Buổi hẹn hò diễn ra tại một quán trà nằm trên đồi, nơi có thể nhìn ra toàn cảnh thị trấn bên dưới. Không khí mát mẻ, trong lành và yên tĩnh, tạo cảm giác thư thái. Khải đến sớm, mang theo một chút hồi hộp trong lòng, không biết cuộc gặp gỡ này sẽ dẫn đến đâu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Huyền xuất hiện, nhẹ nhàng như một cơn gió. Cô mặc một chiếc váy xanh nhạt, tóc buộc nhẹ phía sau. Cô mỉm cười khi thấy Khải, làm cậu cảm thấy dễ chịu hơn. “Chào Khải, hôm nay cậu đến sớm nhỉ?”
Bình luận
Khải cười đáp: “Mình muốn chắc chắn mọi thứ đều hoàn hảo cho buổi hẹn này mà. Cậu trông thật đẹp, Huyền à.”
Bình luận
Huyền khẽ cúi đầu cảm ơn, rồi cả hai ngồi xuống bàn, cùng nhau thưởng thức trà. Họ bắt đầu nói về những sở thích chung, về những kỷ niệm thời học sinh, và những ước mơ trong tương lai. Không khí giữa hai người dần trở nên thoải mái hơn, nụ cười và ánh mắt trao nhau ngày càng nhiều hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Trong khi đó, Hương và tôi đang lén lút theo dõi từ một góc khuất gần đó. Hương hơi gượng gạo, ánh mắt không rời khỏi Khải và Huyền. “Không ngờ Khải lại hẹn hò với Huyền. Mình không nghĩ cậu ấy có cảm tình với Huyền đến vậy.”
Bình luận
Bình luận
Hương cười gượng: “Không hẳn là ganh tị… chỉ là mình không nghĩ rằng Khải sẽ tiến xa đến mức này. Nhưng cậu ấy đã hẹn hò với mình mà....”
Bình luận
Tôi tiếp tục trêu chọc: “Chắc cậu không ngờ có ngày mình với cậu lại ngồi đây, rình mò bạn mình hẹn hò thế này phải không?”
Bình luận
Hương bật cười: “Đúng là không tưởng thật! Nhưng mà mình cũng tò mò muốn biết Khải sẽ nói gì với Huyền.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Quay lại với Khải và Huyền, cuộc trò chuyện giữa họ ngày càng trở nên sâu sắc hơn. Khải cảm thấy mình có thể chia sẻ mọi thứ với Huyền mà không lo lắng về sự đánh giá hay chỉ trích. “Huyền này, mình thật sự rất ngưỡng mộ cậu. Cậu luôn tự tin và điềm tĩnh, điều đó khiến mình cảm thấy thoải mái khi ở bên cậu.”
Bình luận
Hương mỉm cười nhẹ, rồi quay lại nhìn Khải và Huyền lần cuối trước khi cùng tôi rời đi, để lại cặp đôi bên nhau trong buổi chiều đầy cảm xúc.
Bình luận
Huyền mỉm cười nhẹ nhàng: “Cảm ơn cậu, Khải. Mình cũng thấy cậu rất dễ mến, và mình nghĩ chúng ta có thể hiểu nhau hơn qua những lần như thế này.”
Bình luận
Khải cảm thấy một luồng cảm xúc lạ lẫm len lỏi trong lòng. Cậu chưa từng nghĩ rằng mình sẽ cảm thấy điều này với Huyền, nhưng sự chân thành và dịu dàng của cô đã khiến cậu không thể không để tâm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Ở xa xa, Hương bất giác thấy lòng mình gợn lên chút bồn chồn khi nhìn thấy Khải và Huyền cười nói vui vẻ. Tôi thì thầm vào tai Hương: “Cậu nghĩ gì thế? Hay là thấy mất cơ hội với Khải rồi?”
Bình luận
Hương lắc đầu, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo hai người bạn của mình: “Mình chỉ muốn cậu ấy hạnh phúc. Nhưng nếu điều đó nghĩa là Khải sẽ tiến xa hơn với Huyền, thì mình cũng sẵn lòng chấp nhận.”
Bình luận
Tôi nhìn Hương một lúc, rồi khẽ nói: “Cậu là một người bạn tốt, Hương à. Dù có ra sao, mình tin là cả Khải và Huyền đều biết ơn vì có cậu trong cuộc đời họ.”