Bình luận
Luân bước vào công ty tổ chức sự kiện của anh trai. Biết giao kèo thử thách của ba và Luân, nên anh trai của Luân, An, đã trực tiếp gọi điện cho Luân để dặn dò cẩn thận. Luân theo đó răm rắp làm theo. Đầu tiên, anh đến cửa hỏi bảo vệ bàn thư ký nhận hồ sơ tuyển dụng; sau khi được bảo vệ hướng dẫn, anh đến bàn thư ký hỏi xin việc, nói rằng hôm qua đã đọc thấy tin tuyển dụng vị trí trưởng ban tiếp tân sự kiện trên một trang thông tin việc làm nên hôm nay đem hồ sơ đến. Thư ký sẽ nói anh để lại hồ sơ cá nhân và gọi cho phòng nhân sự theo quy trình đã được dặn trước. Sáng hôm ấy, phòng nhân sự và giám đốc An đang phỏng vấn một hồ sơ khác, vì vậy sẽ nhân tiện gọi anh vào phỏng vấn ngay lập tức.
Bình luận
Bình luận
- Vì công ty đang cần gấp nhân sự, giám đốc chúng tôi hiện đang phỏng vấn một ứng viên, có thể gặp anh sau đó. Anh có sẵn sàng để được phỏng vấn luôn trong sáng nay không?
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thư ký dẫn Luân đi đến thang máy, bấm lên tầng 2, mời anh ngồi ở phòng đợi. Một thư ký ở tầng 2 lập tức đến tiếp nhận hồ sơ của anh, đưa vào phòng phỏng vấn cho giám đốc và trưởng bộ phận nhân sự. Luân ngồi thoải mái ở phòng đợi, ngắm nghía cơ ngơi của anh trai. Chỉ riêng tòa nhà 5 tầng này ở một quận năng động của Sài Gòn đã cho thấy vốn khởi nghiệp khá mạnh, và không thể phủ nhận tài năng quản lý lẫn phát triển của An đã làm cho một công ty tổ chức sự kiện chưa đến năm năm tuổi đã trở thành một thương hiệu có uy tín, chuyên tổ chức cho những ngôi sao, sự kiện đình đám trong thành phố. Ngay cách trang trí ở đây cũng đã mang tính quảng cáo cao cho uy tín công ty: Trong phòng chờ dành cho khách, các bức tường phủ kín những khung hình đẹp chụp các sự kiện nổi tiếng, những nghệ sĩ, ngôi sao trong nhiều lĩnh vực tươi cười và hài lòng với dịch vụ của công ty Kim Tinh.
Bình luận
Bình luận
Đang nghĩ ngợi, Luân thấy thang máy mở cửa ra. Thư ký tầng trệt dẫn một cô gái bước vào phòng chờ, nói:
Bình luận
- Chị ngồi đây chờ đến lượt phỏng vấn vậy. Lẽ ra chị đến đúng giờ, cách đây 20 phút, thì đã được vào phỏng vấn trước rồi. Giám đốc vẫn nhận phỏng vấn chị dù chị đi trễ, đây là trường hợp khá hiếm, nên chúc chị may mắn.
Bình luận
Bình luận
Cô gái gật đầu, lí nhí cảm ơn, gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ, ngồi xuống cách Luân hai ghế, xách một chiếc túi vải khá to căng phồng. Không có việc gì làm, sau khi nhìn ngắm căn phòng, Luân kín đáo nhìn qua, thấy cô gái thắt bím tóc dài đến nửa lưng, trang phục áo sơ-mi và váy trắng đơn giản. Anh đang thầm nghĩ cô này thật đơn điệu, thì cô gái lôi từ trong chiếc túi vải ra một cái áo khoác xanh, đứng dậy khoác vào. Trên áo khoác vẽ những họa tiết khá ấn tượng, Luân thấy nó rất quen thuộc. Gần một phút sau, Luân mới nhớ ra: những họa tiết này là từ bức tranh Guernica của Picasso. Sửng sốt, anh nhìn lại lần nữa, chiếc áo khoác và đôi giày basket đều có cùng họa tiết và màu sắc sặc sỡ, nhìn sơ qua có vẻ giống bức Guernica, nhưng khi nhìn kỹ lại hơn, Luân nghĩ có lẽ vì lý do bản quyền, chúng đã được chỉnh sửa khác đi. Luân cười thầm nghĩ đến sự so sánh với một bức tranh sao chép bị lỗi, nhưng phải công nhận là họa tiết trên áo và giày vừa ấn tượng vừa hài hòa, mang một sự duyên dáng nào đó. Ánh mắt anh nhìn cô gái có phần thay đổi, bởi vì, không ai đi phỏng vấn lại ăn mặc như thế này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Mẫn không tìm thấy áo khoác đen cổ điển của mình, và cô cũng không nhớ lần cuối dùng nó là khi nào. Sau khi đã lục tung cái tủ quần áo bé nhỏ trong phòng trọ nhỏ bé mà vẫn không tìm thấy nó, Mẫn đành lấy chiếc áo khoác xanh mà cô yêu thích nhất ra mặc. Một khi đã chọn chiếc áo khoác này, bộ trang phục xem như bị hoàn toàn thay đổi. Cô chọn áo sơ-mi và váy trắng trơn đơn giản, mục đích để tôn lên chiếc áo khoác và những họa tiết do chính tay cô vẽ lên. Cùng chiếc áo khoác là đôi giày trắng cùng họa tiết để hợp tông. Sau khi ngắm nghía mình trước gương, Mẫn hài lòng vì được mặc trang phục yêu thích, cảm thấy tan biến mọi sự căng thẳng cho buổi phỏng vấn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Chị thật có chí khí. Phỏng vấn không thành công thì không có tiền, không tiền thì ăn bánh bao cũng là loại không nhân đó chị ơi. Mà chị phỏng vấn mấy giờ?
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Vì tìm áo khoác nên Mẫn bị trễ hai mươi phút. Cô thư ký ở tầng trệt nói ra điều đó làm Mẫn rất xấu hổ, chỉ biết lí nhí xin lỗi, định đi về nhưng khi thư ký gọi điện, phòng nhân sự vẫn đồng ý phỏng vấn Mẫn, nên cô được dẫn lên tầng hai. Tại đây, cô thư ký nhắc lại lỗi đi trễ của Mẫn, cô lại đỏ mặt vì có cả một ứng cử viên khác nghe được. Sau đó, cô nghĩ lại, có lẽ cô thư ký muốn ngầm cho Mẫn biết rằng người phỏng vấn khó tính, chưa bao giờ chấp nhận sự trễ giờ.
Bình luận
Bình luận
Cửa phòng phỏng vấn mở ra. Một phụ nữ trung niên hơn 50 tuổi đưa một cô gái trẻ có nét đẹp sắc sảo ra thang máy, nói:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cô gái tự tin chào người phụ nữ và đi vào thang máy. Người phụ nữ quay người vào phòng chờ, nhìn hai người đang ngồi, từ tốn nói:
Bình luận
- Anh Luân, tuy anh đến trước, theo nguyên tắc, chúng tôi phải mời anh vào phỏng vấn trước. Nhưng chị Mẫn lại có cuộc hẹn phỏng vấn trước anh, vì lý do riêng nào đó nên đến trễ. Giám đốc chúng tôi quyết định sẽ phỏng vấn chị Mẫn trước. Mong anh thông cảm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Mẫn gật đầu nhìn anh, tỏ ý cảm ơn rồi bước theo người phụ nữ trung niên vào phòng phỏng vấn. Điều đọng lại trong cô là anh chàng này cũng có vẻ không quan tâm đến việc làm. Cách anh ta ngồi duỗi chân thoải mái, ánh mắt ngắm nhìn mọi thứ như đang thưởng lãm trong một phòng triển lãm, gương mặt không hề căng thẳng, thậm chí còn không có sự kính cẩn khúm núm xã giao thường thấy đối với người phụ nữ trung niên – người quyết định kết quả phỏng vấn và có thể còn là sếp cao cấp trong tương lai của anh ta.