Chiều hôm đó, cả đám tụi nhỏ tụ tập ngoài sân, đang chơi đùa thì thấy Hương và Khải đứng nói chuyện, mặt mày căng thẳng. Không ai nói gì, nhưng tất cả đều dừng lại, chăm chú nhìn.
Bình luận
Chiều hôm đó, cả đám tụi nhỏ tụ tập ngoài sân, đang chơi đùa thì thấy Hương và Khải đứng nói chuyện, mặt mày căng thẳng. Không ai nói gì, nhưng tất cả đều dừng lại, chăm chú nhìn.
Hương khoanh tay trước ngực, giọng lạnh lùng: “Tại sao cậu lại giấu mình chuyện đó?”
Bình luận
Hương khoanh tay trước ngực, giọng lạnh lùng: “Tại sao cậu lại giấu mình chuyện đó?”
Khải lúng túng: “Mình chỉ không muốn cậu lo lắng thôi. Mình nghĩ...”
Bình luận
Khải lúng túng: “Mình chỉ không muốn cậu lo lắng thôi. Mình nghĩ...”
Hương cắt ngang: “Nghĩ gì chứ? Cậu lúc nào cũng làm theo ý mình mà chẳng bao giờ nghĩ đến cảm giác của mình.”
Bình luận
Hương cắt ngang: “Nghĩ gì chứ? Cậu lúc nào cũng làm theo ý mình mà chẳng bao giờ nghĩ đến cảm giác của mình.”
Khải im lặng, rồi cúi đầu nói khẽ: “Mình xin lỗi, nhưng...”
Bình luận
Khải im lặng, rồi cúi đầu nói khẽ: “Mình xin lỗi, nhưng...”
Khải định nói gì đó, nhưng rồi chỉ thở dài, gật đầu: “Được. Nếu đó là điều cậu muốn.”
Bình luận
Khải định nói gì đó, nhưng rồi chỉ thở dài, gật đầu: “Được. Nếu đó là điều cậu muốn.”
Cả đám nhìn theo, ai nấy đều im lặng. Hương quay lưng bước đi, mắt hơi đỏ. Khải đứng đó một lúc rồi cũng quay lưng, bước về hướng ngược lại. Tụi nhỏ không ai nói gì, chỉ nhìn nhau, rồi im lặng tiếp tục chơi.
Bình luận
Cả đám nhìn theo, ai nấy đều im lặng. Hương quay lưng bước đi, mắt hơi đỏ. Khải đứng đó một lúc rồi cũng quay lưng, bước về hướng ngược lại. Tụi nhỏ không ai nói gì, chỉ nhìn nhau, rồi im lặng tiếp tục chơi.
Chuyện đó là chuyện gì, cả đám không biết, và tôi cũng thế.
Bình luận
Chuyện đó là chuyện gì, cả đám không biết, và tôi cũng thế.