Chương 3: Có những cơ hội chỉ đến một lần


Chính Tâm Điện

Bình luận

Chính Tâm Điện

Bình luận

– Phụ hoàng, nữ nhi có chuyện muốn cầu kiến! Phụ hoàng!

Bình luận

– Phụ hoàng, nữ nhi có chuyện muốn cầu kiến! Phụ hoàng!

Bình luận

Quý Thính quỳ trước cửa điện, ánh nắng chiếu vào khuôn mặt nàng, làn da trắng như sứ giống hệt như đang phát sáng, đôi mắt to tròn, long lanh, sống mũi cao thẳng, đôi môi đào đỏ hồng chúm chím, xinh đẹp yêu kiều động lòng người, dù có ăn bận giản dị đến đâu cũng không thể làm lu mờ vẻ xinh đẹp đến mê hoặc ấy.

Bình luận

Quý Thính quỳ trước cửa điện, ánh nắng chiếu vào khuôn mặt nàng, làn da trắng như sứ giống hệt như đang phát sáng, đôi mắt to tròn, long lanh, sống mũi cao thẳng, đôi môi đào đỏ hồng chúm chím, xinh đẹp yêu kiều động lòng người, dù có ăn bận giản dị đến đâu cũng không thể làm lu mờ vẻ xinh đẹp đến mê hoặc ấy.

Bình luận

Quý Thính liên tục gọi Hoàng thượng, nhưng dù có gọi trăm ngàn lần cũng không thấy bóng dáng đâu, cũng không hề có ý chỉ truyền nàng vào. Nàng cũng đã đoán ra được điều này, nhưng vẫn muốn thử một lần.

Bình luận

Quý Thính liên tục gọi Hoàng thượng, nhưng dù có gọi trăm ngàn lần cũng không thấy bóng dáng đâu, cũng không hề có ý chỉ truyền nàng vào. Nàng cũng đã đoán ra được điều này, nhưng vẫn muốn thử một lần.

Bình luận

Tạ công công bên cạnh Hoàng thượng bước ra, cầm cây phất trần phất một cái về phía nàng, sau đó cao giọng mà nói:

Bình luận

Tạ công công bên cạnh Hoàng thượng bước ra, cầm cây phất trần phất một cái về phía nàng, sau đó cao giọng mà nói:

Bình luận

– Công chúa, ngươi mau hồi phủ đi, Hoàng thượng sẽ không gặp ngươi đâu! Ngươi mà cũng dám bước chân đến đây, đúng là gan to bằng trời!

Bình luận

– Công chúa, ngươi mau hồi phủ đi, Hoàng thượng sẽ không gặp ngươi đâu! Ngươi mà cũng dám bước chân đến đây, đúng là gan to bằng trời!

Bình luận

– Tạ công công, ta thật sự có việc quan trọng muốn gặp phụ hoàng, xin hãy cho ta gặp người!

Bình luận

– Tạ công công, ta thật sự có việc quan trọng muốn gặp phụ hoàng, xin hãy cho ta gặp người!

Bình luận

Quý Thính khẽ lê lên một bước, Tạ công công như vấp phải thứ gì đó ghê tởm, vội vàng lùi xa ra. Mặc cho Quý Thính cầu xin, Tạ công công hoàn toàn không bị lay động. Ông ta chỉ vào mặt nàng, bày ra vẻ chán ghét mà quát mắng:

Bình luận

Quý Thính khẽ lê lên một bước, Tạ công công như vấp phải thứ gì đó ghê tởm, vội vàng lùi xa ra. Mặc cho Quý Thính cầu xin, Tạ công công hoàn toàn không bị lay động. Ông ta chỉ vào mặt nàng, bày ra vẻ chán ghét mà quát mắng:

Bình luận

– Đừng có đến đây! Ngươi mau đi đi, nếu không ta sẽ cho người đến lôi ngươi đi! Đúng là đồ sao chổi! Cút đi!

Bình luận

– Đừng có đến đây! Ngươi mau đi đi, nếu không ta sẽ cho người đến lôi ngươi đi! Đúng là đồ sao chổi! Cút đi!

Bình luận

Tạ công công không hề dè dặt, không để tâm đến thân phận của nàng cao hơn ông ta, liên tục xua đuổi nàng, coi nàng như thứ xui xẻo mà tránh xa. Không chỉ Tạ công công, rất nhiều những người khác đều không muốn dính dáng đến nàng, trong mắt bọn họ nàng còn không bằng một cung nữ, bọn họ có thể tùy ý xúc phạm nàng mà không sợ bị phạt, nàng càng cam chịu bọn họ càng lấn tới, càng đối xử với nàng thậm tệ, hoàn toàn trái ngược với quy tắc trong hoàng cung.

Bình luận

Tạ công công không hề dè dặt, không để tâm đến thân phận của nàng cao hơn ông ta, liên tục xua đuổi nàng, coi nàng như thứ xui xẻo mà tránh xa. Không chỉ Tạ công công, rất nhiều những người khác đều không muốn dính dáng đến nàng, trong mắt bọn họ nàng còn không bằng một cung nữ, bọn họ có thể tùy ý xúc phạm nàng mà không sợ bị phạt, nàng càng cam chịu bọn họ càng lấn tới, càng đối xử với nàng thậm tệ, hoàn toàn trái ngược với quy tắc trong hoàng cung.

Bình luận

Quý Thính biết không có ích gì, nàng lập tức đứng thẳng người dậy, dùng ánh mắt căm phẫn nhìn Tạ công công, lườm ông ta một cái rồi mới quay người rời đi. Tạ công công có chút giật mình, ánh mắt nghi hoặc nhìn theo bóng lưng nàng dần xa.

Bình luận

Quý Thính biết không có ích gì, nàng lập tức đứng thẳng người dậy, dùng ánh mắt căm phẫn nhìn Tạ công công, lườm ông ta một cái rồi mới quay người rời đi. Tạ công công có chút giật mình, ánh mắt nghi hoặc nhìn theo bóng lưng nàng dần xa.

Bình luận

Quý Thính cùng Tiểu Thi trở về phủ Kim An. Tiểu Thi vừa rót trà cho Công chúa vừa gặng hỏi:

Bình luận

Quý Thính cùng Tiểu Thi trở về phủ Kim An. Tiểu Thi vừa rót trà cho Công chúa vừa gặng hỏi:

Bình luận

– Công chúa, rốt cuộc người muốn nói gì với Hoàng thượng? Chuyện quan trọng lắm sao?

Bình luận

– Công chúa, rốt cuộc người muốn nói gì với Hoàng thượng? Chuyện quan trọng lắm sao?

Bình luận

Quý Thính nhìn Tiểu Thi, vẫn là em ấy tốt với nàng nhất, dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, nàng nhất định sẽ không bỏ rơi Tiểu Thi. Quý Thính cẩn thận cầm tách trà lên, uống một ngụm, sau đó nhẹ nhàng nói, nhẹ nhàng nhưng lại kiên định đến lạ:

Bình luận

Quý Thính nhìn Tiểu Thi, vẫn là em ấy tốt với nàng nhất, dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, nàng nhất định sẽ không bỏ rơi Tiểu Thi. Quý Thính cẩn thận cầm tách trà lên, uống một ngụm, sau đó nhẹ nhàng nói, nhẹ nhàng nhưng lại kiên định đến lạ:

Bình luận

– Đúng là quan trọng, nhưng cũng không còn liên quan đến chúng ta nữa! Mặc kệ bọn họ, ngươi không cần lo lắng đâu!

Bình luận

– Đúng là quan trọng, nhưng cũng không còn liên quan đến chúng ta nữa! Mặc kệ bọn họ, ngươi không cần lo lắng đâu!

Bình luận

Tiểu Thi ngoan ngoãn gật đầu một cái, lùi ra đứng bên cạnh nàng. Quý Thính hơi hạ mi mắt, vẻ mặt yếu đuối sợ sệt lúc nãy không còn, vẻ sắc sảo hiện rõ trên khuôn mặt nàng. Trong đầu Quý Thính suy nghĩ vô vàn thứ, nhưng tuyệt nhiên không để lộ cảm xúc ra bên ngoài. Nếu trời đã định sẵn mọi chuyện như vậy, chi bằng cứ để nó diễn ra đi, đến khi Đương kim hoàng thượng của Đại Quốc chết rồi, bách tính coi như cũng thoát khỏi kiếp lầm than, chuẩn bị cho một cuộc sống mới!

Bình luận

Tiểu Thi ngoan ngoãn gật đầu một cái, lùi ra đứng bên cạnh nàng. Quý Thính hơi hạ mi mắt, vẻ mặt yếu đuối sợ sệt lúc nãy không còn, vẻ sắc sảo hiện rõ trên khuôn mặt nàng. Trong đầu Quý Thính suy nghĩ vô vàn thứ, nhưng tuyệt nhiên không để lộ cảm xúc ra bên ngoài. Nếu trời đã định sẵn mọi chuyện như vậy, chi bằng cứ để nó diễn ra đi, đến khi Đương kim hoàng thượng của Đại Quốc chết rồi, bách tính coi như cũng thoát khỏi kiếp lầm than, chuẩn bị cho một cuộc sống mới!

Bình luận

"Phụ hoàng, ta đã cho ngài một cơ hội, ngài không nắm được thì đừng trách ta vô tình. Chỉ tiếc là sau này... ngài hối hận, cũng không kịp nữa rồi!

Bình luận

"Phụ hoàng, ta đã cho ngài một cơ hội, ngài không nắm được thì đừng trách ta vô tình. Chỉ tiếc là sau này... ngài hối hận, cũng không kịp nữa rồi!

Bình luận

Bình luận

Bình luận

Đêm hôm đó, quả nhiên quân của Đại Vượng ầm ầm tiến vào kinh thành. Hoàng đế Chu Đạo vẫn không biết gì, đang ung dung tận hưởng tiệc tùng, hai bên là vô vàn mỹ nhân uốn éo qua lại, khung cảnh hoang dâm vô độ hiện lên vô cùng khó coi. Tạ công công nghe được tin, hốt hoảng chạy vào quỳ rạp dưới nền đất, vội vàng bẩm báo:

Bình luận

Đêm hôm đó, quả nhiên quân của Đại Vượng ầm ầm tiến vào kinh thành. Hoàng đế Chu Đạo vẫn không biết gì, đang ung dung tận hưởng tiệc tùng, hai bên là vô vàn mỹ nhân uốn éo qua lại, khung cảnh hoang dâm vô độ hiện lên vô cùng khó coi. Tạ công công nghe được tin, hốt hoảng chạy vào quỳ rạp dưới nền đất, vội vàng bẩm báo:

Bình luận

– Hoàng...hoàng thượng... không xong rồi, quân Đại Vượng... vào được kinh thành rồi!!! Hoàng thượng!!!

Bình luận

– Hoàng...hoàng thượng... không xong rồi, quân Đại Vượng... vào được kinh thành rồi!!! Hoàng thượng!!!

Bình luận

Tiếng nhạc vụt tắt, các vũ công ngừng nhảy múa, tất cả hướng mắt nhìn về phía Tạ công công. Tạ công công sợ hãi cực độ, dập đầu cầu xin hoàng thượng. Chu Đạo bấy giờ mới nhận ra mọi chuyện đã đi quá xa, là do bản thân quá chủ quan, không lường trước được sự việc. Hắn ta đứng bật dậy, cả người cũng đã run lên nhưng vẫn tỏ ra uy nghiêm:

Bình luận

Tiếng nhạc vụt tắt, các vũ công ngừng nhảy múa, tất cả hướng mắt nhìn về phía Tạ công công. Tạ công công sợ hãi cực độ, dập đầu cầu xin hoàng thượng. Chu Đạo bấy giờ mới nhận ra mọi chuyện đã đi quá xa, là do bản thân quá chủ quan, không lường trước được sự việc. Hắn ta đứng bật dậy, cả người cũng đã run lên nhưng vẫn tỏ ra uy nghiêm:

Bình luận

– Cái gì? Tại sao đột nhiên lại...?!! Mau truyền chỉ của trẫm, lập tức tập hợp quân đội, phải giết bằng được kẻ đứng đầu!!

Bình luận

– Cái gì? Tại sao đột nhiên lại...?!! Mau truyền chỉ của trẫm, lập tức tập hợp quân đội, phải giết bằng được kẻ đứng đầu!!

Bình luận

Quân lính Đại Quốc lao như kiến vỡ tổ, cố gắng chặn đường của quân địch, nhưng võ công của họ chỉ toàn là những đường cơ bản, hoàn toàn không có kĩ năng. Trái ngược với Đại Quốc, quân Đại Vượng cao to lực lưỡng, trên người trang bị đầy đủ áo giáp, cung kiếm sáng loáng, chỉ thế thôi cũng đã đủ ăn đứt quân Đại Quốc, hơn nữa, bọn họ đều được đào tạo và luyện tập trong thời gian dài, võ công cao cường, hoàn toàn có thể lật đổ được Đại Quốc trong thời gian ngắn.

Bình luận

Quân lính Đại Quốc lao như kiến vỡ tổ, cố gắng chặn đường của quân địch, nhưng võ công của họ chỉ toàn là những đường cơ bản, hoàn toàn không có kĩ năng. Trái ngược với Đại Quốc, quân Đại Vượng cao to lực lưỡng, trên người trang bị đầy đủ áo giáp, cung kiếm sáng loáng, chỉ thế thôi cũng đã đủ ăn đứt quân Đại Quốc, hơn nữa, bọn họ đều được đào tạo và luyện tập trong thời gian dài, võ công cao cường, hoàn toàn có thể lật đổ được Đại Quốc trong thời gian ngắn.

Bình luận

Thái tử Tề Phóng ngồi uy nghi trên ngựa, liếc mắt một cái, một tên địch đã ngã lăn ra đất, vung tay một cái, máu chảy thành ròng, vô cùng có khí chất. Quả nhiên là Thái tử điện hạ của Đại Vượng, đôi mắt phượng dài đầy sắc sảo, ánh nhìn toát ra thập phần lạnh lẽo, khiến cho bất kỳ người nào cũng không dám nhìn thẳng vào đó. Sống mũi cao thẳng, từng đường nét trên khuôn mặt đẹp như tạc, khí chất toát ra vẻ cao ngạo. Không ngoa nếu nói trên thế gian này chẳng ai có thể bì kịp nhan sắc tuấn tú của vị Thái tử điện hạ cao cao tại thượng này.

Bình luận

Thái tử Tề Phóng ngồi uy nghi trên ngựa, liếc mắt một cái, một tên địch đã ngã lăn ra đất, vung tay một cái, máu chảy thành ròng, vô cùng có khí chất. Quả nhiên là Thái tử điện hạ của Đại Vượng, đôi mắt phượng dài đầy sắc sảo, ánh nhìn toát ra thập phần lạnh lẽo, khiến cho bất kỳ người nào cũng không dám nhìn thẳng vào đó. Sống mũi cao thẳng, từng đường nét trên khuôn mặt đẹp như tạc, khí chất toát ra vẻ cao ngạo. Không ngoa nếu nói trên thế gian này chẳng ai có thể bì kịp nhan sắc tuấn tú của vị Thái tử điện hạ cao cao tại thượng này.

Bình luận

Cuộc chiến diễn ra trong mười ngày mười đêm, Đại Vượng hoàn toàn chiếm được kinh thành, lập tức tiến vào hoàng cung.

Bình luận

Cuộc chiến diễn ra trong mười ngày mười đêm, Đại Vượng hoàn toàn chiếm được kinh thành, lập tức tiến vào hoàng cung.

Bình luận

Bình luận

Bình luận

Phủ Kim An

Bình luận

Phủ Kim An

Bình luận

Nhị Công chúa cầm kiếm hùng hổ lao vào phủ. Nàng ta chạy thẳng đến cửa, đưa mắt nhìn xung quanh, dáng vẻ vô cùng kích động. Nàng ta trợn mắt, nâng cao cổ họng mà gào to:

Bình luận

Nhị Công chúa cầm kiếm hùng hổ lao vào phủ. Nàng ta chạy thẳng đến cửa, đưa mắt nhìn xung quanh, dáng vẻ vô cùng kích động. Nàng ta trợn mắt, nâng cao cổ họng mà gào to:

Bình luận

– Quý Thính, ngươi ở đâu??! Mau ra đây cho ta!! Quý Thính!!

Bình luận

– Quý Thính, ngươi ở đâu??! Mau ra đây cho ta!! Quý Thính!!

Bình luận

Không có tiếng đáp lại, Quý An điên cuồng đi vào trong phòng, lục tung cả căn phòng lên cũng không thấy bóng dáng Quý Thính đâu. Nàng ta gào thét lên một hồi, sau đó điên đảo bước ra ngoài. Nhưng còn chưa đi khỏi, Quý Thính không biết từ đâu ra, cầm cây gậy đập vào đầu Quý An một cái. Nhị Công chúa lập tức ngã xuống, ngất lịm. Tiểu Thi lấy dây thừng trói nàng ta lại, lôi vào trong phòng. Xong xuôi công việc, Quý Thính cướp lấy thanh kiếm trên tay Quý An, sau đó dẫn theo Tiểu Thi chạy ra khỏi phủ.

Bình luận

Không có tiếng đáp lại, Quý An điên cuồng đi vào trong phòng, lục tung cả căn phòng lên cũng không thấy bóng dáng Quý Thính đâu. Nàng ta gào thét lên một hồi, sau đó điên đảo bước ra ngoài. Nhưng còn chưa đi khỏi, Quý Thính không biết từ đâu ra, cầm cây gậy đập vào đầu Quý An một cái. Nhị Công chúa lập tức ngã xuống, ngất lịm. Tiểu Thi lấy dây thừng trói nàng ta lại, lôi vào trong phòng. Xong xuôi công việc, Quý Thính cướp lấy thanh kiếm trên tay Quý An, sau đó dẫn theo Tiểu Thi chạy ra khỏi phủ.

Bình luận

Hai người thành công đi ra được phủ Kim An, tiếp tục chạy về phía trước. Tiểu Thi thở hổn hển, vừa chạy theo vừa hỏi:

Bình luận

Hai người thành công đi ra được phủ Kim An, tiếp tục chạy về phía trước. Tiểu Thi thở hổn hển, vừa chạy theo vừa hỏi:

Bình luận

– Công chúa, sao người biết Nhị Công chúa sẽ đến phủ của chúng ta?

Bình luận

– Công chúa, sao người biết Nhị Công chúa sẽ đến phủ của chúng ta?

Bình luận

Quý Thính biết Tiểu Thi sẽ thắc mắc chuyện này, nàng không muốn nói ra sự thật, chỉ có thể vừa tiếp tục chạy vừa đáp lại:

Bình luận

Quý Thính biết Tiểu Thi sẽ thắc mắc chuyện này, nàng không muốn nói ra sự thật, chỉ có thể vừa tiếp tục chạy vừa đáp lại:

Bình luận

– Tiểu Thi, nhớ kĩ, có những cơ hội chỉ đến một lần, tuyệt đối không có lần thứ hai, vì thế chúng ta nhất định phải nắm bắt được, như vậy mới có thể làm được việc lớn!

Bình luận

– Tiểu Thi, nhớ kĩ, có những cơ hội chỉ đến một lần, tuyệt đối không có lần thứ hai, vì thế chúng ta nhất định phải nắm bắt được, như vậy mới có thể làm được việc lớn!

Bình luận

Tiểu Thi nhanh chóng hiểu được lời của nàng, không thắc mắc thêm gì nữa, cả hai tập trung chạy về phía trước. Đi được một quãng, Quý Thính nghe được tin Hoàng thượng và Hoàng hậu bị bắt rồi, quân Đại Vượng đang mở tiệc ăn mừng, đúng là lợi hại thật, nàng lại càng phải nhanh lên.

Bình luận

Tiểu Thi nhanh chóng hiểu được lời của nàng, không thắc mắc thêm gì nữa, cả hai tập trung chạy về phía trước. Đi được một quãng, Quý Thính nghe được tin Hoàng thượng và Hoàng hậu bị bắt rồi, quân Đại Vượng đang mở tiệc ăn mừng, đúng là lợi hại thật, nàng lại càng phải nhanh lên.

Bình luận

Sau đó, không biết quân lính từ đâu xuất hiện, lập tức bao vây cả hai người.

Bình luận

Sau đó, không biết quân lính từ đâu xuất hiện, lập tức bao vây cả hai người.


Truyện tương tự

Bình luận