25.


Đan nhìn nét mặt từ vui vẻ dần chuyển sang ủ rũ của Hoàng Dương vừa thấy buồn cười lại vừa thấy tội nhưng biết làm sao giờ, cô cũng đâu làm gì được. Việc cô có thể can thiệp chỉ đơn giản là truyền đạt lại mệnh lệnh “tối cao” từ người phụ nữ quyền lực dạy lý mà Đan mới nhận được vào sáng sớm:

Bình luận

Đan nhìn nét mặt từ vui vẻ dần chuyển sang ủ rũ của Hoàng Dương vừa thấy buồn cười lại vừa thấy tội nhưng biết làm sao giờ, cô cũng đâu làm gì được. Việc cô có thể can thiệp chỉ đơn giản là truyền đạt lại mệnh lệnh “tối cao” từ người phụ nữ quyền lực dạy lý mà Đan mới nhận được vào sáng sớm:

Bình luận

“Cô Hoa bảo từ giờ tới lúc Dương chịu về lớp cũ mỗi sáng chủ nhật cậu phải dành ra ba tiếng để học toán cùng tớ với Tuấn.”

Bình luận

“Cô Hoa bảo từ giờ tới lúc Dương chịu về lớp cũ mỗi sáng chủ nhật cậu phải dành ra ba tiếng để học toán cùng tớ với Tuấn.”

Bình luận

“Cậu… gài tớ, rõ ràng cậu bảo cậu kèm tớ toán, tớ kèm cậu anh mà sao lại biến thành cậu cùng Tuấn kèm tớ toán mất rồi?”

Bình luận

“Cậu… gài tớ, rõ ràng cậu bảo cậu kèm tớ toán, tớ kèm cậu anh mà sao lại biến thành cậu cùng Tuấn kèm tớ toán mất rồi?”

Bình luận

Dương bàng hoàng, dùng ánh mắt không tin nổi nhìn cô crush với nụ cười toả nắng nhưng hết lần này tới lần khác nói ra những câu “chí mạng”. Nếu như trước cú sock Tuấn đột nhiên xuất hiện Dương vẫn còn trụ vững thì với cú sock mỗi sáng chủ nhật chạm mặt bí thư lớp cũ kiêm người bí mật theo đuổi Khánh Đan, cả lớp ai cũng biết trừ Đan, Dương chính thức gục ngã.

Bình luận

Dương bàng hoàng, dùng ánh mắt không tin nổi nhìn cô crush với nụ cười toả nắng nhưng hết lần này tới lần khác nói ra những câu “chí mạng”. Nếu như trước cú sock Tuấn đột nhiên xuất hiện Dương vẫn còn trụ vững thì với cú sock mỗi sáng chủ nhật chạm mặt bí thư lớp cũ kiêm người bí mật theo đuổi Khánh Đan, cả lớp ai cũng biết trừ Đan, Dương chính thức gục ngã.

Bình luận

Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, thoát Chi lại lòi ra Tuấn!!

Bình luận

Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, thoát Chi lại lòi ra Tuấn!!

Bình luận

“Tớ cũng vừa biết đây thôi.”

Bình luận

“Tớ cũng vừa biết đây thôi.”

Bình luận

Oan cho Đan quá cơ, cô nào có biết mọi chuyện sẽ thành ra cớ sự này đâu cô chỉ biết tối qua trong lúc không kiềm được phấn khích bản thân đã nhắn tin với cô Hoa khoe về “chiến tích” đạt được. Cô Hoa mừng lắm nhưng cũng chẳng hỏi han gì nhiều duy có lượt tym cho mỗi tin nhắn Đan gửi đi là cứ tăng theo cấp số nhân nhằm âm thầm, gián tiếp giúp cô Hoa biểu đạt cảm xúc mà thôi.

Bình luận

Oan cho Đan quá cơ, cô nào có biết mọi chuyện sẽ thành ra cớ sự này đâu cô chỉ biết tối qua trong lúc không kiềm được phấn khích bản thân đã nhắn tin với cô Hoa khoe về “chiến tích” đạt được. Cô Hoa mừng lắm nhưng cũng chẳng hỏi han gì nhiều duy có lượt tym cho mỗi tin nhắn Đan gửi đi là cứ tăng theo cấp số nhân nhằm âm thầm, gián tiếp giúp cô Hoa biểu đạt cảm xúc mà thôi.

Bình luận

Mãi đến tận sáng, đánh răng rửa mặt xong xuôi, mở điện thoại lên xem Đan mới thấy tin nhắn gửi đến vào lúc khuya muộn đến từ cô:

Bình luận

Mãi đến tận sáng, đánh răng rửa mặt xong xuôi, mở điện thoại lên xem Đan mới thấy tin nhắn gửi đến vào lúc khuya muộn đến từ cô:

Bình luận

“Mai dắt thêm Tuấn nữa nhé!!”

Bình luận

“Mai dắt thêm Tuấn nữa nhé!!”

Bình luận

Thú thật, Đan cũng là nạn nhân mà.

Bình luận

Thú thật, Đan cũng là nạn nhân mà.

Bình luận

Dương mất hết niềm tin và hi vọng, tựa bị rút cạn sinh lực vừa được nạp đến tràn trề:

Bình luận

Dương mất hết niềm tin và hi vọng, tựa bị rút cạn sinh lực vừa được nạp đến tràn trề:

Bình luận

“Vậy tiếng anh của cậu phải làm sao?”

Bình luận

“Vậy tiếng anh của cậu phải làm sao?”

Bình luận

Đan thản nhiên đáp:

Bình luận

Đan thản nhiên đáp:

Bình luận

“Tớ học cùng Chi cũng được.”

Bình luận

“Tớ học cùng Chi cũng được.”

Bình luận

Dương tiếp tục cố chấp:

Bình luận

Dương tiếp tục cố chấp:

Bình luận

“Miễn cưỡng thế, tớ giảng không hơn à?”

Bình luận

“Miễn cưỡng thế, tớ giảng không hơn à?”

Bình luận

Nghe đến đây, Tuấn háo hức nói xen vào:

Bình luận

Nghe đến đây, Tuấn háo hức nói xen vào:

Bình luận

“Hay là tối tối tớ call video dạy Đan cho cậu yên tâm nhé?”

Bình luận

“Hay là tối tối tớ call video dạy Đan cho cậu yên tâm nhé?”

Bình luận

Dương cằn nhằn, “khó chịu” ra mặt với “tình địch” hờ:

Bình luận

Dương cằn nhằn, “khó chịu” ra mặt với “tình địch” hờ:

Bình luận

“Có call cũng là call với tớ chứ.”

Bình luận

“Có call cũng là call với tớ chứ.”

Bình luận

Tuấn nhất quyết hơn thua tới cùng:

Bình luận

Tuấn nhất quyết hơn thua tới cùng:

Bình luận

“Lần gần nhất kiểm tra tiếng anh cậu được bao nhiêu điểm?”

Bình luận

“Lần gần nhất kiểm tra tiếng anh cậu được bao nhiêu điểm?”

Bình luận

Dương cũng không chịu nhường:

Bình luận

Dương cũng không chịu nhường:

Bình luận

“10.”

Bình luận

“10.”

Bình luận

“9,5 lớp chọn và 10 lớp thường cái nào hơn?”

Bình luận

“9,5 lớp chọn và 10 lớp thường cái nào hơn?”

Bình luận

Đan nhịn không nổi nữa, đành phải lên tiếng giảng hòa, gọi là giảng hòa nhưng giọng điệu lại không chừa đường phản đối cho ai:

Bình luận

Đan nhịn không nổi nữa, đành phải lên tiếng giảng hòa, gọi là giảng hòa nhưng giọng điệu lại không chừa đường phản đối cho ai:

Bình luận

“Tối chủ nhật, call ba người.”

Bình luận

“Tối chủ nhật, call ba người.”

Bình luận

“Còn bây giờ… mình học bài, cùng nhau, ai không học thì đi về?”

Bình luận

“Còn bây giờ… mình học bài, cùng nhau, ai không học thì đi về?”

Bình luận

Không gian im ắng ước chừng nửa phút, có giọng nói đều đều vang lên:

Bình luận

Không gian im ắng ước chừng nửa phút, có giọng nói đều đều vang lên:

Bình luận

“9,5 có nên tự cảm thấy không đủ đẳng cấp để ngồi cùng không gian với 10 để mà...”

Bình luận

“9,5 có nên tự cảm thấy không đủ đẳng cấp để ngồi cùng không gian với 10 để mà...”

Bình luận

Dương còn định nói tiếp nhưng xét thấy Khánh Đan đang có dấu hiệu cho việc sắp sửa thay đổi sắc mặt đành dừng lại, đánh trống lảng:

Bình luận

Dương còn định nói tiếp nhưng xét thấy Khánh Đan đang có dấu hiệu cho việc sắp sửa thay đổi sắc mặt đành dừng lại, đánh trống lảng:

Bình luận

“Tối qua tớ giải toán có câu này giải mãi không ra, Tuấn chỉ tớ với…”

Bình luận

“Tối qua tớ giải toán có câu này giải mãi không ra, Tuấn chỉ tớ với…”

Bình luận

Chỉ thương Tuấn khù khờ không đúng lúc, ai bảo nào thưa nấy vào những lúc không cần thiết, nghe vậy liền thật thà đáp luôn:

Bình luận

Chỉ thương Tuấn khù khờ không đúng lúc, ai bảo nào thưa nấy vào những lúc không cần thiết, nghe vậy liền thật thà đáp luôn:

Bình luận

“Đâu, câu nào?”

Bình luận

“Đâu, câu nào?”

Bình luận

Buổi học toán đầu tiên giữa ba người đã bắt đầu như thế, khởi đầu cho hành trình “hết sợ toán” của Dương. Toán với Dương từ trước tới giờ luôn là “khó, rất khó, cực kì khó” nhưng cho đến ngày hôm nay cậu mới biết nó cũng có thể là “bản chất, tư duy, giải quyết” như hoá, như lý như mọi môn tự nhiên khác chỉ là trước kia vì lơ là cậu đã vô tình bỏ quên nó mà thôi.

Bình luận

Buổi học toán đầu tiên giữa ba người đã bắt đầu như thế, khởi đầu cho hành trình “hết sợ toán” của Dương. Toán với Dương từ trước tới giờ luôn là “khó, rất khó, cực kì khó” nhưng cho đến ngày hôm nay cậu mới biết nó cũng có thể là “bản chất, tư duy, giải quyết” như hoá, như lý như mọi môn tự nhiên khác chỉ là trước kia vì lơ là cậu đã vô tình bỏ quên nó mà thôi.

Bình luận

Không có khởi đầu nào dễ dàng cả tuy nhiên bạn luôn có thể hãnh diện với chính mình vì thay vì ngồi đó than thở, bạn đã lựa chọn “khởi đầu”.

Bình luận

Không có khởi đầu nào dễ dàng cả tuy nhiên bạn luôn có thể hãnh diện với chính mình vì thay vì ngồi đó than thở, bạn đã lựa chọn “khởi đầu”.

Bình luận

Khởi đầu lại với toán, Dương chưa bao giờ sợ hãi cả vì cậu biết, trên cung đường tìm lại tình yêu với toán học, Dương không cô đơn, cậu có Đan, có Tuấn, có cô Hoa âm thầm cổ vũ ở phía sau…

Bình luận

Khởi đầu lại với toán, Dương chưa bao giờ sợ hãi cả vì cậu biết, trên cung đường tìm lại tình yêu với toán học, Dương không cô đơn, cậu có Đan, có Tuấn, có cô Hoa âm thầm cổ vũ ở phía sau…

Bình luận

Trưa đó, trên đường về nhà Dương không quên ghé thư viện tỉnh đón em Hạnh. “Yêu toán” từ sáng đến trưa muộn sớm đã làm bay biến ít ỏi phiền muộn tích luỹ từ sáng của Dương thay bằng vector, chứng minh, công thức đủ hình dạng tròn, vuông lại tam giác,… Nhưng thời điểm bước vào cửa trông xa xa chẳng thấy em mình đâu, chỉ thấy hai nhóc tì đang tranh cãi.

Bình luận

Trưa đó, trên đường về nhà Dương không quên ghé thư viện tỉnh đón em Hạnh. “Yêu toán” từ sáng đến trưa muộn sớm đã làm bay biến ít ỏi phiền muộn tích luỹ từ sáng của Dương thay bằng vector, chứng minh, công thức đủ hình dạng tròn, vuông lại tam giác,… Nhưng thời điểm bước vào cửa trông xa xa chẳng thấy em mình đâu, chỉ thấy hai nhóc tì đang tranh cãi.

Bình luận

Nhóc răng sún vừa lật sách vừa bất bình:

Bình luận

Nhóc răng sún vừa lật sách vừa bất bình:

Bình luận

“Cô bảo Hạnh kèm tớ cơ mà.”

Bình luận

“Cô bảo Hạnh kèm tớ cơ mà.”

Bình luận

Nhóc đầu húi cua thản nhiên đáp lời:

Bình luận

Nhóc đầu húi cua thản nhiên đáp lời:

Bình luận

“Không, rõ ràng cô bảo là tớ học dốt hơn cậu, tớ cần được kèm hơn.”

Bình luận

“Không, rõ ràng cô bảo là tớ học dốt hơn cậu, tớ cần được kèm hơn.”

Bình luận

Vậy là, câu chuyện về một ngàn không trăm lẻ một chữ “dốt” bắt đầu.

Bình luận

Vậy là, câu chuyện về một ngàn không trăm lẻ một chữ “dốt” bắt đầu.

Bình luận

“Cậu học vậy ổn rồi, tớ mới dốt.”

Bình luận

“Cậu học vậy ổn rồi, tớ mới dốt.”

Bình luận

“Tớ dốt hơn.”

Bình luận

“Tớ dốt hơn.”

Bình luận

“Tớ mới đúng.”

Bình luận

“Tớ mới đúng.”

Bình luận

Bình luận

Bình luận

Cảnh tượng này không khỏi khiến Dương phải tự hỏi sao trên đời này lại có chuyện trùng hợp đến vậy cơ chứ? Từ ngoại cảnh đến con người đều hoàn toàn trùng khớp, vết thương lòng vừa được toán miệt mài “chữa lành” của Dương chính thức rách toạc ra lần nữa…

Bình luận

Cảnh tượng này không khỏi khiến Dương phải tự hỏi sao trên đời này lại có chuyện trùng hợp đến vậy cơ chứ? Từ ngoại cảnh đến con người đều hoàn toàn trùng khớp, vết thương lòng vừa được toán miệt mài “chữa lành” của Dương chính thức rách toạc ra lần nữa…

Bình luận

Nén đau thương, kìm “nước mắt”, Dương tiến lại gần mấy cậu nhóc đang dốc sức tranh cãi mặc kệ sự đời, cắt ngang một màn nảy lửa, Dương hỏi nhỏ:

Bình luận

Nén đau thương, kìm “nước mắt”, Dương tiến lại gần mấy cậu nhóc đang dốc sức tranh cãi mặc kệ sự đời, cắt ngang một màn nảy lửa, Dương hỏi nhỏ:

Bình luận

“Hạnh đâu rồi mấy em?”

Bình luận

“Hạnh đâu rồi mấy em?”

Bình luận

Chỉ thấy một trong hai cậu bé hất tóc một cái rất oách, đoạn cậu nghiêm nghị đặt hai tay lên bàn, trầm giọng đến hơn cả người “nhớn”:

Bình luận

Chỉ thấy một trong hai cậu bé hất tóc một cái rất oách, đoạn cậu nghiêm nghị đặt hai tay lên bàn, trầm giọng đến hơn cả người “nhớn”:

Bình luận

“Bọn em chia nhau thời gian của Hạnh xong rồi, anh không còn phần nữa đâu.”

Bình luận

“Bọn em chia nhau thời gian của Hạnh xong rồi, anh không còn phần nữa đâu.”

Bình luận

“…”

Bình luận

“…”


Truyện tương tự

Bình luận