Trí ngôn thấy vậy thì vẻ mặt có phần lo lắng.

Bình luận

“Trụ trì, sao mới đó mà thầy đã dậy rồi? Thầy chuẩn bị đi đâu sao ạ?” Sư Trí ngôn thấy vậy thì vẻ mặt có phần lo lắng.

“Ta có việc hệ trọng được Quán Thế Âm Bồ Tát phân phó, thời gian gấp rút không thể chờ thêm được. Bây giờ ta sẽ xuống núi, các con hãy đi tìm Hạo Long về đây chờ ta.” Vị trụ trì đáp, tay thầy vẫn liên tục gấp gọn tay nải.

Bình luận

“Ta có việc hệ trọng được Quán Thế Âm Bồ Tát phân phó, thời gian gấp rút không thể chờ thêm được. Bây giờ ta sẽ xuống núi, các con hãy đi tìm Hạo Long về đây chờ ta.” Vị trụ trì đáp, tay thầy vẫn liên tục gấp gọn tay nải.

“Nhưng thưa Trụ trì, tuổi thầy đã cao sức yếu, trời đêm sương xuống lạnh, thầy muốn đi đâu cứ để con và sư huynh đi thay.”

Bình luận

“Nhưng thưa Trụ trì, tuổi thầy đã cao sức yếu, trời đêm sương xuống lạnh, thầy muốn đi đâu cứ để con và sư huynh đi thay.”

“Cảm ơn các con, nhưng đích thân ta phải đi chuyến này, các con cứ làm theo lời ta nói là được, trở về ta sẽ giải thích sau. Chân ta vẫn đi, mắt nhìn vẫn thấy tốt, các con chớ lo.”

Bình luận

“Cảm ơn các con, nhưng đích thân ta phải đi chuyến này, các con cứ làm theo lời ta nói là được, trở về ta sẽ giải thích sau. Chân ta vẫn đi, mắt nhìn vẫn thấy tốt, các con chớ lo.”

Biết không thể thay đổi ý định của sư phụ, Sư Trí Ngôn đành chấp thuận tiễn Trụ trì ra cửa. Sư Trí Dũng từ sau vội chạy đến thì bóng lưng của trụ trì đã đi khuất. 

Bình luận

Biết không thể thay đổi ý định của sư phụ, Sư Trí Ngôn đành chấp thuận tiễn Trụ trì ra cửa. Sư Trí Dũng từ sau vội chạy đến thì bóng lưng của trụ trì đã đi khuất. 

“Sư đệ, có chuyện gì đã xảy ra vậy? Sao tự nhiên thầy lại vội vã xuống núi? Ta đang thu dọn khu nhà bên nên không để ý.”

Bình luận

“Sư đệ, có chuyện gì đã xảy ra vậy? Sao tự nhiên thầy lại vội vã xuống núi? Ta đang thu dọn khu nhà bên nên không để ý.”

“Đệ cũng không rõ, chỉ biết thầy nói có chuyện cấp thiết lắm, thầy giao cho chúng ta tìm Hạo Long trở về.”

Bình luận

“Đệ cũng không rõ, chỉ biết thầy nói có chuyện cấp thiết lắm, thầy giao cho chúng ta tìm Hạo Long trở về.”

“Có lẽ là chuyện lớn rồi, vậy ngày mai huynh sẽ xuống núi tìm cậu ấy.”

Bình luận

“Có lẽ là chuyện lớn rồi, vậy ngày mai huynh sẽ xuống núi tìm cậu ấy.”

Bình luận

-

Mặt Hồ tây đang yên ắng tĩnh lặng thì đột nhiên nước rẽ sang hai bên tạo thành lối, một bóng dáng chậm rãi bước lên, trông giống Mận, nhưng hình như không còn là cô ấy. Mận giờ đây biến thành một người phụ nữ với mái tóc đen dài, thân hình quyến rũ nhưng chân tay thì chằng chịt những hoa văn kỳ lạ, khuôn mặt xinh đẹp sắc sảo với đôi mắt đỏ ngầu, khoé môi khẽ nhếch lên một nụ cười quỷ dị để lộ những chiếc răng nanh nhọn hoắt.

Bình luận

Mặt Hồ tây đang yên ắng tĩnh lặng thì đột nhiên nước rẽ sang hai bên tạo thành lối, một bóng dáng chậm rãi bước lên, trông giống Mận, nhưng hình như không còn là cô ấy. Mận giờ đây biến thành một người phụ nữ với mái tóc đen dài, thân hình quyến rũ nhưng chân tay thì chằng chịt những hoa văn kỳ lạ, khuôn mặt xinh đẹp sắc sảo với đôi mắt đỏ ngầu, khoé môi khẽ nhếch lên một nụ cười quỷ dị để lộ những chiếc răng nanh nhọn hoắt.

“Cuối cùng thì thời khắc này cũng đã đến, Dạ Huyền ta đã tái sinh rồi. Tuy không trở lại được dáng vẻ trước kia, nhưng cũng đã biến đổi phần lớn cơ thể này, con người không ngờ chúng nó lại xấu xí đến vậy.”

Bình luận

“Cuối cùng thì thời khắc này cũng đã đến, Dạ Huyền ta đã tái sinh rồi. Tuy không trở lại được dáng vẻ trước kia, nhưng cũng đã biến đổi phần lớn cơ thể này, con người không ngờ chúng nó lại xấu xí đến vậy.”

Ả đưa tay vuốt tóc, chỉnh trang lại quần áo, sau đó khoanh tay cau mày nói: “Đến lúc tìm gặp em trai yêu quý rồi nhỉ? Không biết giờ này nó đang chui rúc ở cái xó xỉnh nào nữa? Thiết Mâu, truy tìm tung tích Dạ Vũ cho ta.”

Bình luận

Ả đưa tay vuốt tóc, chỉnh trang lại quần áo, sau đó khoanh tay cau mày nói: “Đến lúc tìm gặp em trai yêu quý rồi nhỉ? Không biết giờ này nó đang chui rúc ở cái xó xỉnh nào nữa? Thiết Mâu, truy tìm tung tích Dạ Vũ cho ta.”

“Đã rõ thưa chủ nhân!” Giọng nói ồm ồm xuất hiện rồi cũng nhanh chóng biến mất. Hơn một nghìn năm trăm năm bị nhốt dưới lòng hồ, cuối cùng cũng được giải thoát, ả thích thú ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, cảm thán thế giới này thay đổi quá nhiều so với ngày xưa, Dạ Huyền thật sự không thể tưởng tượng ra. 

Bình luận

“Đã rõ thưa chủ nhân!” Giọng nói ồm ồm xuất hiện rồi cũng nhanh chóng biến mất. Hơn một nghìn năm trăm năm bị nhốt dưới lòng hồ, cuối cùng cũng được giải thoát, ả thích thú ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, cảm thán thế giới này thay đổi quá nhiều so với ngày xưa, Dạ Huyền thật sự không thể tưởng tượng ra. 

“Này cô em xinh đẹp! khà khà, có muốn dạo Hồ Tây với anh chút không? Khà khà”

Bình luận

“Này cô em xinh đẹp! khà khà, có muốn dạo Hồ Tây với anh chút không? Khà khà”

Ả liếc mắt nhìn, thì ra là một tên say rượu chân nam đá chân chiêu đang lảo đảo tiến gần.

Bình luận

Ả liếc mắt nhìn, thì ra là một tên say rượu chân nam đá chân chiêu đang lảo đảo tiến gần.

“Thật là kinh tởm, ta ghét nhất là mấy con ruồi bọ này!”

Bình luận

“Thật là kinh tởm, ta ghét nhất là mấy con ruồi bọ này!”

Dạ Huyền giương vuốt lên định chém. Bất ngờ một người con trai xuất hiện, ôm lấy ông ta rồi đẩy ra xa, may mắn tránh được đòn chí mạng của ả. Năm vệt cào lớn hằn dọc xuống đất, tảng đá to ven đường cũng vì thế mà nát vụn.

Bình luận

Dạ Huyền giương vuốt lên định chém. Bất ngờ một người con trai xuất hiện, ôm lấy ông ta rồi đẩy ra xa, may mắn tránh được đòn chí mạng của ả. Năm vệt cào lớn hằn dọc xuống đất, tảng đá to ven đường cũng vì thế mà nát vụn.

“Hửm, bọn hàng yêu sư các ngươi cũng đánh hơi nhanh phết đấy. Lâu lắm rồi không vận động, ta sẽ giãn gân cốt với ngươi một lúc, rồi gửi ngươi về chầu trời, thấy sao nào?”

Bình luận

“Hửm, bọn hàng yêu sư các ngươi cũng đánh hơi nhanh phết đấy. Lâu lắm rồi không vận động, ta sẽ giãn gân cốt với ngươi một lúc, rồi gửi ngươi về chầu trời, thấy sao nào?”

 Ả cười khoái chí, tên đàn ông kia thấy vậy thì hoảng hốt bỏ chạy. Người con trai không nói gì, nghiêm túc về tư thế phòng thủ chuẩn bị chiến đấu. Dạ Huyền chăm chú nhìn anh, con người thời nay thật khác xa, từ trang phục đến đầu tóc đều hết sức lạ lẫm. 

Bình luận

 Ả cười khoái chí, tên đàn ông kia thấy vậy thì hoảng hốt bỏ chạy. Người con trai không nói gì, nghiêm túc về tư thế phòng thủ chuẩn bị chiến đấu. Dạ Huyền chăm chú nhìn anh, con người thời nay thật khác xa, từ trang phục đến đầu tóc đều hết sức lạ lẫm. 

“Dáng người cũng cao to khoẻ khoắn, ta thích ăn thịt những tên như ngươi đấy. Ngươi mặc đồ của võ sư nhỉ? nhưng sao lại quấn băng quanh mắt thế kia, không lẽ ngươi bị mù sao?”

Bình luận

“Dáng người cũng cao to khoẻ khoắn, ta thích ăn thịt những tên như ngươi đấy. Ngươi mặc đồ của võ sư nhỉ? nhưng sao lại quấn băng quanh mắt thế kia, không lẽ ngươi bị mù sao?”

Dạ Huyền đưa tay lên che miệng, giả vờ tỏ ra thương cảm: “Nếu là người khuyết tật, ta sẽ ra tay nhẹ nhàng thôi. Đừng sợ nhé, ta rất khâm phục những tấm gương vượt khó như ngươi đấy!”

Bình luận

Dạ Huyền đưa tay lên che miệng, giả vờ tỏ ra thương cảm: “Nếu là người khuyết tật, ta sẽ ra tay nhẹ nhàng thôi. Đừng sợ nhé, ta rất khâm phục những tấm gương vượt khó như ngươi đấy!”

Bình luận

Ngược lại với dáng vẻ cợt nhả của Dạ Huyền, người con trai lại hết sức căng thẳng, mồ hôi đã ướt đẫm lưng áo, tuy thiếu đi đôi mắt nhưng anh cảm nhận rõ ràng được sát khí vô hạn phát ra từ ả. Bao năm diệt yêu cứu người, đây là con quỷ mạnh nhất mà anh từng gặp.

Bình luận

Ngược lại với dáng vẻ cợt nhả của Dạ Huyền, người con trai lại hết sức căng thẳng, mồ hôi đã ướt đẫm lưng áo, tuy thiếu đi đôi mắt nhưng anh cảm nhận rõ ràng được sát khí vô hạn phát ra từ ả. Bao năm diệt yêu cứu người, đây là con quỷ mạnh nhất mà anh từng gặp.

“Rất nhiều tiếng động động xung quanh, có lẽ đây là khu dân cư đông đúc, nếu đánh nhau sẽ gây nên thiệt hại không nhỏ, phải dụ ả ta ra chỗ khác.” 

Bình luận

“Rất nhiều tiếng động động xung quanh, có lẽ đây là khu dân cư đông đúc, nếu đánh nhau sẽ gây nên thiệt hại không nhỏ, phải dụ ả ta ra chỗ khác.” 

Anh thầm nghĩ, sau đó quay người chạy nhanh đến một khu đất trống gần đó, Dạ Huyền thấy con mồi định trốn thì cũng lập tức đuổi theo. Chàng trai nhảy đến tung cước đá bất ngờ nhưng ả nhanh chóng né được, không chần chừ, anh tiếp tục bật lên không trung, giáng một cú đấm xuống người Dạ Huyền, khói bụi bay mù mịt, tan đi chỉ còn lại vết nứt lớn dưới đất nhưng lại không thấy bóng dáng của ả đâu.

Bình luận

Anh thầm nghĩ, sau đó quay người chạy nhanh đến một khu đất trống gần đó, Dạ Huyền thấy con mồi định trốn thì cũng lập tức đuổi theo. Chàng trai nhảy đến tung cước đá bất ngờ nhưng ả nhanh chóng né được, không chần chừ, anh tiếp tục bật lên không trung, giáng một cú đấm xuống người Dạ Huyền, khói bụi bay mù mịt, tan đi chỉ còn lại vết nứt lớn dưới đất nhưng lại không thấy bóng dáng của ả đâu.

“Chết tiệt! Con quỷ này nhanh quá, mình không thể bắt kịp.” 

Bình luận

“Chết tiệt! Con quỷ này nhanh quá, mình không thể bắt kịp.” 

Chàng trai lùi lại phía sau, vận dụng tất cả các giác quan tự lập thành một vùng không gian trong đầu. Mùi tà khí, tiếng động, cảm giác về yêu lực tất cả đều được tập trung lại, rất nhanh đã có thể xác định vị trí, các đòn công kích tung ra liên tiếp nhưng tuyệt nhiên vẫn không thể chạm đến một sợi tóc của Dạ Huyền.

Bình luận

Chàng trai lùi lại phía sau, vận dụng tất cả các giác quan tự lập thành một vùng không gian trong đầu. Mùi tà khí, tiếng động, cảm giác về yêu lực tất cả đều được tập trung lại, rất nhanh đã có thể xác định vị trí, các đòn công kích tung ra liên tiếp nhưng tuyệt nhiên vẫn không thể chạm đến một sợi tóc của Dạ Huyền.

“Ngươi múa võ cũng đẹp đấy, múa tiếp ta xem nào.” 

Bình luận

“Ngươi múa võ cũng đẹp đấy, múa tiếp ta xem nào.” 

Dạ Huyền cười lớn, ả còn chưa ra tay mà anh đã thấm mệt. Chàng trai biết bản thân khó mà hạ gục được đối thủ bằng những thế võ thông thường, ngay lúc này phải triển khai tuyệt chiêu của tông phái thì mới có cơ hội chiến thắng. Anh lùi lại chuẩn bị tư thế, hai chân mở trung bình tấn, tay thủ trước ngực. 

Bình luận

Dạ Huyền cười lớn, ả còn chưa ra tay mà anh đã thấm mệt. Chàng trai biết bản thân khó mà hạ gục được đối thủ bằng những thế võ thông thường, ngay lúc này phải triển khai tuyệt chiêu của tông phái thì mới có cơ hội chiến thắng. Anh lùi lại chuẩn bị tư thế, hai chân mở trung bình tấn, tay thủ trước ngực. 

“Mình cần phải cố gắng toàn lực khai mở Linh Huyễn, nhưng trước đây mình chưa từng làm được, liệu lần này có thành công không đây?”

Bình luận

“Mình cần phải cố gắng toàn lực khai mở Linh Huyễn, nhưng trước đây mình chưa từng làm được, liệu lần này có thành công không đây?”

Anh căng thẳng hít một hơi thật sâu, tậm trung toàn lực vào từng chuyển động. Mặt đất khẽ rung nhẹ, gió nổi lên từng đợt xung quanh, nhưng rất nhanh mọi thứ đều trở lại như bình thường.

Bình luận

Anh căng thẳng hít một hơi thật sâu, tậm trung toàn lực vào từng chuyển động. Mặt đất khẽ rung nhẹ, gió nổi lên từng đợt xung quanh, nhưng rất nhanh mọi thứ đều trở lại như bình thường.

“Không ổn rồi, mình vẫn không thể làm được!”

Bình luận

“Không ổn rồi, mình vẫn không thể làm được!”

Chưa kịp định thần lại, Dạ Huyền đã lao vút đến tóm lấy cổ chàng trai, ghim lên một thân cây lớn. Tay phải ả siết chặt, tay còn lại giơ móng vuốt nhọn hoắt nhằm vào cổ họng anh. Chàng trai cố gắng vùng vẫy nhưng không tài nào thoát khỏi, hơi thở một lúc càng khó khăn. 

Bình luận

Chưa kịp định thần lại, Dạ Huyền đã lao vút đến tóm lấy cổ chàng trai, ghim lên một thân cây lớn. Tay phải ả siết chặt, tay còn lại giơ móng vuốt nhọn hoắt nhằm vào cổ họng anh. Chàng trai cố gắng vùng vẫy nhưng không tài nào thoát khỏi, hơi thở một lúc càng khó khăn. 

“Nếu như mình mở được Linh Huyễn thì đã không thành ra như thế này! Đã luyện tập lâu như vậy, mình đúng là kẻ bất tài vô dụng, có lẽ mình nên chết đi thì hơn. Sư phụ, con thật sự có lỗi với thầy, có lỗi với Bảo Nhân tông phái chúng ta!”

Bình luận

“Nếu như mình mở được Linh Huyễn thì đã không thành ra như thế này! Đã luyện tập lâu như vậy, mình đúng là kẻ bất tài vô dụng, có lẽ mình nên chết đi thì hơn. Sư phụ, con thật sự có lỗi với thầy, có lỗi với Bảo Nhân tông phái chúng ta!”

Suy nghĩ trong đầu chàng trai cứ thế chạy qua, anh dần buông bỏ, hai tay cũng không còn kháng cự mà từ từ thõng xuống, chờ đợi một cái chết đang đến gần...

Bình luận

Suy nghĩ trong đầu chàng trai cứ thế chạy qua, anh dần buông bỏ, hai tay cũng không còn kháng cự mà từ từ thõng xuống, chờ đợi một cái chết đang đến gần...

Bình luận

-

Sâu trong cõi thẳm tâm can, ý thức của Mận bị chôn vùi trong một vũng bùn lầy nhơ nhuốc, cô nhiều lần cố gắng gượng dậy nhưng chất bùn đất như vô số bàn tay ghì chặt lại, nó như đang muốn giam cầm cô mãi mãi ở đây. 

Bình luận

Sâu trong cõi thẳm tâm can, ý thức của Mận bị chôn vùi trong một vũng bùn lầy nhơ nhuốc, cô nhiều lần cố gắng gượng dậy nhưng chất bùn đất như vô số bàn tay ghì chặt lại, nó như đang muốn giam cầm cô mãi mãi ở đây. 

Mận cảm thấy mình dần dần yếu đi, lung lay như ngọn nến sắp tàn trước gió. Nếu Mận bỏ cuộc, con quỷ này sẽ hoàn toàn nuốt chửng linh hồn cô, nó đang sử dụng cơ thể cô để tác quai tác quái, thậm chí còn có ý định giết hại người khác. Thế nhưng, áp lực này lại quá kinh khủng, Mận không thể nào chống chọi được nữa. Đôi mắt cô như mờ dần, chút ánh sáng dường như cũng đang dần tan biến. 

Bình luận

Mận cảm thấy mình dần dần yếu đi, lung lay như ngọn nến sắp tàn trước gió. Nếu Mận bỏ cuộc, con quỷ này sẽ hoàn toàn nuốt chửng linh hồn cô, nó đang sử dụng cơ thể cô để tác quai tác quái, thậm chí còn có ý định giết hại người khác. Thế nhưng, áp lực này lại quá kinh khủng, Mận không thể nào chống chọi được nữa. Đôi mắt cô như mờ dần, chút ánh sáng dường như cũng đang dần tan biến. 

“Mận của bà, hãy tỉnh táo lên, đừng để bất cứ kẻ nào chiếm lấy thân xác của cháu!”.

Bình luận

“Mận của bà, hãy tỉnh táo lên, đừng để bất cứ kẻ nào chiếm lấy thân xác của cháu!”.

Mận mở mắt, miền ký ức đưa cô về mùa hè bình yên tại quê nhà. Cô và bà ngoại đang nằm nghỉ trưa trên chiếc chõng tre dưới gốc cây sấu. Gió nhẹ thoang thoảng thơm mùi rơm nắng, từng đàn chim tung cánh trên bầu trời xanh biếc, con kênh nhỏ sau nhà đưa nước chảy róc rách bên tai. Mận lim dim, có lẽ những điều kinh khủng vừa rồi chỉ là một cơn ác mộng mà thôi.

Bình luận

Mận mở mắt, miền ký ức đưa cô về mùa hè bình yên tại quê nhà. Cô và bà ngoại đang nằm nghỉ trưa trên chiếc chõng tre dưới gốc cây sấu. Gió nhẹ thoang thoảng thơm mùi rơm nắng, từng đàn chim tung cánh trên bầu trời xanh biếc, con kênh nhỏ sau nhà đưa nước chảy róc rách bên tai. Mận lim dim, có lẽ những điều kinh khủng vừa rồi chỉ là một cơn ác mộng mà thôi.

“Bà ơi, sắp tới phải lên thủ đô học đại học, cháu cảm thấy lo lắng quá. Cháu không muốn xa nhà, hay là cháu ở lại quê mình, không đi đâu nữa.”

Bình luận

“Bà ơi, sắp tới phải lên thủ đô học đại học, cháu cảm thấy lo lắng quá. Cháu không muốn xa nhà, hay là cháu ở lại quê mình, không đi đâu nữa.”

“Cháu đừng nói vậy, cháu là hy vọng của cả gia đình mình đó. Làng ta tuy nghèo nhưng vô cùng hiếu học, ngày cháu biết tin đỗ, mọi người đều rất hạnh phúc. Cháu có thể thường xuyên về nhà, học xong hãy trở lại xây dựng cho quê ta” 

Bình luận

“Cháu đừng nói vậy, cháu là hy vọng của cả gia đình mình đó. Làng ta tuy nghèo nhưng vô cùng hiếu học, ngày cháu biết tin đỗ, mọi người đều rất hạnh phúc. Cháu có thể thường xuyên về nhà, học xong hãy trở lại xây dựng cho quê ta” 

Bà ngoại cầm chiếc quạt nan phe phẩy, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Mận:  “Bà biết trên thành phố hoa lệ cũng rất nhiều cám dỗ, nhưng bà tin Mận nhà ta sẽ chiến thắng được được tất cả. Cháu là một cô bé mạnh mẽ nhất trên thế giới này. Tuyệt đối đừng nản lòng nhé! Cả nhà mình tin tưởng vào cháu.”

Bình luận

Bà ngoại cầm chiếc quạt nan phe phẩy, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Mận:  “Bà biết trên thành phố hoa lệ cũng rất nhiều cám dỗ, nhưng bà tin Mận nhà ta sẽ chiến thắng được được tất cả. Cháu là một cô bé mạnh mẽ nhất trên thế giới này. Tuyệt đối đừng nản lòng nhé! Cả nhà mình tin tưởng vào cháu.”

Bình luận

-

“Cái quái gì đây?!”

Bình luận

“Cái quái gì đây?!”

Dạ Huyền gằn lên một tiếng, cánh tay trái của ả đột nhiên không thể cử động, như có thứ gì đó đang giữ chặt lấy không buông. 

Bình luận

Dạ Huyền gằn lên một tiếng, cánh tay trái của ả đột nhiên không thể cử động, như có thứ gì đó đang giữ chặt lấy không buông. 

Bất ngờ, có một giọng nói từ sâu trong thâm tâm ả phát ra đầy đanh thép:  “Đây là cơ thể của tôi, tôi không cho phép bà dùng tay tôi giết người!”

Bình luận

Bất ngờ, có một giọng nói từ sâu trong thâm tâm ả phát ra đầy đanh thép:  “Đây là cơ thể của tôi, tôi không cho phép bà dùng tay tôi giết người!”

Dạ Huyền sửng sốt, đáng lẽ ra linh hồn Mận phải tan biến ngay từ lúc ả xâm chiếm cơ thể này rồi chứ? Linh hồn cô không những không mất đi, thậm chí còn đang đấu tranh giành quyền kiểm soát với ả trong tiềm thức. Dạ Huyền buộc phải thả người con trai xuống, cố gắng điều khiển lại cơ thể. 

Bình luận

Dạ Huyền sửng sốt, đáng lẽ ra linh hồn Mận phải tan biến ngay từ lúc ả xâm chiếm cơ thể này rồi chứ? Linh hồn cô không những không mất đi, thậm chí còn đang đấu tranh giành quyền kiểm soát với ả trong tiềm thức. Dạ Huyền buộc phải thả người con trai xuống, cố gắng điều khiển lại cơ thể. 

Hai linh hồn xung đột nhau dữ dội, Mận vùng lên khỏi mặt bùn, xé toạc bóng tối trước mắt. Ánh sáng rực rỡ chiếu rạng, với ý chí mạnh mẽ cô đã hoàn toàn lấn át Dạ Huyền, thành công lấy lại ý thức của bản thân.

Bình luận

Hai linh hồn xung đột nhau dữ dội, Mận vùng lên khỏi mặt bùn, xé toạc bóng tối trước mắt. Ánh sáng rực rỡ chiếu rạng, với ý chí mạnh mẽ cô đã hoàn toàn lấn át Dạ Huyền, thành công lấy lại ý thức của bản thân.

“Con nhỏ khốn khiếp, sao ngươi có thể chứ! Không!!!”

Bình luận

“Con nhỏ khốn khiếp, sao ngươi có thể chứ! Không!!!”

Mận bừng tỉnh, toàn thân cô mồ hôi nhễ nhại, thở không ra hơi, phải mất một lúc sau mới có thể ngồi dậy được. Tuy vừa bị Dạ Huyền làm chủ, nhưng cô cũng dần mường tượng ra mọi chuyện vừa mới xảy ra. 

Bình luận

Mận bừng tỉnh, toàn thân cô mồ hôi nhễ nhại, thở không ra hơi, phải mất một lúc sau mới có thể ngồi dậy được. Tuy vừa bị Dạ Huyền làm chủ, nhưng cô cũng dần mường tượng ra mọi chuyện vừa mới xảy ra. 

Nhìn chàng trai nằm bất tỉnh dưới đất, Mận bối rối không biết phải làm sao, đang loay hoay đỡ anh ấy dậy thì một giọng nói quen thuộc vang lên:

Bình luận

Nhìn chàng trai nằm bất tỉnh dưới đất, Mận bối rối không biết phải làm sao, đang loay hoay đỡ anh ấy dậy thì một giọng nói quen thuộc vang lên:

“Mận!? Cậu đang làm gì ở đây vậy? người kia là ai?”

Bình luận

“Mận!? Cậu đang làm gì ở đây vậy? người kia là ai?”

Thì ra là Thiện An và bà nội, Mận vừa mừng vừa lo, lắp bắp giải thích:

Bình luận

Thì ra là Thiện An và bà nội, Mận vừa mừng vừa lo, lắp bắp giải thích:

“À..chuyện này… hôm nay tớ rảnh nên vòng qua Hồ Tây chơi, trên đường đi về thì gặp phải vài tên du côn, anh này đã bảo vệ tớ nhưng không may bị chúng đar thương.”

Bình luận

“À..chuyện này… hôm nay tớ rảnh nên vòng qua Hồ Tây chơi, trên đường đi về thì gặp phải vài tên du côn, anh này đã bảo vệ tớ nhưng không may bị chúng đar thương.”

“Vậy cậu không sao chứ? bọn chúng đâu cả rồi?” Thiện An lo lắng hỏi lại.

Bình luận

“Vậy cậu không sao chứ? bọn chúng đâu cả rồi?” Thiện An lo lắng hỏi lại.

“Chắc có lẽ thấy người đến nên chúng bỏ đi rồi. Còn bà và cậu sao lại đến đây?”

Bình luận

“Chắc có lẽ thấy người đến nên chúng bỏ đi rồi. Còn bà và cậu sao lại đến đây?”

“Hồi nãy tớ nghe thấy một tiếng động lạ, không yên tâm nên đã cùng bà đi kiểm tra." - Thiện An lại gần hai người xem xét tình hình - "Bây giờ chúng ta nên đưa anh ấy đi khám trước đã. ”

Bình luận

“Hồi nãy tớ nghe thấy một tiếng động lạ, không yên tâm nên đã cùng bà đi kiểm tra." - Thiện An lại gần hai người xem xét tình hình - "Bây giờ chúng ta nên đưa anh ấy đi khám trước đã. ”

Nói xong, Thiện An và bà nội vội giúp Mận đỡ lấy người con trai, nhanh chóng đưa anh ấy đến trạm y tế gần nhất. Cũng may là không có vấn đề gì quá nghiêm trọng, tuy nhiên vì anh ấy vẫn còn bất tỉnh nên cần chỗ nghỉ ngơi. Không có thông tin liên lạc hay địa chỉ gì, cũng không phải người quen biết, tuy vậy ba bà cháu không thể bỏ mặc người gặp khó khăn., bà nội gợi ý đưa chàng trai về đền nghỉ tạm qua đêm nay, sang ngày mai sẽ nhờ mọi người cùng giúp tìm thân nhân.

Bình luận

Nói xong, Thiện An và bà nội vội giúp Mận đỡ lấy người con trai, nhanh chóng đưa anh ấy đến trạm y tế gần nhất. Cũng may là không có vấn đề gì quá nghiêm trọng, tuy nhiên vì anh ấy vẫn còn bất tỉnh nên cần chỗ nghỉ ngơi. Không có thông tin liên lạc hay địa chỉ gì, cũng không phải người quen biết, tuy vậy ba bà cháu không thể bỏ mặc người gặp khó khăn., bà nội gợi ý đưa chàng trai về đền nghỉ tạm qua đêm nay, sang ngày mai sẽ nhờ mọi người cùng giúp tìm thân nhân.

Trời đã tối muộn, Mận cũng quyết định ở lại nhà của Thiện An, cũng may ngày mai là thứ bảy nên cô không phải lo đi học. Cặp sách vừa rồi không rõ là vứt ở đâu, bụng thì đói meo nhưng Mận không còn tâm trí ăn uống gì cả, cô nằm trằn trọc mãi mà không ngủ được, những suy nghĩ trở nên hỗn độn trong đầu. Mận biết thứ đó vẫn đang ẩn náu trong cơ thể mình, nhưng thứ đó là gì? Tại sao cô lại bị nó chọn chứ? Làm thế nào đuổi nó ra khỏi người cô đây? Những câu hỏi bủa vây khiến Mận vô cùng mệt mỏi, đầu óc quay cuồng, phải mãi đến gần sáng cô mới có thể thiếp đi một lúc. 

Bình luận

Trời đã tối muộn, Mận cũng quyết định ở lại nhà của Thiện An, cũng may ngày mai là thứ bảy nên cô không phải lo đi học. Cặp sách vừa rồi không rõ là vứt ở đâu, bụng thì đói meo nhưng Mận không còn tâm trí ăn uống gì cả, cô nằm trằn trọc mãi mà không ngủ được, những suy nghĩ trở nên hỗn độn trong đầu. Mận biết thứ đó vẫn đang ẩn náu trong cơ thể mình, nhưng thứ đó là gì? Tại sao cô lại bị nó chọn chứ? Làm thế nào đuổi nó ra khỏi người cô đây? Những câu hỏi bủa vây khiến Mận vô cùng mệt mỏi, đầu óc quay cuồng, phải mãi đến gần sáng cô mới có thể thiếp đi một lúc. 


Truyện tương tự

Bình luận