Chương 1


Tối thứ 6 mùa thu Hà Nội, tôi lê lết tấm thân mệt mỏi từ buổi fansign của thần tượng trở về nhà. Đây là lần đầu tiên tôi theo đuổi thần tượng một cách cuồng nhiệt như vậy.

Bình luận

Tối thứ 6 mùa thu Hà Nội, tôi lê lết tấm thân mệt mỏi từ buổi fansign của thần tượng trở về nhà. Đây là lần đầu tiên tôi theo đuổi thần tượng một cách cuồng nhiệt như vậy.

Hướng mắt lên trần nhà căn phòng, tôi đắm chìm trong giai điệu Dancing in the dark, tưởng tượng ra khung cảnh mình cùng anh khiêu vũ trong không gian lãng mãn, view panorama. Ánh đèn mờ ảo, tôi nhắm mắt, đạp lên chân anh, nhẹ nhàng theo sự dẫn dắt của anh. Không biết đã qua bao lâu, cho đến khi bài hát Lu Mờ cất lên, tôi cũng dần chìm vào giấc ngủ.

Bình luận

Hướng mắt lên trần nhà căn phòng, tôi đắm chìm trong giai điệu Dancing in the dark, tưởng tượng ra khung cảnh mình cùng anh khiêu vũ trong không gian lãng mãn, view panorama. Ánh đèn mờ ảo, tôi nhắm mắt, đạp lên chân anh, nhẹ nhàng theo sự dẫn dắt của anh. Không biết đã qua bao lâu, cho đến khi bài hát Lu Mờ cất lên, tôi cũng dần chìm vào giấc ngủ.

Cánh tay theo thói quen tìm chiếc gối trên giường, cảm giác bàn tay chạm vào phần da thịt ấm nóng của người sống. Người sống ??? Tôi nhăn trán, từ từ mở đôi mắt to để xác nhận mọi thứ. Đây không phải là nơi tôi thường hay nằm ngủ, không phải phòng trọ của tôi.

Bình luận

Cánh tay theo thói quen tìm chiếc gối trên giường, cảm giác bàn tay chạm vào phần da thịt ấm nóng của người sống. Người sống ??? Tôi nhăn trán, từ từ mở đôi mắt to để xác nhận mọi thứ. Đây không phải là nơi tôi thường hay nằm ngủ, không phải phòng trọ của tôi.

“ Vẫn còn sớm mà.”

Bình luận

“ Vẫn còn sớm mà.”

Chất giọng đàn ông không lẫn vào đâu được. Tôi giật mình ngồi bật dậy, tất nhiên là sẽ kiểm tra người mình trước rồi. Trong khi tôi vẫn đang mặc bộ pijama ngắn tay vải lanh mát hợp trời Sài Gòn, căn phòng bật điều hòa mát mẻ thì người đàn ông nằm kế bên lại không mặc áo.

Bình luận

Chất giọng đàn ông không lẫn vào đâu được. Tôi giật mình ngồi bật dậy, tất nhiên là sẽ kiểm tra người mình trước rồi. Trong khi tôi vẫn đang mặc bộ pijama ngắn tay vải lanh mát hợp trời Sài Gòn, căn phòng bật điều hòa mát mẻ thì người đàn ông nằm kế bên lại không mặc áo.

“ Sao anh lại cởi trần?”

Bình luận

“ Sao anh lại cởi trần?”

Anh nhìn tôi như thể người ngoài hành tinh, ánh mắt khó hiểu. Có lẽ anh vừa bị đánh thức nên hơi khó chịu. Cánh tay đưa lên vắt ngang mắt vì chưa quen được ánh mắt trời.

Bình luận

Anh nhìn tôi như thể người ngoài hành tinh, ánh mắt khó hiểu. Có lẽ anh vừa bị đánh thức nên hơi khó chịu. Cánh tay đưa lên vắt ngang mắt vì chưa quen được ánh mắt trời.

“ Em hỏi gì kì vậy? Ngày nào cũng thế mà.”

Bình luận

“ Em hỏi gì kì vậy? Ngày nào cũng thế mà.”

Ôi vãi, ngày nào cũng thế??? Tôi vuốt tóc, ngồi trên giường định thần lại mọi thứ. Nhìn kỹ qua người đàn ông vừa nằm kế bên mình đã chuẩn bị đứng dậy vệ sinh cá nhân. Tôi sốc, một phần vì đột nhiên đang độc thân, sau một giấc ngủ thì nằm cạnh trai. Một phần vì đây là...thần tượng của tôi, và tôi vừa đi fansign của anh về.

Bình luận

Ôi vãi, ngày nào cũng thế??? Tôi vuốt tóc, ngồi trên giường định thần lại mọi thứ. Nhìn kỹ qua người đàn ông vừa nằm kế bên mình đã chuẩn bị đứng dậy vệ sinh cá nhân. Tôi sốc, một phần vì đột nhiên đang độc thân, sau một giấc ngủ thì nằm cạnh trai. Một phần vì đây là...thần tượng của tôi, và tôi vừa đi fansign của anh về.

Tôi bắt đầu chạy khắp nhà tìm cái gọi là “sự tồn tại” của chính mình. Và tôi biết được sự việc động trời: TÔI ĐÃ KẾT HÔN. Ngồi trên chiếc sofa màu đen giữa phòng khách, tôi ngửa đầu nhìn lên trân trân lên trần nhà. Sao lại có thể, tôi đã yêu đương tử tế đâu mà đùng một cái thành gái có chồng rồi. Tôi vẫn đang đắm chìm trong sắc thu Hà Nội mà.

Bình luận

Tôi bắt đầu chạy khắp nhà tìm cái gọi là “sự tồn tại” của chính mình. Và tôi biết được sự việc động trời: TÔI ĐÃ KẾT HÔN. Ngồi trên chiếc sofa màu đen giữa phòng khách, tôi ngửa đầu nhìn lên trân trân lên trần nhà. Sao lại có thể, tôi đã yêu đương tử tế đâu mà đùng một cái thành gái có chồng rồi. Tôi vẫn đang đắm chìm trong sắc thu Hà Nội mà.

“ Sáng nay em muốn ăn gì?”

Bình luận

“ Sáng nay em muốn ăn gì?”

Tôi vẫn đang chìm trong suy nghĩ thì anh xuất hiện. Anh mặc trang phục ở nhà, áo phông trắng và quần ngủ xám, rất quen thuộc đi vào nhà bếp chuẩn bị làm bữa sáng.

Bình luận

Tôi vẫn đang chìm trong suy nghĩ thì anh xuất hiện. Anh mặc trang phục ở nhà, áo phông trắng và quần ngủ xám, rất quen thuộc đi vào nhà bếp chuẩn bị làm bữa sáng.

“ Chúng ta kết hôn khi nào vậy?”

Bình luận

“ Chúng ta kết hôn khi nào vậy?”

“ Thứ 2 tuần trước vừa đi đăng ký.”

Bình luận

“ Thứ 2 tuần trước vừa đi đăng ký.”

“ Chưa tổ chức hôn lễ đúng không?”

Bình luận

“ Chưa tổ chức hôn lễ đúng không?”

“ Chưa tổ chức. Em sao thế, sáng nay vừa đập đầu vào đâu à.”

Bình luận

“ Chưa tổ chức. Em sao thế, sáng nay vừa đập đầu vào đâu à.”

“ Không có, lần đầu lấy chồng nên chưa quen được.”

Bình luận

“ Không có, lần đầu lấy chồng nên chưa quen được.”

Anh lườm tôi, thì đang độc thân hơn 20 năm, tự nhiên thành người có gia đình, không bỡ ngỡ sao được. Lúc ngồi ăn sáng cùng nhau, mặt đối mặt làm tôi ngại không nói nên lời. Ý là trong thâm tâm muốn xà lơ nhưng sợ đó. Người mình thần tượng, người mình ước ao ngày đêm đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, thành chồng mình thì sao có thể nghĩ gì trong sáng được.

Bình luận

Anh lườm tôi, thì đang độc thân hơn 20 năm, tự nhiên thành người có gia đình, không bỡ ngỡ sao được. Lúc ngồi ăn sáng cùng nhau, mặt đối mặt làm tôi ngại không nói nên lời. Ý là trong thâm tâm muốn xà lơ nhưng sợ đó. Người mình thần tượng, người mình ước ao ngày đêm đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, thành chồng mình thì sao có thể nghĩ gì trong sáng được.

Những gì anh thể bên ngoài hoàn hảo bao nhiêu thì trong đời sống thường ngày vụng về bấy nhiêu. Trên bàn là phần thức ăn buổi sáng, một quả trứng chiên “hơi” cháy, đấy là nói giảm nói tránh rồi. Một phần bánh mỳ mặt trắng mặt không, và một cái xúc xích chưa chín hẳn. À, còn cốc cà phê vị nửa Americano nửa sữa.

Bình luận

Những gì anh thể bên ngoài hoàn hảo bao nhiêu thì trong đời sống thường ngày vụng về bấy nhiêu. Trên bàn là phần thức ăn buổi sáng, một quả trứng chiên “hơi” cháy, đấy là nói giảm nói tránh rồi. Một phần bánh mỳ mặt trắng mặt không, và một cái xúc xích chưa chín hẳn. À, còn cốc cà phê vị nửa Americano nửa sữa.

Tôi nhìn anh, tay đỡ trán nín nhịn. Có thực mới vực được đạo, trong mơ lấy được chồng ngon nhưng ăn uống lại không nên hồn. Đúng là nhân vô thập toàn. Nhìn đi, còn nhìn tôi với đôi mắt to ngây thơ như thể “ Anh cũng chỉ biết thế thôi.”

Bình luận

Tôi nhìn anh, tay đỡ trán nín nhịn. Có thực mới vực được đạo, trong mơ lấy được chồng ngon nhưng ăn uống lại không nên hồn. Đúng là nhân vô thập toàn. Nhìn đi, còn nhìn tôi với đôi mắt to ngây thơ như thể “ Anh cũng chỉ biết thế thôi.”


Truyện tương tự

Bình luận