Minh Bảo và Anh Thư đi bộ ra phía sau trường , nơi có một cây bàng già vắng người qua lại . Đã sáu năm , nhưng hai người vẫn giữ khoảng cách . Khoảng cách vật lý có lẽ không xa , nhưng khoảng cách trong tâm hồn thì vô cùng lớn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cậu biết rõ rằng mình đã nói dối . Sáu năm qua , cậu chưa bao giờ thực sự sống tốt . Cậu chỉ tồn tại .
Bình luận
Bình luận
-"Anh có biết tôi đã trải qua những gì không ? Ngày anh bỏ đi , tôi cứ ngỡ cuộc đời mình đã chấm dứt . Tôi đã đi tìm anh khắp nơi , đã gọi điện cho anh hàng ngàn lần , nhưng chỉ nhận lại được sự im lặng"
Bình luận
Bình luận
-"Minh Bảo , anh có biết rằng tôi đã phải chịu đựng những gì không ? Mọi người nói tôi bịa chuyện . Họ nói anh chưa bao giờ yêu tôi . Rằng tôi chỉ là một người con gái ngốc nghếch chạy theo một kẻ hèn nhát ... Anh có biết rằng những lời nói đó đã làm tôi đau đớn đến nhường nào không ? Tôi đã phải sống trong sự ngờ vực , sự chế giễu của mọi người . Mẹ tôi đã khóc rất nhiều vì tôi . Bà nói , bà không hiểu tại sao một người con gái ngoan hiền như tôi lại phải khổ như vậy"
Bình luận
Minh Bảo lặng người . Cậu không dám nhìn thẳng vào mắt cô . Cậu biết rằng tất cả những gì cô nói là sự thật . Cậu là một kẻ hèn nhát . Cậu đã bỏ cô mà đi , không một lời từ biệt .
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
-"Lời xin lỗi của anh có ý nghĩa gì bây giờ ? Sáu năm rồi , Minh Bảo . Những vết thương đã lành , những ký ức đã mờ nhạt ... Tôi đã cố gắng quên anh , đã cố gắng sống một cuộc sống mới . Anh xuất hiện ở đây để làm gì ? Để khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn hơn nữa sao ?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
-"Anh Thư của sáu năm về trước đã chết rồi . Chết vào cái ngày anh bỏ đi . Người đứng trước mặt anh bây giờ chỉ là một người phụ nữ đã trưởng thành , biết cách đối mặt với cuộc sống , và không còn cần một người như anh nữa"
Bình luận
Bình luận
-"Anh biết là anh đã sai . Ngày đó , là bố anh tự ý nộp bài kiểm tra Olympic toán của anh cho một trường đại học ở Đức . Gần đến ngày đi bố mới nói với anh . Anh không muốn để em biết vì sợ em sẽ buồn . Anh đã nghĩ, nếu anh rời đi, em sẽ quên anh và có một cuộc sống tốt hơn. Anh đã nghĩ rằng, một khi anh ổn định trở lại, anh sẽ tìm em và bù đắp cho em tất cả. Nhưng anh đã sai, sai thật rồi. Anh không nên bỏ đi như thế. Anh nên nói với em, nên cùng em đối mặt với mọi khó khăn"
Bình luận
Anh Thư im lặng , lắng nghe những lời Minh Bảo nói . Nỗi đau trong lòng cô vẫn còn đó, nhưng cơn giận đã giảm đáng kể . Hai người im lặng một hồi lâu . Gió bắt đầu thổi , tiếng lá cây xào xạc . Cuối cùng , cô lên tiếng .
Bình luận
Bình luận
Minh Bảo im lặng không nói , tay cậu siết chặt . Anh Thư nhìn cậu , chờ đợi câu trả lời nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng .
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cô đưa túi đựng cho nhỏ , Trâm cầm lấy , rối rít cảm ơn . Chưa kịp chạy đi thì bị Anh Thư giữ lại , kéo đến ngồi vào ghế sofa , tra hỏi .
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
-”Thầy lúc nào cũng quát trật tự , rồi không làm bài về nhà thì bị phạt đứng cả tiết học , thầy như là diêm vương sống vậy á”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đến 11 giờ đêm , Anh Thư vừa hoàn thành xong công việc , cô nhảy luôn lên giường , chợt liếc mắt qua bức ảnh chụp hồi cấp 3 , cô chợt khựng lại vì người con trai trong bức ảnh đó không ai khác ngoài Minh Bảo . Cô lại nhớ đến sự việc sáng nay , khóe mắt cô đột nhiên chảy nước . Cô úp mặt vào gối , hồi tưởng lại những tháng ngày mới vào cấp 3 .