Bình luận
Bình luận
Dương giữ nguyên trạng thái băn khoăn, vô định với những suy nghĩ rối tung trong đầu ước chừng hai phút. Nghĩ xong cũng không thèm đưa ra câu trả lời thoả đáng mà nhẹ nhàng lần mò trong gầm bàn lấy ra chiếc bình giữ nhiệt ban nãy cậu nhét vào đoạn đặt nó trong tầm tay Đan, bình thản nói:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hoàng Dương mấp máy khoé môi khô khốc, đáy mắt không biểu lộ bất kì cảm xúc khác lạ nào, khàn giọng đáp:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Lấy lại bình tĩnh Đan nhìn chăm chăm hình ảnh cậu bạn đang ngồi giải đề lý, tờ đề chằng chịt những công thức và dòng chữ, có công thức thoáng nhìn qua chính cô còn cảm thấy lạ lẫm. Nhìn hoài nhìn mãi đến nỗi quên cả việc lấy nước mà cũng không đợi được Dương chú ý đến mình, Đan quyết định từ bỏ, định bụng quay sang tìm kiếm sự an ủi từ Diệu Chi thì lại thấy cô đang chăm chỉ luyện nghe tiếng anh. Thoắt cái, ánh mắt Đan loé lên tia sáng, Đan nhìn Chi rồi lại nhìn Dương, cuối cùng gõ nhẹ lên phần mặt bàn của Dương, tinh nghịch nháy mắt với cậu:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Làm gì thì làm, trước tiên cứ phải đánh sập bức tường ngăn cách giữa hai người trước đã. Còn về phần mối thù trước đó, chờ đem được Hoàng Dương về 11a1 đã rồi tính sau với cậu cũng chưa muộn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Từ những gì quan sát được, Dương dễ dàng nhận thấy những ngày gần đây thời gian rảnh trên lớp hay những ngày nghỉ Đan đều dành ra để giúp đỡ Chi học bài… Có mặt ba người dễ nói chuyện hơn nhiều, chỉ ở riêng với Đan thôi cậu dễ xúc động lắm chưa kể còn cái tật hay đỏ mặt nữa, Đan mà biết là từ điển một vạn câu hỏi vì sao được mở ra ngay.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
“Chiều thứ tư, sáng chủ nhật chúng ta sẽ cùng nhau học lý, cậu soạn đề, chữa đề, tớ giảng bài. Mỗi tháng đổi lịch một lần.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Ý của câu nói này tức là lấp lỗ hổng kiến thức của Chi là hai người cùng nhau làm nhưng nếu không có kết quả cậu ấy nguyện gánh toàn bộ trách nhiệm. Ngoại trừ việc đó ra, Dương còn muốn Đan ngầm hiểu rằng nếu như cậu làm được, Đan phải chuyển lớp về lại 11a1 thế nhưng đối diện với chuyện này Đan lại khá thích thú khi Dương không nói thẳng ra. Như vậy thì nếu như cậu không kéo điểm lý Chi lên 8 phẩy được Đan sẽ đường đường chính chính lôi cậu về 11a1, cậu làm được, Đan vẫn dễ dàng “lách luật”. Vẹn cả đôi đường.
Bình luận
Bình luận
Lên kế hoạch rạch ròi là thế, thời gian phân định rõ ràng là vậy nhưng ngay từ khi bắt đầu chuyện này đã gặp vô số khó khăn.
Bình luận
Bình luận
Chi mất gốc toán, trước đó Đan vẫn nghĩ toán là một môn học mang tính liên kết cao tức là nếu như không có kiến thức nền tảng bạn sẽ chẳng thể học lên được nâng cao, không học chương trước, chương sau bạn chỉ có thể ngồi nhìn người ta học trong khi bản thân một chữ cũng không hiểu. Còn với vật lý, chương trước chương sau có thể không ăn nhập, nhỡ chẳng may bạn khuyết mất phần kiến thức Ba Định Luật Newton thì bạn vẫn hoàn toàn có thể học phần kiến thức về Năng Lượng mà không gặp bất cứ trở ngại nào. Vậy nên, Đan chỉ chuyên tâm nghiên cứu phương pháp giúp Diệu Chi “yêu lại từ đầu” bộ môn toán học mà gần như bỏ bê vật lý.
Bình luận
Bình luận
Hiện tại muốn Chi học vật lý lại chẳng biết bắt đầu từ đâu, không học lại kiến thức lớp mười thì kì thi đại học đối với Chi sẽ là mục tiêu xa vời nhưng dường như đến cả kiến thức những năm cấp hai cậu ấy cũng chưa vững…
Bình luận
Bình luận
Là đồng minh hờ trên danh nghĩa với nhau, Đan bắt đầu tìm kiếm sự giúp đỡ từ Hoàng Dương, nghe Đan hỏi xong, cậu bảo:
Bình luận
Bình luận
“Không có tính liên kết có cái hay của không có tính liên kết, cậu tìm hiểu xem Chi bắt đầu yếu lý từ lúc nào trước đi.”
Bình luận
Bình luận
Đan ngây người nom vẻ mặt thần thần bí bí của Hoàng Dương, nén xuống cái tôi đang trỗi dậy trong lòng mà nở nụ cười thật tươi với cậu ấy:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Dương gom nốt đống sách vở trên bàn bỏ vào balo chuẩn bị đi về, xong xuôi cậu đưa tay xoa xoa đầu Khánh Đan, cười cực kì vui vẻ, cười đến nỗi cong cong khoé mắt:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đan nhìn quanh lớp học vắng lặng hồi lâu mới như bừng tỉnh mà đấm mạnh tay lên bàn một cú “rầm”. Phải ha, vậy mà đó giờ cô không nghĩ đến, toàn đi đường vòng để rồi tự làm khó bản thân.
Bình luận
Bình luận
Nhưng mà… hình như ban nãy Hoàng Dương vừa mới xoa đầu cô phải không? Thân thiết gì mà đụng chạm, tuần trước bạn cậu ta còn chặn Đan lại trong con hẻm nhỏ, giở giọng bề trên đe doạ cô nữa đấy!
Bình luận
Bình luận
Tất nhiên, trong khi Đan đang bất bình, Dương vẫn chưa hề hay biết về câu chuyện xung đột kia, cậu chỉ biết mới vừa rồi thôi, trong lúc Đan không chú ý cậu đã thành công trộm xoa đầu cô.
Bình luận
Bình luận
Kể ra thì chóng dỗi, mau quên cũng có cái lợi, vừa hay bổ trợ cho cái tính lúc thế này lúc thế khác của Dương.
Bình luận
Bình luận
Thời điểm này là thời điểm mối quan hệ giữa Dương và hội “cậu ấm cô chiêu” dần dần chuyển biến, có sự đổi khác. Một ngày nào đó không xa cậu chắc chắn sẽ tự thú nhận sai lầm quá khứ, quay trở về làm một học sinh bình thường. “Sống thật với chính mình” như lời Đan từng mong mỏi. Chờ đến ngày ấy, Dương sẽ gom đủ tự tin và mạnh dạn để đứng trước mặt Đan và rồi dõng dạc:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Dương mang tâm trạng “sắc xuân phơi phới” về nhà, duy trì suốt cả bữa ăn, để bé Hạnh phải tròn mắt đánh giá vẫn vui vẻ đáp lại.