20.


Thật ra Dương cũng từng mơ về một mái ấm trọn vẹn, ở đó có bố cần mẫn và hiền lành có mẹ ấm áp và dịu dàng. Nhưng những năm tháng tuổi thơ kia của cậu quá đỗi cơ cực đến nỗi mãi về sau này thứ đọng lại trong tâm khảm cậu chỉ có những trận đòn roi của mẹ, sự hắt hủi của bạn bè đồng trang lứa… Thứ duy nhất khiến Dương cảm thấy an ủi chỉ có ông nội, bà nội chịu thương chịu khó có kham khổ những ngày nắng mưa cũng chưa bao giờ để cậu đói rét. Thế rồi, ông bà cũng bỏ cậu mà đi nhưng họ vẫn để lại cho cậu bé Hạnh, em đáng yêu, em dễ mến vậy nên cậu cũng chẳng mấy khi phải chạnh lòng vì hoàn cảnh.

Bình luận

Thật ra Dương cũng từng mơ về một mái ấm trọn vẹn, ở đó có bố cần mẫn và hiền lành có mẹ ấm áp và dịu dàng. Nhưng những năm tháng tuổi thơ kia của cậu quá đỗi cơ cực đến nỗi mãi về sau này thứ đọng lại trong tâm khảm cậu chỉ có những trận đòn roi của mẹ, sự hắt hủi của bạn bè đồng trang lứa… Thứ duy nhất khiến Dương cảm thấy an ủi chỉ có ông nội, bà nội chịu thương chịu khó có kham khổ những ngày nắng mưa cũng chưa bao giờ để cậu đói rét. Thế rồi, ông bà cũng bỏ cậu mà đi nhưng họ vẫn để lại cho cậu bé Hạnh, em đáng yêu, em dễ mến vậy nên cậu cũng chẳng mấy khi phải chạnh lòng vì hoàn cảnh.

Bình luận

Vậy mà, hôm nay mẹ cậu, người mẹ bỗng dưng đối xử tốt lên với Dương, người mẹ dạo gần đây sẽ về sớm nấu cơm cho cả gia đình ăn thay vì chờ cậu trở về như trước lại nói ra những lời này. Bà ấy đem Dương trở lại trạng thái vô định với tương lai của cái dạo cuộc sống còn khốn khó nay đây mai đó, cái dạo mà những con người đã đảo lộn cuộc sống Dương và cả gia đình cậu chưa bước vào cuộc đời cậu.

Bình luận

Vậy mà, hôm nay mẹ cậu, người mẹ bỗng dưng đối xử tốt lên với Dương, người mẹ dạo gần đây sẽ về sớm nấu cơm cho cả gia đình ăn thay vì chờ cậu trở về như trước lại nói ra những lời này. Bà ấy đem Dương trở lại trạng thái vô định với tương lai của cái dạo cuộc sống còn khốn khó nay đây mai đó, cái dạo mà những con người đã đảo lộn cuộc sống Dương và cả gia đình cậu chưa bước vào cuộc đời cậu.

Bình luận

Dương nghe thấy giọng nói không có cảm xúc của mình:

Bình luận

Dương nghe thấy giọng nói không có cảm xúc của mình:

Bình luận

“Mẹ làm mẹ bao nhiêu năm thì không có trách nhiệm chừng ấy năm, ngày con bé cứ coi như là vì hoàn cảnh bất đắc dĩ mẹ mới phải vứt con, đem bé Hạnh còn đỏ hỏn cho ông bà nuôi đi nhưng tại sao sau này mẹ vẫn muốn sắm vai một người mẹ vô trách nhiệm vậy ạ?”

Bình luận

“Mẹ làm mẹ bao nhiêu năm thì không có trách nhiệm chừng ấy năm, ngày con bé cứ coi như là vì hoàn cảnh bất đắc dĩ mẹ mới phải vứt con, đem bé Hạnh còn đỏ hỏn cho ông bà nuôi đi nhưng tại sao sau này mẹ vẫn muốn sắm vai một người mẹ vô trách nhiệm vậy ạ?”

Bình luận

Mẹ Khánh rấm rứt khóc, từng giọt từng giọt nước mắt ấm nóng trào ra từ khoé mi bà, bà không hiểu rốt cuộc tại sao bản thân đã nỗ lực đến vậy vẫn không thể thay đổi được cái nhìn của Hoàng Dương. Cậu đã lớn, cậu đã trưởng thành, ở một nơi mà bà không hề hay biết ngày ngày kiếm tiền bằng việc không muốn cho bà biết, che giấu bà hết bí mật này đến bí mật khác, Hoàng Dương là do bà đứt ruột sinh thành nhưng dường như hiện tại bà lại chẳng thể hiểu thằng bé dù chỉ một chút.

Bình luận

Mẹ Khánh rấm rứt khóc, từng giọt từng giọt nước mắt ấm nóng trào ra từ khoé mi bà, bà không hiểu rốt cuộc tại sao bản thân đã nỗ lực đến vậy vẫn không thể thay đổi được cái nhìn của Hoàng Dương. Cậu đã lớn, cậu đã trưởng thành, ở một nơi mà bà không hề hay biết ngày ngày kiếm tiền bằng việc không muốn cho bà biết, che giấu bà hết bí mật này đến bí mật khác, Hoàng Dương là do bà đứt ruột sinh thành nhưng dường như hiện tại bà lại chẳng thể hiểu thằng bé dù chỉ một chút.

Bình luận

“Mẹ thật sự đang cố gắng thay đổi mà.”

Bình luận

“Mẹ thật sự đang cố gắng thay đổi mà.”

Bình luận

Dương nhìn bà một cái thật sâu, đáy lòng cuộn cuồn từng đợt sóng trào khác hẳn vẻ mặt điềm tĩnh lúc này, mấp máy môi nói ra những lời không liên quan đến câu vừa rồi mẹ Khánh nói:

Bình luận

Dương nhìn bà một cái thật sâu, đáy lòng cuộn cuồn từng đợt sóng trào khác hẳn vẻ mặt điềm tĩnh lúc này, mấp máy môi nói ra những lời không liên quan đến câu vừa rồi mẹ Khánh nói:

Bình luận

“Ông ấy ở tù bốn năm nhưng lại biệt tăm biệt tích đằng đẵng mười một năm trời bây giờ mẹ lại hỏi chúng con có muốn ông ấy không.”

Bình luận

“Ông ấy ở tù bốn năm nhưng lại biệt tăm biệt tích đằng đẵng mười một năm trời bây giờ mẹ lại hỏi chúng con có muốn ông ấy không.”

Bình luận

“Sao mẹ không tự hỏi chính mình xem mẹ có muốn ông ấy không đi?”

Bình luận

“Sao mẹ không tự hỏi chính mình xem mẹ có muốn ông ấy không đi?”

Bình luận

“B-bốn bốn năm, con còn biết cả chuyện này ư?”

Bình luận

“B-bốn bốn năm, con còn biết cả chuyện này ư?”

Bình luận

Dương bực bội buông đũa, rời ghế, nén chặt lại những tâm tư từ đáy lòng xoay người rảo bước ra khỏi nhà.

Bình luận

Dương bực bội buông đũa, rời ghế, nén chặt lại những tâm tư từ đáy lòng xoay người rảo bước ra khỏi nhà.

Bình luận

Mẹ Khánh hoảng hốt:

Bình luận

Mẹ Khánh hoảng hốt:

Bình luận

“Con đi đâu?”

Bình luận

“Con đi đâu?”

Bình luận

Không có tiếng đáp lại, bóng dáng Dương xa xa rồi biến mất sau ánh đèn đường lập loè của buổi khuya muộn. Cả một bàn ăn, cậu chỉ mới động đũa được món đậu que xào, chưa ăn được hết bát cơm.

Bình luận

Không có tiếng đáp lại, bóng dáng Dương xa xa rồi biến mất sau ánh đèn đường lập loè của buổi khuya muộn. Cả một bàn ăn, cậu chỉ mới động đũa được món đậu que xào, chưa ăn được hết bát cơm.

Bình luận

Bé Hạnh chẳng còn tâm trạng ngồi ăn nữa, mẹ khóc, em cũng khóc theo, từng giọt rồi lại từng giọt nước mắt từ từ rơi xuống. Em không hiểu bản thân đã làm gì sai, em chỉ biết sau khi mẹ đem em và anh Dương rời khỏi nhà ông bà, sau khi ông bà qua đời chẳng có ngày nào mẹ yêu thương chúng em cả. Hồi còn bé xíu em đã thấy mẹ dắt chúng em đi khắp các hang cùng ngõ hẻm lại dắt hết người đàn ông này đến người đàn ông khác về nhà, mẹ đánh, mẹ mắng anh Dương em chẳng thể làm gì, anh cũng thế. Có vài lần anh phản kháng, mẹ đánh luôn cả em từ đó mỗi lần mẹ đánh anh đều chỉ đứng im chịu đòn.

Bình luận

Bé Hạnh chẳng còn tâm trạng ngồi ăn nữa, mẹ khóc, em cũng khóc theo, từng giọt rồi lại từng giọt nước mắt từ từ rơi xuống. Em không hiểu bản thân đã làm gì sai, em chỉ biết sau khi mẹ đem em và anh Dương rời khỏi nhà ông bà, sau khi ông bà qua đời chẳng có ngày nào mẹ yêu thương chúng em cả. Hồi còn bé xíu em đã thấy mẹ dắt chúng em đi khắp các hang cùng ngõ hẻm lại dắt hết người đàn ông này đến người đàn ông khác về nhà, mẹ đánh, mẹ mắng anh Dương em chẳng thể làm gì, anh cũng thế. Có vài lần anh phản kháng, mẹ đánh luôn cả em từ đó mỗi lần mẹ đánh anh đều chỉ đứng im chịu đòn.

Bình luận

Sau này, có một lần anh Dương đem về nhiều tiền lắm, anh bảo anh tự kiếm được. Từ đó mẹ mới thôi không dám đụng đến hai anh em nữa nhưng mẹ vẫn dắt những người đàn ông mà em không biết về nhà.

Bình luận

Sau này, có một lần anh Dương đem về nhiều tiền lắm, anh bảo anh tự kiếm được. Từ đó mẹ mới thôi không dám đụng đến hai anh em nữa nhưng mẹ vẫn dắt những người đàn ông mà em không biết về nhà.

Bình luận

Cho đến ngày hôm ấy, người đàn ông theo chân mẹ vào nhà thay vì phớt lờ sự có mặt của em thì lại nhìn em chằm chằm, em sợ, sợ lắm, em trốn vào phòng anh Dương nhưng ông ta vẫn tìm được, ông ta nói em phải nghe lời nếu không ông ta sẽ đánh mẹ, đánh cả anh Dương. Em được mẹ cứu, mẹ khóc, mẹ ôm lấy em mẹ van em, mẹ cầu em đừng nói với anh Dương. Sau đó… sau đó mẹ thay đổi, mẹ đi làm, mẹ sẽ cột tóc cho em mỗi ngày trước giờ lên lớp, mẹ còn hỏi han tình hình học tập của em, mẹ đi họp phụ huynh cho em, mẹ nấu cơm cho hai anh em ăn, tốt với em nên em cũng cố quên đi những mảnh kí ức vụn vặt ngày ấy.

Bình luận

Cho đến ngày hôm ấy, người đàn ông theo chân mẹ vào nhà thay vì phớt lờ sự có mặt của em thì lại nhìn em chằm chằm, em sợ, sợ lắm, em trốn vào phòng anh Dương nhưng ông ta vẫn tìm được, ông ta nói em phải nghe lời nếu không ông ta sẽ đánh mẹ, đánh cả anh Dương. Em được mẹ cứu, mẹ khóc, mẹ ôm lấy em mẹ van em, mẹ cầu em đừng nói với anh Dương. Sau đó… sau đó mẹ thay đổi, mẹ đi làm, mẹ sẽ cột tóc cho em mỗi ngày trước giờ lên lớp, mẹ còn hỏi han tình hình học tập của em, mẹ đi họp phụ huynh cho em, mẹ nấu cơm cho hai anh em ăn, tốt với em nên em cũng cố quên đi những mảnh kí ức vụn vặt ngày ấy.

Bình luận

Chỉ là dẫu có cố đến cách mấy, nó vẫn ở đó, run lên, cào nhẹ vào đáy lòng em khiến cho mỗi khi có bất cứ bạn nam nào đến gần, em đều bất giác lùi lại…

Bình luận

Chỉ là dẫu có cố đến cách mấy, nó vẫn ở đó, run lên, cào nhẹ vào đáy lòng em khiến cho mỗi khi có bất cứ bạn nam nào đến gần, em đều bất giác lùi lại…

Bình luận

Khóc xong, hồi tưởng cũng đã xong, bé Hạnh càng sợ hãi hơn bao giờ hết, em đứng dậy thu dọn bát đũa, một bữa ăn gia đình cứ thế coi như xong.

Bình luận

Khóc xong, hồi tưởng cũng đã xong, bé Hạnh càng sợ hãi hơn bao giờ hết, em đứng dậy thu dọn bát đũa, một bữa ăn gia đình cứ thế coi như xong.

Bình luận

Mẹ Khánh bần thần trông thấy em đứng lên thì sực tỉnh giữ tay Hạnh lại:

Bình luận

Mẹ Khánh bần thần trông thấy em đứng lên thì sực tỉnh giữ tay Hạnh lại:

Bình luận

“Để đó mẹ làm cho.”

Bình luận

“Để đó mẹ làm cho.”

Bình luận

Bé Hạnh không tự chủ được rụt tay ra khỏi tay mẹ, đến khi nhận thức lại, ngẩng đầu lên mới thấy, nước mắt lại bắt đầu rơi, em oà khóc.

Bình luận

Bé Hạnh không tự chủ được rụt tay ra khỏi tay mẹ, đến khi nhận thức lại, ngẩng đầu lên mới thấy, nước mắt lại bắt đầu rơi, em oà khóc.

Bình luận

Mẹ Khánh lúng túng, bà ôm lấy bé Hạnh, xoa xoa sống lưng em vỗ về:

Bình luận

Mẹ Khánh lúng túng, bà ôm lấy bé Hạnh, xoa xoa sống lưng em vỗ về:

Bình luận

“Mẹ xin lỗi, xin lỗi con.”

Bình luận

“Mẹ xin lỗi, xin lỗi con.”

Bình luận

“Mẹ hứa sẽ không bao giờ để con gặp lại chuyện đó nữa đâu.”

Bình luận

“Mẹ hứa sẽ không bao giờ để con gặp lại chuyện đó nữa đâu.”

Bình luận

“Đừng khóc, đừng khóc mà con gái ngoan của mẹ.”

Bình luận

“Đừng khóc, đừng khóc mà con gái ngoan của mẹ.”


Truyện tương tự

Bình luận