Nâng Chén Rượu Hỏi Trăng (把酒問月), tức "Bá tửu vấn nguyệt", một bài thơ của Đỗ Phủ (712-770), là một nhà thơ Trung Quốc nổi bật thời kì nhà Đường.
*
Cố Nguyệt Thảo, ngôi sao sáng của giới điện ảnh, đã từng làm say đắm bao trái tim khán giả bằng tài năng diễn xuất của mình. Tuy nhiên, khi sự nghiệp đang ở đỉnh cao, cô phải rút lui khỏi giới giải trí vì mắc phải căn bệnh thoái hóa tiểu não.
Sau gần 10 năm kiên trì chiến đấu với căn bệnh, Nguyệt Thảo qua đời.
"Ánh đèn sân khấu tắt, nhường chỗ cho bóng tối bao trùm. Nhưng cô đã làm rất tốt, cô đã sống một cuộc đời thật đẹp, và chẳng còn gì phải nuối tiếc nữa đúng không? Cố Nguyệt Thảo, nàng thơ của màn bạc... cô khép lại cuộc đời này, chẳng còn gì nuối tiếc nữa đúng không?”
“Chắc vậy. Chỉ là... nếu có thể, tôi vẫn muốn được tiếp tục diễn, được đứng dưới ống kính máy quay, được hóa thân vào những nhân vật... Nhưng, như này cũng tốt rồi. Không còn quá tiếc…”
Nguyệt Thảo chìm vào trong một không gian tối tăm, lạnh lẽo, cô như là đang... lênh đênh vậy. Đây là đâu?
Nghe nói, sau khi con người ta chết đi, linh hồn sẽ phải đi qua một con đường được gọi là Hoàng Tuyền lộ. Phía cuối con đường là dòng Vong Xuyên. Bắc qua dòng nước là cầu Nại Hà, khi linh hồn đi hến cây cầu sẽ đến được Vọng Hương Đài. Những linh hồn được đầu thai chuyển kiếp làm người đều phải đi qua nơi này, rồi uống một bát canh của một bà lão tên là Mạnh Bà để quên đi kiếp trước.
“Tối tăm như này, biết dò đường nào mà lần đây?”
Trong không gian tăm tối, một giọng nói máy móc vang lên: “Chào mừng đến với hệ thống Ý Vận. Nhiệm vụ của bạn đã được xác định. Bắt đầu thực hiện.”
“Cái gì vậy trời?”