CHƯƠNG 1: Gặp Gỡ


Hà Nội, năm 2016.

Bình luận

Hà Nội, năm 2016.

Gió mùa thu khẽ thổi qua, cuốn những chiếc lá khô nhẹ bay dưới sân trường. Mận đưa mắt nhìn theo từng chuyển động của gió. Mái tóc ngắn được buộc gọn gàng, cặp kính cận tròn ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh. Cô thở dài, không biết tiết triết học chính trị này bao giờ mới kết thúc đây? Gần mười một giờ trưa rồi mà thầy giáo vẫn miệt mài trên bục giảng, Mận cố gắng chống trả cơn buồn ngủ, nâng cặp mắt nặng trĩu như sắp sụp đến nơi. Thời tiết vào thu mát mẻ, thích hợp nằm dài trên giường hơn là ngồi trên lớp đây mà. Tiếng thầy giáo bây giờ đã lẫn vào tiếng lá xào xạc trên tán cây, chữ trên bảng cũng xoay vòng vòng. Rốt cuộc thì cô cũng đã chịu thua cơn buồn ngủ này rồi…

Bình luận

Gió mùa thu khẽ thổi qua, cuốn những chiếc lá khô nhẹ bay dưới sân trường. Mận đưa mắt nhìn theo từng chuyển động của gió. Mái tóc ngắn được buộc gọn gàng, cặp kính cận tròn ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh. Cô thở dài, không biết tiết triết học chính trị này bao giờ mới kết thúc đây? Gần mười một giờ trưa rồi mà thầy giáo vẫn miệt mài trên bục giảng, Mận cố gắng chống trả cơn buồn ngủ, nâng cặp mắt nặng trĩu như sắp sụp đến nơi. Thời tiết vào thu mát mẻ, thích hợp nằm dài trên giường hơn là ngồi trên lớp đây mà. Tiếng thầy giáo bây giờ đã lẫn vào tiếng lá xào xạc trên tán cây, chữ trên bảng cũng xoay vòng vòng. Rốt cuộc thì cô cũng đã chịu thua cơn buồn ngủ này rồi…

“Nguyễn Thị Mận! em đang ngủ gật sao?”

Bình luận

“Nguyễn Thị Mận! em đang ngủ gật sao?”

Mận choàng tỉnh, đứng bật dậy, thầy giáo nghiêm nghị nâng kính: “Sắp đến bài thi hết môn rồi, môn sẽ này rất khó, nếu các em không chú ý học thì đừng có năn nỉ thầy cho gỡ điểm đấy.”

Bình luận

Mận choàng tỉnh, đứng bật dậy, thầy giáo nghiêm nghị nâng kính: “Sắp đến bài thi hết môn rồi, môn sẽ này rất khó, nếu các em không chú ý học thì đừng có năn nỉ thầy cho gỡ điểm đấy.”

Mận xấu hổ cúi mặt, tai nóng bừng:  “Em thành thật xin lỗi thầy, em sẽ rút kinh nghiệm, hồi nãy chỉ tại em.. em…”

Bình luận

Mận xấu hổ cúi mặt, tai nóng bừng:  “Em thành thật xin lỗi thầy, em sẽ rút kinh nghiệm, hồi nãy chỉ tại em.. em…”

“Thôi được rồi, cũng đã gần hết giờ, thầy sẽ cho cả lớp tan sớm vài phút. Các em về nghỉ ngơi đi, nhớ ôn tập bài nhé.”

Bình luận

“Thôi được rồi, cũng đã gần hết giờ, thầy sẽ cho cả lớp tan sớm vài phút. Các em về nghỉ ngơi đi, nhớ ôn tập bài nhé.”

“Vâng ạ! chúng em chào thầy!”

Bình luận

“Vâng ạ! chúng em chào thầy!”

Cả lớp tự động đứng dậy đồng thanh, sau đó đứa nào đứa đấy nhanh chóng thu dọn sách vở. Thầy giáo bật cười, dù gì thì sinh viên năm nhất đại học, tụi nhỏ vẫn đáng yêu như một lũ trẻ cấp ba.

Bình luận

Cả lớp tự động đứng dậy đồng thanh, sau đó đứa nào đứa đấy nhanh chóng thu dọn sách vở. Thầy giáo bật cười, dù gì thì sinh viên năm nhất đại học, tụi nhỏ vẫn đáng yêu như một lũ trẻ cấp ba.

Mận lảo đảo bước ra khỏi trường, bây giờ còn phải đợi xe buýt về trọ, lúc này lại vừa mệt vừa đói, thật đúng là làm khó nhau mà! Đang thẩn thơ đứng đợi, bỗng Mận nhận ra trời đã âm u từ khi nào, thời tiết mùa thu thất thường, đang nắng đẹp cũng chuyển mưa ngay được. 

Bình luận

Mận lảo đảo bước ra khỏi trường, bây giờ còn phải đợi xe buýt về trọ, lúc này lại vừa mệt vừa đói, thật đúng là làm khó nhau mà! Đang thẩn thơ đứng đợi, bỗng Mận nhận ra trời đã âm u từ khi nào, thời tiết mùa thu thất thường, đang nắng đẹp cũng chuyển mưa ngay được. 

“Thôi chết, quên mang ô rồi!”

Bình luận

“Thôi chết, quên mang ô rồi!”

Ào ào ào… trời bất ngờ đổ mưa như trút nước. Điểm buýt không có mái che, Mận đành phải tìm chỗ trú tạm. Nhà dân quanh đây đều đóng cửa im lìm, mưa ngày càng lớn, sấm chớp rền vang trên bầu trời. Gần đây là Hồ Tây, Mận nghĩ thầm có lẽ chạy vào sẽ tìm được quán nước nào đó để trú nhờ, chứ ở giữa trời giông gió như thế này thật sự quá nguy hiểm.

Bình luận

Ào ào ào… trời bất ngờ đổ mưa như trút nước. Điểm buýt không có mái che, Mận đành phải tìm chỗ trú tạm. Nhà dân quanh đây đều đóng cửa im lìm, mưa ngày càng lớn, sấm chớp rền vang trên bầu trời. Gần đây là Hồ Tây, Mận nghĩ thầm có lẽ chạy vào sẽ tìm được quán nước nào đó để trú nhờ, chứ ở giữa trời giông gió như thế này thật sự quá nguy hiểm.

Nhưng hôm nay có vẻ là ngày xui xẻo của cô, các hàng quán đều đóng cửa hết cả. Ông trời đang trêu đùa cô sao? Sáng thì bị thầy bắt gặp ngủ gật, giờ lại dầm mưa ướt sũng. Mận bực mình đến suýt khóc, bất chợt cô nhìn thấy một ngôi đền không xa đang hé mở cánh cửa phụ. Ngôi đền cổ kính với cánh cổng màu đá xanh xám nổi bật giữa dãy phố. Trên đỉnh cổng là đôi rồng đỏ uy nghi chầu mặt nguyệt, mái ngói cong vút, lợp bằng ngói son đã sạm. Có nên vào đó xin trú nhờ không đây?

Bình luận

Nhưng hôm nay có vẻ là ngày xui xẻo của cô, các hàng quán đều đóng cửa hết cả. Ông trời đang trêu đùa cô sao? Sáng thì bị thầy bắt gặp ngủ gật, giờ lại dầm mưa ướt sũng. Mận bực mình đến suýt khóc, bất chợt cô nhìn thấy một ngôi đền không xa đang hé mở cánh cửa phụ. Ngôi đền cổ kính với cánh cổng màu đá xanh xám nổi bật giữa dãy phố. Trên đỉnh cổng là đôi rồng đỏ uy nghi chầu mặt nguyệt, mái ngói cong vút, lợp bằng ngói son đã sạm. Có nên vào đó xin trú nhờ không đây?

 ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG! Tiếng sấm đánh khiến Mận giật bắn người, cô không còn nghĩ ngợi nhiều nữa, co giò chạy thẳng vào trong. 

Bình luận

 ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG! Tiếng sấm đánh khiến Mận giật bắn người, cô không còn nghĩ ngợi nhiều nữa, co giò chạy thẳng vào trong. 

“Cho con hỏi có ai ở đây không ạ? có thể cho con xin tá túc một lát không?.”

Bình luận

“Cho con hỏi có ai ở đây không ạ? có thể cho con xin tá túc một lát không?.”

Mận nhìn quanh nhưng không thấy một bóng người, các gian phòng đóng cửa yên ắng. Sét vẫn lóe chói thành vệt trên trời. Bất đắc dĩ cô đành phải đi vào mái hiên để tránh mưa. Lúc này, Mận mới nhìn rõ khuôn viên bên trong, tuy diện tích ngôi đền khiêm tốn, nhưng gọn gàng sạch sẽ, cây cối xanh tốt. 

Bình luận

Mận nhìn quanh nhưng không thấy một bóng người, các gian phòng đóng cửa yên ắng. Sét vẫn lóe chói thành vệt trên trời. Bất đắc dĩ cô đành phải đi vào mái hiên để tránh mưa. Lúc này, Mận mới nhìn rõ khuôn viên bên trong, tuy diện tích ngôi đền khiêm tốn, nhưng gọn gàng sạch sẽ, cây cối xanh tốt. 

“Dù sao đã bước vào chốn linh thiêng, mình nên tỏ lòng thành kính với ban trên một chút.” Cô tự nhủ.

Bình luận

“Dù sao đã bước vào chốn linh thiêng, mình nên tỏ lòng thành kính với ban trên một chút.” Cô tự nhủ.

 Mận xếp chân quỳ ngay ngắn, cung kính lạy: “Con là người trần mắt thịt, sợ hãi thiên tai nên buộc phải vào đền mong được tá túc, xin ban trên cho phép. Nếu con có phạm sai điều gì xin các ngài xá tội cho con!”

Bình luận

 Mận xếp chân quỳ ngay ngắn, cung kính lạy: “Con là người trần mắt thịt, sợ hãi thiên tai nên buộc phải vào đền mong được tá túc, xin ban trên cho phép. Nếu con có phạm sai điều gì xin các ngài xá tội cho con!”

Cô vái ba vái rồi chậm rãi đứng dậy, ngồi xuống một góc để nghỉ ngơi. Mưa vẫn trắng trời, hơi lạnh len lỏi khắp người, bụng cô sôi lên vì cơn đói, mí mắt nặng trĩu, rồi thiếp đi lúc nào không hay.

Bình luận

Cô vái ba vái rồi chậm rãi đứng dậy, ngồi xuống một góc để nghỉ ngơi. Mưa vẫn trắng trời, hơi lạnh len lỏi khắp người, bụng cô sôi lên vì cơn đói, mí mắt nặng trĩu, rồi thiếp đi lúc nào không hay.

Bình luận

-

“Này cô bé, sao cháu lại ngủ ở đây vậy?”

Bình luận

“Này cô bé, sao cháu lại ngủ ở đây vậy?”

Mận tỉnh giấc, một bà lão tóc bạc trắng đang ở ngay trước mặt, mặc bộ đồ hoa văn màu tím nhạt, hiền hậu nhìn cô. Trời đã tạnh, không biết đã ngủ bao lâu rồi mà quần áo cũng khô cả. Mận liền vội vàng đứng dậy giải thích:

Bình luận

Mận tỉnh giấc, một bà lão tóc bạc trắng đang ở ngay trước mặt, mặc bộ đồ hoa văn màu tím nhạt, hiền hậu nhìn cô. Trời đã tạnh, không biết đã ngủ bao lâu rồi mà quần áo cũng khô cả. Mận liền vội vàng đứng dậy giải thích:

 “Cháu xin lỗi bà, cháu không cố ý, vì mưa to quá, cháu không tìm được chỗ trú đành phải vào đây tá túc, cháu sẽ đi ngay ạ!”

Bình luận

 “Cháu xin lỗi bà, cháu không cố ý, vì mưa to quá, cháu không tìm được chỗ trú đành phải vào đây tá túc, cháu sẽ đi ngay ạ!”

“Ôi xem cháu kìa, cháu ướt hết rồi. Cứ tạm ở lại đây nghỉ đã, để bà đi lấy khăn cho.”

Bình luận

“Ôi xem cháu kìa, cháu ướt hết rồi. Cứ tạm ở lại đây nghỉ đã, để bà đi lấy khăn cho.”

Bà cụ đưa khăn cho cô lau mặt, còn chuẩn bị thêm chút đồ ăn, Mận cảm ơn bà rối rít. Nhìn bà cụ khiến cô nhớ đến bà ngoại ở nhà, cũng ân cần chu đáo chăm sóc cháu gái như vậy. Mận sống cùng bố mẹ, hai đứa em nhỏ và ông bà ở một vùng quê. Gia đình làm nông, tuy không khá giả nhưng lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười, Mận nhớ những ngày cùng bố mẹ ra đồng gieo mạ, cùng ông bà cào thóc phơi nắng, căn nhà nhỏ ồn ào tiếng hai đứa em chí chóe đành hanh nhau làm cô nhức đầu, nhưng cũng rất vui tai. Đợt này lịch học dày đặc, đã lâu rồi Mận chưa về thăm gia đình, thoáng cảm thấy nhớ quê vô cùng. 

Bình luận

Bà cụ đưa khăn cho cô lau mặt, còn chuẩn bị thêm chút đồ ăn, Mận cảm ơn bà rối rít. Nhìn bà cụ khiến cô nhớ đến bà ngoại ở nhà, cũng ân cần chu đáo chăm sóc cháu gái như vậy. Mận sống cùng bố mẹ, hai đứa em nhỏ và ông bà ở một vùng quê. Gia đình làm nông, tuy không khá giả nhưng lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười, Mận nhớ những ngày cùng bố mẹ ra đồng gieo mạ, cùng ông bà cào thóc phơi nắng, căn nhà nhỏ ồn ào tiếng hai đứa em chí chóe đành hanh nhau làm cô nhức đầu, nhưng cũng rất vui tai. Đợt này lịch học dày đặc, đã lâu rồi Mận chưa về thăm gia đình, thoáng cảm thấy nhớ quê vô cùng. 

Bà lão bưng một mâm đầy ắp hoa quả, hương nến và giấy tiền vàng. Cánh cửa gian phòng mở ra, bên trong là ban thờ đặt chính giữa hậu điện, vừa tôn nghiêm vừa tĩnh lặng. Mận chợt nhận ra hôm nay là mười lăm âm lịch, bà lão đang chuẩn bị thắp hương ngày rằm.

Bình luận

Bà lão bưng một mâm đầy ắp hoa quả, hương nến và giấy tiền vàng. Cánh cửa gian phòng mở ra, bên trong là ban thờ đặt chính giữa hậu điện, vừa tôn nghiêm vừa tĩnh lặng. Mận chợt nhận ra hôm nay là mười lăm âm lịch, bà lão đang chuẩn bị thắp hương ngày rằm.

“Để cháu giúp bà được không ạ?”

Bình luận

“Để cháu giúp bà được không ạ?”

“Ừ, cảm ơn cháu nhiều, nhưng trong đây bà đã chuẩn bị xong rồi. Nếu cháu có lòng, hãy giúp bà quét lá ngoài sân nhé!”

Bình luận

“Ừ, cảm ơn cháu nhiều, nhưng trong đây bà đã chuẩn bị xong rồi. Nếu cháu có lòng, hãy giúp bà quét lá ngoài sân nhé!”

“Vâng ạ!”

Bình luận

“Vâng ạ!”

Mận nhanh nhảu tìm chổi tre, cô nghĩ rằng chắc hẳn bây giờ ở nhà mình cũng đang dọn dẹp thắp hương ngày rằm đây. Mận lúi húi mải quét, sân đá đọng nước trơn khiến cô không may trượt chân, mất đà ngã ngửa. Nghĩ là toi cái mông đáng thương này rồi, nhưng bất ngờ từ sau xuất hiện một đôi tay vươn tới đỡ lấy người Mận. 

Bình luận

Mận nhanh nhảu tìm chổi tre, cô nghĩ rằng chắc hẳn bây giờ ở nhà mình cũng đang dọn dẹp thắp hương ngày rằm đây. Mận lúi húi mải quét, sân đá đọng nước trơn khiến cô không may trượt chân, mất đà ngã ngửa. Nghĩ là toi cái mông đáng thương này rồi, nhưng bất ngờ từ sau xuất hiện một đôi tay vươn tới đỡ lấy người Mận. 

“Cậu không sao chứ?” 

Bình luận

“Cậu không sao chứ?” 

Một giọng nói trong trẻo cất lên. Mận vội vàng đứng dậy, chỉnh trang lại quần áo rồi đáp:

Bình luận

Một giọng nói trong trẻo cất lên. Mận vội vàng đứng dậy, chỉnh trang lại quần áo rồi đáp:

“Tớ không sao, cảm ơn cậu nhé!”

Bình luận

“Tớ không sao, cảm ơn cậu nhé!”

Đưa mắt nhìn lên, trước mặt Mận là một cô gái vô cùng thanh tú nhưng mang một ánh mắt lạnh lùng, mái tóc tomboy tỉa gọn gàng, mặc áo hoodie màu đen.

Bình luận

Đưa mắt nhìn lên, trước mặt Mận là một cô gái vô cùng thanh tú nhưng mang một ánh mắt lạnh lùng, mái tóc tomboy tỉa gọn gàng, mặc áo hoodie màu đen.

“Cậu ấy xinh đẹp quá!” Mận ngẩn người, nghĩ thầm trong bụng.

Bình luận

“Cậu ấy xinh đẹp quá!” Mận ngẩn người, nghĩ thầm trong bụng.

“Thiện An đến rồi hả cháu, mau đưa bật lửa vào cho bà nội với”. Tiếng gọi của bà cụ vọng ra từ trong phòng, cô gái liền đi tới, vậy hoá ra họ là người nhà. 

Bình luận

“Thiện An đến rồi hả cháu, mau đưa bật lửa vào cho bà nội với”. Tiếng gọi của bà cụ vọng ra từ trong phòng, cô gái liền đi tới, vậy hoá ra họ là người nhà. 

“Bạn này là ai vậy ạ?” - Ánh mắt Thiện An hướng về Mận, cất chất giọng trầm đều.

Bình luận

“Bạn này là ai vậy ạ?” - Ánh mắt Thiện An hướng về Mận, cất chất giọng trầm đều.

“À cô bé này hồi nãy vào đền trú mưa, giờ đang giúp bà quét lá rụng ngoài sân” -  Bà lão trả lời - “Hai đứa làm quen với nhau nhé, bà đi thắp hương bên gian sau.”

Bình luận

“À cô bé này hồi nãy vào đền trú mưa, giờ đang giúp bà quét lá rụng ngoài sân” -  Bà lão trả lời - “Hai đứa làm quen với nhau nhé, bà đi thắp hương bên gian sau.”

Hai người nhìn nhau, Mận ngại ngùng cúi mặt. 

Bình luận

Hai người nhìn nhau, Mận ngại ngùng cúi mặt. 

“Chào cậu, tớ là Thiện An, cảm ơn cậu đã giúp đỡ bà tớ.”

Bình luận

“Chào cậu, tớ là Thiện An, cảm ơn cậu đã giúp đỡ bà tớ.”

“À không có gì, chuyện nên làm mà. Tớ tên Mận, đang học năm nhất của Đại học văn hoá Hoa sen.”

Bình luận

“À không có gì, chuyện nên làm mà. Tớ tên Mận, đang học năm nhất của Đại học văn hoá Hoa sen.”

“Vậy chúng ta bằng tuổi, tớ cũng đang học năm nhất của trường.”

Bình luận

“Vậy chúng ta bằng tuổi, tớ cũng đang học năm nhất của trường.”

“Thật vậy sao? tuyệt quá, không ngờ lại gặp bạn học ở một nơi đặc biệt như thế này.” 

Bình luận

“Thật vậy sao? tuyệt quá, không ngờ lại gặp bạn học ở một nơi đặc biệt như thế này.” 

Mận hớn hở cười tươi, nhưng Thiện An chỉ khẽ gật đầu, vẻ mặt trầm tĩnh không đổi. Mận bất giác lúng túng, cô gái này quả thật toát ra khí chất lạnh lùng đến khó tả, khiến cô có cảm giác như đang nói chuyện với một tảng băng vậy.

Bình luận

Mận hớn hở cười tươi, nhưng Thiện An chỉ khẽ gật đầu, vẻ mặt trầm tĩnh không đổi. Mận bất giác lúng túng, cô gái này quả thật toát ra khí chất lạnh lùng đến khó tả, khiến cô có cảm giác như đang nói chuyện với một tảng băng vậy.

Hai người còn đang bối rối thì tiếng bà cụ vọng ra phá tan bầu không khí gượng gạo:

Bình luận

Hai người còn đang bối rối thì tiếng bà cụ vọng ra phá tan bầu không khí gượng gạo:

“Các con ơi mau vào đây ăn bánh khoai này!.”

Bình luận

“Các con ơi mau vào đây ăn bánh khoai này!.”

Mận liền nhanh chóng hót lá bỏ vào thùng, rồi theo Thiện An đi vào một căn phòng nhỏ ấm cúng, đĩa bánh khoai nóng hổi đặt trên bàn, bà lấy cho mỗi người một cái rồi nói: 

Bình luận

Mận liền nhanh chóng hót lá bỏ vào thùng, rồi theo Thiện An đi vào một căn phòng nhỏ ấm cúng, đĩa bánh khoai nóng hổi đặt trên bàn, bà lấy cho mỗi người một cái rồi nói: 

“Hai đứa hãy vừa ăn vừa trò chuyện, gặp được nhau như vậy là cái duyên, bà nhìn hai đứa cũng trạc tuổi nhau nhỉ?.”

Bình luận

“Hai đứa hãy vừa ăn vừa trò chuyện, gặp được nhau như vậy là cái duyên, bà nhìn hai đứa cũng trạc tuổi nhau nhỉ?.”

“Vâng ạ” - Mận vui vẻ đáp - “Chúng  cháu còn học chung trường Đại học nữa đó bà.”

Bình luận

“Vâng ạ” - Mận vui vẻ đáp - “Chúng  cháu còn học chung trường Đại học nữa đó bà.”

“Ồ! vậy thì quả thật là có duyên rồi, cháu hãy thường xuyên qua chơi với Thiện An nhà bà nhé.”

Bình luận

“Ồ! vậy thì quả thật là có duyên rồi, cháu hãy thường xuyên qua chơi với Thiện An nhà bà nhé.”

Bà lão cười nhẹ, Mận ngoan ngoãn vâng lời rồi quay sang Thiện An bên cạnh: 

Bình luận

Bà lão cười nhẹ, Mận ngoan ngoãn vâng lời rồi quay sang Thiện An bên cạnh: 

“Mai tớ sẽ gọi cậu đi học nhé, tớ đi xe buýt ngang qua đây. Chúng mình có thể cùng đến trường.”

Bình luận

“Mai tớ sẽ gọi cậu đi học nhé, tớ đi xe buýt ngang qua đây. Chúng mình có thể cùng đến trường.”

“Ờm, không phiền cậu đâu, tớ thường đi học sớm hơn bình thường.” Thiện An đáp.

Bình luận

“Ờm, không phiền cậu đâu, tớ thường đi học sớm hơn bình thường.” Thiện An đáp.

“Không sao hết, tớ cũng đi sớm mà, 7 giờ tớ đã tới rồi.”

Bình luận

“Không sao hết, tớ cũng đi sớm mà, 7 giờ tớ đã tới rồi.”

“Tớ đi từ 6 giờ.”

Bình luận

“Tớ đi từ 6 giờ.”

“Vậy thì cùng đi về được chứ? Cậu học ngành gì? Tớ sẽ đợi cậu.”

Bình luận

“Vậy thì cùng đi về được chứ? Cậu học ngành gì? Tớ sẽ đợi cậu.”

Có lẽ Mận nhiệt tình quá mức khiến cho Thiện An có chút bối rối. Tuy vậy, không đề xuất nào của cô được chấp thuận cả. Thiện An sau đó tạm biệt bà để về chuẩn bị cho bài thuyết trình ngày mai. Mận cũng dần nhận ra sự né tránh từ cô, thoáng có vẻ buồn. Biết được hai bên ít nhiều cảm thấy khó xử thì bà cụ liền nói: 

Bình luận

Có lẽ Mận nhiệt tình quá mức khiến cho Thiện An có chút bối rối. Tuy vậy, không đề xuất nào của cô được chấp thuận cả. Thiện An sau đó tạm biệt bà để về chuẩn bị cho bài thuyết trình ngày mai. Mận cũng dần nhận ra sự né tránh từ cô, thoáng có vẻ buồn. Biết được hai bên ít nhiều cảm thấy khó xử thì bà cụ liền nói: 

“Cháu hãy thông cảm cho Thiện An nhé, hiếm khi con bé mới có bạn bắt chuyện nên ngại ngùng thôi.”

Bình luận

“Cháu hãy thông cảm cho Thiện An nhé, hiếm khi con bé mới có bạn bắt chuyện nên ngại ngùng thôi.”

“Dạ không có gì đâu bà, có lẽ cháu đã quá hấp tấp, mới gặp mặt mà đã nói nhiều như vậy, cháu không để bụng đâu ạ.”

Bình luận

“Dạ không có gì đâu bà, có lẽ cháu đã quá hấp tấp, mới gặp mặt mà đã nói nhiều như vậy, cháu không để bụng đâu ạ.”

“Cảm ơn cháu. Thiện An tuy có vẻ hơi kiệm lời, nhưng thực ra con bé là người rất ấm áp. Quá khứ của nó không tốt, con bé rất đáng thương, bà nghĩ đó cũng phần nào dẫn đến tính tình của con bé hiện tại.”

Bình luận

“Cảm ơn cháu. Thiện An tuy có vẻ hơi kiệm lời, nhưng thực ra con bé là người rất ấm áp. Quá khứ của nó không tốt, con bé rất đáng thương, bà nghĩ đó cũng phần nào dẫn đến tính tình của con bé hiện tại.”

Bà cụ sau đó khẽ thở dài, rồi ngước nhìn lên bầu trời trong xanh:

Bình luận

Bà cụ sau đó khẽ thở dài, rồi ngước nhìn lên bầu trời trong xanh:

“Con bé mất cha mẹ từ nhỏ, sau biến cố năm đó, nó dần sống khép kín, không có bạn bè. Bà luôn cố gắng bù đắp cho nó, nhưng bà biết bao nhiêu cũng không đủ…”

Bình luận

“Con bé mất cha mẹ từ nhỏ, sau biến cố năm đó, nó dần sống khép kín, không có bạn bè. Bà luôn cố gắng bù đắp cho nó, nhưng bà biết bao nhiêu cũng không đủ…”

Bình luận

Mận nhẹ nhàng nắm lấy tay bà, nở một nụ cười tươi tắn:

Bình luận

Mận nhẹ nhàng nắm lấy tay bà, nở một nụ cười tươi tắn:

“Bà đừng lo, tuy cháu không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cháu sẽ cố gắng trở thành bạn tốt của cậu ấy… ắt xìi.!!!”

Bình luận

“Bà đừng lo, tuy cháu không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cháu sẽ cố gắng trở thành bạn tốt của cậu ấy… ắt xìi.!!!”

Sau trận mưa vừa rồi Mận phần nào cũng bị thấm nước, bà cụ vội bảo Mận ngồi đợi để pha cốc trà gừng uống cho ấm bụng, nhưng cô từ chối khéo rồi tạm biệt bà để ra về.

Bình luận

Sau trận mưa vừa rồi Mận phần nào cũng bị thấm nước, bà cụ vội bảo Mận ngồi đợi để pha cốc trà gừng uống cho ấm bụng, nhưng cô từ chối khéo rồi tạm biệt bà để ra về.

Ngồi trên xe buýt. Mận cứ nghĩ đến ánh mắt sâu thẳm của Thiện An, cô ấy đang cất giữ điều gì chăng? Đó có phải sự xa cách hay là chỉ là muốn che giấu một bí mật nào đó mà thôi. Bà cụ tốt bụng đã nói nhiều điều với cô như vậy, hơn nữa cũng là bạn cùng trường, Mận quyết định sẽ giúp Thiện An mở lòng hơn.

Bình luận

Ngồi trên xe buýt. Mận cứ nghĩ đến ánh mắt sâu thẳm của Thiện An, cô ấy đang cất giữ điều gì chăng? Đó có phải sự xa cách hay là chỉ là muốn che giấu một bí mật nào đó mà thôi. Bà cụ tốt bụng đã nói nhiều điều với cô như vậy, hơn nữa cũng là bạn cùng trường, Mận quyết định sẽ giúp Thiện An mở lòng hơn.


Truyện tương tự

Bình luận