Chương 0.1: Giao thừa


Đêm hôm rét buốt, cái mùa xuân của miền Bắc vẫn vậy, nhuốm một hơi thở ẩm ướt của cơn mưa phùn. Gió thổi từng đợt, ngắt quãng nhưng mỗi lần rít lên lại khiến con người ta lạnh run cầm cập, tựa như là tiếng rú kinh hồn của hoang dã hư vô. Đôi khi, người ta cảm tưởng như mùa xuân mới là cái mùa lạnh kinh hoàng nhất vậy, tiết đông vẫn chưa thấm vào đâu được. 

Bình luận

Đêm hôm rét buốt, cái mùa xuân của miền Bắc vẫn vậy, nhuốm một hơi thở ẩm ướt của cơn mưa phùn. Gió thổi từng đợt, ngắt quãng nhưng mỗi lần rít lên lại khiến con người ta lạnh run cầm cập, tựa như là tiếng rú kinh hồn của hoang dã hư vô. Đôi khi, người ta cảm tưởng như mùa xuân mới là cái mùa lạnh kinh hoàng nhất vậy, tiết đông vẫn chưa thấm vào đâu được. 

Trời cao vút, những áng mây đen trôi theo từng ngọn gió, chúng tản dần đi, cơn mưa cũng từ từ tạnh, một bầu trời đầy sao hiện ra trước mắt. Như thể thiên nhiên đang nhường chỗ cho những bản trống sôi động của pháo hoa vậy. Tiết tấu càng lúc càng dồn dập, sắp tới thời khắc đó rồi, thời khắc giao thừa. 

Bình luận

Trời cao vút, những áng mây đen trôi theo từng ngọn gió, chúng tản dần đi, cơn mưa cũng từ từ tạnh, một bầu trời đầy sao hiện ra trước mắt. Như thể thiên nhiên đang nhường chỗ cho những bản trống sôi động của pháo hoa vậy. Tiết tấu càng lúc càng dồn dập, sắp tới thời khắc đó rồi, thời khắc giao thừa. 

Cái lạnh, cái buốt vẫn chẳng thể nào ngăn cản được sức sống rộn ràng của người người nhà nhà. Pháo hoa nổ tưng bừng, vang dội khắp trời, một năm mới lại đến rồi!

Bình luận

Cái lạnh, cái buốt vẫn chẳng thể nào ngăn cản được sức sống rộn ràng của người người nhà nhà. Pháo hoa nổ tưng bừng, vang dội khắp trời, một năm mới lại đến rồi!

Khủng hoảng kinh tế, lương thực, nước uống dường như đã bào mòn và vắt kiệt sức sống của người dân năm vừa qua. Ai nấy cũng cầu mong cho một năm mới bình an, đủ đầy và hạnh phúc. 

Bình luận

Khủng hoảng kinh tế, lương thực, nước uống dường như đã bào mòn và vắt kiệt sức sống của người dân năm vừa qua. Ai nấy cũng cầu mong cho một năm mới bình an, đủ đầy và hạnh phúc. 

Nhưng... Hòa giữa tiếng pháo hoa oanh liệt là tiếng gào thét đầy tuyệt vọng của người đàn bà khốn khổ:

Bình luận

Nhưng... Hòa giữa tiếng pháo hoa oanh liệt là tiếng gào thét đầy tuyệt vọng của người đàn bà khốn khổ:

"Làm ơn! Xin con đấy! Đừng g.i.ế.t ta mà! Con thân yêu... Rốt cuộc vì sao... Vì sao con lại làm như thế? Ta là mẹ của con mà! Nguyệt! Đau quá! Hic! Hãy tha cho ta! Cầu xin con... Hãy rủi lòng thương... Ta yêu con..."

Bình luận

"Làm ơn! Xin con đấy! Đừng g.i.ế.t ta mà! Con thân yêu... Rốt cuộc vì sao... Vì sao con lại làm như thế? Ta là mẹ của con mà! Nguyệt! Đau quá! Hic! Hãy tha cho ta! Cầu xin con... Hãy rủi lòng thương... Ta yêu con..."

"Ha! Yêu? Thật mỉa mai mới làm sao chứ! Bà yêu tôi mà tống tôi vào bệnh viện tâm thần rồi bỏ mặc suốt thời gian qua? Nực cười!" 

Bình luận

"Ha! Yêu? Thật mỉa mai mới làm sao chứ! Bà yêu tôi mà tống tôi vào bệnh viện tâm thần rồi bỏ mặc suốt thời gian qua? Nực cười!" 

"Không! Nguyệt à! Đó chỉ là nhầm lẫn thôi! Ta sẽ bù đắp cho con! Con đừng hiểu lầm!" 

Bình luận

"Không! Nguyệt à! Đó chỉ là nhầm lẫn thôi! Ta sẽ bù đắp cho con! Con đừng hiểu lầm!" 

"Hơ... Sự nhầm lẫn của bà tai hại thật! Suốt ba năm vừa qua, sao bà chẳng ngó ngàng để ý tới tôi? Bà càng nói, bà càng sai!"

Bình luận

"Hơ... Sự nhầm lẫn của bà tai hại thật! Suốt ba năm vừa qua, sao bà chẳng ngó ngàng để ý tới tôi? Bà càng nói, bà càng sai!"

"Argh! Không... Không! Con yêu! Đừng mà... Ta... yêu... con vô kể! Con yêu, đừng g.i.ế.t ta!" 

Bình luận

"Argh! Không... Không! Con yêu! Đừng mà... Ta... yêu... con vô kể! Con yêu, đừng g.i.ế.t ta!" 

Đáp lại bà ta chỉ có một nụ cười man rợ. Đứa con gái "thân yêu" của bà đang nhoẻn miệng cười, càng lúc trông càng dị hợm hơn. Ả cười toe toét, không rõ thành tiếng nhưng có vẻ rất đắc chí.

Bình luận

Đáp lại bà ta chỉ có một nụ cười man rợ. Đứa con gái "thân yêu" của bà đang nhoẻn miệng cười, càng lúc trông càng dị hợm hơn. Ả cười toe toét, không rõ thành tiếng nhưng có vẻ rất đắc chí.

"Suỵt! Nhỏ tiếng thôi nào! Ôi mẹ thân yêu! Chẳng ai đến đâu mẹ! Đây từng là địa ngục của con, còn giờ là của mẹ! Còn thứ tình yêu chết tiệt ấy thì con xin phép ném nó thẳng vào sọt rác, tôi từ chối nhận." Cô ả nói. Dù đã thay đổi đại từ nhân xưng từ "tôi" và "bà" thành "con" - "mẹ" nhưng những gì vừa được thốt ra vẫn chẳng mang chút hàm ý tốt đẹp nào. 

Bình luận

"Suỵt! Nhỏ tiếng thôi nào! Ôi mẹ thân yêu! Chẳng ai đến đâu mẹ! Đây từng là địa ngục của con, còn giờ là của mẹ! Còn thứ tình yêu chết tiệt ấy thì con xin phép ném nó thẳng vào sọt rác, tôi từ chối nhận." Cô ả nói. Dù đã thay đổi đại từ nhân xưng từ "tôi" và "bà" thành "con" - "mẹ" nhưng những gì vừa được thốt ra vẫn chẳng mang chút hàm ý tốt đẹp nào. 

Chỉ một từ có thể miêu tả trạng thái của bà ta - "đau".

Bình luận

Chỉ một từ có thể miêu tả trạng thái của bà ta - "đau".

Bình luận

Bà ta vẫn cố van nài, nước mắt chảy đầy trên gương mặt tiều tụy, ướt đẫm khóe mi. Bà vẫn ngoan cố, ráng bò lết thân xác mình lại gần "con gái", từ từ, chậm rãi từng chút một. Nhưng cơn đau vẫn đang níu giữ bà ta lại, tựa một sợi dây thừng, trói buộc bà ta, thít chặt lấy từng thớ thịt. 

Bình luận

Bà ta vẫn cố van nài, nước mắt chảy đầy trên gương mặt tiều tụy, ướt đẫm khóe mi. Bà vẫn ngoan cố, ráng bò lết thân xác mình lại gần "con gái", từ từ, chậm rãi từng chút một. Nhưng cơn đau vẫn đang níu giữ bà ta lại, tựa một sợi dây thừng, trói buộc bà ta, thít chặt lấy từng thớ thịt. 

Mặc sức cho người đàn bà ấy khổ sở cầu xin, đứa con gái ấy vẫn chỉ cười, một nụ cười dài tới tận mang tai, biến thái... Bà càng cố lại gần cô, cô ả càng tránh xa bà ta ra. 

Bình luận

Mặc sức cho người đàn bà ấy khổ sở cầu xin, đứa con gái ấy vẫn chỉ cười, một nụ cười dài tới tận mang tai, biến thái... Bà càng cố lại gần cô, cô ả càng tránh xa bà ta ra. 

Chẳng ai cứu lấy người phụ nữ đáng thương đang quằn quại đau đớn kia... 

Bình luận

Chẳng ai cứu lấy người phụ nữ đáng thương đang quằn quại đau đớn kia... 

Máu chảy giàn giụa ra sàn, con dao làm bếp sắc nhọn đâm thẳng vào khoang bụng bà ta. Máu loang lổ, lênh láng, quyện với rượu vang cao cấp, một mùi hương nồng đậm, hăng hắc và tanh tưởi sộc thẳng vào mũi... Kinh tởm! 

Bình luận

Máu chảy giàn giụa ra sàn, con dao làm bếp sắc nhọn đâm thẳng vào khoang bụng bà ta. Máu loang lổ, lênh láng, quyện với rượu vang cao cấp, một mùi hương nồng đậm, hăng hắc và tanh tưởi sộc thẳng vào mũi... Kinh tởm! 

Bên ngoài căn nhà chết chóc ấy, pháo hoa vẫn bắn không ngừng, chất biết bao hy vọng, hân hoan của mọi người dân. Ấy vậy, chính âm thanh "đoàng đoàng" vui tai đó lại đang bao che cho một tôi ác kinh hoàng và dã man. Hai mạng người, chẳng ít cũng chẳng nhiều, ra đi trong đêm giao thừa đó..., một giao thừa đẫm máu, nhuốm một màu tang thương. 

Bình luận

Bên ngoài căn nhà chết chóc ấy, pháo hoa vẫn bắn không ngừng, chất biết bao hy vọng, hân hoan của mọi người dân. Ấy vậy, chính âm thanh "đoàng đoàng" vui tai đó lại đang bao che cho một tôi ác kinh hoàng và dã man. Hai mạng người, chẳng ít cũng chẳng nhiều, ra đi trong đêm giao thừa đó..., một giao thừa đẫm máu, nhuốm một màu tang thương. 


Truyện tương tự

Bình luận