21.


“Chỗ này làm kiểu gì?”

Bình luận

“Chỗ này làm kiểu gì?”

Bình luận

Khánh Đan đưa mắt nhìn dáng vẻ uể oải mà Hoàng Dương vẫn luôn duy trì suốt từ đầu buổi học nhóm tới giờ nhìn hoài, nhìn mãi nhìn tới nỗi chẳng nhìn nổi nữa. Cô nháy nháy mắt ra hiệu với Diệu Chi rồi cầm tờ đề cô bạn đang làm dở lên, đem đến ngang tầm mắt Dương, hỏi bừa.

Bình luận

Khánh Đan đưa mắt nhìn dáng vẻ uể oải mà Hoàng Dương vẫn luôn duy trì suốt từ đầu buổi học nhóm tới giờ nhìn hoài, nhìn mãi nhìn tới nỗi chẳng nhìn nổi nữa. Cô nháy nháy mắt ra hiệu với Diệu Chi rồi cầm tờ đề cô bạn đang làm dở lên, đem đến ngang tầm mắt Dương, hỏi bừa.

Bình luận

“Chỗ này tìm dữ kiện còn thiếu bằng công thức… ủa, cậu soạn đề mà Đan?”

Bình luận

“Chỗ này tìm dữ kiện còn thiếu bằng công thức… ủa, cậu soạn đề mà Đan?”

Bình luận

Dương bừng tỉnh giữa dòng suy nghĩ miên man, cậu nhìn nhìn đề, đọc kĩ một lượt cuối cùng lên tiếng nghiêm túc giảng bài, giảng đến giữa chừng đột nhiên nghĩ tới điều gì mới chậm chạp ngẩng đầu, ngơ ngác hỏi lại.

Bình luận

Dương bừng tỉnh giữa dòng suy nghĩ miên man, cậu nhìn nhìn đề, đọc kĩ một lượt cuối cùng lên tiếng nghiêm túc giảng bài, giảng đến giữa chừng đột nhiên nghĩ tới điều gì mới chậm chạp ngẩng đầu, ngơ ngác hỏi lại.

Bình luận

“Cậu không chú ý.”

Bình luận

“Cậu không chú ý.”

Bình luận

Đan bất bình khẳng định, vừa nói cô vừa lay lay cánh tay Chi tìm kiếm sự đồng tình, nhận được tín hiệu, Chi gật đầu một cái thật nghiêm túc, lúc này Đan mới hài lòng dời tầm mắt về phía Hoàng Dương chờ đợi câu trả lời.

Bình luận

Đan bất bình khẳng định, vừa nói cô vừa lay lay cánh tay Chi tìm kiếm sự đồng tình, nhận được tín hiệu, Chi gật đầu một cái thật nghiêm túc, lúc này Đan mới hài lòng dời tầm mắt về phía Hoàng Dương chờ đợi câu trả lời.

Bình luận

“Tớ xin lỗi.”

Bình luận

“Tớ xin lỗi.”

Bình luận

Từ cái dạo cãi nhau với mẹ, Dương hiếm khi nào có mặt ở nhà. Cậu rời nhà từ tinh mơ sáng và trở về khi đã khuya muộn. Mẹ Khánh muốn quản cũng không dám quản, cố gắng cứu vãn thì lại sợ mối quan hệ mẹ con giữa hai người xuất hiện thêm những vết thương khó lòng chữa lành. Dương biết hết thảy nhưng cậu lựa chọn làm lơ vì chính cậu vẫn chưa dám đưa ra câu trả lời cho câu hỏi nên tiếp diễn các mối quan hệ trong gia đình ra sao, nào dám đối diện với mẹ, đối diện với hiện thực về quá khứ, hiện tại và tương lai với người bố chỉ còn là một mảnh kí ức nhạt nhoà, ít ỏi trong tuổi thơ thiếu thốn tình thương từ đấng sinh thành của cậu.

Bình luận

Từ cái dạo cãi nhau với mẹ, Dương hiếm khi nào có mặt ở nhà. Cậu rời nhà từ tinh mơ sáng và trở về khi đã khuya muộn. Mẹ Khánh muốn quản cũng không dám quản, cố gắng cứu vãn thì lại sợ mối quan hệ mẹ con giữa hai người xuất hiện thêm những vết thương khó lòng chữa lành. Dương biết hết thảy nhưng cậu lựa chọn làm lơ vì chính cậu vẫn chưa dám đưa ra câu trả lời cho câu hỏi nên tiếp diễn các mối quan hệ trong gia đình ra sao, nào dám đối diện với mẹ, đối diện với hiện thực về quá khứ, hiện tại và tương lai với người bố chỉ còn là một mảnh kí ức nhạt nhoà, ít ỏi trong tuổi thơ thiếu thốn tình thương từ đấng sinh thành của cậu.

Bình luận

“Cậu lại không chú ý rồi.”

Bình luận

“Cậu lại không chú ý rồi.”

Bình luận

“Nhà cậu có chuyện đúng không?”

Bình luận

“Nhà cậu có chuyện đúng không?”

Bình luận

Khánh Đan học theo dáng vẻ trầm ngâm suy tư của Hoàng Dương, nghĩ tới những lời nghe được từ 11a1 hôm nọ, lên tiếng hỏi dò.

Bình luận

Khánh Đan học theo dáng vẻ trầm ngâm suy tư của Hoàng Dương, nghĩ tới những lời nghe được từ 11a1 hôm nọ, lên tiếng hỏi dò.

Bình luận

Dương giật mình:

Bình luận

Dương giật mình:

Bình luận

“Sao cậu biết?”

Bình luận

“Sao cậu biết?”

Bình luận

“Sơn nói thế.”

Bình luận

“Sơn nói thế.”

Bình luận

Ra là vậy, mới mấy tuần không có người làm bài tập, soạn đề cương các bài kiểm tra mười lăm phút, đối tượng “giúp đỡ” gian lận rời khỏi lớp học hiện tại, không còn cơ hội làm kiểm tra không học bài nhưng vẫn được điểm trên trời, không còn bao cát cảm xúc... cậu ta đã không chịu nổi rồi. Con người vốn dĩ là loại sinh vật tham lam và ích kỉ nhất, những “người bạn” kia cũng vậy, ban đầu công việc Dương tìm được trên mạng kia có yêu cầu hết sức đơn giản, họ chỉ muốn Dương làm gia sư, đại khái là giảng bài cho họ hai buổi một tuần, mỗi buổi hai tiếng mà thôi. Tiếp đó, họ nâng giá tiền lên, đề nghị Dương sửa bài tập về nhà nhận được trên lớp, dần dà trở thành Dương làm cho họ luôn. Thế rồi, Dương chuyển trường, vô tình gặp được họ, vô tình chung lớp với Sơn, sau cùng sa chân vào con đường “gian lận thi cử” kia…

Bình luận

Ra là vậy, mới mấy tuần không có người làm bài tập, soạn đề cương các bài kiểm tra mười lăm phút, đối tượng “giúp đỡ” gian lận rời khỏi lớp học hiện tại, không còn cơ hội làm kiểm tra không học bài nhưng vẫn được điểm trên trời, không còn bao cát cảm xúc... cậu ta đã không chịu nổi rồi. Con người vốn dĩ là loại sinh vật tham lam và ích kỉ nhất, những “người bạn” kia cũng vậy, ban đầu công việc Dương tìm được trên mạng kia có yêu cầu hết sức đơn giản, họ chỉ muốn Dương làm gia sư, đại khái là giảng bài cho họ hai buổi một tuần, mỗi buổi hai tiếng mà thôi. Tiếp đó, họ nâng giá tiền lên, đề nghị Dương sửa bài tập về nhà nhận được trên lớp, dần dà trở thành Dương làm cho họ luôn. Thế rồi, Dương chuyển trường, vô tình gặp được họ, vô tình chung lớp với Sơn, sau cùng sa chân vào con đường “gian lận thi cử” kia…

Bình luận

“Tớ làm xong rồi.”

Bình luận

“Tớ làm xong rồi.”

Bình luận

Chi ấp úng đem tờ đề đặt vào tầm tay Đan, thấy cô giữ lấy, lật giở từng trang xem xét mới thở phào nhẹ nhõm. Từ ánh mắt của người đối diện nhận được lời cảm ơn gượng gạo, Chi xua xua tay ý nói không có gì.

Bình luận

Chi ấp úng đem tờ đề đặt vào tầm tay Đan, thấy cô giữ lấy, lật giở từng trang xem xét mới thở phào nhẹ nhõm. Từ ánh mắt của người đối diện nhận được lời cảm ơn gượng gạo, Chi xua xua tay ý nói không có gì.

Bình luận

Thật ra ngay từ khoảnh khắc Hoàng Dương đặt chân vào 10a1 Chi đã biết nếu trước đó hai người không quen nhau thì cậu phải có cảm tình với Khánh Đan. Nếu không, với chiều cao đó của Dương, chẳng ai dám để cậu ở bàn đầu cả, lý do duy nhất khiến cậu có thể ngồi cạnh Đan chỉ có thể là vì cậu muốn còn thầy Sơn lại quan tâm tới thành tích đặc biệt, đặc biệt nổi bật của Dương nên Dương muốn thì thầy cũng mặc.

Bình luận

Thật ra ngay từ khoảnh khắc Hoàng Dương đặt chân vào 10a1 Chi đã biết nếu trước đó hai người không quen nhau thì cậu phải có cảm tình với Khánh Đan. Nếu không, với chiều cao đó của Dương, chẳng ai dám để cậu ở bàn đầu cả, lý do duy nhất khiến cậu có thể ngồi cạnh Đan chỉ có thể là vì cậu muốn còn thầy Sơn lại quan tâm tới thành tích đặc biệt, đặc biệt nổi bật của Dương nên Dương muốn thì thầy cũng mặc.

Bình luận

Nguyên do lộ liễu tiếp theo khiến Chi suy đoán được tình cảm mà nhất khối dành cho cựu nhất khối chính là ánh mắt cậu nhìn Đan, giây trước đáy mắt có ủ rũ, buồn bực đến mức nào giây tiếp theo trông thấy bóng dáng Đan ý cười liền ngay lập tức lan ra khắp cả khuôn mặt, lúm đồng tiền lồ lộ…

Bình luận

Nguyên do lộ liễu tiếp theo khiến Chi suy đoán được tình cảm mà nhất khối dành cho cựu nhất khối chính là ánh mắt cậu nhìn Đan, giây trước đáy mắt có ủ rũ, buồn bực đến mức nào giây tiếp theo trông thấy bóng dáng Đan ý cười liền ngay lập tức lan ra khắp cả khuôn mặt, lúm đồng tiền lồ lộ…

Bình luận

Người ngoài cuộc nhìn vào dễ dàng nhận thấy là thế nhưng người trong cuộc lúc nào cũng mù mờ, Chi không sợ cấp ba ngắn ngủi trôi mau, Chi chỉ sợ hai người quanh qua quanh lại, chẳng hiểu lòng nhau rồi phí hoài thanh xuân, bỏ lỡ một đời.

Bình luận

Người ngoài cuộc nhìn vào dễ dàng nhận thấy là thế nhưng người trong cuộc lúc nào cũng mù mờ, Chi không sợ cấp ba ngắn ngủi trôi mau, Chi chỉ sợ hai người quanh qua quanh lại, chẳng hiểu lòng nhau rồi phí hoài thanh xuân, bỏ lỡ một đời.

Bình luận

Dứt mình ra khỏi câu chuyện của hai người bạn, ngẩng đầu lên lần nữa Khánh Đan đã sửa bài Chi đến câu cuối cùng, nét mực đỏ chi chít, một tờ đề hai mươi lăm câu trắc nghiệm đan xen tự luận, kiến thức chỉ dừng lại ở cấp trung học vậy mà Chi chỉ làm đúng chưa được một nửa.

Bình luận

Dứt mình ra khỏi câu chuyện của hai người bạn, ngẩng đầu lên lần nữa Khánh Đan đã sửa bài Chi đến câu cuối cùng, nét mực đỏ chi chít, một tờ đề hai mươi lăm câu trắc nghiệm đan xen tự luận, kiến thức chỉ dừng lại ở cấp trung học vậy mà Chi chỉ làm đúng chưa được một nửa.

Bình luận

Buổi học ngày hôm đó kết thúc lúc gần sáu giờ khi mà Đan chắc chắn rằng Chi đã thật sự hiểu bài, trước khi ra về cô còn sợ Đan buồn mà nói thêm một câu:

Bình luận

Buổi học ngày hôm đó kết thúc lúc gần sáu giờ khi mà Đan chắc chắn rằng Chi đã thật sự hiểu bài, trước khi ra về cô còn sợ Đan buồn mà nói thêm một câu:

Bình luận

“Chẳng có ai mới bắt đầu mà đã giỏi cả.”

Bình luận

“Chẳng có ai mới bắt đầu mà đã giỏi cả.”

Bình luận

“Lấp lỗ hổng kiến thức khó hơn nhiều so với học lại từ đầu nhưng tớ tin cậu sẽ làm được, cố gắng lên nhé!”

Bình luận

“Lấp lỗ hổng kiến thức khó hơn nhiều so với học lại từ đầu nhưng tớ tin cậu sẽ làm được, cố gắng lên nhé!”

Bình luận

Chi chẳng thể vì một câu nói của Đan mà vui lên ngay được nhưng kì thực đáy lòng đang lăn tăn những gợn sóng không ngừng nghi ngờ bản thân đã được xoa dịu phần nào.

Bình luận

Chi chẳng thể vì một câu nói của Đan mà vui lên ngay được nhưng kì thực đáy lòng đang lăn tăn những gợn sóng không ngừng nghi ngờ bản thân đã được xoa dịu phần nào.

Bình luận

Tuổi thơ Chi không có một gia đình bình thường, bố mẹ bình thường, dốc lòng dốc sức yêu thương, nuôi dạy con cái. Nhưng thanh xuân Chi có Khánh Đan, cô vừa là bạn vừa là chuyên gia gỡ rối khúc mắc, tới tận bây giờ Chi vẫn chưa dám nghĩ nếu ngày ấy Đan không bước vào cuộc đời Chi, hiện tại cô sẽ ra sao. Hẳn là nỗ lực học tập không có kết quả, bố chẳng thương, mẹ chẳng yêu, rồi tiếp tục sống một cuộc đời vô nghĩa. Nhưng thật may, Đan đã xuất hiện.

Bình luận

Tuổi thơ Chi không có một gia đình bình thường, bố mẹ bình thường, dốc lòng dốc sức yêu thương, nuôi dạy con cái. Nhưng thanh xuân Chi có Khánh Đan, cô vừa là bạn vừa là chuyên gia gỡ rối khúc mắc, tới tận bây giờ Chi vẫn chưa dám nghĩ nếu ngày ấy Đan không bước vào cuộc đời Chi, hiện tại cô sẽ ra sao. Hẳn là nỗ lực học tập không có kết quả, bố chẳng thương, mẹ chẳng yêu, rồi tiếp tục sống một cuộc đời vô nghĩa. Nhưng thật may, Đan đã xuất hiện.

Bình luận

Đột nhiên Chi lại nhớ tới câu hỏi ban nãy của bản thân cũng như câu trả lời nhận được sau khi Đan rời khỏi:

Bình luận

Đột nhiên Chi lại nhớ tới câu hỏi ban nãy của bản thân cũng như câu trả lời nhận được sau khi Đan rời khỏi:

Bình luận

“Cậu thích Đan phải không?”

Bình luận

“Cậu thích Đan phải không?”

Bình luận

“Rõ ràng như vậy sao?”

Bình luận

“Rõ ràng như vậy sao?”

Bình luận

“Phải nhưng mà cậu ấy cái gì cũng biết duy chỉ không biết tớ thích cậu ấy.”

Bình luận

“Phải nhưng mà cậu ấy cái gì cũng biết duy chỉ không biết tớ thích cậu ấy.”


Truyện tương tự

Bình luận