Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đan lật xấp đề kiểm tra ra ôn bài, tâm tình không chút gợn sóng, Đan từng liên tưởng đến ba giây lướt ngang qua bóng dáng kia cả trăm cả nghìn lần cho đến tận hôm nay đối mặt với tình cảnh ấy mới ngỡ ngàng nhận ra mọi thứ nhẹ nhàng hơn cô nghĩ nhiều lắm. Quả thật, chẳng có ai thiếu ai mà sống không nổi cả đó là còn chưa kể mối quan hệ giữa Đan với Dương nào đã đủ để nói đến câu nói kia đâu. Vứt Dương ra sau đầu, toàn tâm toàn ý học tập, viết tiếp ước mơ mới là con đường cô nên đi. Nghĩ đến đây, Đan tự nhủ với lòng không phải cô không có ý muốn giúp Dương chỉ là cậu ấy vốn dĩ không cần...
Bình luận
Bình luận
Cái Chi nhăn nhăn mày nhìn tờ đề kiểm tra nhàu nhĩ trên tay Đan đang bị cầm ngược, nhìn cả chục phút vẫn chưa thấy cô động đậy thì chịu không nổi nữa:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Chi đưa tay giật lấy tờ đề trên tay Đan ngắm nghía hồi lâu cuối cùng nhận ra một chữ bẻ đôi bản thân cũng không hiểu thì trả lại chủ cũ, ánh mắt nhìn xa xăm, phân bua:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
“Từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài được mỗi cái mã, vớt vát thêm được cái đầu tạm tạm, gia thế tạm tạm còn lại chả có gì hay ho cả.”
Bình luận
Bình luận
“Đan nghĩ mà xem, anh Hiếu chủ nhiệm câu lạc bộ sách vừa tỏ tình với Đan tháng trước không phải tốt hơn nhiều à?”
Bình luận
Bình luận
Đan hốt hoảng xếp vội lại xấp đề đặt trên bàn sau đó bịt miệng Chi, vừa ấp úng vừa ngó ngược ngó xuôi:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Năm lớp chín Chi nằm trong đội tuyển hoá của trường, đi thi được giải huyện, ẵm luôn giải tỉnh vậy nên đến lúc thi vào mười dù điểm số không cao lắm vẫn được xếp vào lớp chọn. Ấy thế mà năm nay, phần vì xét đến khía cạnh công bằng phần vì có quá nhiều học sinh khiếu nại và phàn nàn về đặc quyền của đội tuyển mà kì thi xếp lớp Chi vẫn bị lôi đầu đi thi. Cô ấm ức không thôi, sớm biết vậy cô đã chẳng ở đội tuyển, bây giờ vừa phải bù đầu bù cổ chạy deadline đội tuyển đã vậy còn bị cắt luôn đặc quyền.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Khánh Đan nhìn khuôn mặt lúc cau có lúc tủi thân, muốn khóc không được muốn cười chẳng xong của Chi mà tâm trạng cũng bị kéo xuống theo:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cô càng nói, Chi khóc càng to, khóc mãi khóc cho tới khoảnh khắc tiếng trống nhắc nhở học sinh chuẩn bị đồ dùng kĩ càng để chờ giáo viên xếp chỗ vào thi vang lên, hai mắt Chi đã sưng húp cả lên.
Bình luận
Bình luận
Cả hai ngày thi Đan đều thi tương đối tốt chỉ là hôm nào tiếng trống hết giờ vang lên cô cũng chạy luôn ra khỏi cổng trường, không dám gặp ai. Đan chỉ sợ chạm phải ánh mắt ấm ức của Chi rồi không kìm được xúc động mà dò bài giúp con bé, dò bài xong con bé đã buồn lại càng buồn thêm.
Bình luận
Bình luận
Duy chỉ buổi sáng thi xong môn hoá lúc về nhà, cô gọi một cuộc điện thoại cho Chi, lại chọc cười cô bạn mấy câu cuối cùng mới yên tâm tắt điện thoại thả lỏng. Trong ba môn toán, lý, hoá, hoá là môn duy nhất Chi học vững, là môn duy nhất mà Đan chắc chắn có nhắm mắt làm Chi vẫn sẽ được mười tuy nhiên nếu chỉ như vậy đã giành được suất vé vào cửa 11A1 thì nơi đó sẽ không được gọi là “chiến trường”…
Bình luận
Bình luận
Cho đến tận ngày công bố danh sách lớp, tâm trí căng tựa dây đàn của Đan phựt một tiếng hoàn toàn đứt đoạn. Qua đường dây điện thoại, Chi nói bằng chất giọng sụt sịt:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Có tiếng cúp điện thoại, Đan bần thần nhìn lên trần nhà hồi lâu, chẳng biết nghĩ tới chuyện gì đột nhiên lại nhấn mở album ảnh ra, miết nhẹ góc tấm hình được chụp vào cuối năm lớp chín, Chi hoạt bát, vui vẻ đứng giữa khung hình cười thật tươi. Lúc đó, Đan không thích Chi lắm, Đan vốn là người trầm tính vậy mà suốt cả năm học ngồi cùng bàn với cô, Chi chẳng bao giờ ngơi kể về những câu chuyện đâu đâu cả.
Bình luận
Bình luận
Cho đến khi kết thúc kì thi vào mười Đan vô tình nhận ra, có những người ngoài mặt nói nói cười cười vui vẻ nhưng trong lòng chẳng khi nào thôi dậy sóng thì mối quan hệ giữa hai người mới xuất hiện bước ngoặt.
Bình luận
Bình luận
Chi là con của tiểu tam. Vợ chính thức người đàn ông kia cũng có một đứa con bằng tuổi cô, mẹ Chi luôn lấy việc ganh đua thành tích của Chi với đứa con trai kia làm thú vui. Dần dà, mối quan hệ giữa hai mẹ con lúc nào cũng trong trạng thái gay gắt. Cuộc gặp gỡ bắt đầu cho tình bạn giữa Chi và Đan xảy đến khi Chi vừa bị mẹ đánh xong, khắp người cô toàn là vết thương, lết thân mình đi đi lại lại quanh sân bóng chẳng biết để làm gì.
Bình luận
Bình luận
Đan nhớ ngày đó Chi đã nói với cô nhiều nhiều lắm những lời mà đến tận bây giờ Đan vẫn nhớ như in còn câu nói bản thân đã nói với Chi thì chỉ còn mơ mơ hồ hồ trong kí ức mà thôi, hình như câu nói đó đại loại là:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Dương nhìn tên của mình được xếp vào lớp 11A1.5 không rõ bản thân nên vui hay buồn. Cộng lại cả ba bài kiểm tra toán, lý, hoá Dương chỉ được vỏn vẹn 11,9 điểm, hoàn toàn nằm trong dự đoán của cậu. Điểm số xếp theo thứ tự các môn lần lượt là toán: 3,3 điểm, lý 2 điểm và hoá 6,6 điểm. Nếu Dương không nói sẽ chẳng ai có thể biết được cả rằng bấm chữ trên điện thoại nokia kiểu cũ hai lần số 3 sẽ được chữ “đ”, một lần số “2” ta có chữ “a”, bấm tiếp hai lần số 6 nữa sẽ hiện lên chữ “n”, ghép lại là “đan”, là tình cảm không thể giãi bày chỉ có thể chôn chặt vào đáy lòng của Dương cũng là người con gái vẽ nên hi vọng mong manh trong cậu rồi lại dập tắt nó một cách tàn nhẫn…
Bình luận
Bình luận
Ngày 15 tháng 08 năm 2023, trong app ghi chú trên điện thoại Hoàng Dương có thêm một câu như thế này:
Bình luận
Bình luận
“Cậu ấy vẫn luôn rực rỡ như thế, là người con gái mà đời này tôi không thể mơ tưởng, chỉ dám trộm ngắm từ xa.”
Bình luận
Bình luận
Hôm ấy là ngày diễn ra kì thi xếp lớp môn học đầu tiên, toán. Sau khi nhập xong dòng chữ này Dương đã nhìn thấy chính mình của “ngày mai”, cậu sẽ nỗ lực học tập, nỗ lực cứu lấy tương lai của bản thân, nỗ lực thoát khỏi những con người đáng sợ kia, vẽ nên một tương lai tươi sáng che đi mây mù trong quá khứ hỗn độn, tương lai ấy không có Khánh Đan.







