Chương 2 : Cười thầm


Anh Long nhìn tôi, tôi nhìn lại anh. Cảm giác nhức nhức cái đầu rồi đó. Anh tôi nhăn mặt, tỏ vẻ khó chịu rồi quát:

Bình luận

Anh Long nhìn tôi, tôi nhìn lại anh. Cảm giác nhức nhức cái đầu rồi đó. Anh tôi nhăn mặt, tỏ vẻ khó chịu rồi quát:

-Mày có bỏ cái tay khỏi người thằng chó đấy không hả?!

Bình luận

-Mày có bỏ cái tay khỏi người thằng chó đấy không hả?!

Ơ? Phải rồi! Tôi vẫn đang ôm anh Trường! Thất lễ quá, chiếm tiện nghi của người ta rồi!

Bình luận

Ơ? Phải rồi! Tôi vẫn đang ôm anh Trường! Thất lễ quá, chiếm tiện nghi của người ta rồi!

- Em… em xin lỗi anh ạ! - Tôi lúng túng vội rút tay lại, lùi ra xa hai bước như một con mèo nhỏ bị phát hiện trộm đồ ăn.

Bình luận

- Em… em xin lỗi anh ạ! - Tôi lúng túng vội rút tay lại, lùi ra xa hai bước như một con mèo nhỏ bị phát hiện trộm đồ ăn.

Anh Trường không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười nhìn tôi. Ôi trời ơi, cái nụ cười này! Không đi thi Nam vương thì đúng là phí của giời!

Bình luận

Anh Trường không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười nhìn tôi. Ôi trời ơi, cái nụ cười này! Không đi thi Nam vương thì đúng là phí của giời!

Trong lúc tôi còn đang ngập trong mớ suy nghĩ linh tinh thì anh Trường nhẹ nhàng lên tiếng:

Bình luận

Trong lúc tôi còn đang ngập trong mớ suy nghĩ linh tinh thì anh Trường nhẹ nhàng lên tiếng:

- Không sao đâu, có lẽ anh rất giống anh trai em.

Bình luận

- Không sao đâu, có lẽ anh rất giống anh trai em.

Anh ấy nhún vai, quay sang nhìn anh Long đầy ẩn ý:

Bình luận

Anh ấy nhún vai, quay sang nhìn anh Long đầy ẩn ý:

- Phải không Long~

Bình luận

- Phải không Long~

Anh tôi nhíu mày, ánh mắt nhìn anh Trường như kiểu "mày-có-thể-ngậm-mồm-lại-được-không?" rồi chỉ nói gọn lỏn:

Bình luận

Anh tôi nhíu mày, ánh mắt nhìn anh Trường như kiểu "mày-có-thể-ngậm-mồm-lại-được-không?" rồi chỉ nói gọn lỏn:

- Cút.

Bình luận

- Cút.

Tôi ngó qua, ôi mẹ ơi, mặt anh Long hệt như cái biển cảnh báo "nguy hiểm chết người" vậy.

Bình luận

Tôi ngó qua, ôi mẹ ơi, mặt anh Long hệt như cái biển cảnh báo "nguy hiểm chết người" vậy.

- Chi, lên thay đồ đi rồi xuống ăn cơm. - Anh Long khoanh tay nghiêm nghị.

Bình luận

- Chi, lên thay đồ đi rồi xuống ăn cơm. - Anh Long khoanh tay nghiêm nghị.

À, mọi người biết vì sao tôi có biệt danh "Chi" không? Chuyện dài lắm, mà nhục cũng không kém. Chẳng là lúc sinh tôi, ông nội đặt tên là Nguyễn Kiều Chi. Nhưng bố tôi lúc đó lo lắng cho mẹ quá, tai ù đi, thế là lúc đi làm giấy khai sinh ông ghi thành Nguyễn Kiều Anh. Bà nội tôi thì cười cười rồi quyết định đặt biệt danh là "Chi" để nhắc cả họ nhớ đến cái sự nhầm lẫn vĩ đại này.

Bình luận

À, mọi người biết vì sao tôi có biệt danh "Chi" không? Chuyện dài lắm, mà nhục cũng không kém. Chẳng là lúc sinh tôi, ông nội đặt tên là Nguyễn Kiều Chi. Nhưng bố tôi lúc đó lo lắng cho mẹ quá, tai ù đi, thế là lúc đi làm giấy khai sinh ông ghi thành Nguyễn Kiều Anh. Bà nội tôi thì cười cười rồi quyết định đặt biệt danh là "Chi" để nhắc cả họ nhớ đến cái sự nhầm lẫn vĩ đại này.

Mà nghĩ lại thấy quê quá! Tôi đỏ bừng mặt, cúi đầu chạy thẳng lên phòng như một cơn gió. Sau lưng tôi, một giọng cười trầm thấp vang lên.

Bình luận

Mà nghĩ lại thấy quê quá! Tôi đỏ bừng mặt, cúi đầu chạy thẳng lên phòng như một cơn gió. Sau lưng tôi, một giọng cười trầm thấp vang lên.

Anh Trường khẽ cong môi, ánh mắt ánh lên nét thích thú.

Bình luận

Anh Trường khẽ cong môi, ánh mắt ánh lên nét thích thú.

Dưới nhà, anh Long khoanh tay nhìn anh Trường:

Bình luận

Dưới nhà, anh Long khoanh tay nhìn anh Trường:

- Thôi bớt giỡn, mày đến đây làm gì?

Bình luận

- Thôi bớt giỡn, mày đến đây làm gì?

- Tao qua mượn cái sách. Nhưng gặp em gái mày thấy vui quá nên quên luôn. - Trường nhún vai, điềm nhiên kéo ghế ngồi xuống.

Bình luận

- Tao qua mượn cái sách. Nhưng gặp em gái mày thấy vui quá nên quên luôn. - Trường nhún vai, điềm nhiên kéo ghế ngồi xuống.

Anh Long thở dài, không thèm chấp. Một lát sau tôi xuống, đã lấy lại phong thái điềm tĩnh (giả vờ thôi chứ tim tôi còn đập thình thịch). Cả ba cùng ngồi ăn cơm, trong lúc đó anh Long mới giới thiệu:

Bình luận

Anh Long thở dài, không thèm chấp. Một lát sau tôi xuống, đã lấy lại phong thái điềm tĩnh (giả vờ thôi chứ tim tôi còn đập thình thịch). Cả ba cùng ngồi ăn cơm, trong lúc đó anh Long mới giới thiệu:

- Trường là bạn thân của tao từ hồi cấp hai. Hồi đó, bọn tao quậy lắm.

Bình luận

- Trường là bạn thân của tao từ hồi cấp hai. Hồi đó, bọn tao quậy lắm.

- Hừmm…sao em không nghe anh kể gì vậy? - Tôi nheo mắt nhìn hai người.

Bình luận

- Hừmm…sao em không nghe anh kể gì vậy? - Tôi nheo mắt nhìn hai người.

- Mày có biết… - Anh Long cười gian - … hồi đó tao với nó từng trốn đi net không?

Bình luận

- Mày có biết… - Anh Long cười gian - … hồi đó tao với nó từng trốn đi net không?

Tôi lập tức ngồi thẳng dậy, mắt sáng rực.

Bình luận

Tôi lập tức ngồi thẳng dậy, mắt sáng rực.

- Đi net? Chắc là kiểu học sinh giỏi đi net làm bài tập đúng không?

Bình luận

- Đi net? Chắc là kiểu học sinh giỏi đi net làm bài tập đúng không?

- Hahah không phải- Trường cười khẩy - Hồi đó anh mới chuyển đến,nó muốn làm thân nên kéo anh đi chơi game cho bằng được, ai dè xui bị thầy giám thị tóm ngay trong quán.

Bình luận

- Hahah không phải- Trường cười khẩy - Hồi đó anh mới chuyển đến,nó muốn làm thân nên kéo anh đi chơi game cho bằng được, ai dè xui bị thầy giám thị tóm ngay trong quán.

- Rồi sao nữa hở anh? - Tôi háo hức.

Bình luận

- Rồi sao nữa hở anh? - Tôi háo hức.

- Bị kéo về trường, viết bản kiểm điểm ba trang giấy, rồi đứng trước cờ đọc nguyên một bài "phê bình sâu sắc" hành vi của mình. - Anh Long thở dài.

Bình luận

- Bị kéo về trường, viết bản kiểm điểm ba trang giấy, rồi đứng trước cờ đọc nguyên một bài "phê bình sâu sắc" hành vi của mình. - Anh Long thở dài.

Trường bật cười:

Bình luận

Trường bật cười:

- Mày nhớ hôm đó không, Long? Đọc được nửa bài, tao đói quá suýt xỉu luôn.

Bình luận

- Mày nhớ hôm đó không, Long? Đọc được nửa bài, tao đói quá suýt xỉu luôn.

Anh Long bực bội:

Bình luận

Anh Long bực bội:

- Còn không phải tại mày rủ tao đi net sáng sớm, bụng đói meo mà còn cày game!

Bình luận

- Còn không phải tại mày rủ tao đi net sáng sớm, bụng đói meo mà còn cày game!

Tôi ôm bụng cười lăn lộn. Hai ông này đúng là nghịch ngu!

Bình luận

Tôi ôm bụng cười lăn lộn. Hai ông này đúng là nghịch ngu!

Sau bữa cơm, tôi quay sang nhìn anh Trường, hơi ngập ngừng:

Bình luận

Sau bữa cơm, tôi quay sang nhìn anh Trường, hơi ngập ngừng:

- Anh ơi, mai anh có rảnh không?

Bình luận

- Anh ơi, mai anh có rảnh không?

- Có chuyện gì không em? - Trường nghiêng đầu hỏi lại.

Bình luận

- Có chuyện gì không em? - Trường nghiêng đầu hỏi lại.

- Mai anh có đến nhà em nữa không ạ,em muốn mời anh ly trà sữa coi như tạ lỗi ạ. - Tôi cười cười.

Bình luận

- Mai anh có đến nhà em nữa không ạ,em muốn mời anh ly trà sữa coi như tạ lỗi ạ. - Tôi cười cười.

Trường hơi bất ngờ, nhưng rồi gật đầu:

Bình luận

Trường hơi bất ngờ, nhưng rồi gật đầu:

- Được thôi. Em muốn lấy fb anh không,tiện nói chuyện ấy mà 

Bình luận

- Được thôi. Em muốn lấy fb anh không,tiện nói chuyện ấy mà 

- Dạ được ạ! - Tôi vui vẻ gật đầu.

Bình luận

- Dạ được ạ! - Tôi vui vẻ gật đầu.

Thế là tôi có in4 anh Trường! Tôi nhanh chóng bấm kết bạn trên mạng xã hội. Mấy giây sau, thông báo hiện lên: "Trường đã chấp nhận lời mời kết bạn của bạn". Uầy, thích ghê!

Bình luận

Thế là tôi có in4 anh Trường! Tôi nhanh chóng bấm kết bạn trên mạng xã hội. Mấy giây sau, thông báo hiện lên: "Trường đã chấp nhận lời mời kết bạn của bạn". Uầy, thích ghê!

Tối hôm đó, hai anh em tôi nhắn tin qua lại. Ban đầu là vài câu hỏi thăm bình thường:

Bình luận

Tối hôm đó, hai anh em tôi nhắn tin qua lại. Ban đầu là vài câu hỏi thăm bình thường:

Trường: "Mai em có đi học không?"

Bình luận

Trường: "Mai em có đi học không?"

Tôi: "Có chứ ạ. Mai có tiết toán nữa, chán chết mất thôi huhu><."

Bình luận

Tôi: "Có chứ ạ. Mai có tiết toán nữa, chán chết mất thôi huhu><."

Trường: "Không thích toán à?"

Bình luận

Trường: "Không thích toán à?"

Tôi: "Cực ghét luôn! Chỉ thích môn văn thôi. Anh thì sao?"

Bình luận

Tôi: "Cực ghét luôn! Chỉ thích môn văn thôi. Anh thì sao?"

Trường: "Anh thích toán hơn. Nhưng nếu em cần, anh dạy em toán cũng được."

Bình luận

Trường: "Anh thích toán hơn. Nhưng nếu em cần, anh dạy em toán cũng được."

Tôi khựng lại. Oái, có phải hơi sến không vậy? Nhưng mà… cũng vui vui. Tôi cười khúc khích, tiếp tục nhắn tin đến tận khuya.

Bình luận

Tôi khựng lại. Oái, có phải hơi sến không vậy? Nhưng mà… cũng vui vui. Tôi cười khúc khích, tiếp tục nhắn tin đến tận khuya.

Sáng hôm sau, tôi lết đến trường với cái suy nghĩ nên mua trà sữa vị gì. Vừa đến cổng, đã thấy nhỏ Lan đứng chờ.

Bình luận

Sáng hôm sau, tôi lết đến trường với cái suy nghĩ nên mua trà sữa vị gì. Vừa đến cổng, đã thấy nhỏ Lan đứng chờ.

- Ê Kiều Anh! Hôm qua mày có gì vui mà cười tủm tỉm suốt thế? - Nó hí hửng.

Bình luận

- Ê Kiều Anh! Hôm qua mày có gì vui mà cười tủm tỉm suốt thế? - Nó hí hửng.

- Gì đâu mà vui! - Tôi giả vờ lơ đãng.

Bình luận

- Gì đâu mà vui! - Tôi giả vờ lơ đãng.

Nói mau, có phải nhắm được anh nào rồi không?!

Bình luận

Nói mau, có phải nhắm được anh nào rồi không?!

Tôi lắc đầu quầy quậy, nhưng cái mặt tôi chắc là phản chủ lắm, vì Lan cười gian thấy rõ.

Bình luận

Tôi lắc đầu quầy quậy, nhưng cái mặt tôi chắc là phản chủ lắm, vì Lan cười gian thấy rõ.

- Mà thôi, nhắc đến trai, tao kể mày nghe vụ thằng Hùng nè. - Lan nhíu mày - Nó đúng là red flag chính hiệu luôn!

Bình luận

- Mà thôi, nhắc đến trai, tao kể mày nghe vụ thằng Hùng nè. - Lan nhíu mày - Nó đúng là red flag chính hiệu luôn!

- Sao hả,vụ gì hot? - Tôi tò mò.

Bình luận

- Sao hả,vụ gì hot? - Tôi tò mò.

- Hôm qua tao thấy nó chở nhỏ nào lạ hoắc đi ăn chè. Chưa hết đâu, còn ngồi đút chè cho người ta nữa kìa!

Bình luận

- Hôm qua tao thấy nó chở nhỏ nào lạ hoắc đi ăn chè. Chưa hết đâu, còn ngồi đút chè cho người ta nữa kìa!

Tôi sững lại, nhưng rồi cũng chỉ nhún vai:

Bình luận

Tôi sững lại, nhưng rồi cũng chỉ nhún vai:

- Kệ nó. Tao với nó hết rồi.

Bình luận

- Kệ nó. Tao với nó hết rồi.

Sơn - thằng bạn cùng bàn của tôi, bỗng nhiên chen vào:

Bình luận

Sơn - thằng bạn cùng bàn của tôi, bỗng nhiên chen vào:

- Loại đàn ông cặn bã! Vứt mẹ nó đi, tiếc làm gì!

Bình luận

- Loại đàn ông cặn bã! Vứt mẹ nó đi, tiếc làm gì!

Tôi bật cười. Ừ thì chia tay cũng buồn, nhưng cuộc sống vẫn cứ tiếp tục. Với lại, bây giờ tôi có bạn để tám chuyện rồi mà!

Bình luận

Tôi bật cười. Ừ thì chia tay cũng buồn, nhưng cuộc sống vẫn cứ tiếp tục. Với lại, bây giờ tôi có bạn để tám chuyện rồi mà!

Tan học, tôi đi ngang qua quán trà sữa nhưng lại đứng tần ngần trước cửa vì không biết chọn vị gì. Đúng lúc đó, một giọng nói quen thuộc vang lên:

Bình luận

Tan học, tôi đi ngang qua quán trà sữa nhưng lại đứng tần ngần trước cửa vì không biết chọn vị gì. Đúng lúc đó, một giọng nói quen thuộc vang lên:

- Sao đứng đây làm gì thế?

Bình luận

- Sao đứng đây làm gì thế?

Tôi ngẩng lên, ngỡ ngàng khi thấy Trường mặc đồng phục nhân viên quán.

Bình luận

Tôi ngẩng lên, ngỡ ngàng khi thấy Trường mặc đồng phục nhân viên quán.

- Anh làm ở đây á?

Bình luận

- Anh làm ở đây á?

- Ừ, làm thêm kiếm tiền tiêu vặt thôi. - Trường cười nhẹ - Vào đi, anh tư vấn cho.

Bình luận

- Ừ, làm thêm kiếm tiền tiêu vặt thôi. - Trường cười nhẹ - Vào đi, anh tư vấn cho.

Tôi theo anh vào quán, cuối cùng chọn trà sữa vị sô cô la rồi đưa cho anh:

Bình luận

Tôi theo anh vào quán, cuối cùng chọn trà sữa vị sô cô la rồi đưa cho anh:

Tặng anh đó, xem như an ủi anh vụ hôm qua,làm anh thiệt rồi!

Bình luận

Tặng anh đó, xem như an ủi anh vụ hôm qua,làm anh thiệt rồi!

Trường nhìn ly trà sữa rồi bật cười:

Bình luận

Trường nhìn ly trà sữa rồi bật cười:

- Ừ, cảm ơn nhóc.

Bình luận

- Ừ, cảm ơn nhóc.

Hai anh em cùng nhau về nhà. Đi được một đoạn, tôi bỗng thấy Hùng đi ngang qua. Nhìn thấy hắn, lòng tôi chùng xuống. Trường khẽ liếc sang, rồi nhẹ giọng:

Bình luận

Hai anh em cùng nhau về nhà. Đi được một đoạn, tôi bỗng thấy Hùng đi ngang qua. Nhìn thấy hắn, lòng tôi chùng xuống. Trường khẽ liếc sang, rồi nhẹ giọng:

- Nếu buồn thì cứ nói, đừng giấu trong lòng.

Bình luận

- Nếu buồn thì cứ nói, đừng giấu trong lòng.

Tôi mím môi, rồi thở dài:

Bình luận

Tôi mím môi, rồi thở dài:

- Cũng không hẳn buồn, chỉ là… hơi tiếc.

Bình luận

- Cũng không hẳn buồn, chỉ là… hơi tiếc.

Trường gật đầu, không nói thêm gì, chỉ khẽ xoa đầu tôi như một lời an ủi. Cơn gió chiều thổi nhẹ qua, lòng tôi cũng thấy nhẹ nhõm hơn chút ít.

Bình luận

Trường gật đầu, không nói thêm gì, chỉ khẽ xoa đầu tôi như một lời an ủi. Cơn gió chiều thổi nhẹ qua, lòng tôi cũng thấy nhẹ nhõm hơn chút ít.


Truyện tương tự

Bình luận