9.


Khánh Đan đưa mắt nhìn sắc trời buổi sớm đang dần chuyển màu, mây đen lũ lượt kéo đến báo hiệu một trận mưa sắp tới, lòng ngổn ngang trăm mối.

Bình luận

Khánh Đan đưa mắt nhìn sắc trời buổi sớm đang dần chuyển màu, mây đen lũ lượt kéo đến báo hiệu một trận mưa sắp tới, lòng ngổn ngang trăm mối.

Bình luận

Nghĩ nghĩ một lát cô mở điện thoại, bấm gọi vào số của mẹ Dung, giờ này ngày thường mẹ vẫn đang bận rộn ở nhà bác Long, hẳn là sẽ không rảnh tay để nghe điện thoại của cô nhưng Đan vẫn muốn gọi thử. Điện thoại ngoài ý muốn có người bắt máy, tiếng trả lời ở đầu dây bên kia vang lên bên tai Đan:

Bình luận

Nghĩ nghĩ một lát cô mở điện thoại, bấm gọi vào số của mẹ Dung, giờ này ngày thường mẹ vẫn đang bận rộn ở nhà bác Long, hẳn là sẽ không rảnh tay để nghe điện thoại của cô nhưng Đan vẫn muốn gọi thử. Điện thoại ngoài ý muốn có người bắt máy, tiếng trả lời ở đầu dây bên kia vang lên bên tai Đan:

Bình luận

“Mẹ đây.”

Bình luận

“Mẹ đây.”

Bình luận

Không phải là “có chuyện gì vậy Đan?” hay “mẹ bận, lát gọi lại sau nhé.” mà là “mẹ đây.”, mẹ vẫn luôn ở bên con, dẫu cho có bất cứ chuyện gì xảy ra.

Bình luận

Không phải là “có chuyện gì vậy Đan?” hay “mẹ bận, lát gọi lại sau nhé.” mà là “mẹ đây.”, mẹ vẫn luôn ở bên con, dẫu cho có bất cứ chuyện gì xảy ra.

Bình luận

Đan rấm rứt khóc, nói bằng giọng mũi:

Bình luận

Đan rấm rứt khóc, nói bằng giọng mũi:

Bình luận

“Con không biết hành động của bản thân lúc này là đúng hay sai nữa mẹ ạ.”

Bình luận

“Con không biết hành động của bản thân lúc này là đúng hay sai nữa mẹ ạ.”

Bình luận

Giọng mẹ nhè nhẹ vang lên, ôm ấp những nỗi niềm ẩn sâu trong thâm tâm Khánh Đan, vỗ về tâm tình dậy sóng của cô:

Bình luận

Giọng mẹ nhè nhẹ vang lên, ôm ấp những nỗi niềm ẩn sâu trong thâm tâm Khánh Đan, vỗ về tâm tình dậy sóng của cô:

Bình luận

“Chẳng có ai sống mà không phạm phải sai lầm đâu con, hãy cứ cho phép chính mình sai đi miễn là sau những lần làm sai con vẫn đi đúng đường là được.”

Bình luận

“Chẳng có ai sống mà không phạm phải sai lầm đâu con, hãy cứ cho phép chính mình sai đi miễn là sau những lần làm sai con vẫn đi đúng đường là được.”

Bình luận

Đan hoang mang mở lời:

Bình luận

Đan hoang mang mở lời:

Bình luận

“Nhưng con đang có cảm giác mâu thuẫn lắm mẹ ạ, có lúc con thấy mối quan hệ giữa con và cậu ấy chỉ nên dừng ở mức bạn cùng lớp thôi.”

Bình luận

“Nhưng con đang có cảm giác mâu thuẫn lắm mẹ ạ, có lúc con thấy mối quan hệ giữa con và cậu ấy chỉ nên dừng ở mức bạn cùng lớp thôi.”

Bình luận

“Vậy mà lại có lúc con cho phép bản thân can thiệp vào cuộc sống riêng tư của cậu ấy, xen ngang vào những mối quan hệ bạn bè của cậu ấy.”

Bình luận

“Vậy mà lại có lúc con cho phép bản thân can thiệp vào cuộc sống riêng tư của cậu ấy, xen ngang vào những mối quan hệ bạn bè của cậu ấy.”

Bình luận

Nói đến đây, nước mắt đã rơi đầy mặt Đan, cô lúng túng vì tiếng khóc nghẹn lại trong họng cứ thế dễ dàng át đi những lời mình muốn nói.

Bình luận

Nói đến đây, nước mắt đã rơi đầy mặt Đan, cô lúng túng vì tiếng khóc nghẹn lại trong họng cứ thế dễ dàng át đi những lời mình muốn nói.

Bình luận

Đầu dây điện thoại bên kia, mẹ Dung vẫn im lặng chờ đợi, thật lâu thật lâu sau đó mới lại có tiếng con gái tiếp tục:

Bình luận

Đầu dây điện thoại bên kia, mẹ Dung vẫn im lặng chờ đợi, thật lâu thật lâu sau đó mới lại có tiếng con gái tiếp tục:

Bình luận

“Đã có lúc con đem lựa chọn đến trước mặt cậu ấy bắt cậu ấy chỉ được chọn một nhưng rồi lại tự ý quyết định thay cho cậu ấy.”

Bình luận

“Đã có lúc con đem lựa chọn đến trước mặt cậu ấy bắt cậu ấy chỉ được chọn một nhưng rồi lại tự ý quyết định thay cho cậu ấy.”

Bình luận

“Bây giờ con phải làm gì đây hở mẹ?”

Bình luận

“Bây giờ con phải làm gì đây hở mẹ?”

Bình luận

Mẹ Dung thở dài, tâm trí dần vẽ nên một bóng dáng giống hệt cậu bé hôm ấy bà thấy ở cổng trường Đan, con gái bà chẳng khác là bao so với ông Phương về tính cách, cậu bé kia lại tựa từ một khuôn đúc ra với ba nó về ngoại hình. Giống như cái cách số phận trêu đùa ông Phương và bố Dương hơn chục năm trước, hơn chục năm sau nó lại tiếp tục buộc chặt hai đứa trẻ lại với nhau. Kể từ ngày phát hiện ra chuyện đó bà không ngừng đấu tranh tư tưởng với chính mình và để rồi hôm nay nói với con gái những lời từ tận đáy lòng:

Bình luận

Mẹ Dung thở dài, tâm trí dần vẽ nên một bóng dáng giống hệt cậu bé hôm ấy bà thấy ở cổng trường Đan, con gái bà chẳng khác là bao so với ông Phương về tính cách, cậu bé kia lại tựa từ một khuôn đúc ra với ba nó về ngoại hình. Giống như cái cách số phận trêu đùa ông Phương và bố Dương hơn chục năm trước, hơn chục năm sau nó lại tiếp tục buộc chặt hai đứa trẻ lại với nhau. Kể từ ngày phát hiện ra chuyện đó bà không ngừng đấu tranh tư tưởng với chính mình và để rồi hôm nay nói với con gái những lời từ tận đáy lòng:

Bình luận

“Thằng bé đó, nên sống một cách rực rỡ dưới ánh mặt trời chói loá chứ không phải u uất trong đêm đen vô tận.”

Bình luận

“Thằng bé đó, nên sống một cách rực rỡ dưới ánh mặt trời chói loá chứ không phải u uất trong đêm đen vô tận.”

Bình luận

“Con không làm sai gì cả, hãy cứ đi con đường mà con cho là đúng.”

Bình luận

“Con không làm sai gì cả, hãy cứ đi con đường mà con cho là đúng.”

Bình luận

“Nếu một ngày lỡ bước, quay đầu lại, con vẫn còn có mẹ.”

Bình luận

“Nếu một ngày lỡ bước, quay đầu lại, con vẫn còn có mẹ.”

Bình luận

Nói đến đây, bà cúp điện thoại, mặc cho những tiếng khóc ngắt quãng vẫn cứ tiếp diễn ở đầu dây bên kia.

Bình luận

Nói đến đây, bà cúp điện thoại, mặc cho những tiếng khóc ngắt quãng vẫn cứ tiếp diễn ở đầu dây bên kia.

Bình luận

Bí mật dù có che dấu kĩ tới mức nào đi chăng nữa rồi cũng sẽ bị phơi bày. Chỉ là có những người lớn luôn tự tiện làm những việc bản thân cho là đúng, là tốt để rồi những đứa trẻ vô tội phải hết lần này đến lần khác ôm lấy hậu quả. Chúng vốn dĩ có thể sống một cuộc sống tốt đẹp hơn và bà chắc chắn sẽ để chúng sống một cuộc đời không vướng bận lo toan. Việc của người lớn vẫn nên để người lớn tự giải quyết.

Bình luận

Bí mật dù có che dấu kĩ tới mức nào đi chăng nữa rồi cũng sẽ bị phơi bày. Chỉ là có những người lớn luôn tự tiện làm những việc bản thân cho là đúng, là tốt để rồi những đứa trẻ vô tội phải hết lần này đến lần khác ôm lấy hậu quả. Chúng vốn dĩ có thể sống một cuộc sống tốt đẹp hơn và bà chắc chắn sẽ để chúng sống một cuộc đời không vướng bận lo toan. Việc của người lớn vẫn nên để người lớn tự giải quyết.

Bình luận

Mẹ Dung đưa tay đón lấy giọt nước mắt vương trên khoé mi, nhẩm tính ngày tính tháng, người kia hẳn đã ra tù được gần bảy năm, cũng đã đến lúc bà và ông Phương phải đối diện với quá khứ do chính hai người tạo nên.

Bình luận

Mẹ Dung đưa tay đón lấy giọt nước mắt vương trên khoé mi, nhẩm tính ngày tính tháng, người kia hẳn đã ra tù được gần bảy năm, cũng đã đến lúc bà và ông Phương phải đối diện với quá khứ do chính hai người tạo nên.

Bình luận

Bình luận

Bình luận

Đan ngồi khóc trước cửa tiệm net, khóc từ lúc mây đen phủ đầy trời cho đến khi từng hạt từng hạt mưa nặng trĩu rơi xuống, thời tiết giữa tháng bảy, mưa một khi đã đổ xuống là mưa chẳng chịu ngớt, mưa nguyên cả một ngày.

Bình luận

Đan ngồi khóc trước cửa tiệm net, khóc từ lúc mây đen phủ đầy trời cho đến khi từng hạt từng hạt mưa nặng trĩu rơi xuống, thời tiết giữa tháng bảy, mưa một khi đã đổ xuống là mưa chẳng chịu ngớt, mưa nguyên cả một ngày.

Bình luận

Dương nhìn Đan, đáy lòng nhộn nhạo không yên, cậu đưa tay hứng lấy những giọt nước tí tách nhỏ xuống từ mái hiên đã xuống cấp trước khi chúng kịp rơi xuống đầu cô bạn. Khoé miệng khô khốc mấp máy nói một câu không đầu không đuôi:

Bình luận

Dương nhìn Đan, đáy lòng nhộn nhạo không yên, cậu đưa tay hứng lấy những giọt nước tí tách nhỏ xuống từ mái hiên đã xuống cấp trước khi chúng kịp rơi xuống đầu cô bạn. Khoé miệng khô khốc mấp máy nói một câu không đầu không đuôi:

Bình luận

“Sao lại ngồi đây khóc?”

Bình luận

“Sao lại ngồi đây khóc?”

Bình luận

Đan cũng trả lời lại bằng một câu không rõ khẳng định hay nghi vấn:

Bình luận

Đan cũng trả lời lại bằng một câu không rõ khẳng định hay nghi vấn:

Bình luận

“Cậu ghét tớ.”

Bình luận

“Cậu ghét tớ.”

Bình luận

Dương từng muốn mặc kệ tất cả để số phận an bài thế nhưng dẫu cho trái đất có tới tám tỉ người, Đà Nẵng lại rộng lớn đến thế, giữa dòng người qua lại vội vã dưới thời tiết tháng bảy mưa giăng kín mọi nẻo đường, Đan vẫn tìm thấy cậu. Dương vốn dĩ là một con người từ đầu chí cuối được phác hoạ nên chỉ bằng ba chữ “không rõ ràng”, lý lịch không rõ ràng, phẩm chất không rõ ràng, con người không rõ ràng, người như cậu và kiểu người như Đan hoàn toàn thuộc về hai thế giới tách biệt.

Bình luận

Dương từng muốn mặc kệ tất cả để số phận an bài thế nhưng dẫu cho trái đất có tới tám tỉ người, Đà Nẵng lại rộng lớn đến thế, giữa dòng người qua lại vội vã dưới thời tiết tháng bảy mưa giăng kín mọi nẻo đường, Đan vẫn tìm thấy cậu. Dương vốn dĩ là một con người từ đầu chí cuối được phác hoạ nên chỉ bằng ba chữ “không rõ ràng”, lý lịch không rõ ràng, phẩm chất không rõ ràng, con người không rõ ràng, người như cậu và kiểu người như Đan hoàn toàn thuộc về hai thế giới tách biệt.

Bình luận

Nếu ngày hôm nay Hoàng Dương để cô bước chân vào thế giới bí mật chăng kín nẻo về của cậu, chỉ sợ một ngày nào đó Đan sẽ chẳng thể chịu nổi mà từ bỏ, và cô sẽ đứng trước mặt Dương mà nói:

Bình luận

Nếu ngày hôm nay Hoàng Dương để cô bước chân vào thế giới bí mật chăng kín nẻo về của cậu, chỉ sợ một ngày nào đó Đan sẽ chẳng thể chịu nổi mà từ bỏ, và cô sẽ đứng trước mặt Dương mà nói:

Bình luận

“Tớ hối hận rồi.”

Bình luận

“Tớ hối hận rồi.”

Bình luận

Cậu có thể để bản thân mình hối hận cả trăm cả ngàn lần cũng không muốn phải nhìn thấy Đan hối hận dù chỉ một lần vậy nên lời nói và nội tâm của cậu lúc này hoàn toàn trái ngược:

Bình luận

Cậu có thể để bản thân mình hối hận cả trăm cả ngàn lần cũng không muốn phải nhìn thấy Đan hối hận dù chỉ một lần vậy nên lời nói và nội tâm của cậu lúc này hoàn toàn trái ngược:

Bình luận

“Tớ không ghét cậu.”

Bình luận

“Tớ không ghét cậu.”

Bình luận

Có tia sáng nhạt nhoà xuất hiện trên gương mặt mờ mịt nước mắt của Khánh Đan.

Bình luận

Có tia sáng nhạt nhoà xuất hiện trên gương mặt mờ mịt nước mắt của Khánh Đan.

Bình luận

Tuy nhiên nó nhanh chóng bị dập tắt bởi từng câu từng chữ tiếp theo Dương nói:

Bình luận

Tuy nhiên nó nhanh chóng bị dập tắt bởi từng câu từng chữ tiếp theo Dương nói:

Bình luận

“Nhưng từ giờ trở đi đừng lại gần tớ nữa.”

Bình luận

“Nhưng từ giờ trở đi đừng lại gần tớ nữa.”

Bình luận

Đan ấm ức:

Bình luận

Đan ấm ức:

Bình luận

“Làm bạn bè bình thường cũng không được hay sao?”

Bình luận

“Làm bạn bè bình thường cũng không được hay sao?”

Bình luận

Bằng tầm nhìn không rõ ràng của mình, Đan thấy đáy mắt Dương dao động mãnh liệt nhưng chẳng bao lâu sau cậu lên tiếng đập tan mọi mong đợi của cô:

Bình luận

Bằng tầm nhìn không rõ ràng của mình, Đan thấy đáy mắt Dương dao động mãnh liệt nhưng chẳng bao lâu sau cậu lên tiếng đập tan mọi mong đợi của cô:

Bình luận

“Không được.”

Bình luận

“Không được.”


Truyện tương tự

Bình luận