Hơn năm giờ chiều Chi mới tìm đến được nhà của Đan, cô mò đường theo google map từ định vị Đan gửi, đi lạc mất tận gần một tiếng, đến nơi cũng chỉ dám thập thập thò thò đứng ngoài chẳng dám bước vào. Chi duy trì trạng thái đó mất một lúc lâu, mãi cho tới khi mẹ Dung mở cửa bước ra, dịu giọng hỏi dò thì mới kết thúc:
Bình luận
Bình luận
“Chi phải không con? Đan đi mua ít hành với sa tế để nấu bữa tối rồi, lát nữa con bé mới về, con vào nhà đi cho mát đứng đó nắng lắm.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Chi cúi người, lễ phép đáp lời đoạn theo chân mẹ Dung vào nhà. Căn nhà sạch sẽ, thoáng mát, cách thức bài trí cũng đơn giản, toát lên vẻ ấm cúng, chẳng xa hoa như nhà cô nhưng dễ chịu theo một cách rất riêng, đã lâu lắm rồi Chi mới dám thả lỏng tâm tình ở một nơi xa lạ như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sau khi có danh sách lớp, mặc dù đứng đầu kì thi xếp lớp, mặc dù được xếp vào lớp 11a1 nhưng mẹ Dung luôn có cảm giác rằng Đan không vui, cho đến khi con bé cầm theo danh sách lớp đến tìm bà nói với bà về chuyện của Chi bà mới biết rõ ngọn ngành. Chuyện của Chi khiến bà không khỏi không lo xa…
Bình luận
Bình luận
Một đứa bé rõ ràng có bố nhưng lại như không có bố, rõ ràng có mẹ nhưng lại chưa một ngày được nếm trải thứ gọi là “tình thân”, đứa bé lớn lên bằng sự trưởng thành của bản thân như vậy có lòng tự tôn cao, cao lắm. Bà có thương nó thì cũng chẳng cho nó được gì cả, đôi khi cho sai cách còn khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, hiện tại bà chỉ biết, nếu con bé cần bà luôn sẵn lòng giang tay. Con gái bà đã có lòng trắc ẩn thì việc gì mà phải cấm đoán, dẫu sao những người cùng độ tuổi mới chính là những người hiểu nhau nhất, máu mủ ruột rà đôi khi cũng chẳng bằng.
Bình luận
Bình luận
Chi rụt rè nhận nước từ tay mẹ Dung lại nhấn gửi tin nhắn cho Đan sau đó ngồi suy nghĩ về mọi chuyện. Trên người Chi không có tiền, ở lại nhà Đan chỉ là chuyện ngày một ngày hai không phải biện pháp lâu dài, bỏ nhà ra đi cũng chỉ coi như “chiến tranh lạnh” mà “chiến tranh lạnh” rồi cũng có ngày phải kết thúc, cách thức mà nó kết thúc mới là thứ đáng phải ngẫm lại.
Bình luận
Bình luận
Chi không muốn làm con rối của ai cả kể cả mẹ mình, Chi chưa từng muốn mẹ sinh cô ra để rồi lấy cô làm công cụ níu giữ tình cảm của người đàn ông đáng khinh kia. Đắm mình trong hằng hà sa số những giấc mộng dài mà trong mộng Chi cùng mẹ bị vợ người đàn ông kia tìm được cô đã vô vàn lần tự hỏi… nếu như Chi không được sinh ra thì liệu mọi chuyện có tốt đẹp hơn chăng?
Bình luận
Bình luận
Trường từng đặt ra quy định, người đứng nhất kì thi xếp lớp các khối mỗi năm có quyền lựa chọn lớp mình muốn học, Dương cố tình thi tệ lại vừa khéo đẩy quyền ưu tiên về với Khánh Đan. Cô mất nguyên một buổi chiều để nghĩ về những việc bản thân muốn làm, Chi là người bạn thân đầu tiên của Đan, các mối quan hệ bạn bè cô từng có trước đó hay hiện tại đều chỉ ở mức xã giao. Cô không muốn chính mình phải hối hận về sau thế nhưng việc 11a1.5 là lớp A “chót bảng” khối 11 lại khiến Đan phải đau đầu…
Bình luận
Bình luận
Tối đó, sau bữa ăn Đan đem điều này nói với mẹ Dung đổi được một cái nắm tay ấm áp cùng với câu nói nhẹ nhàng của mẹ:
Bình luận
Bình luận
“Có năng lực chưa chắc đã chống lại được cám dỗ nhưng có cố gắng và không ngừng cố gắng thì ở bất cứ đâu cũng sẽ thành công con gái ạ.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đêm ấy, Đan không cố chấp muốn ngủ cùng mẹ nữa, cô ôm gối về phòng mình quyết định cùng Chi đối diện với khó khăn trước mắt. Hai người không nói gì cả, suốt buổi chỉ nhìn lên trần nhà cùng nhau gánh lấy một nỗi lo, Đan là người lên tiếng ngăn cản trạng thái trầm lặng tiếp diễn:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Không phải Chi không muốn học cùng với Đan chỉ là hệ luỵ mà sự lựa chọn này mang đến không phải là điều mà cô có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, đó là chuyện tương lai của Đan. Người giỏi thì phải ở cùng với người giỏi mới phát triển được, Đan vì Chi mà lựa chọn như vậy không phải là chuyện tốt cho sau này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sau câu nói đó không gian im ắng trở lại, độ chục phút sau, Đan nghe thấy tiếng thở đều đều bên tai, ngó sang bên cạnh xác nhận lần nữa rằng cô bạn đã ngủ Đan mới dám mở điện thoại ra nhìn danh sách lớp 11a1.5 nhằm đính chính lại suy đoán của bản thân.
Bình luận
Bình luận
Dương thi được chưa đầy mười hai điểm nhưng Sơn lại được tới hơn hai mươi sáu điểm… Đan học chung với Sơn nguyên cả năm lớp 10, cô dễ dàng nhận thấy rõ ràng là chuyện này không bình thường nhưng đó vốn dĩ không phải là chuyện cô nên quan tâm vậy nên cô cũng sẽ chẳng quan tâm…
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Ngày thứ ba Chi đến nhà Đan, thầy Sơn không tìm tới cửa nhưng cô Hoa lại không nhịn được mà gọi điện thoại cho Đan bất bình:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
“Hoàng Dương thi cả ba môn cộng lại chưa được 15 điểm, rúc đầu vào cái lớp 11a1.5 thì thôi đi, em lại còn hùa theo với nó mà dùng quyền ưu tiên xin vào lớp chót khối đấy làm gì thế Đan?”
Bình luận
Bình luận
Đan khựng người, mọi suy nghĩ đình trệ đột nhiên nghĩ tới câu nói từng nói với Chi cách đây mấy ngày, “trò dựng chuyện” phút chốc thành “phao cứu sinh”: