"Đều tại mày, tất cả là tại mày hết. Tao đã không còn đường nào lui nữa, hôm nay, một là tao chết, hai là mày chết."
Bình luận
Bình luận
Khương Dao quay đầu lại nhìn phía sau mình là vách đá sâu thẳm, bầu trời đen tối khiến nhìn càng thêm sâu.
Bình luận
Bình luận
Lúc này mọi người chạy đến thấy Khương Dao và Châu Thu Linh đang đứng đối diện nhau, trên tay Châu Thu Linh còn cầm một con dao sắc nhọn, còn Khương Dao đang bị ép vào thế không còn đường thoát.
Bình luận
Bình luận
Bố Châu Văn Viễn và mẹ An Thái Du hoảng sợ, ông bà không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy, một người là con ruột đang bị đe doạ, một người là con nuôi đang đe doạ máu mủ của mình, An Thái Du trong lòng không suy nghĩ nhiều mà hốt hoảng nói: "Thu Linh đừng làm hại con bé."
Bình luận
Bình luận
An Thái Du vừa dứt lời thì anh cả, anh hai, anh ba và cả và một số bạn học người quen chạy đến, thấy tình cảnh như này mọi người cũng dừng chân lại, có người nói: "Châu Thu Linh cậu xấu tính vừa thôi, suốt bao nhiêu năm nay cậu sống trong nhung lụa vậy còn chưa mãn nguyện sao? Cậu còn đố kỵ gì nữa."
Bình luận
Bình luận
Châu Thu Linh căm phẫn nhíu chặt mày, nhìn những con người trở mặt nhanh hơn trở bàn tay kia, cô ta dùng sức nắm lấy tay Khương Dao, hành động rất nhanh và dứt khoát kề dao vào cổ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
"Tại vì sao? Rõ ràng là có thể sống một cuộc sống không lo không nghĩ, nhưng khi mày xuất hiện thì đã khiến cả nhà dồn sự chú ý về mày, kể từ ngày mày đoạn tuyệt với nhà họ Châu thì họ cũng đã đoạn tuyệt với tao rồi."
Bình luận
Bình luận
Càng nói hốc mắt của Châu Thu Linh hiện lên sợi máu đỏ, kinh hãi, tức giận vô cùng. Khương Dao bị dao kề cổ, cô không dám manh động nói: "Giờ tôi nói gì cậu cũng không nghe, nếu lần này cậu không giết được tôi thì cũng phải ngồi tù đấy, tại sao cậu phải phí sức như vậy? Tôi không tranh đoạt thứ gì của cậu hết."
Bình luận
Bình luận
Hồi trước khi chưa sống lại Khương Dao đã phải trải qua phân biệt đối xử và những người trong nhà đã khiến cô cũng giống như Châu Thu Linh của hiện tại, muốn được chú ý, sợ bị giành mất. Nhìn tình thế hiện tại, liệu có thể bị lặp lại không? Lần này cả hai đều chết? Hiện tại cô biết Châu Thu Linh hoàn toàn không nghe lời của mọi người nói, trong đầu chỉ có một ý nghĩ là 'sống và chết', tất cả những chuyện cô ta làm đều đã làm, quay đầu làm sao được. Nhưng cô ta sẽ không để một mình mình chết cô đơn, cô ta phải kéo ai đó đi cùng, mà người 'may mắn' đó là Khương Dao.
Bình luận
Bình luận
Con dao sắc nhọn, ghì vào làn da trắng, lúc này trên cổ đã chảy ra một đường máu, Khương Dao cũng cảm nhận được cái lạnh buốt của con dao và sự tê tê của lưỡi dao ghì vào cổ mình.
Bình luận
Bình luận
"Châu Thu Linh, nếu em còn làm loạn thì sau này em sẽ không phải là người của gia đình này nữa!" Châu Văn Linh tức giận nói.
Bình luận
Bình luận
Châu Văn An lo lắng cho Khương Dao, thấy Châu Văn Linh nói vậy vội quay sang lườm, anh ấy nói như này chẳng phải đang kích thích Châu Thu Linh sao.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Châu Thu Linh chửi mất kiểm soát, xõa bỏ hết hình tượng cao quý, à không, vốn dĩ hình tượng cao quý lãnh diễm đó đã mất rồi.
Bình luận
Bình luận
Cô ta kéo theo Khương Dao lùi về sau, lần này gần vách đá hơn, cô còn nghe thấy tiếng đã sỏi rơi xuống. Toàn thân Khương Dao căng thẳng tột độ, nếu như cô manh động thì cả hai đều rơi xuống, lúc này trong đầu cô không nghĩ được nhiều chỉ sợ kết thúc của mình còn bi thảm hơn trước.
Bình luận
Bình luận
Châu Thu Linh chân cũng run, cô ta biết sau lưng mình là vách núi không rõ độ cao, nếu như ngã xuống chắc chắn sẽ mất mạng, nhưng cô ta không hối hận, giờ có bỏ mạng cũng không sao.
Bình luận
Lúc này từ phía cao có tiếng động cơ của trực thăng, một làn gió mạnh thổi đến khiến mọi người kinh hãi tột cùng, khiến tất cả đều không đứng vững, Châu Thu Linh vì cơn gió đến bất chợt cũng không phản ứng kịp bị làn gió quật ngã ra sau cùng với Khương Dao.
Bình luận
Bình luận
Khương Dao hai mắt mở to, làm sao cô có thể ngờ được, kết cục lần này còn thảm hơn lần trước, ngay khi còn đang mơ hồ thì có một lực nắm lấy tay cô, kéo mạnh lên.Gió vẫn thổi mãnh liệt, tiếng động cơ không ngừng phát ra.
Bình luận
Bình luận
Châu Thu Linh được một người kéo lấy, cô ta thấy vậy cầm con dao trong tay đâm người đó một nhát thật mạnh khiến người đó không tự chủ được mà buông tay cô ta ra.
Bình luận
Bình luận
"Châu Thu Linh!" An Thái Du chứng kiến hành động đó, bà chạy xuyên qua làn gió mạnh và gào thét trong vô vọng.
Bình luận
Bình luận
Mọi người đều chạy đến quan tâm tới Khương Dao, hai chân cô đứng không nổi, khụy xuống, Trình Thương đỡ lấy cánh tay của Khương Dao, cảm nhận được cả người cô đã mềm nhũn ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Không nhiều lời, tất cả đều quay trở về trong khách sạn, một nhóm người được phân công đi tìm Châu Thu Linh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đoạn mọi người náo loạn vì An Thái Du ngất lịm đi, chợt từ đâu vọng đến mốt tiếng hú vang trời đất, xé tan màn đêm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
"Châu Thu Linh rơi xuống đó rồi, chắc sẽ không làm mồi cho chúng nó đấy chứ!" Một giọng nói nhỏ nhỏ cất lên, nhưng thời điểm này không gian tĩnh lặng, tiếng hú vừa dứt nên mọi người cũng có thể nghe thấy.
Bình luận
Bình luận
Châu Văn An liếc nhìn cô gái đó, mặc dù thiện cảm đã mất nhưng dù sao cũng từng là em gái mình, anh không thể nghe được những lời đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cho dù không nói thì trong đầu mỗi người cũng đã tưởng tượng đến cảnh một bầy chó sói và Châu Thu Linh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Còn chút hơi thở cuối cùng, Châu Thu Linh nằm trên một tảng đá với, toàn thân đã không thể cử động, màu đỏ đã nhuốm lên bộ váy đen, tảng đá cũng đã có một lớp ẩm ướt, dưới ánh trăng sáng chiếu le lói và kẽ lá.
Bình luận
Bình luận
Châu Thu Linh đã không thể tưởng tượng ra đến cuối cùng hình tượng thảm hại này cũng có thể xảy ra với bản thân.
Bình luận
Bình luận
Mắt Châu Thu Linh mờ mờ ảo ảo, cảm nhận được có ai hay thứ gì đó đang đến gần, rồi đột ngột có một lực như cắn vào chân. Châu Thu Linh mở to mắt, ánh sáng của trăng đã khiến cô nhìn thấy được đằng xa là một con sói, nó nhìn chằm chằm.