Sau chương trình thực tế, người chồng yêu quý của tôi quyết định nghỉ ngơi, off hết tất cả mọi thứ. Có nghĩa là con người bình thường đã lowkey như anh, bây giờ thì gần giồng như biến mất khỏi thế giới. Điều duy nhất xác định anh còn sống như con người chính là vẫn còn thở.
Bình luận
Sau chương trình thực tế, người chồng yêu quý của tôi quyết định nghỉ ngơi, off hết tất cả mọi thứ. Có nghĩa là con người bình thường đã lowkey như anh, bây giờ thì gần giồng như biến mất khỏi thế giới. Điều duy nhất xác định anh còn sống như con người chính là vẫn còn thở.
Cảm hứng nghệ thuật luôn đến vào những lúc bất ngờ, đặc biệt khi màn đêm buông xuống. Đó là lý do vì sao đôi mắt của anh ngoài cái “rèm cửa” vạn người mê ra thì...
Bình luận
Cảm hứng nghệ thuật luôn đến vào những lúc bất ngờ, đặc biệt khi màn đêm buông xuống. Đó là lý do vì sao đôi mắt của anh ngoài cái “rèm cửa” vạn người mê ra thì...
“ Hôm nay anh muốn ăn gì?”
Bình luận
“ Hôm nay anh muốn ăn gì?”
Tôi dậy sớm hơn anh một chút để check công việc. Gần đây tôi có cùng một người bạn kinh doanh quán coffee, đang xem phần trang trí quán.
Bình luận
Tôi dậy sớm hơn anh một chút để check công việc. Gần đây tôi có cùng một người bạn kinh doanh quán coffee, đang xem phần trang trí quán.
Tôi đến bên đầu giường ngồi xổm xuống, đối diện với gương mặt đang say giấc kia, hàng mi cong làm tôi ghen tị. Tuy lịch làm việc dày đặc và tiếp xúc nhiều với ánh sáng máy móc nhưng anh lại không bị cận thị. Tôi ngược lại.
Bình luận
Tôi đến bên đầu giường ngồi xổm xuống, đối diện với gương mặt đang say giấc kia, hàng mi cong làm tôi ghen tị. Tuy lịch làm việc dày đặc và tiếp xúc nhiều với ánh sáng máy móc nhưng anh lại không bị cận thị. Tôi ngược lại.
Anh vươn vai nghiêng người sang, đôi mắt hé mở đối diện với tôi cong lên. Anh đưa tay chạm vào bên má tôi xoa nhẹ. Ánh nắng nơi của sổ chiếu vào thật yên bình. Tôi biết anh thích cảm giác này. Đây mới gọi là “nhà”.
Bình luận
Anh vươn vai nghiêng người sang, đôi mắt hé mở đối diện với tôi cong lên. Anh đưa tay chạm vào bên má tôi xoa nhẹ. Ánh nắng nơi của sổ chiếu vào thật yên bình. Tôi biết anh thích cảm giác này. Đây mới gọi là “nhà”.
“ Đợi một lát chúng ta cùng đi mua đồ nha. Lâu rồi chúng ta chưa đi siêu thị.”
Bình luận
“ Đợi một lát chúng ta cùng đi mua đồ nha. Lâu rồi chúng ta chưa đi siêu thị.”
......
Bình luận
......
“ Em đang đùa anh đúng không? Có bằng lái chưa đấy?”
Bình luận
“ Em đang đùa anh đúng không? Có bằng lái chưa đấy?”
“ Chỉ đi ra siêu thị gần đây thôi, đâu nhất thiết phải đi xe hơi. Anh cứ tin tưởng ở em.”
Bình luận
“ Chỉ đi ra siêu thị gần đây thôi, đâu nhất thiết phải đi xe hơi. Anh cứ tin tưởng ở em.”
Vợ chồng son với nhau mà kém tin tưởng thật. Ít ra tôi cũng một thời dân tổ Hà Nội phố lúc sinh viên đó, mặc dù thi bằng lái đến lần thứ 3 mới đỗ.
Bình luận
Vợ chồng son với nhau mà kém tin tưởng thật. Ít ra tôi cũng một thời dân tổ Hà Nội phố lúc sinh viên đó, mặc dù thi bằng lái đến lần thứ 3 mới đỗ.
Tôi chở anh bon bon trên con đường thành phố Hồ Chí Minh lúc sáng sớm, trời còn mát mẻ. Anh ngồi phía sau ôm eo tôi, kể tôi nghe về ngày đầu tiên anh bước chân vào Sài Gòn. Anh vẫn nhớ thời tiết hôm đó, không khí cũng mát mẻ sau cơn mưa, một thân một mình đến thành phố hoa lệ.
Bình luận
Tôi chở anh bon bon trên con đường thành phố Hồ Chí Minh lúc sáng sớm, trời còn mát mẻ. Anh ngồi phía sau ôm eo tôi, kể tôi nghe về ngày đầu tiên anh bước chân vào Sài Gòn. Anh vẫn nhớ thời tiết hôm đó, không khí cũng mát mẻ sau cơn mưa, một thân một mình đến thành phố hoa lệ.
“ Còn bây giờ thì anh có em.”
Bình luận
“ Còn bây giờ thì anh có em.”
Chẳng những có em, còn có gia đình của em nữa. Sẽ có một ngày, tôi kể cho mọi người nghe về chuyện ngày xưa của chúng tôi. Hồi anh và tôi mới quen khi tôi bắt đầu vào Nam làm việc.
Bình luận
Chẳng những có em, còn có gia đình của em nữa. Sẽ có một ngày, tôi kể cho mọi người nghe về chuyện ngày xưa của chúng tôi. Hồi anh và tôi mới quen khi tôi bắt đầu vào Nam làm việc.
“ Thấy không, trình lái xe máy của em cũng phải ngang ngửa anh lái oto đấy.”
Bình luận
“ Thấy không, trình lái xe máy của em cũng phải ngang ngửa anh lái oto đấy.”
Anh không nói gì, nhưng nhìn mặt cũng biết anh thích rồi.
Bình luận
Anh không nói gì, nhưng nhìn mặt cũng biết anh thích rồi.
Chúng ta vào siêu thị, lựa vài món đồ mua cho bữa trưa và tối. Trộm vía anh kén ăn lại được cái hay đòi, thêm nữa là không biết nấu. Nào là trưa nay muốn ăn cơm với nem ran ( chả giò) rau sống với nước mắm chua ngọt, canh khoai mỡ và susu xào cà chua. Buổi tối thì ăn sườn chua ngọt, canh cải trứng và tráng miệng dưa lưới.
Bình luận
Chúng ta vào siêu thị, lựa vài món đồ mua cho bữa trưa và tối. Trộm vía anh kén ăn lại được cái hay đòi, thêm nữa là không biết nấu. Nào là trưa nay muốn ăn cơm với nem ran ( chả giò) rau sống với nước mắm chua ngọt, canh khoai mỡ và susu xào cà chua. Buổi tối thì ăn sườn chua ngọt, canh cải trứng và tráng miệng dưa lưới.
“ Về em bày anh dọn nha. Cấm mua máy rửa bát.”
Bình luận
“ Về em bày anh dọn nha. Cấm mua máy rửa bát.”
Bĩu môi kìa, cứ bĩu môi đi, cũng không thay đổi được gì đâu. Trong siêu thị cũng có vài người nhận ra anh, nhưng mọi người lại rất ý tứ. Nhẹ nhàng xin chữ ký, nếu có thể họ cũng xin kiểu ảnh nữa. Tôi đề nghị chụp cho họ, anh nói đợi khi nào về mọi người hãn up hình, ồ và che mặt của tôi nữa.
Bình luận
Bĩu môi kìa, cứ bĩu môi đi, cũng không thay đổi được gì đâu. Trong siêu thị cũng có vài người nhận ra anh, nhưng mọi người lại rất ý tứ. Nhẹ nhàng xin chữ ký, nếu có thể họ cũng xin kiểu ảnh nữa. Tôi đề nghị chụp cho họ, anh nói đợi khi nào về mọi người hãn up hình, ồ và che mặt của tôi nữa.
“ Lần sau nếu như có thời gian rảnh, em sẽ chở anh đi dạo buổi tối bằng xe máy.”
Bình luận
“ Lần sau nếu như có thời gian rảnh, em sẽ chở anh đi dạo buổi tối bằng xe máy.”
Tôi nhớ kỉ niệm thời sinh viên ở Hà Nội. Tôi muốn tìm lại kỉ niệm đó. Cuộc sống hiện tại cũng rất tốt, thi thoảng tìm về ngày xưa cũng rất tốt. Nhìn xem, anh đang giúp soạn những món đồ đã mua bỏ tủ lạnh, cùng tôi dọn dẹp tổ ấm của cả hai. Tôi nấu những món ăn anh thích, anh thưởng thức thành quả tôi làm ra như bữa ẩm thực năm sao tại nhà hàng.
Bình luận
Tôi nhớ kỉ niệm thời sinh viên ở Hà Nội. Tôi muốn tìm lại kỉ niệm đó. Cuộc sống hiện tại cũng rất tốt, thi thoảng tìm về ngày xưa cũng rất tốt. Nhìn xem, anh đang giúp soạn những món đồ đã mua bỏ tủ lạnh, cùng tôi dọn dẹp tổ ấm của cả hai. Tôi nấu những món ăn anh thích, anh thưởng thức thành quả tôi làm ra như bữa ẩm thực năm sao tại nhà hàng.
“ Cơm nhà vẫn là ngon nhất, đặc biệt là cơm vợ nấu.”
Bình luận
“ Cơm nhà vẫn là ngon nhất, đặc biệt là cơm vợ nấu.”
“ Có dẻo miệng đến mấy thì cũng phải rửa bắt thôi.”
Bình luận
“ Có dẻo miệng đến mấy thì cũng phải rửa bắt thôi.”
Anh ta lườm tôi, thì sao nào? Tôi up locket cho xôm nhà, méc má Hương anh ta lườm tôi.
Bình luận
Anh ta lườm tôi, thì sao nào? Tôi up locket cho xôm nhà, méc má Hương anh ta lườm tôi.
Chỉ cần về nhà có người đợi, chỉ cần bữa cơm đó là người nấu. Cuộc sống chỉ cần như vậy, phải không?
Bình luận
Chỉ cần về nhà có người đợi, chỉ cần bữa cơm đó là người nấu. Cuộc sống chỉ cần như vậy, phải không?