Chiều hôm đó, tôi và Tân quyết định đi tìm hiểu cho ra chuyện cái vòng của con Hương. Từ khi thấy Hương nói rằng Khải làm mất chiếc vòng, tôi đã cảm thấy có gì đó không ổn. Nó cứ như một cái cớ nào đó để Hương tiếp tục gặp Khải sau khi chia tay.
Bình luận
Chiều hôm đó, tôi và Tân quyết định đi tìm hiểu cho ra chuyện cái vòng của con Hương. Từ khi thấy Hương nói rằng Khải làm mất chiếc vòng, tôi đã cảm thấy có gì đó không ổn. Nó cứ như một cái cớ nào đó để Hương tiếp tục gặp Khải sau khi chia tay.
Tôi với thằng Tân lén theo sau Hương suốt một buổi chiều, đến tận nhà nó. Hương vừa vào nhà, tôi lập tức kéo Tân lại, ghé tai nói nhỏ: “Tao có cảm giác vòng này không phải của nó thật. Mày để ý không? Hồi trước có bao giờ thấy nó đeo vòng đó đâu.”
Bình luận
Tôi với thằng Tân lén theo sau Hương suốt một buổi chiều, đến tận nhà nó. Hương vừa vào nhà, tôi lập tức kéo Tân lại, ghé tai nói nhỏ: “Tao có cảm giác vòng này không phải của nó thật. Mày để ý không? Hồi trước có bao giờ thấy nó đeo vòng đó đâu.”
Tân gật gù, mắt sáng lên như tìm ra được bí mật: “Đúng rồi! Mà con Hương làm gì cũng có tính toán, chẳng lẽ cái vòng này chỉ là cái cớ?”
Bình luận
Tân gật gù, mắt sáng lên như tìm ra được bí mật: “Đúng rồi! Mà con Hương làm gì cũng có tính toán, chẳng lẽ cái vòng này chỉ là cái cớ?”
“Tao nghi lắm. Để tối nay mình lục tung cái nhà xem thế nào. Không phải thì lộ tẩy thôi.”
Bình luận
“Tao nghi lắm. Để tối nay mình lục tung cái nhà xem thế nào. Không phải thì lộ tẩy thôi.”
Tối hôm đó, tụi tôi đến nhà Hương, lén lút đột nhập khi nó không có ở nhà. Bò qua cửa sổ sau, tụi tôi vào phòng ngủ của Hương. Căn phòng gọn gàng, nhưng góc tủ có một hộp trang sức, chắc chắn phải có gì đó. Tôi mở hộp ra, mắt sáng lên khi thấy bên trong có một chiếc vòng y hệt cái mà Hương nói đã mất, nhưng mà nó mới, chứ không phải giống cái mà thằng Khải trả cho nó.
Bình luận
Tối hôm đó, tụi tôi đến nhà Hương, lén lút đột nhập khi nó không có ở nhà. Bò qua cửa sổ sau, tụi tôi vào phòng ngủ của Hương. Căn phòng gọn gàng, nhưng góc tủ có một hộp trang sức, chắc chắn phải có gì đó. Tôi mở hộp ra, mắt sáng lên khi thấy bên trong có một chiếc vòng y hệt cái mà Hương nói đã mất, nhưng mà nó mới, chứ không phải giống cái mà thằng Khải trả cho nó.
Tân ghé sát, thì thầm: “Đó rồi. Vậy mà nó bảo mất. Sao giờ?”
Bình luận
Tân ghé sát, thì thầm: “Đó rồi. Vậy mà nó bảo mất. Sao giờ?”
Tôi mỉm cười ranh mãnh: “Thì tụi mình biết rồi đấy. Hương nói dối để có cớ gặp Khải. Chuyện này thú vị đấy.”
Bình luận
Tôi mỉm cười ranh mãnh: “Thì tụi mình biết rồi đấy. Hương nói dối để có cớ gặp Khải. Chuyện này thú vị đấy.”
Tân nhướng mày: “Mày định làm gì?”
Bình luận
Tân nhướng mày: “Mày định làm gì?”
Tôi đứng lên, kéo tay Tân: “Chẳng cần làm gì cả. Cứ để đó, xem con Hương sẽ còn bày trò gì. Nhưng ít nhất, tao với mày biết là Khải chẳng có lỗi gì trong vụ này.”
Bình luận
Tôi đứng lên, kéo tay Tân: “Chẳng cần làm gì cả. Cứ để đó, xem con Hương sẽ còn bày trò gì. Nhưng ít nhất, tao với mày biết là Khải chẳng có lỗi gì trong vụ này.”
Tân gật đầu, cười khẩy: “Đúng rồi, xem ra tụi mình vừa tìm được manh mối quan trọng rồi.”
Bình luận
Tân gật đầu, cười khẩy: “Đúng rồi, xem ra tụi mình vừa tìm được manh mối quan trọng rồi.”
Cả hai lẻn ra ngoài, để lại căn phòng gọn gàng như lúc đầu, nhưng với bí mật đã được giải mã.
Bình luận
Cả hai lẻn ra ngoài, để lại căn phòng gọn gàng như lúc đầu, nhưng với bí mật đã được giải mã.