Ông Bắc hiếm khi ở nhà vì tính chất công việc phải đi công tác liên tục. Vì thế, ông cũng chẳng mấy tâm sự cùng con cái.
Bình luận
Ông Bắc hiếm khi ở nhà vì tính chất công việc phải đi công tác liên tục. Vì thế, ông cũng chẳng mấy tâm sự cùng con cái.
Ngồi trên sân thượng ngắm lũ chậu bonsai mini được bày trí bắt mắt, ông vắt óc suy nghĩ nên bắt chuyện với Thảo Anh như nào.
Bình luận
Ngồi trên sân thượng ngắm lũ chậu bonsai mini được bày trí bắt mắt, ông vắt óc suy nghĩ nên bắt chuyện với Thảo Anh như nào.
Tiếng cửa sân thượng kêu lên, tiếng Thảo Anh líu lo:
Bình luận
Tiếng cửa sân thượng kêu lên, tiếng Thảo Anh líu lo:
- Sao tối nay bố muốn nói chuyện với con thế?
Bình luận
- Sao tối nay bố muốn nói chuyện với con thế?
- Con lại đây ngồi rồi bố nói chuyện.
Bình luận
- Con lại đây ngồi rồi bố nói chuyện.
Bình luận
Thấy bố nghiêm túc khác lạ, Thảo Anh đoán chừng có chuyện chẳng lành. Chẳng lẽ bố sẽ thay mẹ giáo huấn cô vụ yêu đương hay sao? Ôi… Cô sợ nhất là bị nghe bố giáo huấn. Chẳng phải vì bố cô khắt khe, mà chỉ là do khoảng cách tình thân khiến cô sợ không khí gượng gạo khi ấy.
Bình luận
Thấy bố nghiêm túc khác lạ, Thảo Anh đoán chừng có chuyện chẳng lành. Chẳng lẽ bố sẽ thay mẹ giáo huấn cô vụ yêu đương hay sao? Ôi… Cô sợ nhất là bị nghe bố giáo huấn. Chẳng phải vì bố cô khắt khe, mà chỉ là do khoảng cách tình thân khiến cô sợ không khí gượng gạo khi ấy.
Bình luận
Ông Bắc thấy con gái ngồi ngoan bên mình, thở dài ra tiếng rồi đưa tay xoa mái đầu cô:
Bình luận
Ông Bắc thấy con gái ngồi ngoan bên mình, thở dài ra tiếng rồi đưa tay xoa mái đầu cô:
- Thảo Anh lớn lắm rồi đấy nhỉ?
Bình luận
- Thảo Anh lớn lắm rồi đấy nhỉ?
Bình luận
Thảo Anh khẽ đáp:
Bình luận
Thảo Anh khẽ đáp:
- Vâng. Con lớn rồi.
Bình luận
- Vâng. Con lớn rồi.
Bình luận
Ông Bắc ngẩng đầu nhìn vầng trăng khuyết mờ đục, nhẹ giọng nói:
Bình luận
Ông Bắc ngẩng đầu nhìn vầng trăng khuyết mờ đục, nhẹ giọng nói:
- Trăng hôm nay không đẹp con nhỉ?
Bình luận
- Trăng hôm nay không đẹp con nhỉ?
- Vâng.
Bình luận
- Vâng.
- Nó không sáng tỏ, nhưng vẫn đủ thấy bóng thấy hình con nhỉ?
Bình luận
- Nó không sáng tỏ, nhưng vẫn đủ thấy bóng thấy hình con nhỉ?
- Vâng bố.
Bình luận
- Vâng bố.
- Thảo Anh của bố ở nhà có hay ngắm trăng không?
Bình luận
- Thảo Anh của bố ở nhà có hay ngắm trăng không?
- Sao cơ ạ?
Bình luận
- Sao cơ ạ?
Thảo Anh khó hiểu nhìn bố mình.
Bình luận
Thảo Anh khó hiểu nhìn bố mình.
Bình luận
Cô biết bố muốn nói điều gì đó với cô, nhưng cô chẳng thể cắt nghĩa được những lời bố nói.
Bình luận
Cô biết bố muốn nói điều gì đó với cô, nhưng cô chẳng thể cắt nghĩa được những lời bố nói.
Ông Bắc cười hiền:
Bình luận
Ông Bắc cười hiền:
- Con cũng giống như trăng vậy. Đôi lúc con sẽ khuyết thiếu, méo mó như nó. Đôi lúc con sẽ mờ nhạt như nó. Và đôi lúc, con lại tròn trịa, sáng rực như trăng đầu tháng hôm rằm. Cái vấn đề là con phải nhìn ra cái đẹp trong cái xấu, cái xấu trong cái đẹp. Con đừng nên nhìn mọi thứ trên đời bằng góc nhìn một chiều.
Bình luận
- Con cũng giống như trăng vậy. Đôi lúc con sẽ khuyết thiếu, méo mó như nó. Đôi lúc con sẽ mờ nhạt như nó. Và đôi lúc, con lại tròn trịa, sáng rực như trăng đầu tháng hôm rằm. Cái vấn đề là con phải nhìn ra cái đẹp trong cái xấu, cái xấu trong cái đẹp. Con đừng nên nhìn mọi thứ trên đời bằng góc nhìn một chiều.
Bình luận
“Ý của bố là sao nhỉ?”, Thảo Anh cúi gằm mặt suy nghĩ. Cô không biết nên nói sao, mà để bố độc thoại thì kỳ quá.
Bình luận
“Ý của bố là sao nhỉ?”, Thảo Anh cúi gằm mặt suy nghĩ. Cô không biết nên nói sao, mà để bố độc thoại thì kỳ quá.
Bình luận
Tiếng ông Bắc đều đều:
Bình luận
Tiếng ông Bắc đều đều:
- Mặt trăng tròn trịa đôi khi khiến bố quên mất những vết lồi lõm, khuyết thiếu vốn dĩ luôn tồn tại trên bề mặt của nó. Cũng như cách con người ta dễ dàng lý tưởng hóa mọi thứ mà quên đi những khía cạnh khác. Cũng như con đã quá quen với việc là học sinh giỏi Văn ở các cấp học phổ thông, để rồi không thể chấp nhận việc so với những học sinh giỏi Văn khác, mình chỉ thuộc cỡ trung bình.
Bình luận
- Mặt trăng tròn trịa đôi khi khiến bố quên mất những vết lồi lõm, khuyết thiếu vốn dĩ luôn tồn tại trên bề mặt của nó. Cũng như cách con người ta dễ dàng lý tưởng hóa mọi thứ mà quên đi những khía cạnh khác. Cũng như con đã quá quen với việc là học sinh giỏi Văn ở các cấp học phổ thông, để rồi không thể chấp nhận việc so với những học sinh giỏi Văn khác, mình chỉ thuộc cỡ trung bình.
Bình luận
Hai bên tai Thảo Anh đỏ bừng. Cô nhíu mày, hai tay nắm thành nắm đấm đặt trên đùi. Cô tự hỏi sao bố lại lôi câu chuyện học hành của cô ra, sẵn sàng mổ xẻ nó tàn nhẫn như vậy?
Bình luận
Hai bên tai Thảo Anh đỏ bừng. Cô nhíu mày, hai tay nắm thành nắm đấm đặt trên đùi. Cô tự hỏi sao bố lại lôi câu chuyện học hành của cô ra, sẵn sàng mổ xẻ nó tàn nhẫn như vậy?
Bình luận
Thấy con gái có biểu cảm căng thẳng, ông Bắc đau lòng như ai cắt. Từ bé đến lớn, Thảo Anh đã nhạy cảm với những vần thơ áng văn, cô luôn tự hào về khả năng cảm thụ của mình với văn học. Ấy nhưng cuộc đời chẳng chỉ riêng Thảo Anh mới có sự đa cảm ấy, mà còn triệu triệu đứa trẻ khác.
Bình luận
Thấy con gái có biểu cảm căng thẳng, ông Bắc đau lòng như ai cắt. Từ bé đến lớn, Thảo Anh đã nhạy cảm với những vần thơ áng văn, cô luôn tự hào về khả năng cảm thụ của mình với văn học. Ấy nhưng cuộc đời chẳng chỉ riêng Thảo Anh mới có sự đa cảm ấy, mà còn triệu triệu đứa trẻ khác.
Bình luận
Ông Bắc biết vì sao con gái mình lạc hướng. Bởi Thảo Anh cho rằng văn học là vũ khí tối thượng để cô đoạt lấy ánh hào quang rực rỡ cho mình. Khi người ta đến với con chữ không phải vì sự chân thành, thì con chữ cũng sẽ xa rời họ. Bởi vốn dĩ, con chữ là văn chương và văn chương cần tấm lòng biết yêu thành thật, không vụ lợi hay trí trá.
Bình luận
Ông Bắc biết vì sao con gái mình lạc hướng. Bởi Thảo Anh cho rằng văn học là vũ khí tối thượng để cô đoạt lấy ánh hào quang rực rỡ cho mình. Khi người ta đến với con chữ không phải vì sự chân thành, thì con chữ cũng sẽ xa rời họ. Bởi vốn dĩ, con chữ là văn chương và văn chương cần tấm lòng biết yêu thành thật, không vụ lợi hay trí trá.
Bình luận
Vậy nên khi Thảo Anh biết mình có cố chạy thục mạng trên đường đua học tập ở Học viện Báo chí cũng chẳng đuổi kịp người khác, cô con gái của ông ngã ngựa. Đứa trẻ hiếu thắng ấy bàng hoàng, sợ hãi khi nhận ra mình cũng chỉ là con thiêu thân yếu đuối. Và như những kẻ hèn nhát nhất, Thảo Anh chạy trốn chính mình!
Bình luận
Vậy nên khi Thảo Anh biết mình có cố chạy thục mạng trên đường đua học tập ở Học viện Báo chí cũng chẳng đuổi kịp người khác, cô con gái của ông ngã ngựa. Đứa trẻ hiếu thắng ấy bàng hoàng, sợ hãi khi nhận ra mình cũng chỉ là con thiêu thân yếu đuối. Và như những kẻ hèn nhát nhất, Thảo Anh chạy trốn chính mình!
Bình luận
Ông Bắc đưa tay chỉ lên vầng trăng giữa nền trời đen đặc:
Bình luận
Ông Bắc đưa tay chỉ lên vầng trăng giữa nền trời đen đặc:
- Con biết không, trăng đâu phải lúc nào cũng tròn trịa, sáng rực. Khi trăng khuyết, méo mó hoặc mờ nhạt, trăng có thể trông “xấu xí” theo góc nhìn của những ai chỉ yêu thích sự hoàn hảo. Chẳng phải ai cũng yêu ánh trăng mờ ảo, lửng lơ trong đêm…
Bình luận
- Con biết không, trăng đâu phải lúc nào cũng tròn trịa, sáng rực. Khi trăng khuyết, méo mó hoặc mờ nhạt, trăng có thể trông “xấu xí” theo góc nhìn của những ai chỉ yêu thích sự hoàn hảo. Chẳng phải ai cũng yêu ánh trăng mờ ảo, lửng lơ trong đêm…
Bình luận
Ngưng lại một chút, ông Bắc thấy Thảo Anh đang mím đôi môi. Ông lắc đầu trong đau đớn. Ông biết con gái ông vẫn chưa chấp nhận được quá khứ. Nhìn con gái đang bị cảm xúc thất bại cũ quay về dồn ép, phận làm cha làm mẹ như ông xót xa lắm chứ.
Bình luận
Ngưng lại một chút, ông Bắc thấy Thảo Anh đang mím đôi môi. Ông lắc đầu trong đau đớn. Ông biết con gái ông vẫn chưa chấp nhận được quá khứ. Nhìn con gái đang bị cảm xúc thất bại cũ quay về dồn ép, phận làm cha làm mẹ như ông xót xa lắm chứ.
Bình luận
Ông Bắc cố giữ bình tĩnh, ân cần nói tiếp:
Bình luận
Ông Bắc cố giữ bình tĩnh, ân cần nói tiếp:
- Chính trong sự khuyết thiếu đó lại có vẻ đẹp riêng, một vẻ đẹp của quá trình, của sự thay đổi và của những chu kỳ cuộc sống. Người ta cần nhận ra rằng, vẻ đẹp không phải lúc nào cũng là cố định, mà nó có thể nằm trong sự biến đổi và những điều chưa hoàn thiện. Đó là nét duyên ngầm của riêng vầng trăng khuyết. Nhưng chỉ khi con yêu được cái vẻ chưa hoàn thiện đó, con mới hiểu hết được cái đẹp dịu dàng mà trăng vẫn luôn mang theo.
Bình luận
- Chính trong sự khuyết thiếu đó lại có vẻ đẹp riêng, một vẻ đẹp của quá trình, của sự thay đổi và của những chu kỳ cuộc sống. Người ta cần nhận ra rằng, vẻ đẹp không phải lúc nào cũng là cố định, mà nó có thể nằm trong sự biến đổi và những điều chưa hoàn thiện. Đó là nét duyên ngầm của riêng vầng trăng khuyết. Nhưng chỉ khi con yêu được cái vẻ chưa hoàn thiện đó, con mới hiểu hết được cái đẹp dịu dàng mà trăng vẫn luôn mang theo.
Bình luận
Thảo Anh lúc này mới ngẩng mặt lên nhìn bố. Nét mặt cô căng thẳng, tức tối, thoáng cả sự ấm ức. Giọng cô nghẹn lại mà lại rất gấp gáp, thanh âm cũng vừa cao, vừa chói hơn lúc thường:
Bình luận
Thảo Anh lúc này mới ngẩng mặt lên nhìn bố. Nét mặt cô căng thẳng, tức tối, thoáng cả sự ấm ức. Giọng cô nghẹn lại mà lại rất gấp gáp, thanh âm cũng vừa cao, vừa chói hơn lúc thường:
- Tại sao bố mẹ cứ phải lôi câu chuyện ấy ra vào lúc này? Chẳng lẽ nhìn con gái mình chia tay trong mệt mỏi chưa đủ để hai người có câu chuyện nói qua nói lại sao?
Bình luận
- Tại sao bố mẹ cứ phải lôi câu chuyện ấy ra vào lúc này? Chẳng lẽ nhìn con gái mình chia tay trong mệt mỏi chưa đủ để hai người có câu chuyện nói qua nói lại sao?
- Không… Ý bố không phải… Thảo Anh! Thảo Anh!
Bình luận
- Không… Ý bố không phải… Thảo Anh! Thảo Anh!
Ông Bắc gọi với theo bóng dáng đứa con gái đang nhanh chân chạy trốn khỏi ông, khỏi quá khứ.
Bình luận
Ông Bắc gọi với theo bóng dáng đứa con gái đang nhanh chân chạy trốn khỏi ông, khỏi quá khứ.
Bình luận
Tiếng cửa sân thượng đóng rầm lại.
Bình luận
Tiếng cửa sân thượng đóng rầm lại.
Bình luận
Ông Bắc im lặng nhìn cách cửa, mặc gió đông đã khiến mặt mũi ông đỏ ửng và cổ họng ông khô rát, ngứa ngáy bởi những cơn ho.
Bình luận
Ông Bắc im lặng nhìn cách cửa, mặc gió đông đã khiến mặt mũi ông đỏ ửng và cổ họng ông khô rát, ngứa ngáy bởi những cơn ho.
***
Bình luận
***
Thảo Anh vùi mình vào trong chăn, bật khóc ngon lành. Cô ghét bố, cô ghét mẹ. Cô ghét cách họ chạm mãi vào nỗi đau của cô. Tại sao chứ? Cô chưa đủ thất bại hay sao?
Bình luận
Thảo Anh vùi mình vào trong chăn, bật khóc ngon lành. Cô ghét bố, cô ghét mẹ. Cô ghét cách họ chạm mãi vào nỗi đau của cô. Tại sao chứ? Cô chưa đủ thất bại hay sao?
Bình luận
Tại sao hết Quang lừa dối, phá phách cô thì tới giờ, bố mẹ cô lại khơi lên ám ảnh năm ấy? Chuyện cũ đã là cũ, cũng đã hơn ba năm rồi, sao nhất thiết phải lôi lại nó ra ánh sáng?
Bình luận
Tại sao hết Quang lừa dối, phá phách cô thì tới giờ, bố mẹ cô lại khơi lên ám ảnh năm ấy? Chuyện cũ đã là cũ, cũng đã hơn ba năm rồi, sao nhất thiết phải lôi lại nó ra ánh sáng?
Bình luận
Thảo Anh muốn gào lên. Nhưng rồi, tất cả chỉ là những tiếng nấc thổn thức.
Bình luận
Thảo Anh muốn gào lên. Nhưng rồi, tất cả chỉ là những tiếng nấc thổn thức.
Bình luận
Bà Bích đứng ngoài cánh cửa phòng con gái với chồng. Hai ông bà nhìn nhau, cả hai người không nói gì. Ông Bắc nắm lấy tay bà Bích, đưa vợ về phòng.
Bình luận
Bà Bích đứng ngoài cánh cửa phòng con gái với chồng. Hai ông bà nhìn nhau, cả hai người không nói gì. Ông Bắc nắm lấy tay bà Bích, đưa vợ về phòng.
Bình luận
Ông hiểu, Thảo Anh cần học cách đối diện với chính mình. Thảo Anh đã không còn nhỏ, ông Bắc bà Bích cũng chẳng mãi trẻ… Có những chuyện dù không muốn cũng nhưng ta bắt buộc phải học cách đối diện.
Bình luận
Ông hiểu, Thảo Anh cần học cách đối diện với chính mình. Thảo Anh đã không còn nhỏ, ông Bắc bà Bích cũng chẳng mãi trẻ… Có những chuyện dù không muốn cũng nhưng ta bắt buộc phải học cách đối diện.
***
Bình luận
***
Chi và Minh ngồi với nhau ở ghế đá bờ hồ điều hòa gần nhà cô bé. Đưa lon nước ngọt cho Minh, Chi hỏi:
Bình luận
Chi và Minh ngồi với nhau ở ghế đá bờ hồ điều hòa gần nhà cô bé. Đưa lon nước ngọt cho Minh, Chi hỏi:
- Mấy lần cậu tung hứng với mọi người về chuyện hai đứa mình có tình ý với nhau ấy, cậu không sợ mọi người sẽ tưởng là thật hả?
Bình luận
- Mấy lần cậu tung hứng với mọi người về chuyện hai đứa mình có tình ý với nhau ấy, cậu không sợ mọi người sẽ tưởng là thật hả?
Bình luận
“Sao phải sợ, khi người ta thích là cậu thật?”, Minh đã muốn nói như vậy. Nhưng cậu lại chọn nói điều dối lòng:
Bình luận
“Sao phải sợ, khi người ta thích là cậu thật?”, Minh đã muốn nói như vậy. Nhưng cậu lại chọn nói điều dối lòng:
- Thì… Tớ nghĩ càng chối càng bị trêu nên cứ thuận theo mọi người cho câu chuyện nhanh dừng.
Bình luận
- Thì… Tớ nghĩ càng chối càng bị trêu nên cứ thuận theo mọi người cho câu chuyện nhanh dừng.
- Thế…
Bình luận
- Thế…
Chi ngập ngừng.
Bình luận
Chi ngập ngừng.
Bình luận
Bàn tay cô bé khẽ lần dò nắm lấy tay Minh. Đôi mắt Chi nhắm lại, lồng ngực căng khí trời. Cô bé muốn nhờ cái nắm tay này để tìm đáp án cho tình cảm của mình.
Bình luận
Bàn tay cô bé khẽ lần dò nắm lấy tay Minh. Đôi mắt Chi nhắm lại, lồng ngực căng khí trời. Cô bé muốn nhờ cái nắm tay này để tìm đáp án cho tình cảm của mình.
Bình luận
Bàn tay Minh nắm lấy tay cô bé. Ngay lúc ấy, Chi giật tay lại, nhìn sang Minh bối rối:
Bình luận
Bàn tay Minh nắm lấy tay cô bé. Ngay lúc ấy, Chi giật tay lại, nhìn sang Minh bối rối:
- Tớ xin lỗi.
Bình luận
- Tớ xin lỗi.
Bình luận
Minh ngượng ngùng:
Bình luận
Minh ngượng ngùng:
- Không có gì đâu.
Bình luận
- Không có gì đâu.
Bình luận
Cảm thấy mình đi quá giới hạn với Chi, thằng Minh tự trách vô cùng. Rồi nó lại ước ao hai đứa có thể quay về cái ngày còn hồn nhiên bên nhau. Nhưng ai rồi cũng lớn, tình cảm của Minh cũng ngày càng trở nên mãnh liệt. Chi giờ đâu phải cô bé loi choi, vô âu vô lo năm nào để mà vô tình tới mức không nhận ra tình cảm của người khác dành cho mình.
Bình luận
Cảm thấy mình đi quá giới hạn với Chi, thằng Minh tự trách vô cùng. Rồi nó lại ước ao hai đứa có thể quay về cái ngày còn hồn nhiên bên nhau. Nhưng ai rồi cũng lớn, tình cảm của Minh cũng ngày càng trở nên mãnh liệt. Chi giờ đâu phải cô bé loi choi, vô âu vô lo năm nào để mà vô tình tới mức không nhận ra tình cảm của người khác dành cho mình.
Bình luận
Minh tự hỏi, mối quan hệ này còn kéo dài được đến bao giờ. Cứ cái đà này… Cứ cái đà này nó sợ mình mất Chi theo cả phương diện tình yêu đôi lứa lẫn tình cảm bạn bè.
Bình luận
Minh tự hỏi, mối quan hệ này còn kéo dài được đến bao giờ. Cứ cái đà này… Cứ cái đà này nó sợ mình mất Chi theo cả phương diện tình yêu đôi lứa lẫn tình cảm bạn bè.
Bình luận
Cái nắm tay với Minh khiến Chi hoảng loạn. Chi quý Minh, luôn muốn kề cạnh bên cậu nhưng để có thể thân mật tới mức yêu đương thì chẳng thể. Chi rùng mình khi nghĩ đến cảnh một ngày nào đó hai đứa hôn nhau. Cô bé nhận ra giữa cô bé và Minh có một khoảng cách vô hình nhưng rất kiên cố.
Bình luận
Cái nắm tay với Minh khiến Chi hoảng loạn. Chi quý Minh, luôn muốn kề cạnh bên cậu nhưng để có thể thân mật tới mức yêu đương thì chẳng thể. Chi rùng mình khi nghĩ đến cảnh một ngày nào đó hai đứa hôn nhau. Cô bé nhận ra giữa cô bé và Minh có một khoảng cách vô hình nhưng rất kiên cố.
Bình luận
Chi thấy mình tệ quá. Cô bé lùi người lại, nhẹ giọng nói:
Bình luận
Chi thấy mình tệ quá. Cô bé lùi người lại, nhẹ giọng nói: