Bình luận
-Nè, dậy đi, lần nào gọi điện qua cũng thấy đang ngủ hết vậy, anh Tường kêu mày mang giấy tờ cá nhân qua ảnh dẫn đi làm visa hay gì kìa.
Bình luận
Bình luận
Mặc dù cũng còn ngáy ngủ nhưng động lực của việc được đi chơi lại mạnh hơn nhiều nên cũng không khó cho cô thức dậy vào lúc 7h sáng.
Bình luận
Bình luận
-Không biết, sao không hỏi thằng Tường cho chắc, mà chắc là chứng minh, hộ khẩu thôi chứ gì…Chờ chút mẹ lấy hộ khẩu cho…à mang luôn bằng lái xe đi cho chắc.
Bình luận
Bình luận
Cầm sấp giấy tờ trên tay, bước từng bước nhẹ nhàng, cơn gió nhẹ thổi qua còn mang chút hơi lạnh của đêm qua. Bây giờ trông cô thật đầy sức sống và tươi tắn. Gió khẽ đung đưa hai hàng cây ven đường, khẽ lay làn tóc đang vương trên chiếc váy voan trắng mà cô đang mặc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
-Lâu lắm, thiệt là lâu rồi mới dậy sớm một lần phải cho tao hít thở không khí trong lành chút chứ, mấy bữa trước dậy trễ là do cảm ngủ, còn lần này là do tối qua cứ nôn nao việc đi chơi nên không ngủ được, tới gần sáng mới ngủ đó chứ, mà anh Tường đâu, tao đưa giấy tờ cho ảnh.
Bình luận
Bình luận
Trước đây mỗi lần vào ngôi nhà này thì cô đều bở ngỡ vì nó quá lớn, khiến cho người khác cứ như có thể đi lạc bất cứ lúc nào. Nhưng bây giờ thì có thể nói là nó cũng đã trở nên thân thuộc với cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đây là anh hai Bảo Tường của tiểu thư Bảo Vi và cũng có thể coi là bạn thân của An. Cả ba người từ nhỏ đã quen biết trong một dịp tình cờ lúc đi chơi biển. Phải kể lại từ lúc An và Vi được 9 tuổi, còn anh Tường 13 tuổi. Mặc dù đã 13 tuổi nhưng cu cậu rất nhỏ con, có thể nói là còi. Lần đó cả nhà đi chơi biển, hình ảnh của An đầu tiên trong mắt của cậu còi này là một cô bé gầy giơ xương, tóc ngắn, súng hai răng cửa và đứng trên mõm đá cười nắc nẻ khi nhìn thấy cậu đang núp phía dưới trong tình trạng khỏa thân. Hỏi ra mới biết là cậu bé lén đi tắm một mình, nhưng lại mặc cái quần bị tụt dây nên sóng biển đánh trôi mất quần. Thiệt tình, người ta xấu hổ muốn chết mà còn đứng đó cười. Vậy là mối duyên giữa hai gia đình bắt đầu từ đó, cô bé An tuy còn nhỏ nhưng rất lỳ lợm và lanh lợi, cô bé đưa cho cậu chiếc áo khoác của mình, rồi dắt tay cậu về tận khách sạn. Sau đó, phụ huynh của cậu nhỏ là ông Khiêm và bà Yến phải dắt cô bé An trở về trả cho gia đình. Không biết là tình cờ hay sắp đặt mà hai bên gia đình lại là hàng xóm của nhau hơn hai tháng nay rồi mà không biết mặt nhau, đời sống ở thành thị là vậy đó, hàng xóm mà chẳng thể gặp nhau được một lần. Người lớn được một trận cười bể bụng, còn anh hai Tường thì mang tiếng khỏa thân suốt 13 năm nay.
Bình luận
Bình luận
Lau vội mái tóc đang ướt, anh bước trong phòng tắm ra, nước từ mái tóc ướt sủng rơi xuống làm ướt chiếc áo sơ mi mỏng anh đang mặc, để lộ vài đường nét trên cơ thể anh, nếu đối với những cô gái khác thì có thể nói là quyến rũ. Cậu bé 13 tuổi gầy nhom cứ tưởng không thể lớn nổi, không ngờ giờ đây đã trở thành một cậu thanh niên sở hữu thân hình cao ráo, rắn chắc và khuôn mặt tài tử như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sau một đống rắc rối với mớ giấy tờ, quần áo và các thứ linh tinh khác, cuối cùng thì cũng tới ngày cất cánh sang thăm nước bạn. Hai cô gái sung sướng diện bộ đồ thật chất, giống như phong cách thời trang của những ngôi sao Hàn Quốc. Suốt mấy tiếng ngồi trên máy bay, cuối cùng cũng đã hạ cánh, đây rồi thành phố Bắc Kinh, cảm giác đặt chân lên lãnh thổ của nước khác thật kì lạ. Tiếp theo máy bay là qua ô tô, tới được khách sạn thì cà Vi và An đều mệt lừ, bộ mặt mệt mỏi thể hiện rõ mồn một, không còn hơi sức cho việc ngạc nhiên với thành phố mới này.
Bình luận
-Nếu không có gì thay đổi, chúng ta sẽ ở đây 10 ngày. Thôi, bây giờ mọi người lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi, mai chúng ta sẽ bàn công việc chính... còn hai đứa theo anh, phòng hai đứa ở cạnh phòng anh.
Bình luận
Lên tới phòng, hai người nằm bẹp ra ngủ một giấc tới trời tối, không biết trời trăng gì hết. Hình như có ai đó bước vào phòng, hình như có ai đó đang nhìn cô, nhìn rất lâu rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
-Không ngủ nữa, hồi chiều thấy hai đứa ngủ ngon nên anh đã để yên, còn bây giờ tối lắm rồi...dậy ăn chút gì, rồi anh dẫn cho đi chơi, chứ ngày mai là anh bận công việc rồi không có dẫn đi được đâu...dậy nhanh.
Bình luận
Bình luận
Ôi thành phố Bắc Kinh vào ban đêm thật là lạ, cũng đúng thôi vì đây là lần đầu tiên cô đến với một thành phố có cuộc sống ban đêm nhộn nhịp thuộc hàng bậc nhất như thế này, và đây cũng là thành phố làm thay đổi cuộc đời của ba người, họ lần lượt bước vào vòng xoáy của số phận, điều mà không thể tránh khỏi đó là những tổn thương và mất mát sau này.
Bình luận
Đi chưa mỏi chân thì bị bắt đi về, hai cô ngủ cả buổi nên bây giờ rất là sung sức, còn cậu chủ thì mỏi đứ đừ, thở không ra hơi với hai cô nương ham chơi. Cả ba quay trở lại khách sạn, kết thúc một chuyến tham quan đêm Bắc Kinh ngắn ngủi.
Bình luận
Bình luận
-Nè, dậy đi, lần nào gọi điện qua cũng thấy đang ngủ hết vậy, anh Tường kêu mày mang giấy tờ cá nhân qua ảnh dẫn đi làm visa hay gì kìa.
Bình luận
Bình luận
Mặc dù cũng còn ngáy ngủ nhưng động lực của việc được đi chơi lại mạnh hơn nhiều nên cũng không khó cho cô thức dậy vào lúc 7h sáng.
Bình luận
Bình luận
-Không biết, sao không hỏi thằng Tường cho chắc, mà chắc là chứng minh, hộ khẩu thôi chứ gì…Chờ chút mẹ lấy hộ khẩu cho…à mang luôn bằng lái xe đi cho chắc.
Bình luận
Bình luận
Cầm sấp giấy tờ trên tay, bước từng bước nhẹ nhàng, cơn gió nhẹ thổi qua còn mang chút hơi lạnh của đêm qua. Bây giờ trông cô thật đầy sức sống và tươi tắn. Gió khẽ đung đưa hai hàng cây ven đường, khẽ lay làn tóc đang vương trên chiếc váy voan trắng mà cô đang mặc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
-Lâu lắm, thiệt là lâu rồi mới dậy sớm một lần phải cho tao hít thở không khí trong lành chút chứ, mấy bữa trước dậy trễ là do cảm ngủ, còn lần này là do tối qua cứ nôn nao việc đi chơi nên không ngủ được, tới gần sáng mới ngủ đó chứ, mà anh Tường đâu, tao đưa giấy tờ cho ảnh.
Bình luận
Bình luận
Trước đây mỗi lần vào ngôi nhà này thì cô đều bở ngỡ vì nó quá lớn, khiến cho người khác cứ như có thể đi lạc bất cứ lúc nào. Nhưng bây giờ thì có thể nói là nó cũng đã trở nên thân thuộc với cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đây là anh hai Bảo Tường của tiểu thư Bảo Vi và cũng có thể coi là bạn thân của An. Cả ba người từ nhỏ đã quen biết trong một dịp tình cờ lúc đi chơi biển. Phải kể lại từ lúc An và Vi được 9 tuổi, còn anh Tường 13 tuổi. Mặc dù đã 13 tuổi nhưng cu cậu rất nhỏ con, có thể nói là còi. Lần đó cả nhà đi chơi biển, hình ảnh của An đầu tiên trong mắt của cậu còi này là một cô bé gầy giơ xương, tóc ngắn, súng hai răng cửa và đứng trên mõm đá cười nắc nẻ khi nhìn thấy cậu đang núp phía dưới trong tình trạng khỏa thân. Hỏi ra mới biết là cậu bé lén đi tắm một mình, nhưng lại mặc cái quần bị tụt dây nên sóng biển đánh trôi mất quần. Thiệt tình, người ta xấu hổ muốn chết mà còn đứng đó cười. Vậy là mối duyên giữa hai gia đình bắt đầu từ đó, cô bé An tuy còn nhỏ nhưng rất lỳ lợm và lanh lợi, cô bé đưa cho cậu chiếc áo khoác của mình, rồi dắt tay cậu về tận khách sạn. Sau đó, phụ huynh của cậu nhỏ là ông Khiêm và bà Yến phải dắt cô bé An trở về trả cho gia đình. Không biết là tình cờ hay sắp đặt mà hai bên gia đình lại là hàng xóm của nhau hơn hai tháng nay rồi mà không biết mặt nhau, đời sống ở thành thị là vậy đó, hàng xóm mà chẳng thể gặp nhau được một lần. Người lớn được một trận cười bể bụng, còn anh hai Tường thì mang tiếng khỏa thân suốt 13 năm nay.
Bình luận
Bình luận
Lau vội mái tóc đang ướt, anh bước trong phòng tắm ra, nước từ mái tóc ướt sủng rơi xuống làm ướt chiếc áo sơ mi mỏng anh đang mặc, để lộ vài đường nét trên cơ thể anh, nếu đối với những cô gái khác thì có thể nói là quyến rũ. Cậu bé 13 tuổi gầy nhom cứ tưởng không thể lớn nổi, không ngờ giờ đây đã trở thành một cậu thanh niên sở hữu thân hình cao ráo, rắn chắc và khuôn mặt tài tử như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sau một đống rắc rối với mớ giấy tờ, quần áo và các thứ linh tinh khác, cuối cùng thì cũng tới ngày cất cánh sang thăm nước bạn. Hai cô gái sung sướng diện bộ đồ thật chất, giống như phong cách thời trang của những ngôi sao Hàn Quốc. Suốt mấy tiếng ngồi trên máy bay, cuối cùng cũng đã hạ cánh, đây rồi thành phố Bắc Kinh, cảm giác đặt chân lên lãnh thổ của nước khác thật kì lạ. Tiếp theo máy bay là qua ô tô, tới được khách sạn thì cà Vi và An đều mệt lừ, bộ mặt mệt mỏi thể hiện rõ mồn một, không còn hơi sức cho việc ngạc nhiên với thành phố mới này.
Bình luận
-Nếu không có gì thay đổi, chúng ta sẽ ở đây 10 ngày. Thôi, bây giờ mọi người lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi, mai chúng ta sẽ bàn công việc chính... còn hai đứa theo anh, phòng hai đứa ở cạnh phòng anh.
Bình luận
Lên tới phòng, hai người nằm bẹp ra ngủ một giấc tới trời tối, không biết trời trăng gì hết. Hình như có ai đó bước vào phòng, hình như có ai đó đang nhìn cô, nhìn rất lâu rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
-Không ngủ nữa, hồi chiều thấy hai đứa ngủ ngon nên anh đã để yên, còn bây giờ tối lắm rồi...dậy ăn chút gì, rồi anh dẫn cho đi chơi, chứ ngày mai là anh bận công việc rồi không có dẫn đi được đâu...dậy nhanh.
Bình luận
Bình luận
Ôi thành phố Bắc Kinh vào ban đêm thật là lạ, cũng đúng thôi vì đây là lần đầu tiên cô đến với một thành phố có cuộc sống ban đêm nhộn nhịp thuộc hàng bậc nhất như thế này, và đây cũng là thành phố làm thay đổi cuộc đời của ba người, họ lần lượt bước vào vòng xoáy của số phận, điều mà không thể tránh khỏi đó là những tổn thương và mất mát sau này.
Bình luận
Đi chưa mỏi chân thì bị bắt đi về, hai cô ngủ cả buổi nên bây giờ rất là sung sức, còn cậu chủ thì mỏi đứ đừ, thở không ra hơi với hai cô nương ham chơi. Cả ba quay trở lại khách sạn, kết thúc một chuyến tham quan đêm Bắc Kinh ngắn ngủi.







