Bình luận
Đây là bí mật mà Tần Du chôn sâu trong đáy lòng, vì ánh trăng của cậu khi đó đã thuộc về người khác.
Bình luận
Tần Du 16 tuổi, một bên mắt bị bầm tím, quần áo xộc xệch, ngồi xổm trong một góc, trong tay phì phèo điếu thuốc lá đang cháy dở.
Bình luận
Nam Ly 17 tuổi, xinh đẹp rạng ngời như những vì sao đêm, có mái tóc màu trắng ngắn đến ngang vai, xõa tung trong gió bay bồng bềnh, mặc váy ngắn, ngồi vắt vẻo trên bức tường màu xám xỉn.
Bình luận
Bình luận
Trên tay Nam Ly là một viên kẹo bạc hà được gói trong giấy kính, Tần Du không cần thử cũng biết, nó rất ngọt.
Bình luận
Bình luận
Tần Du liếc nhìn bàn tay nhỏ nhắn đang chìa ra trước mặt mình, mặt vô biểu tình năm giây, cuối cùng quay đầu nhìn sang phía khác.
Bình luận
Bình luận
Nam Ly cũng không để bụng, bình tĩnh gỡ từng lớp giấy gói, bỏ vào miệng mình bằng một động tác tung lên cao vô cùng gọn gàng.
Bình luận
Tần Du im lặng hút hết điếu này đến điếu khác. Tàn lửa trên chóp mũi cậu cháy đỏ rực một lúc lâu, cho đến khi cả khuôn mặt và cổ áo cậu thấm đẫm mùi cay nồng đặc trưng, cậu mới đứng dậy phủi nhẹ ống đầu gối, chợt phát hiện cạnh bên chân mình có một túi kẹo bạc hà.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Không biết từ khi nào, mầm non mang tên Nam Ly lặng lẽ đâm chồi trên mảnh đất khô cằn trong lòng Tần Du.
Bình luận
Nam Ly là một người có tính cách khá kỳ lạ, vô số lần Tần Du vô tình đi ngang qua lớp Nam Ly, đều sẽ bắt gặp cô gục đầu xuống bàn nằm ngủ, hoặc sẽ ngồi thẫn thờ nhìn ra bên ngoài cửa sổ, trong khi những người xung quanh cặm cụi giải đề chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới.
Bình luận
Khi đứng trong hàng ngũ học sinh, ngoại hình khác biệt và nổi bật của Nam Ly khiến một số người vô cùng chướng mắt.
Bình luận
Có đôi khi, người ta ghen ghét không vì một lý do nào cả, chỉ vì người ta đột nhiên cảm thấy như vậy, sau đó chỉ khi cẩn thận suy nghĩ, người ta mới tùy tiện dùng một cái cớ nào đấy để biện giải.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Ngày Tần Du bắt gặp Nam Ly bước ra khỏi nhà vệ sinh, toàn thân cô ướt như chuột lột, áo sơ mi cũng bị nước làm cho trong suốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tầm mắt cậu vừa vặn chạm tới một thứ cấm kỵ, cậu lập tức cụp mắt, vành tai đỏ lên, phản ứng không hiểu sao lại khác biệt một trời một vực so với lần gặp đầu tiên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cô không tức giận, cũng không sợ hãi, trên gương mặt trắng nõn ấy vẫn chỉ là biểu tình thờ ơ lạnh nhạt, mọi hành động và cảm xúc đều không giống với hành vi mà một người bình thường nên có.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Khi Nam Ly bị ướt đến lần thứ 10, tần suất bắt nạt của bọn người kia giảm dần, có lẽ vì bọn họ không thu được phản ứng như mong đợi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Những ngày trông thấy Nam Ly ướt như chuột lột, rồi lại ngồi vắt vẻo trên vách tường bạc màu ấy, nhâm nhi viên kẹo bạc hà, chỗ nào đấy trong lòng Tần Du cứ cảm thấy cực kỳ khó chịu, nhưng cậu lại không có cách nào xóa bỏ.
Bình luận
Nếu lựa chọn không để ý đến Nam Ly nữa, chút cảm xúc đó lại trở nên buồn buồn, căng đầy, khiến cậu có chút khó thở.
Bình luận
Bình luận
Lần thứ 12 khi Tần Du ngồi xổm trong một góc nhai viên kẹo bạc hà với con mắt tím bầm, đám người vừa mới đánh cậu khi nãy lại bất ngờ xuất hiện trước mặt cậu, gãi gãi đầu cụp tai xin lỗi.
Bình luận
Tần Du ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên kể từ khi lên cấp 3, ngày tháng của cậu hiếm hoi không bị náo loạn.
Bình luận
Cho đến khi cậu lần nữa nhìn thấy Nam Ly ngồi vắt vẻo trên cây, bàn tay tung những viên kẹo bạc hà bọc giấy kính lên không trung thành vòng tròn, phía dưới là đám người nọ, người nào người nấy phất mũi chân, hai tay quy củ chắp sau lưng, cam chịu thu móng vuốt lại, dường như không dám động chạm đến cô gái kia.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tần Du nhìn viên kẹo bạc hà quen thuộc trong tay mình, cũng là loại kẹo mà cô gái kia đang thích thú nhai nhóp nhép, đột nhiên cảm thấy dường như Nam Ly làm vậy là vì cậu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đám người kia không còn tìm cậu gây rối như trước nữa. Vốn dĩ trước đó, cậu và đám người kia có chút xích mích, chẳng qua cũng chỉ là mấy chuyện tranh chấp thường ngày của bọn học sinh, không đánh đấm nhau thì cũng là hầm hè dè chừng, cậu cũng không phải quả hồng mềm, bản thân cậu mà bầm mắt, bọn họ cũng phải bong gân gãy tay.
Bình luận
Bình luận
Một lần nữa gặp lại Nam Ly, Tần Du vẫn thấy đám người nọ đứng dưới vách tường chắp tay thẳng hàng như cũ, dáng vẻ như một binh đoàn vệ sĩ theo sau Nam Ly. Cô từ trên cây đáp xuống mặt đất một cách gọn gàng, làn váy khẽ tung bay, hôm nay là màu trắng.
Bình luận
Tần Du giật mình nhìn sang đám người kia, không ngờ bọn họ vẫn còn biết ý mà quay đầu sang chỗ khác.
Bình luận
Bình luận
Tần Du nghĩ đến mấy hôm trước Nam Ly giúp cậu dẹp loạn đám người này, cho dù cậu thực sự cũng không cần lắm, vì sớm muộn gì thì cậu cũng sẽ thu phục được bọn họ, nhưng trong lòng cậu dâng trào lên một loại cảm xúc lạ, cậu mơ màng lên tiếng: “Cảm ơn.”