" Một vụ tai nạn nghiêm trọng đã xảy ra tại khu vực tai nạn núi Black Mountain, một chiếc xe khách chở một công ty bất động sản đã lao từ vực xuống, đã có 33 nạn nhân được xác định đã tử vong. Thật kỳ diệu làm sao, chúng ta còn một nạn nhân đã may mắn sống sót, cô hiện được chuyển lên bệnh viện tuyến trên White Lotus để chăm sóc sức khỏe. Quả là một điều kỳ diệu phải không anh Daniel ?"
Bình luận
Bình luận
" Vâng, quả là một điều thần kỳ với tất cả chúng ta. Với một độ cao như vậy, thật kỳ diệu khi cô ấy không bị chìm trong vụ nổ với chiếc xe, dù ngồi ngay hàng ghế đầu."
Bình luận
Bình luận
Đây là bình luận của 2 bình luận viên trên kênh TT1 về vụ tai nạn của One Star. Với sự phát triển của Internet, sự việc được đưa tin nhanh chóng, mọi người nhanh chóng biết tới Luna và gửi tới bệnh viện White Lotus nhưng bó hoa hay thậm chí là lương thực cho cô. Còn về nạn nhân Luna tội nghiệp của chúng ta, cô bị băng bó toàn thân, không thể cử động và chìm trong ảo giác.
Bình luận
Bình luận
Các bác sĩ chuẩn đoán Luna bị gãy xương ở nhiều chỗ, chấn thương não, hệ thống dây thần kinh có phần gây ảnh hưởng đến thính giác nên cô không thể nghe rõ ràng. Khả năng nằm viện nhiều tuần, nhưng diễn biến bệnh theo hướng tích cực, có sự đi lên nhanh chóng. Quả là may mắn cuộc đời đã đứng về phía cô gái nhỏ.
Bình luận
Bình luận
Còn Luna, là một bệnh nhân có thương tích nặng, cô chỉ có thể cảm nhận được rằng mình không thể nhúc nhích, đắm chìm trong các cơn mê bởi thuốc, và lúc tỉnh táo thì nhận ra có hai người y tá được trả thêm để chăm sóc mình là Anne và Catherine. Đây hẳn là người của Ryan, người anh trai nuôi của Luna, họ không cắt đứt liên hệ nhưng cũng chẳng gặp nhau gần cả thập kỷ, trừ phi Luna bị thập tử nhất sinh như bây giờ may ra Ryan mới nhúng tay vào thì một chút.
Bình luận
Bình luận
Trong những cơn mê man của bản thân, Luna mơ thấy cô nói chuyện với những linh hồn bạn bè trong công ty. Cô ở trong một không gian mập mù sương khói, những người đồng nghiệp thì lúc ẩn lúc hiện, tuy vậy vẫn có thể thấy rõ vài người.
Bình luận
Bình luận
Mike ngồi ẩn hiện sau một lớp sương, đôi mắt anh buồn bã nhìn xuống nền đất, bên cạnh là Audrey với chiếc váy hồng bó sát, tay vẫn đeo chiếc nhẫn kim cương tuyệt đẹp, đang ôm mặt khóc nức nở.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Rồi anh ta gục xuống, bám lấy Luna, đôi mắt chực đỏ hoe. Audrey bỏ tay ra khỏi khuôn mặt đẫm nước, cô lau vội đi với sự thất vọng cùng cực.
Bình luận
Bình luận
" Thật ghen tỵ với cậu, Luna, cậu là người duy nhất sống sót trong tất cả chúng ta. Mình sẽ không bao giờ gặp lại người chồng sắp cưới và cả những người mình yêu quý nữa."
Bình luận
Bình luận
Audrey nức nở, Luna ôm lấy người bạn, trong cõi hư vô điều duy nhất cô có thể làm là an ủi như vậy. Cô hỏi ngược lại Audrey.
Bình luận
Bình luận
"Audrey, cậu có thực sự vui với người chồng sắp cưới không ? Trong ký ức mơ hồ của mình, cậu đã phát nổ, cậu thực sự đã phát nổ, vì silicon ở trong cậu. Lúc trước cậu không có chúng, Audrey, nhưng sau khi quen bạn trai hiện tại, chồng sắp cưới của cậu đó, thì cậu có. Cậu làm theo ý anh ta với mọi thứ trên cơ thể cậu. Mình sẽ không đổ lỗi cho người đó vì ai biết được chúng ta sẽ cùng nhau lao xuống vực chứ, tất cả đều quy về một nguyên nhân là tai nạn. Chỉ là trong ký ức của mình, cậu là người duy nhất phát nổ, người ta vẫn đang nhặt xác cậu đấy, Audrey."
Bình luận
Bình luận
Nói đến đây, Luna cũng lặng lẽ rơi nước mắt, với cô, chết mà thi thể không nguyên vẹn như vậy thật quá tàn độc. Audrey cũng không biết nói gì nữa. Giá mà không cấy silicon vào người, cơ thể cô hẳn đã nguyên vẹn.
Bình luận
Bình luận
Luna nhìn sang Mike, giờ là lúc ôm người bạn này một cái. Mike tài năng hơn cô nhiều ở lĩnh vực bất động sản. Trong khi Luna còn không biết nói gì với khách về sản phẩm thì Mike rất thông thạo, anh cũng sẵn lòng đi khắp nơi với Peter để có một mức lương cao hơn. Mike nuôi cả gia đình, nên việc anh ra đi quả là mất mát lớn cho cả nhà.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
" Hãy sống tốt, Luna, và nếu gặp gia đình mình, nếu có thể xin hãy chăm sóc họ. Mình còn một đứa em trai mới 15 tuổi. Thật tên cho nó."
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Luna thì thầm vào tai bạn, bỗng một lực đẩy vô hình nhanh chóng tách cô ra khỏi Mike. Xa khỏi nơi hư vô có những linh hồn của đồng nghiệp. Cô giãy giụa và phản kháng lại, nhưng điều đó chỉ làm cho lực đẩy này kéo cô đi nhanh hơn, càng giãy giũa lại càng như vô vọng. Cô nghe thấy giọng của Anne, một trong hai y tá chăm sóc mình đang gọi cô dậy. Đã đến lúc về với thực tại.
Bình luận
Bình luận
Luna mở mắt, ngay lập tức cảm giác uể oải và đau đớn ập tới. Miệng của cô như mất cảm giác vì ngậm phải cái mặt nạ oxy quá lâu, cô muốn tháo nó ra mà chẳng nói được, hơn nữa bác sĩ chưa chắc cũng cho phép. Anne xuất hiện trước mặt cô, người phụ nữ này đã tầm hơn 40 tuổi. Mái tóc nâu ngắn, uốn xoăn, vóc dáng cao ráo, khung xương hơi thô, đôi mắt cô màu nâu nhạt, trên mặt điểm ít tàn nhang, giọng nói vô cùng nhẹ nhàng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nói rồi, Anne kê một chiếc gối dưới đầu Luna, nhẹ nhàng đỡ cô dậy. Sau đó lấy một chiếc khăn ấm, lau qua khắp cơ thể của Luna. Cô gái thầm nghĩ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Là một bệnh nhân bị thương nặng, cô không thể nói, nhưng vẫn có sự nhận biết xung quanh, dù có phần mơ hồ. Luna ngước nhìn lên tường, đồng hồ giờ là 5 giờ chiều, đúng giờ phải thay một bộ đồ khác. Nhưng đôi mắt Luna không chỉ nhìn vào chiếc đồng hồ, cô còn nhìn thấy cả bóng đen phía sau Anne. Vì miệng còn ngậm mặt nạ oxy và cả đống dây ống dẫn chất, tay cũng không cử động được nhiều nên cô chỉ biết rên rỉ. Bởi vì đây là một cảm giác vô cùng quen thuộc, là cảm giác khi nhìn thấy bóng đen ở ngôi biệt thự của Peter
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
"Sao, cô không muốn à ?" Anne nắm lấy Luna và tra hỏi, cô cảm thấy Luna hơi run rẩy nên cố trấn tĩnh.
Bình luận
Bình luận
"Cô không thể như vậy được, Luna, nếu muốn khỏi nhanh cô cũng cần sạch sẽ một chút. Mọi người mong gặp cô lắm đấy."
Bình luận
Bình luận
Anne nhìn thẳng vào mắt Luna mà nói chuyện, nhưng thấy ánh mắt hoảng hốt của bệnh nhân khi nhìn vào không trung, cô bất giác quay lại phía sau. Chả có gì cả, vẫn chỉ là khung cảnh trong căn phòng bệnh bình thường như bao căn phòng khác. Không biết Luna thấy gì, liệu không biết có phải cô ấy thấy ma không ? Anne đã băn khoăn tự hỏi như vậy, bởi Luna bệnh nặng, lại vướng một đống dây truyền dưỡng chất nên cô ấy khó mà cử động, nhưng hôm nay cô ấy cử động nhiều hơn, thậm chí có thể thấy là có phần phản kháng để tránh một thứ gì đó.
Bình luận
Bình luận
Về phía Luna, cô thấy rõ bóng đen đi về phía mình. Lần này, không phải là một cái bóng, mà là thấy rõ cả gương mặt và vóc dáng. Đây là một phụ nữ đã chết, rơi vào tầm 60, 70 tuổi, lưng có phần hơi gù. Mái tóc bạc trắng, cả da manh màu sắc xanh lục tối như kiểu bà ta vừa chui ra từ sáu tấc đất. Móng tay dài và nhọn hoắt, bà mặc một bộ váy đen dài, nhưng chân váy rách rưới, lấm lem bùn đất, nhìn thấy cả đôi chân xỏ trong đôi giày gỗ.
Bình luận
Bình luận
Phía bên hông của bà còn có một con gấu bông. Đây chính là gấu bông của Luna trong vụ tai nạn, cô cứ nghĩ mọi vật dụng chà bản thân đã bị cảnh sát thu, sau khi ra viện mới có thể xin lại, nào ngờ lại ở chỗ bà lão này. Hơn nữa, xung quanh com gấu rất lạ, có một dòng năng lượng màu đen phát ra xung quanh. Tuy nhiên, tất cả những điều này chỉ có Luna nhìn được thôi, còn với mọi người tất cả những điều trên chỉ là vô hình.
Bình luận
Bình luận
Nhìn vào mắt Anne, Luna hiểu rằng Anne không thấy giống cô, nhưng cô sợ, và cô cần phản kháng, nên cô đã có sự giãy giụa, nhưng cũng chỉ như muối bỏ biển. Bà lão trong bộ áo đen tiến đến, bà đặt một ngón tay lên trán Luna và cất tiếng nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Năng lượng đến từ bà lão vô cùng mạnh mẽ ,Luna bất tỉnh ngay lập tức. Anne thấy Luna đột nhiên ngất đi thi hoảng hốt, cô vội đặt Luna xuống giường rồi chạy đi tìm bác sĩ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Lúc này đây, cô tỉnh dậy trong một chiếc máy tính giường gỗ, tuy nhìn cũ kỹ nhưng vô cùng êm ả. Cả căn phòng đều được làm từ gỗ lớn, trong phòng không trang trí nhiều. Phía trước giường là một lò sưởi và một bà lão đang ngồi đất trước lò sưởi đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Một giọng đàn ông vang lên, nhưng bất ngờ nó lại vang ra từ con gấu bông của cô. Không chỉ biết nói, nó còn biết cử động, cử chỉ vô cùng linh hoạt. Con gấu đứng chống hông, nhìn Luna chằm chằm. Điều này khiến Luna vô cùng thích thú, cô thấy bớt sợ một chút.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
"Bon ?". " Ra tên của cái con nhồi bông này là Bon à ? Thế thì tao sẽ không lấy tên này, tao sẽ mong một tên khác hay hơn cơ."
Bình luận
Bình luận
Cái giọng điệu của nó như dỗi hờn rồi chạy ra phía bà lão. Bà ta ôm lấy nó rồi từ từ quay mặt, vẫn là gương mặt như hai lần trước mà Luna đã thấy, nhưng lần này có phần hiền dịu hơn.
Bình luận
Bình luận
"Cũng lâu lâu lắm rồi, chắc phải hơn hai thế kỷ rồi mới có người nhìn thấy ta. Nhưng nhìn thấy ta thì nên thấy vinh hạnh cho cô đấy, vì ta sẽ cho cô những trải nghiệm mà cả đời cô không bao giờ quên được thông qua một món quà."
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bà ta nhẹ nhàng vuốt ve con gấu, nhìn vào Luna và nở một nụ cười nhẹ nhàng nhưng không kém phần bí ẩn.