Dẫu cho thế giới xung quanh có đảo lộn hết cả lên thì cuộc sống vẫn bộn bề, hối hả, con người vẫn phải sống vì hiện tại và tương lai.
Bình luận
Bình luận
Trong giờ học, Hoàng Dương là một học sinh chăm ngoan, ngoài giờ học cậu ăn chơi lêu lổng cùng hội “cậu ấm cô chiêu” của trường từ lâu đã là lẽ đương nhiên, không ai trong trường không hay. Nếu như cậu ấm có Trường và Hải không những dính “lời nguyền” điểm thường xuyên gánh không nổi điểm thi thì cô chiêu có Diệu và Loan thành tích học tập luôn nằm ở mức ổn định nhưng chưa từng được gọi là đủ để có thể có cơ hội bứt phá từ a1.3 lên a1 mặc dù đó là điều hai người luôn khao khát.
Bình luận
Bình luận
Ngoài ra, có thể nói rằng Sơn là một ngoại lệ của hội bạn này, cậu không ăn chơi lêu lổng, siêng tham gia các hoạt động của trường, là thành viên năng nổ trong câu lạc bộ công tác xã hội nhưng thành tích ở trường, ở lớp cũng chỉ tạm ổn. Những tháng cuối năm lớp 10 là bước ngoặt xảy đến đột ngột nhưng cũng vô cùng kì lạ của Sơn trong sự nghiệp học tập, điểm kiểm tra nhảy vọt từ 7, 8 lên 9 hay thậm chí là 10 mà không rõ nguyên nhân, vừa rồi thi xếp lớp cũng được tận gần 27 điểm, cứ ngỡ cậu bạn đã thật sự tiến bộ nhưng nào ngờ, bài kiểm tra khảo sát chất lượng đầu năm vừa rồi của 11a1, ngày có kết quả, thành tích Sơn từ top giữa lớp biết thành top cuối lớp không khỏi khiến cô Liễu phải e ngại. Chỉ mới hôm qua thôi, giờ này cô Liễu vẫn còn đang ở nhà Đan, nói chuyện với mẹ Đan, tâm sự với Đan về thành tích không ổn định những ngày đầu năm của lớp.
Bình luận
Bình luận
Đối với Khánh Đan, Hải và Trường là nghe danh đã lâu, từng gặp mặt vài lần, Sơn thì đã quá quen thuộc khi học chung suốt cả năm học lớp 10 còn về phần Diệu và Loan hôm nay là lần đầu tiên cô được “biết đến”.
Bình luận
Bình luận
Hơn hai tuần vừa qua, người ta đồn rằng mối “duyên” giữa Đan và 11a1.5 là nhờ Dương mà có, Đan lười giải thích nên cũng cứ kệ để nó tự qua đi nhưng mà “im lặng” không phải là cách để phủ nhận tin đồn mà là phương pháp để tin đồn ngày một lan rộng. Bởi vậy nên, khi hậu quả xảy đến không khỏi khiến Đan ngớ người:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nghe vậy, cô bé tóc tém có đôi mắt to tròn, nom hết sức dễ mến rụt rè nép vội vào sau người cô bạn tóc chấm ngang eo, nhận được cái nhìn cảnh cáo từ cô bạn kia, cô bé ậm ờ, lắp bắp nói mãi mới được câu hoàn chỉnh:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nói xong, khoé mắt Diệu phiếm hồng, muốn khóc không được, muốn cười chẳng xong, những khớp xương bàn tay cứng lại làm cho phần da thịt bị lộ ra trắng bệch vẫn đang bám lấy góc áo của Loan, nhất quyết không chịu buông ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đan thấy Loan đi rồi mới chậm rãi tiến lại gần Diệu, gỡ từng khớp từng khớp ngón tay của bàn tay đang nắm chặt lại đến trắng bệch của cô bạn ra đoạn lục túi ngoài áo khoác lấy một viên kẹo chanh, đặt vào đó, Đan xoa xoa đầu Diệu, nhẹ giọng dỗ dành:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Loan đi được nửa đường nghe vậy liền quay lại, gạt phăng bàn tay đang nắm lấy tay Diệu của Đan ra, hằn học:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Loan nắm tay Diệu đi rồi mà Diệu vẫn còn ngoái đầu nhìn lại mãi, từ khẩu hình miệng, Đan đoán ra được lời cô bạn muốn nói, đại ý chắc là:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Ngày hôm sau, Đan đến trường định bụng tiếp tục duy trì mối quan hệ không mặn không nhạt với Hoàng Dương nhưng người tính chưa bao giờ bằng trời tính cả, đứng giữa ranh giới bạn – thù, Đan có thể chịu được nhưng người kia thì không.
Bình luận
Bình luận
Giờ ra chơi, Dương giật lấy chiếc bình giữ nhiệt từ tay Đan, giữ cô lại, không cho đi lấy nước. Cậu ngang ngược đặt nó vào gầm bàn của mình, lấy hết can đảm giữ vẻ mặt bình tĩnh đối diện với cô mặc cho bão lòng cứ thế nổi lên:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cô không làm phiền Dương nữa chẳng phải vừa hợp ý cậu hay sao mà Dương còn trưng ra vẻ mặt như ai ăn hết của nhà cậu ấy?
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
“Ở đây không có bài tập nâng cao mà Đan muốn cũng không cho cậu được tiến độ học tập mà cậu theo đuổi chỉ có những giờ học chậm rì rì giành cho học sinh yếu kém vậy cậu còn ở đây làm gì?”
Bình luận
Bình luận
Khánh Đan không muốn vòng vo nữa. Ban đầu cô tưởng để mọi chuyện thuận theo tự nhiên, để Dương từ từ tiếp nhận sự xuất hiện của Đan trong cuộc sống thường ngày của cậu ấy rồi một ngày không xa cô sẽ nói ra lý do cô xuất hiện tại 11a1.5 thay vì 11a1. Thế nhưng hôm nay Dương hỏi câu hỏi này, Đan lại không muốn che dấu: