Cả đám chúng tôi đang ngồi ở công viên, vừa ăn kem vừa đùa giỡn. Chẳng hiểu sao mà tôi và thằng Tân cứ thấy thằng Khải lén mua quà tặng cho con Huyền. Nó cứ làm mọi việc lén lút, chẳng nói với ai, mà vẻ mặt thì lúc nào cũng rầu rĩ. Tôi với Tân nhìn nhau, biết ngay có chuyện chẳng lành.
Bình luận
Cả đám chúng tôi đang ngồi ở công viên, vừa ăn kem vừa đùa giỡn. Chẳng hiểu sao mà tôi và thằng Tân cứ thấy thằng Khải lén mua quà tặng cho con Huyền. Nó cứ làm mọi việc lén lút, chẳng nói với ai, mà vẻ mặt thì lúc nào cũng rầu rĩ. Tôi với Tân nhìn nhau, biết ngay có chuyện chẳng lành.
Khi tôi đi mua kem cùng Khải, cảm giác bất an trong lòng không ngừng lớn lên. Tôi chẳng biết phải nói gì, nhưng mà không mở miệng thì cảm giác cứ như có cái gì đè nặng trong lòng.
Bình luận
Khi tôi đi mua kem cùng Khải, cảm giác bất an trong lòng không ngừng lớn lên. Tôi chẳng biết phải nói gì, nhưng mà không mở miệng thì cảm giác cứ như có cái gì đè nặng trong lòng.
Khải: “Làm gì nhìn tao ghê vậy? Mua kem thôi mà, có gì đâu.”
Bình luận
Khải: “Làm gì nhìn tao ghê vậy? Mua kem thôi mà, có gì đâu.”
Tôi: “Không có gì, chỉ thấy dạo này mày lạ lạ. Chuyện gì thì nói ra đi, đừng có giữ trong lòng.”
Bình luận
Tôi: “Không có gì, chỉ thấy dạo này mày lạ lạ. Chuyện gì thì nói ra đi, đừng có giữ trong lòng.”
Khải định nói gì đó, nhưng lại im lặng, chỉ thở dài. Cả hai quay lại với đám bạn, Huyền thấy thế thì chọc ghẹo.
Bình luận
Khải định nói gì đó, nhưng lại im lặng, chỉ thở dài. Cả hai quay lại với đám bạn, Huyền thấy thế thì chọc ghẹo.
Huyền (cười lớn): “Kem về rồi! Có hai thằng ăn mặc như ăn mày về nữa!”
Bình luận
Huyền (cười lớn): “Kem về rồi! Có hai thằng ăn mặc như ăn mày về nữa!”
Cả đám cười ầm lên. Tôi bèn đáp lại:
Bình luận
Cả đám cười ầm lên. Tôi bèn đáp lại:
Tôi: “Người ta có nông nghiệp, lâm nghiệp, mày thì có khẩu nghiệp đấy con ạ. Nghệp tụ vành môi, lôi thôi đừng nói chuyện.”
Bình luận
Tôi: “Người ta có nông nghiệp, lâm nghiệp, mày thì có khẩu nghiệp đấy con ạ. Nghệp tụ vành môi, lôi thôi đừng nói chuyện.”
Tân: “Mày ác quá, Huyền.”
Bình luận
Tân: “Mày ác quá, Huyền.”
Huyền giả bộ làm mặt giận, đáp lại:
Bình luận
Huyền giả bộ làm mặt giận, đáp lại:
Huyền: “Ác gì, tao chỉ nói sự thật thôi, chứ có bịa ra cái gì đâu! Mà hai thằng chạy nhanh lên, nhìn quần áo như ăn xin!”
Bình luận
Huyền: “Ác gì, tao chỉ nói sự thật thôi, chứ có bịa ra cái gì đâu! Mà hai thằng chạy nhanh lên, nhìn quần áo như ăn xin!”
Cả đám lại cười rần rần. Nhưng ánh mắt của Khải vẫn không rời khỏi Huyền, nhìn nó như muốn nói gì nhưng không thốt nên lời. Điều đó làm tôi bận tâm không ít.
Bình luận
Cả đám lại cười rần rần. Nhưng ánh mắt của Khải vẫn không rời khỏi Huyền, nhìn nó như muốn nói gì nhưng không thốt nên lời. Điều đó làm tôi bận tâm không ít.
Tôi nháy mắt với Tân, kéo nó ra xa một chút.
Bình luận
Tôi nháy mắt với Tân, kéo nó ra xa một chút.
Tôi: “Ê, mày có thấy thằng Khải dạo này khác không? Hình như nó để ý con Huyền dữ lắm.”
Bình luận
Tôi: “Ê, mày có thấy thằng Khải dạo này khác không? Hình như nó để ý con Huyền dữ lắm.”
Tân gật đầu, giọng thì thầm:
Bình luận
Tân gật đầu, giọng thì thầm:
Tân: “Ừ, tao cũng thấy. Nhưng mà tao mong nó đừng nói ra.”
Bình luận
Tân: “Ừ, tao cũng thấy. Nhưng mà tao mong nó đừng nói ra.”
Tôi: “Sao lại thế?”
Bình luận
Tôi: “Sao lại thế?”
Tân (giọng bỗng trầm xuống): “Lúc nhỏ, tao với con Huyền có hứa lớn lên sẽ cưới nhau. Giờ sắp có tình tay ba rồi, khó xử lắm.”
Bình luận
Tân (giọng bỗng trầm xuống): “Lúc nhỏ, tao với con Huyền có hứa lớn lên sẽ cưới nhau. Giờ sắp có tình tay ba rồi, khó xử lắm.”
Tôi nghe xong thở dài, trong lòng cảm thấy rối rắm. Nhưng chưa kịp suy nghĩ thêm thì nghe tiếng la hét vang lên phía dưới gốc cây xoài gần đó. Cả đám chúng tôi quay lại, thấy một nhóm bạn học khác đang xúm lại, trông rất ồn ào.
Bình luận
Tôi nghe xong thở dài, trong lòng cảm thấy rối rắm. Nhưng chưa kịp suy nghĩ thêm thì nghe tiếng la hét vang lên phía dưới gốc cây xoài gần đó. Cả đám chúng tôi quay lại, thấy một nhóm bạn học khác đang xúm lại, trông rất ồn ào.
Tân: “Qua coi thử không?”
Bình luận
Tân: “Qua coi thử không?”
Tôi gật đầu, rồi cả đám kéo nhau lại gần. Khi đến nơi, chúng tôi phát hiện ra một cái hộp nhỏ nằm trên mặt đất. Khải là người nhặt lên đầu tiên, nó mở hộp ra, bên trong là một chiếc vòng tay bằng bạc lấp lánh. Cả đám đều ngạc nhiên, nhìn nhau không tin.
Bình luận
Tôi gật đầu, rồi cả đám kéo nhau lại gần. Khi đến nơi, chúng tôi phát hiện ra một cái hộp nhỏ nằm trên mặt đất. Khải là người nhặt lên đầu tiên, nó mở hộp ra, bên trong là một chiếc vòng tay bằng bạc lấp lánh. Cả đám đều ngạc nhiên, nhìn nhau không tin.
Huyền (đôi mắt sáng rực): “Cái này của ai vậy ta?”
Bình luận
Huyền (đôi mắt sáng rực): “Cái này của ai vậy ta?”
Khải bỗng đỏ mặt, lúng túng:
Bình luận
Khải bỗng đỏ mặt, lúng túng:
Khải: “Cái này… chắc ai đó đánh rơi, chứ không phải của tao!”
Bình luận
Khải: “Cái này… chắc ai đó đánh rơi, chứ không phải của tao!”
Tôi trêu chọc:
Bình luận
Tôi trêu chọc:
Tôi: “Mày mà đeo cái đó thì... hơi bị sai gu đấy, Khải ơi!”
Bình luận
Tôi: “Mày mà đeo cái đó thì... hơi bị sai gu đấy, Khải ơi!”
Tân cười lớn, thêm vào:
Bình luận
Tân cười lớn, thêm vào:
Tân: “Có khi nào mày định tặng vòng này cho Huyền không đấy?”
Bình luận
Tân: “Có khi nào mày định tặng vòng này cho Huyền không đấy?”
Cả đám lại cười nhặng lên, chỉ có Khải là cười trừ, mặt đỏ bừng, rõ ràng nó muốn tặng vòng tay này cho Huyền nhưng không dám nói ra.
Bình luận
Cả đám lại cười nhặng lên, chỉ có Khải là cười trừ, mặt đỏ bừng, rõ ràng nó muốn tặng vòng tay này cho Huyền nhưng không dám nói ra.
Tôi (cố gắng giảm bớt sự căng thẳng): “Thôi, đừng có giỡn nữa. Tụi mình đi tìm người mất là được rồi.”
Bình luận
Tôi (cố gắng giảm bớt sự căng thẳng): “Thôi, đừng có giỡn nữa. Tụi mình đi tìm người mất là được rồi.”
Mọi người đồng ý, chúng tôi quyết định đi quanh công viên tìm chủ nhân của chiếc vòng. Nhưng trong lòng Khải, một cuộc đấu tranh nội tâm đang diễn ra mãnh liệt. Liệu nó có đủ can đảm để tỏ tình với Huyền trước khi mọi chuyện đi quá xa? Câu hỏi đó không ngừng xoay quanh trong đầu tôi, và tôi biết sự kiện bất ngờ này chỉ mới là khởi đầu…
Bình luận
Mọi người đồng ý, chúng tôi quyết định đi quanh công viên tìm chủ nhân của chiếc vòng. Nhưng trong lòng Khải, một cuộc đấu tranh nội tâm đang diễn ra mãnh liệt. Liệu nó có đủ can đảm để tỏ tình với Huyền trước khi mọi chuyện đi quá xa? Câu hỏi đó không ngừng xoay quanh trong đầu tôi, và tôi biết sự kiện bất ngờ này chỉ mới là khởi đầu…