Sau khi bố mất, Minh được người ta hỏi rằng cậu gọi được mẹ hay người thân nào khác nữa không? Chưa kịp mở miệng, chú Hòa đã thay cậu trả lời, có lẽ chú lại sợ cậu sẽ đau khổ hơn nữa khi nhớ về mẹ.
Bình luận
Bình luận
- Tôi là đồng nghiệp bố thằng bé, mẹ nó cũng mất từ lâu rồi. Mà nó còn người dì, đang ở Đà Lạt, đây là số điện thoại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Bình thường khi bố cháu làm việc sẽ có thói quen bỏ đồ dùng cá nhân vào tủ, nên chú cầm giúp cháu. Bây giờ chú trả lại cho cháu, nhớ giữ cho cẩn thận nhé.
Bình luận
Bình luận
Trong mắt cô ý tá thoáng một tia thương hại với cậu bé trước mặt, Minh dường như cảm nhận được nên cúi gằm mặt xuống.
Bình luận
Bình luận
Vừa nói, chú Hòa vừa nhét ví tiền của bố cậu và điện thoại vào cặp Minh. Cậu cảm ơn chú và theo chú đi về nhà. Sau khi chào tạm biệt chú Hòa, cậu bước vào căn nhà quen thuộc chứa đầy kỉ niệm của hai bố con. Mặt nước trong lòng chưa kịp tĩnh lặng thì tiếp tục kéo đến đợt sóng hoài niệm.
Bình luận
Bình luận
Lướt qua từng tấm giấy khen trên bức tường xi măng cũ. Mỗi tấm là một kỉ niệm vui với bố càng dày vò tâm hồn Minh đau khổ.
Bình luận
Bình luận
Đêm về, Minh trằn trọc mãi. Thằng bé không ngủ được, một phần vì ám ảnh về cái chết của bố, phần còn lại là về cuộc sống tương lai của của cậu.
Bình luận
Bình luận
Dường như hai chữ tương lai là một câu chuyện bất ngờ chẳng ai biết được và chẳng ai đoán ra được. Tương lai đó có thể là cuộc sống bình lặng, mà ngược lại nó cũng có thể là cuộc sống gian truân.
Bình luận
Bình luận
Có khi ngày mai nó sẽ trở thành thằng lụm ve chai đầu đường xó chợ, hay may mắn thì sẽ có người liên hệ nhà tình thương đưa nó vào đó, hoặc nó phải cật lực làm việc để kiếm cơm qua ngày,..
Bình luận
Bình luận
Ngọn nến lung linh từ tình thương của bố làm cậu không khỏi mộng tưởng về một tương lai tươi đẹp của hai bố con, vậy mà giờ đây ngọn nến đó vụt tắt, để lại cho cậu nỗi mông lung vô tận về đoạn đường sâu thẳm, mịt mù ở phía trước. Tất cả về chúng dường như mù tịt trước mắt thằng bé, Minh chỉ biết lẻ loi đứng đó, mong đợi mơ hồ về ngày mai.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Vừa sáng, chú Hòa tới đón Minh đến công ty xây dựng vì hôm nay cậu đã xin nghỉ học một hôm, cậu cầm theo tập hồ sơ cá nhân rồi theo chú. Người dì nhận được tin cũng tức tốc bắt xe đến từ tối hôm qua. Vừa đến công ty, cậu bình tĩnh bước vào phòng. Xung quanh là những người không quen biết, chú Hòa giới thiệu từng người cho thằng bé.
Bình luận
Bình luận
Sau khi ngồi xuống, người luật sư bắt đầu nói về các khoản bồi thường và phần nhận tài sản. Tuy không hiểu gì cả nhưng tóm lại, dì đảm nhận thiêu xác bố thành tro cốt cho dễ vận chuyển, Minh sẽ đi theo dì, mọi khoản chi viện phí sẽ được công ty chi trả vì tai nạn do vật dụng công ty cung cấp để xây dựng công trình không đảm bảo, chi phí bồi thường và đất đai, tài sản của người đã mất sẽ trao lại cho Minh vì đã có giấy khai sinh và sổ hộ khẩu chứng minh là con một, hơn hết là cái chết đến quá bất ngờ nên người quá cố không kịp để lại di chúc nên người thừa kế hợp pháp duy nhất là Minh. Bên cạnh đó, tiền bảo hiểm xã hội của bố Minh đóng đủ 15 năm nên cậu sẽ dược hưởng trợ cấp tuất hàng tháng 50% thông qua tay dì cho đến khi đủ 18 tuổi.
Bình luận
Bình luận
Xong xuôi, dì phải ở lại 3, 4 ngày để xử lý các giấy tờ còn lại. Minh thì nhận được giấy chứng tử và văn bản khai nhận di sản thì theo chú Hòa đến ngân hàng nhận tiền trong tài khoản của bố.
Bình luận
Bình luận
Giao nộp giấy tờ và được phê duyệt xong, cậu nhận được số dư còn lại của bố vốn là dành dụm cho cậu học đại học. Ôm số tiền lớn quá cỡ trên tay, Minh rưng rưng nước mắt. Không hiểu tại sao, cậu lại có một nỗi bất an vô hình đè cùng với nỗi thương nhớ bố.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Xe cộ tấp nập trên đường réo còi ing ỏi, Nhật Minh e dè hỏi chú Hòa rằng có thể giúp cậu một lần nữa được không? Chú Hòa chẳng suy tư mà ngay lập tức đáp lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Ngày cháu sinh ra là một ngày không nắng cũng không mưa, khi đấy chú mới có vợ thôi nên vẫn còn trẻ lắm. Ngày trước, chú và bố cháu là bạn thời thơ ấu, cởi truồng tắm mưa biết bao nhiêu năm, lần đầu tiên chú thấy bố con bật khóc ở cửa phòng bệnh. Bố con khóc sướt mướt như đứa trẻ lên ba đói bụng, là một người bạn lâu năm, chú hiểu rõ bố cháu đang rối lòng. Ông ấy vừa hạnh phúc khi cháu chào đời, vừa đau khổ khi người bạn đời mất, vậy nên ông ấy cũng tin tưởng phó thác một phần đời của cháu cho chú.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Bố cháu bảo số cháu sinh ra đã mất mẹ, một mình ông sợ cũng vì cật lực chu toàn cho con mà đến một ngày cũng nằm trên giường bệnh. Khi đó mong chú giúp đỡ cháu trong đường đời một chút.
Bình luận
Bình luận
Không khí càng chùn xuống thêm vài phần, hai chú cháu trầm ngâm suy tư. Ai cũng có nỗi lòng riêng, một tình cảm riêng với người quá cố... Lát sau, cậu mới nghẹn ngào cất giọng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Thật thế, nhưng cháu thấy bất an quá. Nếu mất số tiền này sợ rằng sau có gì cần cháu cũng không biết xoay sở như thế nào nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Giờ chú sẽ tạo cho chính chú một tại khoản ngân hàng mới, rồi giúp cháu liên kết trực tuyến trên điện thoại của cháu và bỏ tiền vào cho cháu nhé.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Hiện tại người đại diện hợp pháp của cháu là dì khiến cháu bất an thì cứ sử dụng thẻ cho đến khi cháu 18 tuổi thì cháu rút tiền ra bỏ lại vào tài khoản của cháu.
Bình luận
Bình luận
Minh thở dài đồng ý, dù sao không ai biết trước được con đường tiếp theo phải đi sẽ có những khó khăn nào, chú Hòa là người bố tin tưởng vậy, chắc chắn sẽ không hại cậu. Thế nên cẩn trọng xung quanh thì hơn.
Bình luận
Bình luận
Ba ngày là đủ, đủ thời gian để người dì xử lý các hồ sơ còn lại và chuyển trường về Đà Lạt với dì, đủ thời gian để Minh nạp hết tất cả tiền được nhận vào thẻ chú Hòa cho mượn, cũng đủ thời gian để cậu sắp xếp lại đống cảm xúc bừa bộn trong lòng, cuối cùng là đủ thời gian để cậu tự tân trang lại cho tâm hồn của bản thân, sẵn sàng đối mặt với tất cả khó khăn khi không còn ai để ôm ấp.
Bình luận
Bình luận
Đến ngày đi, Minh ôm chú Hòa như một lời cảm ơn và tạm biệt chân thành nhất còn chú Hòa giữ vũng niề tin vào cậu. Tin rằng dù có ra sao, một tay của Nhật Minh sẽ không bao giờ tự đặt bản thân thằng bé vào thế khốn khó.
Bình luận
Bình luận
Nhật Minh leo lên xe, ôm hũ tro cốt của bố vào lòng, ánh mắt trông phong cảnh xa xăm. Thấm thoắt đã qua hai ngày đi đường, cậu đến với Đà Lạt mộng mơ.
Bình luận
Bình luận
Đà Lạt chào đón Minh với cơn mưa phùng nhè nhè giữa thời tiết se lạnh của mùa thu, cậu nhanh chóng tự chuyển đồ đạt của bản thân lên phòng dì cho ở. Đây là một căn phòng vừa ở, không quá rộng cũng không quá chật.
Bình luận
Bình luận
Nhà của dì không ở một mình mà ở chung với chồng, chồng dì là một người nhìn hiền từ và trông rất bơ phờ, người nồng nặc mùi rượu nên cậu né xa. Chiều lại, khi biết cùng là ngày giờ tốt, dì liền tổ chức một đám tang cho bố Minh. Đam tang chỉ có hai vợ chồng dì và cậu, quỳ lạy xong hai người dần tản đi làm việc riêng hết. Chỉ còn mình cậu bé quỳ đó nhớ cha.
Bình luận
Bình luận
Vì đồng thời là đến ngày nghỉ nên ba ngày sau cũng tức là ngày cha Minh đi chôn thì cậu mới nhập học. Trước đó dì đã nộp hồ sơ xin nhập học cho một trường cấp hai và đã được phê duyệt nên hôm nay cậu phải đi học mà không đưa bố đi chôn được.
Bình luận
Bình luận
Sáng sớm, cậu mặc bộ đồng phục của trường cũ, đeo khăn quàng và một chiếc cặp có năm quyển vở đi học. Người dì dẫn cậu lên xe buýt, chỉ tuyến đường đi đến trường cho cậu biết để tự đi học hằng ngày. Đến trường, Minh bắt gặp nhiều ánh mắt dòm ngó của học sinh khác thành ra hơi cảm thấy khó chịu.
Bình luận
Bình luận
Dì cho cậu nhận đồng phục và sách vở xong thì để Minh lại cho cô giáo rồi đi mất. Cô giáo phụ trách hướng dẫn cậu đến lớp và nội quy trường nên cậu cũng dần dần quen.
Bình luận
Bình luận
Sau khi vào nhà vệ sinh thay đồ đồng phục mới. Cậu nhét tất cả đồng phục mới lẫn cũ vào túi vải cầm theo rồi cùng cô đến nhận lớp.
Bình luận
Đón Minh là cô Hà, cô là cô giáo chủ nhiệm lớp 8A vì lớp còn thiếu học sinh khá nhiều tại đợt trước các bạn theo bố mẹ chuyển đi cũng kha khá. Song, cô dẫn Minh vào lớp và bắt đầu giới thiệu cậu cho cả lớp. Chưa gì mà vài cô bạn bên dưới mắt đã lấp lánh lên hẳn càng khiến cả lớp xì xào về cậu.