Bình luận
Nghiên Dương cũng đã trở thành một cô thiếu nữ 17 tuổi,cô thay đổi rất nhiều bây giờ đã trở nên gầy hơn,vốn ngũ quan của cô đã đẹp nên giờ gầy đi càng tôn lên ngũ quan xinh đẹp của cô,Nghiên Dương vẫn ngày ngày cố gắng để mong ngày gặp lại người bạn thuở nhỏ của mình và bây giờ cô đang đứng trước ngôi trường ở Bắc Kinh ấy,ngôi trường mà lúc trước cô có nghe bố mẹ Hạo Quân nói với mẹ của mình.Ngôi trường rộng lớn nhộn nhịp,cô vô cùng mong chờ năm học mới ở đây,khi cô bước vào lớp thì nhiều ánh mắt đổ dồn vào cô vì gương mặt xinh đẹp ấy,cô nhanh chống hòa nhập với các bạn mới ở đây và ngồi chung với cô bạn tên Tuyết Nhi một cô gái dễ thương hoạt bát,thử thăm dò về Quân Hạo mới biết cậu là học thần ở đây,học giỏi,đẹp trai lại giỏi thể thao nên nhiều người theo đuổi và quan trọng là học đúng lớp này.Nghiên Dương nghe thấy thế rất vui vì sắp gặp lại cậu bạn ấy.Chuông vào học reo lên một cậu con trai cao tầm mét 8 bước vào cậu sải đi đến bàn trống ngồi xuống lấy sách vở ra bắt đầu viết viết không quan tâm xung quanh
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Vừa nói Nghiên Dương vừa quay xuống nhìn Quân Hạo,bắt gặp Quân Hạo cũng đang nhìn mình với vẻ mặt không cảm xúc cô vội quay đi,cô giáo bước vào và tiết học bắt đầu,trong tiết học đầu cô không tập trung nổi lâu lâu cứ liếc nhìn Quân Hạo với suy nghĩ "Là cậu ấy thật sao,cậu ấy thay đổi nhiều thật không nhận ra luôn".Giờ ăn trưa mải nghĩ cách nói chuyện với Quân Hạo nên cô đi không nhìn đường may có Quân Hạo kéo lại nên không bị u đầu,mặt đối mặt ở cự li gần tim cô hẫng một nhịp,nói năng ấp úng
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nghiên Dương ngạc nhiên,cậu ấy nhận ra cô sao,cô thay đổi rất nhiều tại sao cậu vẫn nhận ra cô,thắc mắc cô hỏi
Bình luận
Bình luận
Quân Hạo: "Làm sao tớ quên cậu được chứ,lúc đầu chưa chắc chắn nhưng nhìn thây sợi dây chuyền này tớ đã biết đó là cậu"
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tuyết Nhi: "Nhưng cậu ấy bình thường không bận tâm đến người khác đâu,nhìn có vẻ hai người thân nhau lắm vậy,còn cười nói nữa,khai thật đi"
Bình luận
Nghiên Dương: "Thật ra tớ và cậu ấy có quen nhau lúc nhỏ nhưng đến năm tớ lớp 8 thì cậu ấy chuyển đi"
Bình luận
Bình luận
Nghiên Dương cười cười,cả hai tiếp tục nói chuyện và đi đến nhà ăn,lúc ra về Nghiên Dương mới biết cô và Quân Hạo nhà sát nhau vì vậy nên cả 2 cũng đã nói chuyện và ôn lại chuyện xưa
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cái xoa đầu và câu nói ấy càng làm tâm trạng của cô thêm lâng lâng,đi đến nhà cô lúc nào cô cũng không biết,Quân Hạo nói gì cô lúc nghe lúc không chỉ ợm ờ cho có,đến nhà cô thì cả 2 tạm biệt nhau nhà của Quân Hạo chỉ nhà cô vài ngôi nhà,vào nhà cô vẫn chưa thoát khỏi tâm trạng kia
Bình luận
Bình luận
Một hồi lâu chưa thấy ai trả lời Gì Út chạy ra kiểm tra thì thấy cô đứng ngây ra trước cửa nhà,Gì chạy lại lay lay người Nghiên Dương cô mới sực tỉnh mộng và vào ăn cơm,nhà Gì Út có 3 người, vợ chồng Gì và một đứa con trai bằng tuổi Nghiên Dương nhưng vì học lực xuất sắc đã học nhảy lớp lên lớp 12 tên là Tử Kỳ,cả nhà ai cũng yêu thương,cưng chiều Nghiên Dương hết mực.